Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-144
Chương 144: Đêm Còn Dài
Thiên Tiếu tờ giấy ghi thông tin ra đối chiếu lại một lần nữa, quan sát thật kỹ những đặc điểm nhận dạng thì chắc nịch đây chính là mục tiêu lần này. Vết sẹo ngay mắt của đối phương thật sự quá đặc biệt, đây cũng chính là lần phạm tội gần nhất của hắn ta gây ra.
Người này gọi Nhạ Kỷ, tu vi cũng không cao, năm nay hai mươi mốt đạt được Hồn Sinh Ngũ Trọng Thiên. Một đối tượng hoàn hảo theo chỉ tiêu của Thiên Tiếu, đã xác định được mục tiêu liền lên kế hoạch ngay lập tức, cần phải giết được Nhạ Kỷ ngay trong quán bar này.
Tên này tu vi không cao nhưng lại tham gia kha khá vụ giết người, mục tiêu của hắn lại là những thường dân làm nông ở ngoại thành. Những người đã chọn nghề nông thì tu vi thường không cao lắm, với thủ đoạn tàn độc giết người cướp của gây phẫn nộ cho nhiều người.
Mỗi lần truy bắt hắn thất bại kẻ này lại trốn rất kỹ, với lại hắn cũng có băng nhóm che chở nên thường thì mấy người có danh tiếng lại gần hắn liền biết tin để chuồn rồi. Lợi thế của Thiên Tiếu là lần đầu tiên làm nhiệm vụ nên không bị nhận ra, sau lần này thì mọi thứ sẽ khó khăn hơn nhiều.
Chưa kể đối phương còn mang trong minh huyết mạch của Nhạ gia, nghe đồn có thể khiến tốc độ tạm thời tăng mạnh trong thời gian ngắn. Kẻ này nhận được tin tức nhất định sẽ không ngần ngại kích hoạt huyết mạch dùng ngay lập tức.
Bây giờ muốn săn giết người hơn mình hẳn một đại cảnh không phải chuyện dễ dàng, đã thế còn phải làm một lần ăn ngay.
“Lọc...cọc…..lọc…..cọc”
Ngón tay của Thiên Tiếu không ngừng gõ trên mặt bàn, ánh mắt nhìn về phía sân khấu, dường như hoàn toàn không chú ý tới Nhạ Kỷ đang ngồi một chỗ.
Trên đài diễn một người ca sĩ trượt trên sàn lúc cao trào của bài hát, người đánh đàn cầm đàn lướt ngang, cảm giác chỉ cần để thấp một chút người hát chính sẽ ăn đủ. Thế nhưng chắc chắn hai người này đã làm rất nhiều lần rồi, cả hai người phối hợp vô cùng điệu nghệ, cú lướt nhanh trông rất ngầu.
“Có rồi.”
Ánh mắt của Thiên Tiếu sáng lên, hắn giả vờ sửng sốt nhìn ra cổng rồi quay sang nói với một cô gái phục vụ ở gần đó:
“Cô gái có thể chỉ ta cửa sau của ta ở đâu có được không, bạn gái của ta tới tìm rồi.”
Nàng ta nhìn về phía cổng có mấy cô gái đi vào liền nhíu mày, trường hợp này cũng không phải gặp lần đầu. Mấy người trốn bạn gái đi tới đây ăn chơi, lúc bị tìm thấy tất nhiên sẽ gây gổ với nhau trong đây, mỗi lần đều gây nháo nhào hết cả lên.
“Công tử theo ta, đầu cúi thấp một chút đừng để bị nhìn thấy.”
“Đa tạ, nhất định ta sẽ trả công cô xứng đáng, nhanh dẫn đường cho ta.”
×— QUẢNG CÁO —
Hai người đi nhanh qua một hành lang vắng lặng thẳng tắp thông ra ngoài.
Cô gái dừng lại chỉ vào cánh cửa đã mở sẵn nói:
“Công tử nhanh chóng rời đi.”
Thiên Tiếu lấy ra một ít Hồn Nguyên nhét vào tay cô gái rồi nhanh chóng vọt ra ngoài, vừa ra khỏi cửa liền núp vào bờ tường ngay bên cạnh. Phía bên ngoài là nơi để rác thải, nhìn ra ngoài có thể thấy được con phố thông thẳng ra ngoài đường lớn.
Cô gái phục vụ vui vẻ cầm số tiền trong tay rồi quay đầu đi vào, Thiên Tiếu đợi nàng khuất bóng lập tức gọi ra Vạn Biến. Thanh kiếm dài biến hóa thành một đoạn cước dài mỏng, nó tự bò lên cánh cửa sau đó giăng lên giống như mạng nhện vậy.
Vỗ cánh bay lên bầu trời Thiên Tiếu quay ra được cổng chính, từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái áo khoác đen mặc lên. Đi qua vòi phun nước vớt lấy chút nước chét lên mặt mình sau đó đi vào trong, vừa vào liền vội vàng chạy thẳng tới chỗ của Nhạ Kỷ vẻ mặt hốt hoảng.
“Nhạ ca mau chạy, đại ca vừa nhận được tin tức có một tên Hồn Sư đỉnh phong của Yến Long học viện đang đến đây tìm huynh. Phải lập tức rời đi, đối phương vào trong đây nhìn thấy ngươi thì muốn chạy cũng không được đâu, khi nãy ta vào trước cũng thấy một người mặc áo của Yến Long học viện.”
Nhạ Kỷ vẻ mặt kịch biến đứng lên hỏi:
“Gửi lời tới đại ca bảo hắn phái người tới chỗ cũ đón ta, làm cho tốt chút nữa ta nhất định sẽ có thưởng lớn. Hai cô gái ở đây thưởng cho ngươi, tiền ta đã trả rồi, hưởng thụ một chút đi người mới, nhớ rõ người kia ở gần thì tuyệt đối không được liên lạc với đại ca.”
“Ta biết rồi, Nhạ ca mau chạy nếu không trễ mất.”
Nhạ Kỷ vẻ mặt tự tin vô cùng, hắn chuyển sang trạng thái Yêu Biến, đôi chân vốn đã lớn hơn bình thường vài giây sau còn lớn hơn nữa. Kẻ này rõ ràng Yêu Biến xong liền kích hoạt huyết mạch ngay lập tức, đúng như tình báo, người này chỉ cần nhận được tin tức thì sẽ dùng hết sức để chạy.
Ngồi xuống giữa hai cô gái hắn lấy một cái ly mới rót rượu nhập nhẹ một cái, trên miệng khóe môi hơi cong lên. Lúc này hắn đã kích hoạt huyết mạch nên mắt có màu tím rất đặc trưng, nhờ đó hắn có thể nhìn thấy Nhạ Kỷ lướt qua biển người một cách vô cùng điệu nghệ.
Đợi đến được hành lang liền phóng như bay, tốc độ nhanh hơn Thiên Tiếu rất nhiều, quả nhiên muốn trực diện giết chết kẻ này gần như vô vọng.
“Huynh đệ mới được kết nạp mà đã nhận nhiệm vụ nguy hiểm thế?”
Thiên Tiếu mỉm cười:
×— QUẢNG CÁO —
“Cũng không nguy hiểm như ta nghĩ, còn các ngươi cũng thật thú vị khi không rời đi, chẳng lẽ không sợ vị Hồn Sư kia xử lý các ngươi sao?”
Một người cười to:
“Hồn Sư bắt giết Hồn Sinh đã là quá hạ thân phận rồi, hắn có săn giết bọn ta cũng chỉ được vài điểm cống hiện. Người như thế tuyệt đối không đụng tới mấy cái tép riu như bọn ta làm gì cho mất thời gian.”
Ở cửa đằng sau Nhạ Kỷ hoàn toàn không biết có một cái bẫy đang chờ mình, Vạn Biến biến hình hoàn hảo. Nhạ Kỷ khi gần tới cửa sau liến quay lại nhìn vào dãy hành lang xem có ai đang truy đuổi mình không, đây chính là kinh nghiệm sinh tồn của hắn.
“Phực”
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, Nhạ Kỷ bỗng nhiên cả người mất đi trọng lực, phía bên trên Vạn Biến xuất hiện những giọt máu đọng nho nhỏ. Thông tin truyền về cho Thiên Tiếu, lập tức Vạn Biến quay lại bên cạnh hắn, một kẻ bị truy nã gắt gao đã đi đời.
Thiên Tiếu cười nói:
“Hồn Sư thì có thể chê thật nhưng ta thì không, rất vui khi được gặp các ngươi.”
Áo khoác của Thiên Tiếu che mắt hai cô nàng kia, chỉ hai giây thôi họ lấy tay kéo chiếc áo khoác che tầm mặt của mình xuống. Ngồi chính giữa bọn họ người đã không thấy đâu, bọn họ liếc qua mấy người khác thì một tiếng hét chói tai vang lên, những kẻ kia đã biến thành mấy cỗ thi thể.
Tuy đã chết nhưng chúng vẫn mở mắt trừng trừng trông rất đáng sợ, lập tức toàn bộ quán bar tán loạn. Phía bên ngoài Thiên Tiếu từ bên dưới mặt đất ngoi lên cạnh cái xác bị phân làm mấy phần của Nhạ Kỷ, tay hắn vươn ra lập tức có một luồng khí tức màu đen tràn ra vài giây rồi nhanh chóng lui lại thân thể hắn.
Ác Ý đã thu lấy huyết mạch của Nhạ Kỷ, Thôn Phệ làm nốt phần còn lại khiến cho Nhạ Kỷ biến thành một đống bụi ngay lập tức. Thiên Tiếu nhìn lên không trung, Vạn Biến biến thành đôi cánh, trên bầu trời hắn bắt đầu bay lượn, mắt vẫn nhìn chằm chằm quang não.
Nhạ Kỷ chỉ là kẻ đầu tiên thôi, còn rất nhiều kẻ mắc tội đang chờ được hắn thanh lý.
Đêm nay còn rất dài.
Thiên Tiếu tờ giấy ghi thông tin ra đối chiếu lại một lần nữa, quan sát thật kỹ những đặc điểm nhận dạng thì chắc nịch đây chính là mục tiêu lần này. Vết sẹo ngay mắt của đối phương thật sự quá đặc biệt, đây cũng chính là lần phạm tội gần nhất của hắn ta gây ra.
Người này gọi Nhạ Kỷ, tu vi cũng không cao, năm nay hai mươi mốt đạt được Hồn Sinh Ngũ Trọng Thiên. Một đối tượng hoàn hảo theo chỉ tiêu của Thiên Tiếu, đã xác định được mục tiêu liền lên kế hoạch ngay lập tức, cần phải giết được Nhạ Kỷ ngay trong quán bar này.
Tên này tu vi không cao nhưng lại tham gia kha khá vụ giết người, mục tiêu của hắn lại là những thường dân làm nông ở ngoại thành. Những người đã chọn nghề nông thì tu vi thường không cao lắm, với thủ đoạn tàn độc giết người cướp của gây phẫn nộ cho nhiều người.
Mỗi lần truy bắt hắn thất bại kẻ này lại trốn rất kỹ, với lại hắn cũng có băng nhóm che chở nên thường thì mấy người có danh tiếng lại gần hắn liền biết tin để chuồn rồi. Lợi thế của Thiên Tiếu là lần đầu tiên làm nhiệm vụ nên không bị nhận ra, sau lần này thì mọi thứ sẽ khó khăn hơn nhiều.
Chưa kể đối phương còn mang trong minh huyết mạch của Nhạ gia, nghe đồn có thể khiến tốc độ tạm thời tăng mạnh trong thời gian ngắn. Kẻ này nhận được tin tức nhất định sẽ không ngần ngại kích hoạt huyết mạch dùng ngay lập tức.
Bây giờ muốn săn giết người hơn mình hẳn một đại cảnh không phải chuyện dễ dàng, đã thế còn phải làm một lần ăn ngay.
“Lọc...cọc…..lọc…..cọc”
Ngón tay của Thiên Tiếu không ngừng gõ trên mặt bàn, ánh mắt nhìn về phía sân khấu, dường như hoàn toàn không chú ý tới Nhạ Kỷ đang ngồi một chỗ.
Trên đài diễn một người ca sĩ trượt trên sàn lúc cao trào của bài hát, người đánh đàn cầm đàn lướt ngang, cảm giác chỉ cần để thấp một chút người hát chính sẽ ăn đủ. Thế nhưng chắc chắn hai người này đã làm rất nhiều lần rồi, cả hai người phối hợp vô cùng điệu nghệ, cú lướt nhanh trông rất ngầu.
“Có rồi.”
Ánh mắt của Thiên Tiếu sáng lên, hắn giả vờ sửng sốt nhìn ra cổng rồi quay sang nói với một cô gái phục vụ ở gần đó:
“Cô gái có thể chỉ ta cửa sau của ta ở đâu có được không, bạn gái của ta tới tìm rồi.”
Nàng ta nhìn về phía cổng có mấy cô gái đi vào liền nhíu mày, trường hợp này cũng không phải gặp lần đầu. Mấy người trốn bạn gái đi tới đây ăn chơi, lúc bị tìm thấy tất nhiên sẽ gây gổ với nhau trong đây, mỗi lần đều gây nháo nhào hết cả lên.
“Công tử theo ta, đầu cúi thấp một chút đừng để bị nhìn thấy.”
“Đa tạ, nhất định ta sẽ trả công cô xứng đáng, nhanh dẫn đường cho ta.”
×— QUẢNG CÁO —
Hai người đi nhanh qua một hành lang vắng lặng thẳng tắp thông ra ngoài.
Cô gái dừng lại chỉ vào cánh cửa đã mở sẵn nói:
“Công tử nhanh chóng rời đi.”
Thiên Tiếu lấy ra một ít Hồn Nguyên nhét vào tay cô gái rồi nhanh chóng vọt ra ngoài, vừa ra khỏi cửa liền núp vào bờ tường ngay bên cạnh. Phía bên ngoài là nơi để rác thải, nhìn ra ngoài có thể thấy được con phố thông thẳng ra ngoài đường lớn.
Cô gái phục vụ vui vẻ cầm số tiền trong tay rồi quay đầu đi vào, Thiên Tiếu đợi nàng khuất bóng lập tức gọi ra Vạn Biến. Thanh kiếm dài biến hóa thành một đoạn cước dài mỏng, nó tự bò lên cánh cửa sau đó giăng lên giống như mạng nhện vậy.
Vỗ cánh bay lên bầu trời Thiên Tiếu quay ra được cổng chính, từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái áo khoác đen mặc lên. Đi qua vòi phun nước vớt lấy chút nước chét lên mặt mình sau đó đi vào trong, vừa vào liền vội vàng chạy thẳng tới chỗ của Nhạ Kỷ vẻ mặt hốt hoảng.
“Nhạ ca mau chạy, đại ca vừa nhận được tin tức có một tên Hồn Sư đỉnh phong của Yến Long học viện đang đến đây tìm huynh. Phải lập tức rời đi, đối phương vào trong đây nhìn thấy ngươi thì muốn chạy cũng không được đâu, khi nãy ta vào trước cũng thấy một người mặc áo của Yến Long học viện.”
Nhạ Kỷ vẻ mặt kịch biến đứng lên hỏi:
“Gửi lời tới đại ca bảo hắn phái người tới chỗ cũ đón ta, làm cho tốt chút nữa ta nhất định sẽ có thưởng lớn. Hai cô gái ở đây thưởng cho ngươi, tiền ta đã trả rồi, hưởng thụ một chút đi người mới, nhớ rõ người kia ở gần thì tuyệt đối không được liên lạc với đại ca.”
“Ta biết rồi, Nhạ ca mau chạy nếu không trễ mất.”
Nhạ Kỷ vẻ mặt tự tin vô cùng, hắn chuyển sang trạng thái Yêu Biến, đôi chân vốn đã lớn hơn bình thường vài giây sau còn lớn hơn nữa. Kẻ này rõ ràng Yêu Biến xong liền kích hoạt huyết mạch ngay lập tức, đúng như tình báo, người này chỉ cần nhận được tin tức thì sẽ dùng hết sức để chạy.
Ngồi xuống giữa hai cô gái hắn lấy một cái ly mới rót rượu nhập nhẹ một cái, trên miệng khóe môi hơi cong lên. Lúc này hắn đã kích hoạt huyết mạch nên mắt có màu tím rất đặc trưng, nhờ đó hắn có thể nhìn thấy Nhạ Kỷ lướt qua biển người một cách vô cùng điệu nghệ.
Đợi đến được hành lang liền phóng như bay, tốc độ nhanh hơn Thiên Tiếu rất nhiều, quả nhiên muốn trực diện giết chết kẻ này gần như vô vọng.
“Huynh đệ mới được kết nạp mà đã nhận nhiệm vụ nguy hiểm thế?”
Thiên Tiếu mỉm cười:
×— QUẢNG CÁO —
“Cũng không nguy hiểm như ta nghĩ, còn các ngươi cũng thật thú vị khi không rời đi, chẳng lẽ không sợ vị Hồn Sư kia xử lý các ngươi sao?”
Một người cười to:
“Hồn Sư bắt giết Hồn Sinh đã là quá hạ thân phận rồi, hắn có săn giết bọn ta cũng chỉ được vài điểm cống hiện. Người như thế tuyệt đối không đụng tới mấy cái tép riu như bọn ta làm gì cho mất thời gian.”
Ở cửa đằng sau Nhạ Kỷ hoàn toàn không biết có một cái bẫy đang chờ mình, Vạn Biến biến hình hoàn hảo. Nhạ Kỷ khi gần tới cửa sau liến quay lại nhìn vào dãy hành lang xem có ai đang truy đuổi mình không, đây chính là kinh nghiệm sinh tồn của hắn.
“Phực”
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, Nhạ Kỷ bỗng nhiên cả người mất đi trọng lực, phía bên trên Vạn Biến xuất hiện những giọt máu đọng nho nhỏ. Thông tin truyền về cho Thiên Tiếu, lập tức Vạn Biến quay lại bên cạnh hắn, một kẻ bị truy nã gắt gao đã đi đời.
Thiên Tiếu cười nói:
“Hồn Sư thì có thể chê thật nhưng ta thì không, rất vui khi được gặp các ngươi.”
Áo khoác của Thiên Tiếu che mắt hai cô nàng kia, chỉ hai giây thôi họ lấy tay kéo chiếc áo khoác che tầm mặt của mình xuống. Ngồi chính giữa bọn họ người đã không thấy đâu, bọn họ liếc qua mấy người khác thì một tiếng hét chói tai vang lên, những kẻ kia đã biến thành mấy cỗ thi thể.
Tuy đã chết nhưng chúng vẫn mở mắt trừng trừng trông rất đáng sợ, lập tức toàn bộ quán bar tán loạn. Phía bên ngoài Thiên Tiếu từ bên dưới mặt đất ngoi lên cạnh cái xác bị phân làm mấy phần của Nhạ Kỷ, tay hắn vươn ra lập tức có một luồng khí tức màu đen tràn ra vài giây rồi nhanh chóng lui lại thân thể hắn.
Ác Ý đã thu lấy huyết mạch của Nhạ Kỷ, Thôn Phệ làm nốt phần còn lại khiến cho Nhạ Kỷ biến thành một đống bụi ngay lập tức. Thiên Tiếu nhìn lên không trung, Vạn Biến biến thành đôi cánh, trên bầu trời hắn bắt đầu bay lượn, mắt vẫn nhìn chằm chằm quang não.
Nhạ Kỷ chỉ là kẻ đầu tiên thôi, còn rất nhiều kẻ mắc tội đang chờ được hắn thanh lý.
Đêm nay còn rất dài.
Bình luận facebook