Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-240
Chương 240: Anh phải ngủ cùng em (5)
Editor: Waveliterature Vietnam
Sao?? Đi tắm ư??
Thỏ trắng sửng sốt nhìn Thành Tử, cô vô thức hỏi: "Anh không phải là đã tắm rồi sao??"
"… …"
Trịnh Thành Tử đứng lại một chút, không trả lời thỏ trắng, một lát sau thì đi thẳng trực tiếp vào phòng tắm.
Đợi đến lúc Thành Tử tắm rửa xong xuôi bước ra khỏi nhà tắm thì thỏ trắng đã quấn chăn đi ngủ từ lúc nào không hay.
Thỏ trắng nằm ngủ ngon lành ngày giữa giường, lúc ngủ cô ấy trông thật đẹp, Trịnh Thành Tử đứng cạnh mép giường ngắm nhìn thỏ trắng rồi bất giác đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt đang nóng dần của mình.
Ngày mà thỏ trắng lớn lên, thực sự là một quãng thời gian dài… ….hmm… …
Đúng 7h30 sáng ngày hôm sau, tất cả du khách đã tập trung đầy đủ trên xe buýt, chuẩn bị thẳng tiến hướng về Rừng trúc ở An Cát.
Hướng dẫn viên du lịch cầm trong tay một chiếc micro, dựa lưng vào thành ghế trên xe, anh ta dõng dạc giới thiệu nguồn gốc của Rừng trúc, cùng những kiệt tác điện ảnh và thước phim truyền hình hay các phóng sự được làm tại nơi đây, sau khi nói xong anh ta cầm chai uống vài ngụm nước đầy, sau đó tìm chỗ ngồi xuống, anh chọn chỗ trống ngay bên cạnh Trịnh Thành Tử và thỏ trắng.
Thỏ trắng quay đầu lại, chăm chú quan sát người hướng dẫn viên, anh ta có một nước da đen sạm chắc là vì ngày nào cũng phải dẫn đoàn đi tham quan du lịch khắp nơi, phải đứng dưới ánh nắng chói chang mỗi ngày, đầu anh ta đội một chiếc mũ lưỡi trai đỏ chót in dòng chữ của công ty du lịch, phía dưới để lộ một khuôn mặt tròn trịa.
Bất chợt bắt gặp ánh mắt thỏ trắng đang nhìn mình chăm chú nãy giờ, hướng dẫn viên liền hướng về phía cô nhoẻn miệng cười thân thiện và hỏi: "Này cô bé, thế nào, đêm qua em ngủ ngon chứ?"
"Vâng em đã ngủ rất ngon."Thỏ trắng ngoan ngoãn gật đầu.
Thỏ trắng đêm qua đúng thật là đã ngủ rất ngon, từ lúc ca ca nước cam đi tắm, sau đó cô chỉ nghe thấy tiếng nước chảy, và rồi chìm sâu vào giấc ngủ lúc nào không hay, chỉ biết là tỉnh giấc đã thấy bình minh rồi.
"Vậy thì tốt rồi!" Hướng dẫn viên du lịch cười hì hì, đang chuẩn bị nói tiếp thì đột nhiên ánh mắt của anh dừng lại trên chiếc cổ trắng nõn nà của thỏ trắng.
Trên làn da trắng mịn màng của thỏ trắng, có một vết ban đỏ nhỏ, nó nằm ngay bên trên xương quai xanh.
Ừm… ….Dạng chấm đỏ này cảm thấy có chút quen thuộc… ….
Hướng dẫn viên quan sát thật kỹ rồi chau mày, vô thức ngẩng đầu lên nhìn liếc qua Trịnh Thành Tử.
Thấy vậy Trịnh Thành Tử cũng vội nhìn xuống, thoáng thấy một vết ban đỏ trên cổ thỏ trắng, tay anh bất giác dơ lên, đưa ngón tay gãy nhẹ lên chỗ nốt đỏ đó, rồi nhanh miệng nói: "Lúc tối bị muỗi cắn, giờ em có cảm thấy ngứa nữa không?"
"Dạ?" Thỏ con liền giật mình.
Bị muỗi cắn lúc tối ư? Thỏ trắng lục lại trí nhớ, hình như cô không bị muỗi cắn… …
Trịnh Thành Tử mặt thản nhiên tiếp tục gãi nhẹ vào cổ của thỏ trắng, nói với giọng ôn tồn: "May là nửa đêm ta đã đốt cho em một ít hương đuổi muỗi, không thì không biết sẽ bị nó cắn bao nhiêu nốt nữa đây."
"Vậy à… …em cảm ơn ca ca nước cam!" Thỏ trắng nhanh nhảu đáp và mỉm cười với Thành Tử.
"Ừ Không có gì đâu."
Trịnh Thành Tử nói xong liền thu tay lại, tiếp tục cúi đầu đọc tin tức trên điện thoại.
Ha ha ha… …thì ra là con muỗi cắn à… …
Hướng dẫn viên du lịch có chút lúng túng nhìn thỏ trắng và cười, anh ta nghĩ thầm, cô bé này còn chưa lớn, nhìn bộ dạng như vậy chắc mới là trẻ vị thành niên, dấu vết đỏ trên cổ đó chắc hẳn không phải là dấu hôn rồi… …
Nếu đúng như vậy thì anh chàng đẹp trai này chắc chắn đã không làm điều gì điên khùng với cô bé ấy.
"Em gái đang học lớp mấy rồi nhỉ??" Hướng dẫn viên du lịch lại tiếp tục quay về phía thỏ trắng và bắt chuyện.
"Nghỉ hè xong thì em sẽ lên năm đầu tiên của trung học cơ sở ạ." Thỏ trắng thật thà trả lời.
"à à, vậy là lần này đi du lịch để chúc mừng việc em tốt nghiệp tiểu học ư?"
"Vâng, em cùng với ca ca nước cam đi du lịch để ăn mừng việc cùng nhau tốt nghiệp, anh ấy năm nay tốt nghiệp trung học." Thỏ trắng cười híp mắt nói.
"Vậy hai người là anh em đúng không??"
Editor: Waveliterature Vietnam
Sao?? Đi tắm ư??
Thỏ trắng sửng sốt nhìn Thành Tử, cô vô thức hỏi: "Anh không phải là đã tắm rồi sao??"
"… …"
Trịnh Thành Tử đứng lại một chút, không trả lời thỏ trắng, một lát sau thì đi thẳng trực tiếp vào phòng tắm.
Đợi đến lúc Thành Tử tắm rửa xong xuôi bước ra khỏi nhà tắm thì thỏ trắng đã quấn chăn đi ngủ từ lúc nào không hay.
Thỏ trắng nằm ngủ ngon lành ngày giữa giường, lúc ngủ cô ấy trông thật đẹp, Trịnh Thành Tử đứng cạnh mép giường ngắm nhìn thỏ trắng rồi bất giác đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt đang nóng dần của mình.
Ngày mà thỏ trắng lớn lên, thực sự là một quãng thời gian dài… ….hmm… …
Đúng 7h30 sáng ngày hôm sau, tất cả du khách đã tập trung đầy đủ trên xe buýt, chuẩn bị thẳng tiến hướng về Rừng trúc ở An Cát.
Hướng dẫn viên du lịch cầm trong tay một chiếc micro, dựa lưng vào thành ghế trên xe, anh ta dõng dạc giới thiệu nguồn gốc của Rừng trúc, cùng những kiệt tác điện ảnh và thước phim truyền hình hay các phóng sự được làm tại nơi đây, sau khi nói xong anh ta cầm chai uống vài ngụm nước đầy, sau đó tìm chỗ ngồi xuống, anh chọn chỗ trống ngay bên cạnh Trịnh Thành Tử và thỏ trắng.
Thỏ trắng quay đầu lại, chăm chú quan sát người hướng dẫn viên, anh ta có một nước da đen sạm chắc là vì ngày nào cũng phải dẫn đoàn đi tham quan du lịch khắp nơi, phải đứng dưới ánh nắng chói chang mỗi ngày, đầu anh ta đội một chiếc mũ lưỡi trai đỏ chót in dòng chữ của công ty du lịch, phía dưới để lộ một khuôn mặt tròn trịa.
Bất chợt bắt gặp ánh mắt thỏ trắng đang nhìn mình chăm chú nãy giờ, hướng dẫn viên liền hướng về phía cô nhoẻn miệng cười thân thiện và hỏi: "Này cô bé, thế nào, đêm qua em ngủ ngon chứ?"
"Vâng em đã ngủ rất ngon."Thỏ trắng ngoan ngoãn gật đầu.
Thỏ trắng đêm qua đúng thật là đã ngủ rất ngon, từ lúc ca ca nước cam đi tắm, sau đó cô chỉ nghe thấy tiếng nước chảy, và rồi chìm sâu vào giấc ngủ lúc nào không hay, chỉ biết là tỉnh giấc đã thấy bình minh rồi.
"Vậy thì tốt rồi!" Hướng dẫn viên du lịch cười hì hì, đang chuẩn bị nói tiếp thì đột nhiên ánh mắt của anh dừng lại trên chiếc cổ trắng nõn nà của thỏ trắng.
Trên làn da trắng mịn màng của thỏ trắng, có một vết ban đỏ nhỏ, nó nằm ngay bên trên xương quai xanh.
Ừm… ….Dạng chấm đỏ này cảm thấy có chút quen thuộc… ….
Hướng dẫn viên quan sát thật kỹ rồi chau mày, vô thức ngẩng đầu lên nhìn liếc qua Trịnh Thành Tử.
Thấy vậy Trịnh Thành Tử cũng vội nhìn xuống, thoáng thấy một vết ban đỏ trên cổ thỏ trắng, tay anh bất giác dơ lên, đưa ngón tay gãy nhẹ lên chỗ nốt đỏ đó, rồi nhanh miệng nói: "Lúc tối bị muỗi cắn, giờ em có cảm thấy ngứa nữa không?"
"Dạ?" Thỏ con liền giật mình.
Bị muỗi cắn lúc tối ư? Thỏ trắng lục lại trí nhớ, hình như cô không bị muỗi cắn… …
Trịnh Thành Tử mặt thản nhiên tiếp tục gãi nhẹ vào cổ của thỏ trắng, nói với giọng ôn tồn: "May là nửa đêm ta đã đốt cho em một ít hương đuổi muỗi, không thì không biết sẽ bị nó cắn bao nhiêu nốt nữa đây."
"Vậy à… …em cảm ơn ca ca nước cam!" Thỏ trắng nhanh nhảu đáp và mỉm cười với Thành Tử.
"Ừ Không có gì đâu."
Trịnh Thành Tử nói xong liền thu tay lại, tiếp tục cúi đầu đọc tin tức trên điện thoại.
Ha ha ha… …thì ra là con muỗi cắn à… …
Hướng dẫn viên du lịch có chút lúng túng nhìn thỏ trắng và cười, anh ta nghĩ thầm, cô bé này còn chưa lớn, nhìn bộ dạng như vậy chắc mới là trẻ vị thành niên, dấu vết đỏ trên cổ đó chắc hẳn không phải là dấu hôn rồi… …
Nếu đúng như vậy thì anh chàng đẹp trai này chắc chắn đã không làm điều gì điên khùng với cô bé ấy.
"Em gái đang học lớp mấy rồi nhỉ??" Hướng dẫn viên du lịch lại tiếp tục quay về phía thỏ trắng và bắt chuyện.
"Nghỉ hè xong thì em sẽ lên năm đầu tiên của trung học cơ sở ạ." Thỏ trắng thật thà trả lời.
"à à, vậy là lần này đi du lịch để chúc mừng việc em tốt nghiệp tiểu học ư?"
"Vâng, em cùng với ca ca nước cam đi du lịch để ăn mừng việc cùng nhau tốt nghiệp, anh ấy năm nay tốt nghiệp trung học." Thỏ trắng cười híp mắt nói.
"Vậy hai người là anh em đúng không??"
Bình luận facebook