- Phương Hàn này không ngờ lại dám ngồi lên Tế Đàn, chắc chắn phải chết rồi. Không ai có thể buông tha cho hắn. Vừa rồi hắn thật sự quá kiêu ngạo, không ngờ dám trực tiếp đòi Bỉ Ngạn Hoa, huyết nhục của Tiên Vương, còn cả thất đại Thánh khí của Man tộc. Hắn nghĩ hắn là ai chứ? Có thể kiêu ngạo bá đạo như vậy, nếu không không phải là đã bày mưu với hắn, sợ hắn phát hiện ra thì vừa rồi ta đã ra tay giết chết hắn rồi. Cho hắn biết liên minh tam tộc của chúng ta lợi hại tới mức nào.
- Tốt rồi. Bổ sung thần niệm đi. Thời điểm trước mắt vô cùng mấu chốt, chẳng may hắn phát hiện ra âm mưu của chúng ta thì chẳng phải là ăn trộm gà không được lại còn thiệt nắm thóc sao?
- Hừ. sợ cái gì? Hiện giờ nhiều người chúng ta tập trung một chỗ như vậy, thúc giục Tế Đàn. Cho dù là Phương Hàn và Điện Mẫu Thiên Quân kia có biết được âm mưu thì bọn họ cũng chỉ còn có nước ngoan ngoãn nhận lấy cái chết. Kết cục chỉ có một, đó là bị Chúa tể Vạn thú đoạt xá. Chúa tể Vạn thú chẳng lẽ lại bỏ qua cho bọn họ? Lực lượng liên thủ của chúng ta cũng không phải là thứ bọn họ có thể chống lại được.
- Chuyện này cũng đúng, chúa tể Niên Thú, Man tổ, còn có chúa tể Vạn Yêu cũng đã thi triển ra đủ đạo thuật, còn chuẩn bị thủ đoạn cực kỳ sắc bén, hắn căn bản không phải là đối thủ đâu.
- Tốt. Chư vị, không cần bàn tán nữa. Mỗi người đều giữ vững vị trị nhìn xem Phương Hàn này rốt cục thi triển Đại Vận Mệnh Thuật như thế nào, tìm hiểu cách hắn diễn luyện Đại Mệnh Vận Thuật, nhờ đó tu vi của chúng ta sẽ tăng tiến vùn vụt.
Đột nhiên Chúa tể Niên Thú lên tiếng. Cuối cùng hắn cũng ngăn cản rất nhiều dao động thần niệm của các Thiên Quân trong liên minh, cũng nghiêm khắc cảnh báo:
- Ngàn vạn lần không thể xem thường Phương Hàn và Điện Mẫu Thiên Quân. Hai người bọn họ liên thủ thì Tiên Vương cũng phải nhường nhịn ba phần. Hiện giờ điều duy nhất chúng ta phải làm chính là đồng thời để bọn họ rót Vận Mệnh Lực vào bên trong thân thể của Chúa tể Vạn thú. Chỉ cần một tia là chúa tể Vạn thú có thể vượt qua thời không, thiêu đốt thân thể khổng lồ, giáng xuống nơi này. Thời điểm đó mới chính là lúc Phương Hàn và Điện Mẫu Thiên Quân rơi vào chỗ chết. Nói thật thì hiện giờ tam tộc chúng ta liên thủ cũng không thể giết nổi hắn, hắn hoàn toàn có thể ung dung rời đi.
- Không sai các ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ.
Man tổ cũng cảnh báo.
- Thực lực liên minh tam tộc chúng ta so ra vẫn còn kém Thiên Đô Giáo. Hoa Thiên Đô kia tu luyện tới mười bảy kỷ nguyên, liên hợp tất cả cao thủ Giới Thượng Giới, cùng lúc đó sau lưng bọn họ còn có Tạo Hóa Tiên Vương, Khởi Nguyên, Chân Lý, Thần Thoại lão nhân, còn cả chúa tể Nguyên Thủy, cũng không làm khó được Phương Hàn. Chúng ta dựa vào lực lượng tam tộc mà muốn tiêu diệt hắn đúng là si tâm vọng tưởng.
- Không sai.
Chúa tể Vạn Yêu cũng nói:
- Cho dù tam tộc chúng ta liên minh, cộng thêm Thiên Đô Giáo thì cũng không làm gì được hắn, nhiều nhất cũng chỉ tạm thời phong ấn được hắn mà thôi.
- Ba vị thủ lĩnh nói phải, chúng ta sẽ chú ý.
Mấy trăm Thiên Quân của tam tộc đều gật đầu, trở nên hết sức chăm chú.
- Phương Hàn huynh, Điện Mẫu, các ngươi hiện giờ có thể thi triển Vận Mệnh Lực rồi. Tất cả cao thủ của chúng ta sẽ lập tức rót căn nguyên xuống.
Chúa tể Niên Thú thuyết phục mọi người xong, lúc này mới mở miệng, thân thể đột nhiên chấn động, hai tay vung lên, đánh ra hàng loạt phù văn trong không trung, khiến mọi người nhìn lại mà hoa cả mắt.
Những đạo phù văn này không ngờ đều bùng lên hỏa diễm linh thiêng, hừng hực thiêu đốt căn nguyên của chính mình.
- Nhiên Linh Đại Thuật, phá hủy vũ trụ, bá đạo thiên hạ, xoay chuyển nhật nguyệt, thanh tẩy lòng người.
Ông!
Tất cả Thiên Quân đều đánh ra những đại thuật mãnh liệt. Một luồng Thiên Quân căn nguyên gần như thể rắn truyền ra như thác lũ giáng xuống đỉnh đầu, thanh tẩy Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết.
Phương Hàn vừa nhận căn nguyên của các Thiên Quân này, đột nhiên đứng thẳng lên, mái tóc tung bay, thân thể không ngừng bành trướng ra.
Mấy trăm Thiên Quân pháp lực cực kỳ mạnh mẽ, còn có chúa tể Vạn Yêu, Man tổ, là cao thủ vô địch mười sáu kỷ nguyên, Chúa tể Niên Thú tu vi có thể đạt tới mười bảy kỷ nguyên. Căn nguyên của những người này cộng lại một chỗ, quán đỉnh mà truyền vào cơ thể. Nếu không phải Phương Hàn mà là người khác thì có thể đã nổ tan xác mà chết.
Phương Thanh Tuyết rõ ràng là hơi không thể chịu nổi. Thiên Quân căn nguyên rót vào một khác thì vẻ mặt nàng đã đỏ lên, trên làn da tinh tế xuất hiện những tia máu nhỏ.
Toàn thân đẫm máu, giống như luồng căn nguyên này muốn ép tất cả máu tươi của nàng ra khỏi lỗ chân lông, trông vô cùng khủng bố.
Phương Hàn nhìn một cái liền biết Phương Thanh Tuyết không chịu nổi gánh nặng Thiên Quân căn nguyên quán đỉnh. Đó cũng là việc nằm trong dự liệu của hắn. Kỷ Nguyên Đạo của hắn đã sớm suy tính tất cả, thậm chí bao gồm cả phản ứng của chúa tể Vạn thú. Ngay cả phản phệ của cánh cửa Vĩnh Sinh, lực lượng cường đại của pháp tắc trật tự cùng đều được xác minh, suy tính trong đầu hắn.
- Tu vi mười sáu Kỷ nguyên, thăng cấp đi!
Ầm ầm!
Bàn tay của Phương Hàn nhấn một cái liền đặt lên đỉnh đầu của Phương Thanh Tuyết. Lập tức tất cả máu huyết trên người nàng đều biến thành phù văn, tiến vào trong mi tâm của nàng, biến thành một huyết vũ trụ nhỏ bé. Huyết vũ trụ này có lực lượng vô tận, chứa đựng toàn bộ lực lượng Thiên Quân căn nguyên quán đỉnh, chuyển hóa thành căn nguyên của bản thân, kết hợp với bản thân.
Phương Thanh Tuyết cũng đứng thẳng dậy, mái tóc đen tung bay, thân thể đẹp tới mức thần thánh, khuynh quốc khuynh thành.
Tu vi của nàng vốn là mười lăm Kỷ nguyên hiện giờ rốt cục đạt tới mười sáu Kỷ nguyên. Gần như trong khoảnh khắc này nàng có thể đột phá bình cảnh, thủ đoạn như vậy có thể coi như là của Tiên Vương rồi.
- Thanh Tuyết, đám người này là một tại họa. Bọn họ tuy truyền Thiên Quân căn nguyên vào nhưng bên trong lại ẩn chứa cấm pháp nhỏ bé, có ý đồ khống chế chúng ta, ai dè bị ta nhìn thấu, dùng Đại Vận Mệnh Thuật hóa giải. Hừ! những kẻ này sẽ gieo gió gặt bão thôi. Hiện giờ ngươi đã chuẩn bị tốt chưa? Chúng ta phải sử dụng tất cả Thiên Quân căn nguyên trực tiếp đối thoại với chúa tể Vạn thú. Khoảnh khắc sinh tử tồn vong sắp tới rồi.
Phương Hàn trịnh trọng nói.
- Ta đã chuẩn bị tốt rồi. Tu vi thăng cấp lên mười sáu Kỷ nguyên đã có thể nắm hoàn toàn Vận Mệnh Lực rồi. Tuy rằng còn chưa khôi phục được thần uy vô địch năm xưa nhưng những tiểu nhân vật này cũng đã chẳng còn ý nghĩa gì với ta nữa.
Trong ý niệm của Phương Thanh Tuyết phát ra khí tức ngạo kiếm lăng vân, đứng đầu thiên hạ. Chúa tể Vận Mệnh, hoàn toàn là tự tin của cường giả.
- Tốt, tốt, tốt, chúng ta lần này được ăn cả ngã về không, thắng bại ở lúc này đây. Vận mệnh về phe chúng ta, chúng ta tất thắng!
Phương Hàn chưa bao giờ như lúc này, dường như vô cùng tin tưởng. Sinh mệnh của hắn vào giờ khắc này đã đạt tới một đỉnh cao mới.
- Phương Hàn huynh, hiện tại các ngươi tế ra Vận Mệnh Lực, chúng ta hao phí căn nguyên giúp các ngươi ngưng tụ lực lượng cũng không thể duy trì được bao lâu nữa.
Chúa tể Niên Thú đột nhiên nói.
Trong lòng hắn kỳ thực đang chảy máu. Vừa hao phí nhiều Thiên Quân căn nguyên như vậy lại bị Phương Hàn mượn để thăng cấp cho tu vi của Phương Thanh Tuyết, gần như tổn thất một phần ba căn nguyên của hắn. Đó là tổn thất mà hắn không thể chịu nổi.
Trong lòng hắn nghiến răng nghiến lợi:
- Phương Hàn, Điện Mẫu, hiện giờ đôi cẩu nam nữ các ngươi cứ tạm thời đắc ý đi. Đợi lát nữa Chúa tể Vạn thú giáng xuống thì sẽ tới giờ chết của các ngươi. Tất cả những gì các ngươi cướp đoạt ta sẽ bắt các ngươi phải trả cả vốn lẫn lãi.
- Tốt. Niên Thú huynh ngươi không cần lo lắng. Phương Hàn ta đã đồng ý chuyện gì chưa bao giờ làm trái, cũng chưa bao giờ lừa đảo. Hiện giờ ta và Điện Mẫu sẽ thi triển vận mệnh, xuyên qua cánh cửa Vĩnh Sinh rót lên thân thể chúa tể Vạn thú. Ta hy vọng chúa tể Vạn thú sẽ thực hiện hứa hẹn, sau khi giáng xuống cho ta thật nhiều lợi ích, giúp ta và Điện Mẫu đều thăng cấp lên cảnh giới Tiên Vương.
Phương Hàn cũng đáp lời Chúa tể Niên Thú.
- Tốt.
Nghe thấy Phương Hàn trả lời, trong lòng chúa tể Niên Thú yên tâm vô cùng, vội vàng hứa hẹn:
- Không có vấn đề gì. Chúa tể Vạn thú chỉ cần giáng xuống sẽ trợ giúp ngươi giết Hoa Thiên Đô, lấy Tam Sinh Thạch, hài cốt của Chúa tể Nguyên Thủy trên người hắn cho ngươi. Hiện giờ mau lên thôi, Chúa tể Vạn thú đã không thể chờ nổi nữa, đừng để khiến hắn mất kiên nhẫn.
- Được, chư vị, chú ý tăng thêm lực lượng một lần nữa, rót căn nguyên vào cho ta!
Phương Hàn rốt cục cũng bắt đầu ra tay, liên thủ với Phương Thanh Tuyết đánh ra Đại Vận Mệnh Thuật, xuyên qua tầng tầng sương mù vào tới bên trong cánh cửa Vĩnh Sinh.
Gần như tất cả mọi người đều thấy được lực lượng vĩ đại cuồn cuộn tràn ra. Nơi này là chiến trường Tiên Vương, có thể nói là bên ngoài cánh cửa Vĩnh Sinh, cách cánh cửa Vĩnh Sinh gần vô cùng. Phương Hàn dùng Đại Vận Mệnh Thuật lay chuyển tồn tại vĩ đại này, khiến tất cả mọi người ở nơi này đều cảm thấy cánh cửa Vĩnh Sinh hơi rung chuyển. Toàn bộ chiến trường Tiên Vương đều dao động kịch liệt, gần như khó có thể khôi phục, đại địa dưới chân sẽ nứt ra, thời không đều bị rơi vào cảnh hủy diệt.
- Không ổn. Dao động của nơi này kịch liệt quá, mau mau ổn định lại.
Cao thủ tam tộc đều vô cùng sợ hãi.
- Không cần quan tâm. Chăm chú hết sức đi. Chỉ cần chúa tể Vạn thú trở về thì dù toàn bộ chiến trường Tiên Vương có bị hủy diệt cả cũng đã làm sao.
Chúa tể Niên Thú gầm thét, trấn áp chư thiên.
Lập tức tất cả cao thủ đều bình tĩnh lại, mỗi người đều tập trung tinh thần, rót thêm càng nhiêu Thiên Quân căn nguyên vào.
- Chính là lúc này. Ta đã tìm thấy khí tức của chúa tể Vạn thú.
Vận mệnh của Phương Hàn xuyên qua bức tường tinh thể của cánh cửa Vĩnh Sinh, trong khoảnh khắc đã thăm dò được nơi này, tìm thấy phiến hư không mà Chúa tể Vạn thú tồn tại.
Chúa tể Vạn thú khổng lồ, cao thủ Tiên Vương vẫn đang ngủ động trong đó. Dưới lực lượng của cánh cửa Vĩnh Sinh, Tiên Vương chẳng khác gì con kiến.
Nhưng giờ khắc này trên thân thể khổng lồ của chúa tể Vạn thú, vẻ mặt của nguyên thần nhỏ bé kia kia đang lộ vẻ vô cùng chờ mong, khí tức âm trầm tỏa ra.
Ầm ầm!
Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết lúc này đã đưa rất nhiều Thiên Quân căn nguyên hợp với ý chí của mình và Vận Mệnh Lực, hoàn toàn giáng xuống.
- Rốt cục cũng đợi được tới ngày hôm nay!
Chúa tể Vạn thú thấy luồng lực lượng này thì gần như toàn thân chấn động, vung tay chụp 1 cái. Lập tức Vận Mệnh Lực liền kết nối với linh hồn hắn.
Trong khoảnh khắc này, Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết đều cảm thấy một luồng ý niệm dã thú mạnh mẽ, tà ác vô biên vô hạn, tràn ngập thiên địa, hung tàn tiến vào linh hồn mình, gieo hạt giống xuống nơi sâu nhất trong tâm linh.
Thời khắc so đấu cuối cùng đã tới.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Bình luận facebook