• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New VẠN TỘC CHI KIẾP (1 Viewer)

  • Chương 222: Tìm Người Áp Chế Bạch Phong Đi!

Trịnh Ngọc Minh nghe lời Chu Minh Nhân nói thì cũng thấy tiếc hận, khẽ đáp: "Không đáng, năm đó hắn là thiên chi kiêu tử, còn ta chỉ là học viên tầm thường không chút thu hút. Năm đó, bọn hắn vinh quang vạn trượng, mà ta... nhỏ bé như hạt bụi!"



"Năm mươi năm sau, ta vào Sơn Hải, bọn hắn người già người chết, Đằng Không... Cũng khó khăn!"



Trịnh Ngọc Minh nói tới đây cũng thấy xúc động muôn vàn.



Thời đó có rất nhiều học viên thiên tài!



Như thời của Bạch Phong, không, lúc đó còn đặc sắc hơn thời của Bạch Phong, có lẽ... không khác năm nay lắm.



Liễu Văn Ngạn, Ngô Nguyệt Hoa, Triệu Minh Nguyệt, Hạ Vân Kỳ...



Bao nhiêu cái tên vang vọng toàn bộ Đại Hạ phủ, thậm chí là toàn bộ Nhân cảnh!



Yêu nghiệt hoành hành!



Dưỡng Tính chiến Đằng Không, Dưỡng Tính giết Đằng Không, ba ngày phác họa ra một cái thần văn, mười ngày thần văn hoàn thiện...



Đối với ông mà nói, thiên tài thời đại kia quá chói mắt.



Mà Trịnh Ngọc Minh ông thật sự quá đỗi bình thường, kết quả năm mươi năm về sau, tất cả đều thay đổi.



Những yêu nghiệt năm xưa đều đã bị phế đi, mà ông... Bước vào Sơn Hải Cảnh!



Chu Minh Nhân cũng lâm vào hồi ức, sau đó lão nói: "Những việc này đã qua rồi! Tình cảnh năm mươi năm trước không thể tái diễn, ta biết tâm tư Vạn Thiên Thánh, ông ta vẫn chưa hết hi vọng, muốn giúp đa thần văn nhất hệ dục hỏa trùng sinh, muốn thử một lần xem bọn họ có cơ hội tiến vào cấp bậc trên Sơn Hải hay không, nhưng ông ấy không biết nghĩ lại xem, thời đại yêu nghiệt tung hoành năm đó tất cả đều bị phá hủy, hiện tại có thể sao?"



"Vạn Thiên Thánh không sợ mấy học viên sau này cũng bị ông ấy làm hỏng đi sao?" Chu Minh Nhân hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn.



Trịnh Ngọc Minh thấp giọng hỏi: "Lão sư, phủ trưởng thật sự muốn phá triển đa thần văn nhất hệ ư? Nhưng năm đó chính ông ta đã đuổi những người kia, bây giờ nếu..."



"Ngươi không rõ!" Chu Minh Nhân khoát tay, "Thứ Vạn Thiên Thánh để ý không phải là ai chủ đạo học phủ, không phải hệ phái nào lớn mạnh, ông ấy có hùng tâm, ông ấy muốn bước lên trên Sơn Hải, muốn thăm dò ra con đường ổn định có thể vượt qua Sơn Hải cảnh... Nhưng việc ngay cả Cầu Tác cảnh và Chiến Thần điện đều không làm được, sao ông ta có thể làm được?"



"Vạn Thiên Thánh dựa vào cái gì để thành công?"



Chu Minh Nhân không tin Vạn Thiên Thánh có thể làm được, lão lạnh lùng nói: "Không cần để ý đến ông ấy, chủ trương của Vạn Thiên Thánh là kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, quật khởi từ trong nghịch cảnh, trên thực tế lại là chính sách tinh anh, cho nên ông ta sẽ không can dự vào chuyện cạnh tranh của chúng ta."



Chu Minh Nhân nói tiếp: "Văn Thăng bại, để ta xem khi nào y mới có thể thoát khỏi cửa ải kia của chính mình! Tăng cường độ bồi dưỡng Lưu Hồng, giúp gã nhanh chóng tiến vào Đằng Không cửu trọng, tiếp tục áp chế Bạch Phong!"



"Lưu Hồng có thể sao?” Trịnh Ngọc Minh không chắc chắn: "Gã còn không bằng Văn Thăng, sao có thể đấu với Bạch Phong?"



"Lưu Hồng..." Chu Minh Nhân cười nhạt, "Chớ xem thường gã! Mặc dù thực lực của gã không bằng Văn Thăng, nhưng đầu óc tốt hơn Văn Thăng nhiều, tại giai đoạn Đằng Không, người có thể áp chế Bạch Phong chỉ có Hạ Ngọc Văn và Ngô Kỳ, thật ra Ngô Kỳ có thể áp chế hay không thì khó nói... Cho nên chúng ta phải tìm người áp chế Bạch Phong tại phương diện trí lực chứ không phải vũ lực!"



"Ta đã hiểu!"



"Nói cho Lưu Hồng, đừng để đa thần văn nhất hệ làm nên danh tiếng gì nữa, đúng rồi, ngươi cũng tìm người áp chế học viên của Bạch Phong cho ta!" Chu Minh Nhân hít sâu một hơi, "Đa thần văn nhất hệ tro tàn lại cháy, một khi vang danh, tâm tư học viên chắc chắn dao động, đến lúc đó bi kịch tái diễn, Đại Hạ phủ sẽ hỗn loạn!"



Trịnh Ngọc Minh gật đầu định rời đi, nhưng suy nghĩ một chút, ông quay đầu nói: "Lão sư, Liễu Văn Ngạn thì sao?"



"Liễu Văn Ngạn..."



Chu Minh Nhân trầm tư, một lát sau mới mở miệng: "Không cần phải để ý đến hắn! Nếu hắn là có năng lực quật khởi thì đó cũng là chuyện tốt, nhưng nếu chỉ có thực lực Đằng Không hay Lăng Vân thì không thay đổi được cái gì!"



"Nếu đa thần văn nhất hệ thật sự có thể bước qua Sơn Hải, đó chính là may mắn của nhân tộc, may mắn của Đại Hạ!" Chu Minh Nhân thản nhiên nói: "Đáng tiếc, ta cảm thấy mình sẽ không thấy được ngày ấy!"



"Học sinh hiểu rõ!"



Trịnh Ngọc Minh không còn gì để nói, ông quay người rời đi.



Hồ Văn Thăng chiến bại, chuyện này thật sự là ngoài dự liệu của bọn họ, nhưng trước mắt đa thần văn nhất hệ còn chưa thay đổi được gì, vả lại hệ của bọn họ Sơn Hải cảnh không nhiều.



Có mình Hồng Đàm miễn cưỡng chèo chống hệ này đã là không tệ rồi!



...



Trung tâm nghiên cứu.



Tô Vũ nhanh chóng chạy về, quả nhiên Bạch Phong đang ở đây.



Thời khắc này, Bạch Phong đang dựa trên ghế sô pha xem tivi, thấy Tô Vũ trở về, anh lạnh nhạt mỉa mai: "Không đi dạo thêm nữa sao?"



"Lão sư, ngài thật mạnh!"



Tô Vũ thốt lên lời khen ngợi xuất phát từ đáy lòng!



Bạch Phong ngoài mặt cười lạnh, nhưng trong lòng lại tột độ đắc ý, tiểu tử thôi, không phải ngươi rất ngông cuồng sao?



Hiện tại không còn ngông cuồng nữa à?



Bây giờ đã biết cái gì gọi là thiên tài chưa?



Anh còn đang mãi nghĩ ngợi, Tô Vũ ở đối diện đã nghiêm trang cúi đầu: "Trước đó học sinh đã mạo phạm, mong lão sư bỏ qua cho!"



Tiếp đó hắn lại nói: "Lão sư, ngài có muốn thay quần áo không? Quần áo thay ra để ở đâu, ta giặt giúp ngài..."



Ánh mắt Bạch Phong khẽ biến, sau đó hừ lạnh đáp: "Không cần, một bộ quần áo không cần mặc lần thứ hai, những người như chúng ta mà lãng phí thời gian để giặt quần áo thì chính là phạm tội!"



Tô Vũ hơi ngẩn ra, lãng phí thời gian...



Thế mà ngươi còn để ta ngày ngày quét dọn vệ sinh!



Cái này không lãng phí thời gian à?



Mang theo tâm tư hồ nghi, Tô Vũ liếc nhìn Bạch Phong, thấy sắc mặt anh hơi tái...



Tô Vũ âm thầm suy đoán, chẳng lẽ... Quần áo bị vứt rồi, không dám cho người khác thấy?



Trở về lập tức thay quần áo, không phải là thổ huyết chứ?



Suy đoán này làm Tô Vũ dở khóc dở cười.



Hắn phát hiện Bạch Phong có một khuyết điểm nhỏ, đó là thích thể hiện!



Trên thực tế, dù Bạch Phong thổ huyết thì hắn vẫn sẽ bội phục.



Đằng Không thất trọng vượt cấp miểu sát Đằng Không cửu trọng, mạnh mẽ đến mức đáng sợ, sao hắn có thể cảm thấy Bạch Phong không lợi hại chỉ vì đối phương thổ huyết?



Đương nhiên, chẳng ai hoàn mỹ cả.



Bạch Phong có chút khuyết điểm nhỏ thì có cảm giác dễ thân cận hơn, vì đó là người, không phải thần.



Tô Vũ không xoắn xuýt vấn đề này nữa, có điều hắn muốn nói lại thôi.



Dường như Bạch Phong biết hắn muốn nói điều gì, anh cao ngạo hỏi: "Muốn biết chiêu miểu sát Hồ Văn Thăng là gì đúng không?"



"Vâng." Tô Vũ gật đầu, hắn thật sự rất tò mò.



"Đa thần văn dung hợp!"



Bạch Phong cười tủm tỉm bảo: "Đây chính là lí do đặt tên cho hệ chúng ta, dĩ nhiên hiện tại nói với ngươi chỉ là vô ích, ngươi còn chưa tới Dưỡng Tính, ta nói thì được cái gì? Chờ ngươi Dưỡng Tính rồi ta sẽ từ từ dạy ngươi, yên tâm, nếu vào hệ chúng ta rồi, ta đây chắc chắn sẽ không giấu nghề, có gì dạy nấy."



Bạch Phong hất cằm nói: "Ta không sợ đồ đệ học nhiều, cũng không sợ đồ đệ vượt qua ta, vượt được ta mới tốt, điều đó chứng tỏ ta còn chưa đi đến cực hạn, không thể phát hiện nhiều điều huyền bí của bản thân!"



Tô Vũ không hỏi nữa, tu luyện cần phải tiến hành theo tuần tự.



Mơ tưởng xa vời không thích hợp với bản thân.



Bạch Phong nói sang chuyện khác: "Khi tu luyện tốt nhất là đặt ra cho mình một mục tiêu! Ngươi mới vừa vào học phủ, tháng thứ nhất ta ra yêu cầu không cao, lần kiểm tra tháng đầu tiên vào được mười vị trí đầu của lớp trung cấp là được! Tháng này nắm giữ cơ sở, làm quen học phủ, nhiệm vụ sau này sẽ càng ngày càng gian khổ..."



"Mười vị trí đầu lớp trung cấp..."



Tô Vũ biết tình huống học phủ chia lớp, người có độ chứa đầy không đến 20% thuộc lớp sơ cấp.



20% đến Dưỡng Tính thuộc lớp trung cấp.



Sau Dưỡng Tính là lớp cao cấp.



Hiện tại hắn là học viên lớp trung cấp, năm nay tân sinh có gần 2000 người, học viên lớp trung cấp chiếm phần lớn, chỉ sợ là hơn nghìn người!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn Tộc Chi Kiếp
  • Lão Ưng Cật Tiểu Kê
(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Ngàn Vạn Thứ Nhu Tình
  • Xuân Phong Lựu Hỏa
Chương 55
[Zhihu] VẠN ĐỒNG
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần IV END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom