-
Chương 571-575
Chương 571 Chương 571. Nó chắc chắn không biết cha ta là nam hài tử lợi hại nhất toàn thế giới!
Nam Cung Kỳ Luân lấy ra linh kiếm, sát khí lẫm liệt, hét lớn một tiếng: "Đại ca, nếu ta chiến bại, ngươi dùng cấm kỵ thần công của gia tộc bọn ta giết chết hắn!"
Sau khi nói xong, hắn chỉ trường kiếm lên bầu trời, hiệu lệnh trăm Đế Cảnh tử đệ đứng đầu Nam Cung gia tộc, theo hắn cùng phóng tới Lâm Hiên.
"Ừm!"
Nam Cung Hạo Long gật đầu, đồng thời vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, hình thành một đạo hư ảo kim sắc quang ảnh quanh thân. Trong lòng của hắn biết rõ, Nam Cung Kỳ Luân muốn tranh thủ thời gian cho mình thi triển cấm kỵ thần công.
Nếu như Nam Cung Kỳ Luân giết Lâm Hiên còn dễ nói. Nếu như Nam Cung Kỳ Luân bị giết, như vậy hắn nhất định phải thi triển ra cấm kỵ thần công, diệt Lâm Hiên.
"Bố Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận!"
Nam Cung Kỳ Luân dẫn theo trăm Đế Cảnh sắp xếp ra một cái đồ án Thái Cực hình tròn trên không trung. Từng đạo linh khí xoay tròn lặp đi lặp lại bên trong Thái Cực Đồ, hình thành hai đạo quang ảnh một âm một dương.
Bên trong âm dương quang ảnh. Hai đoàn kim quang như thiên địa âm dương chi nhãn, bộc phát ra một cỗ sát khí kinh khủng.
Nam Cung Hạo Long vừa vận công, vừa yên lặng xiết chặt nắm đấm quan sát trên không.
Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận chính là sát trận mạnh nhất của Nam Cung gia tộc. Trận này, chủ Âm Dương Lưỡng Nghi, ẩn chứa đại đạo nguyên lực. Dựa vào bát quái trận lực, có thể thôi diễn ra tám tám sáu mươi bốn trọng sát cơ. Mỗi một trọng sát cơ có thể làm cho lực sát thương của người bày trận bạo tăng sáu mươi bốn lần. Với tu vi Đại Thánh Cảnh của Nam Cung Kỳ Luân, tăng thêm trên trăm Đế Cảnh của Nam Cung gia tộc. Một khi bọn họ bày ra trận này, uy năng bạo phát ra tuyệt đối có thể miểu sát một Đại Thánh Cảnh trong nháy mắt!
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi có thể đỡ được trận này sao?"
Chẳng những Nam Cung Hạo Long, đám người Nam Cung gia tộc cũng nghĩ như vậy.
"Giết! !"
Lúc này Nam Cung Kỳ Luân bạo rống một tiếng. Đồ án to lớn của Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận phi tốc khuếch trương, trong nháy mắt đã bao phủ vạn dặm không trung.
Chẳng những Lâm Hiên, ngay cả Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn đều nằm trong phạm vi sát trận thôn phệ!
"Phá!"
Nhưng đối với Lâm Hiên, có được trận pháp tạo nghệ cấp Tông sư, hóa giải trận này dễ như trở bàn tay. Hắn lấy một thanh chuẩn tiên kiếm của nữ nhi bảo bối ra, hóa thành một đạo cầu vồng xông về Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận.
Bọn người Nam Cung Hạo Long thấy thế đều giật nảy cả mình: "Hắn lại xông về sát trận!"
Hành vi của Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy chắc chắn hắn có năng lực phá giải trận này.
Ầm ầm!
Gần như không có ngoài ý muốn!
Lâm Hiên trực tiếp đâm xuyên qua Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận, nghịch thiên kiếm quang chém vỡ Thái Cực Đồ che trời. Kiếm khí kinh khủng gào thét mười vạn dặm, như vạn con cự long thôn phệ Nam Cung Kỳ Luân và trên trăm Đế Cảnh!
"Nam nhân này... hắn còn là người sao?"
Nam Cung Hạo Long ánh mắt điên cuồng run rẩy. Vì đám người Nam Cung Kỳ Luân chết mà cảm thấy đau lòng, lại vì sự yêu nghiệt của Lâm Hiên làm cho chấn kinh.
Lâm Hiên lại xuất hiện một lần nữa, mũi kiếm trong tay trực chỉ Nam Cung Hạo Long.
Thấy thế, Nam Cung Ngạo Tuyết bỗng nhiên chạy đến trước người Nam Cung Hạo Long, lông mày nhíu chặt: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, có thể dừng ở đây hay không?"
Nàng biết Nam Cung Hạo Long đang vận công, cần thời gian phát huy ra uy lực lớn nhất. Mà Lâm Hiên một chiêu miểu sát nhiều người của Nam Cung gia tộc như vậy, đã mang đến tổn thất to lớn cho Nam Cung gia tộc. Nàng cảm thấy, có lẽ mình có thể ra mặt ngăn cản hắn!
Ít nhất có thể trợ giúp Nam Cung Hạo Long tranh thủ thêm một chút thời gian.
Lâm Hiên đứng ở không trung, tay phải cầm kiếm, ống tay áo phần phật, nhìn xuống Nam Cung Ngạo Tuyết: "Không thể."
Nam Cung Ngạo Tuyết còn muốn nói nữa, lại nghe sau lưng truyền đến một tiếng thở dài. Nam Cung Hạo Long nói: "Lấy thân phận của hắn, hoặc là không ra tay, một khi ra tay thì nước đổ khó hốt, cho đến cao ốc lật úp mới có thể đình chỉ."
"Tuyết Nhi, lòng của ngươi vi phụ biết, ngươi có thể tránh ra!"
Nam Cung Ngạo Tuyết thân thể khẽ run lên, hóa ra phụ thân biết tâm tư của mình. Nhịn không được ngẩng đầu, nhìn thấy khóe môi Lâm Hiên nhếch lên, nở một nụ cười cao thâm mạt trắc.
Nam Cung Ngạo Tuyết không khỏi nghĩ: "Hẳn là hắn cũng nhìn ra ý đồ của ta?"
"Nếu như hắn nhìn ra ý đồ của ta, lại cố ý ngừng tay..."
Nam Cung Ngạo Tuyết không dám nghĩ thêm nữa.
Biểu cảm của Lâm Hiên khiến cho nàng bỗng nhiên cảm thấy tuyệt vọng.
Nam Cung Hạo Long tiến lên một bước, kim sắc huyễn ảnh quanh thân rất có phá vỡ thời không chi thế, mang tới cho người ta cảm giác huyền bí cường đại.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, người của Nam Cung gia tộc chúng ta không thể chết vô ích, ngươi phải dùng mệnh để trả!"
Sau khi nói xong, linh khí toàn thân hắn nhất bạo, thôi động phạm vi vạn dặm không gian.
"Đại Tự Tại Thần Công!"
Kim sắc huyễn ảnh giống như thuỷ triều mãnh liệt mà lên quanh người hắn, diễn hóa ra vô số không gian hư ảo.
Từng đạo quang ảnh ẩn chứa lực lượng pháp tắc gia thân. Để cho hắn giống như hợp lại với kiếp trước, kiếp này, kiếp sau. Trùng điệp điệp gia, khí tức một đợt mạnh hơn một đợt.
Đại Thánh Cảnh uy áp tăng trưởng với tốc độ điên cuồng, giống như điều khiển một phương thiên địa này.
Nam Cung Ngạo Tuyết và người trong gia tộc đều rung động không thôi.
"Cấm kỵ thần công của Nam Cung gia tộc chúng ta đúng là có thiên thần chi uy!"
Ngay lúc tất cả mọi người sợ hãi thán phục, hư ảo quang ảnh tràn ngập xung quanh thân thể Nam Cung Hạo Long đột nhiên ngưng tụ.
Một vệt kim quang nổ tung.
Nam Cung Hạo Long hình thể đại biến, khiến cho mọi người đều giật mình.
Chỉ thấy hai vai hắn mỗi bên mọc ra một cái đầu, phía sau lại mọc thêm bốn cánh tay!
Đại Tự Tại Thần Công, ngưng tụ kiếp trước, kiếp này, kiếp sau, tam thế lực lượng làm một thể!
Ba đầu sáu tay!
Chương 572 Chương 572. Lời thề của Đông Hoàng Tử U!
Một màn này làm cho tất cả mọi người trong Nam Cung gia tộc chấn kinh vạn phần.
"Đại Tự Tại Thần Công" chính là tổ truyền công pháp cấm kỵ của Nam Cung gia tộc, cần thiên phú nghịch thiên mới có thể tu luyện thi triển. Nói rõ ràng hơn một chút là chỉ có lịch đại gia chủ thiên phú siêu tuyệt mới có tư cách tu luyện.
Nhưng mà căn cứ gia tộc gia phả ghi chép. Nam Cung gia tộc từ tiên tổ về sau, không một đại gia chủ có thể tu luyện cấm kỵ thần công này tới đỉnh phong, tiến giai đến ba đầu sáu tay.
Tất cả mọi người không ngờ được là Nam Cung Hạo Long sáng tạo ra kỳ tích, thành công hội tụ tam sinh chi lực làm một thể.
"Gia chủ một người hội tụ tam sinh chi lực, thực lực hắn đã vượt xa ba Đại Thánh Cảnh hợp thể, đúng là mạnh đến không hợp thói thường!"
"Khó trách nhị gia chủ trước khi ra tay nói hắn nhất định phải thi triển thần công này, bây giờ gia chủ giống như thần linh!"
Người của Nam Cung gia tộc đều phấn chấn không thôi. Nam Cung Hạo Long khiến cho bọn họ cảm nhận được thần công gia tộc cường đại, thành công thoát khỏi sợ hãi Lâm Hiên.
Phải biết. Vừa rồi, nghịch thiên nhất kiếm của Lâm Hiên, miểu sát bọn người Nam Cung Kỳ Luân, quả là dọa sợ người của Nam Cung gia tộc.
Bây giờ Nam Cung Hạo Long thi triển thần công, ba đầu sáu tay như thần minh trên trời rơi xuống, mang tới cho Nam Cung gia tộc vô tận lực lượng!
Nam Cung Ngạo Tuyết cầm chặt song quyền, cắn răng nhìn về phía Lâm Hiên: "Cha ta bây giờ như là thần minh, hắn nhất định có thể báo thù cho tất cả Nam Cung gia tộc chúng ta!"
Mộ Ấu Khanh ghé vào cửa sổ mạn tàu, tận mắt nhìn thấy Nam Cung Hạo Long ngưng tụ tam sinh chi lực. Nàng không khỏi đôi mắt đẹp khẽ run lên: "Nam Cung gia chủ thật mạnh a!"
"Nhưng mà hắn vẫn không phải đối thủ của biểu tỷ phu!"
Đảo mắt nhìn về phía Lâm Hiên, bóng người tuấn mỹ đó mang tới cho người ta vô tận tự tin và bình tĩnh. Mộ Ấu Khanh cảm thấy mình nên giống như mấy người Tuyền Châu, vĩnh viễn tin tưởng Lâm Hiên sẽ thắng!
Lúc này Nam Cung Hạo Long bạo khởi, quanh thân mang theo tam thế chi uy phóng tới Lâm Hiên.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, nhận lấy cái chết!"
"Hỗn Nguyên Chưởng!"
Hô hô hô hô ~
Sáu cánh tay hắn hội tụ linh lực kinh khủng, Hỗn Nguyên khí trong lòng bàn tay ngưng kết thành kim sắc mặt trời rực rỡ. To lớn uy nghiêm, chiếu sáng phạm vi trăm vạn dặm.
Nhìn thấy vô biên không gian gần như bị một chưởng này của Nam Cung Hạo Long chấn vỡ. Lâm Hiên vẫn vẻ mặt mây trôi nước chảy, không thèm để ý chút nào.
Có được "Vô Địch Cấm Vực", một chưởng này dù là ngưng tụ tam thế lực lượng pháp tắc cũng không gây thương tổn được hắn.
Bây giờ hắn chỉ muốn làm một việc.
Xuất kiếm!
Theo cổ tay hắn lắc một cái, Vô Cực Kiếm Pháp bị hắn thi triển đến siêu tuyệt một thế.
Kiếm chiêu thành thạo, kiếm ý sắc bén. Dưới thân hình cổ phác quy chân của hắn, hiển lộ phi phàm chi uy. Khi hắn thôi động Ngũ Lôi Chính Pháp, trăm vạn con Lôi Long quanh quẩn thân kiếm, lộ vẻ bá đạo diệt thế.
Xoát!
Đón chưởng lực kinh khủng của Nam Cung Hạo Long, Lâm Hiên đánh ra Đệ Nhất Kiếm.
Bành! !
Kiếm quang lướt qua thân thể Nam Cung Hạo Long, nổ ra một đạo ánh sáng lóa mắt. Nam Cung Hạo Long cảm thấy thân thể đau đớn một hồi, khi lấy lại tinh thần, phát hiện lực lượng mình giảm một phần ba.
"Cái này sao có thể như vậy được?"
Nam Cung Hạo Long con ngươi có chút co rụt lại. Hắn vất vả ngưng tụ kiếp trước chi lực, lại bị Lâm Hiên chém vỡ!
Nam Cung Ngạo Tuyết và người của Nam Cung gia tộc, trên mặt lộ ra mấy phần khẩn trương. Bọn họ hoàn toàn nghĩ không ra, Lâm Hiên nhẹ nhàng thoải mái một kiếm chém rụng một phần ba thân thể Nam Cung Hạo Long.
Nam Cung Hạo Long, bây giờ chỉ còn lại hai đầu bốn tay!
Mộ Ấu Khanh thì có chút vui mừng.
Quả nhiên, biểu tỷ phu hoàn toàn không sợ Nam Cung Hạo Long!
"Cấm kỵ thần công của Nam Cung gia tộc các ngươi chẳng ra sao cả a."
Nhìn ánh mắt căm hận của Nam Cung Hạo Long, Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng.
Vừa rồi hắn cũng cố ý để Nam Cung Hạo Long ngưng tụ ra tam sinh chi lực, biến thành hình thái mạnh nhất. Làm như thế, đương nhiên là vì rèn luyện kiếm đạo của mình.
Vô Cực Kiếm Pháp, chỉ vô cực vô hạn, không có cuối cùng.
Mà Nam Cung Hạo Long ngưng tụ tam sinh lực làm một thể, ẩn chứa thời không lực lượng pháp tắc trong đó, chính là bia ngắm tốt nhất để rèn luyện Vô Cực Kiếm Pháp.
Lâm Hiên đương nhiên nguyện chờ lâu một lát, tuyệt đối sẽ không từ bỏ cơ hội cực tốt như thế.
"Khốn kiếp!"
Nghe được nói như vậy, Nam Cung Hạo Long tức giận đến như muốn nổi điên.
Nam Cung gia tộc có thể sừng sững Thái Cổ Thần Sơn nhiều năm như vậy, ngoại trừ Phù Tang Thụ Nhân thủ hộ, trọng yếu là Đại Tự Tại Thần Công này. Công pháp này cũng là sự kiêu ngạo của Nam Cung gia tộc, há có thể bị Lâm Hiên làm nhục như thế?
Bạo rống một tiếng, Nam Cung Hạo Long hội tụ sức lực cả đời đến một tay.
Trong chốc lát, một tay lấp lánh bốn vòng Kim Dương. Chưởng phong kinh khủng rung trăm dặm không gian ra vạn đạo liệt ngân, mãnh liệt phóng tới Lâm Hiên.
Xoát!
Lâm Hiên ra tay lần nữa, lấy đại xảo nhược chuyết chi thế đâm ra một kiếm.
"Vô Địch Cấm Vực" hoàn toàn coi nhẹ chưởng phong kinh khủng của Nam Cung Hạo Long, khiến cho Lâm Hiên vô cùng thoải mái mà xuyên thấu chưởng phong của Nam Cung Hạo Long.
"Không được!"
Nam Cung Hạo Long toàn thân lạnh lẽo.
Hắn phát hiện một kích toàn lực của mình hoàn toàn không tạo được uy hiếp cho Lâm Hiên, có thể nói là phá vỡ thế giới quan của hắn.
Bành! !
Thân thể đau đớn một hồi, Nam Cung Hạo Long suýt nữa bị Lâm Hiên Đệ Nhị Kiếm chém nát. Lấy lại tinh thần, hắn ngưng tụ ra kiếp sau chi lực, cũng bị Lâm Hiên không chút lưu tình tan rã.
"Trời ạ, nam nhân này chính là một đại yêu nghiệt chân chính!"
Rốt cục Nam Cung Hạo Long nhịn không được trong lòng gào thét, sợ hãi vô ngần xông lên đầu.
Chương 573 Chương 573. Lời thề của Đông Hoàng Tử U! (2)
Lâm Hiên chỉ hai kiếm, một kiếm trảm kiếp trước, một kiếm chém kiếp sau! Để thực lực của hắn bạo giảm hai phần ba, chỉ chớp mắt trở lại trước giải phóng, hoàn toàn không có dũng khí xuất thủ.
Trốn!
Rời xa nam nhân này càng xa càng tốt!
Nam Cung Hạo Long chỉ còn lại ý nghĩ duy nhất này, vội vàng hóa thành gió táp vọt tới chô Nam Cung Ngạo Tuyết.
Hắn muốn dẫn Nam Cung Ngạo Tuyết cùng đào tẩu! Chỉ cần bảo trụ Nam Cung Ngạo Tuyết thì hắn có thể trèo lên cành cây cao Long gia, tùy thời Đông Sơn tái khởi.
"Muốn chạy trốn? Đừng có nằm mộng!"
Lâm Hiên vung tay phải lên, điều khiển chuẩn tiên kiếm mang theo vạn Lôi Long đánh thẳng tới Nam Cung Hạo Long.
"Cha, không được qua đây!"
Nam Cung Ngạo Tuyết nhìn thấy Lâm Hiên ra tay, không khỏi sợ đến hoa dung thất sắc.
Nhưng mà Nam Cung Hạo Long đã đi tới trước mặt nàng, vừa đưa tay bắt lấy nàng, chuẩn tiên kiếm của Lâm Hiên lập tức xuyên thấu sau lưng của hắn.
Ầm ầm! ! !
Kiếm quang bùng lên, Lôi Hỏa trùng thiên.
Nam Cung Ngạo Tuyết bởi vì bị Nam Cung Hạo Long bắt lấy mà không cách nào thoát thân, cùng bị Lôi Hỏa thôn phệ thành tro với hắn.
Lâm Hiên thu kiếm, ánh mắt bình tĩnh liếc nhìn Nam Cung gia tộc một mảnh hỗn độn. Tất cả cao thủ Nam Cung gia tộc đều đã bị diệt trừ, còn lại một đám thối cá nát tôm, hắn cũng lười động thủ, quay người về tới Ngọc Liễn.
Nhìn thấy mấy người Tuyền Châu đều được Mộ Ấu Khanh bảo vệ, không nhìn thấy cảnh tượng bọn người Nam Cung Hạo Long bị giết, Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng, khen Mộ Ấu Khanh hai câu.
Được Lâm Hiên khích lệ, Mộ Ấu Khanh kém chút kiêu ngạo đến thăng thiên. Dưới cái nhìn của nàng, Lâm Hiên chính là miệng vàng lời ngọc, để hắn khen một câu so với lên trời còn khó hơn, chớ nói chi là khen hai câu.
Lâm Hiên cũng không ngờ được là thuận miệng khen một cái sẽ để cho Mộ Ấu Khanh kích động như thế.
Hắn cũng lười chú ý nàng nghĩ như thế nào, sau đó dẫn theo mấy người Tuyền Châu trở về Bắc Huyền Thiên.
...
Thái Cổ Thần Sơn, Long gia.
Gia tộc này ở đỉnh Thái Cổ Thần Sơn.
Từ vị trí địa lý, Long gia có địa vị cực kỳ cao thượng trên Thái Cổ Thần Sơn, khiến vô số gia tộc dưới đáy chỉ có thể ngưỡng vọng.
Mà kiến trúc Long gia, cửu trọng Long phủ như cự long nằm, rộng lớn tráng lệ, thần quang tiên thải, rồng bay phượng múa, có thể so với Thiên phủ Tiên cung.
Lúc này, trong lầu ba của cửu trọng Long phủ.
Một gia đinh Long gia vội vàng tới đây, hành lễ với một thanh niên tóc đỏ tuấn mỹ ngồi ở bên trong, nói: "Đại công tử, xảy ra chuyện!"
Thanh niên tóc đỏ trên đầu mọc ra hai cái sừng rồng, chính là Đại công tử Long gia Long Lân.
Hắn nghe vậy ngẩng đầu, trong mắt lộ ra một tia uy áp bức người: "Chuyện gì?"
Gia đinh nói: "Vừa mới nhận được tin tức, một nén nhang trước, Bắc Huyền Thiên Đế phu tiến đến Nam Cung gia tộc, đại khai sát giới..."
Long Lân giơ tay lên, ngắt lời gia đinh : "Ta chỉ quan tâm Nam Cung Ngạo Tuyết thế nào?"
"Nàng..." Gia đinh nhìn thấy sắc mặt Long Lân bất thiện, trong lòng cảm thấy cực kỳ sợ hãi, lấy dũng khí nói ra: "Nàng cũng bị giết!"
"Hừ!"
Long Lân nghe vậy trong mắt tức giận bạo tăng. Hắn cũng không quan tâm Lâm Hiên rốt cuộc có ân oán gì với Nam Cung gia tộc. Hắn để ý là mình vừa mới coi trọng Nam Cung Ngạo Tuyết, muốn lấy nàng làm vợ, Lâm Hiên lập tức ra tay giết nàng. Tuy là trùng hợp nhưng không khác gì Lâm Hiên vả mạnh một bạt tay vào mặt hắn.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng không, bút trướng này ta nhớ kỹ!"
Long Lân biết làm nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, thực lực Lâm Hiên chắc chắn cực mạnh. Hơn nữa có thể giết tới Nam Cung gia tộc, cũng làm cho Long Lân cảm thấy Lâm Hiên rất phi phàm.
Nhưng mà đối với Long gia có huyết mạch Thần Long, hắn sẽ không nhịn cơn giận này.
Long Lân định thương lượng với phụ thân và chư vị trưởng bối của mình, sau đó quyết định xả giận như thế nào.
...
Bắc Huyền Thiên.
Hoa Vân Quốc.
Một đạo tử sắc quang ảnh yêu diễm hiện lên. Đông Hoàng Tử U một bước trăm dặm, trong chớp mắt bước qua mười ngọn núi, đi tới biên cảnh quốc gia này.
Ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp tiên quang lưu chuyển. Nàng nhìn thấy ở hướng tây bắc Hoa Vân Quốc, vô số đạo khói đen cực kỳ nhỏ dâng lên bừng bừng.
"Quỷ vật chi loạn, như như giòi trong xương, khiến thiên hạ khổ không thể tả!"
"Một ngày nào đó, ta nhất định phải san bằng toàn bộ Minh Giới, tái tạo thiên hạ sơn hà!"
Đông Hoàng Tử U âm thầm cắn răng thề.
... ... ... ... . . . .
Nhược Ảnh xuất hiện sau lưng từ Đông Hoàng Tử U. Cảm nhận được rào rạt quỷ khí phía trước đập vào mặt, nàng lộ ra một tia lo lắng: "Bệ hạ, hơn phân nửa quốc đô Hoa Vân Quốc đã bị quỷ vật chiếm cứ."
"Ừm." Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng gật đầu: "Trẫm có biện pháp."
Lúc này Nhược Ảnh mới lộ ra vẻ nhẹ nhõm, hóa ra bệ hạ nghĩ ra cách nhanh như vậy. Thực lực nàng hôm nay thật là đáng sợ a.
Sau đó, Đông Hoàng Tử U liền hóa thành một đạo tật ảnh, bay đến Hoa Vân Quốc Lạc Thạch Thành. Nơi này chính là một tòa thành trì mới bị quỷ vật đánh hạ. Cúi đầu nhìn lại, bên trong thành trì, tất cả bách tính đều đã hóa thành quỷ vật, gào thét tru lên, vô cùng lộn xộn.
Đông Hoàng Tử U lập tức nâng hai tay lên, như Thần Phượng giương cánh. Óng tay áo rộng thuận cánh tay nhỏ nàng rơi xuống, để cánh tay tinh xảo khuynh thành của nàng tỏa ra vẻ đẹp kinh thế.
Theo hai tay nàng khinh vũ, hô một tiếng, toàn thân nàng ánh lửa đại phóng.
Trong nháy mắt.
Nàng từ bên trong Niết Bàn Chi Hỏa hóa thành một con Thần Hỏa Phượng Hoàng to lớn. Thần Phượng kêu to cửu thiên, thần quang che trời chiếu sáng toàn bộ Hoa Vân Quốc.
Vô biên từ quỷ khí bị thần quang chiếu rọi, trong khoảnh khắc tất cả đều từ từ tiêu tán. Sau đó Thần Phượng xoay quanh bay múa trên bầu trời Lạc Thạch Thành.
Mỗi xoay một vòng chính là một đạo ánh lửa hình tròn xuất hiện trên không trung, nhanh chóng khuếch tán hướng bốn phía. Ánh lửa gợn sóng khuếch tán, không ngừng rơi xuống điểm điểm tinh hỏa, rất nhanh đã làm cho trên không Hoa Vân Quốc hiện đầy tinh hỏa.
Chương 574 Chương 574. Nữ Đế bệ hạ Bắc Huyền Thiên chúng ta thần!
Nhược Ảnh ở phía xa không khỏi há to miệng: "Bệ hạ Thần Phượng Cửu Chuyển, nàng vung xuống mỗi một điểm tinh hỏa đều ẩn chứa thần lực, Đại Thánh Cảnh đúng là rất thần kỳ a!"
Mặc dù một mực đi theo bên người Đông Hoàng Tử U, Nhược Ảnh vẫn bị thần tích thời khắc này chiết phục.
Hô hô hô ~
Thần Phượng vung xuống tinh hỏa, rơi vào trên thân quỷ vật, trong khoảnh khắc thiêu huỷ quỷ khí trong cơ thể bọn họ. Cũng không đến mười hơi ngắn ngủi.
Toàn bộ Hoa Vân Quốc trở nên sáng sủa, trả lại thanh tĩnh cho nhân gian.
Đông Hoàng Tử U thu hồi Thần Phượng Thể, nhìn chúng sinh khôi phục hình dáng cũ dưới đáy, không khỏi lộ ra một nụ cười trấn an.
"Tốt, ra tay kịp thời, không có tổn thương."
Nàng không ngừng lại, tiến về quốc đô các nước Vân Yến Quốc, Tuyết Dạ Quốc.
Bắt chước làm theo, hóa thành Thần Phượng cửu chuyển trên bầu trời, vung xuống tinh hỏa tráng lệ huy hoàng, cứu vớt một nước lại một nước. Trong quá trình này, có nhân sĩ còn sống sót tận mắt nhìn thấy Thần Phượng cứu vớt cả nước, không khỏi xúc động nói một câu: "Đúng là trời phù hộ nước ta, để Thần Điểu Hỏa Phượng tiêu diệt quỷ vật, cứu vớt ức vạn bách tính!"
Có nhân sĩ giới võ đạo bác bỏ: "Hỏa Phượng này không phải là Thần Điểu, mà là Cửu Chuyển Thần Phượng Thể biến thành."
"Như ta suy đoán không sai, hẳn là Nữ Đế bệ hạ tự thân xuất mã, cứu vớt ức vạn vạn thương sinh!"
Tê!
Phán đoán này lập tức dẫn tới tất cả mọi người chấn kinh vạn phần, kích động vạn phần.
"Hóa ra là Nữ Đế bệ hạ ra tay!"
"Nữ Đế bệ hạ tâm hệ vạn dân, đến đây tương trợ nhanh như vậy, có thể sinh ra dưới sự thống trị của nàng là phúc của chúng ta!"
"Trong mắt ta, Nữ Đế bệ hạ là thần của Bắc Huyền Thiên chúng ta!"
...
Đông Hoàng Tử U nghe chúng sinh ca ngợi nàng.
Cũng không quan tâm, dẫn theo Nhược Ảnh một đường xuôi nam, thuận vị trí địa lý mười nước, điều tra nguyên nhân vô số người biến thành quỷ vật.
. . .
Rất nhanh, nàng phát hiện dị thường.
Lấy Thiên La Giang ngang qua mười nước làm chủ, tất cả dòng sông hồ nước từ Thiên La Giang phân lưu ra đều biến thành màu đen. Trên mặt nước nổi lơ lửng tảo đếm mãi không hết, khiến cho chỗ dòng nước đến như là nhân gian Địa Ngục.
"Hóa ra là dòng Thiên La Giang phân lưu đến các quốc gia, để Quỷ Tảo từ lòng đất trôi ra, bị người ta uống."
Đông Hoàng Tử U lập tức hiểu nguyên do trong đó.
Mà tảo màu đen trôi nổi trên mặt nước, nàng cũng nhận ra, chính là Quỷ Tảo có thể biến người ta thành quỷ vật.
"Nhược Ảnh, bây giờ ngươi đi triệu tập binh mã mười nước, để bọn họ phong tỏa tất cả dòng sông và nước ngầm to to nhỏ nhỏ."
"Không có mệnh lệnh của trẫm, bất kỳ người nào cũng không được uống những nước này."
Đông Hoàng Tử U quyết định phong tỏa Thiên La Giang và nhánh sông chủ yếu, nguồn nước các quốc gia còn lại để Nhược Ảnh mang binh đi khống chế.
Đợi nàng giải quyết đầu nguồn, sau đó lại giải quyết những chỗ còn lại, để cho bách tính yên tâm sử dụng.
"Rõ!"
Nhược Ảnh lập tức lĩnh mệnh rời khỏi.
Sau đó Đông Hoàng Tử U lấy ra Băng Phượng Kiếm. Đại Thánh Cảnh chân nguyên phóng ra đoạn thiên chi uy, để Băng Phượng Kiếm của nàng lấp lóe che trời chi quang, chiếu sáng phạm vi ức vạn dặm!
Vô số người nhìn thấy một đạo kiếm quang này, cũng nhịn không được sinh ra lòng kính sợ vô biên.
Oanh! ! !
Sau đó kiếm quang rơi xuống.
Đông Hoàng Tử U lấy nghịch thiên chi uy, một kiếm tung hoành trăm vạn dặm, bổ vào Thiên La Giang. Vô số nước sông hóa thành giọt nước phóng lên tận trời, trong chớp mắt biến thành từng khỏa băng châu màu xanh thẳm.
Dưới đáy Thiên La Giang và tất cả nhánh sông chủ yếu, trong khoảnh khắc ngưng kết thành băng.
Vạn dặm gió sông thổi lên nhưng không thổi ra một tia gợn sóng nào!
Đông Hoàng Tử U ngẩng đầu nhìn theo Thiên La Giang về nơi xa.
Nàng cảm thấy, chỉ cần lần theo Thiên La Giang đi lên phía trước, có thể tìm tới đầu nguồn gây ra quỷ loạn!
Hả?
Ngay khi nàng muốn khởi hành, ngoài trăm dặm, một cỗ khí tức tà mị khiến cho nàng chú ý.
"Người của Quỷ Tông?"
Cảm nhận được quỷ khí của đối phương, Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp phát lạnh.
Lúc này, người của Quỷ Tông xuất hiện ở quanh đây, chắc chắn không có chuyện tốt!
Nàng lập tức hóa thành một đạo cầu vồng yêu diễm, hướng về phía đám người Quỷ Tông bay qua.
Lúc này.
Ở chỗ cách Thiên La Giang trăm dặm, một đoàn nhân mã đang nhanh chóng tiến lên. Ba người dẫn đầu đều cưỡi khô lâu Huyền thú đen nhánh, toàn thân như ngâm trong mực nước, bị hắc quang bao phủ.
Ở phía sau bọn họ, theo thứ tự là mười mấy Đồng Giáp Thi toàn thân xanh biếc, tóc màu đỏ hồng, mặt xanh nanh vàng.
Những Đồng Giáp Thi này chia ba đội, mỗi một đội nâng một cái quan tài từ Hắc Hải Huyền Thiết chế thành.
Mỗi một cái quan tài dài chừng trăm trượng, cao trăm trượng, trĩu nặng, thoạt nhìn tràn đầy đồ.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, Vũ Bằng nói ra: "Còn hơn nửa canh giờ nữa mới buổi trưa, chúng ta còn phải bắt ít nhất ba ngàn người, Mã sư đệ, Thường sư đệ, không bằng những người này để ta mang về trước."
"Các ngươi mỗi người dẫn một đội Đồng Giáp Thi, quay trở lại bắt người, như thế nào?"
Mã Thành Đức và Thường Huy liếc nhau, đồng thời gật đầu: "Ý tưởng không tệ."
Sau đó, ba người dừng lại, lệnh hai đội Đồng Giáp Thi ném quan tài Huyền Thiết cho đội Đồng Giáp Thi thứ ba.
Nhìn thấy ba cái quan tài sắt chất thành một đống, bị Đồng Giáp Thi giơ lên.
Vũ Bằng hài lòng gật đầu: "Những Đồng Giáp Thi này lực lớn vô cùng, đúng là dùng tốt."
Mã Thành Đức cười đắc ý: "Đồng thi nhấc quan tài, đây là bản năng!"
Vũ Bằng ôm quyền: "Mã sư đệ, Thường sư đệ, vậy kế tiếp làm phiền hai vị."
"Lần này luyện thi đại hội cực kỳ quan trọng, các ngươi phải nhanh ra tay, còn phải phòng ngừa người của Bắc Huyền Thiên tìm phiền toái."
Nghe vậy, Mã Thành Đức khinh thường cười một tiếng: "Lần này phạm vi quỷ loạn cực lớn, người của Bắc Huyền Thiên sợ là ốc còn không mang nổi mình ốc, nào có thời gian tìm ta phiền phức?"
Chương 575 Chương 575. Thiên ngoại Nữ Hoàng!
Thường Huy nói hùa theo: "Lại nói, dựa vào năng lực của ta và Mã sư huynh, ai cũng không ngăn được chúng ta!"ư
Vũ Bằng vừa muốn gật đầu đồng ý thì nghe được một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên.
"Các ngươi tự tin như vậy, đúng là vô tri buồn cười!"
Tử quang lóe lên. Dáng người vũ mị xinh đẹp của Đông Hoàng Tử U hiện ra, một đôi mắt phượng tràn đầy khinh miệt nhìn ba người.
... ... ... ... ... ... . . . . .
"Tiên tử là?"
Ba người Vũ Bằng, Mã Thành Đức, Thường Huy ngay từ đầu đã cảm thấy Đông Hoàng Tử U phi phàm. Nàng chỉ đứng ở nơi đó, tựa như trở thành trung tâm thiên địa, khiến thế giới quay chung quanh nàng.
Trên thực tế, ba người đã ở có suy đoán.
Đông Hoàng Tử U dung nhan tuyệt thế, khí chất khuynh thế, còn có vừa rồi bọn họ trào phúng Bắc Huyền Thiên.
Những này kết hợp với nhau, rất dễ dàng đoán ra thân phận của Đông Hoàng Tử U.
Chỉ là...
Bọn họ không thể tin được, mình lại gặp được vị Nữ Đế tuyên cổ hiếm thấy đó. Trong lòng còn đang điên cuồng cầu nguyện, mỹ nhân váy tím đứng ở trước mặt mình tuyệt không phải là nữ nhân cường thế bá đạo đó.
Đông Hoàng Tử U quan sát vẻ mặt ba người, trong mắt phượng đẹp đến mức tận cùng lộ ra từng tia từng tia uy áp: "Các ngươi đã đoán ra thân phận của ta, đâu cần phải hỏi?"
Tê ~
Ba người Vũ Bằng đều lạnh cả tim. Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, Huyền Băng Nữ Đế cực kỳ đáng sợ. Nàng có thể thông qua biểu cảm nhỏ xíu của ba người, đoán được trong lòng bọn họ nghĩ gì.
Không đợi ba người lấy lại tinh thần, giữa không trung, một đạo kiếm quang hiện lên.
Đông Hoàng Tử U một kiếm vạn dặm, chém vỡ đội Đồng Giáp Thi khiêng quan tài sắt.
Ầm ầm! ! !
Kiếm khí cuồng bạo đánh bay quan tài sắt, đánh gãy hắc huyền thiết liên buộc ở phía trên.
Ba người Vũ Bằng thấy thế nhao nhao con ngươi co rụt lại.
"Một kiếm chém vỡ nhiều Đồng Giáp Thi như vậy, nữ nhân này quá mạnh!"
"Xong đời, đụng phải Huyền Băng Nữ Đế, hôm nay chúng ta không có đường sống!"
Bị Đông Hoàng Tử U làm kinh sợ, ba người hoàn toàn quên chạy trốn. Cùng nhau đưa mắt nhìn ba cái Huyền Thiết quan tài.
Theo từng tiếng kêu rên.
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy một đống người từ bên trong ba cái Huyền Thiết quan tài lăn ra, thô sơ giản lược nhìn lại, nói ít cũng có ba ngàn người.
"Dám bắt người của Bắc Huyền Thiên, các ngươi thật to gan!"
Từ cuộc nói chuyện của ba người, Đông Hoàng Tử U đã biết bọn họ làm chuyện gì. Chỉ là nhìn thấy có nhiều người bị bắt như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra nộ khí.
Nàng ngọc thủ lắc một cái, lại là một đạo nghịch thiên kiếm quang lóng lánh, chém vỡ hai đội Đồng Giáp Thi khác.
Một màn này, dọa cho ba người Vũ Bằng co quắp.
Bọn họ đều là tu vi Tôn Giả Cảnh, tương đương với Đồng Giáp Thi. Mà năng lực phòng ngự của thân thể lại kém hơn Đồng Giáp Thi nhiều. Hơn ba mươi Đồng Giáp Thi bị Đông Hoàng Tử U hai kiếm chém vỡ, có thể nghĩ, ở trước mặt nàng, bọn họ chỉ là pháo hôi.
Kết quả là Đông Hoàng Tử U chỉ hơi phát giận đã dọa đến bọn họ kinh hồn táng đảm.
"Nữ Đế bệ hạ tha mạng!"
Ba người vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Đông Hoàng Tử U sắc mặt thanh lãnh, nhẹ nhàng bước đến, nhìn xuống nói: "Các ngươi vừa mới nói luyện thi đại hội là chuyện gì xảy ra?"
Vũ Bằng biết đối mặt Đông Hoàng Tử U thông minh lanh lợi, bọn họ có nói dối cũng phí công cho nên đành nói thật ra: "Hồi Nữ Đế bệ hạ, hôm nay là ba tông môn chúng ta, Quỷ Thần Tông, Hắc Phong Tông, Bách Sát Tông cùng luyện chế Kim Thi."
"Ba vị tông chủ nghe nói Bắc Huyền Thiên Hoa Vân Quốc xuất hiện quỷ loạn, sai chúng ta thừa cơ ra tay, bắt đủ chín nghìn chín trăm người, lấy Huyền Thiết quan tài phong tồn, mang về để bọn họ làm vật liệu luyện thi." . . .
"Thì ra là thế." Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng gật đầu, kết hợp cuộc nói chuyện của ba người lúc trước, nàng nói bổ sung: "Nói cách khác, các ngươi đã bắt mấy ngàn người đi rồi?"
Vũ Bằng gật đầu: "Đúng!"
"Rất tốt." Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp lạnh lẽo, lên tiếng nói ra: "Ba Quỷ Tông coi khinh mạng người của Bắc Huyền Thiên ta như thế, vậy thì hãy để cho các ngươi trả giá bằng diệt tông đi!"
Nàng ngón tay ngọc bắn ra, chính là một đạo tử sắc ma quyết huyền diệu, hóa thành một sợi dây thừng dài trên không trung, rơi vào trên thân ba người, buộc chặt bọn họ, bắt bọn họ dẫn đường đi đến hội trường ba tông sẽ luyện thi.
Xoay người, nhìn hơn ba ngàn người quỳ xuống đất, nàng ánh mắt ôn hòa: "Các ngươi đều trở về đi!"
"Đa tạ Nữ Đế bệ hạ!"
Đám người vội vàng dập đầu hành lễ.
Sau đó, một lão giả trước mắt lắc đầu thở dài nói: "Chỉ đáng tiếc là quốc gia của chúng ta đã bị quỷ vật chiếm cứ, sợ là không trở về được nữa rồi."
Đông Hoàng Tử U nghe vậy mỉm cười nói: "Yên tâm đi, quỷ loạn đã được trừ, các ngươi có thể yên tâm trở về."
Đám người nghe vậy, không khỏi mặt lộ vẻ vui mừng.
Đông Hoàng Tử U đã nói như vậy, đương nhiên bọn họ sẽ tin tưởng.
Hơn nữa bọn họ cũng đều đoán được chắc chắn là Đông Hoàng Tử U ra tay cứu vớt ức vạn bách tính.
Sau đó đám người lại dập đầu hành lễ một lần nữa.
"Bệ hạ đúng là cứu thế chi chủ, chúng ta có thể sinh ra dưới sự trị vì của bệ hạ chính là đại hạnh!"
Lúc ngẩng đầu lên, mọi người thấy Đông Hoàng Tử U đã tan biến tại trước mắt.
Nếu không phải nhìn thấy khắp nơi đều có khối vụn của Đồng Giáp Thi và Huyền Thiết quan tài, bọn họ còn cho là mình đang nằm mơ.
Bởi vì bọn họ cả đời bình thường, chưa bao giờ dám hi vọng mình sẽ gặp được thiên ngoại Nữ Hoàng Huyền Băng Nữ Đế!
...
Bên bờ Thiên La Giang.
Gió sông gào thét.
Một lão hòa thượng người mặc cà sa màu xám trắng, râu bạc trắng, dẫn theo một tiểu hòa thượng theo ven sông một đường tiến lên. Nếu như nhìn kĩ lại thì có thể nhìn thấy được trong bão cát, lão hòa thượng mỗi đi một bước thì sẽ hóa ra một đóa Kim Liên, cực kỳ huyền bí.
Nam Cung Kỳ Luân lấy ra linh kiếm, sát khí lẫm liệt, hét lớn một tiếng: "Đại ca, nếu ta chiến bại, ngươi dùng cấm kỵ thần công của gia tộc bọn ta giết chết hắn!"
Sau khi nói xong, hắn chỉ trường kiếm lên bầu trời, hiệu lệnh trăm Đế Cảnh tử đệ đứng đầu Nam Cung gia tộc, theo hắn cùng phóng tới Lâm Hiên.
"Ừm!"
Nam Cung Hạo Long gật đầu, đồng thời vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, hình thành một đạo hư ảo kim sắc quang ảnh quanh thân. Trong lòng của hắn biết rõ, Nam Cung Kỳ Luân muốn tranh thủ thời gian cho mình thi triển cấm kỵ thần công.
Nếu như Nam Cung Kỳ Luân giết Lâm Hiên còn dễ nói. Nếu như Nam Cung Kỳ Luân bị giết, như vậy hắn nhất định phải thi triển ra cấm kỵ thần công, diệt Lâm Hiên.
"Bố Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận!"
Nam Cung Kỳ Luân dẫn theo trăm Đế Cảnh sắp xếp ra một cái đồ án Thái Cực hình tròn trên không trung. Từng đạo linh khí xoay tròn lặp đi lặp lại bên trong Thái Cực Đồ, hình thành hai đạo quang ảnh một âm một dương.
Bên trong âm dương quang ảnh. Hai đoàn kim quang như thiên địa âm dương chi nhãn, bộc phát ra một cỗ sát khí kinh khủng.
Nam Cung Hạo Long vừa vận công, vừa yên lặng xiết chặt nắm đấm quan sát trên không.
Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận chính là sát trận mạnh nhất của Nam Cung gia tộc. Trận này, chủ Âm Dương Lưỡng Nghi, ẩn chứa đại đạo nguyên lực. Dựa vào bát quái trận lực, có thể thôi diễn ra tám tám sáu mươi bốn trọng sát cơ. Mỗi một trọng sát cơ có thể làm cho lực sát thương của người bày trận bạo tăng sáu mươi bốn lần. Với tu vi Đại Thánh Cảnh của Nam Cung Kỳ Luân, tăng thêm trên trăm Đế Cảnh của Nam Cung gia tộc. Một khi bọn họ bày ra trận này, uy năng bạo phát ra tuyệt đối có thể miểu sát một Đại Thánh Cảnh trong nháy mắt!
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi có thể đỡ được trận này sao?"
Chẳng những Nam Cung Hạo Long, đám người Nam Cung gia tộc cũng nghĩ như vậy.
"Giết! !"
Lúc này Nam Cung Kỳ Luân bạo rống một tiếng. Đồ án to lớn của Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận phi tốc khuếch trương, trong nháy mắt đã bao phủ vạn dặm không trung.
Chẳng những Lâm Hiên, ngay cả Thanh Dực Phi Điểu Ngọc Liễn đều nằm trong phạm vi sát trận thôn phệ!
"Phá!"
Nhưng đối với Lâm Hiên, có được trận pháp tạo nghệ cấp Tông sư, hóa giải trận này dễ như trở bàn tay. Hắn lấy một thanh chuẩn tiên kiếm của nữ nhi bảo bối ra, hóa thành một đạo cầu vồng xông về Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận.
Bọn người Nam Cung Hạo Long thấy thế đều giật nảy cả mình: "Hắn lại xông về sát trận!"
Hành vi của Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy chắc chắn hắn có năng lực phá giải trận này.
Ầm ầm!
Gần như không có ngoài ý muốn!
Lâm Hiên trực tiếp đâm xuyên qua Lưỡng Nghi Bát Quái Sát Trận, nghịch thiên kiếm quang chém vỡ Thái Cực Đồ che trời. Kiếm khí kinh khủng gào thét mười vạn dặm, như vạn con cự long thôn phệ Nam Cung Kỳ Luân và trên trăm Đế Cảnh!
"Nam nhân này... hắn còn là người sao?"
Nam Cung Hạo Long ánh mắt điên cuồng run rẩy. Vì đám người Nam Cung Kỳ Luân chết mà cảm thấy đau lòng, lại vì sự yêu nghiệt của Lâm Hiên làm cho chấn kinh.
Lâm Hiên lại xuất hiện một lần nữa, mũi kiếm trong tay trực chỉ Nam Cung Hạo Long.
Thấy thế, Nam Cung Ngạo Tuyết bỗng nhiên chạy đến trước người Nam Cung Hạo Long, lông mày nhíu chặt: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, có thể dừng ở đây hay không?"
Nàng biết Nam Cung Hạo Long đang vận công, cần thời gian phát huy ra uy lực lớn nhất. Mà Lâm Hiên một chiêu miểu sát nhiều người của Nam Cung gia tộc như vậy, đã mang đến tổn thất to lớn cho Nam Cung gia tộc. Nàng cảm thấy, có lẽ mình có thể ra mặt ngăn cản hắn!
Ít nhất có thể trợ giúp Nam Cung Hạo Long tranh thủ thêm một chút thời gian.
Lâm Hiên đứng ở không trung, tay phải cầm kiếm, ống tay áo phần phật, nhìn xuống Nam Cung Ngạo Tuyết: "Không thể."
Nam Cung Ngạo Tuyết còn muốn nói nữa, lại nghe sau lưng truyền đến một tiếng thở dài. Nam Cung Hạo Long nói: "Lấy thân phận của hắn, hoặc là không ra tay, một khi ra tay thì nước đổ khó hốt, cho đến cao ốc lật úp mới có thể đình chỉ."
"Tuyết Nhi, lòng của ngươi vi phụ biết, ngươi có thể tránh ra!"
Nam Cung Ngạo Tuyết thân thể khẽ run lên, hóa ra phụ thân biết tâm tư của mình. Nhịn không được ngẩng đầu, nhìn thấy khóe môi Lâm Hiên nhếch lên, nở một nụ cười cao thâm mạt trắc.
Nam Cung Ngạo Tuyết không khỏi nghĩ: "Hẳn là hắn cũng nhìn ra ý đồ của ta?"
"Nếu như hắn nhìn ra ý đồ của ta, lại cố ý ngừng tay..."
Nam Cung Ngạo Tuyết không dám nghĩ thêm nữa.
Biểu cảm của Lâm Hiên khiến cho nàng bỗng nhiên cảm thấy tuyệt vọng.
Nam Cung Hạo Long tiến lên một bước, kim sắc huyễn ảnh quanh thân rất có phá vỡ thời không chi thế, mang tới cho người ta cảm giác huyền bí cường đại.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, người của Nam Cung gia tộc chúng ta không thể chết vô ích, ngươi phải dùng mệnh để trả!"
Sau khi nói xong, linh khí toàn thân hắn nhất bạo, thôi động phạm vi vạn dặm không gian.
"Đại Tự Tại Thần Công!"
Kim sắc huyễn ảnh giống như thuỷ triều mãnh liệt mà lên quanh người hắn, diễn hóa ra vô số không gian hư ảo.
Từng đạo quang ảnh ẩn chứa lực lượng pháp tắc gia thân. Để cho hắn giống như hợp lại với kiếp trước, kiếp này, kiếp sau. Trùng điệp điệp gia, khí tức một đợt mạnh hơn một đợt.
Đại Thánh Cảnh uy áp tăng trưởng với tốc độ điên cuồng, giống như điều khiển một phương thiên địa này.
Nam Cung Ngạo Tuyết và người trong gia tộc đều rung động không thôi.
"Cấm kỵ thần công của Nam Cung gia tộc chúng ta đúng là có thiên thần chi uy!"
Ngay lúc tất cả mọi người sợ hãi thán phục, hư ảo quang ảnh tràn ngập xung quanh thân thể Nam Cung Hạo Long đột nhiên ngưng tụ.
Một vệt kim quang nổ tung.
Nam Cung Hạo Long hình thể đại biến, khiến cho mọi người đều giật mình.
Chỉ thấy hai vai hắn mỗi bên mọc ra một cái đầu, phía sau lại mọc thêm bốn cánh tay!
Đại Tự Tại Thần Công, ngưng tụ kiếp trước, kiếp này, kiếp sau, tam thế lực lượng làm một thể!
Ba đầu sáu tay!
Chương 572 Chương 572. Lời thề của Đông Hoàng Tử U!
Một màn này làm cho tất cả mọi người trong Nam Cung gia tộc chấn kinh vạn phần.
"Đại Tự Tại Thần Công" chính là tổ truyền công pháp cấm kỵ của Nam Cung gia tộc, cần thiên phú nghịch thiên mới có thể tu luyện thi triển. Nói rõ ràng hơn một chút là chỉ có lịch đại gia chủ thiên phú siêu tuyệt mới có tư cách tu luyện.
Nhưng mà căn cứ gia tộc gia phả ghi chép. Nam Cung gia tộc từ tiên tổ về sau, không một đại gia chủ có thể tu luyện cấm kỵ thần công này tới đỉnh phong, tiến giai đến ba đầu sáu tay.
Tất cả mọi người không ngờ được là Nam Cung Hạo Long sáng tạo ra kỳ tích, thành công hội tụ tam sinh chi lực làm một thể.
"Gia chủ một người hội tụ tam sinh chi lực, thực lực hắn đã vượt xa ba Đại Thánh Cảnh hợp thể, đúng là mạnh đến không hợp thói thường!"
"Khó trách nhị gia chủ trước khi ra tay nói hắn nhất định phải thi triển thần công này, bây giờ gia chủ giống như thần linh!"
Người của Nam Cung gia tộc đều phấn chấn không thôi. Nam Cung Hạo Long khiến cho bọn họ cảm nhận được thần công gia tộc cường đại, thành công thoát khỏi sợ hãi Lâm Hiên.
Phải biết. Vừa rồi, nghịch thiên nhất kiếm của Lâm Hiên, miểu sát bọn người Nam Cung Kỳ Luân, quả là dọa sợ người của Nam Cung gia tộc.
Bây giờ Nam Cung Hạo Long thi triển thần công, ba đầu sáu tay như thần minh trên trời rơi xuống, mang tới cho Nam Cung gia tộc vô tận lực lượng!
Nam Cung Ngạo Tuyết cầm chặt song quyền, cắn răng nhìn về phía Lâm Hiên: "Cha ta bây giờ như là thần minh, hắn nhất định có thể báo thù cho tất cả Nam Cung gia tộc chúng ta!"
Mộ Ấu Khanh ghé vào cửa sổ mạn tàu, tận mắt nhìn thấy Nam Cung Hạo Long ngưng tụ tam sinh chi lực. Nàng không khỏi đôi mắt đẹp khẽ run lên: "Nam Cung gia chủ thật mạnh a!"
"Nhưng mà hắn vẫn không phải đối thủ của biểu tỷ phu!"
Đảo mắt nhìn về phía Lâm Hiên, bóng người tuấn mỹ đó mang tới cho người ta vô tận tự tin và bình tĩnh. Mộ Ấu Khanh cảm thấy mình nên giống như mấy người Tuyền Châu, vĩnh viễn tin tưởng Lâm Hiên sẽ thắng!
Lúc này Nam Cung Hạo Long bạo khởi, quanh thân mang theo tam thế chi uy phóng tới Lâm Hiên.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, nhận lấy cái chết!"
"Hỗn Nguyên Chưởng!"
Hô hô hô hô ~
Sáu cánh tay hắn hội tụ linh lực kinh khủng, Hỗn Nguyên khí trong lòng bàn tay ngưng kết thành kim sắc mặt trời rực rỡ. To lớn uy nghiêm, chiếu sáng phạm vi trăm vạn dặm.
Nhìn thấy vô biên không gian gần như bị một chưởng này của Nam Cung Hạo Long chấn vỡ. Lâm Hiên vẫn vẻ mặt mây trôi nước chảy, không thèm để ý chút nào.
Có được "Vô Địch Cấm Vực", một chưởng này dù là ngưng tụ tam thế lực lượng pháp tắc cũng không gây thương tổn được hắn.
Bây giờ hắn chỉ muốn làm một việc.
Xuất kiếm!
Theo cổ tay hắn lắc một cái, Vô Cực Kiếm Pháp bị hắn thi triển đến siêu tuyệt một thế.
Kiếm chiêu thành thạo, kiếm ý sắc bén. Dưới thân hình cổ phác quy chân của hắn, hiển lộ phi phàm chi uy. Khi hắn thôi động Ngũ Lôi Chính Pháp, trăm vạn con Lôi Long quanh quẩn thân kiếm, lộ vẻ bá đạo diệt thế.
Xoát!
Đón chưởng lực kinh khủng của Nam Cung Hạo Long, Lâm Hiên đánh ra Đệ Nhất Kiếm.
Bành! !
Kiếm quang lướt qua thân thể Nam Cung Hạo Long, nổ ra một đạo ánh sáng lóa mắt. Nam Cung Hạo Long cảm thấy thân thể đau đớn một hồi, khi lấy lại tinh thần, phát hiện lực lượng mình giảm một phần ba.
"Cái này sao có thể như vậy được?"
Nam Cung Hạo Long con ngươi có chút co rụt lại. Hắn vất vả ngưng tụ kiếp trước chi lực, lại bị Lâm Hiên chém vỡ!
Nam Cung Ngạo Tuyết và người của Nam Cung gia tộc, trên mặt lộ ra mấy phần khẩn trương. Bọn họ hoàn toàn nghĩ không ra, Lâm Hiên nhẹ nhàng thoải mái một kiếm chém rụng một phần ba thân thể Nam Cung Hạo Long.
Nam Cung Hạo Long, bây giờ chỉ còn lại hai đầu bốn tay!
Mộ Ấu Khanh thì có chút vui mừng.
Quả nhiên, biểu tỷ phu hoàn toàn không sợ Nam Cung Hạo Long!
"Cấm kỵ thần công của Nam Cung gia tộc các ngươi chẳng ra sao cả a."
Nhìn ánh mắt căm hận của Nam Cung Hạo Long, Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng.
Vừa rồi hắn cũng cố ý để Nam Cung Hạo Long ngưng tụ ra tam sinh chi lực, biến thành hình thái mạnh nhất. Làm như thế, đương nhiên là vì rèn luyện kiếm đạo của mình.
Vô Cực Kiếm Pháp, chỉ vô cực vô hạn, không có cuối cùng.
Mà Nam Cung Hạo Long ngưng tụ tam sinh lực làm một thể, ẩn chứa thời không lực lượng pháp tắc trong đó, chính là bia ngắm tốt nhất để rèn luyện Vô Cực Kiếm Pháp.
Lâm Hiên đương nhiên nguyện chờ lâu một lát, tuyệt đối sẽ không từ bỏ cơ hội cực tốt như thế.
"Khốn kiếp!"
Nghe được nói như vậy, Nam Cung Hạo Long tức giận đến như muốn nổi điên.
Nam Cung gia tộc có thể sừng sững Thái Cổ Thần Sơn nhiều năm như vậy, ngoại trừ Phù Tang Thụ Nhân thủ hộ, trọng yếu là Đại Tự Tại Thần Công này. Công pháp này cũng là sự kiêu ngạo của Nam Cung gia tộc, há có thể bị Lâm Hiên làm nhục như thế?
Bạo rống một tiếng, Nam Cung Hạo Long hội tụ sức lực cả đời đến một tay.
Trong chốc lát, một tay lấp lánh bốn vòng Kim Dương. Chưởng phong kinh khủng rung trăm dặm không gian ra vạn đạo liệt ngân, mãnh liệt phóng tới Lâm Hiên.
Xoát!
Lâm Hiên ra tay lần nữa, lấy đại xảo nhược chuyết chi thế đâm ra một kiếm.
"Vô Địch Cấm Vực" hoàn toàn coi nhẹ chưởng phong kinh khủng của Nam Cung Hạo Long, khiến cho Lâm Hiên vô cùng thoải mái mà xuyên thấu chưởng phong của Nam Cung Hạo Long.
"Không được!"
Nam Cung Hạo Long toàn thân lạnh lẽo.
Hắn phát hiện một kích toàn lực của mình hoàn toàn không tạo được uy hiếp cho Lâm Hiên, có thể nói là phá vỡ thế giới quan của hắn.
Bành! !
Thân thể đau đớn một hồi, Nam Cung Hạo Long suýt nữa bị Lâm Hiên Đệ Nhị Kiếm chém nát. Lấy lại tinh thần, hắn ngưng tụ ra kiếp sau chi lực, cũng bị Lâm Hiên không chút lưu tình tan rã.
"Trời ạ, nam nhân này chính là một đại yêu nghiệt chân chính!"
Rốt cục Nam Cung Hạo Long nhịn không được trong lòng gào thét, sợ hãi vô ngần xông lên đầu.
Chương 573 Chương 573. Lời thề của Đông Hoàng Tử U! (2)
Lâm Hiên chỉ hai kiếm, một kiếm trảm kiếp trước, một kiếm chém kiếp sau! Để thực lực của hắn bạo giảm hai phần ba, chỉ chớp mắt trở lại trước giải phóng, hoàn toàn không có dũng khí xuất thủ.
Trốn!
Rời xa nam nhân này càng xa càng tốt!
Nam Cung Hạo Long chỉ còn lại ý nghĩ duy nhất này, vội vàng hóa thành gió táp vọt tới chô Nam Cung Ngạo Tuyết.
Hắn muốn dẫn Nam Cung Ngạo Tuyết cùng đào tẩu! Chỉ cần bảo trụ Nam Cung Ngạo Tuyết thì hắn có thể trèo lên cành cây cao Long gia, tùy thời Đông Sơn tái khởi.
"Muốn chạy trốn? Đừng có nằm mộng!"
Lâm Hiên vung tay phải lên, điều khiển chuẩn tiên kiếm mang theo vạn Lôi Long đánh thẳng tới Nam Cung Hạo Long.
"Cha, không được qua đây!"
Nam Cung Ngạo Tuyết nhìn thấy Lâm Hiên ra tay, không khỏi sợ đến hoa dung thất sắc.
Nhưng mà Nam Cung Hạo Long đã đi tới trước mặt nàng, vừa đưa tay bắt lấy nàng, chuẩn tiên kiếm của Lâm Hiên lập tức xuyên thấu sau lưng của hắn.
Ầm ầm! ! !
Kiếm quang bùng lên, Lôi Hỏa trùng thiên.
Nam Cung Ngạo Tuyết bởi vì bị Nam Cung Hạo Long bắt lấy mà không cách nào thoát thân, cùng bị Lôi Hỏa thôn phệ thành tro với hắn.
Lâm Hiên thu kiếm, ánh mắt bình tĩnh liếc nhìn Nam Cung gia tộc một mảnh hỗn độn. Tất cả cao thủ Nam Cung gia tộc đều đã bị diệt trừ, còn lại một đám thối cá nát tôm, hắn cũng lười động thủ, quay người về tới Ngọc Liễn.
Nhìn thấy mấy người Tuyền Châu đều được Mộ Ấu Khanh bảo vệ, không nhìn thấy cảnh tượng bọn người Nam Cung Hạo Long bị giết, Lâm Hiên lộ ra vẻ hài lòng, khen Mộ Ấu Khanh hai câu.
Được Lâm Hiên khích lệ, Mộ Ấu Khanh kém chút kiêu ngạo đến thăng thiên. Dưới cái nhìn của nàng, Lâm Hiên chính là miệng vàng lời ngọc, để hắn khen một câu so với lên trời còn khó hơn, chớ nói chi là khen hai câu.
Lâm Hiên cũng không ngờ được là thuận miệng khen một cái sẽ để cho Mộ Ấu Khanh kích động như thế.
Hắn cũng lười chú ý nàng nghĩ như thế nào, sau đó dẫn theo mấy người Tuyền Châu trở về Bắc Huyền Thiên.
...
Thái Cổ Thần Sơn, Long gia.
Gia tộc này ở đỉnh Thái Cổ Thần Sơn.
Từ vị trí địa lý, Long gia có địa vị cực kỳ cao thượng trên Thái Cổ Thần Sơn, khiến vô số gia tộc dưới đáy chỉ có thể ngưỡng vọng.
Mà kiến trúc Long gia, cửu trọng Long phủ như cự long nằm, rộng lớn tráng lệ, thần quang tiên thải, rồng bay phượng múa, có thể so với Thiên phủ Tiên cung.
Lúc này, trong lầu ba của cửu trọng Long phủ.
Một gia đinh Long gia vội vàng tới đây, hành lễ với một thanh niên tóc đỏ tuấn mỹ ngồi ở bên trong, nói: "Đại công tử, xảy ra chuyện!"
Thanh niên tóc đỏ trên đầu mọc ra hai cái sừng rồng, chính là Đại công tử Long gia Long Lân.
Hắn nghe vậy ngẩng đầu, trong mắt lộ ra một tia uy áp bức người: "Chuyện gì?"
Gia đinh nói: "Vừa mới nhận được tin tức, một nén nhang trước, Bắc Huyền Thiên Đế phu tiến đến Nam Cung gia tộc, đại khai sát giới..."
Long Lân giơ tay lên, ngắt lời gia đinh : "Ta chỉ quan tâm Nam Cung Ngạo Tuyết thế nào?"
"Nàng..." Gia đinh nhìn thấy sắc mặt Long Lân bất thiện, trong lòng cảm thấy cực kỳ sợ hãi, lấy dũng khí nói ra: "Nàng cũng bị giết!"
"Hừ!"
Long Lân nghe vậy trong mắt tức giận bạo tăng. Hắn cũng không quan tâm Lâm Hiên rốt cuộc có ân oán gì với Nam Cung gia tộc. Hắn để ý là mình vừa mới coi trọng Nam Cung Ngạo Tuyết, muốn lấy nàng làm vợ, Lâm Hiên lập tức ra tay giết nàng. Tuy là trùng hợp nhưng không khác gì Lâm Hiên vả mạnh một bạt tay vào mặt hắn.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng không, bút trướng này ta nhớ kỹ!"
Long Lân biết làm nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, thực lực Lâm Hiên chắc chắn cực mạnh. Hơn nữa có thể giết tới Nam Cung gia tộc, cũng làm cho Long Lân cảm thấy Lâm Hiên rất phi phàm.
Nhưng mà đối với Long gia có huyết mạch Thần Long, hắn sẽ không nhịn cơn giận này.
Long Lân định thương lượng với phụ thân và chư vị trưởng bối của mình, sau đó quyết định xả giận như thế nào.
...
Bắc Huyền Thiên.
Hoa Vân Quốc.
Một đạo tử sắc quang ảnh yêu diễm hiện lên. Đông Hoàng Tử U một bước trăm dặm, trong chớp mắt bước qua mười ngọn núi, đi tới biên cảnh quốc gia này.
Ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp tiên quang lưu chuyển. Nàng nhìn thấy ở hướng tây bắc Hoa Vân Quốc, vô số đạo khói đen cực kỳ nhỏ dâng lên bừng bừng.
"Quỷ vật chi loạn, như như giòi trong xương, khiến thiên hạ khổ không thể tả!"
"Một ngày nào đó, ta nhất định phải san bằng toàn bộ Minh Giới, tái tạo thiên hạ sơn hà!"
Đông Hoàng Tử U âm thầm cắn răng thề.
... ... ... ... . . . .
Nhược Ảnh xuất hiện sau lưng từ Đông Hoàng Tử U. Cảm nhận được rào rạt quỷ khí phía trước đập vào mặt, nàng lộ ra một tia lo lắng: "Bệ hạ, hơn phân nửa quốc đô Hoa Vân Quốc đã bị quỷ vật chiếm cứ."
"Ừm." Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng gật đầu: "Trẫm có biện pháp."
Lúc này Nhược Ảnh mới lộ ra vẻ nhẹ nhõm, hóa ra bệ hạ nghĩ ra cách nhanh như vậy. Thực lực nàng hôm nay thật là đáng sợ a.
Sau đó, Đông Hoàng Tử U liền hóa thành một đạo tật ảnh, bay đến Hoa Vân Quốc Lạc Thạch Thành. Nơi này chính là một tòa thành trì mới bị quỷ vật đánh hạ. Cúi đầu nhìn lại, bên trong thành trì, tất cả bách tính đều đã hóa thành quỷ vật, gào thét tru lên, vô cùng lộn xộn.
Đông Hoàng Tử U lập tức nâng hai tay lên, như Thần Phượng giương cánh. Óng tay áo rộng thuận cánh tay nhỏ nàng rơi xuống, để cánh tay tinh xảo khuynh thành của nàng tỏa ra vẻ đẹp kinh thế.
Theo hai tay nàng khinh vũ, hô một tiếng, toàn thân nàng ánh lửa đại phóng.
Trong nháy mắt.
Nàng từ bên trong Niết Bàn Chi Hỏa hóa thành một con Thần Hỏa Phượng Hoàng to lớn. Thần Phượng kêu to cửu thiên, thần quang che trời chiếu sáng toàn bộ Hoa Vân Quốc.
Vô biên từ quỷ khí bị thần quang chiếu rọi, trong khoảnh khắc tất cả đều từ từ tiêu tán. Sau đó Thần Phượng xoay quanh bay múa trên bầu trời Lạc Thạch Thành.
Mỗi xoay một vòng chính là một đạo ánh lửa hình tròn xuất hiện trên không trung, nhanh chóng khuếch tán hướng bốn phía. Ánh lửa gợn sóng khuếch tán, không ngừng rơi xuống điểm điểm tinh hỏa, rất nhanh đã làm cho trên không Hoa Vân Quốc hiện đầy tinh hỏa.
Chương 574 Chương 574. Nữ Đế bệ hạ Bắc Huyền Thiên chúng ta thần!
Nhược Ảnh ở phía xa không khỏi há to miệng: "Bệ hạ Thần Phượng Cửu Chuyển, nàng vung xuống mỗi một điểm tinh hỏa đều ẩn chứa thần lực, Đại Thánh Cảnh đúng là rất thần kỳ a!"
Mặc dù một mực đi theo bên người Đông Hoàng Tử U, Nhược Ảnh vẫn bị thần tích thời khắc này chiết phục.
Hô hô hô ~
Thần Phượng vung xuống tinh hỏa, rơi vào trên thân quỷ vật, trong khoảnh khắc thiêu huỷ quỷ khí trong cơ thể bọn họ. Cũng không đến mười hơi ngắn ngủi.
Toàn bộ Hoa Vân Quốc trở nên sáng sủa, trả lại thanh tĩnh cho nhân gian.
Đông Hoàng Tử U thu hồi Thần Phượng Thể, nhìn chúng sinh khôi phục hình dáng cũ dưới đáy, không khỏi lộ ra một nụ cười trấn an.
"Tốt, ra tay kịp thời, không có tổn thương."
Nàng không ngừng lại, tiến về quốc đô các nước Vân Yến Quốc, Tuyết Dạ Quốc.
Bắt chước làm theo, hóa thành Thần Phượng cửu chuyển trên bầu trời, vung xuống tinh hỏa tráng lệ huy hoàng, cứu vớt một nước lại một nước. Trong quá trình này, có nhân sĩ còn sống sót tận mắt nhìn thấy Thần Phượng cứu vớt cả nước, không khỏi xúc động nói một câu: "Đúng là trời phù hộ nước ta, để Thần Điểu Hỏa Phượng tiêu diệt quỷ vật, cứu vớt ức vạn bách tính!"
Có nhân sĩ giới võ đạo bác bỏ: "Hỏa Phượng này không phải là Thần Điểu, mà là Cửu Chuyển Thần Phượng Thể biến thành."
"Như ta suy đoán không sai, hẳn là Nữ Đế bệ hạ tự thân xuất mã, cứu vớt ức vạn vạn thương sinh!"
Tê!
Phán đoán này lập tức dẫn tới tất cả mọi người chấn kinh vạn phần, kích động vạn phần.
"Hóa ra là Nữ Đế bệ hạ ra tay!"
"Nữ Đế bệ hạ tâm hệ vạn dân, đến đây tương trợ nhanh như vậy, có thể sinh ra dưới sự thống trị của nàng là phúc của chúng ta!"
"Trong mắt ta, Nữ Đế bệ hạ là thần của Bắc Huyền Thiên chúng ta!"
...
Đông Hoàng Tử U nghe chúng sinh ca ngợi nàng.
Cũng không quan tâm, dẫn theo Nhược Ảnh một đường xuôi nam, thuận vị trí địa lý mười nước, điều tra nguyên nhân vô số người biến thành quỷ vật.
. . .
Rất nhanh, nàng phát hiện dị thường.
Lấy Thiên La Giang ngang qua mười nước làm chủ, tất cả dòng sông hồ nước từ Thiên La Giang phân lưu ra đều biến thành màu đen. Trên mặt nước nổi lơ lửng tảo đếm mãi không hết, khiến cho chỗ dòng nước đến như là nhân gian Địa Ngục.
"Hóa ra là dòng Thiên La Giang phân lưu đến các quốc gia, để Quỷ Tảo từ lòng đất trôi ra, bị người ta uống."
Đông Hoàng Tử U lập tức hiểu nguyên do trong đó.
Mà tảo màu đen trôi nổi trên mặt nước, nàng cũng nhận ra, chính là Quỷ Tảo có thể biến người ta thành quỷ vật.
"Nhược Ảnh, bây giờ ngươi đi triệu tập binh mã mười nước, để bọn họ phong tỏa tất cả dòng sông và nước ngầm to to nhỏ nhỏ."
"Không có mệnh lệnh của trẫm, bất kỳ người nào cũng không được uống những nước này."
Đông Hoàng Tử U quyết định phong tỏa Thiên La Giang và nhánh sông chủ yếu, nguồn nước các quốc gia còn lại để Nhược Ảnh mang binh đi khống chế.
Đợi nàng giải quyết đầu nguồn, sau đó lại giải quyết những chỗ còn lại, để cho bách tính yên tâm sử dụng.
"Rõ!"
Nhược Ảnh lập tức lĩnh mệnh rời khỏi.
Sau đó Đông Hoàng Tử U lấy ra Băng Phượng Kiếm. Đại Thánh Cảnh chân nguyên phóng ra đoạn thiên chi uy, để Băng Phượng Kiếm của nàng lấp lóe che trời chi quang, chiếu sáng phạm vi ức vạn dặm!
Vô số người nhìn thấy một đạo kiếm quang này, cũng nhịn không được sinh ra lòng kính sợ vô biên.
Oanh! ! !
Sau đó kiếm quang rơi xuống.
Đông Hoàng Tử U lấy nghịch thiên chi uy, một kiếm tung hoành trăm vạn dặm, bổ vào Thiên La Giang. Vô số nước sông hóa thành giọt nước phóng lên tận trời, trong chớp mắt biến thành từng khỏa băng châu màu xanh thẳm.
Dưới đáy Thiên La Giang và tất cả nhánh sông chủ yếu, trong khoảnh khắc ngưng kết thành băng.
Vạn dặm gió sông thổi lên nhưng không thổi ra một tia gợn sóng nào!
Đông Hoàng Tử U ngẩng đầu nhìn theo Thiên La Giang về nơi xa.
Nàng cảm thấy, chỉ cần lần theo Thiên La Giang đi lên phía trước, có thể tìm tới đầu nguồn gây ra quỷ loạn!
Hả?
Ngay khi nàng muốn khởi hành, ngoài trăm dặm, một cỗ khí tức tà mị khiến cho nàng chú ý.
"Người của Quỷ Tông?"
Cảm nhận được quỷ khí của đối phương, Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp phát lạnh.
Lúc này, người của Quỷ Tông xuất hiện ở quanh đây, chắc chắn không có chuyện tốt!
Nàng lập tức hóa thành một đạo cầu vồng yêu diễm, hướng về phía đám người Quỷ Tông bay qua.
Lúc này.
Ở chỗ cách Thiên La Giang trăm dặm, một đoàn nhân mã đang nhanh chóng tiến lên. Ba người dẫn đầu đều cưỡi khô lâu Huyền thú đen nhánh, toàn thân như ngâm trong mực nước, bị hắc quang bao phủ.
Ở phía sau bọn họ, theo thứ tự là mười mấy Đồng Giáp Thi toàn thân xanh biếc, tóc màu đỏ hồng, mặt xanh nanh vàng.
Những Đồng Giáp Thi này chia ba đội, mỗi một đội nâng một cái quan tài từ Hắc Hải Huyền Thiết chế thành.
Mỗi một cái quan tài dài chừng trăm trượng, cao trăm trượng, trĩu nặng, thoạt nhìn tràn đầy đồ.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, Vũ Bằng nói ra: "Còn hơn nửa canh giờ nữa mới buổi trưa, chúng ta còn phải bắt ít nhất ba ngàn người, Mã sư đệ, Thường sư đệ, không bằng những người này để ta mang về trước."
"Các ngươi mỗi người dẫn một đội Đồng Giáp Thi, quay trở lại bắt người, như thế nào?"
Mã Thành Đức và Thường Huy liếc nhau, đồng thời gật đầu: "Ý tưởng không tệ."
Sau đó, ba người dừng lại, lệnh hai đội Đồng Giáp Thi ném quan tài Huyền Thiết cho đội Đồng Giáp Thi thứ ba.
Nhìn thấy ba cái quan tài sắt chất thành một đống, bị Đồng Giáp Thi giơ lên.
Vũ Bằng hài lòng gật đầu: "Những Đồng Giáp Thi này lực lớn vô cùng, đúng là dùng tốt."
Mã Thành Đức cười đắc ý: "Đồng thi nhấc quan tài, đây là bản năng!"
Vũ Bằng ôm quyền: "Mã sư đệ, Thường sư đệ, vậy kế tiếp làm phiền hai vị."
"Lần này luyện thi đại hội cực kỳ quan trọng, các ngươi phải nhanh ra tay, còn phải phòng ngừa người của Bắc Huyền Thiên tìm phiền toái."
Nghe vậy, Mã Thành Đức khinh thường cười một tiếng: "Lần này phạm vi quỷ loạn cực lớn, người của Bắc Huyền Thiên sợ là ốc còn không mang nổi mình ốc, nào có thời gian tìm ta phiền phức?"
Chương 575 Chương 575. Thiên ngoại Nữ Hoàng!
Thường Huy nói hùa theo: "Lại nói, dựa vào năng lực của ta và Mã sư huynh, ai cũng không ngăn được chúng ta!"ư
Vũ Bằng vừa muốn gật đầu đồng ý thì nghe được một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên.
"Các ngươi tự tin như vậy, đúng là vô tri buồn cười!"
Tử quang lóe lên. Dáng người vũ mị xinh đẹp của Đông Hoàng Tử U hiện ra, một đôi mắt phượng tràn đầy khinh miệt nhìn ba người.
... ... ... ... ... ... . . . . .
"Tiên tử là?"
Ba người Vũ Bằng, Mã Thành Đức, Thường Huy ngay từ đầu đã cảm thấy Đông Hoàng Tử U phi phàm. Nàng chỉ đứng ở nơi đó, tựa như trở thành trung tâm thiên địa, khiến thế giới quay chung quanh nàng.
Trên thực tế, ba người đã ở có suy đoán.
Đông Hoàng Tử U dung nhan tuyệt thế, khí chất khuynh thế, còn có vừa rồi bọn họ trào phúng Bắc Huyền Thiên.
Những này kết hợp với nhau, rất dễ dàng đoán ra thân phận của Đông Hoàng Tử U.
Chỉ là...
Bọn họ không thể tin được, mình lại gặp được vị Nữ Đế tuyên cổ hiếm thấy đó. Trong lòng còn đang điên cuồng cầu nguyện, mỹ nhân váy tím đứng ở trước mặt mình tuyệt không phải là nữ nhân cường thế bá đạo đó.
Đông Hoàng Tử U quan sát vẻ mặt ba người, trong mắt phượng đẹp đến mức tận cùng lộ ra từng tia từng tia uy áp: "Các ngươi đã đoán ra thân phận của ta, đâu cần phải hỏi?"
Tê ~
Ba người Vũ Bằng đều lạnh cả tim. Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, Huyền Băng Nữ Đế cực kỳ đáng sợ. Nàng có thể thông qua biểu cảm nhỏ xíu của ba người, đoán được trong lòng bọn họ nghĩ gì.
Không đợi ba người lấy lại tinh thần, giữa không trung, một đạo kiếm quang hiện lên.
Đông Hoàng Tử U một kiếm vạn dặm, chém vỡ đội Đồng Giáp Thi khiêng quan tài sắt.
Ầm ầm! ! !
Kiếm khí cuồng bạo đánh bay quan tài sắt, đánh gãy hắc huyền thiết liên buộc ở phía trên.
Ba người Vũ Bằng thấy thế nhao nhao con ngươi co rụt lại.
"Một kiếm chém vỡ nhiều Đồng Giáp Thi như vậy, nữ nhân này quá mạnh!"
"Xong đời, đụng phải Huyền Băng Nữ Đế, hôm nay chúng ta không có đường sống!"
Bị Đông Hoàng Tử U làm kinh sợ, ba người hoàn toàn quên chạy trốn. Cùng nhau đưa mắt nhìn ba cái Huyền Thiết quan tài.
Theo từng tiếng kêu rên.
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy một đống người từ bên trong ba cái Huyền Thiết quan tài lăn ra, thô sơ giản lược nhìn lại, nói ít cũng có ba ngàn người.
"Dám bắt người của Bắc Huyền Thiên, các ngươi thật to gan!"
Từ cuộc nói chuyện của ba người, Đông Hoàng Tử U đã biết bọn họ làm chuyện gì. Chỉ là nhìn thấy có nhiều người bị bắt như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra nộ khí.
Nàng ngọc thủ lắc một cái, lại là một đạo nghịch thiên kiếm quang lóng lánh, chém vỡ hai đội Đồng Giáp Thi khác.
Một màn này, dọa cho ba người Vũ Bằng co quắp.
Bọn họ đều là tu vi Tôn Giả Cảnh, tương đương với Đồng Giáp Thi. Mà năng lực phòng ngự của thân thể lại kém hơn Đồng Giáp Thi nhiều. Hơn ba mươi Đồng Giáp Thi bị Đông Hoàng Tử U hai kiếm chém vỡ, có thể nghĩ, ở trước mặt nàng, bọn họ chỉ là pháo hôi.
Kết quả là Đông Hoàng Tử U chỉ hơi phát giận đã dọa đến bọn họ kinh hồn táng đảm.
"Nữ Đế bệ hạ tha mạng!"
Ba người vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Đông Hoàng Tử U sắc mặt thanh lãnh, nhẹ nhàng bước đến, nhìn xuống nói: "Các ngươi vừa mới nói luyện thi đại hội là chuyện gì xảy ra?"
Vũ Bằng biết đối mặt Đông Hoàng Tử U thông minh lanh lợi, bọn họ có nói dối cũng phí công cho nên đành nói thật ra: "Hồi Nữ Đế bệ hạ, hôm nay là ba tông môn chúng ta, Quỷ Thần Tông, Hắc Phong Tông, Bách Sát Tông cùng luyện chế Kim Thi."
"Ba vị tông chủ nghe nói Bắc Huyền Thiên Hoa Vân Quốc xuất hiện quỷ loạn, sai chúng ta thừa cơ ra tay, bắt đủ chín nghìn chín trăm người, lấy Huyền Thiết quan tài phong tồn, mang về để bọn họ làm vật liệu luyện thi." . . .
"Thì ra là thế." Đông Hoàng Tử U nhẹ nhàng gật đầu, kết hợp cuộc nói chuyện của ba người lúc trước, nàng nói bổ sung: "Nói cách khác, các ngươi đã bắt mấy ngàn người đi rồi?"
Vũ Bằng gật đầu: "Đúng!"
"Rất tốt." Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp lạnh lẽo, lên tiếng nói ra: "Ba Quỷ Tông coi khinh mạng người của Bắc Huyền Thiên ta như thế, vậy thì hãy để cho các ngươi trả giá bằng diệt tông đi!"
Nàng ngón tay ngọc bắn ra, chính là một đạo tử sắc ma quyết huyền diệu, hóa thành một sợi dây thừng dài trên không trung, rơi vào trên thân ba người, buộc chặt bọn họ, bắt bọn họ dẫn đường đi đến hội trường ba tông sẽ luyện thi.
Xoay người, nhìn hơn ba ngàn người quỳ xuống đất, nàng ánh mắt ôn hòa: "Các ngươi đều trở về đi!"
"Đa tạ Nữ Đế bệ hạ!"
Đám người vội vàng dập đầu hành lễ.
Sau đó, một lão giả trước mắt lắc đầu thở dài nói: "Chỉ đáng tiếc là quốc gia của chúng ta đã bị quỷ vật chiếm cứ, sợ là không trở về được nữa rồi."
Đông Hoàng Tử U nghe vậy mỉm cười nói: "Yên tâm đi, quỷ loạn đã được trừ, các ngươi có thể yên tâm trở về."
Đám người nghe vậy, không khỏi mặt lộ vẻ vui mừng.
Đông Hoàng Tử U đã nói như vậy, đương nhiên bọn họ sẽ tin tưởng.
Hơn nữa bọn họ cũng đều đoán được chắc chắn là Đông Hoàng Tử U ra tay cứu vớt ức vạn bách tính.
Sau đó đám người lại dập đầu hành lễ một lần nữa.
"Bệ hạ đúng là cứu thế chi chủ, chúng ta có thể sinh ra dưới sự trị vì của bệ hạ chính là đại hạnh!"
Lúc ngẩng đầu lên, mọi người thấy Đông Hoàng Tử U đã tan biến tại trước mắt.
Nếu không phải nhìn thấy khắp nơi đều có khối vụn của Đồng Giáp Thi và Huyền Thiết quan tài, bọn họ còn cho là mình đang nằm mơ.
Bởi vì bọn họ cả đời bình thường, chưa bao giờ dám hi vọng mình sẽ gặp được thiên ngoại Nữ Hoàng Huyền Băng Nữ Đế!
...
Bên bờ Thiên La Giang.
Gió sông gào thét.
Một lão hòa thượng người mặc cà sa màu xám trắng, râu bạc trắng, dẫn theo một tiểu hòa thượng theo ven sông một đường tiến lên. Nếu như nhìn kĩ lại thì có thể nhìn thấy được trong bão cát, lão hòa thượng mỗi đi một bước thì sẽ hóa ra một đóa Kim Liên, cực kỳ huyền bí.
Bình luận facebook