-
Chương 901-905
Chương 901 Chương 901. CMN, rốt cuộc đây là yêu nghiệt gì vậy? (2)
CMN rốt cuộc đây là yêu nghiệt gì vậy?
Không lẽ hắn là thiên kiêu nào đó của Thần giới, mang theo công pháp vô địch và thần kỹ xuống dưới chà đạp cường giả khắp nơi?
Đón nhận ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lâm Hiên cười thầm:
“Một kiếm này rất mạnh, đáng tiếc không có hiệu quả với ta!”
Có được “cấm vực vô địch”, hắn đứng tại chỗ để Phong Kình Thương chém một trăm một nghìn lần cũng không thiếu một lọn tóc.
Cho nên lúc nói chuyện sắc mặt bình tĩnh giống như Thừa Chu ngắm mặt nước, đặt biệt nhẹ nhàng.
Ở trong mắt mọi người, sắc mặt này được tổng kết bằng hai chữ:
Yêu nghiệt!
“Đi chết đi!”
Lâm Hiên lười vô nghĩa, tay cầm cổ kiếm Hồng Hoang, hóa thành một tia sáng chói mắt bay về phía Phong Kình Thương.
“Cực Đạo kiếm pháp!”
Ở trong tay hắn, kiếm chiêu thứ mười ba hóa thành sát trận kiếm quang cực lớn, trong nháy mắt đã bao vây lấy Phong Kình Thương.
Ầm ầm ầm ầm ~
Vô số tiếng nổ liên tiếp vang lên.
Thân thể của Phong Kình Thương bị kiếm khí vô tình nghiền nát, xé thành vô số bột phấn vung vãi khắp không trung.
Đám người lão tổ Miêu gia và các hộ vệ Phong gia đều đã choáng váng.
“Một kiếm đã nghiền nát gia chủ Phong Kình Thương thành bột phấn…”
Trong mắt bọn họ hiện lên sự rung động, nhìn về phía Lâm Hiên với ánh mắt kính sợ.
Trong lòng điên cuồng hò hét.
“Chắc chắn hắn là thiên kiêu đến từ Thần giới!”
“Có lẽ sau lưng hắn còn có một Thần tộc vô địch cường đại!”
Càng não bổ càng kinh hãi.
Thậm chí mọi người cảm giác Thái Cổ Thần Đình khổng lồ nguy nga cũng trở nên nhỏ bé trước mặt Lâm Hiên.
Bọn họ cũng không nhịn được suy nghĩ.
Lần này Lâm Hiên đến Thái Cổ Thần Đình, rất có thể là để phá vỡ mưa gió đã yên lặng hàng ngàn vạn năm của Thái Cổ Thần Đình, làm Thái Cổ Thần Đình lại lần nữa rung chuyển!
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Thanh âm đầu gối đánh vào mặt đất vang lên liên tiếp.
Tất cả hộ vệ Phong gia cẳng chân mềm nhũn, ầm ầm quỳ trên mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh Lâm Hiên một bộ bạch y, trong mắt bọn họ toát ra thần sắc nồng đậm cầu xin:
“Thỉnh Đế phu tôn thượng giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho chúng ta!”
“Chúng ta chỉ là bị gia chủ bức…… Không, bị Phong Kình Thương áp bức mới đi theo bên người hắn, cho dù đã làm một ít sự việc sai trái cũng đều là bị bắt ép, hoàn toàn bất đắc dĩ!”
Bọn họ cũng là bị Lâm Hiên dọa sợ đến mức vỡ gan.
Mặc dù vừa rồi đạo kiếm quang nghịch thiên đó của Lâm Hiên không phải nhằm vào bọn họ, nhưng vẫn làm cho bọn họ cảm giác được vô hạn tuyệt vọng cùng sợ hãi.
Nếu là có thể cầu xin được Lâm Hiên buông tha, đừng nói quỳ xuống, ngay cả bảo bọn họ gọi Lâm Hiên là tổ tông bọn họ đều nguyện ý!
Đám người Miêu Phi Phong thấy đám hộ vệ này ăn nói khép nép cầu xin, không khỏi cảm khái đến cực điểm trong lòng.
Ngày thường đám hộ vệ đi theo phía sau Phong Kình Thương tác oai tác phúc, không cần nói cũng biết có bao nhiêu kiêu ngạo.
Ngay cả khi đối mặt với gia chủ nhất gia, bọn chúng đều tó ra dáng vẻ đuôi to khó vẫy, biểu tình kiêu ngạo ương ngạnh.
Có thể nói, bọn họ đã cho người ta thấy cái gì mới là chó cậy thế chủ thật sự.
Nhưng mà hiện tại, bọn họ ở trước mặt Lâm Hiên thật là giống như chó nhà có tang, hết sức hèn mọn thấp hèn.
Một màn này nếu là xảy ra ở nửa nén hương trước, đám người Miêu Phi Phong thật là nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Nói đến cùng, vẫn là Đế phu quá lợi hại, không giận mà tự uy, đứng ở mặt đối lập với hắn áp lực thật là lớn!”
Mọi người đều yên lặng mà nghĩ tới điểm này.
Lâm Hiên đạm nhiên liếc mắt nhìn cả đám hộ vệ một cái: “Cút.”
Trong thế giới Thái Cổ Thần Đình này, luật lệ vốn là cá lớn nuốt cá bé, các bên cùng đấu tranh thôn phệ lẫn nhau cực kỳ tàn khốc.
Dựa vào cách hành sự của Phong gia, có thể nghĩ tuyệt đối sẽ tạo ra rất nhiều địch nhân.
Đám hộ vệ này đi theo bên người Phong Kình Thương, khẳng định không thiếu tác oai tác quái, đắc tội người khác.
Hiện giờ Phong Kình Thương bị giết, cho dù bọn họ đi ra ngoài, ngày tháng sau này cũng sẽ rất khổ sở.
Lâm Hiên cũng lười lại động thủ đối phó đám lâu la này, dù sao sẽ có người đến thu thập bọn họ.
Mắt thấy Phong gia hộ vệ như chó nhà có tang vội vàng đào tẩu, Miêu gia lão tổ cùng đám người Miêu Phi Phong vội vàng hành lễ nói:
“Đa tạ Đế phu!”
“Nếu không phải Đế phu ra tay, tính mệnh chúng ta sẽ khó giữ được!”
Lâm Hiên đạm nhiên nhìn bọn họ một cái: “Ta không phải đến vì các ngươi, cho nên không cần nói lời cảm tạ.”
Nói xong liền hóa thành một đạo bạch quang biến mất.
Miêu gia lão tổ cùng đám người Miêu Phi Phong liếc nhau, sôi nổi lắc đầu cười khổ.
“Khi tới như hổ khi đi như long!” Miêu gia lão tổ nói: “Không hổ là một thế hệ thiên tài yêu nghiệt, bậc này khí độ thật là có một không hai trong Cửu Thiên, bình sinh lão tổ ta không thấy ai hơn được!”
Miêu Phi Phong nói: “Đúng vậy, vừa rồi chúng muốn cố gắng leo lên một chút quan hệ với hắn, nhưng thật ra không khác gì khinh nhờn hắn!”
Hàn Thiên Lập thở dài một tiếng: “Lấy thực lựa siêu quần của Đế phu, chướng mắt chúng ta đúng là bình thường.”
“Nhưng dù vậy, chúng ta cũng không thể quên ân cứu mạng của hắn, chờ đến sau khi khai thác được Thiên Hà sông, chúng ta lại chọn lựa một số thiên giau thượng phẩm linh thạch đưa qua cảm tạ Đế phu đi!”
Đám người Miêu Phi Phong cùng các gia chủ còn lại không chút do dự gật gật đầu: “Được!”
Thiên giai thượng phẩm linh thạch cực kỳ trân quý, ngàn vàng cũng không đổi được.
Nhưng cũng chính là bởi vì trân quý như thế, đám người Miêu Phi Phong mới cảm thấy hẳn là dùng linh thạch cảm tạ Lâm Hiên.
Rốt cuộc thực lực của hắn cường đại như thế, thân phận hiển hách như thế.
Chỉ có dùng bảo vật có giá trị nhất, mới có thể biểu hiện ra sự tôn trọng đối với hắn.
……
Chương 902 Chương 902. Hóa ra bộ dáng tức giận của biểu tỷ phu đáng sợ như thế!
Nơi cách xa Miêu gia đại điện, trong điền viên.
Phanh!
Một đạo kiếm quang bạo liệt, kéo theo nồng đậm linh khí tiêu tán mà đi.
Cảm nhận được kiếm thế mạnh mẽ sắc bén của Mộ Hữu Thanh, Phong Kinh Ngọc không khỏi nhếch lên khóe miệng:
“Kiếm thuật thật là lợi hại!”
“Tuổi trẻ như thế đã có thể trở thành chuẩn thánh cảnh Kiếm Thánh, nhưng thật ra không hổ là người hoàng tộc Bắc Huyền Thiên!”
Mắt thấy Lâm Hiên đến nay chưa về, Phong Kinh Ngọc càng là tin tưởng Lâm Hiên không phải đối thủ của phụ thân mình.
Cho nên hắn vẫn không sốt ruột một chiêu chế địch, đem Mộ Hữu Thanh đánh bại.
Tuy nhiên Mộ Hữu Thanh hiển lộ ra tới thực lực, vẫn làm hắn cảm thấy thập phần khâm phục.
Hơn nữa mỹ mạo của Mộ Hữu Thanh như là tiên nữ, cũng làm hắn có chút tâm động.
“Cô nương, nếu là ngươi đáp ứng làm đạo lữ của bổn thiếu gia, ta liền có thể tha cho ngươi một mạng!”
“Hơn nữa Phong gia chúng ta thực lực hùng hậu, không thể kém hơn so với hoàng tộc Bắc Huyền Thiên các ngươi, ta sẽ không bạc đãi ngươi!”
Mộ Hữu Thanh nghe vậy ánh mắt lạnh lùng, khinh thường nói:
"Nếu như biểu tỷ phu của ta muốn đối phó với Phong gia các ngươi, vậy các ngươi lập tức phải quỳ xuống đất xin tha, còn dám nói năng lỗ mãng như thế!”
Nàng nghĩ thầm Phong gia xem như Lâm Hiên như tử địch, vậy bọn họ cũng là tử địch của nàng.
Cho nên giờ phút này nàng cũng buông ra tay, đem chân nguyên tăng lên tới đỉnh, toàn lực xuất kích.
“Ngọc Hư kiếm quyết!”
Hô ~
Kiếm khí vẽ ra mười vạn dặm kinh hồng, mang theo sát khí vô cùng hướng về phía Phong Kinh Ngọc.
“Gàn bướng hồ đồ!” Phong Kinh Ngọc nhăn mày lại, “Ngươi đúng là thiếu giáo huấn!”
Bàn tay hắn vừa lật, vô số linh lực hóa thành cơn lốc điên cuồng thổi quét qua.
“Thiên Dương Thánh Ảnh chưởng!”
Phanh!!!
Một chưởng này hóa thành kinh thiên cự long đập vụn kiếm khí Mộ Hữu Thanh, hung hăng đánh vào trên người nàng, đem nàng đánh rơi ầm ầm trên mặt đất.
“Tê!”
Mộ Hữu Thanh đau đến mức cắn chặt răng, ánh mắt căm hận nhìn về phía Phong Kinh Ngọc.
Nàng có thể cảm nhận được Phong Kinh Ngọc chính là đại thánh cảnh tu vi, cộng thêm một chưởng vừa rồi còn có điều bảo lưu lại, nếu không chắc chắn mình sẽ bị thương nặng.
Phong Kinh Ngọc nhìn xuống Mộ Hữu Thanh rơi trên mặt đất, vẻ mặt đắc ý nói:
“Chỉ dựa vào ngươi cũng mơ tưởng cùng bổn thiếu gia đấu?”
“Nếu ngươi không thức thời như thế, bổn thiếu gia liền bắt các ngươi đưa tới trước mặt Bắc Huyền Thiên Đế phu, làm cho ngươi tận mắt nhìn thấy xem, hắn là phủ phục ở dưới lòng bàn chân của phụ thân ta như thế nào!”
“Đem các nàng đều bắt lại!”
Nói xong hắn bàn tay vung lên, mệnh lệnh một đám hộ vệ tiến lên bắt lấy Mộ Hữu Thanh cùng mấy đứa bé Huyền Châu.
Hô ~
Trong khoảnh khác một đạo uy áp khủng bố không cách nào hình dung rơi xuống, đem Ptatas cả hộ vệ Phong gia giam cầm ở tại chỗ.
“Tê, uy áp thật đáng sợ!”
“Cỗ uy áp này bình sinh không thấy được, thật là quá cường!”
“Không ổn rồi!”
……
Chúng hộ vệ chỉ cảm thấy ở dưới cỗ uy áp này một bước cũng khó đi, hơn nữa toàn thân đều bị một đạo huyền diệu lực lượng lấp đầy.
Ngay sau khi giọng nói của bọn họ rơi xuống, tất cả mọi người bị đạo huyền lực này làm cho tạng phủ cùng kinh mạch vỡ nát.
Phong Kinh Ngọc thấy thế đành phải nuốt nuốt nước miếng, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác cực kỳ xấu.
Theo sau, liền nhìn đến bạch quang thoáng hiện.
Lâm Hiên đã đứng ở trước mặt Phong Kinh Ngọc, sắc mặt băng hàn, trong mắt tràn ngập sôi trào sát ý.
“Mẹ nó là ngươi dám đụng đến nữ nhi của ta?”
Lâm Hiên bắt lấy cổ Phong Kinh Ngọc, đem hắn xách lên dễ như xách một con gà.
Vô biên thần lực trong lúc vô hình xâm nhập vào thân thể Phong Kinh Ngọc, đem xương cốt toàn thân của hắn nghiền đến mức phấn dập nát toái, bùm bùm vang lên không ngừng.
“Ngươi……”
Phong Kinh Ngọc khóe mắt như muốn nứt ra, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc khiếp sợ cùng sợ hãi nồng đậm.
Kết hợp lời nói vừa rồi của Mộ Hữu Thanh, Phong Kinh Ngọc không cách nào tin tưởng, Lâm Hiên chính là đi đối phó với phụ thân mình Phong Kình Thương.
Nhưng mà Lâm Hiên quay trở về nhanh như thế, điều này nói rõ hắn đã giết Phong Kình Thương.
Tin này đối với Phong Kinh Ngọc mà nói, không khác sét đánh giữa trời quang, điên đảo tam quan!
Lâm Hiên giơ tay, cuốn lên một đạo linh khí đem Mộ Hữu Thanh cùng Huyền Châu mấy đứa bé kéo đến bên người mình.
Tiếp theo lạnh lùng mà nhìn Phong Kinh Ngọc: “Mang ta đi Phong gia các ngươi!”
Vốn dĩ hắn cho rằng giết chết Phong Kình Thương, ân oán của hắn cùng Phong gia cũng coi như là có một cái kết thúc.
Ở địa phương như Thái Cổ Thần Đình này.
Gia chủ như Phong Kình Thương vừa chết, đại biểu cho Phong gia rất nhanh sẽ bị mặt khác gia tộc tằm ăn lên nuốt hết, Lâm Hiên cũng không cần lại hao tâm tốn sức đối phó Phong gia còn dư lại binh tôm tướng cua.
Nhưng cố tình thằng nhãi Phong Kinh Ngọc này dám ra tay đối với nữ nhi của hắn, Lâm Hiên đương nhiên không thể nhịn.
Hắn hiện tại muốn mang theo Phong Kinh Ngọc đi về Phong gia, lập tức đưa bọn họ vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!
Cảm nhận được Lâm Hiên phát ra cuồng bạo hỏa khí, Mộ Hữu Thanh ở một bên không khỏi âm thầm le lưỡi.
“Hóa ra bộ dáng biểu tỷ phu tức giận đáng sợ như thế, thật là làm cho trái tim người xem đều phát run!”
"Quả nhiên là hộ nữ cuồng ma thật sự không phụ danh tiếng của mình, nếu ai muốn khi dễ mấy đứa bé một chút, hắn đều sẽ nổi điên phát cuồng!”
Đối mặt Lâm Hiên đáng sợ khí thế, Phong Kinh Ngọc tự nhiên cũng không dám vi phạm, lập tức gật gật đầu đáp ứng Lâm Hiên.
Theo sau, Lâm Hiên liền mang theo Mộ Hữu Thanh cùng bọn nhỏ, tay phải bắt lấy cổ Phong Kinh Ngọc đi vào trên không Phong gia.
Nhìn xuống thành trì cung điện thật lớn phía dưới.
Lâm Hiên vận chuyển nồng đậm linh khí bao lấy Phong Kinh Ngọc, sau đó thúc giục cả ức thần tượng chi lực, đem Phong Kinh Ngọc ném xuống chỗ Phong gia cung điện.
Hô!!
Bởi vì Lâm Hiên dùng sức quá mãnh, Phong Kinh Ngọc phi hành tốc độ nhanh vô cùng.
Chương 903 Chương 903. Hóa ra bộ dáng tức giận của biểu tỷ phu đáng sợ như thế! (2)
Hắn vậy mà ở trên trời cao vẽ ra một đạo thật dài ánh lửa, hung hăng đánh vào phía trên Phong gia cung điện.
Ầm vang!!!!
Một đạo ánh lửa gào thét tận trời dựng lên, sóng xung kích đáng sợ chấn động phạm vi 800 vạn dặm.
Toàn bộ Phong gia tựa như gặp thật lớn động đất, ầm ầm chấn động.
To lớn rộng lớn kiến trúc rất nhanh phá thành mảnh nhỏ, ở trong sự khiếp sợ cùng tiếng gào thét sợ hãi của vô số người Phong gia hóa thành một mảnh phế tích.
Một màn này, đương nhiên chấn kinh toàn bộ Thái Cổ Thần Đình.
“Trời ạ, đây là vị đại năng nào tức giận, nhất cử phá hủy toàn bộ Phong gia?”
“Thái Cổ Thần Đình chúng ta yên lặng vô số năm, còn chưa bao giờ từng có đại động tĩnh như thế, người ra tay này cũng quá cường hãn đi!”
“Khó lường! Thật là khó lường!”
……
Trong lúc vô ý có người nhắc tới, người tiêu diệt Phong gia rất có thể là Lâm Hiên, toàn bộ Thái Cổ Thần Đình lại lần nữa lâm vào khiếp sợ vô cùng.
“Nếu là Bắc Huyền Thiên Đế phu ra tay, vậy có thể lý giải vì sao động tĩnh to lớn như thế!”
“Đúng vậy, nghe đồn Huyền Băng Nữ Đế tính cách cực kỳ bá đạo mạnh mẽ, như vậy thân là nam nhân của nàng, Bắc Huyền Thiên Đế phu tự nhiên cũng chỉ có hơn chứ không kém!”
“Lời này có lý! Nam nhân có thể hàng phục Huyền Băng Nữ Đế, tuyệt đối là tồn tại như hổ như lang!”
Cửu Đỉnh Thiên.
Nơi cách Định Thiên Vương phủ ba vạn dặm.
Dưới ánh trăng sáng.
Một đạo quang mang lóng lánh yêu diễm màu, tương phản với ánh trăng bạc, khiến nó trở nên phá lệ mỹ lệ mị hoặc.
Đông Hoàng Tử U mặc một bộ váy dài màu tím, lẳng lặng đứng yên trong bầu trời đêm, nhìn xuống Định Thiên Vương phủ phía dưới xa xa.
Chỉ thấy một đạo hư không nhộn nhạo ẩn ẩn dao động.
Một đám viễn cổ áo kỳ khắc văn như ẩn như hiện viễn xoay tròn bay múa.
“Tình báo của Nhược Ảnh chính xác không sai lầm, chỉ là từ bề ngoài xem ra trận pháp này liền tuyệt đối là cường đại hiếm thấy.”
“Hơn nữa bề ngoài trận pháp này hoàn toàn nhất trí, xem ra người bày trận này công lực đích xác vô cùng tinh thâm.”
“Đối thủ như vậy nếu không kịp sớm đào ra, nhất định hậu hoạn vô cùng!”
Đông Hoàng Tử U ưu tư nghĩ kĩ, nâng lên oánh bạch tay ngọc nặn ra một đạo ma quyết bông tuyết huyền diệu màu tím, ném về trận pháp dao động phía trước.
Hô ~
Màu tím ấn quyết nháy mắt xuyên thấu một tầng trận pháp, bay nhanh về phía trước, tiếp theo xuyên thấu tầng thứ hai, tầng thứ ba trận pháp……
Sau khi đi vào trận pháp tầng thứ mười, giống như tiến vào một tầng lá mỏng co dãn, bay về phía trước hơn một trượng, sau đó trong khoảnh khắc bị nghiền nát thành khí thể.
Thấy thế, ánh mắt Đông Hoàng Tử U hơi hơi phát lạnh:
“Ngay cả Huyền Giới Ma Hoa đều không thể xuyên thấu, tầng thứ mười của trận pháp này tuyệt đối không phải thượng cổ thần trận, mà là viễn cổ cấp bậc thần trận!”
"Nhưng mà, làm sao có thể cản trở ta?”
Tay ngọc của nàng vung lên, chín tầng trận pháp vừa rồi bị Huyền Giới Ma Hoa xuyên thấu trong khoảnh khắc tan thành mây khói.
Tiếp theo, đôi tay nàng chắp lại cùng nhau, toàn thân tỏa ra ánh sáng tím, hình thành một đóa ma liên màu tím lớn vô cùng hạ xuống phía trên tầng thứ mười của trận pháp.
Hô ~
Một đóa cái thế ma liên, trong nháy mắt phân hoá thành chục tỷ đóa, gắt gao bám vào phía trên tầng cuối cùng của trận pháp.
Tay ngọc của Đông Hoàng Tử U khẽ vẫy, thao tác những ma liên đó nhanh chóng di chuyển.
Trong khi tất cả ma liên cực nhanh xoay tròn liền thành từng đạo ánh sáng màu tím, mắt Đông Hoàng Tử U sáng ngời:
“Có!”
Nàng sử dụng công pháp, chính là dung hợp vô số phá trận ma công tự nghĩ ra “Thiên Diễn Ma Quyết”.
Công pháp này có thể không quan tâm thuộc tính trận pháp của đối phương, lấy nhất pháp phá vạn pháp, trực tiếp đem trận pháp phá giải.
Mà Huyền Giới Ma Hoa chính là chiêu thức trực tiếp phá trận nhanh nhất trong công pháp này.
Một khi xuyên thấu trận pháp nào đó, liền có thể ở trong lúc phất tay làm cho trận pháp tiêu thất vô ảnh vô hình.
Nếu là Huyền Giới Ma Hoa vô pháp phá giải.
Đông Hoàng Tử U liền sẽ trực tiếp đem chiêu thức này tăng lên tới đỉnh, phóng xuất ra chục tỷ ma liên, suy đoán nhãn trận của trận pháp cùng sơ hở.
Hiện tại, nàng trải qua hơn trăm triệu lần suy luận, thành công tìm được rồi một cái nhãn trận cuối cùng của trận pháp!
“Chu thiên hợp, 360, càn chín khôn sáu!”
“Phá!”
Ầm vang!!!
Một đạo tiếng vang lớn kinh thiên xuất hiện.
Phòng ngự đại trận quá sức mạnh mẽ bao phủ ở trên không Định Thiên Vương phủ trong khoảnh khắc phá thành mảnh nhỏ.
……
Định Thiên Vương phủ.
Trước đại môn mật thất của hậu viện, hơn trăm người tất cả đều đứng yên với tại chỗ, ánh mắt kính sợ nhìn đại môn.
Ngưng thần nín thở, tựa như đang khẩn trương chờ đợi mật thất mở ra.
Ầm vang ~
Rốt cuộc, đại môn từ huyền kim thạch chế thành, thêm vào trăm đạo pháp trận cấm chế rốt cuộc mở ra.
Theo một đạo bạch quang xuyên thấu qua khe cửa bắn ra bên ngoài, mọi người đều cảm giác được một cỗ linh áp đáng sợ mãnh liệt lao ra.
Lão giả tóc trắng mặc thanh y đi đầu vội quỳ một gối xuống đất, hô to một tiếng:
“Cung nghênh Vương gia xuất quan!”
Phía sau trăm người vội vàng tùy theo quỳ một gối xuống đất, thanh âm như chuông lớn:
“Cung nghênh Vương gia xuất quan!”
Trong tiếng kêu của bọn họ hiện lên phấn chấn, huyền kim thạch môn rốt cuộc mở ra, vạn trượng bạch quang bao phủ phạm vi mười dặm.
Một người trung niên nam tử cao lớn mặc tứ trảo mãng bào thiếp vàng đi ra từ trong bạch quang.
Dưới đôi lông mày sắc như kiếm là đôi mắt như sao trời ngạo nghễ nhìn qua trăm người mặt đất trăm người.
Trong giọng nói của Tư Mã Cương uy nghiêm mười phần: “Đều đứng lên đi!”
“Tuân mệnh!”
Lão giả đi đầu tên là Khương Công, vội vàng mang theo trăm người phía sau đứng dậy.
Làm tâm phúc đắc lực nhất của Tư Mã Cương, Khương Công vội cẩn thận đánh giá Tư Mã Cương.
Chương 904 Chương 904. Hóa ra là ngươi, Huyền Băng Nữ Đế!
Vừa đánh giá xong, đồng tử Khương Công không khỏi co rụt lại, kinh hô: “Vương gia, pháp thể của ngài đã đại thành!”
Hắn chú ý tới, da thịt lõa lồ bên ngoài của Tư Mã Cương, bao gồm cổ cùng trên mu bàn tay, đều có quy luật mà hiện ra khắc văn kim sắc cổ xưa.
Mà thứ nối liền các khắc văn là từng đạo kim sắc dây nhỏ.
Chúng được kết nối vô cùng chặt chẽ với nhau, tạo thành từng khối khôi giáp điêu khắc tinh xảo dung hợp vào trong làn da của Tư Mã Cương.
Mà đây là cụ hiện của pháp thể đại thành.
Cái gọi là pháp thể, đó là pháp tướng cùng thân thể bản thể hoàn mỹ dung hợp mà thành thân thể hoàn toàn mới.
Loại thân thể này sở hữu ưu điểm của pháp tướng cùng thân thể, hơn nữa có thể mức độ lớn nhất kích phát tiềm năng của cả hai, đạt tới hiệu quả 1 + 1 > 2.
Khương Công nhìn được rất rõ ràng, Tư Mã Cương pháp thể hiển hiện ra đồ án, cùng Cửu Châu Thần Đỉnh giống nhau như đúc!
Trong ánh mắt Tư Mã Cương mang theo vô hạn khí phách, gật đầu nói:
“Không sai! Vốn dĩ lần này bế quan, bổn vương chỉ nghĩ dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh, không nghĩ tới thế mà trực tiếp cùng Cửu Châu Thần Đỉnh hợp thể làm một, luyện liền vô thượng pháp thể!”
“Lại nói, việc này còn muốn ít nhiều nhờ hoàng huynh hấp thu Thiên Mẫu Đỉnh, mới khiến ta đi theo cái lối tắt này, được đến thành tựu càng cao hơn so với hắn!”
Làm bào đệ của Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng, Tư Mã Cương đồng dạng có được vô thượng thiên phú đến từ Tư Mã gia tộc.
Bởi vì Tư Mã Vô Tướng cầm quyền.
Hắn liền vẫn luôn giả vờ như ngợp trong vàng son tới che giấu dã tâm muốn soán quyền của mình, để ngừa bộc lộ mũi nhọn lọt vào tình trạng bị Tư Mã Vô Tướng nghi kỵ cùng đối địch.
Ở trong quá trình ngủ đông, hắn mượn dùng sau lưng thế lực, tu luyện ra một loại huyết mạch cộng minh thuật pháp.
Thuật pháp này, có thể cho hắn âm thầm đánh cắp một bộ phận thành quả tu luyện của Tư Mã Vô Tướng, lấy đó hóa thành của mình dùng.
Mà thuật pháp huyết mạch cộng minh lớn nhất tác dụng.
Đó là làm hắn cùng Tư Mã Vô Tướng giống nhau, đều có được thực lực dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh cùng Thiên Mẫu Đỉnh.
Ở trong nháy mắt Tư Mã Vô Tướng bị Lâm Hiên hạ gục, Huyết Mạch Cộng Minh chi thuật của hắn tự động đem Cửu Châu Thần Đỉnh cùng Thiên Mẫu Đỉnh chuyển dời đến trong cơ thể hắn.
Từ lúc đó trở đi, hắn bắt đầu chân chính dung hợp luyện hóa Cửu Châu Thần Đỉnh cùng Thiên Mẫu Đỉnh.
Mà bởi vì Tư Mã Vô Tướng thành công dung hợp tối cao thần đỉnh Thiên Mẫu Đỉnh, vô hình trung giúp hắn bớt đi đường quanh co.
Chẳng những rất nhanh hoàn thành dung hợp, lại còn thu hoạch niềm vui ngoài ý muốn, luyện hóa ra chí cường Thần Đỉnh Pháp Thể.
Khương Công ánh mắt run run nói:
“Thuộc hạ nghe nói Thần Đỉnh Pháp thể chính là một trong thượng cổ mười đại thần thể, cũng là thể chất có tính phòng ngự mạnh nhất.”
“Vương gia có được thể chất này, chắc chắn vô địch khắp thiên hạ, bỏ qua tất cả thương tổn!”
“Ha ha ha, nói không sai!” Tư Mã Cương nghe vậy cuồng tiếu vài tiếng, nắm lên nắm tay, vẻ mặt hiện lên thần sắc dữ tợn, “Từ giờ trở đi, Cửu Đỉnh Thiên sẽ về tay ta!”
Khương Công gật đầu nói: “Bằng vào Vương gia thực lực, lần này vừa xuất quan có thể nhấc tay liền huỷ diệt Hoài Vương, Nham Vương cùng các đối thủ khác, bằng tốc độ nhanh nhất đăng lâm đại thống!”
Tư Mã Cương lộ ra một tia thần sắc khinh thường: “Những hạng người giá áo túi cơm như Hoài vương, Nham vương đã không vào được mắt ta!”
“Bổn vương hiện tại quan tâm nhất, là người đã giết chết hoàng huynh ta!”
“Ngược lại ta rất muốn nhìn xem, đầy trời sao băng kia, có thể phá được Thần Đỉnh Pháp Thể của bổn vương hay không!”
Khương Công không chút do dự lắc đầu: “Phá không được! Thần Đỉnh Pháp Thể được xưng là thượng cổ thần đỉnh trung phòng ngự chi vương, uy danh hiển hách, không phải giả!”
“Căn cứ nghe đồn, thần thể này có thể ngạnh kháng đòn của Cổ Thần cảnh trăm lần mà không hủy, hung thủ thi triển hiện tượng thiên văn sao băng đó tuy rằng cường đại, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Vương gia!”
“Ân.” Tư Mã Cương hơi hơi gật đầu, trong ánh mắt toàn là tự tin sáng rọi.
Thần Đỉnh Pháp Thể chính là Tư Mã hoàng tộc dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh mà thành chí tôn pháp thể.
Nhớ trước đây.
Tư Mã hoàng tộc lão tổ đã dựa vào thần thể này nhất cử chấn vang khắp thiên hạ, làm thần thể này trở thành một trong thượng cổ mười đại thần cấp thể chất, uy danh hiển hách vô cùng.
Sau khi lão tổ ngã xuống, đem Cửu Châu Thần Đỉnh trả lại cho Cửu Đỉnh Thiên, được truyền cho nhiều thế hệ hậu duệ của Tư Mã hoàng tộc.
Có này Cửu Châu Thần Đỉnh phù hộ, Tư Mã hoàng tộc đem Cửu Đỉnh Thiên thống trị đến phát triển không ngừng, làm cho anh hào trong thiên hạ tràn ngập kiêng kị.
Mà hiện giờ Tư Mã Cương chẳng những dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh, càng là dung hợp chí cường Thiên Mẫu Đỉnh.
Có thể nói, hắn đã được đến thần đỉnh pháp thể cường đại nhất, cũng có đủ tự tin ứng đối hết thảy thương tổn.
Cho dù là sao băng trước đó vài ngày chấn kinh toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên, hắn cũng hoàn toàn không sợ!
Tư Mã Cương tiện đà hỏi: “Đúng rồi, việc điều tra sự kiện sao băng có kết quả sao?”
“Tạm thời không có!” KhươngcCông lắc đầu, “Mặc kệ là ai ra tay, hắn đều phi thường ẩn nấp, cũng thập phần cường đại, khó có thể truy tung.”
Tư Mã Cương trầm tư một lát, nói: “Kỳ thật chỉ cần nhìn xem ai là địch nhân lớn nhất của Cửu Đỉnh Thiên chúng ta, dọc theo này manh mối điều tra là được rồi.”
Khương Vông nghe vậy ánh mắt sáng ngời: “Muốn nói địch nhân lớn nhất, đương nhiên chỉ có duy nhất Huyền Băng Nữ Đế!”
“Lúc trước Cửu Đỉnh Đại Đế liên hợp đám người Đông Nguyên Đại Đế đối phó phụ hoàng của Huyền Băng Nữ Đế là Đông Hoàng Quân Dương, trực tiếp gây ra cái chết cho Đông Hoàng Quân Dương, lấy tính cách Huyền Băng Nữ Đế, thù này nhất định không chết không ngừng!”
Chương 905 Chương 905. Hóa ra là ngươi, Huyền Băng Nữ Đế! (2)
Tư Mã Cương ánh mắt lãnh khốc nói: “Mặc kệ có phải hay không Huyền Băng Nữ Đế, chờ bổn vương thu thập đâm giá áo túi cơm Hoài Vương xong, cái thứ nhất muốn đối phó chính là Bắc Huyền Thiên!”
“Hoàng huynh cùng Huyền Băng Nữ Đế kết thù, chính là Tư Mã hoàng tộc chúng ta cùng toàn bộ tộc Đông Hoàng kết thù, bổn vương nhất quyết không cho phép địch nhân như vậy tồn tại trước mắt!”
Khương Công chắp tay nói: “Lấy Vương gia thực lực hiện giờ, muốn đánh ngã Huyền Băng Nữ Đế dễ như trở bàn tay!”
“Ân!”
Tư Mã Cương gật gật đầu, tiện đà ánh mắt hướng về phía trước, nhìn về phía trận pháp lớn đang bao phủ ở bên ngoài Định Thiên Vương phủ.
“Lần này có thể thuận lợi được đến Thần Đỉnh Pháp Thể, còn muốn nhờ kỳ chủ giúp ta bày ra đại trận vững chắc như thế, làm ta có thể an tâm bế quan tu luyện!”
“Ở dưới sự phù hộ của kỳ chủ, ta nhất định có thể mọi việc đều thuận lợi, thống trị Cửu Đỉnh Thiên, san bằng Bắc Huyền Thiên!”
Ầm vang!!!!
Ngay lúc Tư Mã Cương nhìn chăm chú, chục tỷ ma liên liên tiếp thành một tuyến, ở trong trận pháp cực nhanh xoay tròn.
Tiếp theo ánh sáng tím một bạo, đem toàn bộ trận pháp trong khoảnh khắc hủy diệt vô tung vô ảnh.
“Trận bị phá!”
Tư Mã Cương ánh mắt run lên, có thể phá được kỳ chủ bày ra đại trận, người ra tay nhất định cực kỳ bất phàm!
Hô ~
Một đạo yêu diễm ánh sáng tím lập loè.
Đông Hoàng Tử U mặc một thân váy tím ngạo nghễ đứng trong trời đêm, tuyệt mỹ dáng người như cửu thiên trích tiên, lóng lánh lóa mắt người.
Tư Mã Cương cẩn thận chăm chú nhìn một lúc sau, ánh mắt không khỏi phát lạnh: “Hóa ra là ngươi, Huyền Băng Nữ Đế!”
Lúc trước để ngụy trang bản thân mà Tư Mã Canh đã đặc biệt thu thập hàng trăm mỹ nữ từ Cửu Đỉnh Thiên, cưới bọn họ làm phi.
Có thể nói, trước khi gặp được Đông Hoàng Tử U, hắn ta cũng xem như đã gặp đủ vẻ đẹp trên đời, đa thấy đủ vẻ đẹp quyến rũ mê hoặc.
Mà sự xuất hiện của Đông Hoàng Tử U khiến hắn ta bỗng nhiên hiểu được, trăm vị phi tử kia của mình hoàn toàn chỉ là một đám thô thiển dung tục.
Nói quá thì tất cả bọn họ có gộp lại cũng không xinh đẹp bằng một sợi tóc của Đông Hoàng Tử U.
Mà kết hợp với danh hiệu “Cửu Thiên Đệ Nhất Mỹ” của Đông Hoàng Tử U.
Tư Mã Canh lập tức đoán được thân phận của nàng.
“Thì ra nàng ấy chính là Huyền Băng Nữ Đế!”
Nghe thấy lời của Tư Mã Canh, đám người Khương Công trông cũng kinh ngạc.
Vẻ đẹp của Đông Hoàng Tử U, có một không hai, vượt ngoài sức tưởng tượng.
Phong thái và khí phác vô biên của nàng vừa nhìn cũng khó mà quên được!
Đông Hoàng Tử U nhìn xuống Mã Tư Canh, giọng điệu lạnh lẽo:
“Gia tộc Đông Hoàng và Tư Mã quả thực thù sâu như biển, cái chết của phụ hoàng ta, các ngươi phải múa huyết của dòng tộc để trả lại!”
Vẻ mặt Tư Mã Canh lạnh lùng: “Chỉ dựa vào ngươi?”
Đông Hoàng Tử U lấy thanh kiến Băng Phương trong tay, khí thế quanh người sôi sục, rung chuyển cả vạn dặm xung quanh.
“Một tên trốn chui trốn nhủi trong mai rùa cả mười lớp để tu luyện, lấy đâu ra tự tin mà hỏi ngược ta như vậy?”
“Ngươi!”
Tư Mã Canh nghe vậy thì tức giận.
Đông Hoàng Tử U nói đến mai rùa mười lớp đương nhiên là ý chỉ người sau lưng Tư Mã Canh đã bày ra mười trận pháp phòng ngự cho hắn ta.
Tư Mã Canh cảm thấy.
Đông Hoàng Tử U nói như vậy, thứ nhất là để tỏ ý không buồn quan tâm đến mấy trận pháp này, thứ hai cũng là tỏ vé khí phách, trấn áp hắn ta về mặt khí thế.
“Người phụ nữ này không chỉ võ lực siêu việt, có khả năng trị quốc, mà còn nhanh mồm nhanh miệng, giọng điệu sắc bén, đúng là người tàn nhẫn khó chơi!”
Chỉ mấy câu đối thoại đã khiến Tư Mã Canh có chút kiêng kỵ với Đông Hoàng Tử U rồi.
Khương Công ở bên cạnh thấy Đông Hoàng Tử U và Tư Mã Canh sát khí nặng nề, không hề do dự nâng tay ra lệnh nói:
“Huyền Băng Nữ Đế sỉ nhục vương gia như vậy, tội không thể tha, bắn tên giết nàng ta cho ta!”
“Vâng!”
Hơn trăm người đứng sau lưng ông ta đồng loạt lấy ra cung nỏ lửa xanh toàn thân, sử dụng chân nguyên mạnh nhất, đồng thời nhắm chuẩn tên về phía Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U thấy vậy thì ánh mắt chợt lạnh: “Minh Hỏa Diệu Nỏ!”
Dựa theo tình báo lúc trước mà Nhược Ảnh cung cấp, đội ngũ tâm phúc hung hãn nhất dưới trướng Định Thiên Vương Tư Mã Canh chính là quân hộ vệ Thần Nỏ hơn trăm người này.
Nhóm quân này do một trăm vị cao thủ Đế Cảnh tạo thành, đều là kỳ tài tuyệt thế dùng nỏ của Cửu Đỉnh Thiên.
Mà những chiếc nỏ trong tay bọn họ đều là linh bảo cấp tiên thiên thượng, lực sát thương cực mạnh.
Có thể nói, chỉ dựa vào quân hộ vệ Thần Nỏ một trăm người này, một khi hành động thì có thể quét sạch một đội quân ít nhất ba triệu người.
Bọn họ không những có tu vi tinh thâm, mà phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, tốc độ bắn tên cũng cực kỳ nhanh.
Lại có thể tùy ý tổ hợp thàn một sát trận Thần Nỏ khổng lồ, ngay cả Thánh Cảnh có rơi vào trong đó cũng sẽ cảm nhận được sự uy hiếp to lớn.
“Giết!”
Tiếng rống vang lên, quân hộ vệ Thần Nỏ xếp thành hàng trên mặt đất theo tám hướng, đồng thời dùng toàn lực bắn tên về phía Đông Hoàng Tử U.
Vù!
Bỗng chốc, ngọn lửa u tối bùng nổ trên bầu trời như một cơn sao băng, tạo thành sát trận huyền bí khổng lồ đánh giết về phía Đông Hoàng Tử U.
Cảm nhận được cảm giác đau đớn do ngọn lửa lạnh lẽo sáng rực mang đến, Đông Hoàng Tử U vẫn lạnh lùng bình tĩnh.
“Tiên Ma Tâm Ý Kiếm!”
Bàn tay vung lên, dùng kiếm Băng Phượng vạch ra một tia chớp nghịch thiên trên bầu trời, tấn công dữ dội vào cung tên rực lửa ngập trời.
Ầm!
Kiếm khí bùng nổ, tựa như biển động nuốt chửng toàn bộ ngọn lửa, kiếm khí lạnh lẽo còn sót lại vạch ra một luồng sáng trắng rơi vào trong đám người quân họ vệ Thần Nỏ.
Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, vô vàn tinh thể băng từ mặt đất bay ra khắp nơi.
CMN rốt cuộc đây là yêu nghiệt gì vậy?
Không lẽ hắn là thiên kiêu nào đó của Thần giới, mang theo công pháp vô địch và thần kỹ xuống dưới chà đạp cường giả khắp nơi?
Đón nhận ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lâm Hiên cười thầm:
“Một kiếm này rất mạnh, đáng tiếc không có hiệu quả với ta!”
Có được “cấm vực vô địch”, hắn đứng tại chỗ để Phong Kình Thương chém một trăm một nghìn lần cũng không thiếu một lọn tóc.
Cho nên lúc nói chuyện sắc mặt bình tĩnh giống như Thừa Chu ngắm mặt nước, đặt biệt nhẹ nhàng.
Ở trong mắt mọi người, sắc mặt này được tổng kết bằng hai chữ:
Yêu nghiệt!
“Đi chết đi!”
Lâm Hiên lười vô nghĩa, tay cầm cổ kiếm Hồng Hoang, hóa thành một tia sáng chói mắt bay về phía Phong Kình Thương.
“Cực Đạo kiếm pháp!”
Ở trong tay hắn, kiếm chiêu thứ mười ba hóa thành sát trận kiếm quang cực lớn, trong nháy mắt đã bao vây lấy Phong Kình Thương.
Ầm ầm ầm ầm ~
Vô số tiếng nổ liên tiếp vang lên.
Thân thể của Phong Kình Thương bị kiếm khí vô tình nghiền nát, xé thành vô số bột phấn vung vãi khắp không trung.
Đám người lão tổ Miêu gia và các hộ vệ Phong gia đều đã choáng váng.
“Một kiếm đã nghiền nát gia chủ Phong Kình Thương thành bột phấn…”
Trong mắt bọn họ hiện lên sự rung động, nhìn về phía Lâm Hiên với ánh mắt kính sợ.
Trong lòng điên cuồng hò hét.
“Chắc chắn hắn là thiên kiêu đến từ Thần giới!”
“Có lẽ sau lưng hắn còn có một Thần tộc vô địch cường đại!”
Càng não bổ càng kinh hãi.
Thậm chí mọi người cảm giác Thái Cổ Thần Đình khổng lồ nguy nga cũng trở nên nhỏ bé trước mặt Lâm Hiên.
Bọn họ cũng không nhịn được suy nghĩ.
Lần này Lâm Hiên đến Thái Cổ Thần Đình, rất có thể là để phá vỡ mưa gió đã yên lặng hàng ngàn vạn năm của Thái Cổ Thần Đình, làm Thái Cổ Thần Đình lại lần nữa rung chuyển!
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Thanh âm đầu gối đánh vào mặt đất vang lên liên tiếp.
Tất cả hộ vệ Phong gia cẳng chân mềm nhũn, ầm ầm quỳ trên mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh Lâm Hiên một bộ bạch y, trong mắt bọn họ toát ra thần sắc nồng đậm cầu xin:
“Thỉnh Đế phu tôn thượng giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho chúng ta!”
“Chúng ta chỉ là bị gia chủ bức…… Không, bị Phong Kình Thương áp bức mới đi theo bên người hắn, cho dù đã làm một ít sự việc sai trái cũng đều là bị bắt ép, hoàn toàn bất đắc dĩ!”
Bọn họ cũng là bị Lâm Hiên dọa sợ đến mức vỡ gan.
Mặc dù vừa rồi đạo kiếm quang nghịch thiên đó của Lâm Hiên không phải nhằm vào bọn họ, nhưng vẫn làm cho bọn họ cảm giác được vô hạn tuyệt vọng cùng sợ hãi.
Nếu là có thể cầu xin được Lâm Hiên buông tha, đừng nói quỳ xuống, ngay cả bảo bọn họ gọi Lâm Hiên là tổ tông bọn họ đều nguyện ý!
Đám người Miêu Phi Phong thấy đám hộ vệ này ăn nói khép nép cầu xin, không khỏi cảm khái đến cực điểm trong lòng.
Ngày thường đám hộ vệ đi theo phía sau Phong Kình Thương tác oai tác phúc, không cần nói cũng biết có bao nhiêu kiêu ngạo.
Ngay cả khi đối mặt với gia chủ nhất gia, bọn chúng đều tó ra dáng vẻ đuôi to khó vẫy, biểu tình kiêu ngạo ương ngạnh.
Có thể nói, bọn họ đã cho người ta thấy cái gì mới là chó cậy thế chủ thật sự.
Nhưng mà hiện tại, bọn họ ở trước mặt Lâm Hiên thật là giống như chó nhà có tang, hết sức hèn mọn thấp hèn.
Một màn này nếu là xảy ra ở nửa nén hương trước, đám người Miêu Phi Phong thật là nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Nói đến cùng, vẫn là Đế phu quá lợi hại, không giận mà tự uy, đứng ở mặt đối lập với hắn áp lực thật là lớn!”
Mọi người đều yên lặng mà nghĩ tới điểm này.
Lâm Hiên đạm nhiên liếc mắt nhìn cả đám hộ vệ một cái: “Cút.”
Trong thế giới Thái Cổ Thần Đình này, luật lệ vốn là cá lớn nuốt cá bé, các bên cùng đấu tranh thôn phệ lẫn nhau cực kỳ tàn khốc.
Dựa vào cách hành sự của Phong gia, có thể nghĩ tuyệt đối sẽ tạo ra rất nhiều địch nhân.
Đám hộ vệ này đi theo bên người Phong Kình Thương, khẳng định không thiếu tác oai tác quái, đắc tội người khác.
Hiện giờ Phong Kình Thương bị giết, cho dù bọn họ đi ra ngoài, ngày tháng sau này cũng sẽ rất khổ sở.
Lâm Hiên cũng lười lại động thủ đối phó đám lâu la này, dù sao sẽ có người đến thu thập bọn họ.
Mắt thấy Phong gia hộ vệ như chó nhà có tang vội vàng đào tẩu, Miêu gia lão tổ cùng đám người Miêu Phi Phong vội vàng hành lễ nói:
“Đa tạ Đế phu!”
“Nếu không phải Đế phu ra tay, tính mệnh chúng ta sẽ khó giữ được!”
Lâm Hiên đạm nhiên nhìn bọn họ một cái: “Ta không phải đến vì các ngươi, cho nên không cần nói lời cảm tạ.”
Nói xong liền hóa thành một đạo bạch quang biến mất.
Miêu gia lão tổ cùng đám người Miêu Phi Phong liếc nhau, sôi nổi lắc đầu cười khổ.
“Khi tới như hổ khi đi như long!” Miêu gia lão tổ nói: “Không hổ là một thế hệ thiên tài yêu nghiệt, bậc này khí độ thật là có một không hai trong Cửu Thiên, bình sinh lão tổ ta không thấy ai hơn được!”
Miêu Phi Phong nói: “Đúng vậy, vừa rồi chúng muốn cố gắng leo lên một chút quan hệ với hắn, nhưng thật ra không khác gì khinh nhờn hắn!”
Hàn Thiên Lập thở dài một tiếng: “Lấy thực lựa siêu quần của Đế phu, chướng mắt chúng ta đúng là bình thường.”
“Nhưng dù vậy, chúng ta cũng không thể quên ân cứu mạng của hắn, chờ đến sau khi khai thác được Thiên Hà sông, chúng ta lại chọn lựa một số thiên giau thượng phẩm linh thạch đưa qua cảm tạ Đế phu đi!”
Đám người Miêu Phi Phong cùng các gia chủ còn lại không chút do dự gật gật đầu: “Được!”
Thiên giai thượng phẩm linh thạch cực kỳ trân quý, ngàn vàng cũng không đổi được.
Nhưng cũng chính là bởi vì trân quý như thế, đám người Miêu Phi Phong mới cảm thấy hẳn là dùng linh thạch cảm tạ Lâm Hiên.
Rốt cuộc thực lực của hắn cường đại như thế, thân phận hiển hách như thế.
Chỉ có dùng bảo vật có giá trị nhất, mới có thể biểu hiện ra sự tôn trọng đối với hắn.
……
Chương 902 Chương 902. Hóa ra bộ dáng tức giận của biểu tỷ phu đáng sợ như thế!
Nơi cách xa Miêu gia đại điện, trong điền viên.
Phanh!
Một đạo kiếm quang bạo liệt, kéo theo nồng đậm linh khí tiêu tán mà đi.
Cảm nhận được kiếm thế mạnh mẽ sắc bén của Mộ Hữu Thanh, Phong Kinh Ngọc không khỏi nhếch lên khóe miệng:
“Kiếm thuật thật là lợi hại!”
“Tuổi trẻ như thế đã có thể trở thành chuẩn thánh cảnh Kiếm Thánh, nhưng thật ra không hổ là người hoàng tộc Bắc Huyền Thiên!”
Mắt thấy Lâm Hiên đến nay chưa về, Phong Kinh Ngọc càng là tin tưởng Lâm Hiên không phải đối thủ của phụ thân mình.
Cho nên hắn vẫn không sốt ruột một chiêu chế địch, đem Mộ Hữu Thanh đánh bại.
Tuy nhiên Mộ Hữu Thanh hiển lộ ra tới thực lực, vẫn làm hắn cảm thấy thập phần khâm phục.
Hơn nữa mỹ mạo của Mộ Hữu Thanh như là tiên nữ, cũng làm hắn có chút tâm động.
“Cô nương, nếu là ngươi đáp ứng làm đạo lữ của bổn thiếu gia, ta liền có thể tha cho ngươi một mạng!”
“Hơn nữa Phong gia chúng ta thực lực hùng hậu, không thể kém hơn so với hoàng tộc Bắc Huyền Thiên các ngươi, ta sẽ không bạc đãi ngươi!”
Mộ Hữu Thanh nghe vậy ánh mắt lạnh lùng, khinh thường nói:
"Nếu như biểu tỷ phu của ta muốn đối phó với Phong gia các ngươi, vậy các ngươi lập tức phải quỳ xuống đất xin tha, còn dám nói năng lỗ mãng như thế!”
Nàng nghĩ thầm Phong gia xem như Lâm Hiên như tử địch, vậy bọn họ cũng là tử địch của nàng.
Cho nên giờ phút này nàng cũng buông ra tay, đem chân nguyên tăng lên tới đỉnh, toàn lực xuất kích.
“Ngọc Hư kiếm quyết!”
Hô ~
Kiếm khí vẽ ra mười vạn dặm kinh hồng, mang theo sát khí vô cùng hướng về phía Phong Kinh Ngọc.
“Gàn bướng hồ đồ!” Phong Kinh Ngọc nhăn mày lại, “Ngươi đúng là thiếu giáo huấn!”
Bàn tay hắn vừa lật, vô số linh lực hóa thành cơn lốc điên cuồng thổi quét qua.
“Thiên Dương Thánh Ảnh chưởng!”
Phanh!!!
Một chưởng này hóa thành kinh thiên cự long đập vụn kiếm khí Mộ Hữu Thanh, hung hăng đánh vào trên người nàng, đem nàng đánh rơi ầm ầm trên mặt đất.
“Tê!”
Mộ Hữu Thanh đau đến mức cắn chặt răng, ánh mắt căm hận nhìn về phía Phong Kinh Ngọc.
Nàng có thể cảm nhận được Phong Kinh Ngọc chính là đại thánh cảnh tu vi, cộng thêm một chưởng vừa rồi còn có điều bảo lưu lại, nếu không chắc chắn mình sẽ bị thương nặng.
Phong Kinh Ngọc nhìn xuống Mộ Hữu Thanh rơi trên mặt đất, vẻ mặt đắc ý nói:
“Chỉ dựa vào ngươi cũng mơ tưởng cùng bổn thiếu gia đấu?”
“Nếu ngươi không thức thời như thế, bổn thiếu gia liền bắt các ngươi đưa tới trước mặt Bắc Huyền Thiên Đế phu, làm cho ngươi tận mắt nhìn thấy xem, hắn là phủ phục ở dưới lòng bàn chân của phụ thân ta như thế nào!”
“Đem các nàng đều bắt lại!”
Nói xong hắn bàn tay vung lên, mệnh lệnh một đám hộ vệ tiến lên bắt lấy Mộ Hữu Thanh cùng mấy đứa bé Huyền Châu.
Hô ~
Trong khoảnh khác một đạo uy áp khủng bố không cách nào hình dung rơi xuống, đem Ptatas cả hộ vệ Phong gia giam cầm ở tại chỗ.
“Tê, uy áp thật đáng sợ!”
“Cỗ uy áp này bình sinh không thấy được, thật là quá cường!”
“Không ổn rồi!”
……
Chúng hộ vệ chỉ cảm thấy ở dưới cỗ uy áp này một bước cũng khó đi, hơn nữa toàn thân đều bị một đạo huyền diệu lực lượng lấp đầy.
Ngay sau khi giọng nói của bọn họ rơi xuống, tất cả mọi người bị đạo huyền lực này làm cho tạng phủ cùng kinh mạch vỡ nát.
Phong Kinh Ngọc thấy thế đành phải nuốt nuốt nước miếng, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác cực kỳ xấu.
Theo sau, liền nhìn đến bạch quang thoáng hiện.
Lâm Hiên đã đứng ở trước mặt Phong Kinh Ngọc, sắc mặt băng hàn, trong mắt tràn ngập sôi trào sát ý.
“Mẹ nó là ngươi dám đụng đến nữ nhi của ta?”
Lâm Hiên bắt lấy cổ Phong Kinh Ngọc, đem hắn xách lên dễ như xách một con gà.
Vô biên thần lực trong lúc vô hình xâm nhập vào thân thể Phong Kinh Ngọc, đem xương cốt toàn thân của hắn nghiền đến mức phấn dập nát toái, bùm bùm vang lên không ngừng.
“Ngươi……”
Phong Kinh Ngọc khóe mắt như muốn nứt ra, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc khiếp sợ cùng sợ hãi nồng đậm.
Kết hợp lời nói vừa rồi của Mộ Hữu Thanh, Phong Kinh Ngọc không cách nào tin tưởng, Lâm Hiên chính là đi đối phó với phụ thân mình Phong Kình Thương.
Nhưng mà Lâm Hiên quay trở về nhanh như thế, điều này nói rõ hắn đã giết Phong Kình Thương.
Tin này đối với Phong Kinh Ngọc mà nói, không khác sét đánh giữa trời quang, điên đảo tam quan!
Lâm Hiên giơ tay, cuốn lên một đạo linh khí đem Mộ Hữu Thanh cùng Huyền Châu mấy đứa bé kéo đến bên người mình.
Tiếp theo lạnh lùng mà nhìn Phong Kinh Ngọc: “Mang ta đi Phong gia các ngươi!”
Vốn dĩ hắn cho rằng giết chết Phong Kình Thương, ân oán của hắn cùng Phong gia cũng coi như là có một cái kết thúc.
Ở địa phương như Thái Cổ Thần Đình này.
Gia chủ như Phong Kình Thương vừa chết, đại biểu cho Phong gia rất nhanh sẽ bị mặt khác gia tộc tằm ăn lên nuốt hết, Lâm Hiên cũng không cần lại hao tâm tốn sức đối phó Phong gia còn dư lại binh tôm tướng cua.
Nhưng cố tình thằng nhãi Phong Kinh Ngọc này dám ra tay đối với nữ nhi của hắn, Lâm Hiên đương nhiên không thể nhịn.
Hắn hiện tại muốn mang theo Phong Kinh Ngọc đi về Phong gia, lập tức đưa bọn họ vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!
Cảm nhận được Lâm Hiên phát ra cuồng bạo hỏa khí, Mộ Hữu Thanh ở một bên không khỏi âm thầm le lưỡi.
“Hóa ra bộ dáng biểu tỷ phu tức giận đáng sợ như thế, thật là làm cho trái tim người xem đều phát run!”
"Quả nhiên là hộ nữ cuồng ma thật sự không phụ danh tiếng của mình, nếu ai muốn khi dễ mấy đứa bé một chút, hắn đều sẽ nổi điên phát cuồng!”
Đối mặt Lâm Hiên đáng sợ khí thế, Phong Kinh Ngọc tự nhiên cũng không dám vi phạm, lập tức gật gật đầu đáp ứng Lâm Hiên.
Theo sau, Lâm Hiên liền mang theo Mộ Hữu Thanh cùng bọn nhỏ, tay phải bắt lấy cổ Phong Kinh Ngọc đi vào trên không Phong gia.
Nhìn xuống thành trì cung điện thật lớn phía dưới.
Lâm Hiên vận chuyển nồng đậm linh khí bao lấy Phong Kinh Ngọc, sau đó thúc giục cả ức thần tượng chi lực, đem Phong Kinh Ngọc ném xuống chỗ Phong gia cung điện.
Hô!!
Bởi vì Lâm Hiên dùng sức quá mãnh, Phong Kinh Ngọc phi hành tốc độ nhanh vô cùng.
Chương 903 Chương 903. Hóa ra bộ dáng tức giận của biểu tỷ phu đáng sợ như thế! (2)
Hắn vậy mà ở trên trời cao vẽ ra một đạo thật dài ánh lửa, hung hăng đánh vào phía trên Phong gia cung điện.
Ầm vang!!!!
Một đạo ánh lửa gào thét tận trời dựng lên, sóng xung kích đáng sợ chấn động phạm vi 800 vạn dặm.
Toàn bộ Phong gia tựa như gặp thật lớn động đất, ầm ầm chấn động.
To lớn rộng lớn kiến trúc rất nhanh phá thành mảnh nhỏ, ở trong sự khiếp sợ cùng tiếng gào thét sợ hãi của vô số người Phong gia hóa thành một mảnh phế tích.
Một màn này, đương nhiên chấn kinh toàn bộ Thái Cổ Thần Đình.
“Trời ạ, đây là vị đại năng nào tức giận, nhất cử phá hủy toàn bộ Phong gia?”
“Thái Cổ Thần Đình chúng ta yên lặng vô số năm, còn chưa bao giờ từng có đại động tĩnh như thế, người ra tay này cũng quá cường hãn đi!”
“Khó lường! Thật là khó lường!”
……
Trong lúc vô ý có người nhắc tới, người tiêu diệt Phong gia rất có thể là Lâm Hiên, toàn bộ Thái Cổ Thần Đình lại lần nữa lâm vào khiếp sợ vô cùng.
“Nếu là Bắc Huyền Thiên Đế phu ra tay, vậy có thể lý giải vì sao động tĩnh to lớn như thế!”
“Đúng vậy, nghe đồn Huyền Băng Nữ Đế tính cách cực kỳ bá đạo mạnh mẽ, như vậy thân là nam nhân của nàng, Bắc Huyền Thiên Đế phu tự nhiên cũng chỉ có hơn chứ không kém!”
“Lời này có lý! Nam nhân có thể hàng phục Huyền Băng Nữ Đế, tuyệt đối là tồn tại như hổ như lang!”
Cửu Đỉnh Thiên.
Nơi cách Định Thiên Vương phủ ba vạn dặm.
Dưới ánh trăng sáng.
Một đạo quang mang lóng lánh yêu diễm màu, tương phản với ánh trăng bạc, khiến nó trở nên phá lệ mỹ lệ mị hoặc.
Đông Hoàng Tử U mặc một bộ váy dài màu tím, lẳng lặng đứng yên trong bầu trời đêm, nhìn xuống Định Thiên Vương phủ phía dưới xa xa.
Chỉ thấy một đạo hư không nhộn nhạo ẩn ẩn dao động.
Một đám viễn cổ áo kỳ khắc văn như ẩn như hiện viễn xoay tròn bay múa.
“Tình báo của Nhược Ảnh chính xác không sai lầm, chỉ là từ bề ngoài xem ra trận pháp này liền tuyệt đối là cường đại hiếm thấy.”
“Hơn nữa bề ngoài trận pháp này hoàn toàn nhất trí, xem ra người bày trận này công lực đích xác vô cùng tinh thâm.”
“Đối thủ như vậy nếu không kịp sớm đào ra, nhất định hậu hoạn vô cùng!”
Đông Hoàng Tử U ưu tư nghĩ kĩ, nâng lên oánh bạch tay ngọc nặn ra một đạo ma quyết bông tuyết huyền diệu màu tím, ném về trận pháp dao động phía trước.
Hô ~
Màu tím ấn quyết nháy mắt xuyên thấu một tầng trận pháp, bay nhanh về phía trước, tiếp theo xuyên thấu tầng thứ hai, tầng thứ ba trận pháp……
Sau khi đi vào trận pháp tầng thứ mười, giống như tiến vào một tầng lá mỏng co dãn, bay về phía trước hơn một trượng, sau đó trong khoảnh khắc bị nghiền nát thành khí thể.
Thấy thế, ánh mắt Đông Hoàng Tử U hơi hơi phát lạnh:
“Ngay cả Huyền Giới Ma Hoa đều không thể xuyên thấu, tầng thứ mười của trận pháp này tuyệt đối không phải thượng cổ thần trận, mà là viễn cổ cấp bậc thần trận!”
"Nhưng mà, làm sao có thể cản trở ta?”
Tay ngọc của nàng vung lên, chín tầng trận pháp vừa rồi bị Huyền Giới Ma Hoa xuyên thấu trong khoảnh khắc tan thành mây khói.
Tiếp theo, đôi tay nàng chắp lại cùng nhau, toàn thân tỏa ra ánh sáng tím, hình thành một đóa ma liên màu tím lớn vô cùng hạ xuống phía trên tầng thứ mười của trận pháp.
Hô ~
Một đóa cái thế ma liên, trong nháy mắt phân hoá thành chục tỷ đóa, gắt gao bám vào phía trên tầng cuối cùng của trận pháp.
Tay ngọc của Đông Hoàng Tử U khẽ vẫy, thao tác những ma liên đó nhanh chóng di chuyển.
Trong khi tất cả ma liên cực nhanh xoay tròn liền thành từng đạo ánh sáng màu tím, mắt Đông Hoàng Tử U sáng ngời:
“Có!”
Nàng sử dụng công pháp, chính là dung hợp vô số phá trận ma công tự nghĩ ra “Thiên Diễn Ma Quyết”.
Công pháp này có thể không quan tâm thuộc tính trận pháp của đối phương, lấy nhất pháp phá vạn pháp, trực tiếp đem trận pháp phá giải.
Mà Huyền Giới Ma Hoa chính là chiêu thức trực tiếp phá trận nhanh nhất trong công pháp này.
Một khi xuyên thấu trận pháp nào đó, liền có thể ở trong lúc phất tay làm cho trận pháp tiêu thất vô ảnh vô hình.
Nếu là Huyền Giới Ma Hoa vô pháp phá giải.
Đông Hoàng Tử U liền sẽ trực tiếp đem chiêu thức này tăng lên tới đỉnh, phóng xuất ra chục tỷ ma liên, suy đoán nhãn trận của trận pháp cùng sơ hở.
Hiện tại, nàng trải qua hơn trăm triệu lần suy luận, thành công tìm được rồi một cái nhãn trận cuối cùng của trận pháp!
“Chu thiên hợp, 360, càn chín khôn sáu!”
“Phá!”
Ầm vang!!!
Một đạo tiếng vang lớn kinh thiên xuất hiện.
Phòng ngự đại trận quá sức mạnh mẽ bao phủ ở trên không Định Thiên Vương phủ trong khoảnh khắc phá thành mảnh nhỏ.
……
Định Thiên Vương phủ.
Trước đại môn mật thất của hậu viện, hơn trăm người tất cả đều đứng yên với tại chỗ, ánh mắt kính sợ nhìn đại môn.
Ngưng thần nín thở, tựa như đang khẩn trương chờ đợi mật thất mở ra.
Ầm vang ~
Rốt cuộc, đại môn từ huyền kim thạch chế thành, thêm vào trăm đạo pháp trận cấm chế rốt cuộc mở ra.
Theo một đạo bạch quang xuyên thấu qua khe cửa bắn ra bên ngoài, mọi người đều cảm giác được một cỗ linh áp đáng sợ mãnh liệt lao ra.
Lão giả tóc trắng mặc thanh y đi đầu vội quỳ một gối xuống đất, hô to một tiếng:
“Cung nghênh Vương gia xuất quan!”
Phía sau trăm người vội vàng tùy theo quỳ một gối xuống đất, thanh âm như chuông lớn:
“Cung nghênh Vương gia xuất quan!”
Trong tiếng kêu của bọn họ hiện lên phấn chấn, huyền kim thạch môn rốt cuộc mở ra, vạn trượng bạch quang bao phủ phạm vi mười dặm.
Một người trung niên nam tử cao lớn mặc tứ trảo mãng bào thiếp vàng đi ra từ trong bạch quang.
Dưới đôi lông mày sắc như kiếm là đôi mắt như sao trời ngạo nghễ nhìn qua trăm người mặt đất trăm người.
Trong giọng nói của Tư Mã Cương uy nghiêm mười phần: “Đều đứng lên đi!”
“Tuân mệnh!”
Lão giả đi đầu tên là Khương Công, vội vàng mang theo trăm người phía sau đứng dậy.
Làm tâm phúc đắc lực nhất của Tư Mã Cương, Khương Công vội cẩn thận đánh giá Tư Mã Cương.
Chương 904 Chương 904. Hóa ra là ngươi, Huyền Băng Nữ Đế!
Vừa đánh giá xong, đồng tử Khương Công không khỏi co rụt lại, kinh hô: “Vương gia, pháp thể của ngài đã đại thành!”
Hắn chú ý tới, da thịt lõa lồ bên ngoài của Tư Mã Cương, bao gồm cổ cùng trên mu bàn tay, đều có quy luật mà hiện ra khắc văn kim sắc cổ xưa.
Mà thứ nối liền các khắc văn là từng đạo kim sắc dây nhỏ.
Chúng được kết nối vô cùng chặt chẽ với nhau, tạo thành từng khối khôi giáp điêu khắc tinh xảo dung hợp vào trong làn da của Tư Mã Cương.
Mà đây là cụ hiện của pháp thể đại thành.
Cái gọi là pháp thể, đó là pháp tướng cùng thân thể bản thể hoàn mỹ dung hợp mà thành thân thể hoàn toàn mới.
Loại thân thể này sở hữu ưu điểm của pháp tướng cùng thân thể, hơn nữa có thể mức độ lớn nhất kích phát tiềm năng của cả hai, đạt tới hiệu quả 1 + 1 > 2.
Khương Công nhìn được rất rõ ràng, Tư Mã Cương pháp thể hiển hiện ra đồ án, cùng Cửu Châu Thần Đỉnh giống nhau như đúc!
Trong ánh mắt Tư Mã Cương mang theo vô hạn khí phách, gật đầu nói:
“Không sai! Vốn dĩ lần này bế quan, bổn vương chỉ nghĩ dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh, không nghĩ tới thế mà trực tiếp cùng Cửu Châu Thần Đỉnh hợp thể làm một, luyện liền vô thượng pháp thể!”
“Lại nói, việc này còn muốn ít nhiều nhờ hoàng huynh hấp thu Thiên Mẫu Đỉnh, mới khiến ta đi theo cái lối tắt này, được đến thành tựu càng cao hơn so với hắn!”
Làm bào đệ của Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng, Tư Mã Cương đồng dạng có được vô thượng thiên phú đến từ Tư Mã gia tộc.
Bởi vì Tư Mã Vô Tướng cầm quyền.
Hắn liền vẫn luôn giả vờ như ngợp trong vàng son tới che giấu dã tâm muốn soán quyền của mình, để ngừa bộc lộ mũi nhọn lọt vào tình trạng bị Tư Mã Vô Tướng nghi kỵ cùng đối địch.
Ở trong quá trình ngủ đông, hắn mượn dùng sau lưng thế lực, tu luyện ra một loại huyết mạch cộng minh thuật pháp.
Thuật pháp này, có thể cho hắn âm thầm đánh cắp một bộ phận thành quả tu luyện của Tư Mã Vô Tướng, lấy đó hóa thành của mình dùng.
Mà thuật pháp huyết mạch cộng minh lớn nhất tác dụng.
Đó là làm hắn cùng Tư Mã Vô Tướng giống nhau, đều có được thực lực dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh cùng Thiên Mẫu Đỉnh.
Ở trong nháy mắt Tư Mã Vô Tướng bị Lâm Hiên hạ gục, Huyết Mạch Cộng Minh chi thuật của hắn tự động đem Cửu Châu Thần Đỉnh cùng Thiên Mẫu Đỉnh chuyển dời đến trong cơ thể hắn.
Từ lúc đó trở đi, hắn bắt đầu chân chính dung hợp luyện hóa Cửu Châu Thần Đỉnh cùng Thiên Mẫu Đỉnh.
Mà bởi vì Tư Mã Vô Tướng thành công dung hợp tối cao thần đỉnh Thiên Mẫu Đỉnh, vô hình trung giúp hắn bớt đi đường quanh co.
Chẳng những rất nhanh hoàn thành dung hợp, lại còn thu hoạch niềm vui ngoài ý muốn, luyện hóa ra chí cường Thần Đỉnh Pháp Thể.
Khương Công ánh mắt run run nói:
“Thuộc hạ nghe nói Thần Đỉnh Pháp thể chính là một trong thượng cổ mười đại thần thể, cũng là thể chất có tính phòng ngự mạnh nhất.”
“Vương gia có được thể chất này, chắc chắn vô địch khắp thiên hạ, bỏ qua tất cả thương tổn!”
“Ha ha ha, nói không sai!” Tư Mã Cương nghe vậy cuồng tiếu vài tiếng, nắm lên nắm tay, vẻ mặt hiện lên thần sắc dữ tợn, “Từ giờ trở đi, Cửu Đỉnh Thiên sẽ về tay ta!”
Khương Công gật đầu nói: “Bằng vào Vương gia thực lực, lần này vừa xuất quan có thể nhấc tay liền huỷ diệt Hoài Vương, Nham Vương cùng các đối thủ khác, bằng tốc độ nhanh nhất đăng lâm đại thống!”
Tư Mã Cương lộ ra một tia thần sắc khinh thường: “Những hạng người giá áo túi cơm như Hoài vương, Nham vương đã không vào được mắt ta!”
“Bổn vương hiện tại quan tâm nhất, là người đã giết chết hoàng huynh ta!”
“Ngược lại ta rất muốn nhìn xem, đầy trời sao băng kia, có thể phá được Thần Đỉnh Pháp Thể của bổn vương hay không!”
Khương Công không chút do dự lắc đầu: “Phá không được! Thần Đỉnh Pháp Thể được xưng là thượng cổ thần đỉnh trung phòng ngự chi vương, uy danh hiển hách, không phải giả!”
“Căn cứ nghe đồn, thần thể này có thể ngạnh kháng đòn của Cổ Thần cảnh trăm lần mà không hủy, hung thủ thi triển hiện tượng thiên văn sao băng đó tuy rằng cường đại, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Vương gia!”
“Ân.” Tư Mã Cương hơi hơi gật đầu, trong ánh mắt toàn là tự tin sáng rọi.
Thần Đỉnh Pháp Thể chính là Tư Mã hoàng tộc dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh mà thành chí tôn pháp thể.
Nhớ trước đây.
Tư Mã hoàng tộc lão tổ đã dựa vào thần thể này nhất cử chấn vang khắp thiên hạ, làm thần thể này trở thành một trong thượng cổ mười đại thần cấp thể chất, uy danh hiển hách vô cùng.
Sau khi lão tổ ngã xuống, đem Cửu Châu Thần Đỉnh trả lại cho Cửu Đỉnh Thiên, được truyền cho nhiều thế hệ hậu duệ của Tư Mã hoàng tộc.
Có này Cửu Châu Thần Đỉnh phù hộ, Tư Mã hoàng tộc đem Cửu Đỉnh Thiên thống trị đến phát triển không ngừng, làm cho anh hào trong thiên hạ tràn ngập kiêng kị.
Mà hiện giờ Tư Mã Cương chẳng những dung hợp Cửu Châu Thần Đỉnh, càng là dung hợp chí cường Thiên Mẫu Đỉnh.
Có thể nói, hắn đã được đến thần đỉnh pháp thể cường đại nhất, cũng có đủ tự tin ứng đối hết thảy thương tổn.
Cho dù là sao băng trước đó vài ngày chấn kinh toàn bộ Cửu Đỉnh Thiên, hắn cũng hoàn toàn không sợ!
Tư Mã Cương tiện đà hỏi: “Đúng rồi, việc điều tra sự kiện sao băng có kết quả sao?”
“Tạm thời không có!” KhươngcCông lắc đầu, “Mặc kệ là ai ra tay, hắn đều phi thường ẩn nấp, cũng thập phần cường đại, khó có thể truy tung.”
Tư Mã Cương trầm tư một lát, nói: “Kỳ thật chỉ cần nhìn xem ai là địch nhân lớn nhất của Cửu Đỉnh Thiên chúng ta, dọc theo này manh mối điều tra là được rồi.”
Khương Vông nghe vậy ánh mắt sáng ngời: “Muốn nói địch nhân lớn nhất, đương nhiên chỉ có duy nhất Huyền Băng Nữ Đế!”
“Lúc trước Cửu Đỉnh Đại Đế liên hợp đám người Đông Nguyên Đại Đế đối phó phụ hoàng của Huyền Băng Nữ Đế là Đông Hoàng Quân Dương, trực tiếp gây ra cái chết cho Đông Hoàng Quân Dương, lấy tính cách Huyền Băng Nữ Đế, thù này nhất định không chết không ngừng!”
Chương 905 Chương 905. Hóa ra là ngươi, Huyền Băng Nữ Đế! (2)
Tư Mã Cương ánh mắt lãnh khốc nói: “Mặc kệ có phải hay không Huyền Băng Nữ Đế, chờ bổn vương thu thập đâm giá áo túi cơm Hoài Vương xong, cái thứ nhất muốn đối phó chính là Bắc Huyền Thiên!”
“Hoàng huynh cùng Huyền Băng Nữ Đế kết thù, chính là Tư Mã hoàng tộc chúng ta cùng toàn bộ tộc Đông Hoàng kết thù, bổn vương nhất quyết không cho phép địch nhân như vậy tồn tại trước mắt!”
Khương Công chắp tay nói: “Lấy Vương gia thực lực hiện giờ, muốn đánh ngã Huyền Băng Nữ Đế dễ như trở bàn tay!”
“Ân!”
Tư Mã Cương gật gật đầu, tiện đà ánh mắt hướng về phía trước, nhìn về phía trận pháp lớn đang bao phủ ở bên ngoài Định Thiên Vương phủ.
“Lần này có thể thuận lợi được đến Thần Đỉnh Pháp Thể, còn muốn nhờ kỳ chủ giúp ta bày ra đại trận vững chắc như thế, làm ta có thể an tâm bế quan tu luyện!”
“Ở dưới sự phù hộ của kỳ chủ, ta nhất định có thể mọi việc đều thuận lợi, thống trị Cửu Đỉnh Thiên, san bằng Bắc Huyền Thiên!”
Ầm vang!!!!
Ngay lúc Tư Mã Cương nhìn chăm chú, chục tỷ ma liên liên tiếp thành một tuyến, ở trong trận pháp cực nhanh xoay tròn.
Tiếp theo ánh sáng tím một bạo, đem toàn bộ trận pháp trong khoảnh khắc hủy diệt vô tung vô ảnh.
“Trận bị phá!”
Tư Mã Cương ánh mắt run lên, có thể phá được kỳ chủ bày ra đại trận, người ra tay nhất định cực kỳ bất phàm!
Hô ~
Một đạo yêu diễm ánh sáng tím lập loè.
Đông Hoàng Tử U mặc một thân váy tím ngạo nghễ đứng trong trời đêm, tuyệt mỹ dáng người như cửu thiên trích tiên, lóng lánh lóa mắt người.
Tư Mã Cương cẩn thận chăm chú nhìn một lúc sau, ánh mắt không khỏi phát lạnh: “Hóa ra là ngươi, Huyền Băng Nữ Đế!”
Lúc trước để ngụy trang bản thân mà Tư Mã Canh đã đặc biệt thu thập hàng trăm mỹ nữ từ Cửu Đỉnh Thiên, cưới bọn họ làm phi.
Có thể nói, trước khi gặp được Đông Hoàng Tử U, hắn ta cũng xem như đã gặp đủ vẻ đẹp trên đời, đa thấy đủ vẻ đẹp quyến rũ mê hoặc.
Mà sự xuất hiện của Đông Hoàng Tử U khiến hắn ta bỗng nhiên hiểu được, trăm vị phi tử kia của mình hoàn toàn chỉ là một đám thô thiển dung tục.
Nói quá thì tất cả bọn họ có gộp lại cũng không xinh đẹp bằng một sợi tóc của Đông Hoàng Tử U.
Mà kết hợp với danh hiệu “Cửu Thiên Đệ Nhất Mỹ” của Đông Hoàng Tử U.
Tư Mã Canh lập tức đoán được thân phận của nàng.
“Thì ra nàng ấy chính là Huyền Băng Nữ Đế!”
Nghe thấy lời của Tư Mã Canh, đám người Khương Công trông cũng kinh ngạc.
Vẻ đẹp của Đông Hoàng Tử U, có một không hai, vượt ngoài sức tưởng tượng.
Phong thái và khí phác vô biên của nàng vừa nhìn cũng khó mà quên được!
Đông Hoàng Tử U nhìn xuống Mã Tư Canh, giọng điệu lạnh lẽo:
“Gia tộc Đông Hoàng và Tư Mã quả thực thù sâu như biển, cái chết của phụ hoàng ta, các ngươi phải múa huyết của dòng tộc để trả lại!”
Vẻ mặt Tư Mã Canh lạnh lùng: “Chỉ dựa vào ngươi?”
Đông Hoàng Tử U lấy thanh kiến Băng Phương trong tay, khí thế quanh người sôi sục, rung chuyển cả vạn dặm xung quanh.
“Một tên trốn chui trốn nhủi trong mai rùa cả mười lớp để tu luyện, lấy đâu ra tự tin mà hỏi ngược ta như vậy?”
“Ngươi!”
Tư Mã Canh nghe vậy thì tức giận.
Đông Hoàng Tử U nói đến mai rùa mười lớp đương nhiên là ý chỉ người sau lưng Tư Mã Canh đã bày ra mười trận pháp phòng ngự cho hắn ta.
Tư Mã Canh cảm thấy.
Đông Hoàng Tử U nói như vậy, thứ nhất là để tỏ ý không buồn quan tâm đến mấy trận pháp này, thứ hai cũng là tỏ vé khí phách, trấn áp hắn ta về mặt khí thế.
“Người phụ nữ này không chỉ võ lực siêu việt, có khả năng trị quốc, mà còn nhanh mồm nhanh miệng, giọng điệu sắc bén, đúng là người tàn nhẫn khó chơi!”
Chỉ mấy câu đối thoại đã khiến Tư Mã Canh có chút kiêng kỵ với Đông Hoàng Tử U rồi.
Khương Công ở bên cạnh thấy Đông Hoàng Tử U và Tư Mã Canh sát khí nặng nề, không hề do dự nâng tay ra lệnh nói:
“Huyền Băng Nữ Đế sỉ nhục vương gia như vậy, tội không thể tha, bắn tên giết nàng ta cho ta!”
“Vâng!”
Hơn trăm người đứng sau lưng ông ta đồng loạt lấy ra cung nỏ lửa xanh toàn thân, sử dụng chân nguyên mạnh nhất, đồng thời nhắm chuẩn tên về phía Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U thấy vậy thì ánh mắt chợt lạnh: “Minh Hỏa Diệu Nỏ!”
Dựa theo tình báo lúc trước mà Nhược Ảnh cung cấp, đội ngũ tâm phúc hung hãn nhất dưới trướng Định Thiên Vương Tư Mã Canh chính là quân hộ vệ Thần Nỏ hơn trăm người này.
Nhóm quân này do một trăm vị cao thủ Đế Cảnh tạo thành, đều là kỳ tài tuyệt thế dùng nỏ của Cửu Đỉnh Thiên.
Mà những chiếc nỏ trong tay bọn họ đều là linh bảo cấp tiên thiên thượng, lực sát thương cực mạnh.
Có thể nói, chỉ dựa vào quân hộ vệ Thần Nỏ một trăm người này, một khi hành động thì có thể quét sạch một đội quân ít nhất ba triệu người.
Bọn họ không những có tu vi tinh thâm, mà phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, tốc độ bắn tên cũng cực kỳ nhanh.
Lại có thể tùy ý tổ hợp thàn một sát trận Thần Nỏ khổng lồ, ngay cả Thánh Cảnh có rơi vào trong đó cũng sẽ cảm nhận được sự uy hiếp to lớn.
“Giết!”
Tiếng rống vang lên, quân hộ vệ Thần Nỏ xếp thành hàng trên mặt đất theo tám hướng, đồng thời dùng toàn lực bắn tên về phía Đông Hoàng Tử U.
Vù!
Bỗng chốc, ngọn lửa u tối bùng nổ trên bầu trời như một cơn sao băng, tạo thành sát trận huyền bí khổng lồ đánh giết về phía Đông Hoàng Tử U.
Cảm nhận được cảm giác đau đớn do ngọn lửa lạnh lẽo sáng rực mang đến, Đông Hoàng Tử U vẫn lạnh lùng bình tĩnh.
“Tiên Ma Tâm Ý Kiếm!”
Bàn tay vung lên, dùng kiếm Băng Phượng vạch ra một tia chớp nghịch thiên trên bầu trời, tấn công dữ dội vào cung tên rực lửa ngập trời.
Ầm!
Kiếm khí bùng nổ, tựa như biển động nuốt chửng toàn bộ ngọn lửa, kiếm khí lạnh lẽo còn sót lại vạch ra một luồng sáng trắng rơi vào trong đám người quân họ vệ Thần Nỏ.
Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, vô vàn tinh thể băng từ mặt đất bay ra khắp nơi.
Bình luận facebook