• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New TỬ VONG KHAI ĐOAN (1 Viewer)

  • Quyển 3 - Chương 38: Làm loạn (3)

Quỷ quái cũng có vô số các tộc loại. Chia theo loại lớn thì gồm: Khô Lâu, U Linh, Xác Sống, Dị Hình – tổng cộng bốn loại lớn. Mà mỗi loại lớn này lại phân chia thành rất nhiều các dạng nhỏ hơn. Ví dụ như chỉ riêng Khô Lâu đã chia thành Khô Lâu, Bạch Cốt Khô Lâu, Hắc Sắc Khô Lâu, Xích Huyết Khô Lâu, v.v… rất nhiều chủng loại. Càng không cần nói đến các loại lớn khác nữa! Vậy nên có thể nói rằng quỷ quái có cả ngàn vạn loại.



Trong vô số các tộc loại đó thì thực lực của từng dạng khác nhau cũng không giống nhau. Ví dụ như trong Nam Bắc Chiến Trường này, đám quỷ quái xếp thành hàng ngũ kiểu quân đội kia là loại bình thường nhất: Khô Lâu hoặc Bạch Cốt Khô Lâu. Nói về thực lực thì phần lớn bọn chúng không cả đạt tới Nhập Ma cấp, có điều là chúng công kích bằng súng đạn và hoạt động theo kiểu hàng ngũ quân đội. Vậy nên nếu số lượng của đám Bộ Binh Khô Lâu này vượt qua một ngàn thì dù là Nhập Ma cấp đỉnh phong cũng phải dè chừng.



Nói tóm lại, thực lực của các tộc loại quỷ quái có khác biệt rất lớn. Với một con Xích Sắc Khô Lâu trong ảo giới Phong Đô đã đạt tới Nhập Ma cấp đỉnh phong, nếu như không tính tới trường khí thế thì nó sẽ hoàn toàn đủ sức đánh ngang với một con Bạch Cốt Khô Lâu Chân Ma cấp. Đó chính là sự khác biệt thực lực giữa các tộc loại với nhau!



Tương tự, Ngưu Đầu – được mệnh danh là loại quỷ quái mạnh nhất khu ngoài Phong Đô – cũng có thực lực hơn xa các loại quỷ quái còn lại. Nếu như có cùng đẳng cấp thì nó gần như có sức mạnh áp đảo các tộc loại cùng khu vực khác. Hơn nữa, Phong Đô lại được công nhận là ảo giới có độ nguy hiểm đứng thứ hai trên thế giới chỉ sau Ác Ma Thành ở Đông Âu. Trong một ảo giới như vậy mà còn có thể xưng hùng xưng bá, vậy nếu Ngưu Đầu xuất hiện trong Nam Bắc Chiến Trường thì sẽ như thế nào đây?



Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên lúc này đang được xem ví dụ về sự chênh lệch thực lực đó. Quả thật là ‘nghiền ép’…



Trường khí thế của Ngụy Ngưu Đầu vừa mở ra thì toàn bộ quỷ quái trong phạm vi ảnh hưởng của nó lập tức trở nên chậm chạp. Như thông thường, nếu kẻ địch tiến vào phạm vi trăm mét xung quanh thì đám Bộ Binh Khô Lâu này sẽ bắt đầu tiến hành hình thức ‘ba bước ngắm bắn’ nổi tiếng của quân đội thế kỷ mười chín. Thế nhưng, khi Ngụy Ngưu Đầu gầm rú lao về phía chúng, thì hàng ngũ của gần ba nghìn con khô lâu này lại bắt đầu trở nên hỗn loạn. Đám quỷ quái Khô Lâu vốn không hề biết sợ hãi là gì mà lúc này lại đang thể hiện sự hoảng loạn không khác gì con người, thậm chí khoảng nghìn con quỷ quái đứng phía ngoài đang bắt đầu bỏ chạy tán loạn. Hàng ngũ của đám quỷ quái này lập tức tan vỡ, thậm chí Ngụy Ngưu Đầu còn chưa tấn công tới mà đã có mấy trăm con Khô Lâu bị dẫm đạp nát thành năng lượng tiêu chuẩn. Vậy là không trung biến thành cảnh tượng mấy nghìn đơn vị năng lượng tiêu chuẩn phiêu tán khắp nơi.



Tuy có ý thức nhưng Ngụy Ngưu Đầu dù sao cũng không phải nhân loại. Mệnh lệnh mà nó nhận được là san bằng bất cứ thứ gì có trên đường đi, vậy là nó thực sự làm theo mệnh lệnh đó một cách chính xác nhất. Một đường chạy như vũ bão, mỗi sải chân của nó đã vượt qua vài chục mét, mặt đất nơi nó đặt chân xuống lập tức nứt vỡ, sụt lún như thể vừa có một qua bom nhỏ phát nổ, mỗi bước của nó là một cái hố như vậy ra đời. Tiến lên với khí thế điên cuồng vô địch đó, chỉ sau vài giây, nó đã nhảy vào trong hàng ngũ Bộ Binh Khô Lâu. ‘Uỳnh’ một tiếng, một đấm của nó nện lên mặt đất! Mặt đất nổ tung tóe, một cái hố đường kính 7 – 8 m, sâu 5 – 6 m xuất hiện dưới nắm đấm của nó, toàn bộ Khô Lâu trong phạm vi vài chục mét xung quanh cũng bị đánh nát vụn, hóa thành năng lượng tiêu chuẩn. Mà sau một đón đó thì Ngụy Ngưu Đầu cũng không hề dừng lại, nó bước tiếp vài bước, rồi lại nện xuống một đấm nữa…



Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên trợn trong mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, phải đến vài phút sau đầu óc mới tỉnh táo trở lại. Tuy trước đó bọn hắn cũng đã đoán rằng con Ngụy Ngưu Đầu này sẽ rất mạnh mẽ, dù sao thì nhìn kiểu gì nó cũng giống một tên cơ bắp bạo lực, nhưng thật không ngờ nó không chỉ rất mạnh mà còn là một tên vô cùng cuồng loạn như vậy! Cho dù có thực lực Chân Ma cấp, nhưng nhẹ nhàng tiêu diệt một đơn vị ba ngàn Bộ Binh Khô Lâu như thế này thì cũng quá khó tin rồi. Hơn nữa, nhìn bộ dạng của con Ngụy Ngưu Đầu này thì hẳn là nó còn chưa tung hết sức. Chuyện này đúng là… quá sức tưởng tượng!



“Quả không hổ danh là quỷ quái Ngưu Đầu tộc! Lúc bọn ta gặp phải con Ngưu Đầu Ma Vương cấp tại ảo giới Phong Đô, một quyền của nó cũng gây ảnh hưởng tới phạm vi mấy nghìn mét, thậm chí cả quỷ quái Chân Ma cấp cũng không chịu nổi một đòn đó. Nghe nói Ngưu Đầu là loại quỷ quái không hề có các loại kỹ năng đặc thù như ảo giác gì gì đó, hoàn toàn chỉ dựa vào một thân đầy sức mạnh. Nhưng chính cái sức mạnh đó đã giúp cho tên tuổi của nó sánh ngang với Mã Diện, vậy nên có thể tưởng tượng được là sức mạnh của Ngưu Đầu lớn tới cỡ nào… Quả thật là rất mạnh.” Bùi Kiêu nói xong những lời này thì đã hứng phấn tới toàn thân run rẩy. Hắn cảm thấy như toàn thân đang nổi hết da gà. Niềm vui sướng này thật quá lớn, khiến cho hắn ngây ngẩn trong phút chốc.



Ban đầu, tuy thấy con Ngụy Ngưu Đầu này đúng là quỷ quái Chân ma cấp, cũng thật sự có trường khí thế, nhưng dù sao nó cũng là quỷ quái do linh hồn của Thiên Sinh Vũ Khí ngưng tụ thành, vậy nên Bùi Kiêu cho rằng thực lực của nó vẫn sẽ có chênh lệch với quỷ quái Chân Ma cấp tự nhiên, có lẽ thực lực của nó chỉ là dạng ‘nửa mùa’ thôi. Cũng vì vậy nên hắn mới lựa chọn đi đến Nam Bắc Chiến Trường. Đứng ở vị trí người phụ trách của một đoàn đội (tuy hiện tại mới chỉ hai người), mỗi khi quyết định một vấn đề nào đó, hắn cần phải thận trọng cân nhắc, chứ không thể vỗ đầu một cái rồi quyết định.
















Sở dĩ hắn lựa chọn Nam Bắc Chiến Trường là vì ba nguyên nhân: một là vì tiện đường tới Mỹ hoàn thành lời hứa với Jenny, hai là để tân nhân như Dương Đỉnh Thiên làm quen một chút với không khí chiến đấu của ảo giới, và nguyên nhân thứ ba… chính là vì muốn kiểm tra thực lực chân chính của Ngụy Ngưu Đầu trong ảo giới yếu nhất này, để xem thực lực của nó chênh lệch với quỷ quái Chân Ma cấp ra sao.



Và kết quả lại làm người ta thỏa mãn đến không ngờ: con Ngụy Ngưu Đầu này thật sự có thực lực Chân Ma cấp… Không đúng! Phải là trong số quỷ quái Chân Ma cấp thì chiến lực của Ngụy Ngưu Đầu cũng đủ để xếp vào nhóm cao nhất. Nó chính là chủng tộc quỷ quái có lực lượng lớn nhất khu ngoài ảo giới Phong Đô – Ngưu Đầu!



Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên nhìn mặt đất như vừa bị đạn pháo cày xới qua trước mặt, rồi lại nhìn theo Ngụy Ngưu Đầu đang hùng hổ phóng về phía trước. Khi đầu óc bọn hắn tỉnh táo lại thì Ngụy Ngưu Đầu đã chạy ra xa tới 7 – 8 km, sau đó lại bắt đầu ‘ngược đãi’ một đội Bộ Binh Khô Lâu khác. Hai người liếc nhìn nhau rồi đồng thời thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn, đuổi theo quái vật kia với tốc độ cao nhất của mình.



Giờ thì bọn hắn mới hiểu, hóa ra bọn hắn không cần phải chờ Ngụy Ngưu Đầu dọn dẹp đám quỷ quái Khô Lâu trên đường rồi mới đi tiếp, mà việc bọn hắn nên làm phải là dốc sức mà xông lên phía trước. Nếu không thì trái lại, bọn hắn mới là những kẻ sẽ bị Ngụy Ngưu Đầu bỏ lại phía sau… Tuy Bùi Kiêu đã sửa chữa hoàn hảo phù văn ký hiệu bên trong Bạo Viêm Cự Phủ nhưng xem ra trí tuệ của Ngụy Ngưu Đầu vẫn hơi có vấn đề. À, hình dung đơn giản một chút thì là đúng là có sức trâu mà không có đầu óc rồi!



Dương Đỉnh Thiên đang chạy thì bỗng hỏi một câu kỳ lạ: “Này Bùi Kiêu, ngươi đã ra lệnh cho Ngụy Ngưu Đầu cái gì vậy?”



Bùi Kiêu sửng sốt trả lời: “Đạp bẹp toàn bộ những quân đoàn quỷ quái gặp trên đường. Có vấn đề gì à?”



Dương Đỉnh Thiên đưa tay lên sờ mũi một cái rồi mới nói: “Cũng không có gì. Chỉ là ta đang nghĩ… liệu con Ngụy Ngưu Đầu này có phần biệt được quỷ quái và linh hồn nhân loại không? Sẽ không xảy ra chuyện nó đạp bẹp luôn cả đoàn đội linh hồn kia luôn chứ?”



“A…” Bùi Kiêu ngơ ngác cả nửa ngày rồi bỗng nhiên nói với Dương Đỉnh Thiên: “Dương Đỉnh Thiên, tốc độ của ngươi quá chậm! Cứ đà này thì không thể đuổi kịp Ngụy Ngưu Đầu đâu! Nhưng tốc độ của ta thì hoàn toàn có thể đuổi theo kịp. Thế nên ta có ý này…”



Dương Đỉnh Thiên nghe vậy thì cười khổ tự giễu: “Muốn ta một mình từ từ đuổi theo à? Dù sao thì quỷ quái trên đoạn đường này cũng đã bị Ngụy Ngưu Đầu dọn sạch rồi. Ta chạy một mình chắc cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu.”



Nhưng Bùi Kiêu lại lắc đầu trả lời: “Không phải vậy. Ý của ta là… cứu người quan trọng hơn. Vậy nên ngươi trăm ngàn lần không được oán trách ta đấy nhé!”



“H…ả?” Dương Đỉnh Thiên sửng sốt. Nhưng khi hắn còn chưa kịp hỏi rõ ra cái gì thì đã nhìn thấy cơ thể Bùi Kiêu bắt đầu hóa thành khổng lồ, lôi điện xẹt khắp toàn thân. Chỉ sau một, hai giây, Bùi Kiêu đã biến thành một người khổng lồ lôi điện cao mười mét. Sau đó, Bùi Kiêu bất chợt chộp lấy hắn, rống to một tiếng rồi không ngờ vung tay, ném hắn bay vút ra xa, bay về hướng Ngụy Ngưu Đầu ở phía xa xa phía trước.
















“Cái đ…” Tiếng gào của Dương Đỉnh Thiên theo hắn bay xa dần. Còn Bùi Kiêu, hắn cũng khôi phục lại hình dạng bình thường sau khi thoát khỏi trạng thái thiêu đốt chấp niệm. Hắn nhìn theo Dương Đỉnh Thiên đã bay xa hơn hai, ba nghìn mét mà chỉ biết cười khổ. Sau đó, dưới chân hắn lóe lên tia điện, tốc độ lập tức tăng lên mấy chục lần, gần như điên cuồng phóng về phía trước.



Với người sống thì đương nhiên không thể sử dụng phương pháp vừa rồi để di chuyển, chỉ riêng lực quán tính và lực tác động khi chạm đất cũng đã đủ để giết chết người ta rồi, nhưng mà với linh hồn thể thì lại không ảnh hưởng gì lắm. Điều giúp duy trì sinh mạng cho linh hồn thể là ở chỗ chấp niệm nhiều hay ít, cường độ cao hay thấp. Vậy nên trừ khi bị quỷ quái hoặc Thiên Sinh Vũ Khí đánh trúng thì linh hồn thể mới gặp nguy hiểm tính mạng, còn với loại lực tác động như thế này cùng lắm chỉ làm cho chấp niệm bị chấn động mà thôi. Đương nhiên là nếu chất lượng của chấp niệm cực cao, ví dụ như 1 đơn vị chấp niệm của Bùi Kiêu dung nạp được 2 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, hoặc 1 đơn vị chấp niệm dung nạp được 10 đơn vị năng lượng tiêu chuẩn như Cung Diệp Vũ, những linh hồn thể có chấp niệm cứng rắn đến vậy thì dù có chịu lực tác động lớn hơn nữa thì chấp niệm cũng sẽ không bị chấn động.



Nhưng Dương Đỉnh thì lại không nằm trong số đó… Thế nên, khi Bùi Kiêu chạy được tới chỗ hắn thì thấy tên này đang toàn thân run bần bật, nằm cứng ngắc dưới đất. Hắn đang phải chịu nỗi thống khổ tột độ do chấp niệm chấn động gây ra. Tuy vậy, hắn vẫn có thể trừng đôi mắt đằng đằng sát khí của mình lên nhìn Bùi Kiêu.



Bùi Kiêu vừa cười ha hả, vừa rống lên với Ngụy Ngưu Đầu đang cách đó vài trăm mét: “Ngụy Ngưu Đầu! Dừng lại và tới chỗ ta ngay!”



Ngụy Ngưu Đầu vừa mới đánh nát hàng ngũ của một đám Bộ Binh Khô Lâu, đang chuẩn bị sải những bước chân ‘đào hố’ của mình tiến lên thì nghe thấy tiếng Bùi Kiêu gọi. Nó không hề chần chừ, lập tức xoay người vọt tới chỗ Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên, cùng đến với nó là một trận cát bay đá chạy mù mịt. Đến khi tro bụi tan đi thì cái thân hình đồ sộ màu vàng lợt của Ngụy Ngưu Đầu đã đứng trước mặt hai người.



“Có cảm giác rất giống một con robot. Mà còn là một con robot có thể cưỡi được nữa chứ…” Bùi Kiêu lẩm bẩm than phiền một tiếng rồi liền đi tới chỗ Dương Đỉnh Thiên, nhấc hắn ném lên vai Ngụy Ngưu Đầu, tiếp theo lại tự mình nhảy lên vai con quái vật này. Xong xuôi rồi mới một lần nữa ra lệnh cho Ngụy Ngưu Đầu tiếp tục tiến lên.



Trên vai một người khổng lồ cao 10m có hai gã đàn ông cao 1m7, 1m8 ngồi, nhìn chẳng khác nào hai con mèo con ngồi trên vai người lớn. Vậy nên điều đó hoàn toàn không tạo ra bất kỳ một khó khăn nào cho Ngụy Ngưu Đầu. Vì vậy mà tốc độ tiến lên của Ngụy Ngưu Đầu không hề giảm xuống, vẫn từng bước một đạp phá hàng ngũ của đám Bộ Binh Khô Lâu, cứ thế tiến lên thẳng tắp.



Chỉ khoảng mười phút sau, Dương Đỉnh Thiên đã hồi phục lại từ cơn chấn động chấp niệm. Chấn động chấp niệm mà hắn phải chịu cũng không quá nghiêm trọng. Tuy nhiên, không vì vậy mà nỗi đau khổ hắn phải chịu ít đi chút nào. Thế nên cảm giác vừa rồi của hắn thật chả khác nào đi dạo một vòng dưới Địa Ngục rồi quay lại. Hắn lập tức cất lời bằng giọng khàn khán: “Ngươi trả thù ta đấy phải không? Vì mấy ngày trước ta có địch ý với ngươi nên giờ ngươi nhân cơ hội này trả thù ta đúng không?”



“Không phải! Tuyệt đối không phải!” Bùi Kiêu vừa đưa mắt nhìn về hướng Ngụy Ngưu Đầu đang tiến tới vừa trả lời. Sau đó hắn lại cười ha hả nói: “Chẳng qua là vì phải dùng phương pháp đó thì mới có thể đạt được tốc độ nhanh nhất đó thôi, vậy thì mới có thể đuổi kịp Ngụy Ngưu Đầu trong thời gian ngắn. Với lại, chấp niệm chấn động cũng là một loại phương pháp giúp nâng cao độ bền bỉ của chấp niệm đấy. Việc đó với ngươi cũng có chỗ khá tốt.”



Dương Đỉnh Thiên nghe vậy thì bĩu môi nói: “Lần sau có muốn nói dối thì hãy nhìn vào mắt của đối phương. Như vậy thì khả năng ngươi lừa được người khác sẽ cao hơn nhiều đấy… Được rồi! Dù sao thì ngươi cũng đã trả thù rồi. Nhưng chỉ một lần này thôi đấy!” Nói xong, Dương Đỉnh Thiên cũng đưa mắt nhìn về phía trước, nơi có màn khói thuốc súng tràn ngập…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom