• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (5 Viewers)

  • Chương 420

Hoa Lộng Ảnh bị vài tên Nha Vũ khống chế, yên tĩnh quan sát hai người đại chiến, ánh mắt mê ly, dường như đang tự hỏi cái gì.
Hai bóng người đại chiến giữa sân, đã xuất hiện hơn mười cái hố, mặt đất tàn phá không chịu nổi, giống như bề ngoài mặt trắng, khác là bởi vì nhiệt độ cao, khắp nơi đều có lửa cháy.
Lâm Phi toàn thân nhuốm mắt, nhiều chỗ trên da bị bỏng, nhưng hắn càng bị áp chế lại càng mạnh, hắn cắn răng liều mạng, mỗi quyền dùng hết toàn lực, giống như Man Thần cuồng bạo không biết mệt mỏi.
Long Thiên Cương càng đánh càng kinh hãi, thằng này không hề sợ chết, tiếp tục đánh như vậy, hắn không sợ mạch máu toàn thân bị nhiệt độ cao, bị nguyên khí của gã trực tiếp phá vỡ sao?
- Không biết sống chết! Bổn tọa vốn còn chưa muốn giết ngươi chọc phiền toái, hiện giờ xem ra, ngươi thực không biết tốt xấu!
Long Thiên Cương hừ lạnh một tiếng, bước chân xiết chặt, lưng vai dồn sức!
Trong nháy mắt lại tăng thêm một tầng lực lượng, vận lực lượng lưng vai xuống dưới chân, thân thể khom xuống nhiều hơn!
Mặc dù bộ pháp này đã được cải tiến, nhưng lúc này biểu lộ ra, hiển nhiên giống như một con nhện lớn, lom lom chiếm giữ trên mặt nước!
- Long Khiếu Đoạn Hồn!
Long Thiên Cương hoàn toàn bị chọc tức, sát cơ đột nhiên tăng lên, gào thét ra sóng âm, chấn nhiếp Lâm Phi.
Sau một khắc, hắn hóa mặt hồ trở thành một cái bãi, mỗi khi bước một bước, đều hiện ra một vòng tròn rung động!
Lập tức, vòng tròn sóng nước mở ra, hóa thành vô số giọt nước kích xạ trên đường mở rộng, giống như nhiều hóa sen vàng khổng lồ vừa nở.
Mỗi khi gã bước một bước, đẹp như mộng ảo, lại có thể ép cho người ta không thở nổi!
Bộ Bộ Sinh Liên?
Lâm Phi đột nhiên cả kinh trong lòng, trong đầu đột nhiên nhớ tới lúc tuổi nhỏ từng nghe lão điên từng nói qua, nếu bộ pháp có thể đạt tới cảnh giới Bộ bộ sinh liên, vậy nói rõ thực sự tiến dần từng bước không chỉ thuần túy là bộ pháp, mà là một loại áo nghĩa đối ứng trời đất phù hợp từ trường, một loại võ đạo đúng nghĩa!
Nhân vật như vậy, miễn cưỡng có thể nói độc bộ thiên hạ, tới đi như gió, không ai có thể cản.
Nếu gã nguyện ý, chạy bộ còn nhanh hơn siêu xe thể thao, cổ nhân nói ngày đi nghìn dặm đêm đi tám trăm, đối với gã mà nói chẳng qua là chuyện bình thường!
Chỉ có điều trước kia Lâm Phi chưa từng thấy bộ pháp của người nào có thể làm được Bộ bộ sinh liên, thậm chí hoài nghi có bộ pháp cảnh giới như vậy hay không, cho rằng lão điên đang nói chuyện phiếm.
Nhưng hiện giờ vừa thấy, giải thích của lão điên quả thực không phải giả dối, Bộ bộ sinh liên này cực kỳ lợi hại, không có chút khe hở để người khác đánh trả, giống như chui vào thiên quân vạn mã cũng có thể lấy mạng của ngươi!
Nhưng dù thế, trong mắt lão điên, bộ pháp khủng bố như thế cũng mới chỉ là bước qua cánh cửa, vậy bản thân lão điên rốt cuộc đạt tới cảnh giới nào?
Những suy nghĩ này xẹt qua như thiểm điện trong đầu Lâm Phi, sau khi thấy màn này hắn biết rõ ràng, hắn muốn đánh bại Long Thiên Cương gần như là không thể nào, bởi vì hắn hiện giờ tu vi nguyên khí hay là tu vi võ đạo đều không bằng gã!
Nhưng hắn không cam lòng, chẳng lẽ một cơ hội nhỏ nhoi hắn cũng không có?
Nếu Long Thiên Cương xếp hạng thứ ba cũng không đỡ nối, phải ứng phó với Linh Tố Thiền Sư sẽ gặp phải không đầy ba tháng nữa thế nào?
Mắt thấy Long Thiên Cương muốn đánh một quyền của mình vào đường chết, Lâm Phi cắn răng, trong lòng quét ngang, chỉ có thể làm như vậy!
Thôn phệ!
Năng lực thôn phệ trong huyết mạch của gã, bởi vì lúc trước trong khi đối chiến cùng Hoa Vạn Lâu, phát hiện thôn phệ có cực hạn, cho nên hắn không dám sử dụng tùy tiện.
Nhưng giờ phút này Lâm Phi nghĩ không ra biện pháp gì khác, đành phải đi một bước tính một bước, thử xem có thể mở ra cục diện hay không!
Một dòng nước xoáy thôn phệ xuất hiện từ đan điền Lâm Phi, kim diểm hừng hực trong đôi mắt hắn, không lùi mà tiến tới, phía trước xếp chồng, chân ngoặt ra ngoài, lật tay một cái pháo thủ, đánh tới ngực Long Thiên Cương!
- Muốn chết!
Long Thiên Cương rống to, long trảo thế như chẻ tre, chộp xuống đầu Lâm Phi!
Trong mắt Lâm Phi lóe lên một tia tinh mang, đánh tới nửa đường đột nhiên giống như thương lớn vòng vo, đổi pháp thủ thành bắt, chộp tới cổ Long Thiên Cương, thân thể dồn tới, lực lượng toàn thân dồn ra ngoài.
Một cái chộp nối liền ba cái liên tục, đúng là kỹ sảo chộp bình thường nhất của môn phái Đạt Ma Sư Tổ, Dã Mã Ngọa Tào.
Long Thiên Cương hiển nhiên không ngờ tới Lâm Phi còn biến chiêu như vậy, hắn tiến công thất bại còn đưa ra thay đổi.
Ngực gã co lại đằng sau, tay vươn ra phía trước, che trên trái tim, dùng một tay Hộ Tâm Quyền của Thái Cực Môn vừa vặn tiếp được cái chộp của Lâm Phi, đồng thời tay kia đánh ngược lại, muốn chém đứt cánh tay Lâm Phi.
Ngay lúc này!!
Lâm Chi chờ đợi đúng là lúc này, khuỷu tay chống lên, thân thể cuộn lại, một chưởng đặt lên vai Long Thiên Cương, không cho gã có thẻ tiếp tục công kích hắn!
Lực lượng thôn phệ nháy mắt phát động tới tận cùng, rất nhiều nguyên khí xích nguyên màu vàng óng, từ bên ngoài và trong thân thể Long Thiên Cương không ngừng dũng mãnh xông vào cơ thể Lâm Phi!
Lâm Phi phát ra tiếng gầm rú tê tâm liệt phổi, bởi vì nguyên khí vô cùng mạnh mẽ và đông đúc, giống như dẫn lửa thiêu thân, gần như sắp hơ khô thân thể hắn!
Cũng không phải lực lượng thôn phệ này có tác dụng phụ gì, mà là đối thủ trước mặt hắn thực sự vượt qua thực lực cực hạn trước mắt của hắn!
Nhưng dù là thế Long Thiên Cương bị hắn dọa sợ hãi, nguyên khí của gã lại không thể khống chế bị hút ra ngoài, như vậy cũng được sao?
- Lại dám thi triển loại công pháp tà ma này, thằng nhóc này thực to gan!
Long Thiên Cương sau khi thất thần, lập tức đưa ra ứng đối theo bản năng, quả nhiên giống như Hoa Vạn Lâu ngày đó, gã ý thức được, phương pháp phá giải đúng là mãnh liệt thi triển nguyên khí!
Một đám nguyên khí Long Viêm thoát ra khỏi thân thể gã, trào vào cơ thể Lâm Phi. Đôi mắt Lâm Phi lập tức hoàn toàn bị thiêu thành màu vàng, ánh mắt cũng sắp bị thiêu hủy!
Hắn đau đớn gào thét, vạn hỏa thiêu thân, đau đớn, ngực bị Long Thiên Cương vỗ ột chưởng, lại bay ra ngoài, liên tục lăn lộn mấy vòng trên mặt đất, nửa sống nửa chết!
Mắt mũi miệng tai của Lâm Phi, thậm chí rất nhiều mạch máu đều thấm máu, toàn thân giống như người bằng máu.
Trong mắt người Hoa gia, Lâm Phi này nếu có thể còn sống quả thực là kỳ tích!
Trước mắt Lâm Phi một mảnh huyết sắc, nằm trên đất, ho ra máu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Long Thiên Cương tới gần từng bước.
Long Thiên Cương vẻ mặt âm trầm:
- Quang minh chính đại, đường đường chính chính đại chiến, bổn tọa còn có thể tha cho ngươi một mạng, ngươi dám thi triển loại pháp môn tà ma ngoại đạo này, hôm nay bổn tọa sẽ chém giết người, tránh lưu lại Hỗn thế ma vương như ngươi, tai họa nhân gian.
Nhìn thấy một màn này, Thiên Diện đứng dưới bóng cây nhíu mày do dự, chân cô bước lên lại hạ xuống, ro rụt lại, dường như đang do dự có nên thử cứu Lâm Phi.
Nhưng lúc cô đang suy nghĩ chuyện này, cô lại nghĩ tới chuyện khác… Tại sao cô lại muốn đi cứu hắn? Sống chết của hắn liên quan gì tới cô?
Vừa nghĩ tới đây, Thiên Diện cảm thấy hơi đau đầu, không biết nên ra tay hay không.
Người Hoa gia thì đều hưng phấn, đặc biệt Hoa Vô Lệ ước gì Lâm Phi nhanh chóng bị giết chết.
Hoa Lộng Ảnh vẫn an tĩnh đứng ở chỗ Nha Vũ, nhìn bộ dạng thê thảm của Lâm Phi, ánh mắt lộ ra hàn mang nhàn nhạt.
- Hộc hộc hộc…
Lâm Phi nằm đó, nghe tiếng thở dốc của mình, cảm nhận thân thể mình chậm rãi khôi phục nhiệt độ bình thường, mới tốt hơn một chút.
Hắn còn có thể tiếp tục đánh, nhưng hắn tìm không ra bất luận hy vọng chiến thắng nếu đánh tiếp. Long Thiên Cương dùng nguyên khí ngưng tụ thành chiến giáp Viêm Ma quá cường hãn, bản thể của gã còn là Kim Thân Độc Phách Viêm Long, toàn thân không có nhược điểm gì.
Thậm chí không có gì bất ngờ xảy ra, vì tu luyện khâu cuối cùng, gã còn biến mình thành hoạn quan, đúng là thái giám! Cho nên giọng gã mới sắc bén như thế, thiên hướng nữ tính nhiều nơi.
Một người vì võ đạo mà bỏ qua thân phận đàn ông, nói gã là quái vật cũng được, ngoại tộc biến thái cũng được, không thể phủ nhận, thực sự không chê vào đâu được!
Mắt thấy Long Thiên Cương sắp đi tới ình một kích cuối cùng, Lâm Phi cảm thấy tuyệt vọng. Hắn rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể sống sót dưới bộ pháp Bộ bộ sinh liên của gã?
Giống như lần trước, dùng tu vi tích lũy trùng kích cái đinh thứ ba? Còn kém xa lắm, nguyên khí tu vi trong cơ thể căn bản còn chưa đủ!
Lão điên chiết tiệt kia, mình về nước lâu như vậy, tin tức cũng không có, cũng không tới tìm mình, lời gã nói có không ít sự thật, nhưng sự thật đều gây bất lợi ình!
Nếu hôm nay mình xong đời, thành quỷ cũng không buông tha lão…
Ai? Chờ đã nào… !
Trong đầu Lâm Phi, chớp giật một hồi, trong hoảng hốt nhớ tới ký ức nhiều năm trước, lão điên giảng cho hắn thiên hạ võ học rất thông thường, nói tới những cước pháp khinh công thiên hạ kia.
Lúc đó lão nhắc tới Bộ bộ sinh liên, ngoại trừ nói cảnh giới kia lợi hại thế nào, muốn gã sau này phát triển về phương hướng này, dường như còn khoa tay múa chân một vài công phu, nói để mình biết một chút.
Khi đó mình còn nhỏ, cảm thấy hắn không hề lợi hại, giống như chơi nhảy ô với trẻ con, chơi đồ con nít, lại kéo lung tung, bình thường kể một số đường ngang ngõ tắt mà lão tự suy nghĩ, cũng làm mẫu một số bộ pháp của lão.
Nếu như không phải trí nhớ của Lâm Phi rất tốt, quả thực sẽ quên hình ảnh lúc đó, nhưng hiện giờ dường như gặp phải nguy hiểm, tiềm năng bắt đầu bộc phát, trong đầu hắn nhanh chóng nhớ lại những hình ảnh vụt vặt kia.
Trong núi xanh nước biếc, một nam tử áo trắng, giống như dạo chơi nhân gian, trên một bãi đá cuội, mũi chân điểm nhẹ, không phải quá nhanh, lại vừa đúng, hòa làm một thể với cảnh sắc sông núi kia, đẹp như bức họa…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom