• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới (4 Viewers)

  • Chương 176-180

Chương 176 Chương 176. Kỹ năng này thật sự rất thơm!

Gần như tất cả mọi đứa nhỏ khi còn bé đều thích chơi trò trốn tìm. Mặc dù trong mắt của người trưởng thành thì trò chơi này cực kỳ ngớ ngẩn. Nhưng mà đối với bọn nhỏ thì trò chơi này tràn đầy mới lạ và tính khiêu chiến. Bọn nhậu có thể không ngừng tìm được cảm giác thành tựu và kích thích trong quá trình trốn và đi tìm.

Làm một hoàn mỹ vú em trong tương lai. Đương nhiên Lâm Hiên phải thỏa mãn yêu cầu của chúng nữ nhi, làm bạn các nàng chơi trò chơi này.

Đinh!

Cũng đúng lúc này, giọng nói máy móc đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hiên.

"Ngươi tích cực tham dự vào trò chơi của chúng nữ nhi, để các nàng cảm nhận được phụ thân làm bạn, ban thưởng: Kỹ năng luyện khí cấp Tông sư!"

Đột nhiên xuất hiện ban thưởng khiến cho Lâm Hiên lại âm thầm hưng phấn.

Kỹ năng luyện khí cấp Tông sư, đối với Lâm Hiên thì vô cùng thực dụng. Kỹ năng này bao gồm Kim Luyện, Mộc Luyện, Thủy Luyện, Hỏa Luyện, Thổ Luyện, Ngũ Hành thế gian luyện khí, tất cả kỹ xảo quyết khiếu.

Từ nay về sau. Bất kỳ pháp bảo, Linh Bảo nào đến tay Lâm Hiên đều sẽ dựa theo ý muốn của hắn mà luyện chế thành dáng vẻ mà hắn cần có. Cũng ví dụ như là Tứ Tượng Thần Kiếm lấy được từ Lục Linh Tháp.

Bây giờ Lâm Hiên hoàn toàn có thể không tốn sức chút nào dung họp bọn chúng lại với Nguyên Từ Kiếm Thai, luyện hóa ra bốn chuôi chuẩn tiên kiếm mới.

"Kỹ năng này thật sự rất thơm a!"

Lâm Hiên nhịn không được âm thầm cảm khái một câu.

Đinh!

"Có muốn nhận thưởng hay không?"

"Có!"

"Thành công rút ra kỹ năng luyện khí cấp Tông sư!"

Không quan tâm tới hệ thống nữa, Lâm Hiên nhìn bốn cô con gái bảo bối của mình, phải nói là càng xem càng thích.

"Cha, nếu không chúng ta chơi một lần nữa đi?" Tuyền Ấu có vẻ vẫn còn thèm thuồng.

"Có thể!" Lâm Hiên gật gật đầu, cuộc sống chăm con như thế này quá vui sướng, hắn đâu thể từ chối yêu cầu của con gái mình được?

"Được!" Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm cũng muốn tiếp tục chơi.

Thậm chí, các nàng còn gọi Mộ Ấu Khanh và Tiêu Linh Nhi tới chơi. Trong lúc nhất thời, toàn bộ hoàng cung trở thành vùng biển sung sướng.

Mà lúc này. Ngoài hoàng thành tám trăm dặm, cảnh tượng lại hoàn toàn khác biệt.

Bành!

Một đạo khí lãng kinh khủng nổ tung, khiến cho mấy trăm binh sĩ Việt Thương Quốc bị nổ bay. Đại địa rung động một trận, trên mặt đất, nham thạch rạn nứt.

Tứ giai Yêu tướng sau khi giao thủ với Tiêu Phi hơn ngàn hiệp, sau đó đã hoàn toàn áp chế Tiêu Phi. Bị hắn trùng kích, chẳng những Tiêu Phi thân có trăm chỗ vết thương, đại quân Việt Thương Quốc cũng liên tục bại lui.

Mà phương hướng bọn họ lui lại chính là hoàng thành!

Mắt thấy khoảng cách hoàng thành còn có tám trăm dặm, Tiêu Phi cắn răng một cái, tức giận đến mắt đỏ bừng. Trước đó ngay trước mặt Lâm Hiên, hắn đã nói là mình có thể giải quyết đại quân Yêu tộc. Hắn nào ngờ được là đối phương đột nhiên xuất hiện Tứ giai Yêu tướng, dẫn đến Việt Thương Quốc không chịu nổi, một đường bại lui.

"Ai, nếu biết trước như vậy thì đã không nói như vậy rồi, Tứ giai Yêu tướng này có thể nói là một ải khó như trời đối với ta."

"Nhưng đối với Đế phu thì giống như sâu kiến a!"

Tiêu Phi mặt mũi tràn đầy không cam lòng, đành phải cắn răng vừa đánh vừa lui.

Xoát xoát xoát ~

Bỗng nhiên mấy trăm người từ trên bầu trời rơi xuống.

Tiêu Phi nhìn kỹ, bọn họ đều là nhân sĩ giới võ đạo, hơn nữa tất cả tu vi đều nằm ở Thần Phách Cảnh trung kỳ trở lên.

Người dẫn đầu ôm quyền với Tiêu Phi lên tiếng nói: "Chúng ta chính là tu sĩ đến Việt Thương Quốc tham gia thiếu niên kiếm đạo đại hội, nhìn thấy yêu binh làm loạn, đến đây tương trợ!"

Tiêu Phi sắc mặt vui mừng, vội vàng ôm quyền đáp lễ: "Đa tạ chư vị!"

Hắn nhìn ra được, những người này đều là danh môn chính phái. Ngoại trừ tu vi tinh thâm ra thì đều có các loại bí pháp của bản tông bản môn gia trì cho nên sức chiến đấu cực kỳ không tầm thường. Có sự gia nhập của bọn họ, Tiêu Phi cảm thấy rất có thể mình có thể thay đổi xu hướng suy tàn, quét ngang đại quân Yêu tộc.

"Chỉ có thêm mấy tên gà đất chó sành mà ngươi đã đắc ý như vậy sao?"

Bỗng nhiên một giọng nói cực kỳ thô kệch vang lên, chấn động phạm vi mười dặm.

Bọn người Tiêu Phi ngẩng đầu nhìn lên. Sau đó nhìn thấy ở trên bầu trời xa xăm có một bóng dáng mặc chiến giáp hạn nặng màu tím đen ầm ầm rơi xuống. Hắn cao hơn người bình thường một cái đầu, cánh tay lộ bên ngoài chiến giáp bắp thịt cuồn cuộn, như muốn nổ ra. Trong tay hắn cầm một thanh Trảm Nguyệt Phủ nặng ít nhất trăm cân. Sau lưng một cái đuôi bọ cạp dài hơn một trượng lắc tới lắc lui, khí thế cực kỳ đáng sợ.

Mà sau khi nhìn thấy rõ ràng vòng sáng ở trong mắt của hắn thì bọn người Tiêu Phi đều hít vào một hơi khí lạnh.

"Thất giai Yêu tướng!"

Tiêu Phi không còn gì để nói, nghe nói Yêu tộc bên trong Cửu Thiên Tiên Vực vẫn luôn rất điệu thấp, gần như sẽ không xuất hiện hành động quy mô lớn. Mà bây giờ chẳng những Yêu tộc làm loạn, Yêu tướng cũng tầng tầng lớp lớp.

Trước đó một con Tứ giai Yêu tướng đã là mạnh nhất trong số những Yêu tộc mà hắn từng gặp trong mấy năm gần đây. Nào ngờ được bây giờ lại xuất hiện thêm một con Thất giai Yêu tướng.

"Mẹ nó, tình thế tốt đẹp lại nghịch chuyển!" Tiêu Phi âm thầm chửi mẹ.

"Nhận lấy cái chết!"

Lúc này, Thất giai Yêu tướng Công Tôn Trì giơ Trảm Nguyệt Phủ lên bổ xuống.

Một búa này trực tiếp chém vỡ thổ địa trong phạm vi một dặm, chấn động đến hơn nghìn người máu tươi phun phè phè.

"Rút lui!" Tiêu Phi thấy thế, chỉ có thể vừa đánh vừa lui lần nữa.

"Ha ha ha, phía sau ngươi chính là hoàng thành, hôm nay lão tử đánh thẳng vào hoàng thành, cầm xuống Việt Thương Quốc các ngươi!"

Công Tôn Trì thấy thế đại hỉ, phách lối dẫn theo tất cả yêu binh đuổi đánh tới cùng.

Bất tri bất giác, tám trăm dặm đã qua!

Tiêu Phi mắt thấy sau lưng chính là hoàng cung, chỉ có thể khẽ cắn môi dẫn theo tàn binh bại tướng xông vào cung môn. Sau khi đi vào, ngẩng đầu nhìn lại, trong hoàng cung trống rỗng, Tiêu Phi không khỏi trong lòng chợt lạnh.
Chương 177 Chương 177. Kỹ năng này thật sự rất thơm! (2)

Đế phu cũng không ở nơi này!

Công Tôn Trì cũng xông tới nhìn thấy thế thì không nhịn được mà đắc ý điên cuồng cười lên: "Tiêu Phi, ngươi một đường lui đến nơi này, không phải là muốn xem nơi này như phần mộ đó chứ?"

Hắn vừa nói dứt câu, mấy vạn yêu binh sau lưng vọt vào trong. Trong lúc nhất thời, khiến cho quảng trường trước hoàng cung chật như nêm cối.

Tiêu Phi khẽ cắn môi, tình hình trước mắt không để cho hắn có quá nhiều thời gian để suy nghĩ, chỉ có thể tử chiến đến cùng.

Đúng lúc này, một giọng nói non nớt vang lên: "Ai nha, lại bị cha tìm được!"

Tuyền Hi túm váy từ cửa đại điện vọt ra. Sau lưng nàng, Lâm Hiên nở một nụ cười cưng chiều, theo nàng đi ra cửa đại điện, sau khi đuổi kịp nàng, lập tức ôm lấy nàng.

Hai cha con chơi đùa với nhau ngay trước mặt thiên quân vạn mã, cảnh tượng này trực tiếp khiến cho Công Tôn Trì và người trong Yêu tộc ngây ngẩn cả người.

Ở trong đó, Công Tôn Trì là người giật mình nhiều nhất. Là Thất giai Yêu tướng Thiên Hạt tộc, thân hình của hắn khổng lồ và kinh khủng, trời sinh có lực áp bách vô cùng. Theo lý mà nói thì hiện tại trong hoàng cung bất cứ người nào đứng trước mặt hắn đều phải cảm thấy hoảng loạn mới đúng. Nhưng mà hắn nhìn thấy hai cha con Lâm Hiên hoàn toàn không thèm để ý tới hắn. Thậm chí ngay cả mấy vạn đại quân Yêu tộc phía sau hắn cũng hoàn toàn không thèm để ý tới chút nào.

Loại thái độ này có thể nói là sắp lật đổ tam quan của Công Tôn Trì.

"Nhìn bộ dáng vẻ của bọn họ không giống như là đang giả bộ."

"Nói cách khác, nam tử tuấn mỹ áo trắng này thật sự không coi chúng ta ra gì."

Công Tôn Trì nheo mắt lại, đầu vô cùng linh hoạt: "Người như vậy chắc chắn là có năng lực phi phàm!"

Mà lúc này, nhìn thấy Lâm Hiên xuất hiện, tâm trạng đang căng thẳng của Tiêu Phi rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại. Trong lòng của hắn vui vẻ không thôi, vội vàng hành lễ với Lâm Hiên: "Đế phu, hóa ra ngài còn ở đây!"

Bây giờ Đế phu xuất hiện, mà trong đại điện lại không có bóng dáng Tiêu Linh Nhi. Tiêu Phi lớn mật kết luận, chắc chắn là hắn đã chữa khỏi cho Linh Nhi cho nên mới chơi đùa với các cô con gái của mình.

Đế phu?

Nghe được xưng hô thế này, Công Tôn Trì không khỏi ánh mắt sáng lên, lộ ra vẻ cực kỳ cảnh giác. Cửu Thiên Tiên Vực này, chỉ có một Nữ Đế, đó chính là Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U!

Hắn đưa mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Hiên, thầm nghĩ: "Nói cách khác, nam tử này là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế!"

Nghĩ đến đây, Công Tôn Trì âm thầm cắn răng. Nếu như đúng là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế thật, vậy lần này bọn họ xông tới đây cũng không có hậu quả gì tốt!

"Hàn Vận, ngươi đi chiếu cố nam tử bạch y đó!"

Công Tôn Trì lập tức hạ lệnh cho Tứ giai Yêu tướng Hàn Vận. Mục đích của hắn chính là lợi dụng Hàn Vận để thăm dò nội tình của Lâm Hiên. Dù sao bây giờ chỉ là hắn đang suy đoán, hơn nữa còn để phòng ngừa Tiêu Phi cố ý lừa gạt mình. Hắn cảm thấy nhất định phải cẩn thận một chút, để cho người ta thăm dò thực lực của Lâm Hiên trước thì tốt hơn.

"Rõ!" Hàn Vận nghe lệnh, sau đó lập tức vận chuyển chân nguyên toàn thân, giơ Lang Nha Bổng lên đánh thẳng tới Lâm Hiên.

Tiêu Phi thấy thế không khỏi ánh mắt run lên. Tứ giai Yêu tướng một kích này, lực sát thương cực kỳ cường đại, đã chấn động đến không khí xung quanh có chút rung động. Chợt, hắn lại đưa mắt nhìn Lâm Hiên, nhịn không được cười lạnh một tiếng.

Muốn thăm dò thực lực của Đế phu, đúng là sợ mình sống quá lâu!

Bành!

Trong nháy mắt Lang Nha Bổng trong tay Hàn Vận đã đến. Nhưng mà còn chưa tiếp xúc đến Lâm Hiên, Hàn Vận cả người và vũ khí đã bị Lâm Hiên một bàn tay quất bay.

Hít~

Nhìn thấy Lâm Hiên quất bay Hàn Vận giống như là đuổi một con ruồi, Công Tôn Trì và mấy vạn Yêu tộc đều giật nảy cả mình.

"A chuyện này? Tứ giai Yêu tướng lại bị một bàn tay đánh bay như vậy? !"

Công Tôn Trì nhịn không được lui lại nửa bước, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi. Vừa rồi khi Lâm Hiên ra tay thì rõ ràng hắn nghe được tiếng xương cốt toàn thân Hàn Vận vỡ vụn.

Một tát này nhìn như mây trôi nước chảy nhưng lại ẩn chứa uy lực to lớn.

Công Tôn Trì vốn cho rằng nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế hẳn là Đế Cảnh. Nhưng bây giờ hắn nhịn không được lớn gan suy đoán là Đại Thánh Cảnh! Bởi vì hắn từng mắt thấy Yêu Hoàng xuất thủ, so với Lâm Hiên đang đứng ở trước mặt hắn thì kém hơn không ít!

"Xem ra nam tử này chắc chắn là Bắc Huyền Thiên Đế phu không thể nghi ngờ!"

"Khó trách Tiêu Phi liều mạng rút về hoàng cung, hóa ra Bắc Huyền Thiên Đế phu là yêu nghiệt như thế!"

Công Tôn Trì vội vàng thôi động chân nguyên toàn thân, điên cuồng lui lại phía sau, vừa lui lại vừa lên tiếng hô to: "Tất cả mọi người, dốc hết toàn lực rút lui!"

Hắn vừa hô lên như thế, chúng Yêu tộc vốn đã bị Lâm Hiên dọa sợ vội vàng giải tán ngay lập tức. Có một bộ phận binh sĩ Yêu tộc bởi vì quá mức bối rối mà trực tiếp đụng nát thành cung, chật vật xông ra bên ngoài.

Bành!

Một đạo cự lực hung ác đụng vào người Công Tôn Trì, khiến cho xương cốt toàn thân của hắn bị vỡ nát hơn phân nửa.

Công Tôn Trì chỉ cảm thấy một cỗ áp lực không thể nào nói rõ được từ trên trời giáng xuống, giống như là có ức vạn ngọn núi lớn đổ ập xuống. Dù hắn đã là Thất giai Yêu tướng nhưng dưới áp lực kinh khủng như thế thì hắn vẫn yếu ớt giống như là một con giun dế.

Không, thậm chí ngay cả sâu kiến cũng không bằng!

"Quả nhiên là Đại Thánh Cảnh!" Lúc này, Công Tôn Trì vô cùng xác định, Lâm Hiên chính là đại năng Đại Thánh Cảnh. Cỗ uy áp này tuyệt đối không phải Đế Cảnh có thể sánh được!

Lúc này Lâm Hiên đã một cước giẫm trên ngực Công Tôn Trì, trong tay ôm Tuyền Hi, vẻ mặt dương dương tự đắc. Giống như là ở dưới chân hắn không phải là một Thất giai Yêu tướng mà là một tảng đá mà thôi.
Chương 178 Chương 178. Yêu triều khôi phục!

"Theo ta được biết, ba mươi vạn năm trước Thiên Hạt tộc chui vào Cửu Thiên Tiên Vực, vẫn giấu kín trong Trung Kinh Sơn Mạch."

"Tại sao các ngươi lại muốn đại quy mô tấn công Việt Thương Quốc?"

Lâm Hiên vừa chơi đùa với Tuyền Hi vừa lạnh nhạt hỏi.

Tiêu Phi đang đứng bên cạnh lập tức vểnh tai nghe. Hai năm gần đây, biên cảnh Việt Thương Quốc luôn bị Yêu tộc quấy rối. Ở trong đó, binh sĩ Thiên Hạt tộc chiếm đa số. Cho đến lúc này hắn vẫn chưa hiểu rõ được vì sao những Yêu tộc này sẽ đại động can qua như vậy.

Công Tôn Trì nghe vậy không khỏi giật mình, không ngờ được là Bắc Huyền Thiên Đế phu chẳng những tu vi yêu nghiệt, kiến thức cũng không phải bình thường!

Thiên Hạt tộc giỏi ẩn tàng, tộc nhân trời sinhthích đào hang trong lòng đất. Tất cả kiến trúc tộc quần cũng đều giấu ở dưới đất. Không ngờ được là chuyện bí mật như thế mà cũng bị Lâm Hiên một ngụm nói toạt ra. Chuyện này khiến cho Công Tôn Trì cảm thấy Lâm Hiên là một đại khủng bố! Gặp được hắn không phải chỉ là bất hạnh của mình mà sợ là bất hạnh của toàn bộ Thiên Hạt tộc!

Dưới thần uy của Lâm Hiên, hắn không dám giấu diếm, Công Tôn Trì nuốt một ngụm nước bọt nói ra: "Trong nội bộ Yêu tộc chúng ta có lời đồn rằng không bao lâu nữa chính là yêu triều khôi phục mười vạn năm một lần."

"Theo tại hạ biết, lần khôi phục này chính là một Đại Luân Hồi, sẽ có thật nhiều cường giả Yêu tộc xuất thế."

"Mà Yêu Hoàng tộc ta và những tộc khác đều quyết định, phải tranh thủ chiếm đoạt địa bàn trước khi yêu chiều khôi phục, như vậy mới có thể thừa dịp yêu triều mà tăng thực lực của mình lên."

"Mục tiêu của chúng ta chính là cầm xuống Việt Thương Quốc trước, sau đó coi đây là trung tâm, thẩm thấu thế lực vào trong Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên xung quanh!"

Yêu triều khôi phục?

Lâm Hiên bắt được chữ mấu chốt nhất. Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Cái gọi là yêu triều chính là vô số viễn cổ lão yêu sau khi chết lưu lại yêu khí trong thiên địa, hoá lỏng hình thành chất lỏng. Cùng loại với linh khí giữa thiên địa dịch hóa thành linh tuyền.

Mà lúc yêu triều khôi phục. Chẳng những giữa thiên địa sẽ tuôn ra một lượng lớn yêu khí, có thể cung cấp các loại sinh mệnh Yêu tộc tăng cao tu vi. Hơn nữa thời không còn sẽ trở nên rối loạn trong giây lát ngắn ngủi. Những cường giả Yêu tộc tiềm ẩn trong ba ngàn thế giới cũng sẽ liên tiếp đi vào thế giới này.

Cho nên nói, trước khi Đại Luân Hồi đến một lần nữa, tất cả mọi người đều ganh đua với nhau, ai có thể cướp được địa bàn lớn hơn thì người đó sẽ có được càng nhiều yêu triều, chiêu nạp càng nhiều cường giả Yêu tộc để bản thân sử dụng.

"Khó trách Yêu tộc luôn bị nhân tộc Cửu Thiên Tiên Vực áp chế lại xao động bất an như thế."

"Muốn động Cửu Huyền Thiên, xem ra Thiên Hạt tộc cũng phải diệt trừ..."

Lâm Hiên nghĩ như vậy, hắn quyết định sau khi thiếu niên kiếm đạo đại hội kết thúc, đến Trung Kinh Sơn Mạch một lần.

"Bắc Huyền Thiên Đế phu, xin ngươi tha tại hạ một mạng!" Công Tôn Trì vạn phần hoảng sợ: "Sau khi tại hạ trở về nhất định sẽ nghĩ cách để khuyên bảo Yêu Hoàng, để hắn đình chiến!"

Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Câu nói này không cần ngươi phải nói đâu."

"Chuyện này. . ." Công Tôn Trì ánh mắt run lên, hẳn là Bắc Huyền Thiên Đế phu muốn đích thân tới Thiên Hạt tộc sao?

Hắn không chút nghi ngờ, với năng lực của Lâm Hiên thì tuyệt đối có thể dễ dàng tìm được chỗ ẩn thân của Thiên Hạt tộc, đồng thời quét ngang toàn tộc. Cho dù là Yêu Hoàng hiện thân cũng khó có thể bảo toàn Thiên Hạt tộc!

Răng rắc!

Lâm Hiên dùng chân nhấn mạnh một cái, giống như là dẫm lên một cục đá, phát ra tiếng vang rất nhỏ. Nhưng mà tác động lên trên người của Công Tôn Trì thì giống như là bị một ngọn núi cao ức vạn trượng đè lên, xương cốt toàn thân vỡ vụn.

"Kéo hắn ra ngoài đi, chướng mắt." Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn thoáng qua Tiêu Phi.

"Rõ!" Tiêu Phi vội vàng làm theo.

Công Tôn Trì đã bị triệt để phế bỏ, kéo ra ngoài một đao là có thể chặt chết.

Mà những đại quân Yêu tộc hốt hoảng chạy trốn đó, bây giờ bọn họ như rắn mất đầu, bị đại quân Việt Thương Quốc bao vây, hoàn toàn không đường có thể trốn!

Tiêu Phi trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kính sợ, nhìn bóng lưng Lâm Hiên ôm hài tử.

Trận ác chiến này, thế cục hiểm trở. Nhưng mà đối với Đế phu thì lại đảo ngược tình thế một cách vân đạm phong khinh như thế. Hắn không khỏi âm thầm cảm thấy nam nhân sống được như Đế phu mới là chân chính không uổng một đời này.

…………………………………..

Sau đó Lâm Hiên lại chơi với chúng nữ nhi một hồi. Mắt thấy thời gian diễn ra thiếu niên kiếm đạo đại hội sắp tới, hắn và Mộ Ấu Khanh dẫn theo một đám hài tử tiến về Thiên Kiếm Sơn.

Đến đỉnh Thiên Kiếm Sơn.

Bên trong quảng trường diễn võ phạm vi trăm dặm đã đầy ắp người. Đưa mắt nhìn lại tuyệt đối không có ít hơn mười vạn. Trên quảng trường diễn võ, tổng cộng có mười một đài diễn võ. Mười đài diễn võ mô hình nhỏ vây quanh một đài cao nhất lớn nhất ở giữa. Mà ở góc đông nam quảng trường diễn võ thì có một đám nhân sĩ phụ trách đăng ký ghi danh đang ngồi đó.

Mộ Ấu Khanh nói, những người này đều đến từ Kiếm Minh Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên. Mà thiếu niên kiếm đạo đại hội lần này chính là do Kiếm Minh trong ba phương thiên địa tổ chức. Mục đích là cho bọn nhỏ tu kiếm trong ba phương thiên địa có một cơ hội để giao lưu trao đổi lẫn nhau. Dùng nó để bồi dưỡng hậu sinh, mục đích là để cho kiếm đạo vĩnh viễn truyền lưu tại thế.

Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo bọn nhỏ tiến đến báo danh. Mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ sắp xếp ở phía trước đều thuận lợi báo danh xong.

Đến bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu, nhân sĩ Kiếm Minh phụ trách ghi chép đứng dậy hành lễ với Lâm Hiên sau đó nói: "Công tử, xin chờ chốc lát!"

Hắn liếc mắt nhìn ra Lâm Hiên khí chất phi phàm, cho nên quyết định đi mời người phụ trách đại hội lần này đến đây. Làm như thế là bởi vì mấy người Tuyền Châu tuổi tác quá nhỏ, thấp hơn tiêu chuẩn thấp nhất báo danh là mười tuổi. Mà hắn không dám từ chối Lâm Hiên, cũng không nắm chắc được rốt cuộc có thể để cho mấy đứa nhỏ nhỏ như vậy bảo danh hay không. Cho nên hắn thầm nghĩ phải nên mời người có thân phận tới thương lượng với Lâm Hiên.
Chương 179 Chương 179. Các tiểu nha đầu chờ mong!

Rất nhanh, vị nhân sĩ Kiếm Minh này dẫn một nam tử trung niên người mặc thanh bào đến.

Nam tử thanh bào Chu Bách Xuyên từ xa là đã nhận ra Lâm Hiên, vội vàng tiến lên hành lễ nói: "Tại hạ Bắc Huyền Thiên Cửu Cực Kiếm Tông Chu Bách Xuyên, bái kiến Đế phu!"

Lần trước đi theo Viên Khiếu tiến về Thái Sơ Thánh Địa, Chu Bách Xuyên được nhìn thấy phong thái vô biên của Lâm Hiên. Bởi vậy, hắn có thể nhận ra được Lâm Hiên.

Mà nhân sĩ Kiếm Minh dẫn hắn tới cũng vội vàng hành lễ nói: "Bái kiến Đế phu! Xin Đế phu thứ lỗi, vừa rồi tại hạ bởi vì thân phận thấp, không dám tùy tiện quyết định cho nên mới mời Chu minh chủ tới."

Lâm Hiên thờ ơ gật gật đầu: "Không sao."

