• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vì Có Em Bên Anh (1 Viewer)

  • Chương 15: Người hầu mới của Hội phó Phương Uyên? [P.2]

Hội trưởng nói tiếp: "Ok, qua lễ khai giảng sẽ có việc cho cậu, Hội phó sao không dắt thành viên mới tham quan trụ sở Hội sinh viên của chúng ta nhỉ?"

Sau đó Phương Uyên dẫn Trọng Tuấn tham quan và giới thiệu cho cậu biết từng nơi trong trụ sở...

Lúc này hai người họ đang đứng ở trên cây cầu đá nhìn bầy cá đang bơi lội ở dòng sông phía dưới ở trại nuôi sinh vật...

Phương Uyên đang khoanh tay dựa lên thành cầu nhìn xuống dòng sông, nói: "Vậy ra cậu đã phục hồi toàn bộ ký ức mười hai năm trước rồi à? Kể cả chuyện mình xóa ký ức của cậu về cô bé bắt cậu hứa cưới cô ta làm vợ, cậu không giận mình chứ?"

Trọng Tuấn im lặng một lúc rồi mới thổ lộ: "Ừa mình đã nhớ lại, mọi chuyện cứ như mới xảy ra hôm qua vậy, tôi biết cậu làm thế cũng chỉ muốn bảo vệ tôi khỏi những điều không may có thể xảy đến, phải cảm ơn cậu mới đúng chứ nào lại giận."

Nghe Trọng Tuấn nói thế, Phương Uyên mỉm cười, cô nói tiếp: "Nguyên do nào mà cậu phục hồi vậy?"

Tim Tuấn đập thịch, không thể cho Phương Uyên biết mình nhớ lại là do cú đá thần sầu của Amelia lúc mình lỡ tay bóp cặp ngực của cô ta nên nói: "Trong lúc dọn đồ cho chị quản lý ký túc xá, không cẩn thận nên mình bị vấp ngã từ cầu thang."

Uyên nghe vậy chỉ "ừm" rồi hỏi tiếp: "Cậu còn gặp lại cô bé ấy không?"

Trọng Tuấn đáp: "Mình chưa hề gặp lại lần nào."

Hội phó nói tiếp: "Cậu đã biết mình là Vampire nên việc nghi ngờ anh trai mình cũng là lẽ đương nhiên, thảo nào lúc nãy anh trai mình nói mà sắc mặt cậu cũng chẳng tỏ ra biểu hiện gì cứ như là đã biết trước ấy."

Tuấn cười nói: "Cậu tinh ý thật ấy."

Phương Uyên cười quay lại nhìn cậu: "Quá khen." Hội phó tiếp tục: "Cậu có biết mục đích anh trai mình cho cậu làm thành viên của Hội là gì không?"

Trọng Tuấn lắc đầu, Phương Uyên thờ dài kể lại một cách rành rọt.

Tuấn nghe xong thẩn thờ nói: "Thì ra là thế, anh trai cậu không muốn thấy em gái bị cơn khát hành hạ nên muốn mình làm người hầu của cậu. Thảo nào lúc đó cậu không bắt tay với mình là do sợ không tự chủ được cơn khát của mình. Vậy sao hôm bữa chúng ta bắt tay mình thấy sắc mặt cậu vẫn bình thường mà?"

Phương Uyên buồn bã đáp: "Sau cái lần bắt tay không thành công ấy, đêm nào mình cũng bị những cơn ác mộng hành hạ. Mình đã phải dùng hơn chục túi máu dự trữ mới có thể tạm khống chế được cơn khát và ác mộng tạm biến mất. Vì vậy mà bữa đó mình mới có thể bắt tay với cậu mà không sợ bị cơn khát đột ngột trỗi dậy."

Tuấn nhìn cô toát lên nỗi thông cảm cho người con gái bị dày vò bởi cơn khát của mình, đang định mở lời an ủi cô bạn thân Vampire thuở nhỏ thì nghe cô nói: "Về vấn đề người hầu, cậu không cần phải lo, mình sẽ tìm cách giải quyết."

Tuấn nghiêm túc đáp: "Tôi cũng sẽ giúp cậu giải quyết vấn đề này."

Đôi mắt long lanh của Uyên nhìn cậu bạn rồi nói: "Cảm ơn cậu."

Cô nói: "Cậu còn nhớ hai cái nơ ruy băng đỏ này là món quà cậu tặng mình mười hai năm trước không? Mình vẫn còn đeo này."

Trọng Tuấn gãi gãi đầu rồi mỉm cười: "Lúc đó mình chọn đại, không ngờ lại hợp với cậu." Cậu sờ lên hai cái nơ đỏ đang yên vị hai bên tóc của Phương Uyên.

Như sực nhớ điều gì quan trọng, Uyên nói: "Vụ tai nạn kia mình cũng mới biết thêm chi tiết: gã tài xế đó hoàn toàn là bị người khác điều khiển."

Trọng Tuấn mắt mở to không tin vào tai mình: "Vậy ra có kẻ muốn giết chúng ta sao?"

Phương Uyên gật đầu: "Đúng, trên người hắn có dấu vết của một loại bùa chú nào đó, mình nghĩ là hắn đã bị điều khiển. Còn kẻ điều khiển hắn thì có thể là…"

Tuấn hỏi: "Là ai?"

Uyên đáp: "Mình chỉ mới nghi ngờ, chưa dám khẳng định."

....

"Bẩm tiểu thư, chúng ta sắp đến nơi." Gã đàn ông đeo kính đen mặc vest khoác thanh kiếm thông báo cho một cô gái xinh đẹp đang ngồi hớp miếng trà đầy kiểu cách quý tộc.

Cô gái đáp lại: "Ừm, mười hai năm rồi ta mới quay lại hòn đảo này, một thời là nơi dưới quyền của gia tộc ta. Từ khi đám gia tộc Nguyễn Hoàng chiếm hữu hòn đảo khiến ngôi biệt thự ta đang ở ngon lành bị chúng đuổi đi. Mối thù này ta phải trả. Anh em gia tộc Nguyễn Hoàng các ngươi đợi đấy. Chén thánh ông cất tại nhà cũ của ta à, pháp sư Trần Bạch Vân?"

Gã đàn ông đeo kiếm khom người đáp: "Đúng vậy, thưa tiểu thư!"

Cô gái tiếp tục: "Có nó thì đã thành công một nửa để triệu hồi Thần Huỷ Diệt."

Gã pháp sư thưa: "Nếu vậy tiểu thư đâu cần giúp bọn Bridgerton đánh phá nhà Phoenix làm gì, tự chúng ta có thể kiểm soát Quỷ giới."

Cô gái quay sang nhìn gã thuộc hạ và nói: "Ông ngốc lắm, bọn Bridgerton có thứ làm chất xúc tác dùng để triệu hồi Thần Huỷ Diệt nên ta giúp chúng như là điều kiện để trao đổi. Xưa nay gia tộc Phoenix vốn kiểm soát Quỷ giới, hơn nữa bọn Bridgerton cũng muốn thống trị Quỷ giới nên việc chúng ta giúp chúng để chúng quậy banh rối loạn Quỷ giới cũng là việc có lợi cho ta. Khi có được Thần Huỷ Diệt rồi việc kiểm soát Quỷ giới dễ hơn, không cần bọn rác rưởi đó. Hơn nữa cũng giúp chúng ta bớt thù với mấy gia tộc ở chỗ đó nữa."

Gã pháp sư cười khà khà nói: "Thì ra bọn Bridgerton chỉ là những con chốt của tiểu thư."

Cô gái cười nói: "Ông nặng lời rồi."

Con tàu vẫn đang lướt êm ả hướng đến hòn đảo…​
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom