• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vạn Cổ Ma Tôn (1 Viewer)

  • Chương 346: Các ngươi có tu luyện thêm 100 năm nữa, cũng vẫn là phế vật

Chương 346: Các ngươi có tu luyện thêm 100 năm nữa, cũng vẫn là phế vật

“Có phải nhầm rồi hay không, không phải đã qua 30 năm rồi sao?”

“Tại sao diện mạo của thiếu các chủ chỉ như mới 17 18 tuổi thôi vậy, cảm thấy còn trẻ hơn cả tôi, tôi mới đại học năm nhất.”

“Ngoài ánh mắt thâm trầm lạnh người ra, tất cả các mặt khác đều rất ‘tươi non’”

“Woa! Đẹp trai quá! Hơn nữa khí tức cũng đỉnh nhất trong những người con trai tôi gặp qua.”

“Đây rõ ràng là một học sinh cấp 3 mà, hoặc là mới lên đại học.”

“Cậu nói với tôi người này đã hơn 50 tuổi? tôi mới không tin, nếu thực sự là thiếu các chủ, tôi sẽ ăn sh*t!”

“Lầu trên, đã chụp ảnh. Bây giờ xã hội trên mạng cũng có pháp trị, nói thì phải làm.”

“Mẹ kiếp, vậy tôi xin rút.”

Toàn bộ cư dân mạng là một sự bàng hoàng, các bên phát sóng trực tiếp đã bắt đầu bùng nổ. Lâm Hải Thịnh bay tới trước mặt ba người.

“Con trai bây giờ giao hết cho con, đừng hoảng nhé!” Lâm Hải Thịnh vỗ vai động viên con trai.

“Cha yên tâm, chỉ dựa vào vài người này sao làm con sợ, vẫn còn sớm lắm.” Lâm Tiêu trả lời.

“Hehe, con trai nhớ tới lúc trước cha con thực lực không phải yếu, nhưng đứng trước mặt vài nghìn người chân còn run rẩy.” Mẹ hắn cười cười trêu chọc.

“Mẹ con cứ lấy chuyện này ra nói suốt, ai chả có giai đoạn chưa thích ứng.” Lâm Hải Thịnh mặt đỏ vội vã nói.

Dù gì trước này tai kiếp kia xảy ra ông cũng chỉ là một dân văn phòng bình thường. Lúc bình thường cùng lắm là đứng phát biểu trong cuộc họp. Nào đã bao giờ đứng trước mặt mấy chục nghìn người phát biểu đâu. Lúc đó chân run nhưng ông cũng đã nói được hết.

Mẹ hắn chỉ cười không nói gì, Lâm Tiêu nhìn thấy hai người đùa nhau tâm tình càng thêm vui vẻ.

“Vậy con qua đó trước.” Lâm Tiêu nói.

“Con trai, cố lên!” hai người cùng lên tiếng cổ vũ.

“Đại Tiêu Tiêu cố lên !~~~” Can Anh Túc giơ tay bắn tim, cười nói.

Lâm Tiêu trợn mắt nhìn lại cô, nha đầu này thích nghi môi trường sống còn nhanh hơn hắn tưởng, học cái gì cũng nhanh.

Dưới ánh mắt của mọi người Lâm Tiêu từ từ về phía quảng trường. Tất cả các thành viên của Lăng Tiêu các đều chăm chú nhìn theo hắn. Đây, chính là thiếu các chủ của bọn họ sao?

Nhưng sao lại trẻ tới vậy? kể cả có được coi là trẻ hơn tuổi cũng không thể đến mức này. Bởi vì trong mắt bọn họ mọi phương diện của thiếu các chủ đều được coi là hoàn toàn non nớt. Chẳng nhẽ là thiếu các chủ giả?

Các chủ và các phó có thể giữ được dung mạo là do hai người có cấp tu vi đạt tới Toàn Đan cảnh. Chả nhẽ thực lực của vị thiếu các chủ này còn sâu tới khó lường, bọn họ không hề cảm nhận được sự dao động của linh khí trên người thiếu các chủ.

Nghĩ cũng đúng, ở ngoài lưu lạc hơn 30 năm, có lẽ cơ hội là một người thường cũng cao hơn. Tuy nhiên vào giây tiếp theo, lúc Lâm Tiêu giống như bước lên những bậc thang bằng không khí đi lên cao khoảng hơn 1m.

Hả? chuyện gì vậy? khinh công à? Vị thiếu các chủ này đang đứng lơ lửng giữa không trung? chả nhẽ có năng lực đặc biệt gì sao?

Bình thường chỉ có cường giả Toàn Đan cảnh mới có thể làm đến mức này. Một bước, hai bước, ba bước. Lâm Tiêu đi liền một lúc mấy bước cho đến lúc đứng ở giữa không trung phía trên đỉnh đầu mấy kẻ kia.

“Tôi tên Lâm Tiêu, bây giờ là thiếu các chủ của Lăng Tiêu các.”

“Tôi biết mọi người vẫn còn nghi ngờ đối với tôi, nhưng không quan trong. Tin hay không là việc của mọi người.”

“Sau đây ở ngay tại nơi có nhiều người thế này, tôi sẽ chọn ra vài người để đích thân bồi dưỡng.”

“Nguy cơ địa cầu sắp đối diện, tôi tin là mọi người hiểu rõ hơn tôi. Hơn nữa nếu muốn tiêu diệt những yêu quái kia mà chỉ dựa vào thực lực bây giờ của mọi người. Có tu luyện thêm 100 năm nữa vẫn chỉ là phế vật!!!” Lâm Tiêu dùng ngữ khí không chút khách khí, cứng rắn chèn ép.

Nhưng người kia nắm chặt nắm tay lại, tên này là ai mà dám nói bọn họ như vậy. Chả qua chỉ là một tên công tử, hay là thế nhị đại?

Bọn họ mặc dù nhìn thấy Lâm Tiêu bay lơ lửng trên không trung nhưng trong lòng bọn họ vẫn hoài nghi rằng vị thiếu các chủ này đang được các chủ và phó các chủ giúp đỡ. Nếu không thì tại sao một thiếu các chủ với diện mạo trẻ như vậy lại có sức mạnh thế kia.

Nhưng biết là vậy thì cũng chả có ai dám lên tiếng, chỉ là ánh mắt của bọn họ tràn ngập vẻ bất mãn và không phục.

“Không phục?”

“Kỳ thật những hang động của quái thú chỉ là kiếp nạn nhỏ, kể cả sau này chúng ta có thể giải quyết chúng thì vẫn sẽ có những kiếp nạn thứ 2, thứ ba tìm đến. Đến lúc đó kẻ địch muốn xâm chiếm trái đất sẽ ngày càng mạnh hơn.”

“Hôm nay tôi ở đây lựa chọn một bộ phận nhỏ để tạo thành một đội cho chính tay tôi bồi dưỡng, muốn thử nghiệm hệ thống tu luyện kiểu mới.”

“Nếu có thể thành công, tương lai của trái đất sẽ hùng mạnh hơn, cho dù sau này có bao nhiêu tai họa, địch thủ tìm tới. Chúng ta cũng sẽ không sợ hãi nữa, không cần giống như bây giờ bị nhốt trong những bức tường cao đợi kẻ thù tới công kích……”

Giọng của Lâm Tiêu tràn đầy sức thuyết phục và vang vọng, dù là người đứng xa quảng trường cũng có thể nghe rõ tiếng của Lâm Tiêu. Mỗi câu mỗi từ đều làm mọi người xót xa và sững sờ. Ai mà chả nghĩ như vậy, ai mà chả cả ngày lo lắng sợ hãi. Bọn họ cũng muốn bảo vệ Hoa Hạ, cũng muốn bảo vệ trái đất. Nhưng những thứ đáng sợ tồn tại ngoài kia, bọn họ lại chả có lựa chọn nào khác.

“Cậu, cậu dựa vào cái gì mà nói vậy! chả nhẽ cậu có thể thay đổi tất cả sao!!” Một học viên cắt đầu đinh đứng ở giữa đám học viên trẻ của Lăng Tiêu các không nhịn nổi kích động trong lòng lên tiếng.

“Từ Hâm cậu điên rồi!”

“Nói lung tung gì đấy, kia là thiếu các chủ đó, đừng đắc tội người ta.”

“Cậu mau xin lỗi đi không thì hậu quả nghiêm trọng đấy.”

Mấy học sinh thấy thế thì mặt tái mét, vội vã kéo cậu học viên kia ý bảo cậu ta đừng có kích động.

Lâm Tiêu nghe thấy lời này thì đưa mắt qua nhìn.

“Cãi hay lắm, tôi chỉ sợ không có ai dám cãi lại tôi thôi.”

“Vậy để tôi trả lời vấn đề của cậu, tôi, có thể thay đổi tất cả.” Lâm Tiêu rất tự nhiên trả lời.

Cậu học viên tên Từ Hâm kia nghe thế thì lại càng hăng hái. Cậu ta nhìn chằm chằm Lâm Tiêu mặt đối mặt nói: “Tôi không tin.”

Lâm Tiêu nghe thấy thế thì khoé miệng nhếch lên, sau đó hắn hướng tới tất cả mọi người từ từ nói.

“Hệ thống tu luyện hiện tại của mọi người, là từ Luyện Khí cảnh từng bước từng bước tăng linh lực, dần dần tăng cảnh giới, cái này có thể rất chính thống không có sai sót gì.”

“Nhưng lại quá chậm.”

“Ngoài ra còn có một loại khác gọi là sức mạnh tinh thần, cũng gọi là sức mạnh linh hồn! phương thức tu luyện của nó gọi là ý cảnh.”

“Ví dụ……”

“Ý cảnh trọng lực, mở!”

Một tích tắc sau. Một cỗ trọng lực bất khả chiến bại bao trùm lấy toàn bộ mọi người.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn Cổ Chí Tôn
Vạn Cổ Chí Tôn
  • Thái Nhất Sinh Thủy
Chương 3822
(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn Cổ Cuồng Đế
  • KK Cố Hương
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom