• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới (3 Viewers)

  • Chương 311-315

Chương 311 Chương 311. Tin này quá xấu!

Nói xong, Bạo Dịch đứng lên, hiện ra sắc mặt nhất định phải có được.

Nhớ năm đó hắn và thân ca ca Bạo Húc Vân đều là song kiêu Nam Vực Thiên Ma Giới, hưởng hết khen ngợi của thiên hạ.

Sau đó khi thi đấu với Bạo Húc Vân, hắn đánh mất vị trí ma chủ Nam Vực.

Từ đó nản lòng thoái chí, tiếp nhận Bát Hoang Ma Tông, thành một đời tông chủ.

Mặc dù tình cảm của hắn với Bạo Húc Vân cũng không hoàn toàn vỡ nát.

Nhưng nếu nói trong lòng không có khúc mắc với Bạo Húc Vân là nói dối.

Những năm gần đây, Bạo Dịch vẫn luôn kìm nén một hơi, muốn chứng minh bản thân mình cho Bạo Húc Vân thấy.

Hiện tại cơ hội cuối cùng cũng đã đến!

Nếu có thể phục sinh viễn cổ Ma Côn, hắn sẽ có cơ hội trở thành người ngự thú Ma Côn.

Dẫn dắt Ma Côn nuốt hết thiên hạ, điên cuồng trợ giúp mình gia tăng tu vi.

Phải biết rằng, Côn nhân, dùng thôn phệ để tiến hóa.

Bọn chúng là một tồn tại còn kinh khủng hơn so với Thôn Thiên Ma Long, thậm chí có thể nói là tổ tiên của Thôn Thiên Ma Long.

Bạo Dịch rất có tự tin, dựa vào Ma Côn trước mắt này, hắn tuyệt đối có thể đi lên vị trí đệ nhất Thiên Ma Giới.

“Tông chủ.”

Khi này một tên hộ pháp đi tới: “Trận pháp của tông môn chúng ta đã bị phá hết, có cường giả tuyệt thế xông vào, tình hình rất không lạc quan.”

“Tại sao có thể như vậy?” Bạo Dịch kinh hãi.

Hắn vốn cho rằng hộ pháp mang tới tin tức tốt, nào nghĩ tới đó là một tin cực kỳ xấu.

“Biết cường giả tuyệt thế đó là ai không?”

“Trước mắt thì không rõ. Bởi vì người của chúng ta không dám đến quá gần.”

“Đáng chết!”

Bạo Dịch oán hận khẽ cắn môi, nhìn thật sâu về hướng Thôn Thiên Ma Long một chút.

Lấy ra ma kiếm của mình.

“Lệnh cho tất cả các đệ tử của bản tông, triệu hoán tất cả ma thú trong dãy núi tới.”

Nếu là cường giả tuyệt thế, Bạo Dịch quyết định dùng lực lượng lớn nhất đi đối phó.

Cho dù hôm nay hơn một trăm vạn con ma thú bị giết toàn bộ, Hắn sẽ để cho các đệ tử triệu tập ít nhất thêm gần một trăm vạn ma thú nữa.

Hắn tuyệt đối có tự tin, mình dựa vào tu vi Đế Cảnh, còn triệu hoán thêm được trăm vạn ma thú, nhất định đủ để giải quyết bất luận kẻ địch nào xông tới.

Rất nhanh sau đó.

bảy Thôn Thiên Ma Long vờn quanh dưới chân Bạo Dịch, dẫn theo một bang hộ pháp đệ tử đi ra ngoài tông môn.

Ngẩng đầu nhìn lại.

Đã thấy một mỹ nam tử áo trắng, dẫn theo bốn bé gái đáng yêu, dùng vẻ mặt thong dong mà nhìn mình.

“Nam nhân này toàn thân tiên khí, trên đời hiếm thấy, lại có bốn cô con gái sinh bốn bên cạnh...”

“Hắn là nam nhân của huyền băng nữ đế!”

Sau khi nghĩ kỹ, ánh mắt Bạo Dịch run lên.

Dựa vào chuyện Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc bị ma thú tiến công, rất nhanh hắn đã đoán ra được thân phận của Lâm Hiên.

Nghĩ đến đây, Bạo Dịch lập tức hét lớn một tiếng: “Lệnh cho ma thú trong toàn dãy núi, mau giết bọn họ cho ta!”

Rống!!!

Sau khi tất cả các đệ tử của Bát Hoang Ma Tông sử dụng ngự thú chi thuật.

Vô biên ma khí phóng lên tận trời bao phủ toàn bộ Ma Thú Sơn Mạch.

Dưới sự thôi động của cỗ khí này, phàm là ma thú trong Ma Thú Sơn Mạch.

Bất kể là đi trên mặt đất, bay trên bầu trời hay bơi trong nước đều điên cuồng tụ tập về hướng Bát Hoang Ma Tông.

Khí thế như núi đổ, như tận thế giáng xuống.

Không đến thời gian ba hơi thở, trăm vạn ma thú đã vây chu vi Bát Hoang Ma Tông chặt như nêm cối.

Dưới ánh nhìn chăm chú của bọn chúng, tám người chỉ cảm thấy run lên trong lòng, da đầu tê dại.

“Giết cho ta!”

Bạo Dịch hạ lệnh.

Nhưng mà những ma thú này đột nhiên giống như bị điểm huyệt, tất cả đều đứng yên tại chỗ không động đậy chút nào.

Hả?

Thấy thế, Bạo Dịch cùng các đệ tử của Bát Hoang Ma Tông đều ngơ ngác.

Mà đám người Mộ Ấu Khanh, Tiêu Dạ Nhiễm, Khải U Ma Quân thì đều lộ vẻ mặt hiểu rõ.

Chuyện này nhất định là do biểu tỷ phu/đế phu khống chế những ma thú này!

Lâm Hiên mỉm cười, ngón tay thon dài đẹp đẽ nhẹ nhàng hất lên: “Đi thôi.”

Rống!

Trong khoảnh khắc cả trăm vạn ma thú đều cất tiếng rống lớn, giống như phát điên trông về hướng bọn người Bạo Dịch.

Trong nhất thời, hơn sáu vạn người của Bát Hoang Ma Tông thật sự sợ hãi.

“Ông trời ơi! Những ma thú này vậy mà lại tấn công về phía chúng ta!”

“Chuyện này... Chuyện này... Bọn chúng muốn phản bội!”

Khi đại quân ma thú xông đến giữa đám người đệ tử bác hoang ma tông, trong nháy mắt tình thế đã loạn thành một mảnh.

“Biểu tỷ phu, tông chủ kia cũng là Đế Cảnh, hay là để ta đến chăm sóc hắn đi!”

Mộ Ấu Khanh vừa mới tấn cấp Đế Cảnh, kiếm thuật còn đạt đến Đệ Tứ Trọng, đúng là đang trong lúc ngứa tay.

Khải U Ma Quân nói: “Đế phu, tông chủ Bát Hoang Ma Tông có Thôn Thiên Ma Long giúp đở, để ta giúp công chúa đối phó với Thôn Thiên Ma Long của hắn.”

Trong mắt của hắn lóe ra tia hưng phấn.

Con Thôn Thiên Ma Long ban nãy đã bị Mộ Ấu Khanh lấy mất, bây giờ ở đây lại xuất hiện một lúc bảy con, hắn cảm thấy đã kiếm bộn rồi.

Mấy người Tiêu Dạ Nhiễm, Huyết Ly Lão Tổ cũng không cam lòng khoanh tay đứng nhìn, đều muốn tiến lên đánh với Bát Hoang Ma Tông một trận.

“Được.”

Lâm Hiên không muốn để mấy nhóc Tuyền Châu nhìn thấy cuộc chiến giết chóc quy mô lớn như vậy.

Cũng do hắn cảm thấy, mấy người Mộ Ấu Khanh và Khải U Ma Quân bọn họ cũng đủ để ứng phó với tất cả đối thủ trước mắt.

Vậy là gật đầu đưa theo con gái lui ra đằng sau.

Sau đó Mộ Ấu Khanh hưng phấn ngưng tụ ra đạo kiếm, khẽ quát một tiếng: “Giết!”

Nàng cưỡi ngựa đi đầu lập tức giết tới trước mặt Bạo Dịch.

Bạo Dịch lập tức thôi động toàn bộ chân nguyên, khống chế bảy con Thôn Thiên Ma Long hướng thẳng về phía Mộ Ấu Khanh.

“Đừng nghĩ đụng tới một sợi tóc của công chúa!”

Khải U Ma Quân mang theo vô biên ma khí, cầm trong tay Thông U Kiếm phá vỡ hư không mà tới.

Hắn và Mộ Ấu Khanh một trái một phải, tách Bạo Dịch và Thôn Thiên Ma Long của hắn ra.
Chương 312 Chương 312. Tin này quá xấu! (2)

Sau đó, Mộ Ấu Khanh liền bộc phát ra kiếm khí mạnh mẽ không gì sánh được, điên cuồng phát động tiến công về phía Bạo Dịch.

Bạo Dịch làm sao cũng không thể nghĩ tới, thiếu nữ đẹp như tiên này trong chiến đấu lại sắc bén và điên cuồng như thế.

Trong chớp mắt, đã qua ngàn chiêu.

Trên thân thể Bạo Dịch đã bị hơn mười vết thương, vết thương nguy hiểm nhất là suýt nữa đã bị Mộ Ấu Khanh bổ đầu thành hai khúc.

“Nữ tử này nhìn qua chỉ là muội muội theo hầu Bắc Huyền Thiên đế phu mà cũng mạnh mẽ như thế!”

“Thật sự không dám tưởng tượng, nếu Bắc Huyền Thiên đế phu ra tay sẽ đáng sợ đến bực nào.”

Răng Bạo Dịch nghiến kêu ken két.

Trong lòng hắn có một dự cảm mạnh mẽ, đó chính là Bát Hoang Ma Tông hôm nay lành ít dữ nhiều.

Trừ khi...

“Đã không thể dùng các ma hồn khác làm tỉnh lại Ma Côn, vậy ta chỉ có thể lấy ma hồn của mình dung hợp với nó!”

Bạo Dịch nắm chặt nắm đấm.

“Ta có thể chạy trốn!”

“Nhưng hôm nay mà trốn đi ta sẽ vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên được!”

“Nhất định phải vượt qua cánh cửa khó khăn này, vậy ta sẽ biến thành Ma Côn, cắn nuốt các ngươi!”

“Cắn nuốt ngươi, Bắc Huyền Thiên đế phu!”

Nghĩ tới đây, hắn lập tức cầm kiếm đâm vào trái tim của mình.

Đồng thời hội tụ chân nguyên toàn thân, thi triển ngự thú chi thuật, cưỡng ép linh hồn của mình ký kết hồn khế với Ma Côn.

Ngay sau đó thân thể của Bạo Dịch tiêu tán trong không khí.

Ngao ~~~

lúc này toàn bộ bát hoang mang tông đều tung động điên cuồng, phát ra một tiếng gầm gừ kinh thiên động địa từ lòng đất.

Ầm ầm ~~

Rất nhanh sau đó, kiến trúc đã vỡ vụn, mặt đất bị xé rách.

Một bóng đen phóng lên tận trời, ép tất cả đá vụn trong phạm vi xung quanh thành bột phấn.

Theo đó có một đạo ma khí không cách nào hình dung bao phủ phạm vi trăm dặm.

Một con Ma Côn màu đen dài khoảng chừng vạn trượng, xông lên bầu trời, nhìn xuống tất cả mọi người và ma thú phía dưới.

Sau khi nó mở cái miệng rộng, hết thảy những gì trên mặt đất đều điên cuồng phóng vào miệng nó, tránh cũng không thể tránh.

Vô số cây cối và đá vụn xoay tròn bay lên không.

Vô số ma thú rời khỏi mặt đất.

Còn có đệ tử Bát Hoang Ma Tông đếm mãi không hết, theo cơn gió lốc kinh khủng bị quấn lên bầu trời.

Tất cả mọi người Mộ Ấu Khanh, Khải U Ma Quân, Tiêu Dạ Nhiễm trong thời khắc này đều cảm thấy thân thể bị một lực hút kinh khủng trói buộc.

Dù bản thân cũng là Đế Cảnh, cũng không có lực lượng phản kháng.

“Trời ạ, thứ đồ chơi này có tu vi cao hơn Đế Cảnh nhiều! Quá... Quá mạnh!” Mộ Ấu Khanh hoa dung thất sắc, cắn chặt hai hàm răng trắng ngà muốn chống cự lại lực hút của Ma Côn.

Nhưng mà nàng cảm giác được linh lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng tiêu hao hết, sợ là chống đở không được năm hơi.

Hải uma quân cũng cắn răng: “đối mặt với ma thú kinh khủng này, thất khiếu tâm của ta căn bản không có tác dụng, lần này có lẽ hỏng việc!”

Một khi bị Ma Côn nuốt vào, hắn sẽ trở thành bữa ăn trong bụng Ma Côn.

Dù có thể chết đến bảy lần, cũng chỉ có thể không ngừng luân hồi trong bụng Ma Côn mà thôi.

Mộ Ấu Khanh và Khải U Ma Quân còn như vậy, thì càng đừng nói tới mấy người Tiêu Dạ Nhiễm có tu vi thấp hơn bọn họ.

Lúc này.

Dưới sức hút kinh khủng của Ma Côn, tất cả mọi người đều cảm giác được một loại sợ hãi như tận thế đến.

Mà trong khi sông núi đang bay lên, rừng cây bị phá nát.

Một bóng người màu trắng, quang mang vạn trượng xuất hiện trong tầm mắt của đám người Mộ Ấu Khanh.

Lâm Hiên đứng phía trước mấy người Tuyền Châu, chặn lại lực hút kinh khủng của Ma Côn, vị trí bất động.

Sau đó, thấy tay trái của hắn xuất ra Lục Linh Tháp, tay phải xuất ra bốn thanh chuẩn tiên kiếm.

Ngón tay khẽ động, là một đạo ngũ hành thần lôi quyết huyền diệu bay về phía không trung.

Trong chớp mắt, ngày trên không trung trong phạm vi ngàn dặm xuất hiện một lôi vân ngũ sắc.

Sau đó nhanh như điện chớp chia ra làm bốn đám lôi quang hạ xuống, bám vào trên bốn thanh chuẩn tiên kiếm.

“Đi!”

Tay phải của Lâm Hiên chỉ một cái, tiên kiếm tung hoành mười vạn dặm!

Ầm ầm!!

Kiếm khí mạnh mẽ không cách nào hình dung, xé rách hư không, làm bầu trời vỡ nát.

Vô tình khiến Ma Côn che trời lấp đất nổ thành bột phấn.

Ngày tiếp đó Lâm Hiên ném Lục Linh Tháp về phía không trung.

Cánh cửa Lục Linh Tháp mở rộng, bỗng nhiên khẽ hút, đã hút linh hồn Bạo Dịch bám trong cơ thể Ma Côn vào trong.

“Thu.”

Ngón tay Lâm Hiên khẽ động, bốn thanh chuẩn tiên kiếm và Lục Linh Tháp cùng lúc trở về tay hắn.

Toàn bộ hành trình như nước chảy mây trôi, thoải mái phóng khoáng, căn bản không giống như đang tiến hành một trận chiến hủy thiên diệt địa.

Thấy cảnh này, mấy người Tiêu Dạ Nhiễm, Khải U Ma Quân, Huyết Ly Lão Tổ đều ngẩn ra.

Một phần nhỏ đệ tử còn lại của Bát Hoang Ma Tông cũng ngây ra như phỗng, giống như thấy được chuyện khó tin nhất trên đời.

“Đế phu dùng một kiếm đã giết chết thượng cổ Ma Côn, thật sự là mạnh đến không hợp thói thường!”

Mấy người Khải U Ma Quân, Tiêu Dạ Nhiễm trong nội tâm đều vô cùng rung động.

Mà các đệ tử của Bát Hoang Ma Tông thì trong lòng kêu rên không thôi.

“Nếu tông chủ không phái ra ma thú tiến đánh bạn ma quốc và Vô Sinh Quốc, vậy thì bác huyền thiên đế phu sẽ không tới cửa trả thù.”

“Như vậy, không chừng chúng ta có thể đợi được Ma Côn phục sinh, một lần nữa quật khởi tại Thiên Ma Giới, thành tông môn ngự thú lớn nhất.”

“Chỉ đáng tiếc, tông chủ tính một bước sai, từng bước đều sai! Ngàn vạn lần không nên... Không nên trêu chọc đến Bắc Huyền Thiên đế phu!”

Ở trước mặt Lâm Hiên.

Đám đệ tử này bây giờ khắc sâu cảm ngộ, nếu vẫn tiếp tục hèn hạ thì tốt biết bao!

Mặc dù không có danh tiếng gì, cũng sẽ không bị đồng đạo xem thường, ít ra còn có thể bảo vệ một cái mạng đúng không?

Hiện tại thì tốt rồi, một thượng cổ Ma Côn, trước mặt Bắc Huyền Thiên đế phu không chịu nổi một kiếm.

Những đệ tử của Bát Hoang Ma Tông như bọn họ này đơn giản sắp trở thành pháo hôi bị giết trong tích tắc mà thôi.
Chương 313 Chương 313. Hôm nay trẫm muốn giết gà dọa khỉ!

Khác với bọn họ, đôi mắt đẹp của Mộ Ấu Khanh giờ phút này nhìn chằm chằm Lâm Hiên.

Trong nội tâm nàng càng thêm sùng bái, mãnh liệt như kinh đào hải lãng.

“Biểu tỷ phu thật sự rất đẹp trai! Rất đẹp trai! Trời ạ! Ta thật sự hâm mộ biểu tỷ chết mất!”

Tuy là cường giả Đế Cảnh, nhưng ở trước mặt Lâm Hiên, nàng vẫn là dáng vẻ của một tiểu cô nương mê muội.

Mà khi này.

Khiến cho Lâm Hiên có cảm giác thành công nhất chính là, bốn cánh tay nho nhỏ đưa tới trước mặt hắn.

“Cha thật tuyệt!”

“Đúng vậy! Cha thật sự vô cùng lợi hại!”

“Mới vừa rồi con còn lo lắng sẽ bị nó hút vào trong bụng, nhưng sau đó nghĩ lại, có cha ở đây, con không phải sợ!”

“Đúng đúng đúng, kể cả chúng ta bị hút vào trong bụng nó, cha cũng vẫn tìm được chúng ta!”

Nhìn thấy mấy cô nhóc đều có vẻ mặt sùng bái, trong lòng Lâm Hiên như nở hoa.

Con gái bây giờ còn nhỏ, sẽ không dùng những từ ngữ hoa lệ khen mình.

Nhưng các nàng hoàn toàn là bộc lộ chân tình, càng dễ dàng khiến Lâm Hiên trong nháy mắt cảm nhận được thành tựu bùng nổ.

Mắt thấy Bát Hoang Ma Tông cơ bản đã bị hủy diệt, sau đó Lâm Hiên chuẩn bị dẫn mấy người Tuyền Châu rời khỏi đây.

Khải U Ma Quân bước lên phía trước nói: “Hôm nay được đế phu ra tay cứu giúp, tại hạ muốn mời đế phu đến Khải U Quốc ngồi một chút, cho ta tận tâm ý.”

Tuyền Hi hỏi: “Thúc thúc, ở chỗ các ngươi chơi vui không?”

Khải U Ma Quân cười nói: “Giáp ranh với mấy ma quốc của Bắc Huyền Thiên, có thể nói nước ta có vị trí địa lý kỳ lạ nhất, tất nhiên có rất nhiều điều thú vị.”

“Cha hôm qua dạy cho chúng ta, đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường, vậy chúng ta hãy đi xem một chút đi!” Vẻ mặt Tuyền Châu đầy hưng phấn.

Mộ Ấu Khanh vội vàng nhìn về phía Lâm Hiên: “Biểu tỷ phu, có đi không?”

Lâm Hiên cười nói: “Bé con đã nói ra loại danh ngôn chí lý kia, đương nhiên ta sẽ dẫn các nàng đi xem một chút.”

“Được!”

Mấy người Mộ Ấu Khanh và Tuyền Châu nhao nhao vỗ tay reo hò.

Khải U Ma Quân vui vẻ gật đầu: “Đế phu, mời!”

Mày nhìn thấy bóng lưng Lâm Hiên dần dần từng bước rời đi.

Vẻ kính sợ sùng bái trong mắt bọn Tiêu Dạ Nhiễm chưa từng vơi bớt nửa phần.

Tận đến khi Lâm Hiên biến mất, Tiêu Dạ Nhiễm mới nói:

“Bát Hoang Ma Tông chưa diệt trừ hoàn toàn, đế phu khinh thường làm mấy chuyện nhỏ này, mà chúng ta thì không thể qua loa chủ quan.”

Mấy người Huyết Ly Lão Tổ nghe được ý ngoài lời nói của nàng, nhao nhao gật đầu: “Rõ!”

Sau đó bọn họ đặt ánh mắt lên các đệ tử của Bát Hoang Ma Tông.

Giờ khác này, các đệ tử Bát Hoang Ma Tông đều cảm giác được một hơi thở tử vong tiếp cận.

...

Thiên Ma Giới, bách lão sơn.

Lối này ở vị trí trung tâm của Nam Vực Thiên Ma Giới, Có ma hải cao vạn trượng.

Có thể nói là ma khí phun trào, linh khí như suối.

Mà trên đỉnh núi này, là ma chủ ma điện Nam Vực.

“Ma chú, xảy ra chuyện!”

Một thanh âm vội vàng khiến Bạo Húc Vân đang đắm chìm trong tu luyện bỗng nhiên mở mắt.

“Chuyện gì?” Bạo Húc Vân mở miệng hỏi.

Quân tình báo dưới tay hắn nói ra: “vừa mới không lâu trước, Bát Hoang Ma Tông trong Ma Thú Sơn Mạch bị người diệt môn!.”

“Cái gì?!”

Nghe vậy, Bạo Húc Vân bỗng nhiên đứng lên.

Hắn há có thể không biết, bác hoang ma tông là tông môn để để Bạo Dịch của hắn chấp chưởng.

Mà Bạo Dịch có tu vi Đế Cảnh, lại tinh thông ngự thú chi thuật.

Trong Ma Thú Sơn Mạch có mấy trăm vạn ma thú đều có thể bị hắn điều khiển, đều có thể làm vũ khí!

Tại sao lại bị người diệt môn?

“Biết là ai ra tay không?” Bạn húc vân gặng hỏi.

Quân tình báo lắc đầu: “Bởi vì Bát Hoang Ma Tông bị hủy diệt quá nhanh, cho nên rất khó ngay lập tức điều tra ra người ra tay là ai.”

“Nhưng thuộc hạ đặc biệt sưu tập những chuyện lớn gần đây xảy ra ở Nam Vực, có thể phỏng đoán một chút.”

“Ngươi nói!” Bạo Húc Vân bình tĩnh lại.

Hắn biết, bất kể là ai hủy diệt Bát Hoang Ma Tông, năng lực của hắn nhất định là mạnh mẽ hiếm thấy trên đời.

Quân tình báo nói: “Thứ nhất, quan hà thành nơi giao giới của Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc cử hành hội nghị thông thương cùng Bắc Huyền Thiên.”

“Thứ hai, có người nhìn thấy Bắc Huyền Thiên đế phu xuất hiện ở Quan Hà thành, lại biểu hiện ra thiên phú ngự thú không thể địch nổi.”

“Thứ ba, chúng ta giám thị được, Bắc Huyền Thiên đế phu xuất hiện ở Khải U Quốc.”

Sau khi Bạo Húc Vân nghe xong, ánh mắt nhanh chóng trở nên lạnh lẽo.

“Khải U Ma Quân là tên già đời, chưa từng dễ dàng cho thấy lập trường.”

“Hắn có thể mời Bắc Huyền Thiên đế phu đến Khải U Quốc, đã nói rõ rằng Bắc Huyền Thiên đế phu nhất định đã làm chuyện kinh thiên động địa gì đó khiến cho Khải U Ma Quân có ý muốn kết giao.”

“Mà chuyện này, chính là chuyện Bắc Huyền Thiên đế phu diệt Bát Hoang Ma Tông!”

Sau khi nối tất cả các tin tức lại với nhau, Bạo Húc Vân lập tức cho ra kết luận này.

Quân tình báo cúi đầu không nói, rất đồng ý với phán đoán của Bạo Húc Vân.

Bạo Húc Vân nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi đi xuống đi, gọi Ma Phong tới đây.”

“Rõ!”

Không bao lâu sau, một cơn gió đen mờ mịt thổi vào trong đại điện.

Chợt cơn gió đen hóa thành một bóng người màu đen, quỳ một gối xuống đất: “Bái kiến ma chú.”

Bạo Húc Vân mở bàn tay ra, xuất ra một đoàn Diệt Thế Hỏa Liên Hoa, nói:

“Ma Phong, bây giờ ngươi mang một đóa Diệt Thế Hỏa Liên Hoa này đi tới Khải U Quốc.”

“Ngày sau khi tìm thấy Bắc Huyền Thiên đế phu, người hãy ném đóa Diệt Thế Hỏa Liên Hoa này về phía hắn!”

Ma Phong tiếp nhận hỏa liên hoa: “Rõ!”

“Nhớ kỹ, Bắc Huyền Thiên đế phu chính là cường giả tuyệt thế, điều ta muốn người làm là đánh lén, không phải cứng đối cứng trước mặt hắn.”

Bạo Húc Vân tiếp tục nói: “Ngày nếu không may thất bại, đừng để cho bắc duyên thiên đế phu bắt được bất kỳ nhược điểm gì.”

Hắn đã hạ quyết tâm, để cho Ma Phong đến vô ảnh đi vô tung cầm theo Diệt Thế Hỏa Liên Hoa đánh lén Lâm Hiên.
Chương 314 Chương 314. Tin này quá xấu!

Nếu thành công, vậy nhân tiện tiêu diệt luôn cả Khải U Quốc, nhất cử lưỡng tiện.

Còn nếu thất bại.

Dùng sự chân thành của Ma Phong đối với mình, cũng sẽ lập tức tự vẫn, không khai ra mình Mà làm ảnh hưởng đến kế hoạch lớn làm nổ tung đại hội vạn quốc.

“Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh!” Ma Phong không chút do dự thu lại Diệt Thế Hỏa Liên Hoa rời khỏi.

...

Bắc Huyền Thiên, Thủy Tinh Cung.

Đông Hoàng Tử U ngồi ngay ngắn trên băng Phượng thần tọa, trên gương mặt xinh đẹp đều là ý lạnh.

Mà ở nơi ánh mắt nàng nhìn đến, tất cả đều bị ý lạnh làm đóng băng.

Trong không khí, tràn ngập hơi thở giết chóc.

Dưới ánh nhìn chăm chú của nàng, ngàn vị văn thần võ tướng trong huyền băng cung đại điện đều điên cuồng rung động trong lòng, không dám ngẩng đầu, không dám há mồm thở dốc.

Nếu nói đến sợ hãi nhất, đương nhiên chính là phó tổng quản nội vụ đại thần Vương Hồng Xuân đang quỳ gối trong điện.

Đông Hoàng Tử U đưa ánh mắt nhìn lên người Vương Hồng Xuân.

Ý lạnh trong đôi mắt đẹp, như muốn khiến Vương Hồng Xuân bị đóng băng vỡ nát.

Nghe nàng gằn từng chữ:

“Trong mấy ngày trước, trẫm đã nói rõ đại hội vạn quốc không được hao người tốn của, càng không được phép có người lợi dụng cơ hội lần này để kiếm lời trung gian bỏ túi tiền riêng, ăn mòn triều chính.”

“Mà ngươi, Vương Hồng Xuân, biết rõ vẫn cố phạm phải!”

“Ngắn ngủi mấy ngày, người đã lợi dụng danh nghĩa đại hội vạn quốc, nuốt chửng mười vạn lượng vàng, hai vạn khối thượng phẩm linh thạch, ngươi còn có mặt mũi nói mình là nguyên lão hai triều sao?”

Tên Vương Hồng Xuân này, ngay từ đầu chính là một trong mấy đại nguyên lão vẫn luôn âm thầm cực lực phản đối Đông Hoàng Tử U đăng cơ.

Nếu như hắn chỉ là một lão già ngoan cố, Đông Hoàng Tử U sẽ không thèm để ý, cũng sẽ không đẩy hắn vào chỗ chết.

Nhưng lần này, Vương Hồng Xuân dám đối với thánh ý, mượn cơ hội ăn nhiều tài phú như vậy, Đông Hoàng Tử U không có lý do gì không ra tay!

“Bệ hạ, thần nhất thời hồ đồ, xin bệ hạ Xem ờ diệc thần là nguyên lão hai triều, tha cho thần lần này!” Vương Hồng Xuân nơm nớp lo sợ cầu xin tha thứ.

“A, nguyên lão hai triều?” Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng.

“Có người nói với ta, thiên tử phạm pháp tội như thứ dân, huống chi một tên nguyên lão hai triều như ngươi?”

Chúng đại thần nghe xong lời nói này, không khỏi âm thầm giật mình.

Thiên tử phạm pháp tội như thứ dân, đây đúng là một câu nói đại trí tuệ!

Trong thiên hạ này người có thể nói với bệ hạ câu đó, sợ là chỉ có đế phu.

Lúc này Đông Hoàng Tử U chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nói:

“hôm nay, trẫm muốn giết gà dọa khỉ, để cho huyền băng cung này, trở nên khiết bạch vô hà như tuyết đọng bên ngoài!”

Nói xong, ngón tay ngọc của nàng khẽ bắn.

Một luồng ánh sáng tím huyền bí bắn về phía Vương Hồng Xuân, trong nháy mắt xe hắn thành bột phấn cắn nuốt vào trong hư không.

Thấy thế, toàn trường phải sợ hãi, văn thần võ tướng vội cúi người quỳ lạy:

“Bệ hạ uy vũ!”

“Bệ hạ thánh minh!”

“Chúng thần chắc chắn cẩn tuân thánh ý của bệ hạ, chết cũng không đổi!”

Sau khi Đông Hoàng Tử U hạ triều, ngày nàng tiến về càng tâm điện phê duyệt tấu chương.

Trên đường, dáng người nóng bỏng của Nhược Ảnh bỗng nhiên xuất hiện: “Bệ hạ, có tình huống bất ngờ xuất hiện.”

“Nói.” Đông Hoàng Tử U đứng chắp tay, phượng bào ung dung hoa lệ nhẹ nhàng bay múa trong gió nhẹ.

Nhược Ảnh: “Quốc quân của Ứng Trạch Quốc khi biết bệ hạ muốn tổ chức đại hội vạn quốc, đặc biệt lệnh cho thái tử tự mình áp giải một lượng lớn vật liệu xây dựng bằng Ngọc Thạch đến địa điểm tiến hành đại hội, trợ giúp xây dựng hội trường.”

“Nhưng mà, khi bọn họ đến biên giới của Bắc Huyền Thiên và Động Nguyên Thiên thì bị một nhóm sơn tặc cướp giết!”

Sau khi Đông Hoàng Tử U nghe được thì nhíu chặt lông mày: “Đám sơn tặc này phải là người của Động Nguyên Thiên không?”

“Phải!”

Nhược Ảnh gật đầu: “Thuộc hạ phái người kín đáo đi tới đó điều tra, phát hiện ra đối phương đến từ Động Nguyên Thiên nhiên của Nhật Chiếu Quốc.”

“Sơn trại đó tên là Lương Sơn trại, trại chủ là Tần Vũ, có lai lịch không nhỏ,”

“Nói ta nghe một chút.” Đông Hoàng Tử U mười phần bình tĩnh nói.

Nhưng Nhược Ảnh biết rõ tính khí của nàng, biết nàng rất có thể đã động sát tâm.

Nhược Ảnh: “Người này chẳng những có thiên phú võ đạo siêu tuyệt, hắn lại còn là ân sư của thánh chủ Động Nguyên Thiên Lăng Phong Thánh Địa.”

“Mà Lăng Phong Thánh Địa, chính là một trong số thập đại thánh địa của Động Nguyên Thiên, có bối cảnh vô cùng hùng hậu.”

Sau khi Đông Hoàng Tử U nghe xong, cười lạnh một tiếng:

“Nó có bối cảnh hùng hậu đến đâu, Bắc Huyền Thiên của chúng ta cũng phải có thù báo thù, có oán báo oán.”

“Ngươi sai người thu thập tất cả chứng cứ, rồi dẫn người đến Lương Sơn trại lấy đầu Tần Vũ, tiêu diệt Lương Sơn trại.”

“Rõ!” Trong lòng Nhược Ảnh có chút nhiệt huyết dâng lên.

Có thể nói Đông Hoàng Tử U là người cứng rắn, cực kỳ công chính.

Lương Sơn trại bắt nạt Bắc Huyền Thiên như vậy, chỉ có thể lấy mạnh chế mạnh, mới có thể bảo vệ được càng nhiều người của Bắc Huyền Thiên được an toàn.

Ngay khi Nhược Ảnh muốn rời đi, Đông Hoàng Tử U giơ tay lên ra hiệu nàng chờ một chút:

“Ứng Trạch Quốc rất quan tâm đến đại hội vạn quốc, lại còn phái thái tử đưa đến vật liệu trợ giúp xây dựng.”

“Đây là thành ý, trẫm không thể bạc đãi.”

“Ngươi mau chóng chuẩn bị một phần hậu lễ đưa tới Ứng Trạch Quốc, biểu đạt lòng biết ơn của trẫm với hắn.”

“Rõ!” Nhược Ảnh gật gật đầu.

Nàng không khỏi nghĩ đến, từ trước tới nay ở Cửu Thiên Tiên Vực, đế hoàng không dưới ngàn vạn.

Nhưng lấy thân nữ nhi mà quản lý thiên hạ chỉ có một mình Đông Hoàng Tử U mà thôi.

Mà đế hoàng có thể cẩn thận đối đãi với thủ hạ như thế, cũng chỉ có một mình Đông Hoàng Tử U!

...

Khải U Quốc.

Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh, đưa theo mấy nhóc Tuyền Châu, dưới sự dẫn đầu của Khải U Ma Quân đi thẳng tới ma cung.

Mấy cô bé đang nhìn hoàn cảnh xung quanh của Khải U Ma Cung, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Chương 315 Chương 315. Chỉ có một mình Đông Hoàng Tử U mà thôi!

“Quả nhiên giống như thúc thúc nói, hoàn cảnh nơi này thật khác biệt!”

“Đúng vậy, giả sơn và suối nước trong ma cung thật ma huyễn!”

Khải U Ma Quân ở một bên âm thầm gật đầu, ngay trước mặt đế phu, sao hắn dám ăn nói lung tung.

Mà nhìn thấy mấy người Tuyền Châu tràn ngập hiếu kỳ đối với hoàn cảnh trong cung, hắn càng nhịn không được bắt đầu vui vẻ.

Có thể khiến bọn nhỏ thích, là có thể có được hảo cảm của đế phu.

Bởi vì hắn đã nhìn ra, đế phu hóa ra lại đường đường chính chính là một cuồng ma sủng nữ nhi.

Nếu muốn lấy lòng đế phu, biện pháp tốt nhất chính là lấy lòng con gái của hắn.

“A? Lão gia gia kia đang làm gì?”

Tuyền Hàm tò mò chỉ về phía một lão già áo đen trong đình xa xa.

Mọi người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy lão giả kia đang ngồi xổm trên mặt đất.

Dùng một con dao tạo hình kỳ lạ, khắc gì đó trên một tảng đá màu đen.

Khải U Ma Quân nói: “Các tiểu công chúa, đây là quan tế tự của nước ta, mỗi khi đến thời gian tế điện tiên tổ, bọn họ sẽ khác một ít bia đá tế tự.”

“Hóa ra là như vậy, chúng ta đi xem một chút lão gia gia đang khắc cái gì đi!”

Mấy nhóc con lập tức tay cầm tay cùng nhau chạy về hướng quan tế tự.

Sau đó mỗi người đều ghé vào hai bên bia đá tế tự, chớp mắt to nhìn mặt ngoài bia đá.

Đôi mắt Tuyền Châu xoay tròn vài vòng: “Lão gia gia khắc chữ sao?”

Tuyền Hi cong miệng lên: “Trên đời không có loại chữ kỳ quái như vậy chứ.”

Tuyền Hàm khẽ gật đầu: “Ta nhìn thấy có rất nhiều nơi trong ma tộc dùng chữ giống với Cửu Thiên Tiên Vực của chúng ta, cũng không có loại chữ kỳ quái như thế này!”

“Vậy chúng nó là ma thú.” Sắc mặt của Tuyền Ấu chắc chắn nói.

Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm lập tức nhìn về phía Tuyền Ấu: “Làm sao ngươi biết bọn chúng là ma thú?”

Tiền ấu nghĩ nghĩ, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Trực giác.”

“A ~ Vậy khẳng định không phải là ma thú!”

Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm đều có vẻ mặt kiên định khẽ gật đầu.

Trực giác của Tuyền Ấu từ trước tới nay sai vô cùng.

Giống như vài ngày trước khi ở Thủy Tinh Cung.

Tuyền Ấu nói cho ba người tỷ tỷ về trực giác của nàng, bít tất đáng yêu màu hồng của nàng biến mất, nhất định là bị gió thổi bay đi.

Mấy người Tuyền Châu ban đầu rất tin tưởng nàng, cảm thấy nàng nói có chút đạo lý.

Nhưng đến lúc ăn cơm tối, các nàng nhìn thấy Thiên Cẩu Thú trốn đi len lén đang ăn bít tất màu hồng, mới biết được hóa ra bít tất của Tuyền Ấu bị Thiên Cẩu Thú ăn trộm.

Cho nên, ba vị tỷ tỷ đều tin tưởng vô cùng vững chắc, trực giác của Tuyền Ấu không đáng tin!

Khi gặp phải vấn đề gì đó, điều đầu tiên mấy nhóc con nghĩ sắp tới là cha không gì không làm được.

Mộ Ấu Khanh cười nhìn về phía Lâm Hiên một chút, biểu tỷ phu không chỉ là văn thánh đương thời, còn thông thiên văn, thông hiểu cổ kim.

Trên đời này sao còn có thứ gì mà hắn không biết.

Lâm Hiên cười nói: “Trên này đúng là chữ của ma tộc, chỉ là kiểu chữ này đã vô cùng xa xưa cổ lão, bình thường chỉ có khi tế tự mới có thể dùng.”

“Trên kia viết cái gì đó?” Tuyền Châu hỏi tiếp.

Lâm Hiên: “Chủ yếu viết là khẩn cầu tổ tiên chúc phúc, phù hộ quốc thái dân an, non sông lớn mạnh.”

Nghe được lời Lâm Hiên nói, Khải U Ma Quân và quan tế tự đều dùng vẻ mặt tán thưởng nhìn hắn.

“Đế phu thật sự là nghe nhiều biết rộng, đối với văn tự của Khải U Quốc chúng ta thật sự là xe nhẹ đường quen.”

“Chờ sau khi trở về, cha nhất định phải dạy cho chúng ta kiểu chữ này!”

Các bé con đều rất hưng phấn quấn lấy Lâm Hiên, các nàng đối với loại chữ kỳ lạ này cảm thấy rất có hứng thú.

“Không có vấn đề, các con muốn học bao nhiêu cha đều sẽ dạy các con.” Vẻ mặt của Lâm Hiên đầy cưng chiều.

Nhìn thấy Lâm Hiên bác học như thế, đối với các con lại từ ái như vậy, mọi người đều âm thầm cảm khái không thôi.

Huyền Băng Nữ Đế thật sự là tìm được một nam nhân tốt.

“Đế phu, mời!” Khải U Ma Quân dùng vẻ mặt lấy lòng nói, “Tại hạ sai người chuẩn bị đặc sản mỹ vị của bổn quốc.”

Sau đó Lâm Hiên rời đi theo Khải U Ma Quân, đi về hướng Ma Cung đại điện.

Trên đường, mấy nhóc con vẫn nhắc đến chữ trên tấm bia đá vừa rồi.

Tuyền Châu nói: “Nhìn thấy non sông lớn mạnh, ta lập tức nghĩ tới một thành ngữ, nói là sơn cùng thủy tận.”

Tuyền Hi cười nói: “Vậy ta cũng nghĩ đến một thành ngữ, gọi là tận sức nỗ lực.”

“Các tỷ tỷ, hóa ra các ngươi đang chơi thành ngữ domino!” Ánh mắt Tuyền Hàm sáng lên, “Vậy ta cũng tiếp một cái muốn làm gì thì làm.”

Tuyền Ấu nhếch miệng nhỏ, tiếp theo của muốn làm gì thì làm là gì? Thật khó nghĩ!

Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm đồng thời nhìn về phía Tuyền Ấu: “Tuyền Ấu, muội cũng tiếp đi!”

Tuyền Ấu bỗng nhiên nghĩ đến, mở đầu và phần cuối của muốn làm gì thì làm đều là “vì”, thế là nói muốn làm gì thì làm.

Tuyền Châu, Tuyền Hi, Tuyền Hàm: “...”

Muội muội thật đúng là đầu cơ trục lợi.

Nhìn thấy ba tiểu nha đầu bị Tuyền Ấu làm cho im lặng, Lâm Hiên cùng Mộ Ấu Khanh nhịn không được mà bật cười.

Đưa bốn bé đáng yêu này theo bên cạnh, thật đúng là tăng thêm rất nhiều niềm vui.

Cứ như vậy cười cười nói nói, bọn Lâm Hiên tiến vào trong đại điện, sau đó được Khải U Ma Quân sắp xếp trên chủ vị.

Đến khi qua ba lần rượu.

Ngoài cửa bỗng nhiên đi tới một ma tướng nói: “Bệ hạ, trong cảnh nội nước ta, bỗng nhiên có Ma Sơn hiện thế!”

Ma Sơn!

Nghe như vậy, Khải U Ma Quân không khỏi sáng mắt lên.

Ma Sơn, đối với ma tộc Thiên Ma Giới mà nói, là một loại cảnh quan vô cùng thần kỳ.

Núi này không định giờ, không hẹn địa điểm, xuất hiện ở bất kỳ ngóc ngách nào của Thiên Ma Giới.

Nó cao ngàn vạn dặm, đến tận mây xanh.

Rộng trong phạm vi trăm vạn dặm, tráng lệ mà rộng rãi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom