Editor: Tường An
“Không cần cảm tạ, dù sao ngươi cũng là huynh đệ của Vưu Hi, ta nhường ngươi là dĩ nhiên.”
Mộ Như Nguyệt không nói còn đỡ, vừa nói lời này làm Vưu Kỳ suýt nữa hộc máu, sắc mặt xanh mét đáng sợ, trong mắt như bùng lên hai ngọn lửa phẫn nộ.
“Tốt, kế tiếp chúng ta sẽ đấu giá vật phẩm cuối cùng.”
Bán đấu giá sư vừa dứt lời, mọi người đều trở nên khẩn trương.
Mọi người đều biết, vật phẩm cuối cùng nhất định là trân quý nhất….
Trước ánh mắt chờ mong của mọi người, bán đấu giá sư chậm rãi lấy ra một gốc dược liệu đỏ như máu, cười nói: “Đây là Huyết vụ hoa, dược liệu thần bí lần này chúng ta muốn đấu giá, nghe nói Huyết vụ hoa có thể giúp võ giả thần hoàng sơ cấp trực tiếp đột phá lên thần hoàng trung cấp, còn có thể bảo vệ thủy hỏa bất xâm, cho nên giá cả cũng sẽ cao tương xứng, khởi điểm là một trăm linh thạch cao cấp!”
Mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, đặc biệt là những võ giả thần hoàng sơ cấp, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Huyết vụ hoa.
Còn những người khác thì nhìn trúng nó vì có thể bảo vệ thủy hỏa bất xâm…
“Ân?”
Khoảnh khắc Mộ Như Nguyệt nhìn thấy Huyết vụ hoa, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác khác thường, loại cảm giác không rõ này làm nàng nhíu chặt mày…
“Nguyệt Nhi, sao vậy?” Đỗ Phỉ Phỉ khó hiểu nhìn Mộ Như Nguyệt, tò mò hỏi.
“Không có gì.” Mộ Như Nguyệt lắc đầu, nhàn nhạt nói: “Huyết vụ hoa này, ta nhất định phải lấy được.”
Nghe vậy, Đỗ Phỉ Phỉ bĩu môi: “Không phải chỉ là một gốc dược liệu thôi sao? Nếu ngươi muốn đột phá thần hoàng trung cấp, ta có thể nói sư phụ cho ngươi một viên đan dược, hiệu quả cũng tương đương với Huyết vụ hoa, cho nên ngươi không cần lãng phí linh thạch.”
Mộ Như Nguyệt không nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Huyết vụ hoa.
Nàng có cảm giác, mình nhất định phải có được Huyết vụ hoa này…
“Hai trăm linh thạch cao cấp.”
Một thanh âm từ trong đám người vang lên.
Mọi người đều sôi nổi ra giá, hiển nhiên ai cũng muốn có được Huyết vụ hoa…
Chẳng mấy chốc, giá cả đã lên đến một ngàn linh thạch cao cấp.
Tới mức giá này, thanh âm ra giá lại dần dần nhỏ xuống…
Mộ Như Nguyệt nhìn đám người một lượt, chậm rãi đứng dậy: “Ta không có linh thạch sang quý nhưng ta vô tình có được hai đan phương thất truyền, không biết có thể dùng để đổi Huyết vụ hoa hay không?”
Nghe vậy, bán đấu giá sư hơi sửng sốt, sau đó phái người đi hỏi ý kiến của chủ nhân vật phẩm.
Một lúc sau, người nọ đi đến bên cạnh bán đấu giá sư, thì thầm vào tai hắn mấy câu, bán đấu giá sư ngẩng đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, nói: “Chúng ta tôn trọng ý kiến của chủ nhân vật phẩm, hắn đồng ý ngươi dùng đan phương trao đổi, nhưng phải xem trình độ trân quý của đan phương trước.”
Mộ Như Nguyệt gật đầu, lấy từ trong nhẫn không gian ra hai tờ đan phương đưa cho người nọ.
Nửa ngày sau liền có câu trả lời, chủ nhân Huyết vụ hoa đồng ý đổi lấy đan phương của nàng…
Bởi vậy, hội đấu giá xem như kết thúc viên mãn.
“Đáng tiếc, quá đáng tiếc.” Đỗ Phỉ Phỉ lắc lắc đầu, thở dài một tiếng.
Dù chỉ mới nhìn thoáng qua, Đỗ Phỉ Phỉ cũng có thể thấy nội dung trong tờ đan phương của Mộ Như Nguyệt.
Đan phương kia chính là thứ sư phụ tìm đã rất lâu mà không tìm được, vậy mà nàng cứ lấy ra trao đổi như vậy.
Thật đúng là bại gia tử!
Có điều, cũng chỉ có bản thân Mộ Như Nguyệt mới biết được tác dụng của Huyết vụ hoa…
Bình luận facebook