Chu Bách Xuyên cười nói: "Đế phu có thể dẫn bọn nhỏ đến, chắc chắn sẽ cho đại hội lần này tăng thêm vinh quang."

"Chúng ta cao hứng còn không kịp, đương nhiên hoan nghênh bốn vị tiểu công chúa tham gia!"

Sau đó hai Minh Chủ Kiếm Minh khác tới, khi biết thân phận của Lâm Hiên thì cũng nói y như là Chu Bách Xuyên.

Sau khi báo danh xong, mấy người Tuyền Châu đã có 4 cách tham gia tỷ thí.

Chu Bách Xuyên nói ra: "Đế phu, bốn vị tiểu công chúa tuổi còn nhỏ, chỉ sợ không thích hợp tỷ thí từ vòng thứ nhất, ngài xem khi nào các nàng ra sân mới phù hợp?"

Dựa theo quy tắc của thiếu niên kiếm đạo đại hội. Tất cả thiếu niên kiếm tu tham gia tỷ thí đều theo cơ chế hai chọn một tiến hành đào thải. Tất cả mọi người đều sẽ tiến hành tỷ thí trên mười đài diễn võ nhỏ từ lúc mới bắt đầu. Kể từ người thứ ba mươi, sẽ tiến hành tỷ thí trên đài diễn võ lớn nhất. Ba mươi hai còn mười sáu, mười sáu còn tám, tám còn bốn, bốn còn hai, cuối cùng tuyển ra một người mạnh nhất.

Mà, ngoại trừ mấy người Tuyền Châu ra, tham dự hội nghị đều là thiếu niên thiếu nữ mười tuổi trở lên. Chu Bách Xuyên cảm thấy Lâm Hiên đã để chúng nữ nhi dự thi, như vậy thì chắc chắn kiếm thuật của các nàng cũng không phải là quá yếu.

Chỉ là hài tử ba bốn tuổi, thể lực vẫn có chênh lệch rất lớn với hài tử mười mấy tuổi. Để bọn nhỏ vừa mới bắt đầu tiền đã ra trận, liên tục chiến đấu hiển nhiên không có phù hợp cho lắm.

Lâm Hiên thờ ơ nói ra: "Các nàng lần này tới mục đích chủ yếu là để tăng kinh nghiệm cho nên chỉ cần có thể so chiêu luận bàn với cao thủ là được."

"Thậm chí các nàng có thể không sử dụng danh ngạch tỷ thí."

Nghe vậy, Chu Bách Xuyên vội vàng gật đầu đồng ý: "Đế phu nói rất đúng!"

Mộ Ấu Khanh nói bổ sung: "Vậy thì để mấy người Tuyền Châu giao thủ với 4 người mạnh nhất đi, nếu như muốn tăng kinh nghiệm thì đương nhiên phải so chiêu với người lợi hại nhất mới có hiệu quả!"

Chu Bách Xuyên và người của ba tổ chức đều gật đầu đồng ý: "Công chúa nói có lý!"

Nói tới chỗ này, vấn đề này cũng được triệt để giải quyết. Mà nghe nói mình phải so chiêu với 4 người lợi hại nhất trong đám đại ca ca đại tỷ tỷ, mấy người Tuyền Châu đều cực kỳ hưng phấn.

"Đại ca ca đại tỷ tỷ nhìn đều rất mạnh, có thể đánh với bọn họ thì rất là đáng gờm!"

"Đúng đó, mẫu thân nói mình mạnh lên là do luận bàn với cao thủ, hôm nay ta cũng phải làm như vậy!"

"Rất là mong chờ!"

"Tiểu Cửu, đợi lát nữa tỷ tỷ muốn so chiêu với cao thủ, ngươi học tập một chút!"

Nhìn thấy các tiểu nha đầu khả ái lại ý chí chiến đấu sục sôi như thế, Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh đều nhịn cười không được.

Thừa dịp tỷ thí còn chưa bắt đầu. Mộ Ấu Khanh dẫn mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ và giao lưu thảo luận với những thiếu niên khác. Mà Lâm Hiên thì dẫn theo bốn cô con gái đi dạo.

Đám người trên quảng trường bắt đầu bàn tán với nhau.

Ai có thể trở thành đệ nhất, trở thành đệ nhất trong đại hội lần này khiến cho tất cả mọi người kịch liệt thảo luận với nhau.

"Phiếu Miểu Tông và Thần Phong Phủ Động Nguyên Thiên chúng ta, kiếm đạo của bọn họ đều là riêng một ngọn cờ, cực kỳ bá đạo, cho nên ta cảm thấy Thiếu tông chủ hai tông môn này là Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa có hi vọng tranh đoạt đệ nhất nhất!"

"Không phải vậy, Bắc Huyền Thiên chúng ta cũng có cao thủ! Đám tử đệ Đông Hoàng nhất tộc đều là cao thủ kiếm tu, nhất là Đông Hoàng Hạo Vũ, tập bách gia sở trường, sắp đạt tới cảnh giới kiếm đạo thứ nhất!"

"Theo ta thấy, Triệu Vũ Kiệt và Vu Vũ Thượng của Xích Tiêu Thiên chúng ta mới là mạnh, nhất là Triệu Vũ Kiệt, hắn chính là Hoàng tộc tử đệ, có ưu thế thiên nhiên, kiếm thuật xuất thần nhập hóa, có thể nói là thiếu niên vô địch!"

...

Đông đảo thiếu nam thiếu nữ tranh luận không ngớt, tôn sùng các thiên tài kiếm đạo mà mình biết không thôi. Mặc dù bọn họ tới tham gia đại hội lần này cũng là muốn có thể bộc lộ tài năng, được mọi người khen tặng nhưng tu luyện kiếm đạo yêu cầu cực kỳ hà khắc. Có chút thiên phú và điều kiện đã được quyết định trước, không thể làm trái.

Cho nên những thiếu niên thiên tài trong phương thiên địa của bọn họ trở thành núi cao mà bọn họ không thể vượt qua. Nhưng trước mặt người trong những thiên địa khác, bọn họ lại cực kỳ tôn sùng thiên tài nhà mình.

Cho nên mới có chuyện những thiếu niên kiếm tu trong Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên đều cảm thấy thiên tài kiếm tu nhà mình sẽ có được hạng nhất.

Mà lúc này, nhân vật tiêu điểm trở thành chủ đề đại hội lần này cũng vô cùng sống động.

Tổng cộng có năm người.

Đến từ Bắc Huyền Thiên Đông Hoàng Hạo Vũ, đến từ Xích Tiêu Thiên Triệu Vũ Kiệt và Vu Vũ Thượng, đến từ Động Nguyên Thiên Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa.

Bởi vì Triệu Vũ Kiệt cũng là Hoàng tộc tử đệ Xích Tiêu Thiên. Chu Bách Xuyên đang tản bộ với Lâm Hiên cũng thuận đường giới thiệu hắn cho Đông Hoàng Hạo Vũ.

Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt khách khí hành lễ với nhau. Sau đó, Triệu Vũ Kiệt nở một nụ cười tự tin: "Dưới đài chúng ta có thể làm bằng hữu, nhưng trên đài, nếu như ngươi đụng phải ta, hi vọng ngươi xuất toàn lực, như vậy thì khi ta thắng mới có cảm giác thành công!"
Chương 180 Chương 180. Tỷ tỷ thật lợi hại!

Đông Hoàng Hạo Vũ gật gật đầu: "Ta cũng muốn nói giống như vậy!"

"Ha ha, được!" Triệu Vũ Kiệt cười cười, sau đó xoay người rời đi.

Mà xa xa, ba người Vu Vũ Thượng, Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa cũng đều cố ý nhìn thoáng qua Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt.

Hiển nhiên bọn họ đều xem hai người trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh nhất.

Tuyền Châu, Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu thì chớp đôi mắt to đen nhánh nhìn Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt phân cao thấp ở trước mặt mình.

Các tiểu nha đầu đều lộ ra vẻ mong đợi, cũng không biết mình sẽ giao thủ với đại ca ca lợi hại nào?

……………………………………

Sau đó đại hội chính thức bắt đầu. Bắt đầu từ vòng sơ khảo, mười đài diễn võ mô hình nhỏ tràn ngập mùi thuốc súng. Từng đạo kiếm quang hiện lên. Từng chiêu kiếm thuật hiện ra.

Khiến cho mấy người Tuyền Châu rất là thỏa mãn. Bởi vì các thiếu niên kiếm tu tham gia tỷ thí đều phải tốc chiến tốc thắng, cho nên Vòng sơ tuyển với số người nhiều nhất tiến triển cực kỳ nhanh.

Không đến hai canh giờ đã loại bỏ chín mươi phần trăm tuyển thủ. Sau đó, lại qua một canh giờ, rốt cục sinh ra top ba mươi hai.

Tỷ thí kế tiếp thì được tiến hành trên đài diễn võ lớn nhất.

Mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ, Triệu Vũ Kiệt hoàn toàn lấy ưu thế áp đảo đánh thắng đối thủ, tấn thăng bát cường. Mà bát cường đối kháng, trận đầu chính là Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt.

"Cha, lại là Hạo Vũ ca ca và Triệu ca ca đối chiến!"

"Oa, bọn họ đều thật mạnh, không ngờ được lại chạm mặt sớm như vậy!"

"Hạo Vũ ca ca cố lên, Bắc Huyền Thiên chúng ta đều duy trì ngươi!"

Các tiểu nha đầu lập tức hưng phấn lên, từng người giơ nắm đấm trắng nhỏ nhắn lên, Cố gắng hết sức vỗ tay cổ vũ cho Đông Hoàng Hạo Vũ.

Lúc này Mộ Ấu Khanh quay qua nhìn Lâm Hiên cười cười: "Biểu tỷ phu, trận này ngươi coi trọng người nào hơn?"

Lâm Hiên kiếm đạo tạo nghệ đã khiến cho Mộ Ấu Khanh nhìn mà than thở. Trong lòng của nàng, Lâm Hiên một lời một câu đều đại biểu cho Kiếm Đạo Chân Giải.

Lâm Hiên mỉm cười: "Đông Hoàng Hạo Vũ tập bách gia chi trưởng, mỗi một chiêu một thức đều rất có đặc điểm, mà Triệu Vũ Kiệt thì sở trường một loại kiếm thuật, hóa phức tạp thành đơn giản."

Sau khi Mộ Ấu Khanh nghe xong trầm tư một lát, nở nụ cười xinh đẹp: "Thì ra là thế!"

Lâm Hiên nhìn như chỉ là bình phẩm sơ về kiếm đạo của hai người. Nhưng nếu như tỉ mỉ nghĩ lại thì biết hắn đã chọn ra ai ưu ai kém.

