Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Vạn Thánh Yêu Vương Chi Chiến Thần Tại Thượng: Trùng Sinh Ta Làm Lại Tất Cả - Chương 141: Một nhà ranh ma
Lúc này, ở trong hậu viện, Tiêu Nguyệt Hoa được các đồ đệ của Diệp Lạc Hy chào đón vô cùng nồng nhiệt. Điều đáng nói ở đây chính là, vì Tiêu Nguyệt Hoa cũng là một người được sư phụ yêu quý, nhìn cách đối đãi ôn nhu của sư phụ đối với vị quận chúa này thì hiểu. Ban đầu, Tiêu Nguyệt Hoa đang sợ hãi và lo lắng cho việc tỷ tỷ bị trúng độc như vậy, liền đem tâm sự trong lòng nói cho đám nhóc con nghe. Không ngờ, chúng lại cười. Lưu Nhất Thanh đại diện các đệ muội, kể cho nàng nghe sự tình hôm đó của các huynh đệ như sau.
Lúc đó, khi tam đệ Tử Liêm vừa đi nghe lén người lớn nói chuyện về, Lam Hạo đã lao đi muốn là người đầu tiên hiến tủy cho sư phụ. Cũng may là lúc đó Kim Mặc Nghiên nhanh chóng trói gô đứa sư đệ cứng đầu hấp tấp ấy lại, trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, nói rằng sư phụ muốn thử lòng Đế Quân, nàng muốn thật lòng xem xem, Đế Quân đối với nàng là thật lòng yêu thương nàng hay không.
Vốn là ban đầu nàng chỉ muốn một mình nàng đóng kịch, tự biên tự diễn. Không nghĩ ra được rằng, sư mẫu đã biết được kế hoạch của sư phụ, nên rất lo âu. Hôm đó đã đem mọi chuyện nói lại với Kim Mặc Nghiên.
Hôm đó, khi Lam Hạo lao đi không ai cản kịp thì Kim Mặc Nghiên lại giăng lưới khắp nơi, trói gô tên đệ đệ cứng đầu ấy về, nói cho hắn biết ý định của sư mẫu.
Ngay lập tức, Kim Mặc Nghiên hắn thở dài, sau đó liền nói: “Ngươi đừng có nháo! Đây chỉ là kế hoạch của sư phụ và các sư mẫu thôi!” . Truyện Mạt Thế
“Hả?!” Lúc này, mười một người mới quay lại nhìn Kim Mặc Nghiên không thể tin nổi.
Khi trước, lúc nàng thu nhận Nhạc Tử Liêm, đứa trẻ này một không nói hai không cười ba không khóc, khiến nàng tưởng rằng đứa trẻ này hoặc bị câm hoặc bị điếc, liền nghĩ ra một loại giao tiếp gọi là thủ ngữ để dạy cho Nhạc Tử Liêm. Sau khi trị được tật cho hắn, thủ ngữ này của sư phụ vẫn được mười mấy huynh đệ truyền cho nhau học tập, để có thể trong lúc bị sư phụ trách phạt còn biết đường hội ý với nhau.
Kim Mặc Nghiên không ngờ rằng, rồi sẽ đến một ngày mấy huynh đệ tỷ muội bọn họ lại cảm thấy thủ ngữ hiếm khi hữu dụng kia lại có công lớn như thế.
Kim Mặc Nghiên hắn làm cái thủ ngữ, giải thích rằng: Mấy ngày trước, hắn thấy Mục sư mẫu đến tìm sư phụ, vậy mà người còn ở cùng sư mẫu tới mấy ngày mấy đêm không ra. Ta còn tưởng rằng các sư mẫu khác không ghen, liền đến tìm Lục sư mẫu hỏi chuyện. Không ngờ rằng Lục sư mẫu nói rằng, sư phụ đang tính tạo ra một bài kiểm tra. Một là nàng ấy muốn xem xem, ai có thể làm đồng minh với nàng. Hai là muốn thử xem Đế Quân có thật là một kẻ đã trùng sinh trở về giống như nàng hay không. Tuy nhiên, bài kiểm tra này thực tàn khốc, chính là nàng phải trúng độc của Cùng Kỳ. Không chỉ vậy còn tạo ra hiện trường giả là nàng phong ấn hắn.
Kim Mặc Nghiên nghe Hỗn Độn nói xong liền trợn cả hai mắt, suýt chút nữa là hét lên làm lộ chuyện ngay lúc đó. Sau đó, Hỗn Độn liền nói, sắp tới, huynh đệ tỷ muội bọn họ sẽ phải vất vả thêm một thời gian rồi.
Vất vả mà Hỗn Độn nói, có lẽ chính là lúc này đây.
“Nếu như sư phụ đã muốn thử lòng Đế Quân….” Lưu Nhất Thanh xoa cằm, nói, sau đó cùng các đệ muội lộ ra nụ cười không khác gì hồ ly giảo hoạt, một điệu cười méo mó, quen thuộc như báng bổ cả lương tâm của một tiểu tiên quân.
“Đại ca, huynh thật sự là quá hiểu ý chúng ta.” Kim Mặc Nghiên cười đến biến thái.
“Nếu như sư phụ đã muốn làm lớn chuyện lên, chi bằng chúng ta làm lớn lên theo người. Đến lúc đó…. Ehe~” An Nhiên bình thường là đứa nghiêm chỉnh nhất, lại có thể nói ra được tâm tư của cả bọn.
Lúc này, mọi ánh mắt đều đổ về phía Nhạc Tử Liêm. Dù sao, hắn cũng là kẻ nghiêm túc và hà khắc nhất trong mười hai sư huynh đệ tỷ muội.
Nhạc Tử Liêm nhìn thấy mấy huynh đệ tỷ muội đều nhìn đến hắn, ánh mắt như đang chờ đợi một câu trả lời như tòng phạm. Hắn liền thở ra một hơi, nói: “Các đệ các muội thật là! Còn cả đại ca, nhị ca nữa! Nhưng mà, lâu rồi không nháo. Nếu như muốn nháo, phải nháo cho ra trò. Nếu làm không ra trò, đừng trách lão tam ta đây trở thành chưởng quản phạt các ngươi.”
Đuôi hồ ly nhỏng cao, mười hai đồ đệ nào đó liền bắt đầu diễn kịch thầy tung trò hứng.
Đoạn kể chuyện kết thúc, kèm theo Lưu Nhất Thanh khi kể đã lược bớt nhiều tình tiết nói về việc các sư mẫu là Đại Hung Thú và cả về việc, sư phụ là một kẻ trùng sinh và người đang có một tham vọng rất lớn.
Lúc đó, khi tam đệ Tử Liêm vừa đi nghe lén người lớn nói chuyện về, Lam Hạo đã lao đi muốn là người đầu tiên hiến tủy cho sư phụ. Cũng may là lúc đó Kim Mặc Nghiên nhanh chóng trói gô đứa sư đệ cứng đầu hấp tấp ấy lại, trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, nói rằng sư phụ muốn thử lòng Đế Quân, nàng muốn thật lòng xem xem, Đế Quân đối với nàng là thật lòng yêu thương nàng hay không.
Vốn là ban đầu nàng chỉ muốn một mình nàng đóng kịch, tự biên tự diễn. Không nghĩ ra được rằng, sư mẫu đã biết được kế hoạch của sư phụ, nên rất lo âu. Hôm đó đã đem mọi chuyện nói lại với Kim Mặc Nghiên.
Hôm đó, khi Lam Hạo lao đi không ai cản kịp thì Kim Mặc Nghiên lại giăng lưới khắp nơi, trói gô tên đệ đệ cứng đầu ấy về, nói cho hắn biết ý định của sư mẫu.
Ngay lập tức, Kim Mặc Nghiên hắn thở dài, sau đó liền nói: “Ngươi đừng có nháo! Đây chỉ là kế hoạch của sư phụ và các sư mẫu thôi!” . Truyện Mạt Thế
“Hả?!” Lúc này, mười một người mới quay lại nhìn Kim Mặc Nghiên không thể tin nổi.
Khi trước, lúc nàng thu nhận Nhạc Tử Liêm, đứa trẻ này một không nói hai không cười ba không khóc, khiến nàng tưởng rằng đứa trẻ này hoặc bị câm hoặc bị điếc, liền nghĩ ra một loại giao tiếp gọi là thủ ngữ để dạy cho Nhạc Tử Liêm. Sau khi trị được tật cho hắn, thủ ngữ này của sư phụ vẫn được mười mấy huynh đệ truyền cho nhau học tập, để có thể trong lúc bị sư phụ trách phạt còn biết đường hội ý với nhau.
Kim Mặc Nghiên không ngờ rằng, rồi sẽ đến một ngày mấy huynh đệ tỷ muội bọn họ lại cảm thấy thủ ngữ hiếm khi hữu dụng kia lại có công lớn như thế.
Kim Mặc Nghiên hắn làm cái thủ ngữ, giải thích rằng: Mấy ngày trước, hắn thấy Mục sư mẫu đến tìm sư phụ, vậy mà người còn ở cùng sư mẫu tới mấy ngày mấy đêm không ra. Ta còn tưởng rằng các sư mẫu khác không ghen, liền đến tìm Lục sư mẫu hỏi chuyện. Không ngờ rằng Lục sư mẫu nói rằng, sư phụ đang tính tạo ra một bài kiểm tra. Một là nàng ấy muốn xem xem, ai có thể làm đồng minh với nàng. Hai là muốn thử xem Đế Quân có thật là một kẻ đã trùng sinh trở về giống như nàng hay không. Tuy nhiên, bài kiểm tra này thực tàn khốc, chính là nàng phải trúng độc của Cùng Kỳ. Không chỉ vậy còn tạo ra hiện trường giả là nàng phong ấn hắn.
Kim Mặc Nghiên nghe Hỗn Độn nói xong liền trợn cả hai mắt, suýt chút nữa là hét lên làm lộ chuyện ngay lúc đó. Sau đó, Hỗn Độn liền nói, sắp tới, huynh đệ tỷ muội bọn họ sẽ phải vất vả thêm một thời gian rồi.
Vất vả mà Hỗn Độn nói, có lẽ chính là lúc này đây.
“Nếu như sư phụ đã muốn thử lòng Đế Quân….” Lưu Nhất Thanh xoa cằm, nói, sau đó cùng các đệ muội lộ ra nụ cười không khác gì hồ ly giảo hoạt, một điệu cười méo mó, quen thuộc như báng bổ cả lương tâm của một tiểu tiên quân.
“Đại ca, huynh thật sự là quá hiểu ý chúng ta.” Kim Mặc Nghiên cười đến biến thái.
“Nếu như sư phụ đã muốn làm lớn chuyện lên, chi bằng chúng ta làm lớn lên theo người. Đến lúc đó…. Ehe~” An Nhiên bình thường là đứa nghiêm chỉnh nhất, lại có thể nói ra được tâm tư của cả bọn.
Lúc này, mọi ánh mắt đều đổ về phía Nhạc Tử Liêm. Dù sao, hắn cũng là kẻ nghiêm túc và hà khắc nhất trong mười hai sư huynh đệ tỷ muội.
Nhạc Tử Liêm nhìn thấy mấy huynh đệ tỷ muội đều nhìn đến hắn, ánh mắt như đang chờ đợi một câu trả lời như tòng phạm. Hắn liền thở ra một hơi, nói: “Các đệ các muội thật là! Còn cả đại ca, nhị ca nữa! Nhưng mà, lâu rồi không nháo. Nếu như muốn nháo, phải nháo cho ra trò. Nếu làm không ra trò, đừng trách lão tam ta đây trở thành chưởng quản phạt các ngươi.”
Đuôi hồ ly nhỏng cao, mười hai đồ đệ nào đó liền bắt đầu diễn kịch thầy tung trò hứng.
Đoạn kể chuyện kết thúc, kèm theo Lưu Nhất Thanh khi kể đã lược bớt nhiều tình tiết nói về việc các sư mẫu là Đại Hung Thú và cả về việc, sư phụ là một kẻ trùng sinh và người đang có một tham vọng rất lớn.
Bình luận facebook