Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4. Người ngạo kiều rất dễ thương (1)
-A, cảm ơn ! Lần sau chụp ảnh tiếp _ Vui vẻ đùa một hai câu , Họa Hy Lạc cầm hết mấy túi đồ bước xuống xe đi vào nhà hàng Cung Linh sang trọng rực rỡ ánh đèn , phong thái tự tin đi vào . Nhưng vừa đến cửa sắc mặt của Hy Lạc đã đen lại , cô là đang bị chặn ở ngoài không cho vào . Cái gì mà trang phục không hợp lệ , mấy người này nhìn trang phục thì biết được thân phận của cô sao , nhìn từ trên xuống dưới có chỗ nào bị rách đâu ? Đây là phong cách thoải mái hiểu chưa ! Chứ không phải ăn mày !
Liếc mắt nhìn hai người vệ sĩ kia đã lái xe đi rồi , biết vậy cô giữ lại để khỏi phiền phức như vậy .
- Tôi đến hẹn gặp Hứa Hoàng Âu Dương ! Mấy người mau cho tôi vào _ Cô nhớ rõ kiếp trước cô được vào mà có ai cản đâu , một cái váy trắng thì hơn gì với quần đùi áo phông , vẫn cùng treo trên móc áo thôi .
-Cho cô ấy vào _Hứa Hoàng Âu Dương nhận thấy cũng hơn 8h , chưa thấy người đến liền thấy không vui rứt khoát ra về , không nghĩ đến cửa lại không nhịn được muốn cười hôn thê tương lai hẹn gặp mình đang bị bảo vệ ngăn cản không cho vào . Nhìn bộ dáng như mèo nhỏ xù lông , chẳng lẽ cô không biết là ở nhà hàng này phải một là ăn mặc lịch sự hai là khách quen mới được vào sao ? Mà thật lạ , hắn đã cho chuẩn bị trang phục rồi sao lại không mặc đi .
Họa Hy Lạc ngây người nhìn người đàn ông trước mặt , bảo vệ đang giữ tay cô cũng tự động buông ra rối rít xin lỗi nhưng cô không để tâm chỉ nhìn chằm chằm Hứa Hoàng Âu Dương , người này là chồng kiếp trước từng lạnh nhạt với cô , hành hạ cô , cho người cưỡng hiếp cô vì Hạ Yên , không ngờ hắn lại giúp cô giải vây , bây giờ tâm trạng cô rất là kích động nha .
- Sao , thích tôi rồi ? _ Hứa Hoàng Âu Dương nở nụ cười châm chọc , bất quá ánh mắt của mèo nhỏ này cũng thật khác .
- Nằm mơ mới có , Hứa tổng không những thông minh mà trí tưởng tượng cũng thật phong phú — Hy Lạc chìa môi ra giọng nói châm chọc không kém
Hứa Hoàng Âu Dương đáng lẽ nên cảm thấy bực tức nhưng nét mặt hứng thú nhìn Hy Lạc , chẳng nói gì quay lại phòng ăn , mắt liếc nhìn Hy Lạc như muốn nói còn không đi , Hy Lạc liền vội chạy theo .
Phòng ăn trên tầng ba , điều cô khó hiểu là tên Hứa Hoàng Âu Dương này tại sao lại thích đi thang bộ , mà khó hiểu hơn là chân cô đâu ngắn ,tại sao chạy còn không bằng tên kia bước đi ! Đến nơi thì mồ hôi đã chảy xuống , sức khỏe của cô không tốt nha , đang định mở cửa thì Hứa Hoàng Âu Dương hỏi
-Có chuẩn bị cho cô trang phục , sao không mặc còn xách theo ?
-Chẳng lẽ tôi thay trên xe , gần khu vực này cũng không có nhà vệ sinh công cộng _ Hy Lạc lúc này mới quay sang nhìn Hứa Hoàn Âu Dương , leo cầu thang 3 tầng lên giờ cô thấm mệt ,sắc mặt ửng đỏ lên , nhìn vào còn nghĩ cô đang ngượng ngùng .
Hứa Hoàng Âu Dương dường như hiểu được nhưng lại hỏi tiếp
- Vậy vào trong rồi sao không đi thay ?
WTF ?! Tên này hỏi nhiều như vậy làm gì ?
- Anh có cho tôi thời gian ? Tôi lần đầu tới đây , sợ lạc .Với lại lễ phục không thoải mái , như thế này là được rồi , bây giờ vào được chưa , tôi rất nóng _ Họa Hy Lạc rất tự tin với phong cách đơn giản này , có gì không được chứ , kiếp trước cô rất ít khi mặc váy a .
Hứa Hoàng Âu Dương như thích châm chọc người khác cả bằng lời nói và hành động vậy , hắn giữ tay nắm cửa , giọng nói vô cùng đáng ghét
- Chọn một bộ rồi đi thay đi , nhà vệ sinh ở ngay kia .
- Tôi muốn vào , nóng chết tôi rồi _ Họa Hy Lạc bực bội nói , người cô đã gầy rồi , cô không muốn chảy mỡ đâu
Hứa Hoàng Âu Dương vẫn không cho cô vào , sao cô không biết tên này trẻ con như thế chẳng lẽ vì lúc nãy cô nói hắn trí tưởng tượng phong phú , đây là khen , là khen đó , mặc dù là khen đểu vẫn là khen .
- Cô nên đi thay , xong tôi sẽ cho cô vào , khẳng định bên trong có điều hoà rất mát .
- Anh ! Hừ ! Thay thì thay ! Nhớ giữ lời .
Nói rồi cô chạy nhanh vào nhà vệ sinh , vẻ mặt như nuốt phải ruồi
Hứa Hoàng Âu Dương nhìn cô hậm hực chạy đi , trên khuôn mặt lạnh lùng , môi mỏng khẽ nhếch lên . Lâu rồi hắn mới cảm thấy thoải mái như thế này . Xem ra quyết định hôn nhân thương mại này , hắn có lợi hơn một chút . Chơi đùa với mèo nhỏ này cũng khá vui đây .
Liếc mắt nhìn hai người vệ sĩ kia đã lái xe đi rồi , biết vậy cô giữ lại để khỏi phiền phức như vậy .
- Tôi đến hẹn gặp Hứa Hoàng Âu Dương ! Mấy người mau cho tôi vào _ Cô nhớ rõ kiếp trước cô được vào mà có ai cản đâu , một cái váy trắng thì hơn gì với quần đùi áo phông , vẫn cùng treo trên móc áo thôi .
-Cho cô ấy vào _Hứa Hoàng Âu Dương nhận thấy cũng hơn 8h , chưa thấy người đến liền thấy không vui rứt khoát ra về , không nghĩ đến cửa lại không nhịn được muốn cười hôn thê tương lai hẹn gặp mình đang bị bảo vệ ngăn cản không cho vào . Nhìn bộ dáng như mèo nhỏ xù lông , chẳng lẽ cô không biết là ở nhà hàng này phải một là ăn mặc lịch sự hai là khách quen mới được vào sao ? Mà thật lạ , hắn đã cho chuẩn bị trang phục rồi sao lại không mặc đi .
Họa Hy Lạc ngây người nhìn người đàn ông trước mặt , bảo vệ đang giữ tay cô cũng tự động buông ra rối rít xin lỗi nhưng cô không để tâm chỉ nhìn chằm chằm Hứa Hoàng Âu Dương , người này là chồng kiếp trước từng lạnh nhạt với cô , hành hạ cô , cho người cưỡng hiếp cô vì Hạ Yên , không ngờ hắn lại giúp cô giải vây , bây giờ tâm trạng cô rất là kích động nha .
- Sao , thích tôi rồi ? _ Hứa Hoàng Âu Dương nở nụ cười châm chọc , bất quá ánh mắt của mèo nhỏ này cũng thật khác .
- Nằm mơ mới có , Hứa tổng không những thông minh mà trí tưởng tượng cũng thật phong phú — Hy Lạc chìa môi ra giọng nói châm chọc không kém
Hứa Hoàng Âu Dương đáng lẽ nên cảm thấy bực tức nhưng nét mặt hứng thú nhìn Hy Lạc , chẳng nói gì quay lại phòng ăn , mắt liếc nhìn Hy Lạc như muốn nói còn không đi , Hy Lạc liền vội chạy theo .
Phòng ăn trên tầng ba , điều cô khó hiểu là tên Hứa Hoàng Âu Dương này tại sao lại thích đi thang bộ , mà khó hiểu hơn là chân cô đâu ngắn ,tại sao chạy còn không bằng tên kia bước đi ! Đến nơi thì mồ hôi đã chảy xuống , sức khỏe của cô không tốt nha , đang định mở cửa thì Hứa Hoàng Âu Dương hỏi
-Có chuẩn bị cho cô trang phục , sao không mặc còn xách theo ?
-Chẳng lẽ tôi thay trên xe , gần khu vực này cũng không có nhà vệ sinh công cộng _ Hy Lạc lúc này mới quay sang nhìn Hứa Hoàn Âu Dương , leo cầu thang 3 tầng lên giờ cô thấm mệt ,sắc mặt ửng đỏ lên , nhìn vào còn nghĩ cô đang ngượng ngùng .
Hứa Hoàng Âu Dương dường như hiểu được nhưng lại hỏi tiếp
- Vậy vào trong rồi sao không đi thay ?
WTF ?! Tên này hỏi nhiều như vậy làm gì ?
- Anh có cho tôi thời gian ? Tôi lần đầu tới đây , sợ lạc .Với lại lễ phục không thoải mái , như thế này là được rồi , bây giờ vào được chưa , tôi rất nóng _ Họa Hy Lạc rất tự tin với phong cách đơn giản này , có gì không được chứ , kiếp trước cô rất ít khi mặc váy a .
Hứa Hoàng Âu Dương như thích châm chọc người khác cả bằng lời nói và hành động vậy , hắn giữ tay nắm cửa , giọng nói vô cùng đáng ghét
- Chọn một bộ rồi đi thay đi , nhà vệ sinh ở ngay kia .
- Tôi muốn vào , nóng chết tôi rồi _ Họa Hy Lạc bực bội nói , người cô đã gầy rồi , cô không muốn chảy mỡ đâu
Hứa Hoàng Âu Dương vẫn không cho cô vào , sao cô không biết tên này trẻ con như thế chẳng lẽ vì lúc nãy cô nói hắn trí tưởng tượng phong phú , đây là khen , là khen đó , mặc dù là khen đểu vẫn là khen .
- Cô nên đi thay , xong tôi sẽ cho cô vào , khẳng định bên trong có điều hoà rất mát .
- Anh ! Hừ ! Thay thì thay ! Nhớ giữ lời .
Nói rồi cô chạy nhanh vào nhà vệ sinh , vẻ mặt như nuốt phải ruồi
Hứa Hoàng Âu Dương nhìn cô hậm hực chạy đi , trên khuôn mặt lạnh lùng , môi mỏng khẽ nhếch lên . Lâu rồi hắn mới cảm thấy thoải mái như thế này . Xem ra quyết định hôn nhân thương mại này , hắn có lợi hơn một chút . Chơi đùa với mèo nhỏ này cũng khá vui đây .
Bình luận facebook