• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tuyển tập thơ Nguyễn Phong Việt (1 Viewer)

  • Tường vi nở muộn - Thơ Nguyễn Phong Việt

Vì đã để một bàn tay chờ đợi quá lâu
vì những thương nhớ kia cũng đã đến lúc không còn tin vào những nguyện cầu
nên ta cần một lời xin lỗi…

*

Chúng ta đâu thể nhắc nhở nhau phài dè chừng từng ước mơ nông nổi
chúng ta đâu thể níu chân người này để người kia một mình bước tới
chúng ta đâu thể xem tương lai là trò đùa rồi quên đi sự đánh đổi
mà sống bình an…

*

Ta phải là người đầu tiên nói lời xin lỗi với bước đường gian nan
vẫn muốn đi một mình dù trong lòng trống vắng
vẫn muốn cô đơn dù đêm đêm nghiêng tay gói lại từng giọt nước mắt
vẫn muốn cười hồn nhiên dù cơn đau chưa một lần thở than yếu ớt
trước mắt mọi người!

*

Ta không thể để người chờ đợi với yêu thương nhòa trên nét chỉ tay
khi cuộc đời biết đổi thay chỉ trong cái chớp mắt
ta bước đi và mong người gặp một ai khác
ta bước đi và mong người thản nhiên bẻ đôi một hạt mưa để tìm cho ra hơi ấm
ta bước đi và ngàn lần mong người đừng đánh rơi một tiếng nấc
tim ta sẽ vỡ òa theo…

*

Ta sẽ đến bên em vào một ngày gió thổi
Ta sẽ lôi kéo những ước mơ của ngày yêu dấu
Ta sẽ mang đến những đóa hoa tường vi nở muộn
Cột vào đó sợi dây nhớ thương chưa kịp cất thành lời
Ta bước đến bên em nhiều điều hối lỗi
Nhưng em liệu có còn ban cho ta một giấc mơ…

*

Giấc mơ “về ngôi nhà và những lũ trẻ” - như lời hát vi vu ngày xưa ta từng hát
Giấc mơ mỗi chiều về anh rời công sở đến đón em và “chúng mình đi ăn tối nhé”
Giấc mơ cùng xem một bộ phim tình yêu và sự hy sinh mà Jack và Rose từng đóng
Chiếc ghế bành ở phòng khách sẽ là nơi em âu yếm hôn anh
Và mình sẽ cõng nhau đến đẩy cửa phòng ngủ
Để những vì sao say sưa chung một giấc lành…

*

Người ta nói tình yêu là vấn đề thời điểm
Nếu gặp nhau sớm quá, hoặc muộn quá đều vô nghĩa
Nếu anh gặp em như một định mệnh mong chờ
Thì ta cứ ly biệt nhau như cuộc đời đã ngỡ
Biết nói gì đây khi anh quay lưng bước đi chỉ vì muốn em hạnh phúc!

*

Nhưng…
Nếu định mệnh chọn anh là người được đưa chiếc nhẫn tròn vào ngón tay áp út của em mãi mãi
Nếu chuông thánh đường sẽ ngân vang vào một ngày không còn “sớm quá hoặc muộn quá”
Liệu em có âm thầm
Đợi những đóa tường vi…
Đợi những đóa tường vi…
Đợi những đóa tường vi…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom