• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vì Có Em Bên Anh (5 Viewers)

  • Chương 9: Trọng Tuấn gặp "sự cố"


C9-01.jpg
Amelia trả lời: "Không chỉ có gia tộc tôi đâu mà hơn một nửa Quỷ giới đều sợ hãi nó, Vampire các anh sống ở cõi nhân gian này chắc cũng biết nó. Nó là quái thú thần gọi là Thần Hủy Diệt trong các truyền thuyết xa xưa. Nếu con Rồng này mà thức tỉnh thì... sẽ là ngày tận thế cho cả nhân gian và Quỷ giới mà các kinh sách Tôn giáo đều có nói đến. Anh đã hiểu rồi chứ?"

Hai khuỷu tay đặt lên bàn, các ngón tay đan vào nhau, cằm Hội trưởng đặt lên các ngón tay ra chiều nghĩ ngợi và nhận thức quả là nguy hiểm nếu "nó" thức tỉnh: "Tôi hiểu rồi."

Hội phó nói: "Vậy là anh đồng ý đề nghị liên minh của họ?"

Hội trưởng đáp lời em gái: "Anh phải về báo cáo cho cha nữa nên chưa vội."

Amelia mỉm cười nói: "Chúng tôi hiểu, chúng tôi hy vọng nhận được lời đồng ý từ anh, Vampire hút máu không biết tanh."

Hội trưởng trố mắt: "Không biết tanh?"

Caroline lấy tay che miệng mỉm cười. Amelia cười khúc khích, nói: "Không phải sao? Giờ cuộc đàm phán đã xong, chúng tôi xin phép về nghỉ."

Hội trưởng nói: "Được."​
C9-02.jpg
Amelia bỗng cười một cách dịu dàng, chợt buông lời nói mà không kiểm soát: "Ngoài đến nơi đây để học tập, tình cờ tôi cũng vừa mới tìm lại được người quen cũ, thì ra anh ấy cũng đang học tại đây. Hôm qua tôi đã chủ động bắt chuyện, dường như anh ấy đã quên hoặc không nhớ tôi từ mười hai năm trước…"

Thấy mọi người ai cũng chăm chăm nhìn vì lời nói như nỗi lòng của mình nên Amelia vội lấp lửng: "À, không có gì đâu, mọi người đừng quá để ý làm gì. Chúng tôi xin phép về phòng của mình."

Sau khi hai chị em nhà Phoenix về nghỉ rồi, Hội trưởng mới nói: "Đám Quỷ này chê cười chúng ta là loài sống nhờ máu, chỉ biết máu, máu và máu không xứng đáng ngang hàng địa vị với chúng. Nhất là con nhỏ Amelia vừa nãy nói mốc chúng ta. Đợi đấy cưng."

Hội phó nói: "Vậy anh tính làm gì cô ta?"

Hội trưởng mỉm cười gian xảo: "Rồi sẽ biết."

...

Tối đó tại phòng của Amelia Phoenix thuộc khu ký túc xá nữ được được Hội trưởng Gia Bảo bố trí ở tạm thời, cô đang nói chuyện cha mình: "Vâng, thưa cha, cuộc đàm phán đã xong chỉ còn đợi họ đồng ý nữa là xong."

Hình ảnh một người đàn ông trông thật uy nghiêm hiện lên thông qua vòng tròn ma thuật nói: "Ta nghĩ bọn hút máu cũng chả mặn mà gì lắm trong chuyện liên minh với ta."

Amelia đáp: "Cha yên tâm, con bảo đảm họ sẽ đồng ý, nếu ta đem vật đó dụ chúng."

Người đàn ông nói với vẻ không thể tin: "Con định đem báu vật của gia tộc ta để dụ chúng đồng ý à? Đừng quên báu vật của ta không ai dễ dàng có được, trừ phi họ trả cho ta bằng thứ có giá trị tương xứng với báu vật của ta thì may ra, đằng nay con định cho không à?"

Amelia nói: "Để đổi lại sự đồng ý, hơn nữa em gái Phương Uyên của hắn bị vết thương bởi vũ khí của kẻ mà cô ta mô tả là vàng chóe nào đó đả thương, đến nay vẫn chưa hồi phục, con nghĩ đây là cuộc đổi chác công bằng mà."

Người đàn ông nói: "Hừ, tùy ý con, nhưng cũng phải đề phòng bọn hút máu đó giở trò nhé, giờ ta giúp mẹ con lo công vụ sắp tới ở Nghị viện đây, bà ấy vừa tái đắc cử Chủ tịch đấy, xong việc thì báo cho ta biết."

Amelia ra vẻ làm nũng, giơ tay bye bye: "Chúc papa thành công, nhớ gửi tiền vô tài khoản cho chị em con nhé."

Người đàn ông cũng chả thèm nhìn bộ mặt làm nũng của con gái: "Biết rồi."

Amelia làm động tác vươn vai cho đỡ mệt mỏi: "Thật tuyệt, đi tắm thôi."

...

Trong phòng tắm khu ký túc xá nữ…

Amelia hét lên: "Phòng tắm to chà bá quần què gì mà méo có nước tắm vậy trời." Còn trong phòng Chủ tịch Hội học sinh, Gia Bảo đang nhâm nhi tách trà thơm phức.

Không còn cách nào khác, cô bực tức nói: "Đành đợi nửa đêm lẻn qua khu ký túc xá nam tắm vậy, hy vọng giờ đó không có tên đực rựa nào trong đó."

Nửa đêm hôm đó…

Trọng Tuấn phụ giúp chị quản lý bê mấy món đồ không còn dùng nữa chất đống ra ngoài kia để mốt thanh lý ve chai. Nửa đêm mới xong mệt bở hơi tai, Tuấn thầm nói: "Đi tắm lại thôi, người bẩn cả rồi."

Trọng Tuấn men theo lối đến khu nhà tắm nam thì thấy trong ấy sáng sủa: "Giờ này mà còn có người tắm sao nhỉ?"

Amelia đang thả hồn tắm theo làn nước trong bể tắm nên không nghe tiếng bước chân của Trọng Tuấn thì bỗng phụt… mất điện khiến cô giật mình nghĩ: “Ủa sao đèn bị tắt rồi, hay bị mất điện?”. Trọng Tuấn thì cũng bị bất ngờ đành lò dò trong bóng tối. Amelia đang dợm mấy bước chân định ra ngoài lấy đồ mặc thì bị Tuấn trượt chân ngã về phía cô… với khung cảnh Tuấn nằm đè hẳn lên người cô trong bóng tối, hai bàn tay cậu đang nắm đôi gò bồng đảo của cô gái.

Trọng Tuấn chưa hết bần thần, nghĩ: “Mình vừa va trúng thứ gì đó thì phải”. Cảm nhận hai tay mình đang chạm thứ gì đó mềm mềm nhưng săn chắc vừa vặn cả đôi tay, cậu nghĩ: “Cái gì đây?” Cậu bóp thử thì có tiếng kêu nhỏ: "Ớ…"

Trọng Tuấn hoài nghi: "Mình có nghe lầm không? Hình như có tiếng con gái rên?"

Cậu bóp thứ đó mạnh lên chút nữa thêm lần nữa cũng vẫn là tiếng kêu đó lớn hơn: "Oái."

“Là tiếng con gái”. Trí tuệ của cậu quả quyết như thế nhưng mùi hương thoang thoảng khiến cậu đê mê không muốn đứng dậy tìm hiểu gì nữa thì bỗng… có điện.​
C9-03.jpg
Đèn sáng lại, Trọng Tuấn mới nhìn kỹ mình mới ngã đụng phải thứ gì thì ra là một người con gái xinh đẹp trong tình trạng loã thể đang còn dính bọt của sữa tắm, chứng tỏ cô ấy đang tắm dang dở, tay mình đang bóp… cặp ngực no tròn của cô gái đó.

Khuôn mặt cô ấy đỏ do còn đang mê man chắc vì hành động quá trớn của mình. Lúc này Tuấn trấn tỉnh lại, hốt hoảng khi nhận ra cô gái đó là học sinh mới chuyển đến mà mình đã gặp hôm qua tên là Amelia Phoenix, cảm thấy mình có lỗi với cô ấy nên cậu lắp bắp xin lỗi: "Thành thật xin lỗi, tôi… tôi không biết cô đang tắm ở đây. Mà tại sao khu ký túc xá nữ có phòng tắm tại sao cô không dùng?"

Amelia từ từ đứng dậy, gương mặt đỏ ửng như nước đun sôi đến độ cao nhất, lắp bắp nói: "Không...không phải lỗi của anh đâu, phòng tắm khu ký túc xá nữ không có giọt nước chảy ra nên tôi đã lẻn sang đây mà không lường trước được, mong anh thứ lỗi cho."

Trọng Tuấn lúc này mới hiểu, nhìn kỹ người con gái cực kỳ xinh đẹp đang xấu hổ đối diện trước mặt như một bức tượng sống vậy, nước da trắng mịn, vóc dáng thì quá chuẩn không thua kém Hội phó Phương Uyên bao nhiêu khiến Trọng Tuấn không rời mắt cho được. Tuấn nghĩ điều mà Vũ Minh nói về sắc đẹp giữa Amelia và hội phó là kẻ tám lạng, người nửa cân quả thật không sai.

Amelia lúc này mới lên tiếng: "Xin thứ lỗi cho, nhưng ANH NHÌN ĐÃ MẮT CHƯA VẬY ???"

Trọng Tuấn lúc này mới bừng tỉnh thì ra mình mải mê ngắm mà quên để ý cơn tức giận đang bùng nổ hiện trên mặt cô ta từ lúc nào. Amelia tiến tới xoay mình tung cú đá chuẩn không cần chỉnh về phía mục tiêu cứ giương cặp mắt hốt hoảng nhìn mình, Tuấn lãnh trọn cú đá của Amelia bay vèo ra ngoài kia cái “rầm” bất tỉnh nhân sự.

Amelia quay vào tắm tiếp rồi trở về phòng mình. Tội nghiệp Trọng Tuấn, cậu chiêm ngưỡng cái đẹp rốt cuộc phải trả cái giá tương đối đắt.​
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom