Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-11
Chương 11: Khảo Hạch Tập Trung
Lúc gần tới trường thì giáo viên chủ nhiệm gửi tin nhắn tới cho hai người, hóa ra buổi chiều hôm nay không có học, thay vào đó sẽ có thông báo về việc thanh tra của bộ giáo dục xuống kiểm tra chất lượng học sinh của trường đột xuất. Vì đây là ngôi trường cao trung lớn nhất thành phố nên nó có diện tích lớn nhất và trang thiết bị gần như tốt nhất, các học sinh đạt hạng cao trong khảo hạch cấp trường cũng sẽ được tập trung ở đây.
Đậu xe đi vào trong trường Lý Nhã Kỳ khó chịu:
“Thường thì một tháng nữa mới tiến hành kiểm tra, tại sao năm nay lại kiểm tra đột xuất vào lúc này, đợi một tháng nữa là ta có thể tăng đến Thất Hồn Cảnh trung kỳ rồi.”
Hắn chép miệng:
“Có gì khác biệt, Cửu Hồn Cảnh bình thường đụng phải ngươi cũng ăn đạn như thường.”
Nàng gật gù:
“Đại ca nói cũng đúng, chỉ là ta sợ rằng thanh tra của bộ sẽ không cảm thấy ấn tượng với tử vi của ta.”
Thực ra nàng lo lắng như vậy không phải không có cơ sở, mỗi lần thanh tra của bộ kiểm tra kết quả xong thì sẽ báo lại cho các học viện cao cấp, thành tích không nổi bật thì sẽ khó gây chú ý. Thậm chí vài lần còn có giáo viên của học viện cao cấp đi cùng với thanh tra, nếu họ hài lòng thì rất có thể sau này tham gia Thăng Thiên Đài sẽ được bọn họ chú ý nhiều hơn.
Thăng Thiên Đài chính là khảo hạch lớn do Thiên Hồn học viện và Sáng Thế Thần Điện tổ chức vào tháng mười một mỗi năm, các giáo viên cùng đại diện các trường học sẽ quan sát thủ công, mỗi người một lúc chỉ quan sát được một người thông qua số báo danh.
Năm ngoài số người tham gia khảo hạch lên tới hơn một triệu đương nhiên họ sẽ quan sát người mình đã có ấn tượng từ trước, ba trăm cái quốc gia với hơn một trăm ngàn cái cao trung, mỗi cái cao trung dựa theo đánh giá chỉ được từ mười đến mười năm người được phép tham gia.
Hắc Dạ cao trung nơi mà hắn cùng Lý Nhã Kỳ đang theo học có bảy trăm học sinh cuối cấp và mười năm người được phép tham gia Thăng Thiên Đài. Những học sinh còn lại chỉ có thể chọn những học viện cấp hai để đăng ký nguyện vọng, một người đậu vào thì phải loại đi khoảng bốn mươi người.
Xếp hạng thực lực học sinh cuối cấp thì Thiên Tiếu hiện tại luôn nằm ở vị trí 20 - 25, tuy kiếm pháp của hắn rất tốt nhưng tu vi lại chỉ thường thường. Đã thế Khí Hồn còn chưa có Hồn Ngọc trụ cột nên thiệt thòi hơn những người khác rất nhiều, khả năng chiến thắng mỗi lần kiểm tra thực lực cũng thấp hơn bình thường rất nhiều.
Không nghĩ nhiều nữa, cứ đến trường học rồi xem lão sư nói gì cái đã, bây giờ bọn họ nói cái gì cũng vô dụng, lúc bọn họ vào lớp thì tất cả mọi người đã ở trong lớp rồi.
Hai người vừa đi vào trong thì mấy người bàn đầu liền nói:
“Lớp trưởng với lớp phó sáng nay đi xin việc ở đâu thế, bọn ta nghe lão sư nói hai người đi tới bệnh viện xin việc đúng không?”
Thiên Tiếu cười nói:
“Đúng thế, bọn ta xin việc ở Thiên Hà bệnh viện.”
Ngồi xuống vị trí của mình chưa kịp nóng mông thì mấy người lại quay xuống hỏi giống như tò mò lắm:
“Thế làm ở bệnh viện có gì vui không?”
×— QUẢNG CÁO —
Hắn cười đáp:
“Sáng giờ thì chưa có gì đặc biệt, mới thấy có một người chết thôi, ai thích nhìn người chết không ta giới thiệu cho vào làm chung.”
“Không nói chuyện nữa.”
Tiếng quát của Quang Tiến lão sư khiến cho mấy người kia giật mình, không dám hóng chuyện nữa, tất cả đều quay lên bảng. Quang Tiến lão sư nổi tiếng khó tính trong số các chủ nhiệm, hắn chỉ hơi dễ tính với Thiên Tiếu và Lý Nhã Kỳ bởi cả hai học giỏi thôi, những người khác thử quậy là biết tay ngay.
Hắn hắng giọng:
“Ta đã gửi tin nhắn cho tất cả mọi người, các lão sư trưa nay chẳng ai dùng bữa cả, tất cả phải ở lại họp để rõ ràng thông tin rồi báo lại cho các ngươi, lần này thông tin rất nhiều nên các ngươi phải tập trung cho lão sư. Khảo hạch lần này rắc rối hơn mọi lần, nhìn vào thông báo thì các ngươi chắc cũng hiểu sơ rồi, lần này không khảo hạch từng trường nữa mà chia nhóm học sinh ra để khảo hạch.
Cụ thể thì những học sinh trong top 100 của mười cái cao trung trong Hắc Dạ Thành sẽ khảo hạch đồng loạt tại Hắc Dạ cao trung. Những người trong top 200 thì đúng bảy giờ sáng phải có mặt tại Nhất Diệp cao trung, top 300 thì tới Nhị Diệp cao trung, còn lại thì tới quảng trường thành phố để khảo hạch tập trung. “
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên, mọi người đều tỏ ra bất ngờ với hình thực khảo hạch năm nay.
Quang Tiến lão sư vỗ bàn để các học sinh tập trung:
“Để lý giải cho lý do khảo hạch lần này thì người trên bộ nói làm vậy để đỡ tốn thời gian của các lão sư đến từ Cao Cấp học viện, khảo hạch như thế này thì họ các trường chắc chắn sẽ cử người đến, cơ hội được chú ý của các ngươi cũng lớn hơn rất nhiều.”
Lý Nhã Kỳ giơ tay rồi hỏi:
“Thế Thập Đại học viện có cho người tới không?”
Quang Tiến lão sư bĩu môi:
“Ngươi tưởng đây là Kinh Đô hay Tứ Đại Thành, lão sư của Thập Đại học viện sẽ không có tới đâu, nhưng sẽ có học sinh năm cuối của học viện tới đây ghi hình. Đương nhiên nếu các ngươi gây ấn tượng được thì họ rất có thể sẽ đề cử cho lão sư đang dạy mình, lớp chúng ta người có hi vọng nhất chính là Nhã Kỳ bạn học, ngươi nhất định phải cố gắng.”
Lý Nhã Kỳ vui vẻ đáp:
“Nhất định ta sẽ cố gắng.”
Lão sư nhìn sang ngồi bên cạnh Thiên Tiếu rồi nói:
“Lớp phó Thiên Tiếu cũng phải cố gắng lên, lão sư biết thiên phú của ngươi rất tốt, lần này nắm chắc vào hai mươi người đứng đầu thì giấc mơ vào Hắc Dạ học viện của ngươi chắc chắn sẽ thành hiện thực.”
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu mỉm cười:
“Ta biết rồi, lão sư yên tâm.”
Lão sư ho khan một tiếng rồi nói:
“Lớp chúng ta có tám người nằm trong top 100 người mạnh nhất, ngày mai các ngươi ăn mặc chỉnh tề, mang theo hai bộ quần áo cùng đồ để vệ sinh cá nhân. Do lượng học sinh khảo hạch khá đông và danh mục khảo hạch thêm mấy nội dung thế nên sẽ mất khoảng ba ngày, các ngươi đi về nhớ thông báo với gia đình.
Ngoài những thay đổi trên thì Thiên Hà thương hội cũng sẽ cử đại diện tới bởi họ là nhà tài trợ cho lần khảo hạch tập trung đầu tiên này, bọn họ hiện tại muốn mở rộng kinh doanh nên muốn tuyển nhân viên. Mọi người hết sức chú ý cho lão sư, lần này phải cố hết sức bởi dù không vào được học viện mong muốn thì tương lai cũng có thể trở thành nhân viên của Thiên Hà thương hội.”
Lúc này thì cả phòng học như nổ tung, bọn họ cố gắng vào các học viện cao cấp chính là muốn khi ra trường sẽ có một công việc tốt. Không phải ai cũng có dũng khí chiến đấu với Yêu thú, một công việc với đãi ngộ cao là thứ mà mọi người đều hướng tới, Thiên Hà thượng hội đãi ngộ thuộc hạng nhất nên ai chả muốn vào đó làm việc.
Quang Tiến to giọng:
“Im lặng đi, lần này khảo hạch được phép sử dụng trang bị hỗ trợ cấp một, ai có tiền thì đừng tiếc rẻ mà bỏ ra. Cần nói thì cũng nói xong rồi, tất cả mọi người nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi giữ sức cho ngày mai, tan học.”
Lão sư rời đi thì tất cả mọi người ùa ra ngoài nhanh chóng về nhà, trên đường về nhà hắn gọi điện cho y tá trưởng xin vắng mặt ba ngày, dù rằng một tuần chỉ cần đi làm ba hôm nhưng vắng ba ngày liên tục không thông báo thì cũng không tốt.
Hai người về đến nhà thì Lý Nhã Lan chỉ ra nói rằng cảm hứng đang lên muốn tập trung sáng tác, bữa tối hai người tự xử, rất nhanh cả hai đều thống nhất là ra ngoài ăn. Thế nhưng hiện tại còn sớm quá, đi ăn tối lúc này thì có chút kỳ, Lý Nhã Kỳ quyết định để khoảng bảy giờ tối rồi đi ăn là vừa.
Nhớ tới lâu rồi không dọn dẹp phòng của cha mẹ hắn quyết định đi mua chút hoa quả về thắp hương, vào tới trong căn phòng quen thuộc hắn bày hoa quả lên đĩa, lau dọn một chút rồi thắp hương.
Quỳ dưới mặt đất hắn ta thì thầm tâm sự:
“Cha mẹ có thấy không, Tiếu nhi bây giờ lớn rồi, ta gặp được cơ duyên thật là lớn chắc cũng do cha mẹ phù hộ. Con trai biết hai người vẫn dõi theo ta, hai người yên tâm rằng Tiếu nhi chắc chắn sẽ không làm cho cha mẹ thất vọng, tương lai ta nhất định sẽ trở thành một người có ích.”
Lạy một cái sau đó hắn đứng lên đưa tay vào trong túi muốn kiểm tra xem mình còn bao nhiêu tiền mặt, đi ăn chung với Lý Nhã Kỳ thì nàng sẽ trả tiền nhưng hắn cũng muốn mua chút đồ dùng cá nhân. Những thứ đó mà còn bắt nàng trả tiền thì thật sự quá mất mặt rồi, móc ví ra thì một đồng rớt ra ngoài.
“Cộc”
Nó rớt vào ngay chỗ chân bàn nhưng âm thanh không đúng cho lắm, giống như dưới đó trống không vậy, cảm giác mình coi phim hơi nhiều rồi. Thế nhưng hắn vẫn cúi xuống thử gõ vào viên đá lót sàn.
“Cộc….cộc”
Ánh mắt hắn lúc này không khỏi nheo lại, rõ ràng ở phía dưới trống không thì mới có âm thanh như thế này.
Lúc gần tới trường thì giáo viên chủ nhiệm gửi tin nhắn tới cho hai người, hóa ra buổi chiều hôm nay không có học, thay vào đó sẽ có thông báo về việc thanh tra của bộ giáo dục xuống kiểm tra chất lượng học sinh của trường đột xuất. Vì đây là ngôi trường cao trung lớn nhất thành phố nên nó có diện tích lớn nhất và trang thiết bị gần như tốt nhất, các học sinh đạt hạng cao trong khảo hạch cấp trường cũng sẽ được tập trung ở đây.
Đậu xe đi vào trong trường Lý Nhã Kỳ khó chịu:
“Thường thì một tháng nữa mới tiến hành kiểm tra, tại sao năm nay lại kiểm tra đột xuất vào lúc này, đợi một tháng nữa là ta có thể tăng đến Thất Hồn Cảnh trung kỳ rồi.”
Hắn chép miệng:
“Có gì khác biệt, Cửu Hồn Cảnh bình thường đụng phải ngươi cũng ăn đạn như thường.”
Nàng gật gù:
“Đại ca nói cũng đúng, chỉ là ta sợ rằng thanh tra của bộ sẽ không cảm thấy ấn tượng với tử vi của ta.”
Thực ra nàng lo lắng như vậy không phải không có cơ sở, mỗi lần thanh tra của bộ kiểm tra kết quả xong thì sẽ báo lại cho các học viện cao cấp, thành tích không nổi bật thì sẽ khó gây chú ý. Thậm chí vài lần còn có giáo viên của học viện cao cấp đi cùng với thanh tra, nếu họ hài lòng thì rất có thể sau này tham gia Thăng Thiên Đài sẽ được bọn họ chú ý nhiều hơn.
Thăng Thiên Đài chính là khảo hạch lớn do Thiên Hồn học viện và Sáng Thế Thần Điện tổ chức vào tháng mười một mỗi năm, các giáo viên cùng đại diện các trường học sẽ quan sát thủ công, mỗi người một lúc chỉ quan sát được một người thông qua số báo danh.
Năm ngoài số người tham gia khảo hạch lên tới hơn một triệu đương nhiên họ sẽ quan sát người mình đã có ấn tượng từ trước, ba trăm cái quốc gia với hơn một trăm ngàn cái cao trung, mỗi cái cao trung dựa theo đánh giá chỉ được từ mười đến mười năm người được phép tham gia.
Hắc Dạ cao trung nơi mà hắn cùng Lý Nhã Kỳ đang theo học có bảy trăm học sinh cuối cấp và mười năm người được phép tham gia Thăng Thiên Đài. Những học sinh còn lại chỉ có thể chọn những học viện cấp hai để đăng ký nguyện vọng, một người đậu vào thì phải loại đi khoảng bốn mươi người.
Xếp hạng thực lực học sinh cuối cấp thì Thiên Tiếu hiện tại luôn nằm ở vị trí 20 - 25, tuy kiếm pháp của hắn rất tốt nhưng tu vi lại chỉ thường thường. Đã thế Khí Hồn còn chưa có Hồn Ngọc trụ cột nên thiệt thòi hơn những người khác rất nhiều, khả năng chiến thắng mỗi lần kiểm tra thực lực cũng thấp hơn bình thường rất nhiều.
Không nghĩ nhiều nữa, cứ đến trường học rồi xem lão sư nói gì cái đã, bây giờ bọn họ nói cái gì cũng vô dụng, lúc bọn họ vào lớp thì tất cả mọi người đã ở trong lớp rồi.
Hai người vừa đi vào trong thì mấy người bàn đầu liền nói:
“Lớp trưởng với lớp phó sáng nay đi xin việc ở đâu thế, bọn ta nghe lão sư nói hai người đi tới bệnh viện xin việc đúng không?”
Thiên Tiếu cười nói:
“Đúng thế, bọn ta xin việc ở Thiên Hà bệnh viện.”
Ngồi xuống vị trí của mình chưa kịp nóng mông thì mấy người lại quay xuống hỏi giống như tò mò lắm:
“Thế làm ở bệnh viện có gì vui không?”
×— QUẢNG CÁO —
Hắn cười đáp:
“Sáng giờ thì chưa có gì đặc biệt, mới thấy có một người chết thôi, ai thích nhìn người chết không ta giới thiệu cho vào làm chung.”
“Không nói chuyện nữa.”
Tiếng quát của Quang Tiến lão sư khiến cho mấy người kia giật mình, không dám hóng chuyện nữa, tất cả đều quay lên bảng. Quang Tiến lão sư nổi tiếng khó tính trong số các chủ nhiệm, hắn chỉ hơi dễ tính với Thiên Tiếu và Lý Nhã Kỳ bởi cả hai học giỏi thôi, những người khác thử quậy là biết tay ngay.
Hắn hắng giọng:
“Ta đã gửi tin nhắn cho tất cả mọi người, các lão sư trưa nay chẳng ai dùng bữa cả, tất cả phải ở lại họp để rõ ràng thông tin rồi báo lại cho các ngươi, lần này thông tin rất nhiều nên các ngươi phải tập trung cho lão sư. Khảo hạch lần này rắc rối hơn mọi lần, nhìn vào thông báo thì các ngươi chắc cũng hiểu sơ rồi, lần này không khảo hạch từng trường nữa mà chia nhóm học sinh ra để khảo hạch.
Cụ thể thì những học sinh trong top 100 của mười cái cao trung trong Hắc Dạ Thành sẽ khảo hạch đồng loạt tại Hắc Dạ cao trung. Những người trong top 200 thì đúng bảy giờ sáng phải có mặt tại Nhất Diệp cao trung, top 300 thì tới Nhị Diệp cao trung, còn lại thì tới quảng trường thành phố để khảo hạch tập trung. “
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên, mọi người đều tỏ ra bất ngờ với hình thực khảo hạch năm nay.
Quang Tiến lão sư vỗ bàn để các học sinh tập trung:
“Để lý giải cho lý do khảo hạch lần này thì người trên bộ nói làm vậy để đỡ tốn thời gian của các lão sư đến từ Cao Cấp học viện, khảo hạch như thế này thì họ các trường chắc chắn sẽ cử người đến, cơ hội được chú ý của các ngươi cũng lớn hơn rất nhiều.”
Lý Nhã Kỳ giơ tay rồi hỏi:
“Thế Thập Đại học viện có cho người tới không?”
Quang Tiến lão sư bĩu môi:
“Ngươi tưởng đây là Kinh Đô hay Tứ Đại Thành, lão sư của Thập Đại học viện sẽ không có tới đâu, nhưng sẽ có học sinh năm cuối của học viện tới đây ghi hình. Đương nhiên nếu các ngươi gây ấn tượng được thì họ rất có thể sẽ đề cử cho lão sư đang dạy mình, lớp chúng ta người có hi vọng nhất chính là Nhã Kỳ bạn học, ngươi nhất định phải cố gắng.”
Lý Nhã Kỳ vui vẻ đáp:
“Nhất định ta sẽ cố gắng.”
Lão sư nhìn sang ngồi bên cạnh Thiên Tiếu rồi nói:
“Lớp phó Thiên Tiếu cũng phải cố gắng lên, lão sư biết thiên phú của ngươi rất tốt, lần này nắm chắc vào hai mươi người đứng đầu thì giấc mơ vào Hắc Dạ học viện của ngươi chắc chắn sẽ thành hiện thực.”
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu mỉm cười:
“Ta biết rồi, lão sư yên tâm.”
Lão sư ho khan một tiếng rồi nói:
“Lớp chúng ta có tám người nằm trong top 100 người mạnh nhất, ngày mai các ngươi ăn mặc chỉnh tề, mang theo hai bộ quần áo cùng đồ để vệ sinh cá nhân. Do lượng học sinh khảo hạch khá đông và danh mục khảo hạch thêm mấy nội dung thế nên sẽ mất khoảng ba ngày, các ngươi đi về nhớ thông báo với gia đình.
Ngoài những thay đổi trên thì Thiên Hà thương hội cũng sẽ cử đại diện tới bởi họ là nhà tài trợ cho lần khảo hạch tập trung đầu tiên này, bọn họ hiện tại muốn mở rộng kinh doanh nên muốn tuyển nhân viên. Mọi người hết sức chú ý cho lão sư, lần này phải cố hết sức bởi dù không vào được học viện mong muốn thì tương lai cũng có thể trở thành nhân viên của Thiên Hà thương hội.”
Lúc này thì cả phòng học như nổ tung, bọn họ cố gắng vào các học viện cao cấp chính là muốn khi ra trường sẽ có một công việc tốt. Không phải ai cũng có dũng khí chiến đấu với Yêu thú, một công việc với đãi ngộ cao là thứ mà mọi người đều hướng tới, Thiên Hà thượng hội đãi ngộ thuộc hạng nhất nên ai chả muốn vào đó làm việc.
Quang Tiến to giọng:
“Im lặng đi, lần này khảo hạch được phép sử dụng trang bị hỗ trợ cấp một, ai có tiền thì đừng tiếc rẻ mà bỏ ra. Cần nói thì cũng nói xong rồi, tất cả mọi người nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi giữ sức cho ngày mai, tan học.”
Lão sư rời đi thì tất cả mọi người ùa ra ngoài nhanh chóng về nhà, trên đường về nhà hắn gọi điện cho y tá trưởng xin vắng mặt ba ngày, dù rằng một tuần chỉ cần đi làm ba hôm nhưng vắng ba ngày liên tục không thông báo thì cũng không tốt.
Hai người về đến nhà thì Lý Nhã Lan chỉ ra nói rằng cảm hứng đang lên muốn tập trung sáng tác, bữa tối hai người tự xử, rất nhanh cả hai đều thống nhất là ra ngoài ăn. Thế nhưng hiện tại còn sớm quá, đi ăn tối lúc này thì có chút kỳ, Lý Nhã Kỳ quyết định để khoảng bảy giờ tối rồi đi ăn là vừa.
Nhớ tới lâu rồi không dọn dẹp phòng của cha mẹ hắn quyết định đi mua chút hoa quả về thắp hương, vào tới trong căn phòng quen thuộc hắn bày hoa quả lên đĩa, lau dọn một chút rồi thắp hương.
Quỳ dưới mặt đất hắn ta thì thầm tâm sự:
“Cha mẹ có thấy không, Tiếu nhi bây giờ lớn rồi, ta gặp được cơ duyên thật là lớn chắc cũng do cha mẹ phù hộ. Con trai biết hai người vẫn dõi theo ta, hai người yên tâm rằng Tiếu nhi chắc chắn sẽ không làm cho cha mẹ thất vọng, tương lai ta nhất định sẽ trở thành một người có ích.”
Lạy một cái sau đó hắn đứng lên đưa tay vào trong túi muốn kiểm tra xem mình còn bao nhiêu tiền mặt, đi ăn chung với Lý Nhã Kỳ thì nàng sẽ trả tiền nhưng hắn cũng muốn mua chút đồ dùng cá nhân. Những thứ đó mà còn bắt nàng trả tiền thì thật sự quá mất mặt rồi, móc ví ra thì một đồng rớt ra ngoài.
“Cộc”
Nó rớt vào ngay chỗ chân bàn nhưng âm thanh không đúng cho lắm, giống như dưới đó trống không vậy, cảm giác mình coi phim hơi nhiều rồi. Thế nhưng hắn vẫn cúi xuống thử gõ vào viên đá lót sàn.
“Cộc….cộc”
Ánh mắt hắn lúc này không khỏi nheo lại, rõ ràng ở phía dưới trống không thì mới có âm thanh như thế này.
Bình luận facebook