Mộ Ấu Khanh kết hợp Kiếm đạo cảm ngộ của mình.

Lập tức hiểu được Lâm Hiên càng xem trọng Triệu Vũ Kiệt sở trường một loại kiếm thuật hơn.

Có câu nói là đại đạo đơn giản nhất. Chiêu thức càng đơn giản sắc bén, thường thường càng có hiệu quả.

Đông Hoàng Hạo Vũ tập bách gia chi trưởng nhưng không có hình thành phong cách đặc biệt của mình, khó tránh khỏi kém hơn một bậc.

"Biểu tỷ phu chẳng những có năng lực kinh thiên, Nói chuyện cũng rất là có nội hàm."

"Những lời mà hắn vừa mới nói nếu như không để ý suy nghĩ kĩ thì đúng là sẽ dễ dàng bỏ lỡ thâm ý trong đó!"

Mộ Ấu Khanh đôi mắt lưu chuyển, nhìn gương mặt vô cùng anh tuấn của Lâm Hiên, trong lòng có chút dập dờn.

Lúc này.

Bên trong đài diễn võ, Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt chào nhau, sau đó động thủ. Chỉ thấy Đông Hoàng Hạo Vũ kiếm chiêu phức tạp, mỗi một chiêu đánh ra đều khiến cho người ta hoa mắt.

Mà Triệu Vũ Kiệt thì cực kỳ thu liễm, tuyệt không tùy tiện ra tay.

Xoát!

Ngay lúc Đông Hoàng Hạo Vũ ra mười chiêu, sau đó rốt cuộc Triệu Vũ Kiệt tìm được cơ hội, bỗng nhiên xuất kiếm! Một kiếm này như Giao Long Xuất Hải, mãnh hổ chụp mồi, đánh thẳng tới chỗ yếu hại của Đông Hoàng Hạo Vũ.

Đông Hoàng Hạo Vũ hít vào một hơi khí lạnh, vội vàng dùng kiếm đón đỡ.

Đang!

Kiếm của Triệu Vũ Kiệt bỗng nhiên đâm vào trên thân kiếm của Đông Hoàng Hạo Vũ, kiếm kình cường đại chấn động đến cổ tay Đông Hoàng Hạo Vũ run lên.

Mộ Ấu Khanh không khỏi âm thầm gật đầu, quả nhiên giống như biểu tỷ phu nói, Đông Hoàng Hạo Vũ không phải là đối thủ của Triệu Vũ Kiệt.

"Xin lỗi!" Triệu Vũ Kiệt một chiêu đắc thế, sau đó vận chuyển chân nguyên toàn thân, xuất thủ như thiểm điện lần nữa.

"Huyền Thiên Kiếm Quyết!"

Những thiếu niên kiếm tu ở Xích Tiêu Thiên biết Triệu Vũ Kiệt nghe vậy thì không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi. Huyền Thiên Kiếm Quyết chính là bàng thân tuyệt học của Triệu Vũ Kiệt.

Một kiếm này xem ra sẽ quyết định thắng thua!

Đang!

Đông Hoàng Hạo Vũ đặt chân chưa ổn thì đã cảm nhận một đạo kiếm khí lăng lệ phá vỡ hư không mà tới. Hắn vội vàng giơ kiếm lên đón đỡ. Nhưng mà kiếm kình hung ác của Triệu Vũ Kiệt trực tiếp đánh bay kiếm trong tay hắn.

Sau đó Triệu Vũ Kiệt giơ chân lên, một cước đạp bay hắn.

Phù phù!

Đông Hoàng Hạo Vũ rớt xuống đài diễn võ, ngẩng đầu, không cam lòng mà khiếp sợ ngưỡng vọng Triệu Vũ Kiệt.

"Đáng chết, vậy mà thua như vậy!"

"Chẳng lẽ Bắc Huyền Thiên chúng ta cứ thua triệt triệt để để như vậy?"

Trong lòng Đông Hoàng Hạo Vũ vô cùng xoắn xuýt khó chịu. Ngoại trừ mấy người Tuyền Châu, hắn đã là thiếu niên kiếm tu cuối cùng của Bắc Huyền Thiên đang có mặt ở đây.

Nhưng mà ngay cả hắn cũng thua Triệu Vũ Kiệt dễ dàng như vậy. Bắc Huyền Thiên đã không người nào có thể giao thủ với Triệu Vũ Kiệt!

Trong lòng không càm và bất đắc dĩ. Đông Hoàng Hạo Vũ đứng dậy, lắc đầu, cụp đầu về bên cạnh Lâm Hiên.

"Hạo Vũ ca ca, đừng khó chịu!"

"Đúng vậy đúng vậy, không phải chỉ là thua sao? Không có gì lớn!"

Mấy người Tuyền Châu vội vàng an ủi. Nhìn thấy các muội muội đều an ủi mình như vậy, Đông Hoàng Hạo Vũ đành phải cắn răng khẽ gật đầu. Trong lòng hắn nghĩ đúng là đáng tiếc, nếu như trưởng thành tỷ thí thì tốt, có biểu cô phu, cam đoan có thể quét ngang hết thảy đối thủ!

Tiếp theo, bát cường thi đấu còn theo thứ tự tiến hành ba trận còn lại. Không ngoài sở liệu, Vu Vũ Thượng, Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa đạt được ba danh ngạch còn lại.

Mộ Ấu Khanh nói ra: "Bốn người này chính là mạnh nhất đại hội lần này!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom