Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-152
Chương 152: Nguồn Gốc Của Ác Ý
Đứng lên từ vũng máu hắn lột hết hoàn bộ quần áo trên người, đi đến trước gương nhìn ngắm thân thể của mình. Huyết mạch của hắn là loại mới nên hắn không biết được bản thân sẽ có biến chuyển gì.
Kết quả chả hạn phát hiện hình như mình đã quá vội vã trên người hiện tại toàn là máu đi vào phòng tắm hắn nhanh chóng tẩy hết toàn bộ bộ máu trên người sau đó đó mới đi ra ngoài soi gương lại một lần nữa lúc này ngày hắn mới nhìn rõ bản thân đã có thay đổi gì.
Trên người của hắn xuất hiện rất nhiều hoa văn màu đen đối xứng với nhau, nhưng làm hắn ấn tượng nhất vẫn là đôi mắt hoa văn ở trong tròng mắt thật đẹp. Trước kia hắn rất hâm mộ đôi mắt của Băng Mị khi nàng hóa thành dạng bán yêu, bây giờ thì chính hắn cũng có nó, không cần phải hâm mộ nàng nữa.
Vạn Biến nói:
“Ta sắp tiến hóa, sẽ phải ngủ say khoảng một tháng, trong khoảng thời gian này tác chiến ngươi phải tự điều khiển.Thông tin về lần tiến hóa huyết mạch vừa rồi chút nữa ta sẽ chuyển lại, huynh nhớ là sau khi ta ngủ say tuyệt đối không được nghe theo Ác Ý, nó không phải thứ tốt.”
Thôn Phệ lên tiếng:
“Không cần phải lo lắng, ta sẽ thường xuyên nhắc nhở chủ nhân, ngươi bắt đầu tiến hóa được rồi. Chúng ta cũng không nên nói chuyện nhiều nữa, tên kia sắp tỉnh lại rồi, nói xấu một kẻ điên không bao giờ là chuyện tốt cả, tạm thời cứ giả bộ hòa bình với hắn đã.”
Không còn nghe thấy Vạn Biến nói cái gì nữa, điều này chứng tỏ nó đã thực sự chìm vào ngủ say rồi.
“Bao giờ thì Ác Ý mới tỉnh lại thế?”
Thôn Phệ im lặng một lúc rồi đáp:
“Theo như ta vừa thăm dò thì sớm nhất là sáng mai, trễ nhất là chiều mai nó sẽ tỉnh lại, cũng chính là lúc huyết mạch của ngươi đã chạy khắp cơ thể. Trong thời gian này ngươi tranh thủ nói chuyện với cô bé kia đi, chỉ một kiến thức về thứ này hoàn toàn không đủ.”
Chuyện này thì không cần Thôn Phệ nhắc thì hắn cũng biết, mặc quần áo vào hắn đi ra ngoài tòa nhà sinh hoạt chung. Băng Mị lúc này đang vừa ăn cơm vừa lên mạng xem tin tức, nhìn cách nàng hoạt động thì rõ ràng đã quen thuộc hoàn toàn với việc không có tu vi.
Gần đó thì Miêu Bích Hà cũng đang ngồi ngắm cảnh, khi hắn ta tới nơi nàng liền nhận ra sự có mặt của đối phương. Không biết làm sao nhưng hắn cảm giác như nàng đang chờ hắn thì phải, cảm giác này không sai, nàng ta thực sự đang chờ hắn.
“Huyết mạch của người tiến hóa thành công chứ?”
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu mỉm cười nói:
“Thành công rồi.”
Miêu Bích Hà vui vẻ:
“Thế để ta đi thông báo cho cha.”
Nàng sau đó điều khiển chiếc xe lăn chạy về biệt viện của mình, tuy rằng vẫn chưa thể đi như bình thường nhưng sau một tháng nàng cũng đỡ hơn một chút. Bình thường lúc ăn cơm thì nàng chỉ cần cố gắng một chút liền có thể vận động một mình, có vẻ như nàng ấy cũng rất cố gắng để tăng lên sức mạnh thể chất của mình.
Hình như ban đêm nàng ấy cũng bỏ thời gian cùng Băng Mị trao đổi khá nhiều, kể cả hắn về khuya thế nào nàng vẫn còn đang tu luyện. Việc sinh hoạt ở tòa nhà trung tâm cũng là một cách tu luyện của nàng, ban ngày không đi dạy thì nàng dành toàn bộ thời gian ở đây.
Hắn ngồi vào bàn rồi hỏi:
“Ngươi còn biết nhiều về Ác Ý hay không?”
Băng Mị ngẩng đầu nhìn hắn:
“Cũng không nhiều lắm, bọn chúng là những sinh linh bất thường, chỉ có cha ta mới thích đám khó hiểu đó thôi. Ta thì rất ghét bọn chúng, một loại sinh linh tham lam, tôn chỉ sống chỉ để ăn những thứ tối tăm, nhưng lại không phải thứ tốt đẹp, đáng sợ nhất sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.”
Nhìn nàng than phiền như thế hắn cũng thở dài, hắn ta đâu có muốn bị thứ kia trú ngụ trong thân thể đâu. Từ cách nói chuyện thì từ lúc vào trong thân thể nó liền muốn biến Thiên Tiếu thành một đại ma đầu, bản thân nó cũng không có chút kiên nhẫn nào cả, sẵn sàng chết nếu không được ăn.
Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu:
“Ngươi biết được gì thì nói luôn cho ta, sau khi huyết mạch thức tỉnh nó sẽ ngủ say, bây giờ chúng ta trò chuyện sẽ không bị nó biết. Để cuộc sống sau này của ta an toàn thì biết càng nhiều về nó càng tốt, quan trọng nhất là ta muốn biết sở hữu nó thì có thể sự được những gì như nó nói không.”
×— QUẢNG CÁO —
Băng Mị nhíu mày:
“Được rồi, nghe cho kỹ đây.”
Hai canh giờ sau Thiên Tiếu quay trở về phòng năm trên giường vẻ mệt mỏi, càng hiểu thêm về Ác Ý thì hắn càng có cảm giác lạnh sống lưng. Không thể hiểu tại sao lại có một loại sinh linh nguy hiểm như thế tồn tại, với huyết mạch của hắn thì hai bên sẽ gắn bó với nhau suốt đời.
Ác Ý là một sinh linh được tạo ra như thế nào chẳng ai biết được, bất cứ ai cũng có thể giao kèo với nói. Bất cứ chủng tộc nào, bất kể tu vi nào cũng được, tuy nhiên chúng nguy hiểm ở chỗ một khi giao kèo với chúng thì việc xóa bỏ liên kết là điều không thể nào.
Điều này đã hoàn toàn vượt trội hơn Tinh Linh, chưa kể sức sống của loài này cực kỳ khủng khiếp, bọn chúng vốn là Linh Thế nhưng lại không phải linh hồn. Với sức sống mãnh liệt như thế thì phải thật cẩn thận mới có thể tiêu diệt hoàn toàn được bọn chúng, chứ giết rồi tụ thành Hồn Ngọc cũng vô ích thôi.
Đã thế Thiên Tiếu còn nhận thêm một tin buồn nữa, con Ác Ý đang trú ngụ trong thân thể hắn chính là Đế Vương của chủng tộc. Quỷ Thư do Sáng Thế Thần tạo ra, người biến nó thành Hồn Ngọc cũng chính là ngài, điều này chứng tỏ tuổi thọ của Ác Ý này vô cùng lớn, sức ảnh hưởng của nó cũng khủng khiếp vô cùng.
Theo như nàng tính toàn thì cha nàng muốn kẻ có được Quỷ Thư sẽ sở hữu luôn Ác Ý từ đó liên tục đồ sát kẻ xấu theo đúng tôn chỉ của Quỷ Hồ Giáo. Kẻ sở hữu Quỷ Thư đầu tiên rất có thể mang trong mình một trong hai loại huyết mạch để hắn không cảm xúc khi có thể, nhưng đời sau hình không được như thế.
Có một kẻ đời sau nào đó đã bị Ác Ý ảnh hưởng, người trong giáo phái chắc hẳn đã loại bỏ kẻ này, còn viên Hồn Ngọc bị ném đi tránh cho có người giao kèo với nó. Thiên Tiếu lúc nghe nàng nhắc tới thì có chút giật mình, hắn nhớ rõ người giáo chủ đầu tiên của Quỷ Hồ giáo sở hữu Quỷ Thư thì nó đã không có viên Hồn Ngọc rồi.
Đáp án được Băng Mị đưa ra là Quỷ Thư thực ra xuất hiện ở Thiên Vương Tinh khi đó thôi, còn Quỷ Hồ Giáo đã xuất hiện ở vi diện cấp độ cao hơn. Người giáo chủ đầu tiên có lẽ cũng chỉ là một trong những người đời sau tình cờ có được Quỷ Thư thôi.
Còn lý do tại sao Hồn Ngọc của Ác Ý lại ở trong Tàng Kinh Các của Yến Long học viện thì nàng nghĩ trước đó nó bị phong ấn. Người kia nhận được Quỷ Thư liền ném nó ở đây, hoàn toàn cách biệt nó với Quỷ Thư, Thiên Tiếu chỉ là xui xẻo đụng ngay lúc nó thức tỉnh.
Còn năng lực của Ác Ý thì cũng không khác những gì nó nói, thế nhưng với thân phận Đế Vương nó mạnh hơn các ác ý bình thường. Những gì nó trao cho hắn có thể nhiều hơn nữa, tuy nhiên hắn phải thật sự tỉnh táo, tuyệt đối chỉ sử dụng những khả năng đó khi kích hoạt huyết mạch nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Theo nàng thì chỉ cần sử dụng hợp lý thì Ác Ý cũng không phải nguy hiểm lắm, chỉ là hắn phải đặt ra giới hạn và tuân theo một cách tuyệt đối.
Đứng lên từ vũng máu hắn lột hết hoàn bộ quần áo trên người, đi đến trước gương nhìn ngắm thân thể của mình. Huyết mạch của hắn là loại mới nên hắn không biết được bản thân sẽ có biến chuyển gì.
Kết quả chả hạn phát hiện hình như mình đã quá vội vã trên người hiện tại toàn là máu đi vào phòng tắm hắn nhanh chóng tẩy hết toàn bộ bộ máu trên người sau đó đó mới đi ra ngoài soi gương lại một lần nữa lúc này ngày hắn mới nhìn rõ bản thân đã có thay đổi gì.
Trên người của hắn xuất hiện rất nhiều hoa văn màu đen đối xứng với nhau, nhưng làm hắn ấn tượng nhất vẫn là đôi mắt hoa văn ở trong tròng mắt thật đẹp. Trước kia hắn rất hâm mộ đôi mắt của Băng Mị khi nàng hóa thành dạng bán yêu, bây giờ thì chính hắn cũng có nó, không cần phải hâm mộ nàng nữa.
Vạn Biến nói:
“Ta sắp tiến hóa, sẽ phải ngủ say khoảng một tháng, trong khoảng thời gian này tác chiến ngươi phải tự điều khiển.Thông tin về lần tiến hóa huyết mạch vừa rồi chút nữa ta sẽ chuyển lại, huynh nhớ là sau khi ta ngủ say tuyệt đối không được nghe theo Ác Ý, nó không phải thứ tốt.”
Thôn Phệ lên tiếng:
“Không cần phải lo lắng, ta sẽ thường xuyên nhắc nhở chủ nhân, ngươi bắt đầu tiến hóa được rồi. Chúng ta cũng không nên nói chuyện nhiều nữa, tên kia sắp tỉnh lại rồi, nói xấu một kẻ điên không bao giờ là chuyện tốt cả, tạm thời cứ giả bộ hòa bình với hắn đã.”
Không còn nghe thấy Vạn Biến nói cái gì nữa, điều này chứng tỏ nó đã thực sự chìm vào ngủ say rồi.
“Bao giờ thì Ác Ý mới tỉnh lại thế?”
Thôn Phệ im lặng một lúc rồi đáp:
“Theo như ta vừa thăm dò thì sớm nhất là sáng mai, trễ nhất là chiều mai nó sẽ tỉnh lại, cũng chính là lúc huyết mạch của ngươi đã chạy khắp cơ thể. Trong thời gian này ngươi tranh thủ nói chuyện với cô bé kia đi, chỉ một kiến thức về thứ này hoàn toàn không đủ.”
Chuyện này thì không cần Thôn Phệ nhắc thì hắn cũng biết, mặc quần áo vào hắn đi ra ngoài tòa nhà sinh hoạt chung. Băng Mị lúc này đang vừa ăn cơm vừa lên mạng xem tin tức, nhìn cách nàng hoạt động thì rõ ràng đã quen thuộc hoàn toàn với việc không có tu vi.
Gần đó thì Miêu Bích Hà cũng đang ngồi ngắm cảnh, khi hắn ta tới nơi nàng liền nhận ra sự có mặt của đối phương. Không biết làm sao nhưng hắn cảm giác như nàng đang chờ hắn thì phải, cảm giác này không sai, nàng ta thực sự đang chờ hắn.
“Huyết mạch của người tiến hóa thành công chứ?”
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu mỉm cười nói:
“Thành công rồi.”
Miêu Bích Hà vui vẻ:
“Thế để ta đi thông báo cho cha.”
Nàng sau đó điều khiển chiếc xe lăn chạy về biệt viện của mình, tuy rằng vẫn chưa thể đi như bình thường nhưng sau một tháng nàng cũng đỡ hơn một chút. Bình thường lúc ăn cơm thì nàng chỉ cần cố gắng một chút liền có thể vận động một mình, có vẻ như nàng ấy cũng rất cố gắng để tăng lên sức mạnh thể chất của mình.
Hình như ban đêm nàng ấy cũng bỏ thời gian cùng Băng Mị trao đổi khá nhiều, kể cả hắn về khuya thế nào nàng vẫn còn đang tu luyện. Việc sinh hoạt ở tòa nhà trung tâm cũng là một cách tu luyện của nàng, ban ngày không đi dạy thì nàng dành toàn bộ thời gian ở đây.
Hắn ngồi vào bàn rồi hỏi:
“Ngươi còn biết nhiều về Ác Ý hay không?”
Băng Mị ngẩng đầu nhìn hắn:
“Cũng không nhiều lắm, bọn chúng là những sinh linh bất thường, chỉ có cha ta mới thích đám khó hiểu đó thôi. Ta thì rất ghét bọn chúng, một loại sinh linh tham lam, tôn chỉ sống chỉ để ăn những thứ tối tăm, nhưng lại không phải thứ tốt đẹp, đáng sợ nhất sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.”
Nhìn nàng than phiền như thế hắn cũng thở dài, hắn ta đâu có muốn bị thứ kia trú ngụ trong thân thể đâu. Từ cách nói chuyện thì từ lúc vào trong thân thể nó liền muốn biến Thiên Tiếu thành một đại ma đầu, bản thân nó cũng không có chút kiên nhẫn nào cả, sẵn sàng chết nếu không được ăn.
Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu:
“Ngươi biết được gì thì nói luôn cho ta, sau khi huyết mạch thức tỉnh nó sẽ ngủ say, bây giờ chúng ta trò chuyện sẽ không bị nó biết. Để cuộc sống sau này của ta an toàn thì biết càng nhiều về nó càng tốt, quan trọng nhất là ta muốn biết sở hữu nó thì có thể sự được những gì như nó nói không.”
×— QUẢNG CÁO —
Băng Mị nhíu mày:
“Được rồi, nghe cho kỹ đây.”
Hai canh giờ sau Thiên Tiếu quay trở về phòng năm trên giường vẻ mệt mỏi, càng hiểu thêm về Ác Ý thì hắn càng có cảm giác lạnh sống lưng. Không thể hiểu tại sao lại có một loại sinh linh nguy hiểm như thế tồn tại, với huyết mạch của hắn thì hai bên sẽ gắn bó với nhau suốt đời.
Ác Ý là một sinh linh được tạo ra như thế nào chẳng ai biết được, bất cứ ai cũng có thể giao kèo với nói. Bất cứ chủng tộc nào, bất kể tu vi nào cũng được, tuy nhiên chúng nguy hiểm ở chỗ một khi giao kèo với chúng thì việc xóa bỏ liên kết là điều không thể nào.
Điều này đã hoàn toàn vượt trội hơn Tinh Linh, chưa kể sức sống của loài này cực kỳ khủng khiếp, bọn chúng vốn là Linh Thế nhưng lại không phải linh hồn. Với sức sống mãnh liệt như thế thì phải thật cẩn thận mới có thể tiêu diệt hoàn toàn được bọn chúng, chứ giết rồi tụ thành Hồn Ngọc cũng vô ích thôi.
Đã thế Thiên Tiếu còn nhận thêm một tin buồn nữa, con Ác Ý đang trú ngụ trong thân thể hắn chính là Đế Vương của chủng tộc. Quỷ Thư do Sáng Thế Thần tạo ra, người biến nó thành Hồn Ngọc cũng chính là ngài, điều này chứng tỏ tuổi thọ của Ác Ý này vô cùng lớn, sức ảnh hưởng của nó cũng khủng khiếp vô cùng.
Theo như nàng tính toàn thì cha nàng muốn kẻ có được Quỷ Thư sẽ sở hữu luôn Ác Ý từ đó liên tục đồ sát kẻ xấu theo đúng tôn chỉ của Quỷ Hồ Giáo. Kẻ sở hữu Quỷ Thư đầu tiên rất có thể mang trong mình một trong hai loại huyết mạch để hắn không cảm xúc khi có thể, nhưng đời sau hình không được như thế.
Có một kẻ đời sau nào đó đã bị Ác Ý ảnh hưởng, người trong giáo phái chắc hẳn đã loại bỏ kẻ này, còn viên Hồn Ngọc bị ném đi tránh cho có người giao kèo với nó. Thiên Tiếu lúc nghe nàng nhắc tới thì có chút giật mình, hắn nhớ rõ người giáo chủ đầu tiên của Quỷ Hồ giáo sở hữu Quỷ Thư thì nó đã không có viên Hồn Ngọc rồi.
Đáp án được Băng Mị đưa ra là Quỷ Thư thực ra xuất hiện ở Thiên Vương Tinh khi đó thôi, còn Quỷ Hồ Giáo đã xuất hiện ở vi diện cấp độ cao hơn. Người giáo chủ đầu tiên có lẽ cũng chỉ là một trong những người đời sau tình cờ có được Quỷ Thư thôi.
Còn lý do tại sao Hồn Ngọc của Ác Ý lại ở trong Tàng Kinh Các của Yến Long học viện thì nàng nghĩ trước đó nó bị phong ấn. Người kia nhận được Quỷ Thư liền ném nó ở đây, hoàn toàn cách biệt nó với Quỷ Thư, Thiên Tiếu chỉ là xui xẻo đụng ngay lúc nó thức tỉnh.
Còn năng lực của Ác Ý thì cũng không khác những gì nó nói, thế nhưng với thân phận Đế Vương nó mạnh hơn các ác ý bình thường. Những gì nó trao cho hắn có thể nhiều hơn nữa, tuy nhiên hắn phải thật sự tỉnh táo, tuyệt đối chỉ sử dụng những khả năng đó khi kích hoạt huyết mạch nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Theo nàng thì chỉ cần sử dụng hợp lý thì Ác Ý cũng không phải nguy hiểm lắm, chỉ là hắn phải đặt ra giới hạn và tuân theo một cách tuyệt đối.
Bình luận facebook