-
Chương 186-190
Chương 186 Chương 186. Chúa cứu thế đến! (2)
Sau khi mắng xong, tâm tình của mọi người lại ngã xuống. Bây giờ bọn họ bị vây ở trong sát trận này, đối mặt tầng tầng lớp lớp sát cơ, khí lực của bọn họ sẽ có lúc hao hết.
Nhưng chết như vậy thì bọn họ không cam lòng!
Hô ~
Lúc này một cái bóng đen nhanh chóng lao đến đám người.
Bành!
Bóng đen đó va chạm mạnh vào trận pháp mà Phương Thánh Nguyên bày ra, sau đó trận pháp to lớn vỡ thành mảnh nhỏ trong nháy mắt. Sau một tiếng vang thật lớn, triệt để hóa thành tro tàn.
Đám người tập trung nhìn lại, bóng đen đó là một con chim lớn.
"Cái này. . . trận pháp bị phá?"
"Một con chim phá trận pháp, trận này yếu ớt như vậy sao?"
"Làm sao có thể? Rõ ràng là một vị cường giả tuyệt thế nào đó xuất thủ, mới có thể phá giải trận pháp của Phương Thánh Nguyên!"
Bọn người Lâm Thông, Vương Văn Dương trong lúc nhất thời bàn tán ầm ĩ.
Mà trong lòng hai người Lâm Thông và Vương Văn Dương đều có dự cảm. Có lẽ bọn họ quen biết người ra tay phá trận.
Lúc này, một giọng nói non nớt từ phía trước truyền đến: "Cha, bụng ta lại kêu lên á!"
Sau đó chính là một giọng nói tràn ngập từ tính của một nam tử trẻ tuổi vang lên: "Nhịn thêm một chút, cha lập tức làm thịt chim nướng ngon cho các ngươi."
"Oa, vậy nhất định rất thơm!"
"Ừm ừm ừm, ta muốn ăn chân một con chim lớn!"
"Ta cũng muốn!"
"Nếu như đại điểu có bốn chân thì tốt, chúng ta có thể mỗi người một cái chân!"
Theo các tiểu nha đầu líu ríu tới gần, bọn người Lâm Thông đều mở to hai mắt nhìn lại. Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy, Lâm Hiên dẫn bốn cô con gái từ trong bụi cỏ đi ra.
"Quả nhiên, cường giả tuyệt thế này chính là Đế phu!"
Lâm Thông, Vương Văn Dương lập tức trong lòng kích động không thôi, dường như nhìn thấy chúa cứu thế đến.
Hai người vội vàng tiến lên đón, cung kính hành lễ với Lâm Hiên: "Bái kiến Đế phu!"
Mà nhìn thấy bọn họ tiến lên, một đám người Vân Vũ Các, Thiên Nhai Cốc cũng lập tức nhận ra. Hóa ra vị nam tử áo trắng này chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu. Quả nhiên là dáng vẻ siêu tuyệt, phong hoa cái thế!
"Bái kiến Đế phu!"
Đám người lập tức khom mình hành lễ, trong lòng tràn đầy kích động. Hôm nay nếu không phải gặp được Đế phu, chắc chắn bọn họ sẽ chết thảm ở trong sát trận của Phương Thánh Nguyên.
Mà nhìn qua Đế phu chỉ là vì bắt một con chim lớn nướng cho chúng nữ nhi ăn, thuận tay phá giải trận pháp của Phương Thánh Nguyên.
Năng lực như thế đúng là khiến cho người ta cảm thấy kính nể từ đáy lòng.
Lâm Hiên nhìn Lâm Thông và Vương Văn Dương một chút. Bởi vì ngày đó ở bên trong bí cảnh Vạn Thú Sơn Mạch, hai người thường xuyên đến trước mặt hắn xoát tồn tại cảm, hắn có chút ấn tượng với bọn họ.
"Hóa ra là các ngươi." Lâm Hiên cười nhạt một tiếng.
"Xem ra ngài còn nhớ rõ chúng ta!" Lâm Thông và Vương Văn Dương không kìm được vui mừng.
Đế phu còn nhớ được mình, khiến cho bọn họ có chút thụ sủng nhược kinh.
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó đi lên trước, cầm con đại điểu màu đen đó trong tay. Vừa rồi chúng nữ nhi hô đói bụng, hắn tiện tay cầm lấy một cục đá bắn về phía đại hắc điểu giữa không trung. Bởi vì con chim này khoảng chừng bốn năm cân, hắn định làm thịt chim nướng cho chúng nữ nhi. Đối với hắn, tiêu diệt Thiên Hạt tộc là việc nhỏ, cho chúng nữ nhi ăn no bụng là chuyện lớn. Chờ chúng nữ nhi ăn uống no đủ, hắn lại động thủ cũng không muộn.
Dẫn theo chúng nữ nhi đến bên cạnh dòng suối gần đó, nhổ lông rửa sạch hắc điểu.
Lâm Hiên tìm một đống nhánh cây, nhóm lửa làm một cái giá nướng. Sau đó, hắn lại lấy tài liệu ngay tại chỗ, tìm mấy loại quả dại hoa dại chế thành hương liệu đặc thù.
Hô ~
Khi hắn rải hương liệu lên thịt chim, một mùi thơm kỳ dị lập tức lan ra. Dù là Lâm Thông, Vương Văn Dương đã sớm tích cốc nhưng ngửi được thì vẫn không nhịn được nuốt một chút nước bọt.
"Không hổ là Đế phu, không chỉ tu vì kinh khủng, trù nghệ cũng nhất tuyệt đương thời, khó trách hắn có thể bắt được cường thế Huyền Băng Nữ Đế!"
Bọn người Lâm Thông ở trong lòng cảm khái lần nữa.
Thừa dịp Lâm Hiên nướng thịt chim, bọn người Lâm Thông tiến lên phía trước nói: "Vừa rồi đa tạ Đế phu giúp chúng ta hóa giải sát trận, ân cứu mạng như thế, tại hạ khắc trong tâm khảm!"
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Không sao, tiện tay mà thôi."
Vừa rồi hắn ở phía xa cũng nhìn thấy Phương Thánh Nguyên bố trí đại trận. Bởi vì trận này chặn con đường tiến vào Trung Kinh Sơn Mạch, hắn khống chế cục đá bắn ra. Lúc bắn trúng đại điểu đồng thời lại có thể đập trúng trận nhãn của trận pháp, nhất cử lưỡng tiện.
Nghe vậy, đám người lộ ra vẻ mặt kính sợ lần nữa. Sát trận của Phương Thánh Nguyên, đối với bọn họ là tường đồng vách sắt khó mà vượt qua. Nhưng mà đối với Đế phu lại là gà đất chó sành nhấc tay có thể phá.
Nhìn thấy mấy người Lâm Thông và Vương Văn Dương không có rời khỏi, Lâm Hiên thuận miệng hỏi một chút: "Các ngươi còn có việc?"
Mấy người Lâm Thông liếc nhau sau đó lên tiếng nói ra: "Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông, Vân Vũ Các và Thiên Nhai Cốc Tứ Tông chúng ta nguyện xuất ra một nửa tài phú tông môn mời Đế phu chủ trì công đạo cho chúng ta!"
Theo bọn họ, Phương Thánh Nguyên đạt được tất cả mảnh vỡ Cửu Kiếp Kiếm, hắn có thể nhanh chóng dung luyện ra thành phẩm Cửu Kiếp Kiếm.
Mà với tính tình của Phương Thánh Nguyên. Khi hắn lấy được Cửu Kiếp Kiếm, sau đó chắc chắn sẽ trắng trợn càn quét tông môn mấy người Lâm Thông, xâm chiếm tứ đại tông môn.
Bây giờ người duy nhất có thể cứu tứ đại tông chỉ có Lâm Hiên. Cho nên bọn họ tình nguyện gãy mất một tay cầu Lâm Hiên trợ giúp cũng không muốn bị Phương Thánh Nguyên ăn không còn sót lại một chút cặn.
Lúc này đại điểu đã nướng chín, Lâm Hiên vừa giúp chúng nữ nhi chia thịt chim vừa lên tiếng nói ra: "Các ngươi muốn tìm người dùng trận pháp vây khốn các ngươi người báo thù?"
Bọn người Lâm Thông sau khi nghe xong đều vội vàng gật đầu: "Phải!"
Chương 187 Chương 187. Một ý nghĩ to gan!
Bọn họ nghĩ thầm, Đế phu quả nhiên là mắt sáng như đuốc, chỉ nhìn một cái là nhìn ra được vấn đề.
Chuyện này khiến cho sự kính sợ dành cho Lâm Hiên trong lòng bọn họ trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong.
Sau đó, Vương Văn Dương kể lại tất cả mọi chuyện cho Lâm Hiên.
Lúc đầu, Lâm Hiên không quá mức hứng thú với loại ân oán trong giang hồ này. Nhưng nghe được mảnh vỡ Cửu Kiếp Kiếm, hắn không khỏi ánh mắt có chút sáng lên.
Mảnh vỡ Cửu Kiếp Kiếm, tổng cộng có bốn mảnh.
Chính là lựa chọn thích hợp nhất để dung hợp với Nguyên Từ Kiếm Thai, Tứ Tượng Thần Kiếm.
Phải biết, bên trong Cửu Kiếp Kiếm ẩn chứa Cửu Cửu Lôi Kiếp Chi Lực. Mà Tứ Tượng Thần Kiếm chính là thượng cổ Hóa Huyết Ma Thần đúc thành, trong đó ẩn chứa Cực Âm Huyết Sát Chi Lực.
Lấy kỹ năng luyện khí cấp Tông sư của Lâm Hiên, chắc chắn có thể hoàn mỹ dung hợp hai loại lực lượng một âm một dương này lại với nhau. Từ đó rèn đúc ra bốn thanh chuẩn tiên kiếm hoàn mỹ nhất.
"Đây chính là cơ duyên của các nữ nhi bảo bối!"
Lâm Hiên nghĩ đến đây, lên tiếng nói ra: "Chờ ta giải quyết xong chút chuyện nhỏ ở chỗ này thì sẽ giúp các ngươi."
"Vâng, đa tạ Đế phu!"
Bọn người Lâm Thông đại hỉ, chỉ cần Đế phu ra mặt, quy tôn tử Phương Thánh Nguyên chỉ có thể quỳ xuống!
Sau đó, mấy người Lâm Thông cáo biệt Lâm Hiên, tiến vào chỗ sâu trong Trung Kinh Sơn Mạch tìm kiếm các đệ tử. Mặc dù Phương Thánh Nguyên nói đệ tử của bọn họ đều đã bị hại nhưng cho dù bọn họ đều đã chết thì cũng phải nhìn thấy thi thể a.
"Ừm?"
Ngay lúc mấy người Lâm Thông vừa mới quay người, ngón tay Lâm Hiên khẽ động, dẫn xuất một điểm ánh lửa bắn về phía mặt đất xa xa.
Bành!
Sau khi ánh lửa hạ xuống ầm vang nổ tung, nổ ra một bóng đen cực lớn.
Mấy người Lâm Thông tập trung nhìn vào, chỉ thấy bóng đen hiện lên hình người, mọc ra một cái đuôi bò cạp rất dài.
"Yêu tộc!"
"Tiềm ẩn ở dưới đất, mọc ra đuôi bọ cạp, đây chính là Thiên Hạt tộc!"
Đám người có chút giật mình.
Nếu không phải Lâm Hiên đánh yêu thú Thiên Hạt tộc nổ ra, bọn họ hoàn toàn không biết bên trong Trung Kinh Sơn Mạch lại có Yêu tộc bực này.
Sa sa sa ~
Lúc này thổ địa bốn phía đều phùng lên, một cái chớp mắt đã có mấy trăm người của Thiên Hạt tộc lao ra.
"Tất cả đều là Cửu giai yêu thú!"
Lâm Thông quay người hành lễ với Lâm Hiên lên tiếng nói ra: "Đế phu, những lâu la này để chúng ta đối phó đi!"
Lâm Hiên đang chăm sóc chúng nữ nhi ăn, lười xuất thủ, thế là tùy ý ừ một tiếng.
Bọn người Lâm Thông trong lòng vui mừng, Đế phu đã đồng ý hỗ trợ, lần này phải biểu hiện tốt một chút. Bọn họ nhao nhao lấy ra vũ khí, lập tức triền đấu với người của Thiên Hạt tộc.
Vì không ảnh hưởng mấy người Tuyền Châu ăn. Bọn người Lâm Thông dụ người của Thiên Hạt tộc chạy về nơi xa, sau đó mới bắt đầu đại khai sát giới.
Bởi vì thực lực chiếm ưu, bọn họ nhanh chóng giết trên trăm người của Thiên Hạt tộc. Người của Thiên Hạt tộc còn sót lại thấy thế nhao nhao tiềm nhập lòng đất chạy trốn nơi xa.
"Không thể để cho bọn họ đi , có lẽ đệ tử mất tích của chúng ta cũng có liên quan đến bọn họ!"
Đã giết mắt đỏ, Lâm Thông bạo rống một tiếng, cầm vũ khí đuổi theo. Mấy người Vương Văn Dương cũng theo sát phía sau, một mực chạy hết tốc lực hơn mười dặm mới đột nhiên dừng lại.
Bọn họ nhìn thấy ở phía trước, phạm vi hai mươi dặm đều là một mảnh cát sỏi màu đỏ sậm. Cái này không hợp với toàn bộ hoàn cảnh Trung Kinh Sơn Mạch. Mà bên trong cát sỏi phía trước có từng cái cửa hang hình tròn, lít nha lít nhít phân bố dưới đất.
Một cỗ khí tức hôi thối thỉnh thoảng lại từ những cửa động này bay ra, khiến cho người ta cực kỳ chán ghét.
"Xem ra phía dưới này chính là sào huyệt của Thiên Hạt tộc."
"Những Yêu tộc giảo hoạt này lại tránh dưới mặt đất, muốn đối phó bọn họ thì khó!"
"Đúng, dưới mặt đất tình huống không rõ, cũng không thể chui vào đánh với bọn họ chứ?"
Bọn người Lâm Thông nhướng mày. Nếu như người của Thiên Hạt tộc thâm tàng không ra, bọn họ chỉ có thể vận công điên cuồng công kích mặt đất.
Nhưng... làm như vậy chắc chắn không hiệu quả gì. Có trời mới biết sào huyệt Thiên Hạt tộc sâu bao nhiêu.
Lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng mọi người: "Nếu như không muốn chui xuống thì khiến cho bọn họ bò lên."
Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi xuất hiện ở trước mắt mọi người. Sau đó hắn lật bàn tay một cái, một cỗ sức mạnh huyền diệu bao phủ phạm vi hai trong mươi dặm.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên đại địa rung động không ngừng, vô số cát sỏi bay lên trời. Một đạo kim sắc quang mang sáng tỏ bao trùm hai mươi dặm, như một con Kim Long to lớn xoay quanh.
Không đến ba hơi, một cái trận pháp kim sắc to lớn thình lình xuất hiện. Dưới tác dụng của trận pháp này. Toàn bộ vùng đất cát sỏi đều điên cuồng run rẩy, cho đến khi đại địa bị ngạnh sinh sinh mở ra, xoay chuyển .
Vương Văn Dương cẩn thận quan sát sau đó không khỏi quá sợ hãi lên tiếng nói ra: "Đây là 'Điên Đảo Càn Khôn Đại Trận', có thể điên đảo thiên địa trong phạm vi nhất định, biến đất thành trời!"
Tê ~
Nghe vậy, bọn người Lâm Thông cũng đều khiếp sợ không thôi.
Điên đảo càn khôn!
Biến đất thành trời!
Đây là muốn moi toàn bộ Thiên Hạt tộc từ lòng đất ra sao!
Lúc này, bọn họ đều sinh ra một cái ý nghĩ to gan. Đó chính là Lâm Hiên nói "việc nhỏ" thật ra thì chính là tiêu diệt Thiên Hạt nhất tộc!
………………………………………………
Từ trăm mét sâu dưới đất, đây là nơi sinh sôi nảy nở của tất cả mọi người trong Thiên Hạt tộc. Nơi này thẳng xuống địa tâm, tổng cộng có mười vạn trượng. Mà trong đó kiến trúc một tầng tiếp lấy một tầng đi xuống, có thể xưng là một cái Địa Hạ Chi Thành vô cùng to lớn.
Lúc này, tầng thứ mười Địa Hạ Thành Thiên Hạt tộc.
Các đệ tử mất tích của Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông đã được đeo xiềng xích. Bị mười con Tứ giai Thiên Hạt Đại yêu áp giải, tiến về lò sát sinh chuyên dụng của Thiên Hạt tộc.
Ba!
Chương 188 Chương 188. Bắc Huyền Thiên Đế phu đây là kẻ đến không thiện!
Một đạo roi quật vang rét lạnh lòng người. Đệ tử nào đó của Cự Kiếm Môn ngửi được mùi hôi thối buồn nôn dũng mãnh tiến ra từ phía trước.
Không khỏi buồn nôn, sau đó cúi người muốn nôn mửa. Mà phía sau hắn, Tứ giai Thiên Hạt Đại yêu nhìn thấy như thế thì giơ roi thép trong tay lên hung hăng quất vào trên lưng của hắn.
Lập tức, phía sau lưng của tên đệ tử này da tróc thịt bong, xương cột sống lộ ra ngoài.
"Đừng giết chúng ta! Xin các ngươi đừng giết chúng ta!"
Chỉ cần đi vào lò sát sinh, tất cả mọi người đều biết mình sẽ phải đối mặt với cái gì. Nhìn thấy đệ tử đó bị đánh đến da tróc thịt bong. Đám người càng sợ hãi không thôi, sợ đến hai chân run rẩy, không thể bước lên trước được.
"Những sâu kiến nhân tộc các ngươi dám xâm nhập vào lãnh địa của Thiên Hạt tộc chúng ta, có thể nói là tự mình tìm đường chết!"
"Cho dù có khóc lóc xin xỏ như thế nào thì các ngươi cũng không tránh được vận mệnh bị ăn, ngoan ngoãn chờ làm thịt đi!"
"Lão tử đã lâu chưa được ăn thịt tươi, bắt đầu từ ngươi đi!"
Chúng Đại yêu Thiên Hạt tộc nở một nụ cười dữ tợn.
Một con Đại yêu trong số đó giơ cao đuôi bọ cạp, lập tức đâm vào sau lưng đệ tử bị đánh lúc nãy. Đuôi bọ cạp hất lên, giơ cao tên đệ tử đó lên.
"Hắc hắc hắc, lão tử muốn bẻ gãy cổ họng của ngươi, uống máu của ngươi!"
Đại yêu đó biến tay phải thành kìm bọ cạp, cái càng to lớn lập tức kẹp lại cổ người đệ tử đó.
Ầm ầm ~
Trong lúc hắn muốn ra tay bẻ gãy cổ của người đệ tử đó thì bỗng nhiên thiên địa điên đảo. Tất cả kiến trúc xung quanh điên cuồng đảo ngược. Có một số kiến trúc không được chắc chắn trực tiếp bị lực trùng kích đánh cho nứt toát đổ sụp.
"Ông trời ơi, này sao lại thế này?"
"Thiên địa điên đảo, chuyện này chuyện này chuyện này. . . là đang nói đùa hả?"
"Ta cảm thấy rất là không ổn!"
Người của Thiên Hạt tộc kinh hãi. Thiên Hạt tộc Địa Hạ Thành sâu dưới địa tâm, không gì phá nổi. Mà bây giờ nó lại bị đảo ngược mà không có một chút xíu dấu hiệu nào khiến cho trong lòng bọn họ không nhịn được mà hoảng sợ.
Mà không giống với bọn họ. Trong lòng mấy ngàn đệ tử của Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông thì khẽ động, giống như là gặp được chúa cứu thế giáng lâm.
Tòa thành Thiên Hạt tộc đột phát dị biến, chắc chắn không phải là ngẫu nhiên. Nói không chừng bây giờ trên mặt đất đang có đại năng kinh thiên nào đó đang ra tay với Thiên Hạt tộc!
...
Thiên Hạt tộc, chỗ sâu nhất trong Địa Hạ Thành.
Một cung điện xa hoa màu đỏ sậm, chính là chỗ ở của thủ lĩnh Thiên Hạt tộc Bách Lý Hiển. Giờ phút này, trên bảo tọa trong cung điện u ám cao lớn. Một thân bọ cạp lân giáp màu đỏ tím, Bách Lý Hiển ngồi ngay ngắn trên đó. Quanh người hắn có một đạo Yêu Hoàng chi khí vờn quanh, rất là uy nghiêm.
"Trận chiến với Việt Thương Quốc, Công Tôn Trì và cả năm vạn đại quân toàn quân bị diệt?"
Nghe thủ hạ Yêu tướng báo cáo, trên gương mặt hung ác nham hiểm của Bách Lý Hiển hiện lên chút chấn kinh.
Yêu tướng nói: "Tình báo của thuộc hạ tuyệt đối chính xác! Hơn nữa thuộc hạ còn biết được một tin tức rất là quan trọng!"
"Nói!" Bách Lý Hiển có chút không kịp chờ đợi.
Yêu tướng nói: "Việt Thương Quốc bởi vì có Bắc Huyền Thiên Đế phu trợ giúp cho nên mới có thể diệt đại quân tộc ta một cách dễ dàng như vậy. Nếu không, hoàng cung Việt Thương Quốc đã bị Công Tôn Trì đại tướng quân cầm xuống!"
"Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Nghe được cái tên này, Bách Lý Hiển ánh mắt run lên. Hắn tu yêu đạo hai vạn ba ngàn năm, thời gian lâu như vậy, cũng chu du phần lớn Cửu Thiên Tiên Vực. Đối với Bắc Huyền Thiên, đương nhiên tương đối quen thuộc.
Mà những năm này, cái tên khiến cho hắn chú ý nhất chính là Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U.
Hắn còn nhớ, bốn năm trước Cửu Thiên Tiên Vực thịnh truyền Đông Hoàng Tử U và một nam tử thần bí một đêm gặp gỡ bất ngờ, sinh ra một thai tứ bảo.
Lúc ấy hắn âm thầm suy đoán, có thể làm cho Huyền Băng Nữ Đế mang thai sinh con, chắc chắn nam tử đó là kỳ tài không ai bì nổi.
Bây giờ quả là đúng như thế!
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đó không phải là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế sao?
Yêu tướng tiếp tục nói ra: "Thuộc hạ hiểu được, lần này thiếu niên kiếm đạo đại hội cử hành ở Việt Thương Quốc, Bắc Huyền Thiên Đế phu dẫn nữ nhi tới, nguyên nhân chính là như thế, Việt Thương Quốc mới được hắn trợ giúp."
Bách Lý Hiển yên lặng gật đầu. Những thứ này đã không quan trọng. Tiếp theo, nghĩ cách thăm dò nội tình của Lâm Hiên, báo thủ Bắc Huyền Thiên theo cách thảm khóc nhất mới là chuyện hắn cần phải làm.
Đúng lúc này, một Yêu tướng khác vội vàng chạy vào. Kính sợ nhìn thoáng qua Bách Lý Hiển trên bảo tọa, sau đó hắn lên tiếng nói ra: "Thủ lĩnh, người của chúng ta phát hiện ra một đám đệ tử Cửu Thiên Tiên Vực ở bên ngoài cho nên bắt bọn họ đem xuống dưới đất chuẩn bị ăn."
"Loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phải bẩm báo cho ta?" Bách Lý Hiển nhướng mày.
Yêu tướng nói: "Từ khi bọn họ mất tích, lại xuất hiện một đám người đến đây lục soát, mà trong đó có một nam tử áo trắng, thực lực tương đương kinh khủng."
"Thuộc hạ vừa lấy được cấp báo, nam tử mặc áo trắng này có thể là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
"Cái gì?" Bách Lý Hiển nghe vậy từ trên bảo tọa đứng lên.
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đây là kẻ đến không thiện!
Ầm ầm ~
Bách Lý Hiển bỗng nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng. Hắn vội vàng thôi động chân nguyên, cực kỳ vững chắc lơ lửng ở giữa không trung. Mà cung điện của hắn thì không may mắn như thế nữa!
Cả tòa cung điện đều xoay chuyển lên xuống, vô số tấm gạch hòn đá bị lực trùng kích to lớn đánh vỡ. Điên cuồng từ trên trời rớt xuống, giống như trời mưa!
"Trời đất quay cuồng?" Bách Lý Hiển trầm tư một lát, ánh mắt run lên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi muốn lật úp sấp toàn bộ Địa Hạ Thành hay sao!"
Oanh!
Chương 189 Chương 189. Bắc Huyền Thiên Đế phu đây là kẻ đến không thiện! (2)
Hắn lập tức tuôn ra một đoàn khí tức Đế Cảnh đáng sợ, lấy uy thế không thể địch nổi xông thẳng lên trời.
Bành!
Chỉ trong chớp mắt thì hắn đã xông ra khoảng cách mười vạn trượng, phá vỡ mặt đất xuất hiện ở giữa không trung.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, bọn người Lâm Thông, Vương Văn Dương đều hô hấp trì trệ, vô thức lui về sau.
"Khí tức Đế Cảnh!"
"Đó là Yêu Hoàng!"
"Hít!"
Bách Lý Hiển người mặc lân giáp, thân hình to lớn ở giữa không trung hình thành một bóng ma kinh khủng.
Mà khiến cho người ta hoảng sợ nhất chính là khí tức Đế Cảnh vạn năm nội tình.
Bọn người Lâm Thông bị uy thế của hắn ép cho lui lại. Cho đến khi lui đến bên cạnh Lâm Hiên mới giống như tiến vào một cái Thần Vực, rốt cục trấn định lại.
Bách Lý Hiển trực tiếp đưa mắt nhìn Lâm Hiên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, có thể triệt tiêu đại trận của ngươi hay không?"
Hắn tu vi tuy cao nhưng cũng không có tinh thông trận pháp. Mắt thấy Địa Hạ Thành bản tộc khổ tâm thành lập sắp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, đành phải cố nén nộ khí thương lượng với Lâm Hiên.
Lâm Hiên thản nhiên nói: "Không thể."
Xoay tay phải lại.
Bành! ! !
Đại địa rung động một trận. Mặt đất vốn chậm rãi nứt ra, bây giờ tốc độ tăng vọt gấp mấy lần trong nháy mắt.
Sau một tiếng vang thật lớn, triệt để thoát ly mặt đất, lật ra một vòng trên không trung. Trong lúc nhất thời, Địa Hạ Chi Thành của Thiên Hạt tộc hoàn toàn điên đảo, triệt để hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người.
Hàng ngàn hàng vạn người của Thiên Hạt tộc, ngẩng đầu trong vô tận phế tích, hoảng sợ nhìn về phía Lâm Hiên.
Bọn họ đánh chết cũng không nghĩ đến chỗ ở đời đời kiếp kiếp của Thiên Hạt tộc lại bị Lâm Hiên dùng sức một mình lật đổ.
Mà những đệ tử Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông thì trong mắt tràn đầy kính sợ vô tận mà nhìn Lâm Hiên.
Hóa ra... trên đời này có chúa cứu thế thật!
…………………………………..
"Sư tôn!"
Sau đó chúng đệ tử quay đầu nhìn thấy mấy người Lâm Thông, lập tức sắc mặt vui mừng, nhao nhao xông ra phế tích. Bọn người Lâm Thông cũng đại hỉ, hóa ra các đệ tử của mình còn chưa có chết, đây là thiên đại hỉ sự!
Bách Lý Hiển cũng không để ý đến đám người chạy đi. Ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Lâm Hiên.
Là cường giả Đế Cảnh, hắn lại cảm nhận được uy áp khiến cho mình cũng phải kiêng kị từ trên người của Lâm Hiên. Cho nên giờ phút này, hắn vẫn muốn cố gắng một lần cuối thương lượng với Lâm Hiên, tuyệt không dễ dàng trở mặt! Dù sao bây giờ chỉ mới có chỗ ở của Thiên Hạt tộc bị hủy mà thôi, vẫn còn có thể thương lượng với Lâm Hiên được.
Hít sâu một hơi, Bách Lý Hiển trầm giọng hỏi: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, chúng ta hai hổ tranh chấp, chắc chắn không phải là kết quả tốt."
"Nếu ngươi đồng ý, ta có thể liên thủ với ngươi và Huyền Băng Nữ Đế, giúp đỡ bọn ngươi khai cương thác thổ, mở rộng bản đồ Bắc Huyền Thiên."
"Ý của ngươi như nào?"
Nghe được hắn nói như vậy, bọn người Lâm Thông đều tỏ vẻ giật mình. Ý của Yêu Hoàng là muốn giảng hòa với Đế phu!
Không!
Không phải giảng hòa!
Trong đó còn có chút cầu khẩn.
Mà dưới tình hình này nếu là một giây trước thì mấy người Lâm Thông nghĩ cũng không dám nghĩ. Đường đường một Đại Yêu Hoàng, lại chủ động mở miệng hạ thấp tư thái bàn điều kiện, đây là khái niệm gì? Như vậy thì tương đương với một cường giả nhân tộc Đế Cảnh cúi đầu nói chuyện a!
Nhưng mà nghĩ lại thì mấy người Lâm Thông cảm thấy cũng đúng, chỉ có tuyệt đại nhân vật như Bắc Huyền Thiên Đế phu mới có thể làm cho Yêu Hoàng chủ động cúi đầu. Đế phu xứng được Yêu Hoàng khiêm tốn cung hòa như thế.
Lâm Hiên mỉm cười, quay người cho chúng nữ nhi đi đến một bên, chơi trên mặt cỏ. Đồng thời gia trì cho các nàng một cái trận pháp cách âm.
Nhìn thấy hắn làm như thế, bọn người Lâm Thông lập tức hiểu, Đế phu chuẩn bị động thủ! Bọn họ lập tức lui lại đến bên cạnh mấy người Tuyền Châu, trông coi các nàng. Mặc dù có Đế phu giám sát, các tiểu công chúa sẽ không xảy ra vấn đề gì. Nhưng bọn họ không thể nghĩ như vậy.
Dù chỉ có một phần ức nguy hiểm thì bọn họ cũng phải dốc hết toàn lực canh giữ ở bên cạnh các công chúa.
Mà nhìn thấy hành vi của Lâm Hiên, Bách Lý Hiển không khỏi nhíu mày.
Lại nghe Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Hai hổ tranh chấp, so sánh như thế này ngươi nói rất không thỏa đáng."
"Ồ?" Bách Lý Hiển cố nén nộ khí: "Bản tọa nói sai chỗ nào?"
Lâm Hiên lộ ra một tia khinh miệt: "Hai người thực lực tương đối mới có thể sử dụng cái từ này."
"Về phần ngươi và ta... chính là sâu kiến cùng mãnh thú!"
Bách Lý Hiển sau khi nghe xong nổi giận: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, cuồng phải có hạn độ!"
Lâm Hiên lại so sánh hắn với sâu kiến, khuất nhục bực này, thân là nhất đại Yêu Hoàng, sao có thể chịu đựng? !
Nhưng mà ngay trong chớp mắt sau, nộ khí của Bách Lý Hiển triệt để hóa thành chấn kinh.
Hô!
Một đạo khí tức khủng bố giống như viễn cổ, ẩn chứa lực lượng pháp tắc từ trên người Lâm Hiên thỏa thích phóng xuất ra.
Giờ khắc này, vạn dặm bầu trời biến sắc!
Từng đạo quang ảnh huyền diệu xoay tròn quanh người Lâm Hiên. Từng đạo lực lượng pháp tắc mơ hồ lấy hắn làm trung tâm, phù hợp thiên địa. Giống như là thời khắc này, Lâm Hiên chính là thiên địa, mà thiên địa chính là Lâm Hiên!
"Lão thiên gia, Đại Thánh Cảnh! Mẹ nó là Đại Thánh Cảnh a!"
"Quá mạnh! Thực sự quá mạnh! Trước mặt Đại Thánh Cảnh, Đế Cảnh có thể nói là sâu kíến!"
"Rốt cuộc chúng ta đã trêu chọc đến tồn tại như thế nào!"
Trước khí tức Đại Thánh Cảnh của Lâm Hiên, tất cả người của Thiên Hạt tộc đều mặt xám như tro. Nếu như có thể, bọn họ nguyện cả một đời cẩu dưới đất không ra cũng tuyệt đối không dám trêu chọc yêu nghiệt như Lâm Hiên.
Mà bọn người Lâm Thông cũng cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối. Nhất là Lâm Thông và Vương Văn Dương.
Hơn một tháng trước hai người gặp được Lâm Hiên, khi đó Lâm Hiên vẫn là Đế Cảnh. Nhưng mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Lâm Hiên lắc mình biến hoá thành Đại Thánh Cảnh.
Chương 190 Chương 190. Hắn phải nói là cũng thần cũng ma!
Có thể nói là triệt để lật đổ tam quan của bọn họ.
Phải biết, trong thế giới tu tiên. Thời gian hơn một tháng ngắn đến không thể nào ngắn hơn được nữa. Nhưng mà vô số thiên kiêu hào kiệt, cho dù là dùng cả đời cũng khó rất khó mà bước vào Đế Cảnh, chớ nói chi là Đại Thánh Cảnh còn mạnh mẽ hơn Đế Cảnh.
Đối với đa số tu sĩ thì có thể nói là lầu cát giữa không trung, khó có thể thực hiện được. Nhưng bây giờ, Lâm Hiên làm được dễ như trở bàn tay. Chuyện này khiến cho bọn người Lâm Thông rất là hoài nghi, có phải bây giờ Đại Thánh Cảnh dễ đột phá như vậy rồi hay không?
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ta nguyện suất lĩnh toàn tộc thần phục với ngươi!"
Đến lúc này, lòng tin của Bách Lý Hiển triệt để bị Lâm Hiên đánh nát, hắn thậm chí rất khuất nhục hô lên một câu nói đó.
"Không cần." Lâm Hiên giống như đứng giữa thiên địa, lạnh lùng phun ra hai chữ.
Thiên Hạt tộc là một Yêu tộc phi thường âm độc, dùng bất cứ thủ đoạn nào tàn sát nhân tộc. Lâm Hiên đến để diệt tộc, sao có thể đổi ý vào lúc này được?
Hắn tay cầm một thanh kiếm, lấy đại xảo nhược chuyết, cổ phác quy chân chi thế, trong chớp mắt đến trước mặt Bách Lý Hiển.
Phốc phốc!
Hoàn toàn không cho Bách Lý Hiển có cơ hội mở miệng nói một lần nữa, một kiếm đứt đầu!
Nhìn thấy hắn lấy tư thái hoàn toàn nghiền ép giết Bách Lý Hiển, trong lúc nhất thời toàn bộ Thiên Hạt tộc đều lâm vào sợ hãi to lớn. Vô số người của Thiên Hạt tộc nhao nhao hiện ra bản thể, muốn thừa dịp loạn chui xuống dưới đất đào tẩu.
Nhưng mà, Lâm Hiên vung tay lên. Một đạo hắc quang huyền diệu phóng lên tận trời, trong chớp mắt hình thành một cái Cửu U Huyền Thiên Sát Trận vô cùng to lớn.
Dưới ánh mắt hoảng sợ của bọn người Lâm Thông, bên trong sát trận, từng đạo U Minh chi khí điên cuồng bay múa.
Những nơi mà chúng đi qua, hài cốt Thiên Hạt tộc khắp nơi!
"Yêu tộc mãnh liệt như vậy mà lại bị Đế phu tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy, hắn phải nói là cũng thần cũng ma a!"
Bọn người Lâm Thông nếu không phải cố nén sợ hãi thì đã quỳ xuống rồi.
"Đi thôi."
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ một chút, sau đó triệt hồi trận pháp cách âm, ôm bốn cô con gái vào trong lòng.
"Rõ!" Mấy người Lâm Thông vội vàng xoay người đuổi theo.
...
Bát Quái Tông.
Tông môn này ở Bát Quái Sơn trong Đại Hoa Quốc. Bát Quái Sơn do tám ngọn núi, khép lại mà thành. Chịu tám phong chi khí, hợp số lượng thiên địa. Chính là dãy núi chân chính phù hợp càn khôn dịch đạo.
Nhờ vào ưu thế trời ban này. Đại trận hộ sơn to lớn quay xung quanh Bát Quái Sơn có uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Nhìn từ đằng xa, trong không gian ở bên ngoài Bát Quái Sơn mơ hồ có mấy đạo kim quang vờn quanh. Khiến cho tất cả những người muốn tự tiện đi vào trong dãy núi này phải chùn bước.
Mà lúc này, Bát Quái Sơn, trong đại điện.
Tông chủ Phương Thánh Nguyên đem bốn khối Cửu Kiếp Kiếm mảnh vỡ bày thành một loạt, hội tụ chân nguyên toàn thân, hóa thành linh lực nồng đậm rót vào trong mảnh vỡ.
Hô!
Theo một đạo lam quang chói mắt hiện lên. Bốn mảnh vụn giống như bị nhựa cao su dính lại, nhanh chóng hợp lại với nhau. Trong nháy mắt biến thành một thanh linh kiếm bá khí dài nửa trượng, toàn thân màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây, khắc lục lấy chín đạo lôi kiếp ấn ký.
"Ha ha, Cửu Kiếp Kiếm quả nhiên danh bất hư truyền, cỗ kiếm khí này đúng là lăng lệ bức người a!"
Còn chưa chạm đến Cửu Kiếp Kiếm, Phương Thánh Nguyên đã bị kiếm khí mênh mông cường đại làm chấn kinh. Cầm Cửu Kiếp Kiếm trong tay, hắn âm thầm vận chuyển chân nguyên, lập tức cảm nhận được bên trong thân kiếm cất giấu vô hạn lôi lực.
"Không hổ là linh kiếm trải qua Cửu Cửu Thiên Kiếp mà đúc tạo thành, đúng là cực kỳ mạnh mẽ!"
"Nếu nó có thể chân chính nhận ta làm chủ, cho dù đối mặt Chuẩn Đế ta cũng không sợ chút nào!"
Trong ánh mắt Phương Thánh Nguyên toát ra một tia phóng khoáng. Bảo kiếm trời sinh có linh tính giống như là Cửu Kiếp Kiếm, muốn triệt để phát huy uy lực của nó thì nhất định phải để cho kiếm linh của nó nhận chủ.
Phương Thánh Nguyên có đầy đủ lòng tin, đợi một thời gian, nhất định có thể hoàn toàn nắm giữ Cửu Kiếp Kiếm.
Mà cho dù bây giờ hắn cũng có thể dựa vào kiếm này mà đối mặt với cường giả Tôn Giả Cảnh mà không biến sắc chút nào.
Đây chính là sự tự tin mà vũ khí cấp Linh Bảo như Cửu Kiếp Kiếm mang tới cho hắn!
"Có kiếm này nơi tay, có thể không chút kiêng kỵ đi xâm chiếm mấy đại tông môn Cự Kiếm Môn!"
Phương Thánh Nguyên nghĩ đến chỗ tốt mình sắp cướp đoạt tới tay, không khỏi cực kỳ tâm động, vội vàng đứng lên muốn đi ra đại điện.
Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy tức giận vang vọng khắp cả sơn cốc: "Bắc Huyền Thiên Đế phu giá lâm, cẩu tặc Phương Thánh Nguyên nhanh chóng ra bái kiến!"
Nghe vậy, Phương Thánh Nguyên giật mình.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu đến rồi!"
Hắn nghe được giọng nói này chính là của tông chủ Cự Kiếm Môn Lâm Thông. Rõ ràng, chắc chắn là bọn họ đã được Bắc Huyền Thiên Đế phu cứu!
"Lâm Thông, Vương Văn Dương, rốt cuộc là các người gặp may mắn như thế nào mới có thể gặp được Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Phương Thánh Nguyên thân thể khô nóng. Bắc Huyền Thiên Đế phu, đó chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, không cần nghĩ cũng biết mạnh bao nhiêu. Bây giờ hắn và bọn người Lâm Thông đến nhà, chắc chắn là muốn làm chỗ dựa cho mấy người Lâm Thông!
Nghĩ đến đây, Phương Thánh Nguyên vội vàng muốn xông ra đại điện nhưng mà hắn lại lập tức ngừng lại.
"Tổ sư khai sơn Bát Quái Tông chúng ta Chư Cát Vô Địch sáng lập 'Cửu Chuyển Kim Hà Đại Trận', chính là đại trận phòng ngự đỉnh cấp."
"Mà Bát Quái Sơn chúng ta phù hợp số lượng thiên địa, không bàn mà hợp Bát Quái Ngũ Hành Chi Lực."
"Có địa hình Bát Quái Sơn gia trì, 'Cửu Chuyển Kim Hà Đại Trận' càng vững như thành đồng, cho dù là Bắc Huyền Thiên Đế phu cũng không thể phá nó một cách dễ dàng được!"
Thế là hắn vội vàng la lớn lên: "Thanh Phong, ngươi qua đây!"
Sau khi mắng xong, tâm tình của mọi người lại ngã xuống. Bây giờ bọn họ bị vây ở trong sát trận này, đối mặt tầng tầng lớp lớp sát cơ, khí lực của bọn họ sẽ có lúc hao hết.
Nhưng chết như vậy thì bọn họ không cam lòng!
Hô ~
Lúc này một cái bóng đen nhanh chóng lao đến đám người.
Bành!
Bóng đen đó va chạm mạnh vào trận pháp mà Phương Thánh Nguyên bày ra, sau đó trận pháp to lớn vỡ thành mảnh nhỏ trong nháy mắt. Sau một tiếng vang thật lớn, triệt để hóa thành tro tàn.
Đám người tập trung nhìn lại, bóng đen đó là một con chim lớn.
"Cái này. . . trận pháp bị phá?"
"Một con chim phá trận pháp, trận này yếu ớt như vậy sao?"
"Làm sao có thể? Rõ ràng là một vị cường giả tuyệt thế nào đó xuất thủ, mới có thể phá giải trận pháp của Phương Thánh Nguyên!"
Bọn người Lâm Thông, Vương Văn Dương trong lúc nhất thời bàn tán ầm ĩ.
Mà trong lòng hai người Lâm Thông và Vương Văn Dương đều có dự cảm. Có lẽ bọn họ quen biết người ra tay phá trận.
Lúc này, một giọng nói non nớt từ phía trước truyền đến: "Cha, bụng ta lại kêu lên á!"
Sau đó chính là một giọng nói tràn ngập từ tính của một nam tử trẻ tuổi vang lên: "Nhịn thêm một chút, cha lập tức làm thịt chim nướng ngon cho các ngươi."
"Oa, vậy nhất định rất thơm!"
"Ừm ừm ừm, ta muốn ăn chân một con chim lớn!"
"Ta cũng muốn!"
"Nếu như đại điểu có bốn chân thì tốt, chúng ta có thể mỗi người một cái chân!"
Theo các tiểu nha đầu líu ríu tới gần, bọn người Lâm Thông đều mở to hai mắt nhìn lại. Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy, Lâm Hiên dẫn bốn cô con gái từ trong bụi cỏ đi ra.
"Quả nhiên, cường giả tuyệt thế này chính là Đế phu!"
Lâm Thông, Vương Văn Dương lập tức trong lòng kích động không thôi, dường như nhìn thấy chúa cứu thế đến.
Hai người vội vàng tiến lên đón, cung kính hành lễ với Lâm Hiên: "Bái kiến Đế phu!"
Mà nhìn thấy bọn họ tiến lên, một đám người Vân Vũ Các, Thiên Nhai Cốc cũng lập tức nhận ra. Hóa ra vị nam tử áo trắng này chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu. Quả nhiên là dáng vẻ siêu tuyệt, phong hoa cái thế!
"Bái kiến Đế phu!"
Đám người lập tức khom mình hành lễ, trong lòng tràn đầy kích động. Hôm nay nếu không phải gặp được Đế phu, chắc chắn bọn họ sẽ chết thảm ở trong sát trận của Phương Thánh Nguyên.
Mà nhìn qua Đế phu chỉ là vì bắt một con chim lớn nướng cho chúng nữ nhi ăn, thuận tay phá giải trận pháp của Phương Thánh Nguyên.
Năng lực như thế đúng là khiến cho người ta cảm thấy kính nể từ đáy lòng.
Lâm Hiên nhìn Lâm Thông và Vương Văn Dương một chút. Bởi vì ngày đó ở bên trong bí cảnh Vạn Thú Sơn Mạch, hai người thường xuyên đến trước mặt hắn xoát tồn tại cảm, hắn có chút ấn tượng với bọn họ.
"Hóa ra là các ngươi." Lâm Hiên cười nhạt một tiếng.
"Xem ra ngài còn nhớ rõ chúng ta!" Lâm Thông và Vương Văn Dương không kìm được vui mừng.
Đế phu còn nhớ được mình, khiến cho bọn họ có chút thụ sủng nhược kinh.
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó đi lên trước, cầm con đại điểu màu đen đó trong tay. Vừa rồi chúng nữ nhi hô đói bụng, hắn tiện tay cầm lấy một cục đá bắn về phía đại hắc điểu giữa không trung. Bởi vì con chim này khoảng chừng bốn năm cân, hắn định làm thịt chim nướng cho chúng nữ nhi. Đối với hắn, tiêu diệt Thiên Hạt tộc là việc nhỏ, cho chúng nữ nhi ăn no bụng là chuyện lớn. Chờ chúng nữ nhi ăn uống no đủ, hắn lại động thủ cũng không muộn.
Dẫn theo chúng nữ nhi đến bên cạnh dòng suối gần đó, nhổ lông rửa sạch hắc điểu.
Lâm Hiên tìm một đống nhánh cây, nhóm lửa làm một cái giá nướng. Sau đó, hắn lại lấy tài liệu ngay tại chỗ, tìm mấy loại quả dại hoa dại chế thành hương liệu đặc thù.
Hô ~
Khi hắn rải hương liệu lên thịt chim, một mùi thơm kỳ dị lập tức lan ra. Dù là Lâm Thông, Vương Văn Dương đã sớm tích cốc nhưng ngửi được thì vẫn không nhịn được nuốt một chút nước bọt.
"Không hổ là Đế phu, không chỉ tu vì kinh khủng, trù nghệ cũng nhất tuyệt đương thời, khó trách hắn có thể bắt được cường thế Huyền Băng Nữ Đế!"
Bọn người Lâm Thông ở trong lòng cảm khái lần nữa.
Thừa dịp Lâm Hiên nướng thịt chim, bọn người Lâm Thông tiến lên phía trước nói: "Vừa rồi đa tạ Đế phu giúp chúng ta hóa giải sát trận, ân cứu mạng như thế, tại hạ khắc trong tâm khảm!"
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Không sao, tiện tay mà thôi."
Vừa rồi hắn ở phía xa cũng nhìn thấy Phương Thánh Nguyên bố trí đại trận. Bởi vì trận này chặn con đường tiến vào Trung Kinh Sơn Mạch, hắn khống chế cục đá bắn ra. Lúc bắn trúng đại điểu đồng thời lại có thể đập trúng trận nhãn của trận pháp, nhất cử lưỡng tiện.
Nghe vậy, đám người lộ ra vẻ mặt kính sợ lần nữa. Sát trận của Phương Thánh Nguyên, đối với bọn họ là tường đồng vách sắt khó mà vượt qua. Nhưng mà đối với Đế phu lại là gà đất chó sành nhấc tay có thể phá.
Nhìn thấy mấy người Lâm Thông và Vương Văn Dương không có rời khỏi, Lâm Hiên thuận miệng hỏi một chút: "Các ngươi còn có việc?"
Mấy người Lâm Thông liếc nhau sau đó lên tiếng nói ra: "Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông, Vân Vũ Các và Thiên Nhai Cốc Tứ Tông chúng ta nguyện xuất ra một nửa tài phú tông môn mời Đế phu chủ trì công đạo cho chúng ta!"
Theo bọn họ, Phương Thánh Nguyên đạt được tất cả mảnh vỡ Cửu Kiếp Kiếm, hắn có thể nhanh chóng dung luyện ra thành phẩm Cửu Kiếp Kiếm.
Mà với tính tình của Phương Thánh Nguyên. Khi hắn lấy được Cửu Kiếp Kiếm, sau đó chắc chắn sẽ trắng trợn càn quét tông môn mấy người Lâm Thông, xâm chiếm tứ đại tông môn.
Bây giờ người duy nhất có thể cứu tứ đại tông chỉ có Lâm Hiên. Cho nên bọn họ tình nguyện gãy mất một tay cầu Lâm Hiên trợ giúp cũng không muốn bị Phương Thánh Nguyên ăn không còn sót lại một chút cặn.
Lúc này đại điểu đã nướng chín, Lâm Hiên vừa giúp chúng nữ nhi chia thịt chim vừa lên tiếng nói ra: "Các ngươi muốn tìm người dùng trận pháp vây khốn các ngươi người báo thù?"
Bọn người Lâm Thông sau khi nghe xong đều vội vàng gật đầu: "Phải!"
Chương 187 Chương 187. Một ý nghĩ to gan!
Bọn họ nghĩ thầm, Đế phu quả nhiên là mắt sáng như đuốc, chỉ nhìn một cái là nhìn ra được vấn đề.
Chuyện này khiến cho sự kính sợ dành cho Lâm Hiên trong lòng bọn họ trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong.
Sau đó, Vương Văn Dương kể lại tất cả mọi chuyện cho Lâm Hiên.
Lúc đầu, Lâm Hiên không quá mức hứng thú với loại ân oán trong giang hồ này. Nhưng nghe được mảnh vỡ Cửu Kiếp Kiếm, hắn không khỏi ánh mắt có chút sáng lên.
Mảnh vỡ Cửu Kiếp Kiếm, tổng cộng có bốn mảnh.
Chính là lựa chọn thích hợp nhất để dung hợp với Nguyên Từ Kiếm Thai, Tứ Tượng Thần Kiếm.
Phải biết, bên trong Cửu Kiếp Kiếm ẩn chứa Cửu Cửu Lôi Kiếp Chi Lực. Mà Tứ Tượng Thần Kiếm chính là thượng cổ Hóa Huyết Ma Thần đúc thành, trong đó ẩn chứa Cực Âm Huyết Sát Chi Lực.
Lấy kỹ năng luyện khí cấp Tông sư của Lâm Hiên, chắc chắn có thể hoàn mỹ dung hợp hai loại lực lượng một âm một dương này lại với nhau. Từ đó rèn đúc ra bốn thanh chuẩn tiên kiếm hoàn mỹ nhất.
"Đây chính là cơ duyên của các nữ nhi bảo bối!"
Lâm Hiên nghĩ đến đây, lên tiếng nói ra: "Chờ ta giải quyết xong chút chuyện nhỏ ở chỗ này thì sẽ giúp các ngươi."
"Vâng, đa tạ Đế phu!"
Bọn người Lâm Thông đại hỉ, chỉ cần Đế phu ra mặt, quy tôn tử Phương Thánh Nguyên chỉ có thể quỳ xuống!
Sau đó, mấy người Lâm Thông cáo biệt Lâm Hiên, tiến vào chỗ sâu trong Trung Kinh Sơn Mạch tìm kiếm các đệ tử. Mặc dù Phương Thánh Nguyên nói đệ tử của bọn họ đều đã bị hại nhưng cho dù bọn họ đều đã chết thì cũng phải nhìn thấy thi thể a.
"Ừm?"
Ngay lúc mấy người Lâm Thông vừa mới quay người, ngón tay Lâm Hiên khẽ động, dẫn xuất một điểm ánh lửa bắn về phía mặt đất xa xa.
Bành!
Sau khi ánh lửa hạ xuống ầm vang nổ tung, nổ ra một bóng đen cực lớn.
Mấy người Lâm Thông tập trung nhìn vào, chỉ thấy bóng đen hiện lên hình người, mọc ra một cái đuôi bò cạp rất dài.
"Yêu tộc!"
"Tiềm ẩn ở dưới đất, mọc ra đuôi bọ cạp, đây chính là Thiên Hạt tộc!"
Đám người có chút giật mình.
Nếu không phải Lâm Hiên đánh yêu thú Thiên Hạt tộc nổ ra, bọn họ hoàn toàn không biết bên trong Trung Kinh Sơn Mạch lại có Yêu tộc bực này.
Sa sa sa ~
Lúc này thổ địa bốn phía đều phùng lên, một cái chớp mắt đã có mấy trăm người của Thiên Hạt tộc lao ra.
"Tất cả đều là Cửu giai yêu thú!"
Lâm Thông quay người hành lễ với Lâm Hiên lên tiếng nói ra: "Đế phu, những lâu la này để chúng ta đối phó đi!"
Lâm Hiên đang chăm sóc chúng nữ nhi ăn, lười xuất thủ, thế là tùy ý ừ một tiếng.
Bọn người Lâm Thông trong lòng vui mừng, Đế phu đã đồng ý hỗ trợ, lần này phải biểu hiện tốt một chút. Bọn họ nhao nhao lấy ra vũ khí, lập tức triền đấu với người của Thiên Hạt tộc.
Vì không ảnh hưởng mấy người Tuyền Châu ăn. Bọn người Lâm Thông dụ người của Thiên Hạt tộc chạy về nơi xa, sau đó mới bắt đầu đại khai sát giới.
Bởi vì thực lực chiếm ưu, bọn họ nhanh chóng giết trên trăm người của Thiên Hạt tộc. Người của Thiên Hạt tộc còn sót lại thấy thế nhao nhao tiềm nhập lòng đất chạy trốn nơi xa.
"Không thể để cho bọn họ đi , có lẽ đệ tử mất tích của chúng ta cũng có liên quan đến bọn họ!"
Đã giết mắt đỏ, Lâm Thông bạo rống một tiếng, cầm vũ khí đuổi theo. Mấy người Vương Văn Dương cũng theo sát phía sau, một mực chạy hết tốc lực hơn mười dặm mới đột nhiên dừng lại.
Bọn họ nhìn thấy ở phía trước, phạm vi hai mươi dặm đều là một mảnh cát sỏi màu đỏ sậm. Cái này không hợp với toàn bộ hoàn cảnh Trung Kinh Sơn Mạch. Mà bên trong cát sỏi phía trước có từng cái cửa hang hình tròn, lít nha lít nhít phân bố dưới đất.
Một cỗ khí tức hôi thối thỉnh thoảng lại từ những cửa động này bay ra, khiến cho người ta cực kỳ chán ghét.
"Xem ra phía dưới này chính là sào huyệt của Thiên Hạt tộc."
"Những Yêu tộc giảo hoạt này lại tránh dưới mặt đất, muốn đối phó bọn họ thì khó!"
"Đúng, dưới mặt đất tình huống không rõ, cũng không thể chui vào đánh với bọn họ chứ?"
Bọn người Lâm Thông nhướng mày. Nếu như người của Thiên Hạt tộc thâm tàng không ra, bọn họ chỉ có thể vận công điên cuồng công kích mặt đất.
Nhưng... làm như vậy chắc chắn không hiệu quả gì. Có trời mới biết sào huyệt Thiên Hạt tộc sâu bao nhiêu.
Lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng mọi người: "Nếu như không muốn chui xuống thì khiến cho bọn họ bò lên."
Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi xuất hiện ở trước mắt mọi người. Sau đó hắn lật bàn tay một cái, một cỗ sức mạnh huyền diệu bao phủ phạm vi hai trong mươi dặm.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên đại địa rung động không ngừng, vô số cát sỏi bay lên trời. Một đạo kim sắc quang mang sáng tỏ bao trùm hai mươi dặm, như một con Kim Long to lớn xoay quanh.
Không đến ba hơi, một cái trận pháp kim sắc to lớn thình lình xuất hiện. Dưới tác dụng của trận pháp này. Toàn bộ vùng đất cát sỏi đều điên cuồng run rẩy, cho đến khi đại địa bị ngạnh sinh sinh mở ra, xoay chuyển .
Vương Văn Dương cẩn thận quan sát sau đó không khỏi quá sợ hãi lên tiếng nói ra: "Đây là 'Điên Đảo Càn Khôn Đại Trận', có thể điên đảo thiên địa trong phạm vi nhất định, biến đất thành trời!"
Tê ~
Nghe vậy, bọn người Lâm Thông cũng đều khiếp sợ không thôi.
Điên đảo càn khôn!
Biến đất thành trời!
Đây là muốn moi toàn bộ Thiên Hạt tộc từ lòng đất ra sao!
Lúc này, bọn họ đều sinh ra một cái ý nghĩ to gan. Đó chính là Lâm Hiên nói "việc nhỏ" thật ra thì chính là tiêu diệt Thiên Hạt nhất tộc!
………………………………………………
Từ trăm mét sâu dưới đất, đây là nơi sinh sôi nảy nở của tất cả mọi người trong Thiên Hạt tộc. Nơi này thẳng xuống địa tâm, tổng cộng có mười vạn trượng. Mà trong đó kiến trúc một tầng tiếp lấy một tầng đi xuống, có thể xưng là một cái Địa Hạ Chi Thành vô cùng to lớn.
Lúc này, tầng thứ mười Địa Hạ Thành Thiên Hạt tộc.
Các đệ tử mất tích của Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông đã được đeo xiềng xích. Bị mười con Tứ giai Thiên Hạt Đại yêu áp giải, tiến về lò sát sinh chuyên dụng của Thiên Hạt tộc.
Ba!
Chương 188 Chương 188. Bắc Huyền Thiên Đế phu đây là kẻ đến không thiện!
Một đạo roi quật vang rét lạnh lòng người. Đệ tử nào đó của Cự Kiếm Môn ngửi được mùi hôi thối buồn nôn dũng mãnh tiến ra từ phía trước.
Không khỏi buồn nôn, sau đó cúi người muốn nôn mửa. Mà phía sau hắn, Tứ giai Thiên Hạt Đại yêu nhìn thấy như thế thì giơ roi thép trong tay lên hung hăng quất vào trên lưng của hắn.
Lập tức, phía sau lưng của tên đệ tử này da tróc thịt bong, xương cột sống lộ ra ngoài.
"Đừng giết chúng ta! Xin các ngươi đừng giết chúng ta!"
Chỉ cần đi vào lò sát sinh, tất cả mọi người đều biết mình sẽ phải đối mặt với cái gì. Nhìn thấy đệ tử đó bị đánh đến da tróc thịt bong. Đám người càng sợ hãi không thôi, sợ đến hai chân run rẩy, không thể bước lên trước được.
"Những sâu kiến nhân tộc các ngươi dám xâm nhập vào lãnh địa của Thiên Hạt tộc chúng ta, có thể nói là tự mình tìm đường chết!"
"Cho dù có khóc lóc xin xỏ như thế nào thì các ngươi cũng không tránh được vận mệnh bị ăn, ngoan ngoãn chờ làm thịt đi!"
"Lão tử đã lâu chưa được ăn thịt tươi, bắt đầu từ ngươi đi!"
Chúng Đại yêu Thiên Hạt tộc nở một nụ cười dữ tợn.
Một con Đại yêu trong số đó giơ cao đuôi bọ cạp, lập tức đâm vào sau lưng đệ tử bị đánh lúc nãy. Đuôi bọ cạp hất lên, giơ cao tên đệ tử đó lên.
"Hắc hắc hắc, lão tử muốn bẻ gãy cổ họng của ngươi, uống máu của ngươi!"
Đại yêu đó biến tay phải thành kìm bọ cạp, cái càng to lớn lập tức kẹp lại cổ người đệ tử đó.
Ầm ầm ~
Trong lúc hắn muốn ra tay bẻ gãy cổ của người đệ tử đó thì bỗng nhiên thiên địa điên đảo. Tất cả kiến trúc xung quanh điên cuồng đảo ngược. Có một số kiến trúc không được chắc chắn trực tiếp bị lực trùng kích đánh cho nứt toát đổ sụp.
"Ông trời ơi, này sao lại thế này?"
"Thiên địa điên đảo, chuyện này chuyện này chuyện này. . . là đang nói đùa hả?"
"Ta cảm thấy rất là không ổn!"
Người của Thiên Hạt tộc kinh hãi. Thiên Hạt tộc Địa Hạ Thành sâu dưới địa tâm, không gì phá nổi. Mà bây giờ nó lại bị đảo ngược mà không có một chút xíu dấu hiệu nào khiến cho trong lòng bọn họ không nhịn được mà hoảng sợ.
Mà không giống với bọn họ. Trong lòng mấy ngàn đệ tử của Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông thì khẽ động, giống như là gặp được chúa cứu thế giáng lâm.
Tòa thành Thiên Hạt tộc đột phát dị biến, chắc chắn không phải là ngẫu nhiên. Nói không chừng bây giờ trên mặt đất đang có đại năng kinh thiên nào đó đang ra tay với Thiên Hạt tộc!
...
Thiên Hạt tộc, chỗ sâu nhất trong Địa Hạ Thành.
Một cung điện xa hoa màu đỏ sậm, chính là chỗ ở của thủ lĩnh Thiên Hạt tộc Bách Lý Hiển. Giờ phút này, trên bảo tọa trong cung điện u ám cao lớn. Một thân bọ cạp lân giáp màu đỏ tím, Bách Lý Hiển ngồi ngay ngắn trên đó. Quanh người hắn có một đạo Yêu Hoàng chi khí vờn quanh, rất là uy nghiêm.
"Trận chiến với Việt Thương Quốc, Công Tôn Trì và cả năm vạn đại quân toàn quân bị diệt?"
Nghe thủ hạ Yêu tướng báo cáo, trên gương mặt hung ác nham hiểm của Bách Lý Hiển hiện lên chút chấn kinh.
Yêu tướng nói: "Tình báo của thuộc hạ tuyệt đối chính xác! Hơn nữa thuộc hạ còn biết được một tin tức rất là quan trọng!"
"Nói!" Bách Lý Hiển có chút không kịp chờ đợi.
Yêu tướng nói: "Việt Thương Quốc bởi vì có Bắc Huyền Thiên Đế phu trợ giúp cho nên mới có thể diệt đại quân tộc ta một cách dễ dàng như vậy. Nếu không, hoàng cung Việt Thương Quốc đã bị Công Tôn Trì đại tướng quân cầm xuống!"
"Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Nghe được cái tên này, Bách Lý Hiển ánh mắt run lên. Hắn tu yêu đạo hai vạn ba ngàn năm, thời gian lâu như vậy, cũng chu du phần lớn Cửu Thiên Tiên Vực. Đối với Bắc Huyền Thiên, đương nhiên tương đối quen thuộc.
Mà những năm này, cái tên khiến cho hắn chú ý nhất chính là Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U.
Hắn còn nhớ, bốn năm trước Cửu Thiên Tiên Vực thịnh truyền Đông Hoàng Tử U và một nam tử thần bí một đêm gặp gỡ bất ngờ, sinh ra một thai tứ bảo.
Lúc ấy hắn âm thầm suy đoán, có thể làm cho Huyền Băng Nữ Đế mang thai sinh con, chắc chắn nam tử đó là kỳ tài không ai bì nổi.
Bây giờ quả là đúng như thế!
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đó không phải là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế sao?
Yêu tướng tiếp tục nói ra: "Thuộc hạ hiểu được, lần này thiếu niên kiếm đạo đại hội cử hành ở Việt Thương Quốc, Bắc Huyền Thiên Đế phu dẫn nữ nhi tới, nguyên nhân chính là như thế, Việt Thương Quốc mới được hắn trợ giúp."
Bách Lý Hiển yên lặng gật đầu. Những thứ này đã không quan trọng. Tiếp theo, nghĩ cách thăm dò nội tình của Lâm Hiên, báo thủ Bắc Huyền Thiên theo cách thảm khóc nhất mới là chuyện hắn cần phải làm.
Đúng lúc này, một Yêu tướng khác vội vàng chạy vào. Kính sợ nhìn thoáng qua Bách Lý Hiển trên bảo tọa, sau đó hắn lên tiếng nói ra: "Thủ lĩnh, người của chúng ta phát hiện ra một đám đệ tử Cửu Thiên Tiên Vực ở bên ngoài cho nên bắt bọn họ đem xuống dưới đất chuẩn bị ăn."
"Loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phải bẩm báo cho ta?" Bách Lý Hiển nhướng mày.
Yêu tướng nói: "Từ khi bọn họ mất tích, lại xuất hiện một đám người đến đây lục soát, mà trong đó có một nam tử áo trắng, thực lực tương đương kinh khủng."
"Thuộc hạ vừa lấy được cấp báo, nam tử mặc áo trắng này có thể là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
"Cái gì?" Bách Lý Hiển nghe vậy từ trên bảo tọa đứng lên.
Bắc Huyền Thiên Đế phu, đây là kẻ đến không thiện!
Ầm ầm ~
Bách Lý Hiển bỗng nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng. Hắn vội vàng thôi động chân nguyên, cực kỳ vững chắc lơ lửng ở giữa không trung. Mà cung điện của hắn thì không may mắn như thế nữa!
Cả tòa cung điện đều xoay chuyển lên xuống, vô số tấm gạch hòn đá bị lực trùng kích to lớn đánh vỡ. Điên cuồng từ trên trời rớt xuống, giống như trời mưa!
"Trời đất quay cuồng?" Bách Lý Hiển trầm tư một lát, ánh mắt run lên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi muốn lật úp sấp toàn bộ Địa Hạ Thành hay sao!"
Oanh!
Chương 189 Chương 189. Bắc Huyền Thiên Đế phu đây là kẻ đến không thiện! (2)
Hắn lập tức tuôn ra một đoàn khí tức Đế Cảnh đáng sợ, lấy uy thế không thể địch nổi xông thẳng lên trời.
Bành!
Chỉ trong chớp mắt thì hắn đã xông ra khoảng cách mười vạn trượng, phá vỡ mặt đất xuất hiện ở giữa không trung.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, bọn người Lâm Thông, Vương Văn Dương đều hô hấp trì trệ, vô thức lui về sau.
"Khí tức Đế Cảnh!"
"Đó là Yêu Hoàng!"
"Hít!"
Bách Lý Hiển người mặc lân giáp, thân hình to lớn ở giữa không trung hình thành một bóng ma kinh khủng.
Mà khiến cho người ta hoảng sợ nhất chính là khí tức Đế Cảnh vạn năm nội tình.
Bọn người Lâm Thông bị uy thế của hắn ép cho lui lại. Cho đến khi lui đến bên cạnh Lâm Hiên mới giống như tiến vào một cái Thần Vực, rốt cục trấn định lại.
Bách Lý Hiển trực tiếp đưa mắt nhìn Lâm Hiên: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, có thể triệt tiêu đại trận của ngươi hay không?"
Hắn tu vi tuy cao nhưng cũng không có tinh thông trận pháp. Mắt thấy Địa Hạ Thành bản tộc khổ tâm thành lập sắp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, đành phải cố nén nộ khí thương lượng với Lâm Hiên.
Lâm Hiên thản nhiên nói: "Không thể."
Xoay tay phải lại.
Bành! ! !
Đại địa rung động một trận. Mặt đất vốn chậm rãi nứt ra, bây giờ tốc độ tăng vọt gấp mấy lần trong nháy mắt.
Sau một tiếng vang thật lớn, triệt để thoát ly mặt đất, lật ra một vòng trên không trung. Trong lúc nhất thời, Địa Hạ Chi Thành của Thiên Hạt tộc hoàn toàn điên đảo, triệt để hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người.
Hàng ngàn hàng vạn người của Thiên Hạt tộc, ngẩng đầu trong vô tận phế tích, hoảng sợ nhìn về phía Lâm Hiên.
Bọn họ đánh chết cũng không nghĩ đến chỗ ở đời đời kiếp kiếp của Thiên Hạt tộc lại bị Lâm Hiên dùng sức một mình lật đổ.
Mà những đệ tử Cự Kiếm Môn, Diệu Huyền Tông thì trong mắt tràn đầy kính sợ vô tận mà nhìn Lâm Hiên.
Hóa ra... trên đời này có chúa cứu thế thật!
…………………………………..
"Sư tôn!"
Sau đó chúng đệ tử quay đầu nhìn thấy mấy người Lâm Thông, lập tức sắc mặt vui mừng, nhao nhao xông ra phế tích. Bọn người Lâm Thông cũng đại hỉ, hóa ra các đệ tử của mình còn chưa có chết, đây là thiên đại hỉ sự!
Bách Lý Hiển cũng không để ý đến đám người chạy đi. Ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Lâm Hiên.
Là cường giả Đế Cảnh, hắn lại cảm nhận được uy áp khiến cho mình cũng phải kiêng kị từ trên người của Lâm Hiên. Cho nên giờ phút này, hắn vẫn muốn cố gắng một lần cuối thương lượng với Lâm Hiên, tuyệt không dễ dàng trở mặt! Dù sao bây giờ chỉ mới có chỗ ở của Thiên Hạt tộc bị hủy mà thôi, vẫn còn có thể thương lượng với Lâm Hiên được.
Hít sâu một hơi, Bách Lý Hiển trầm giọng hỏi: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, chúng ta hai hổ tranh chấp, chắc chắn không phải là kết quả tốt."
"Nếu ngươi đồng ý, ta có thể liên thủ với ngươi và Huyền Băng Nữ Đế, giúp đỡ bọn ngươi khai cương thác thổ, mở rộng bản đồ Bắc Huyền Thiên."
"Ý của ngươi như nào?"
Nghe được hắn nói như vậy, bọn người Lâm Thông đều tỏ vẻ giật mình. Ý của Yêu Hoàng là muốn giảng hòa với Đế phu!
Không!
Không phải giảng hòa!
Trong đó còn có chút cầu khẩn.
Mà dưới tình hình này nếu là một giây trước thì mấy người Lâm Thông nghĩ cũng không dám nghĩ. Đường đường một Đại Yêu Hoàng, lại chủ động mở miệng hạ thấp tư thái bàn điều kiện, đây là khái niệm gì? Như vậy thì tương đương với một cường giả nhân tộc Đế Cảnh cúi đầu nói chuyện a!
Nhưng mà nghĩ lại thì mấy người Lâm Thông cảm thấy cũng đúng, chỉ có tuyệt đại nhân vật như Bắc Huyền Thiên Đế phu mới có thể làm cho Yêu Hoàng chủ động cúi đầu. Đế phu xứng được Yêu Hoàng khiêm tốn cung hòa như thế.
Lâm Hiên mỉm cười, quay người cho chúng nữ nhi đi đến một bên, chơi trên mặt cỏ. Đồng thời gia trì cho các nàng một cái trận pháp cách âm.
Nhìn thấy hắn làm như thế, bọn người Lâm Thông lập tức hiểu, Đế phu chuẩn bị động thủ! Bọn họ lập tức lui lại đến bên cạnh mấy người Tuyền Châu, trông coi các nàng. Mặc dù có Đế phu giám sát, các tiểu công chúa sẽ không xảy ra vấn đề gì. Nhưng bọn họ không thể nghĩ như vậy.
Dù chỉ có một phần ức nguy hiểm thì bọn họ cũng phải dốc hết toàn lực canh giữ ở bên cạnh các công chúa.
Mà nhìn thấy hành vi của Lâm Hiên, Bách Lý Hiển không khỏi nhíu mày.
Lại nghe Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Hai hổ tranh chấp, so sánh như thế này ngươi nói rất không thỏa đáng."
"Ồ?" Bách Lý Hiển cố nén nộ khí: "Bản tọa nói sai chỗ nào?"
Lâm Hiên lộ ra một tia khinh miệt: "Hai người thực lực tương đối mới có thể sử dụng cái từ này."
"Về phần ngươi và ta... chính là sâu kiến cùng mãnh thú!"
Bách Lý Hiển sau khi nghe xong nổi giận: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, cuồng phải có hạn độ!"
Lâm Hiên lại so sánh hắn với sâu kiến, khuất nhục bực này, thân là nhất đại Yêu Hoàng, sao có thể chịu đựng? !
Nhưng mà ngay trong chớp mắt sau, nộ khí của Bách Lý Hiển triệt để hóa thành chấn kinh.
Hô!
Một đạo khí tức khủng bố giống như viễn cổ, ẩn chứa lực lượng pháp tắc từ trên người Lâm Hiên thỏa thích phóng xuất ra.
Giờ khắc này, vạn dặm bầu trời biến sắc!
Từng đạo quang ảnh huyền diệu xoay tròn quanh người Lâm Hiên. Từng đạo lực lượng pháp tắc mơ hồ lấy hắn làm trung tâm, phù hợp thiên địa. Giống như là thời khắc này, Lâm Hiên chính là thiên địa, mà thiên địa chính là Lâm Hiên!
"Lão thiên gia, Đại Thánh Cảnh! Mẹ nó là Đại Thánh Cảnh a!"
"Quá mạnh! Thực sự quá mạnh! Trước mặt Đại Thánh Cảnh, Đế Cảnh có thể nói là sâu kíến!"
"Rốt cuộc chúng ta đã trêu chọc đến tồn tại như thế nào!"
Trước khí tức Đại Thánh Cảnh của Lâm Hiên, tất cả người của Thiên Hạt tộc đều mặt xám như tro. Nếu như có thể, bọn họ nguyện cả một đời cẩu dưới đất không ra cũng tuyệt đối không dám trêu chọc yêu nghiệt như Lâm Hiên.
Mà bọn người Lâm Thông cũng cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối. Nhất là Lâm Thông và Vương Văn Dương.
Hơn một tháng trước hai người gặp được Lâm Hiên, khi đó Lâm Hiên vẫn là Đế Cảnh. Nhưng mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Lâm Hiên lắc mình biến hoá thành Đại Thánh Cảnh.
Chương 190 Chương 190. Hắn phải nói là cũng thần cũng ma!
Có thể nói là triệt để lật đổ tam quan của bọn họ.
Phải biết, trong thế giới tu tiên. Thời gian hơn một tháng ngắn đến không thể nào ngắn hơn được nữa. Nhưng mà vô số thiên kiêu hào kiệt, cho dù là dùng cả đời cũng khó rất khó mà bước vào Đế Cảnh, chớ nói chi là Đại Thánh Cảnh còn mạnh mẽ hơn Đế Cảnh.
Đối với đa số tu sĩ thì có thể nói là lầu cát giữa không trung, khó có thể thực hiện được. Nhưng bây giờ, Lâm Hiên làm được dễ như trở bàn tay. Chuyện này khiến cho bọn người Lâm Thông rất là hoài nghi, có phải bây giờ Đại Thánh Cảnh dễ đột phá như vậy rồi hay không?
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ta nguyện suất lĩnh toàn tộc thần phục với ngươi!"
Đến lúc này, lòng tin của Bách Lý Hiển triệt để bị Lâm Hiên đánh nát, hắn thậm chí rất khuất nhục hô lên một câu nói đó.
"Không cần." Lâm Hiên giống như đứng giữa thiên địa, lạnh lùng phun ra hai chữ.
Thiên Hạt tộc là một Yêu tộc phi thường âm độc, dùng bất cứ thủ đoạn nào tàn sát nhân tộc. Lâm Hiên đến để diệt tộc, sao có thể đổi ý vào lúc này được?
Hắn tay cầm một thanh kiếm, lấy đại xảo nhược chuyết, cổ phác quy chân chi thế, trong chớp mắt đến trước mặt Bách Lý Hiển.
Phốc phốc!
Hoàn toàn không cho Bách Lý Hiển có cơ hội mở miệng nói một lần nữa, một kiếm đứt đầu!
Nhìn thấy hắn lấy tư thái hoàn toàn nghiền ép giết Bách Lý Hiển, trong lúc nhất thời toàn bộ Thiên Hạt tộc đều lâm vào sợ hãi to lớn. Vô số người của Thiên Hạt tộc nhao nhao hiện ra bản thể, muốn thừa dịp loạn chui xuống dưới đất đào tẩu.
Nhưng mà, Lâm Hiên vung tay lên. Một đạo hắc quang huyền diệu phóng lên tận trời, trong chớp mắt hình thành một cái Cửu U Huyền Thiên Sát Trận vô cùng to lớn.
Dưới ánh mắt hoảng sợ của bọn người Lâm Thông, bên trong sát trận, từng đạo U Minh chi khí điên cuồng bay múa.
Những nơi mà chúng đi qua, hài cốt Thiên Hạt tộc khắp nơi!
"Yêu tộc mãnh liệt như vậy mà lại bị Đế phu tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy, hắn phải nói là cũng thần cũng ma a!"
Bọn người Lâm Thông nếu không phải cố nén sợ hãi thì đã quỳ xuống rồi.
"Đi thôi."
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ một chút, sau đó triệt hồi trận pháp cách âm, ôm bốn cô con gái vào trong lòng.
"Rõ!" Mấy người Lâm Thông vội vàng xoay người đuổi theo.
...
Bát Quái Tông.
Tông môn này ở Bát Quái Sơn trong Đại Hoa Quốc. Bát Quái Sơn do tám ngọn núi, khép lại mà thành. Chịu tám phong chi khí, hợp số lượng thiên địa. Chính là dãy núi chân chính phù hợp càn khôn dịch đạo.
Nhờ vào ưu thế trời ban này. Đại trận hộ sơn to lớn quay xung quanh Bát Quái Sơn có uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Nhìn từ đằng xa, trong không gian ở bên ngoài Bát Quái Sơn mơ hồ có mấy đạo kim quang vờn quanh. Khiến cho tất cả những người muốn tự tiện đi vào trong dãy núi này phải chùn bước.
Mà lúc này, Bát Quái Sơn, trong đại điện.
Tông chủ Phương Thánh Nguyên đem bốn khối Cửu Kiếp Kiếm mảnh vỡ bày thành một loạt, hội tụ chân nguyên toàn thân, hóa thành linh lực nồng đậm rót vào trong mảnh vỡ.
Hô!
Theo một đạo lam quang chói mắt hiện lên. Bốn mảnh vụn giống như bị nhựa cao su dính lại, nhanh chóng hợp lại với nhau. Trong nháy mắt biến thành một thanh linh kiếm bá khí dài nửa trượng, toàn thân màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây, khắc lục lấy chín đạo lôi kiếp ấn ký.
"Ha ha, Cửu Kiếp Kiếm quả nhiên danh bất hư truyền, cỗ kiếm khí này đúng là lăng lệ bức người a!"
Còn chưa chạm đến Cửu Kiếp Kiếm, Phương Thánh Nguyên đã bị kiếm khí mênh mông cường đại làm chấn kinh. Cầm Cửu Kiếp Kiếm trong tay, hắn âm thầm vận chuyển chân nguyên, lập tức cảm nhận được bên trong thân kiếm cất giấu vô hạn lôi lực.
"Không hổ là linh kiếm trải qua Cửu Cửu Thiên Kiếp mà đúc tạo thành, đúng là cực kỳ mạnh mẽ!"
"Nếu nó có thể chân chính nhận ta làm chủ, cho dù đối mặt Chuẩn Đế ta cũng không sợ chút nào!"
Trong ánh mắt Phương Thánh Nguyên toát ra một tia phóng khoáng. Bảo kiếm trời sinh có linh tính giống như là Cửu Kiếp Kiếm, muốn triệt để phát huy uy lực của nó thì nhất định phải để cho kiếm linh của nó nhận chủ.
Phương Thánh Nguyên có đầy đủ lòng tin, đợi một thời gian, nhất định có thể hoàn toàn nắm giữ Cửu Kiếp Kiếm.
Mà cho dù bây giờ hắn cũng có thể dựa vào kiếm này mà đối mặt với cường giả Tôn Giả Cảnh mà không biến sắc chút nào.
Đây chính là sự tự tin mà vũ khí cấp Linh Bảo như Cửu Kiếp Kiếm mang tới cho hắn!
"Có kiếm này nơi tay, có thể không chút kiêng kỵ đi xâm chiếm mấy đại tông môn Cự Kiếm Môn!"
Phương Thánh Nguyên nghĩ đến chỗ tốt mình sắp cướp đoạt tới tay, không khỏi cực kỳ tâm động, vội vàng đứng lên muốn đi ra đại điện.
Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy tức giận vang vọng khắp cả sơn cốc: "Bắc Huyền Thiên Đế phu giá lâm, cẩu tặc Phương Thánh Nguyên nhanh chóng ra bái kiến!"
Nghe vậy, Phương Thánh Nguyên giật mình.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu đến rồi!"
Hắn nghe được giọng nói này chính là của tông chủ Cự Kiếm Môn Lâm Thông. Rõ ràng, chắc chắn là bọn họ đã được Bắc Huyền Thiên Đế phu cứu!
"Lâm Thông, Vương Văn Dương, rốt cuộc là các người gặp may mắn như thế nào mới có thể gặp được Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Phương Thánh Nguyên thân thể khô nóng. Bắc Huyền Thiên Đế phu, đó chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, không cần nghĩ cũng biết mạnh bao nhiêu. Bây giờ hắn và bọn người Lâm Thông đến nhà, chắc chắn là muốn làm chỗ dựa cho mấy người Lâm Thông!
Nghĩ đến đây, Phương Thánh Nguyên vội vàng muốn xông ra đại điện nhưng mà hắn lại lập tức ngừng lại.
"Tổ sư khai sơn Bát Quái Tông chúng ta Chư Cát Vô Địch sáng lập 'Cửu Chuyển Kim Hà Đại Trận', chính là đại trận phòng ngự đỉnh cấp."
"Mà Bát Quái Sơn chúng ta phù hợp số lượng thiên địa, không bàn mà hợp Bát Quái Ngũ Hành Chi Lực."
"Có địa hình Bát Quái Sơn gia trì, 'Cửu Chuyển Kim Hà Đại Trận' càng vững như thành đồng, cho dù là Bắc Huyền Thiên Đế phu cũng không thể phá nó một cách dễ dàng được!"
Thế là hắn vội vàng la lớn lên: "Thanh Phong, ngươi qua đây!"