• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vạn Cổ Ma Tôn (2 Viewers)

  • Chương 171-175

Chương 171: Một tay giao thần thông, một tay giao người, miễn thương lượng

Khi mọi người trong và ngoài Kiếm Ma tông nghe thấy tiếng hét này, sắc mặt của họ đều thay đổi.

Tìm Lâm Tiêu sao ? ! Lại đầy sự tức giận, oán hận như vậy.

Quan trọng nhất là, người này không chỉ tế xuất chí bảo mạnh mẽ như vậy, mà tu vi bản thân cũng tuyệt đối nằm ngoài sự tưởng tượng của bọn họ.

Uy lực mang theo trong tiếng gào thét này khiến gần một vạn đệ tử Kiếm Ma tông đều tê liệt tại chỗ, trong lòng run sợ. Những đệ tử có tu vi yếu một chút, đã bị nội thương không nhỏ.

Lúc này, một ông lão tóc bạc đứng bên cạnh cự đỉnh đó.

Khí chất của lão giả tóc bạc giống như cầu vồng, trong mắt lộ ra sát ý nồng đậm.

Chỉ riêng khí tức tỏa ra từ người ông ta đã khiến cho linh khí và không gian xung quanh rung chuyển không ngừng.

"Đây... đây là loại cường giả của cảnh giới gì vậy? Tại sao chỉ cần nhìn một cái thôi là ta đã cảm thấy tim đập chân run rồi."

"Tu vi của ông lão tóc bạc này chắc chắn đã vượt qua Hóa Đỉnh cảnh, cho dù là ở bên cạnh một cường giả Hóa Đỉnh cảnh hậu kỳ ta cũng chưa từng cảm thấy áp lực như vậy."

"Nói như vậy, chẳng lẽ người này là —— Sinh Tử cảnh đại năng? !"

"Sinh Tử cảnh? Cảnh giới trên Hoá Đỉnh cảnh? Trời ơi!! Ai có thể đánh bại đây."

"Có thể là Lâm Tiêu đã gây ra chuyện gì, loại tồn tại như vậy, Kiếm Ma tông đã không thể nào phản kháng, hôm nay e rằng gặp khó rồi."

"Quá đáng sợ, loại tồn tại này cộng thêm chí bảo khiến người ta sởn gai ốc kia, chuyện này. . . "

Xoạt! !

Một bóng người bay lên không trung trước. Đó là Phương tông chủ của Kiếm Ma tông.

“Vị các hạ này, ta là tông chủ của Kiếm Ma tông, không biết giữa chúng ta có phải đã có hiểu lầm gì hay không !?” Phương tông chủ nói một cách có chừng mực.

Những người khác không biết.

Nhưng ông ta đã cảm nhận một cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ từ chân linh đạo khí kia.

Trong nhiều cuốn sách cổ, ông ta đã từng thấy những mô tả về chân linh đạo khí này.

Một khi thực sự thi triển toàn diện chân linh đạo khí này, đừng nói Kiếm Ma tông của ông ta mà ngay cả vương triều Đại Ngụy cũng sắp gặp tai họa.

"Một người mới bước vào Hoá Đỉnh, ngươi cũng xứng để nói chuyện với bản tôn sao?! Hừm!!!" Ông lão tóc bạc khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Ông ta vung tay phải, một thủ ấn màu đen trăm trượng đánh ra và xông về phía Phương tông chủ.

Toàn bộ địa vực của Kiếm Ma tông bắt đầu rung chuyển.

Có thể nói là lật tay thành mây, biến úp tay thành mưa. Chưởng này khiến tất cả mọi người có mặt, bao gồm cả những đại lão của thế lực khác đã đến Kiếm Ma tông để chúc mừng cũng đều cảm thấy như ngày tận thế sắp đến.

Hoàn toàn không thể chống lại.

Đây là… uy lực của Sinh Tử cảnh đại năng!

Mạnh quá

Ngay khi bàn tay khổng lồ màu đen chuẩn bị tấn công.

“ Gầm gừ” Một tiếng rồng gầm vang lên.

Một tấm khiên bảo vệ màu vàng tím nhạt mọc lên xung quanh Kiếm Ma tông.

Bùm! !

Bàn tay đen khổng lồ đập mạnh vào tấm khiên bảo vệ màu vàng tím này.

Sau khi tấm khiên này lắc lư một lúc, nó mới đỡ được đòn của bàn tay đen khổng lồ này.

Phương tông chủ và những người khác thở phào nhẹ nhõm.

Đây là một đòn của Sinh Tử cảnh đại năng!

Nếu không phải Kiếm Ma tông đang khí vận xông thiên thì chỉ dựa vào bọn họ thật sự không thể ngăn cản một kích này.

"Khí vận thủ hộ?! Không ngờ một tông môn nhỏ bé như vậy lại có được cơ duyên này."

"Vậy vừa hay, bản tôn sẽ thu lấy." Trong mắt ông lão tóc bạc hiện lên một tia kinh ngạc và tham lam.

Thứ này có thể tăng cường khí vận của một tông lên rất nhiều, đối với thần tộc của bọn họ thì không phù hợp.

Hai tay ông ta nhanh chóng kết ra một pháp ấn yêu dị màu đỏ và ném nó về phía tấm khiên màu vàng tím.

Đợi cho đến khi thu được vận khí thủ hộ, xem những tên nhãi nhép này này sẽ dùng gì để chống lại ông ta.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Lúc này, vài bóng người khác cũng bay đến chôc Phương tông chủ, trong đó có một thiếu niên, hắn cau mày nhìn ông lão tóc bạc, phía sau tạo ra pháp ấn kỳ lạ.

Hắn trực tiếp vung kiếm lên.

Kiếm Chi Ý Cảnh và Sát Sinh Ý Cảnh được thấm nhuần trong kiếm khí.

Kiếm quang lóe lên.

Bùm bùm!

Pháp ấn kỳ lạ đó trực tiếp bị nghiền nhỏ thành tàn dư.

“Lão cẩu, cuối cùng ông cũng tới rồi!” Lâm Tiêu nhìn qua, lạnh lùng nói.

Chính ông ta đã ra tay, Lâm Tiêu vừa nhìn đã lập tức nhận ra.

Ông già tóc bạc này chính là thần niệm hư ảnh hình người Sinh Tử cảnh được thánh nữ của thần tộc Dao Trì triệu hồi ra vài ngày trước.

Vốn cho rằng tia thần niệm của đối phương đã quét sạch có thể che giấu trong một khoảng thời gian. Không ngờ mấy ngày sau ông ta đã phát hiện ra và tìm đến tận cửa.

Xem ra, thần niệm của Sinh Tử cảnh đại năng có chút đặc biệt.

Khi nào sẽ bắt một tên để nghiên cứu xem sao.

"Lâm Tiêu! !"

Khi kẻ thù gặp nhau, mắt đỏ ngầu.

Khi ông lão tóc bạc nhìn thấy Lâm Tiêu, sát khí trong mắt ông ta như sắp bắn ra.

Sáu thiên kiêu Hoá Đỉnh và thánh nữ của thần tộc bọn họ đã mất tích, có lẽ đã bị bắt đi rồi.

Lâm Tiêu này còn phá hủy một sợi thần niệm của ông ta.

Ít nhất phải mất một năm mới có thể tu bổ lại tia thần niệm này.

Nhưng cùng lúc này, sự tham lam mạnh mẽ vẫn còn ẩn giấu trong đôi mắt của ông già tóc bạc.

Trên người Lâm Tiêu này có một kiện chân linh đạo khí mà chắc chắn là cấp thượng phẩm.

Tuy rằng ông ta là Sinh Tử cảnh đại năng, nhưng cho tới lúc này ông ta cũng không có một kiện chân linh đạo khí thực sự thuộc về mình.

Đỉnh hình đạo khí hiện tại là mượn từ quản tộc để đề phòng lỡ như áp trận có thể dùng tới.

"Thả ra thánh nữ thần tộc Dao Trì và những người khác ra, bản tôn có thể cân nhắc tha cho các ngươi một con đường sống." Ông lão tóc bạc bình tĩnh nói, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

Vốn Phương tông chủ định nói vài lời nhưng khi nghe câu này, ông ta liền sững lại.

Không chỉ ông ta mà Mục lão, Cảnh lão, đệ tử Kiếm Ma tông cùng những người xem của thế lực khác cũng đều ngây người.

Lâm Tiêu này đã cướp thánh nữ và những người khác sao?

Chẳng trách!

Đúng vậy, một Sinh Tử đại năng sao có thể vô duyên vô cớ tìm người khác gây rắc rối chứ.

Thần tộc Dao Trì? !

Đại năng này là người của thần tộc Dao Trì, một chủng tộc có thực lực cực kỳ mạnh mẽ vào thời thượng cổ.

Ở thời kỳ đỉnh phong, hầu như không ai có thể trở thành đối thủ. Không ngờ cường giả như vậy còn có thể sống sót.

Phương tông chủ quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, không biết nên nói gì.

Mục lão bên cạnh trực tiếp truyền âm.

"Tiểu gia hỏa, ngươi được lắm! Vốn tưởng rằng ngươi là một khúc gỗ, không ngờ khúc gỗ này ẩn chứa bí mật, thật không thể tin được!"

"Thánh nữ?! Ngay cả thánh nữ cũng bắt đi rồi, còn thiếu nữ bên cạnh người thì sao đây??" Giọng của Mục lão tràn đầy sự chế giễu và kinh ngạc.

Nhìn ánh mắt của ông ta, e rằng trong đầu ông ta đã nghĩ ra một phiên bản Lâm Tiêu phong lưu rồi.

Lâm Tiêu phát hiện ra rằng mọi người xung quanh đều nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, hắn đột nhiên hiểu ra.

Chuyện này là sao chứ!

"Lão cẩu, thánh nữ Dao Trì mang theo vài thiên kiêu Hoa Đỉnh chặn đường ta, muốn lấy khí vận của ta, bắt ta làm nô, sao lão cẩu ngươi không nói đi?"

"Chẳng lẽ, thần tộc Dao Trì ngươi chỉ cho giở thói ngang ngược, không cho phép người khác phản kháng sao?!" Lâm Tiêu ngay lập tức tức giận xông qua

Cơn giận này, hắn không thể chịu nổi.

Lúc này, ánh mắt mọi người lại thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường và tức giận nhìn về phía lão giả tóc bạc.

Cắt đứt khí vận khiến người ta trở thành nô lệ.

Thần tộc Dao Trì thực sự được lắm!

"Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Làm nô lệ cho thần tộc Dao Trì ta, hiến tế khí vận là phúc phần của ngươi. Trên đời này, có rất nhiều người dù muốn cũng không được!" Ông lão tóc bạc đáp lại.

Khi mọi người nghe thấy những lời đó, sắc mặt của họ đều trở nên khó coi.

Trong mắt đại năng này, bọn họ có lẽ còn không bằng con kiến.

"Đừng nói nhảm nữa, lão cẩu, thánh nữ Dao Trì và các thiên kiêu Hoa Đỉnh khác đều ở trong tay ta."

"Ngươi giao ra một môn thần thông vô thượng, ta có thể thả một người ra, một tay giao người, một tay giao hàng."

"Miễn thương lượng!" Lâm Tiêu cũng trực tiếp ngả bài, lười phí lời với ông ta.
Chương 172: Một tác dụng khác của ngộ tính mãn cấp

Một tay giao người, một tay giao hàng.

Hay là dùng Vô Thượng Thần Thông của Thần tộc Dao Trì tới đổi?

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Lâm Tiêu.

Cái ý này chỉ e là khắp thiên hạ cũng chỉ có Lâm Tiêu dám đưa ra thôi.

Quá ngông cuồng, quá trâu bò.

Ông lão tóc bạc nghe vậy, trong ánh mắt lộ ra vẻ hung dữ càng rõ ràng hơn.

Cái thứ con sâu cái kiến khiến người ta ngứa mắt này, mở miệng ra là gọi lão là lão cẩu.

Lại còn nói ra những lời ngông cuồng như vậy.

Lão ta sống ở Thần tộc Dao Trì lâu như vậy rồi, lần đầu tiên mới gặp kẻ ngông cuồng như vậy.

“Lâm Tiêu, ngươi chết chắc rồi!!!” Ông lão tóc bạc nói với giọng đầy tức giận.

“Ờm, ta đang đợi đây!” Lâm Tiêu đáp thẳng luôn.

Hắn nghĩ một lúc rồi lại tiếp tục nói: “Đừng để ta đợi lâu quá, nếu không, mấy người kia lỡ mà cụt chân cụt tay, hay thiếu một bộ phận nào đó thì không liên quan đến ta đâu nhé.”

“Nghe nói, huyết mạch Dao Trì là một thứ tốt, nếu đem mấy người đó luyện hóa và hấp thu toàn bộ, thì có phải là người ngoài cũng sẽ có được huyết mạch của Thần tộc Dao Trì không?”

Ông lão tóc bạc nghe thấy Lâm Tiêu lại dám có ý định nhắm vào huyết mạch Thần tộc của bọn họ, bỗng chốc tức đến không nhịn nổi.

Ông ta nâng tay phải lên, một cây trường thương màu đen u ám xuất hiện trên tay ông ta, lưỡi thương kia mang theo một sức mạnh ý cảnh cực kỳ mạnh mẽ, vượt lên trên vạn vật.

Lĩnh Vực Chi Lực.

Ánh mắt Lâm Tiêu sáng lên.

Đây là Lĩnh Vực Chi Lực của thương.

Chắc hẳn đây mới là tuyệt chiêu của lão cẩu này.

Trước đó đối phương dùng một chưởng khổng lồ màu đen, e chỉ là võ công thần thông thông thường mà lão tinh thông mà thôi.

“Một con kiến Toàn Đan, thật là nực cười!”

Ánh mắt ông lão tóc bạc sắc bén, tay vung lên một cái, trường thương mang theo uy lực của thần, đã lập tức xuyên tới.

Lâm Tiêu vô cùng chuyên tâm, vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn trên người.

Sát Sinh Ý Cảnh hóa khải.

Có khí vận chi lực của Kiếm Ma tông thủ hộ, hắn tin bản thân có thể đỡ được một đòn này.

Đồng thời, hắn đã trao đổi với đạo khí bản mệnh của mình và tháp Chân Long rồi.

Chuẩn bị tìm một cơ hội thích hợp, xuất ra một đòn mạnh nhất tấn công Đại năng Sinh Tử này.

Lâm Tiêu biết rõ, với thực lực hiện tại của bản thân, còn chưa đủ để giao thủ chính diện với Đại năng Sinh Tử.

Đối phó với một thần niệm của Đại năng Sinh Tử, hắn tự tin là không thành vấn đề.

Nhưng trước mặt hắn bây giờ là một đại năng Sinh Tử Cảnh thực sự đó.

Chỉ có tập kích bất ngờ mới có thể tạo ra kỳ tích.

Nếu không, khi khí vận thủ hộ của Kiếm Ma tông bị đánh vỡ, hậu quả không dám tưởng tượng.

Nhưng mà, ngay khi trường thương màu đen chuẩn bị đánh trúng lớp bảo hộ tử kim. Trường thương đột nhiên bạo phát một loại sức mạnh kỳ lạ, khiến cho không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo.

Ngay sau đó, trường thương màu đen biến mất không rõ tung tích.

Lâm Tiêu ngơ ngác.

Tiếp đó, hắn đột nhiên cảm nhận được một uy lực mạnh mẽ từ sau lưng truyền tới.

Rắc rắc!!

Lâm Tiêu ngay cả thời gian để phản ứng cũng không có.

Trường thương màu đen xuất hiện phía sau lưng hắn, lưỡi thương đã từ phía sau xuyên vào ngay vị trí tim.

Không thể tránh né, máu tươi bắn ra.

Tim và vô số kinh mạch đã bị một sức mạnh cực lớn đánh vỡ vụn.

“Tiểu tử Lâm Tiêu!!!”

“Lâm Tiêu!!!”

“Đại sư huynh!!!”

Tất cả mọi người xung quanh đều bất ngờ.

Không ai có thể nghĩ tới, trường thương kia lại trực tiếp phá vỡ hư không, xuất hiện ở phía sau Lâm Tiêu, một đòn lấy mạng.

Tầng phòng ngự của Khí Vận Chi Lực căn bản không thể ngăn được nó, trực tiếp bị xé rách.

Thế này, thủ đoạn tấn công của đại năng Sinh Tử Cảnh này sao lại quỷ dị đến vậy.

“Lâm Tiêu đã chết, bây giờ có thể giao thánh nữ Dao Trì và những người khác của tộc ta ra đây rồi chứ.” Ông lão tóc bạc từ tốn nói.

Trong mắt lão ta, đám người thánh nữ ngoại trừ bị giấu trong Kiếm Ma tông thì không còn nơi nào khác.

Nhưng khi lão ta muốn khống chế Nghiệt Ma thương của mình, rút nó về từ trong ‘thi thể’ của Lâm Tiêu. Nghiệt Ma thương lại bị một cánh tay nắm chặt lại.

“Ngươi có chết, thì ông đây cũng sẽ không chết nhá!” Lâm Tiêu trừng mắt về phía đại năng Sinh Tử Cảnh kia, cất giọng trào phúng.

Huyết mạch kỳ lạ trong cơ thể điên cuồng sôi sục.

Tim và vô số kinh mạch bắt đầu tổ chức lại và khôi phục với tốc độ cực nhanh.

Nhưng Lâm Tiêu lại không hề có ý định trả trường thương lại.

Trường thương màu đen này, tuy là không phải là đạo khí chí bảo, nhưng cũng mạnh hơn nhiều so với linh khí thượng phẩm rồi.

Đối với một đại năng Sinh Tử Cảnh Thương Ý, đây chắc hẳn là đạo khí bản mệnh của đối phương rồi.

Nếu không có thanh trường thương màu đen này, vậy thì lực chiến đấu của đối phương ắt sẽ giảm xuống hai phần.

“Hử? Ngươi, ngươi vậy mà lại chưa chết ư? Đây là....thần thể?Ngươi rốt cuộc là....”

Ông lão tóc bạc cảm nhận được năng lượng hồi phục của Lâm Tiêu, kinh hãi nói.

Nhưng không đợi lão ta nói hết câu, khuôn mặt lão ta đã biến sắc.

“Khốn kiếp, ngươi dám!!!” Ông lão tóc bạc nổi giận nói.

Lão ta, lão ta lại cảm nhận được sức mạnh trên thanh Nghiệt Ma thương của mình, đang bị người ta hấp thụ, cướp đoạt.

Chuyện, chuyện này là sao?

Thanh Nghiệt Ma thương này đã gắn bó với lão hàng trăm năm, đã sớm bị lão luyện hóa hoàn toàn, tâm ý tương thông, cho dù dùng chí bảo tới đổi với lão, lão cũng chẳng thèm cân nhắc.

Nhưng bây giờ Nghiệt Ma thương lại có chút cảm giác mất khống chế.

Lâm Tiêu liếc nhìn đối phương một cái, căn bản không hề dừng tay.

Mà hai tay lại nắm chặt thanh trường thương xuyên qua cơ thể kia.

Trong đầu hắn có một chút cảm ngộ bắt đầu tăng tốc thâm nhập.

Hấp thu, thương pháp Thiên giai, Quán Vân Đoạt Nhật.

Hấp thu, thương mang Sinh Tử Cảnh.

Hấp thu, sức mạnh lĩnh vực của thương.

Lâm Tiêu kinh ngạc, sững sờ.

Loại chuyện như sờ kiếm để nâng cao thực lực, hắn đã làm không biết mấy vạn lần rồi.

Sờ thương, sờ đao cũng có thể như vậy, hắn cũng đã sớm thử qua.

Nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, lại có thể hấp thu một thứ vô cùng lợi hại.

Lĩnh Vực Chi Lực???

Đây không phải là Ý Cảnh Chi Lực, nhưng mà Ý Cảnh Chi Lực sau khi viên mãn sẽ biến thành Lĩnh Vực Chi Lực đó.

Ngộ tính mãn cấp của hắn lại có thể đạt tới trình độ này sao?

Hay là...bên trong còn có nguyên nhân nào khác mà hắn chưa cảm nhận được?

Lâm Tiêu trong chốc lát cũng không nghĩ ra được, xem ra phải dành thời gian từ từ nghiên cứu thôi.

Mà nghiên cứu vấn đề này, bắt buộc phải có một đại năng Sinh Tử Cảnh mới được.

Hê hê!

Lão cẩu trước mắt, vừa khéo lại thích hợp.

Thế thì phải xử lý đối phương như thế nào đây.

Lâm Tiêu rơi vào trầm tư, chỉ dựa vào uy năng tháp Chân Long ở trong tay trước mắt đây thì còn lâu mới đủ.

Vậy thì.....

Ánh mắt Lâm Tiêu lại càng ngày càng điên cuồng hơn.

“Chết tiệt! Trở về cho ta!!”

Ông lão tóc bạc cảm nhận được sức mạnh đang dần dần bị rút đi thì nổi khùng lên.

Liên tiếp đánh ra mấy chưởng ấn màu đen, đều bị lớp bảo hộ tử kim của khí vận Kiếm Ma tông ngăn lại.

Sau đó lão ta dốc toàn lực thúc giục thần niệm, tái hiện Lĩnh Vực Chi Lực

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Chuẩn bị khiến cho Nghiệt Ma thương phá không quay về.

Nghiệt Ma thương quang mang phóng ra vạn trượng, uy năng lập tức hiện ra.

Lâm Tiêu thấy vậy, khóe miệng nhếch lên.

Tới rồi còn muốn đi ư?

Chỉ e là ngươi nghĩ nhiều rồi.

Đối phó với một đại năng Sinh Tử Cảnh, hắn cảm thấy thật tốn sức.

Nhưng đối phó với một chiếc thương nát còn không phải là đạo khí, thì không tới lượt ngươi quyết rồi.

“Trấn áp!!!” Lâm Tiêu thấp giọng hô một tiếng.

Tháp Chân Long dưới đáy linh hải phóng ra một tia sáng kỳ lạ.

Ngay sau đó, thanh trường thương màu đen giữa hai tay hắn biến mất không rõ tung tích.

Nhưng không hề trở về trong tay ông lão tóc bạc, mà là bị tháp Chân Long trấn áp, thu vào trong tháp.

“A!!!!!! Ngươi, ngươi lại dám đoạt Nghiệt Ma thương của bản tôn, ngươi...ngươi....là ngươi ép bản tôn đấy!” Ông lão tóc bạc giận tím người, gào lên.

Đối phó với một Toàn Đan Cảnh nhỏ bé, mà lại xuất hiện biến cố này.

Điều này đã khiến lão ta thẹn quá hóa giận rồi.

Không hề do dự, thân hình lão ta lóe lên một cái, liền đứng trước cự đỉnh tràn ngập chân linh đạo khí.

“Ta phải khiến cho tất cả người trong Kiếm Ma tông của các ngươi, thần hồn diệt vong!!”
Chương 173: Cự đỉnh đạo khí tràn đầy tà tính

Ông lão tóc bạc khởi động linh lực, trực tiếp khởi động tới Chân Linh Cự Đỉnh.

Trong nháy mắt, Chân Linh Cự Đỉnh bạo phát ra lệ khí ngập trời, vô số âm hồn tàn ảnh từ bên trong bay ra

Nhìn lướt qua, có không dưới ngàn vạn, hơn nữa còn đang cuồn cuộn không dứt từ trong cự đỉnh chui ra.

Những âm hồn này, có hình người, cũng có hình thú.

Trong làn khí tức có những cái mạnh mẽ như Luân Hải Cảnh, cũng có Toàn Đan Cảnh, còn có Hóa Đỉnh Cảnh.

Phía trên bầu trời Kiếm Ma tông bỗng chốc bị âm khí che lấp, khí tức âm u, lạnh lẽo, đáng sợ che phủ cả một khu vực.

Người trong Kiếm Ma tông còn may, có tầng bảo hộ của khí vận.

Bọn họ chỉ cảm nhận thấy một đợt rét lạnh, buốt giá, xâm nhập vào cơ thể, giằng xé, dãy giụa.

Người bên ngoài Kiếm Ma tông thì không được nhẹ nhàng như vậy.

Tu vi yếu một chút, thì trực tiếp bị Chân Linh Cự Đỉnh khiến cho cơ thể vỡ nát, thần hồn bị rút ra, thu vào trong đại đỉnh.

Tu vi mạnh một chút thì trong tinh thần chấn đột, khí tức lạnh lẽo lan khắp cơ thể, mặc cho nó phá hoại, không thể tiếp tục chiến đấu.

Chỉ trong nháy mắt, người bên ngoài Kiếm Ma tông tới đây chúc mừng đều phải kêu gào thảm thiết, thương vong vượt quá vạn người.

Bên trong, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đều trắng bệch, kinh hoàng không thôi, nhìn chằm chằm vào Chân Linh Cự Đỉnh che phủ bầu trời kia.

Thế này...thế này...không ngờ uy lực của chí bảo này lại khủng bố và tà ác đến vậy.

Tuy bọn họ có Khí Vận Chi Lực bảo vệ, nhưng, nhưng không ai biết thứ này có thể kiên trì được bao lâu nữa?

“Đi!!” Ông lão tóc bạc cười lạnh, thấp giọng hô một tiếng.

Hừ!!! Sau khi Phệ Hồn Đỉnh khởi động, không có đại năng Sinh Tử Cảnh, bản tôn chống mắt lên xem các ngươi lấy gì ra để chống đỡ.

Uỳnh....

Những âm hồn tàn ảnh kia dường như bị khống chế, gào thét về phía Kiếm Ma tông mà xông tới.

Giống như một cơn mưa lớn đổ ập tới, chỉ khác là hiện giờ đều là âm hồn tàn ảnh đổ ập tới.

Lớp phòng ngự của Khí Vận ở Kiếm Ma tông chấn động kịch liệt.

Chỉ trong thời gian nháy mắt, ánh sáng của lớp phòng ngự Khí Vận đã ảm đạm đi mấy phần.

“Không hay rồi! Nếu như lớp bảo hộ khí vận bị vỡ, vậy đệ tử trong tông không biết phải thương vong bao nhiêu người nữa!” một trưởng lão Kiếm Ma tông sắc mặt vô cùng khó coi.

Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy thảm trạng ở bên ngoài Kiếm Ma tông.

Ngay cả tu sĩ cấp cao như Luân Hải Cảnh, cũng không chống đỡ nổi khí tức của cự đỉnh tà ác đó.

Chớp mắt một cái liền bỏ mạng, hồn phách bị câu đi.

Cho dù là cường giả Toàn Đan Cảnh, cũng chỉ trụ được nhiều lắm là mấy phút.

Thực lực của Kiếm Ma tông bọn họ tăng vọt, nhưng vẫn có rất nhiều người là đệ tử Luân Hải Cảnh.

Lớp phòng ngự khí vận này mà bị phá, vậy thì hàng vạn đệ tử đều sẽ hóa thành hư không, người chết vô số.

“Mục lão, Cảnh lão, còn có những trưởng lão Toàn Đan Cảnh hậu kỳ trở lên khác, có dám cùng ta ra ngoài đón địch không!!!”

Phương tông chủ nhìn đại đỉnh trên bầu trời, hô lên với các trưởng lão trong tông.

Trong lòng ông đầy sự căm phẫn và bất đắc dĩ.

Ông thật không ngờ, đối phương đường đường là một đại năng Sinh Tử Cảnh, lại dùng thứ chí bảo tà ác đến vậy.

“Lên thì lên, ta còn lâu mới sợ!”

“Thứ này sao có thể được gọi là Thần tộc Dao Trì chứ, sao không gọi là tà tộc Dao Trì đi.”

“Để bảo vệ Kiếm Ma tông, ta sẽ liều cái mạng này!!!”

“Tông chủ, nhanh lên, ai mà biết cái lớp phòng ngự này còn kiên trì được bao lâu chứ.”

Các vị trưởng lão của Kiếm Ma tông đều đứng ra, đồng tâm hiệp lực.”

Không ai có ý kiến nào khác. Ở ranh giới giữa sự sống và cái chết này, đồng lòng đối ngoại là điều tất yếu.

“Được, vậy thì các vị theo ta....” ánh mắt Phương tông chủ nghiêm nghị, bi tráng.

Ông có thể cảm nhận được, trận chiến này, phần thắng của Kiếm Ma tông quá nhỏ.

Nhưng không đợi ông nói xong, một bóng người vội bay tới trước mặt bọn họ.

Là Lâm Tiêu.

“Tông chủ, Mục lão, Cảnh lão, các vị vẫn nên dẫn người tới bảo vệ các đệ tử khác trong tông đi.” Giọng điệu của Lâm Tiêu ung dung, kiên định, không cho người khác cơ hội chất vấn.

“Lâm tiểu tử, ngươi nói vớ vẩn gì vậy! Lẽ nào ngươi không phải đệ tử Kiếm Ma tông? Nói cho cùng, ngươi vẫn là đệ tử thân truyền của ta đấy.” Mục lão là người đầu tiên lên tiếng phản đối.

“Mục lão đầu, ông nói cái cóc khô gì vậy, thằng nhãi này bái sư là bái tôi trước đấy nhá. Chuyện của Lâm tiểu tử mi chính là chuyện của tông môn, đừng nghĩ nhiều nữa.” Cảnh lão ung dung cười, nói.

“Đúng đó, Lâm Tiêu, tông môn nhờ có ngươi mà khí vận tăng bộc phát, vô số đệ tử đều có được cơ duyên, ngay cả ba chúng ta cũng vì vậy mới Hóa Đỉnh thành công. Cho nên, tông môn và ngươi, cùng tiến cùng lui!!!” Phương tông chủ cũng nói với ngữ khí kiên định.

Trong ánh mắt Lâm Tiêu lộ ra sự cảm động.

Kiếm Ma tông, đúng là một ma giáo không đúng với cái tên của nó.

Nhưng chính vì như vậy, hắn càng không thể trơ mắt ra nhìn Kiếm Ma tông bị hủy diệt được.

Lâm Tiêu quay đầu liếc nhìn cự đỉnh đang không ngừng thả âm hồn trên bầu trời, cùng ông lão tóc bạc. Trong mắt lộ ra sát ý nồng đậm chưa từng có.

Sát Sinh Ý Cảnh trong cơ thể, vào lúc này tăng vọt lên mấy phần!!

Không hổ là chủng tộc còn sót lại từ thời thượng cổ.

Vậy thì....nỗi nhục ngày hôm nay, hắn nhất định phải khiến cho Thần tộc Dao Trì tự mình trải nghiệm một phen.

Phải chịu gấp mười, gấp trăm lần!

“Kể từ giờ, bất luận là đệ tử nào cũng không được phép rời khỏi Kiếm Ma tông!” Lâm Tiêu truyền âm tới toàn bộ Kiếm Ma tông.

“Rõ!!!” Kiếm Ma tông lại đồng loạt vang lên tiếng trả lời.

Phương tông chủ ba người đều nhíu mày.

Không phải vì uy tín của Lâm Tiêu tại Kiếm Ma tông.

Mà vì bọn họ cảm nhận đâu đó có điều bất thường.

Tên tiểu tử thối này muốn làm gì!!

“Tiểu cô nương, tông chủ và những trưởng lão khác của Kiếm Ma tông ta giao cho ngươi đó. Ai muốn chạy ra, ngươi cứ trực tiếp đánh trở về, không cần khách khí!!!” Lâm Tiêu lại nói thêm.

“Nhận lệnh! Chuyện này, ta thích! Hì hì ~” Can Anh Túc cười hì hì đáp.

Phương tông chủ, Cảnh lão, Mục lão đều biến sắc.

“Lâm tiểu tử, ngươi....”

Không đợi ba người nói thêm, Lâm Tiêu đã lắc mình một cái, bay ra khỏi lớp phòng hộ khí vận của Kiếm Ma tông.

Mục lão không nghĩ ngợi gì, cũng muốn xông ra.

Bây giờ bên ngoài không chỉ có một đại năng Sinh Tử Cảnh, mà còn có âm hồn tàn ảnh khắp nơi, từ trên trời xuống dưới đất.

Đây đâu phải là chuyện mà một người có thể ứng phó được.

Hơn nữa Lâm Tiêu mới chỉ là Toàn Đan Cảnh, ba người bọn họ là Hóa Đỉnh Cảnh chẳng lẽ lại muốn khoanh tay đứng nhìn?

Mục lão đang định bay ra ngoài thì một bóng người váy đỏ chặn đường ông lại.

“Uỳnh!” Một tiếng động vang lên.

Mục lão bị ép thẳng trở về.

“Vẫn mong các vị ở đây đợi nha! ~” Can Anh Túc mỉm cười nói.

Toàn bộ người của Kiếm Ma tông đều sững sờ.

Ủa?

Mục lão lại bị tiểu cô nương này xuất ra một đòn đánh bay luôn ư?

Mục lão là cường giả Hóa Đỉnh Cảnh cơ mà?

“Tiểu cô nương, ngươi không lo Lâm Tiêu sẽ gặp nguy hiểm sao?” Mục lão lại lần nữa bay tới, cạn lời hỏi.

Nha đầu này thật đúng là không khách khí, ở trước mặt bao nhiêu người như vậy, cũng phải ra tay nhẹ một chút chứ.

“Ta tin tưởng, Lâm Tiêu có thể thắng.” Can Anh Túc vững tin đáp.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Mục lão cũng không xông lên nữa.

Nha đầu Đại Can này, tuy còn chưa đạt tới Hóa Đỉnh Cảnh. Nhưng ông có thể cảm nhận được, thực lực của đối phương chỉ e là không thua kém gì mình.



Ở bên kia.

Ngay lúc Lâm Tiêu vừa rời khỏi Kiếm Ma tông, những âm hồn tàn ảnh không tiếp tục công kích tầng phòng hộ nữa.

Mà toàn bộ chuyển mục tiêu sang phía Lâm Tiêu mà nhào tới.

Âm hồn?

Chắc là sẽ sợ lửa nhỉ!

Trường kiếm Xích Viêm nắm trong tay.

“Tinh hỏa, liêu nguyên!!” Lâm Tiêu thấp giọng hô.

Hỏa Chi Ý Cảnh, toàn diện bạo phát.
Chương 174: (Chương dài) Sức mạnh của đại năng? đặc tính của cảnh ý thứ bảy, thi triển

Phừng phừng!

Ngọn lửa được Lâm Tiêu thi triển bỗng chốc bốc lên. Hầu hết số âm hồn đều bị giam lại phía bên trong, cả bầu trời Kiếm Ma Tông bỗng chốc đầy tiếng khóc than. Tiếng sói tru cũng không lại với tiếng âm hôn khóc.

Thực lực của những âm hồn này đều ở Luân Hải cảnh, có một âm hồn ở Toàn Đan cảnh nên trụ được lâu hơn so với những âm hồn còn lại.

Bỗng chốc trên bầu trời âm hồn bay tán loạn, ngọn lửa bốc lên đuổi theo những âm hồn. Cả một bầu trời như nhuộm máu, tiếng kêu thảm vang ngợp trời.

“Ý cảnh Hoả, ít nhất cũng phải tầng 8. Đây, cơ duyên và ngộ tính của tên nhóc Lâm Tiêu đúng là đáng kinh người.”

Mọi người ở Kiếm Ma tông nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán, chỉ có lão già tóc bạc không có chút hoang mang.

Ý cảnh Hoả? Đúng là khắc tinh của âm hồn.

Nhưng……thì cũng có làm sao.

“Hợp!” Lão già tóc bạc hô lên một tiếng, sau đó lại thúc vào cái đỉnh lớn.

Vào lúc này bỗng phát sinh một việc làm người ta kinh ngạc. Mấy âm hồn kia như bị kích động, tiếng kêu thảm thiết bỗng biến thành tiếng hét phấn khích.

m hôn bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau.

“???”

“Chuyện gì vậy?”

“Đây là bị mất khống chế à?”

“Đại sư huynh giỏi quá, chỉ một chiêu mà giết hết âm hồn, còn làm âm hồn phát điên.”

“Xem ra Kiếm Ma tông được cứu rồi.”

“Đợi chút, không đúng, sức mạnh của mấy âm hồn kia không giảm, hình như còn tăng lên.”

“Đây….đúng là mạnh hơn kìa.”

“ m hồn hợp lại…..cắn nuốt lẫn nhau để nuôi dưỡng thành một thể.”

Nó cứ to dần lên, càng lúc âm hồn càng to hơn. Bọn chúng giơ tay đã dập tắt ngọn lửa của Lâm Tiêu. Những âm hồn Luân Hải cảnh vẫn dày đặc ở ngoài trong khi âm hồn to lớn kia thì vẫn không ngừng to lên.

Cho nên dù ngọn lửa của Lâm Tiêu có mạnh cỡ nào cũng bị chúng dập tắt. Hơn nữa những âm hồn lúc nãy bị thương đã bị những âm hồn ở gần cắn nuốt. m hồn không ngừng biến hoá thực lực cũng mạnh lên.

“Không xong!”

“Nếu cứ thế này thì âm hồn sẽ ngày càng mạnh hơn.”

“Chả nhẽ đây là tác dụng của binh khí chân linh sao?”

Tất cả Kiếm Ma tông mặt đều biến sắc, cứ tưởng tìm được đường sống, không ngờ đường chết chắn ngang.

Xoạt xoạt xoạt

Lâm Tiêu vung kiếm lên, dùng một sức mạnh khổng lồ đẩy lùi âm hồn. Nhưng số lượng âm hồn quá nhiều, vượt qua khả năng của hắn. Nếu chỉ mấy chục con, hoặc 100 con âm hồn biến dị thì hắn còn đối phó được.

Nhưng số lượng âm hồn biến dị trước mắt đã lên tới nghìn con. Hơn nữa còn không ngừng tăng lên.

Lâm Tiêu híp mắt, muốn thắng trận thì phải bắt tên cầm đầu. Nếu cứ để tình hình này thì sẽ chỉ càng ngày càng bế tắc. Đến lúc muốn trở mình thì đã không kịp rồi, lúc đó chỉ có nước chết thôi!

“Tên hỗn đãn, giao nghiệp ma của bản tôn ra đây, ta sẽ cho các ngươi toàn thây!!” loã giả tóc bạc mặt mày dữ tợn nói.

“Chỉ cần giết người thì mọi nguy hiểm sẽ biến mất đúng chứ.” Lâm Tiêu nhìn đối phương cười lạnh.

“Dựa vào ngươi?” Lão già tóc bạc vừa điều khiển chiếc đỉnh vừa cười lạnh.

“Chỉ sợ chưa tới vài cái chớp mắt toàn bộ Kiếm Ma tông của các ngươi đã trở thành nghĩa địa rồi.” Lão giả tăng tốc độ công kích của âm hồn.

Trận pháp phòng ngự của Kiếm Ma tông đang nứt dần ra, chỉ trong vài phút nữa nó sẽ vỡ toạc.

“Yên tâm, ngươi có là ma thì Kiếm Ma tông cũng sẽ không làm ma đâu.” Lâm Tiêu cười cười đáp.

“Trấn!”

Lúc trận pháp phòng ngự hoàn toàn vỡ vụn, trên bầu trời đột nhiên có một tòa tháp 9 tầng chụp xuống toàn bộ Kiếm Ma tông. Tất cả âm hồn khi chạm vào tháp đều lập tức tan biến.

“Cực đạo khí!” Hai mắt lão giả tóc bạc sáng lên.

Đôi mắt nhìn tòa bảo tháp chứa đầy sự tham lam. Mặc dù đâu không phải lần đầu nhìn thấy nhưng chỉ cần thấy khí tức của toà tháp toả ra, là lão ta lại thèm nhỏ dãi.

Tại sao lão ta lại vội vã từ Thiên Vực Thương Lan chạy tới đây, nếu chỉ vì một tia thần thức bị huỷ diệt thì chắc không cần như vậy. Nói trắng ra thì chính là vì tòa bảo tháp này.

May mắn thật.

Tu vi của tên nhãi ranh này còn chưa tới Hoá Đỉnh cảnh, cho nên không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của bảo vật này. Nếu không lão ta cũng chả có tự tin để cướp bảo vật.

“Tên hỗn đản, kiếp sau ngươi hãy nhớ lấy, không phải ai ngươi cũng gây sự được đâu!” Lão già tóc bạc cười cười.

Không có bảo tháp hộ thân, đối phương chỉ dựa vào đặc tính huyết mạch, lão ta chắc chắn có cách giết được đối phương.

Lão giả tóc bạc đưa cả hai tay lên bắt quyết, chiếc đỉnh bắt đầu rung lắc dữ dội.

“kẹt kẹt kẹt……”

Một tràng âm thanh làm người ta rợn tóc gáy phát ra từ chiếc đỉnh. Sau đó là một thân hình to lớn không rõ hình dạng từ trong đỉnh bò ra.

Thân nó cao tới hàng trăm mét, hai mắt xanh lè, trong tay còn cầm một cái gậy đen xì. Con âm hồn này…..ít nhất cũng phải là Hoá Đỉnh cảnh.

Lúc âm hồn nhìn thấy Lâm Tiêu, hai mắt xanh của nó như khoá mục tiêu. Cả người nó lao nhanh về phía mục tiêu.

Điều này làm cho Lâm Tiêu cảm thấy, bất luận bản thân có chạy hướng nào thì thứ đáng sợ này cũng sẽ bắt được hắn.

Nhưng lúc này trong mắt hắn trong có con âm ma đang lao tới này. Trong mắt hắn loé lên ánh sáng, sau đó một thanh kiếm đen nhỏ xuất hiện trên tay hắn.

Hắn dồn toàn bộ kiếm ý vào trong đó, Hoang Chi ý cảnh và cả Sát Sinh ý cảnh.

Trong phút chốc trên người Lâm Tiêu bốc lên một cỗ khí tức từ cổ xưa. Khoảng không gian xung quanh hắn bắt đầu xuất hiện những lỗ đen hun hút.

“Xuất!!” Lòng hắn niệm một câu.

Thanh kiếm đen từ tay hắn bay đi, âm ma khổng lồ đang lao tới bị thanh kiếm xuyên qua thành một cái lỗ mà chưa kịp phản ứng. Thanh kiếm nhỏ bé như một chiếc cánh ve sầu mà lại xuyên thủng được.

Lão già tóc bạc lúc này mở to mắt hét lớn một tiếng.

“Chân linh đạo khí!! Lại một đạo khí siêu cấp nữa, ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!!”

Lão ta hoàn toàn chết sững rồi.

Chân linh đạo khí là thứ mà những cường giả đỉnh cấp phải tranh đấu nhau sống chết để giành được. Nó căn bản không chịu ảnh hưởng của bất cứ cái gì.

Vậy mà tên Lâm Tiêu này không những có chân linh đạo khí, còn có đến hai cái, hơn nữa cả hai cái đều là thứ bất phàm.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hắn chỉ tuỳ tiện ném ra một cái thôi cũng làm các cường giả đại năng tranh đoạt tới chết. Tên Lâm Tiêu này rốt cuộc là ai.

Chả nhẽ là người thất lạc của thần tộc??

Lão già tóc bạc cảm nhận được sự uy hiếp của thanh kiếm nhỏ kia. Lão ta dồn sức tạo phòng thủ trước mặt mình.

Chỉ cần chặn được một chiêu này của Lâm Tiêu, không cần biết phải trả giá thế nào lão ta sẽ cho Lâm Tiêu biết tay.

Tuy nhiên lúc thanh kiếm đen lao tới chỉ nghe thấy Lâm Tiêu quát một tiếng.

“Trảm!!”

Thanh kiếm đen bỗng biến mất trong không trung, ngay sau đó lão già tóc bạc cảm nhận được một cỗ uy lực đang uy hiếp tới tính mạng của lão ta,

Lão ta ngây ngốc.

Cái này, cái cảm giác này……Đây chả phải năng lực đặc biệt tự tạo lĩnh vực hay sao? Dịch chuyển hư không?

Sao có thể!!

Làm sao Lâm Tiêu biết mánh khoé này của hắn?

“A!” một tiếng hét thảm thiết vang lên.

Lão già tóc bạc nôn ra một ngụm máu, cả người bay về phía sau. Thanh kiếm đen phá huỷ tất cả mọi thứ trong cơ thể lão ta.

Lâm Tiêu hít vào một hơi, ánh mắt hắn lại càng thêm sắc bén không dám buông lỏng cảnh giác. Hắn lao theo, tranh thủ thời cơ lấy mạng đối phương.

Đạo lý này hắn đương nhiên hiểu, đặc biệt mà khi đối phó với những đại năng mang huyết mạch thần tộc thế này.

Cho đối phương thời gian nghỉ lấy sức chính là tự ngược bản thân, phải lập tức làm đối phương không kịp trở tay mới được.

Lúc Lâm Tiêu đuổi theo thì một cảnh tượng làm mọi người ngạc nhiên xảy ra.

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên bay lên trên không, tay phải còn đang túm lấy lão già tóc bạc kia. Sau đó khoé miệng người đàn ông trung niên này nhếch lên thành một nụ cười.

“Bị một tên nhãi Toàn Đan cảnh đánh cho tàn tạ thế này, ngươi đúng là làm mất mặt thần tộc Dao Trì ta!!”

“Ta tự hỏi sao ngươi đột nhiên lại rời thần tộc? hoá ra là gặp cơ duyên này, ha ha.”

Sau khi nói ra một câu giễu cợt, người đàn ông đưa mắt sang nhìn Lâm Tiêu.

“Thiên kiêu ngoại tộc, ngươi giỏi đấy! có thể đánh trưởng lão thần tộc thành cái dạng này, tu vi chỉ là Toàn Đan cảnh. Ngươi là người đầu tiên.”

“Cho nên, ta sẽ khai ân cho ngươi, nói xem ngươi muốn chết thế nào, ta sẽ tác thành cho ngươi.”

Ba vị đại lão của Kiếm Ma tông cũng sững sờ, từ trên người của người đàn ông trung niên này phát ra một luồng khí thế, điều này làm cho bọn họ càng hiểu.

Lại, lại gặp một đại năng nữa rồi. Thế này cũng quá là nể mặt mũi của Kiếm Ma tông rồi.

Sắc mặt của Lâm Tiêu cũng khó coi y như ba đại lão, hắn không phát hiện sự tồn tại của người đàn ông trung niên này. Mặc dù không rõ tu vi của đối phương cao bao nhiêu, nhưng hắn có thể cảm nhận được……

Thực lực của người đàn ông trung niên này cao hơn lão già tóc bạc kia rất nhiều. Bây giờ Kiếm Ma tông được tòa bảo tháp bảo vệ, sức mạnh của thanh kiếm đen vẫn chưa khôi phục lại.

Bản thân cũng đã tiêu hao toàn bộ năng lượng vào một chiêu vừa nãy. Mà bây giờ hắn không có thời gian để đợi năng lượng phục hồi.

“Thế nào? Nghĩ xong chưa? Hay chưa nghĩ xong thì ta giúp!!” người đàn ông trung niên nhẹ giọng hỏi.

Hắn đi từng bước về phía Lâm Tiêu, mỗi bước đi của hắn lại làm cho không khí xung quanh bị uy áp đè nén lại.

Lâm Tiêu nhìn đối phương mà không nói câu gì, hắn nhẹ nhàng giơ tay phải lên. Sau đó một ngọn lửa màu xanh đậm xuất hiện trong tay hắn.

Ngọn lửa âm ỉ cháy.

Đâu là……đóa liên yêu hoả của yêu vương bất tử để lại. Hắn từng nói với Lâm Tiêu chỉ cần gọi ngọn lửa này ra, hắn sẽ mau chóng tới chỗ Lâm Tiêu.

Mà hiện giờ Kiếm Ma tông cách dãy núi yêu thú vô cùng xa, nguy hiểm thì ngay trước mặt, sợ rằng không kịp.

Trong mắt Lâm Tiêu lóe lên một tia sáng.

Loại ý cảnh thứ 7. Chình là loại ý cảnh dùng 100.000 điểm Chân Long để đổi. Thi triển.

Ong~

Đúng lúc này, ngọn lửa trên tay Lâm Tiêu bùng to lên rồi bị ý cảnh nuốt gọn
Chương 175: Ý cảnh đặc biệt này là cái gì vậy?

Kể từ sau khi Lâm Tiêu đổi lấy ý cảnh đặc biệt này trong tháp Thiên Mệnh Chân Long, hắn vẫn chưa sử dụng nó.

Một là không có cơ hội, lý do khác là vì điều kiện sử dụng của ý cảnh đặc biệt này mà Lâm Tiêu không dám tùy tiện thử nó.

Điều kiện để sử dụng ý cảnh này là... hiến tế.

Có thể hiến tế tuổi thọ của bản thân, linh lực, vật phẩm, v.v. Sau khi hiến tế xảy ra chuyện gì thì Lâm Tiêu không biết. Nhưng theo định luật năng lượng, vật hiến tế càng quan trọng thì đền ơn sẽ càng lớn.

Trên người hắn bây giờ quan trọng nhất, ngoại trừ trường thọ, có lẽ là hai kiện chí bảo. Nhưng bất kể là tháp Chân Long hay là bản mệnh đạo khí, Lâm Tiêu không luyến tiếc gì cả.

Sau đó đếm ngược, đó là Tịnh Liên Yêu Hỏa hấp thụ từ chu tước nhỏ.

Dù sao đi nữa, đó là bản mệnh chân hỏa là của Sinh Tử cảnh.

Thứ này quý giá biết bao.

Hiến tế!

Trong lòng Lâm Tiêu khẳng định.

Ngay sau đó, Tịnh Liên Yêu Hỏa trong tay hắn bị cảnh giới chi lực hoàn toàn nuốt chửng.

Lâm Tiêu cảm thấy ý cảnh đặc biệt này của mình lúc này độ thuần thục đã tăng lên rất nhiều.

Từ ý cảnh bậc 1 sắp đạt 1,5.

Hay lắm.

Những ý cảnh khác đòi hỏi hắn phải dùng thiên phú ngộ tính để không ngừng lĩnh hội thăng cấp.

Ý cảnh đặc biệt này quả nhiên là đặc biệt. Phải hiến tế bao nhiêu mới có thể thăng cấp. Lẽ nào đó thực sự được gọi là Hiến Tế Ý Cảnh?

Lâm Tiêu còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, trước mặt hắn trong hư không xuất hiện một tia sáng xanh chói mắt.

Răng rắc răng rắc!

Hư không rung chuyển và phát ra âm thanh rạn nứt mạnh mẽ.

Đồng thời, trong cơ thể Lâm Tiêu sinh ra một lực hút mạnh mẽ, khiến cho linh lực của hắn bắt đầu tiêu hao nhanh chóng.

Hả? !

Không phải hắn đã hiến tế Tịnh Liên Chi Hỏa rồi sao? Tại sao vẫn hấp thụ linh lực của hắn?

Điều này khiến linh lực ít ỏi còn sót lại trong cơ thể Lâm Tiêu gần như cạn kiệt.

May mà, ngay khi linh lực sắp bị hút cạn hoàn toàn, lực hút khủng khiếp đó mới dừng lại.

Mà ánh sáng xanh chói mắt trước mặt hắn biến thành một quầng sáng màu xanh lam cao hàng trăm trượng.

Mọi người kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này, bao gồm cả người đàn ông trung niên Sinh Tử cảnh vừa mới xuất hiện.

Trong lòng bọn đều nghi ngờ. Lâm Tiêu, đang làm gì ở vậy?

Phải chăng vầng sáng này là một loại bí pháp thần thông?

Là loại hình phòng ngự? Hay là tấn công?

Chỉ có Lâm Tiêu nhìn chằm chằm vào quầng sáng màu xanh với ánh mắt kinh ngạc.

Đây , quầng sáng này trông rất giống truyền tống trận… trong một số trò chơi nào đó!

Đột nhiên.

"Chíp!!!——" Một tiếng kêu, theo sau là uy áp cực kỳ đáng sợ phát ra từ quầng sáng màu xanh lam.

Sau đó, một thân ảnh màu đỏ bay ra khỏi đó và lao lên bầu trời.

Nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, đến nỗi không ai có thể nhìn rõ đó là gì, chỉ biết rằng thân ảnh đó vô cùng cực đại.

"Ai dám quấy rầy bản tôn tu luyện? !" Một tiếng hét giận dữ từ trên trời giáng xuống, uy năng ngùn ngụt, bốn phía dập dờn.

Lúc này, mọi người mới nhìn rõ. Đó là một điểu thú khổng lồ dài hàng nghìn trượng, ngọn lửa đỏ rực đốt cháy khắp cơ thể khiến người ta nổi da gà.

Cho dù cách xa nhau như vậy nó vẫn có thể khiến mọi người bên dưới cảm nhận được sức nóng từ ngọn lửa của đối phương.

Lúc này, ánh mắt của điều thú lửa cực kỳ không thân thiện, hung dữ nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người phía bên dưới.

Không ai nhận ra rằng vẫn còn một chút ngạc nhiên nghi ngờ ẩn giấu trong ánh mắt giận dữ đó.

Có chuyện gì vậy!

Tại sao nó lại xuất hiện ở đây? Đây là nơi nào?

Nó vốn đang tu luyện trong yêu thú sơn mạch, nhưng đột nhiên bị một luồng lực mơ hồ không thể cưỡng lại kéo đến đây.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Điểu thú lửa có chút bối rối.

Lúc này mọi người bên dưới đều sững sờ.

Chuyện gì vậy?

Điểu thú này ... là do Lâm Tiêu biến ra ư?

Nhưng vấn đề là... khí tức trên người điểu thú này... chắc chắn là khí tức của cường giả Sinh Tử cảnh.

Thậm chí, chỉ từ quá trình cảm nhập về uy thế và áp lực cũng không thua gì ông lão tóc bạc trước đó và người đàn ông trung niên xuất hiện lúc này.

Đây... rốt cuộc là địch hay là bạn đây?

Từ khi nào lại có thể dễ dàng gặp được Sinh Tử cảnh đại năng như vậy?

Các thành viên cấp cao của Kiếm Ma tông và một số cường giả khác đều chết lặng, không hiểu gì về tình hình của trận chiến.

Đừng nói là những người xem này, ngay cả hai đương sự trong trận chiến lúc này cũng vô cùng kinh ngạc.

Người đàn ông trung niên kinh ngạc nhìn chằm chằm vào điểu thú lửa kia.

Ông ta nhận ra yêu thú này.

Chu tước! ! Đây là yêu vương bất tử Chu tước!

Trời ơi! Sao yêu thú này có thể xuất hiện ở đây?

Người đàn ông trung niên sợ hãi nhìn chằm chằm vào chu tước, không dám tùy tiện động đậy.

Ông ta là Sinh Tử cảnh đại năng không sai nhưng thực lực của yêu vương bất tử này đang hoàn toàn nghiền nát sự tồn tại của ông ta.

Đúng vậy, là do Lâm Tiêu triệu hồi ra?

Nhưng sao hắn có thể triệu hồi một sự tồn tại đáng sợ như vậy? !

"Hả?! Cái mùi kinh tởm này, ngươi là người của thần tộc Dao Trì sao? Là ngươi cưỡng ép bản tôn tới đây sao?" Ánh mắt chu tước tập trung vào người đàn ông trung niên, gay gắt nói.

"Yêu vương các hạ, chuyện này thật sự không liên quan gì đến ta, chính là người kia đã dùng một loại bí pháp gì đó quấy rầy ngươi tu luyện." Người đàn ông trung niên lập tức chỉ vào Lâm Tiêu.

Trong lòng ông ta còn cảm thấy một chút may mắn. Xem ra chu tước không cùng một phe với Lâm Tiêu. Nếu không, sẽ không phản ứng dữ dội như vậy.

Sau khi điểu thú lửa nghe được lời người đàn ông trung niên này nói thì quay đầu nhìn về phía ngón tay đối phương đang chỉ.

Ngay sau đó.

Xì xì.

Điểu thú lửa mở to mắt nhìn chằm chằm, mất động lực không thể giải thích được, thân ảnh khổng lồ hạ xuống hàng chục mét.

Sau đó hai cánh theo bản năng vỗ vài cái, sau khi khơi dậy ngàn vạn ngọn lửa mới ổn định thân hình.

"Tôn--" Nó vừa hét lên một chữ, liền trợn mắt, dường như nghĩ tới cái gì đó nên âm thanh đột nhiên dừng lại.

Lời nói chuyển thành thần niệm truyền âm.

"Tôn thượng đại nhân, ngài, tại sao ngài lại tới đây? Là ngài đã triệu hoán ta ra ư?" Giọng nói của chu tước lập tức trở nên thấp kém, hoàn toàn khác với vẻ ngoài uy nghiêm vừa rồi.

Đúng vậy, đây là tên mà người của thần tộc Dao Trì nhắc tới. Nếu không phải tôn thượng nhà nó thì còn có thể là ai?

Mặc dù bây giờ tôn thượng đại nhân không lộ ra khí tức, nhưng nó sẽ luôn ghi nhớ tướng mạo con người của tôn thượng đại nhân.

Hóa ra là như vậy!

Đã nói mà!

Làm sao có ai có có thể cưỡng bức triệu hoán nó, trên thế giới này không có ai khác trên ngoại trừ tôn thượng đại nhân.

Không hổ là tôn thượng đại nhân.

Loại bí thuật này trước đây chưa từng thấy, thật là thần kỳ.

Trong nháy mắt, tất cả những nghi ngờ trong lòng chu tước đã được giải quyết, tâm trạng nó rất tốt.

Lâm Tiêu ở phía bên kia, nghe những lời của chu tước cung kính truyền tới, vẻ mặt của hắn càng thêm kỳ quái.

Thật sự là chu tước!

Chuyện này, chuyện này... Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hiến Tế Ý Cảnh này thực sự đã triệu hồi chu tước ra. Vậy tác dụng thực sự của ý cảnh này là gì?

Nhất thời, Lâm Tiêu có chút bối rối. Có vẻ như cần thử nghiệm luyện tập nhiều hơn mới có thể làm rõ.

"Ta triệu ngươi tới đây đương nhiên là có chuyện, ta có một số vấn đề liên quan đến cách giải quyết sinh tử đại kiếp của ngươi, ta có chút manh mối." Lâm Tiêu nghiêm túc truyền âm nói.

"Cái gì!! Thật sao! Tôn thượng đại nhân!" Ánh mắt chu tước vui mừng không thôi, cơ thể to lớn bắt đầu run rẩy không ngừng.

Câu này đối với nó mà nói là một tin tức tuyệt vời.

"Đương nhiên là thật, ngươi hãy giải quyết người của thần tộc Dao Trì, sau đó chúng ta hãy tìm một nơi để nói chuyện." Lâm Tiêu thông qua truyền âm nhẹ giọng nói.

"Rõ!! Tôn thượng đại nhân, ta sẽ ngay lập tức giết hắn!!" Chu tước vội vàng nói.

"Đừng giết chết, giữ lại nửa hơi thở là được rồi." Lâm Tiêu lại nói.

"Được, tôn thượng đại nhân! Vậy ta xông lên đây!"

"Ừm!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn Cổ Chí Tôn
Vạn Cổ Chí Tôn
  • Thái Nhất Sinh Thủy
Chương 3822
(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn Cổ Cuồng Đế
  • KK Cố Hương
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom