-
Chương 279
Hôm sau, trên hải đảo. Đám may đen giăng kín trời cũng tan đi cùng với tâm trạng đau buồn thương xót xen lẫn luyến tiếc của đám người Truyền Kỳ Thế Đại, và thay vào đó là một buổi sáng tươi đẹp rạng rỡ.
Mặt biển xanh thẳm, gió nhè nhẹ thổi, biển hoa trong lễ truy điện yên bình và ưu nhã trở lên thanh khiết, lay động lòng người đến lạ thường.
Trước biển hoa, những người thân, bạn bè, người yêu của Lâm Phi theo thứ tự đứng ở đó, dõi theo thi thể đang dần xa kia.
Trên mặt mọi người đều hiện rõ vẻ đau thương đến tột cùng, tuy biết rằng không thể nào thay đổi được nhưng cũng không thể chấp nhận được, cảm giác đó, thực sự khiến cho người ta tiều tụy đi rất nhiều.
Đặc biệt là Cố Thải Anh, Lâm Đại Nguyên và Tô Ánh Tuyết… mấy ngày nay họ sút đi mấy cân, ngay cả những mâu thuẫn trước đây làm họ trở nên xa cách thì nay điều đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Mục sư Geogre - chiến thần thứ bốn mươi hai trong bảng Chiến Thần, có biệt danh “Hắc mục sư” trong thế giới ngầm, là một kẻ phản bội trường lớp, học tập những loại pháp thuật hắc ám khiến cho gương mặt bị điểm những vết đen lấm tấm, tướng mạo xấu xí.
Nhưng là một cao niên trong Truyền Kỳ Thế Đại, lão là người đứng lên phát biểu lời cáo từ trong lễ an táng Lâm Phi.
Chỉ có điều thời gian đã gần đến mười giờ sáng rồi mà vẫn chưa thấy đám người Eva đến nên bọn họ cảm thấy rất kỳ lạ. Là nữ nô trung thành nhất của Lâm Phi, sao Eva lại đến muộn như thế được?
Allan Thái không đến cũng có thể lý giải được, dù sao thì bọn họ cũng chỉ có mối quan hệ quen biết sơ sơ với Lâm Phi thôi, thậm chí còn là tình địch cũ nữa.
- Có liên lạc được không?
Natasha hỏi Diệp Tử Huyên đứng cạnh, cô đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại rồi.
Diệp Tử Huyên lắc đầu, quay lại nhăn mặt với mọi người:
- Không hiểu sao điện thoại toàn tắt máy, mà kỳ lạ là Enzo, Dạ Ưng cũng ngồi cùng phi cơ với Eva đến đây, Eva trước giờ luôn quan tâm đến Đao Đao nhật, tại sao lúc sắp chia tay cũng không đến tiễn đưa chứ.
- Có lẽ chính vì quá quan tâm nên mới không dám tới. Chuyện này cũng khó nói.
Khương Tiểu Bạch thở dài.
- A di đà phật, Bạch Cốt nói rất có lý.
Kaysone cảm thán.
Quỷ Nhận Sa phất áo choàng đen xuống, giọng khàn khàn nói:
- Chúng ta bắt đầu đi, anh ấy đợi chúng ta… nói lời từ biệt cuối cùng… cũng lâu rồi….
Nghe thấy người mình không thích nhất mở miệng nói câu như vậy, mọi người cũng đều gật đầu đồng ý, để có thể nhìn mặt tất cả mọi người lần cuối, di thể của Lâm Phi đã được lưu giữ lại hơn ba ngày rồi.
Mục sư Geogre thấy mọi người đều đã bình tĩnh hơn mới đưa mắt ra hiệu với Kaysone, sau khi cả hai cùng xác nhận với nhau mới bắt đầu vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, cùng nhau đọc lời cầu xin với thượng đế, khẩn cầu cho Lâm Phi ở thế giới bên kia đều được mọi người yêu mến.
Tuy mọi người sớm đã coi thượng đến và sa tăng chẳng ra gì, nhưng lúc này, khi đối diện với sự thật rằng người thân, người bạn mình đã mất đi, bọn họ đều nguyện tin thượng đế một lần.
…
Hơn một giờ trước, trong khách sạn năm sao cạnh bờ biển Lâm An, cả một con đường lớn bị mấy chục chiếc xe bọc thép và gần một ngàn quân của tỉnh Giang vây quanh lấy khách sạn.
Thậm chí vùng biển bên ngoài khách sạn còn có bốn chiến hạm đạn đạo phòng vệ xếp đối diện khách sạn. phong tỏa hết con đường trên biển.
Phía dưới khách sạn, dưới đám cây nhiệt đới rậm rạp, Eva và Odin, Allan cũng những người đồng hành với họ đang ngồi đối diện với tam gia Long Bưu nhà họ long, hai anh em Phương Hải Triều và Phương Hải Thiên nhà họ Phương.
Những người đứng sau họ đều trang bị vô số súng ống, chỉ cần ai đó ra lệnh một tiếng là lập tức sẽ biến khách sạn năm sao này thành đống gạch vụn trong nháy mắt.
Những nhân viên và khách khứa trong khách sạn đều sợ hãi không dám ra ngoài. Toàn bộ đường dây thông tin ở khu vực này đều bị chặn lại, khiến cho nơi này thực sự trở thành một hòn đảo hoang.
- Thật không ngờ rằng cái gọi là lễ nghi chi bang của Hạ Quốc lại là loại lễ này. Các ông định giam giữ chúng tôi sao? Các ông cho rằng làm như thế thì tôi sẽ nói ra bí mật sao?
Eva cười lạnh nói.
Phương Hải Triều nói:
- Tiểu thư Grimm, chúng tôi không hề có ý muốn hại cô, mà chỉ muốn ép cô nói ra bí mật thôi. Nhưng cô phải ngoan ngoãn ở lại đây một ngày, chúng tôi hứa là qua ngày mai, cô muốn đi đâu tùy cô.
- Hừ. các người cho rằng đám người kia có thể ngăn cản chúng tôi sao?
Odin hừ lạnh một tiếng, con ngươi như hai mãnh hổ lóe ra hai tia sáng trắng.
Long lão tam cười ha hả nói:
- Bắc Âu thần tướng, Thiên Hỏa thần tướng, đừng tưởng rằng có tên tuổi là có thể dọa được ta! Ông đây mấy ngày trước mới tận mắt thấy hai nhân vật ngươi không đánh chết được. Thân thể cường tráng của họ chỉ có thể bị sét đánh chết thôi! Trừ phi các người mạnh hơn Lâm Phi?
Sắc mặt Allan Thái trở nên kỳ quái, đúng là khi bọn họ nghe thấy Lâm Phi bị sét đánh mới chết như vậy thì thấy rất kỳ lạ.
Người bình thường có lẽ đã thịt nát xương tan rồi, cũng may là hắn một còn giữ được cơ thể nguyên vẹn, như vậy đã rất phi phàm rồi!
Nhưng cũng vì tình địch cũ của bọn họ quá biến thái mà khiến cho hai kẻ đường đường là thần tướng như bọn họ cũng không dám vì Eva mà giao đấu với Lâm Phi.
- Cho dù hỏa lực có thể làm chúng tôi bị thương thì các người cho rằng đám các người có thể bắn trúng chúng tôi sao?
Allan khinh khỉnh nói. Gã biết mấy chục loại ma pháp, có thể đánh bay được những hỏa lực kia.
Long lão tam toét miệng cười:
- Đúng là hỏa lực bình thường thì không hại được các người, nhưng tất nhiên… cao thủ của chúng tôi cũng không phải những kẻ ăn không ngồi rồi.
Lão vừa nói xong, Odin và Allan cùng biến sắc, quay đầu lại nhìn lên trên trần nhà.
Ở khách sạn mấy chục tầng phía xa kia có một thân ảnh thon dài đang đứng ngạo nghễ trên đó.
Từ xa nhìn tới không thể rõ được đó là nam hay nữ, chỉ thấy bốn phía xung quanh gã dường như đang đốt một chất đốt như kim loại đỏ, hòa quyện với ánh mặt trời, tạo nên một nét đẹp quỷ dị đến lạnh người.
Nếu càng nhìn lâu sẽ càng thấy như có một luồng sóng nhiệt đang vây quanh lấy thân mình.
Cả hai đều lập tức cúi đầu xuống, không nhìn nhiều. Hàng lông mày cau lại, rõ ràng là kẻ kia luyện nội công tâm pháp của Huyền Diệu, từ trường của gã đủ để ảnh hưởng đến không khí và quang nhiệt xung quanh.
Thường thì loại người này tuy không có sức sát thương đặc biệt nhưng lại khó đối phó hơn nhiều võ giả có thủ đoạn tàn ác, gã hoàn toàn có thể lấy yếu địch mạnh, một chọi hai dựa vào nội công thâm hậu!
Eva thấy hai người họ sắc mặt nghiêm trọng như vậy không khỏi cất lời hỏi:
- Sao, không phải đối thủ?
Khuôn mặt Allan lộ rõ sự khó chịu. Nếu không gặp phải đối thủ cấp vương giả thì cũng là kẻ có cùng khả năng, nhưng bọn họ không phải là những người tự cao tự đại.
- Tiểu thư Eva, người kia không quá quen thuộc, tuy không chắc hắn có thể thắng được chúng tôi,,, nhưng không dễ đối phó đâu. Nếu đánh nhau thì tôi sẽ khó lòng bảo vệ được sự an nguy của cô.
Odin nói.
Bọn họ nhận thấy sự an toàn của Eva mới là điều quan trọng, còn về phần đám người Truyền Kỳ Thế Đại kia có cứu hay không thì cũng không quan trọng.
Eva nắm tay thành nắm đấm. Cô biết cứ nổi giận đùng đùng cũng không có ý nghĩa gì cả. Trong đôi mắt xinh đẹp kia, sự lo âu đã dâng đầy.
Hôm nay cô phát hiện ra mình không thể nào xâm nhập được vào Look, thấy có điều gì đó khả nghi, không ngờ chính phủ Hạ Quốc lại to gan lớn mật như vậy, hành động một cách điên cuồng.
Nhưng cô cũng thấy là bản thân mình đã quá sơ suất. Trên thế giới thì quốc gia này cũng là nơi có thế lực ngầm mạnh nhất, những cao thủ dị sĩ nhiều vô kể, chỉ sợ bọn họ thực sự muốn giấu thực lực để có thể ngang nhiên chiến đấu với các cao thủ thần bảng mà thôi, về điểm này, Hạ Quốc đúng là có một không hai trên thế giới.
Cô bất giác quay đầu lại nhìn về phía biên. Lúc này chỉ hy vọng những người bạn cũ của cô kịp thời phát hiện ra điều gì đó, dù sao thì bọn họ cũng đều là những cao thủ thân kinh bách chiến.
Long Lão Tam lộ rõ vẻ mặt đắc ý, nhìn hai an hem nhà họ Phương rồi lại ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh người trên nóc tòa nhà kia, dáng vẻ vô cùng thỏa mãn.
Tiếp đến chỉ cần đợi đám người trên biển hành động là lão có thể thu hoạch thành quả một cách viên mãn rồi.
…
Đoàn người đang nghe mục sư đọc diễn văn lúc đầu cũng không phát hiện ra có chuyện gì xảy ra.
Nhưng chẳng bao lâu sau, gã tóc vàng mắt xanh da trắng cao to mặc âu phục đứng đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về đằng sau.
- Có biến!
Gã nói bằng tiếng Ý.
- Enzo? Sao vậy?
Đám người Natasha kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn gã.
Người này chính là Huyết Toàn số năm – Enzo với biệt danh Ferrari. Cái tên này không có hàm ý gì khác mà chỉ là biệt danh gã thích nên đặt ình.
- Tôi nghe thấy ít nhất có đến năm quân hạm … đang đến gần.
Hai tai Enzo khẽ run rẩy.
Lần này, ngay cả lời cầu xin của Hắc mục sư cũng không thể nào đọc tiếp được nữa, tất cả mọi người đều là những chiến hữu chiến đấu ăn ý với nhau trên chiến trường, tất cả không hẹn mà gặp, vội vã bay ra ngoài.
Chỉ còn lại Lâm Đại Nguyên, Tô Ánh Tuyết và Hứa Vi ở lại, tất cả đều nhìn quanh với ánh mắt hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Mặt biển xanh thẳm, gió nhè nhẹ thổi, biển hoa trong lễ truy điện yên bình và ưu nhã trở lên thanh khiết, lay động lòng người đến lạ thường.
Trước biển hoa, những người thân, bạn bè, người yêu của Lâm Phi theo thứ tự đứng ở đó, dõi theo thi thể đang dần xa kia.
Trên mặt mọi người đều hiện rõ vẻ đau thương đến tột cùng, tuy biết rằng không thể nào thay đổi được nhưng cũng không thể chấp nhận được, cảm giác đó, thực sự khiến cho người ta tiều tụy đi rất nhiều.
Đặc biệt là Cố Thải Anh, Lâm Đại Nguyên và Tô Ánh Tuyết… mấy ngày nay họ sút đi mấy cân, ngay cả những mâu thuẫn trước đây làm họ trở nên xa cách thì nay điều đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Mục sư Geogre - chiến thần thứ bốn mươi hai trong bảng Chiến Thần, có biệt danh “Hắc mục sư” trong thế giới ngầm, là một kẻ phản bội trường lớp, học tập những loại pháp thuật hắc ám khiến cho gương mặt bị điểm những vết đen lấm tấm, tướng mạo xấu xí.
Nhưng là một cao niên trong Truyền Kỳ Thế Đại, lão là người đứng lên phát biểu lời cáo từ trong lễ an táng Lâm Phi.
Chỉ có điều thời gian đã gần đến mười giờ sáng rồi mà vẫn chưa thấy đám người Eva đến nên bọn họ cảm thấy rất kỳ lạ. Là nữ nô trung thành nhất của Lâm Phi, sao Eva lại đến muộn như thế được?
Allan Thái không đến cũng có thể lý giải được, dù sao thì bọn họ cũng chỉ có mối quan hệ quen biết sơ sơ với Lâm Phi thôi, thậm chí còn là tình địch cũ nữa.
- Có liên lạc được không?
Natasha hỏi Diệp Tử Huyên đứng cạnh, cô đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại rồi.
Diệp Tử Huyên lắc đầu, quay lại nhăn mặt với mọi người:
- Không hiểu sao điện thoại toàn tắt máy, mà kỳ lạ là Enzo, Dạ Ưng cũng ngồi cùng phi cơ với Eva đến đây, Eva trước giờ luôn quan tâm đến Đao Đao nhật, tại sao lúc sắp chia tay cũng không đến tiễn đưa chứ.
- Có lẽ chính vì quá quan tâm nên mới không dám tới. Chuyện này cũng khó nói.
Khương Tiểu Bạch thở dài.
- A di đà phật, Bạch Cốt nói rất có lý.
Kaysone cảm thán.
Quỷ Nhận Sa phất áo choàng đen xuống, giọng khàn khàn nói:
- Chúng ta bắt đầu đi, anh ấy đợi chúng ta… nói lời từ biệt cuối cùng… cũng lâu rồi….
Nghe thấy người mình không thích nhất mở miệng nói câu như vậy, mọi người cũng đều gật đầu đồng ý, để có thể nhìn mặt tất cả mọi người lần cuối, di thể của Lâm Phi đã được lưu giữ lại hơn ba ngày rồi.
Mục sư Geogre thấy mọi người đều đã bình tĩnh hơn mới đưa mắt ra hiệu với Kaysone, sau khi cả hai cùng xác nhận với nhau mới bắt đầu vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, cùng nhau đọc lời cầu xin với thượng đế, khẩn cầu cho Lâm Phi ở thế giới bên kia đều được mọi người yêu mến.
Tuy mọi người sớm đã coi thượng đến và sa tăng chẳng ra gì, nhưng lúc này, khi đối diện với sự thật rằng người thân, người bạn mình đã mất đi, bọn họ đều nguyện tin thượng đế một lần.
…
Hơn một giờ trước, trong khách sạn năm sao cạnh bờ biển Lâm An, cả một con đường lớn bị mấy chục chiếc xe bọc thép và gần một ngàn quân của tỉnh Giang vây quanh lấy khách sạn.
Thậm chí vùng biển bên ngoài khách sạn còn có bốn chiến hạm đạn đạo phòng vệ xếp đối diện khách sạn. phong tỏa hết con đường trên biển.
Phía dưới khách sạn, dưới đám cây nhiệt đới rậm rạp, Eva và Odin, Allan cũng những người đồng hành với họ đang ngồi đối diện với tam gia Long Bưu nhà họ long, hai anh em Phương Hải Triều và Phương Hải Thiên nhà họ Phương.
Những người đứng sau họ đều trang bị vô số súng ống, chỉ cần ai đó ra lệnh một tiếng là lập tức sẽ biến khách sạn năm sao này thành đống gạch vụn trong nháy mắt.
Những nhân viên và khách khứa trong khách sạn đều sợ hãi không dám ra ngoài. Toàn bộ đường dây thông tin ở khu vực này đều bị chặn lại, khiến cho nơi này thực sự trở thành một hòn đảo hoang.
- Thật không ngờ rằng cái gọi là lễ nghi chi bang của Hạ Quốc lại là loại lễ này. Các ông định giam giữ chúng tôi sao? Các ông cho rằng làm như thế thì tôi sẽ nói ra bí mật sao?
Eva cười lạnh nói.
Phương Hải Triều nói:
- Tiểu thư Grimm, chúng tôi không hề có ý muốn hại cô, mà chỉ muốn ép cô nói ra bí mật thôi. Nhưng cô phải ngoan ngoãn ở lại đây một ngày, chúng tôi hứa là qua ngày mai, cô muốn đi đâu tùy cô.
- Hừ. các người cho rằng đám người kia có thể ngăn cản chúng tôi sao?
Odin hừ lạnh một tiếng, con ngươi như hai mãnh hổ lóe ra hai tia sáng trắng.
Long lão tam cười ha hả nói:
- Bắc Âu thần tướng, Thiên Hỏa thần tướng, đừng tưởng rằng có tên tuổi là có thể dọa được ta! Ông đây mấy ngày trước mới tận mắt thấy hai nhân vật ngươi không đánh chết được. Thân thể cường tráng của họ chỉ có thể bị sét đánh chết thôi! Trừ phi các người mạnh hơn Lâm Phi?
Sắc mặt Allan Thái trở nên kỳ quái, đúng là khi bọn họ nghe thấy Lâm Phi bị sét đánh mới chết như vậy thì thấy rất kỳ lạ.
Người bình thường có lẽ đã thịt nát xương tan rồi, cũng may là hắn một còn giữ được cơ thể nguyên vẹn, như vậy đã rất phi phàm rồi!
Nhưng cũng vì tình địch cũ của bọn họ quá biến thái mà khiến cho hai kẻ đường đường là thần tướng như bọn họ cũng không dám vì Eva mà giao đấu với Lâm Phi.
- Cho dù hỏa lực có thể làm chúng tôi bị thương thì các người cho rằng đám các người có thể bắn trúng chúng tôi sao?
Allan khinh khỉnh nói. Gã biết mấy chục loại ma pháp, có thể đánh bay được những hỏa lực kia.
Long lão tam toét miệng cười:
- Đúng là hỏa lực bình thường thì không hại được các người, nhưng tất nhiên… cao thủ của chúng tôi cũng không phải những kẻ ăn không ngồi rồi.
Lão vừa nói xong, Odin và Allan cùng biến sắc, quay đầu lại nhìn lên trên trần nhà.
Ở khách sạn mấy chục tầng phía xa kia có một thân ảnh thon dài đang đứng ngạo nghễ trên đó.
Từ xa nhìn tới không thể rõ được đó là nam hay nữ, chỉ thấy bốn phía xung quanh gã dường như đang đốt một chất đốt như kim loại đỏ, hòa quyện với ánh mặt trời, tạo nên một nét đẹp quỷ dị đến lạnh người.
Nếu càng nhìn lâu sẽ càng thấy như có một luồng sóng nhiệt đang vây quanh lấy thân mình.
Cả hai đều lập tức cúi đầu xuống, không nhìn nhiều. Hàng lông mày cau lại, rõ ràng là kẻ kia luyện nội công tâm pháp của Huyền Diệu, từ trường của gã đủ để ảnh hưởng đến không khí và quang nhiệt xung quanh.
Thường thì loại người này tuy không có sức sát thương đặc biệt nhưng lại khó đối phó hơn nhiều võ giả có thủ đoạn tàn ác, gã hoàn toàn có thể lấy yếu địch mạnh, một chọi hai dựa vào nội công thâm hậu!
Eva thấy hai người họ sắc mặt nghiêm trọng như vậy không khỏi cất lời hỏi:
- Sao, không phải đối thủ?
Khuôn mặt Allan lộ rõ sự khó chịu. Nếu không gặp phải đối thủ cấp vương giả thì cũng là kẻ có cùng khả năng, nhưng bọn họ không phải là những người tự cao tự đại.
- Tiểu thư Eva, người kia không quá quen thuộc, tuy không chắc hắn có thể thắng được chúng tôi,,, nhưng không dễ đối phó đâu. Nếu đánh nhau thì tôi sẽ khó lòng bảo vệ được sự an nguy của cô.
Odin nói.
Bọn họ nhận thấy sự an toàn của Eva mới là điều quan trọng, còn về phần đám người Truyền Kỳ Thế Đại kia có cứu hay không thì cũng không quan trọng.
Eva nắm tay thành nắm đấm. Cô biết cứ nổi giận đùng đùng cũng không có ý nghĩa gì cả. Trong đôi mắt xinh đẹp kia, sự lo âu đã dâng đầy.
Hôm nay cô phát hiện ra mình không thể nào xâm nhập được vào Look, thấy có điều gì đó khả nghi, không ngờ chính phủ Hạ Quốc lại to gan lớn mật như vậy, hành động một cách điên cuồng.
Nhưng cô cũng thấy là bản thân mình đã quá sơ suất. Trên thế giới thì quốc gia này cũng là nơi có thế lực ngầm mạnh nhất, những cao thủ dị sĩ nhiều vô kể, chỉ sợ bọn họ thực sự muốn giấu thực lực để có thể ngang nhiên chiến đấu với các cao thủ thần bảng mà thôi, về điểm này, Hạ Quốc đúng là có một không hai trên thế giới.
Cô bất giác quay đầu lại nhìn về phía biên. Lúc này chỉ hy vọng những người bạn cũ của cô kịp thời phát hiện ra điều gì đó, dù sao thì bọn họ cũng đều là những cao thủ thân kinh bách chiến.
Long Lão Tam lộ rõ vẻ mặt đắc ý, nhìn hai an hem nhà họ Phương rồi lại ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh người trên nóc tòa nhà kia, dáng vẻ vô cùng thỏa mãn.
Tiếp đến chỉ cần đợi đám người trên biển hành động là lão có thể thu hoạch thành quả một cách viên mãn rồi.
…
Đoàn người đang nghe mục sư đọc diễn văn lúc đầu cũng không phát hiện ra có chuyện gì xảy ra.
Nhưng chẳng bao lâu sau, gã tóc vàng mắt xanh da trắng cao to mặc âu phục đứng đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về đằng sau.
- Có biến!
Gã nói bằng tiếng Ý.
- Enzo? Sao vậy?
Đám người Natasha kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn gã.
Người này chính là Huyết Toàn số năm – Enzo với biệt danh Ferrari. Cái tên này không có hàm ý gì khác mà chỉ là biệt danh gã thích nên đặt ình.
- Tôi nghe thấy ít nhất có đến năm quân hạm … đang đến gần.
Hai tai Enzo khẽ run rẩy.
Lần này, ngay cả lời cầu xin của Hắc mục sư cũng không thể nào đọc tiếp được nữa, tất cả mọi người đều là những chiến hữu chiến đấu ăn ý với nhau trên chiến trường, tất cả không hẹn mà gặp, vội vã bay ra ngoài.
Chỉ còn lại Lâm Đại Nguyên, Tô Ánh Tuyết và Hứa Vi ở lại, tất cả đều nhìn quanh với ánh mắt hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bình luận facebook