"Không xong! Nếu như không thể luyện thành thì toàn bộ thần thông sẽ tán đi, một thân tu vi này cũng hóa thành mây khói! Có đại lượng nguyên khí Tiên Giới do Cây Thế Giới cung cấp mà pháp lực của ta vẫn không đủ dùng! Không ngờ muốn luyện hóa năm mươi lăm loại thần thông thành bổn mạng phù lục lại gian nan như vậy." Phương Hàn rốt cuộc cũng biết được vì cái gì mà không phải ai cũng có thể luyện thành bổn mạng phù lục cường đại, bởi vì chuyện đó gần như là không thể.
Đầu tiên là phải tu luyện một thời gian vô cùng dài.
Cho dù là không tự mình tu luyện mà đi cướp đoạt kim đan của người khác thì sợ là não hải của bản thân cũng không thể dung nạp hết được. Huống hồ không có A Tỳ Môn thì căn bản không thể cướp đoạt được kim đan, bởi vì cao thủ Kim Đan Cảnh chỉ cần một tia thần niệm là có thể khiến kim đan tự bạo.
Cho dù có được vận khí như Phương Hàn thì sợ là não hải không đủ khả năng dung nạp hết tất cả các loại thần thông.
Cho dù là não hải có thể dung nạp được thì khi luyện hóa tất cả để đột phá tiến vào Quy Nhất Cảnh cũng tiêu hao một lượng pháp lực vô cùng khủng bố, căn bản không có khả năng chịu đựng được sự tiêu hao đó. Nếu như không phải Phương Hàn có Cây Thế Giới duy trì thì sợ là khi vừa mới bắt đầu thiêu đốt thần thông đã tiêu hao hết toàn bộ pháp lực rồi thần thông tiêu tán, trở thành một phế nhân.
Hắn cũng không ngờ rằng muốn luyện hóa năm mươi lăm loại thần thông thành bổn mạng phù lục lại hao tổn lớn đến như vậy. Nếu sớm biết như vậy thì đã có chuẩn bị rồi.
Có điều chuyện này cũng không trách được hắn, người ở Thiên Nhân Cảnh có thể có được năm mươi lăm loại thần thông là vô cùng hiếm thấy. Một vạn năm cũng sợ là không có được một người như vậy, không có kinh nghiệm trong chuyện này cũng là bình thường.
"Nhanh lên! Mau sử dụng toàn bộ pháp tinh ngọc thạch! Nhanh lên!"
Phương Hàn linh cơ chớp động, hái cái bách bảo nang bay ra đây là hai cái đoạt được của Thứ Nguyệt Đạo và Diệt Tinh Đạo, tất cả pháp tinh ngọc thạch ở trong đó bay ra một lượt, liên tiếp nổ mạnh, toàn bộ nguyên khí của chúng đều nhập vào trong người Phương Hàn, lại dung nhập vào trong tinh thần hỏa, tiếp tục thiêu đốt thần thông.
Ba lý ba lạp! Ba lý ba lạp!
Đống đống pháp tinh ngọc thạch hóa thành tro bụi, Phương Hàn có được thêm một lượng lớn pháp lực tiếp tục duy trì.
Oanh long!
Một âm thanh trầm muộn vang lên, linh hồn của hắn rung động kịch liệt, Tinh Vân Bảo Bảo bị chấn động đánh ngã lăn ra đất, thân thể Diêm cũng run rẩy kịch liệt, Huyết Dạ Vương mở toa hai mắt nhìn chằm chằm vào Phương Hàn, không muốn để sót bất kỳ sự biến hóa nào.
Trong thanh âm trầm muộn này, năm mươi lăm loại thần thông cuối cùng cũng dung hợp lại một chỗ, biến thành một phù lục phức tạp dài ba xích, rộng chín tấc.
Một cái phù lục vô cùng phức tạp!
Điều quan trọng nhất là từ sâu bên trong phù lục tỏa ra một luồng quang hoa năm màu, mà ở bên ngoài lập lòe tinh quang sáng chói. Trong đó có vân lôi long hổ, sơn nhạc chân hình, các loại văn tử cổ quái, kỳ lạ, đao kiếm quyền ảnh, thậm chí còn có một hình người ở trong đó mãnh mẽ đánh ra các loại quyền pháp, diễn luyện ra muôn hình vạn trạng các loại thủ ấn, vũ kỹ.
Một luồng lực lượng từ trong hư không nổi lên, bức ép Tinh Vân Bảo Bảo, thậm chí là ba kiện đạo khí ra xa khỏi Phương Hàn, vô luận bọn họ có cố gắng như thế nào cũng không thể chống lại lực lượng của phù lục này.
Phù lục này còn đang không ngừng thuế biến, từng đợt vân khí tỏa ra, quấn quanh phù lục, những luồng vân khí này không ngừng xoay tròn, kết hợp với quang mang năm màu ở sâu bên trong biến thành một đám những người tí hóa, những kinh văn cổ quái, những phù chú thần diệu, có cả những kim giáp thiên thần, ngân giáp thiên thần lớn bằng ngón tay cái, rồi những pháp khí hình như con ốc hư ảo hiện ra, phát ra âm thanh kỳ diệu.
"Xuy Đại Pháp Loa! Kích Đại Pháp Cổ!" Diêm và Tinh Vân Bảo Bảo đồng thời kinh hô.
Bọn họ kinh ngạc là vì từ trong bổn mạng phù lục của Phương Hàn lại truyền ra âm tiếng tù và, tiếng trống trận. Đây là dị tượng, dị tượng hiếm có!
"Phương Hàn đại ca luyện thành tiên cơ! Cha ta có nói với ta, người nào khi ngưng tụ ra bổn mạng phù lục, kim đan, hoặc thiên địa pháp tướng có thể tạo nên dị tượng phát ra tiếng trống trận, tù và thì có nghĩa là có cơ duyên vô cùng sâu dày. Ngươi như vậy có thể luyện thành tiên nhân!"
"Xuy Đại Pháp Loa, Kích Đại Pháp Cổ là nhờ căn cơ hùng hậu tạo nên dị tượng, cho thấy phẩm chất có thể biến thành tiên nhân!"
Tinh Vân Bảo Bảo và Diêm đồng thanh kinh hô.
Tu sĩ bình thường, vạn người không có được một người tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí là trong mười vạn người, trăm vạn người cũng không có được một người. Mà tu sĩ tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh muốn tu luyện thành tiên, xóa bỏ vách ngăn thời không, phá mở cánh cửa Tiên Giới, phi thăng lên Tiên Giới thì lại càng khó khăn gấp bội. Muốn làm được chuyện này không biết cần phải có bao nhiêu kỳ ngộ, cơ duyên, tích lũy nhiều ít như thế nào. Hơn nữa từ lúc khai sơn lập địa đến nay, muốn luyện thành cũng không biết phải có căn cơ sâu dày đến mức nào.
Muốn đột phá được một bước này, thì phải có căn cơ hùng hậu. Mà căn cơ hùng hậu này biểu hiện là khi luyện thành bổn mạng phù lục, ngưng tụ kim đan, Thiên Địa Pháp Tướng sinh ra dị tượng Xuy Đại Pháp Loa, Kích Đại Pháp Cổ.
Đương nhiên cái này cũng chỉ lại đại biểu cho việc Phương Hàn có được căn cơ hùng hậu mà thôi, muốn thành tiên nhân còn phải đi một con đường vô cùng gian nan, vất vả, còn có hằng hà vô số khó khăn, ma luyện đang chờ đợi phía trước.
Nhưng không thể nghi ngờ là bổn mạng phù lục này của Phương Hàn có uy lực vô cùng mạnh mẽ! Đã hoàn toàn siêu việt Huyết Dạ Vương, Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc, thậm chí vượt xa lực lượng hiện tại của Diêm. Hơn nữa bổn mạng phù lục này của bản thân hắn, là lực lượng của hắn, là do hắn gian khổ tu luyện mới có thể ngưng kết thành.
"Ha ha ha ha ha! Diêm! Huyết Dạ Vương! Bây giờ chúng ta đi ra ngoài, theo như lời tiền bối tim lấy phù lục của Ngũ Hành Địa. Hiện tại các ngươi toàn lực bảo vệ Tinh Vân Bảo Bảo, ta đã có được bổn mạng phù lục của mình cũng không cần các ngươi bảo vệ nữa rồi. Trong đó có ẩn chứa thần thông Ngũ Đế Đại Ma, vạn tà bất xâm, chư pháp bất phá!"
Phương Hàn để mặc cho bổn mạng phù lục huyền phù trên đỉnh đầu, thoáng cái đã vọt ra khỏi lòng đất, đi lê trên mặt đất. Quang hoa của phù lục chiếu đến chỗ nào thì bùn đất chỗ đó đều biến thành thể khí, hóa thành Thổ Hoàng tinh khí bị hắn hút lấy.
Hiện tại hắn có thể thi triển thổ độn, đi xuyên qua bùn đất, núi đá, hóa thành Mậu Thổ nguyên khí. Đây là ảo diệu của thần thông Ngũ Đế Đại Ma, cũng là uy lực của bổn mạng phù lục.
Hiện tại Phương Hàn chỉ cần xuất ra bổn mạng phù lục thì có thể đánh ngang tay với đạo khí, cho dù cao thủ Kim Đan Cảnh có tự bạo kim đan cũng không thể nổ chết hắn được, nhiều lắm cũng chỉ có thể làm cho hắn bị thương mà thôi. Đương nhiên, nếu như kim đan ngưng tụ hai mươi loại thần thông nổ mạnh thì cũng có chút nguy hiểm, nhưng cũng chỉ là chút nguy hiểm mà thôi.
Cho nên với uy lực như vậy, cũng không cần pháp bảo nào bảo vệ, bổn mạng phù lục chính là một bảo bối tốt nhất dùng để tấn công hoặc phòng thủ.
Vừa xông ra khỏi mặt đất, Phương Hàn liền có một loại cảm giác đắc chí, thỏa mãn, một loại cảm giác ngạo thị thiên hạ!
Mắt hắn nhìn về đường chân trời xa xăm, có cảm giác như quân lâm thiên hạ, không ai có thể ngăn cản được bước chân của mình.
"Mạnh Thiểu Bạch, nếu như ngươi gặp lại ta thì ta chắc chắn sẽ đánh ngươi như đánh một con chó, Vô Sinh Kiếm Đạo của ngươi căn bản không thể phá được bổn mạng phù lục của ta! Ta rốt cuộc đã luyện thành tầng thứ sáu Thần Thông Bí Cảnh, Quy Nhất Cảnh rồi… Ha ha ha! Về phần Hoa Thiên Đô thì thời điểm ngươi giống như một con chó cũng không còn xa đâu!"
Phương Hàn gào thét, bay nhanh về phía trước.
Lúc nãy đã biết được đệ tử Thái Nhất Môn cũng tiến vào Ngũ Hành Địa này, hắn tự nhiên là muốn cướp được phù lục điều khiển Ngũ Hàn Địa này trước. Tuy không biết tấm phù lục này còn có tác dụng gì khác hay không, nhưng theo như lời của viễn cổ Ma Tôn thì sau khi có được phù lục này có thể thoải mái ra vào Ngũ Hành Địa, còn muốn cái gì nữa. Hơn nữa chuyện đi ra ngoài là một vấn đề mấu chốt, không thể để phù lục này rơi vao trong tay người khác được.
Nếu như không lấy được phù lục này, hắn không thể đi ra ngoài được, cũng không thể ra ngoài theo thông đạo của Thái Nhất Môn. Chẳng lẽ lại chờ chưởng giáo tới cứu lần nữa sao? Hắn cũng không muốn bị người khác đánh giá là vô dụng.
Ở Ngũ Hành Địa này tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma, tiến vào Quy Nhất Cảnh, Phương Hàn cũng biết được tầm quan trọng của thánh địa này.
Đó là một sân huấn luyện tốt nhất cho các đệ tử trong môn phái. So với Thiên Ma Chiến Trường của Vũ Hóa Môn tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu như nói bản thân mình có thể luyện thành Nguyên Anh Đan giúp cho đệ tử ngoại môn, nội môn luyện thành thần thông thì Ngũ Hành Địa này có thể giúp cho rất nhiều cao thủ Thần Thông Bí Cảnh luyện cương khí đến đại thành, cũng có thể giúp cho cao thủ Thiên Nhân Cảnh nhanh chóng bước vào Quy Nhất Cảnh.
Có hai thứ tài nguyên cần nhiều nhất đối với tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh. Thứ nhất là đan dược, thứ hai là ngũ hành tinh khí. Muốn thu thập đu thì phải hao phí cả đời chạy đi chạy lại thu thập, luyện chế. Ở trong các đại môn phái còn đỡ, có rất nhiều tài nguyên hỗ trợ, còn các tán tu thì thê thảm hơn rất nhiều.
Hơn nữa Ngũ Hành Địa này còn có thần thú cường đại như Bạch Hổ, Chu Tước, Hoàng Xà… Thậm chí là Kim Tinh Đoạt Mệnh Thần Phong, Hỏa Ô Nha, Mộc Cự Nhân…… đều là những bảo bối quý hiếm. Người bình thường thu được một cái cũng có thể luyện thành pháp bảo hoặc con rối để tăng cường thực lực của bản thân.
Trước là thu lấy phù lục mà lão nhân nói, sau đó đánh với người của Thái Nhât Môn một trận.
Luyện thành được bổn mạng phù lục, hiện giờ Phương Hàn có hùng tâm vạn trượng.
Sưu sưu sưu sưu sưu!
Trong khí cấp tốc phi hành, Phương Hàn đã kinh động rất nhiều cường đại yêu thú. Lúc này hắn đã đi sâu vào trong Ngũ Hành Địa, không còn bóng dáng của các tiểu yêu thú nữa, không có các loại như Hỏa Ô Nha, Thần Phong gì gì đó. Nhưng những yêu thú xuất hiện càng ngày càng lớn mạnh, xuất hiện rất nhiều thần thú cường đại.
Hống, hống hống! Dưới mặt đất của một ngọn núi xuất hiện thủy quang, ngưng kết tạo thành một tòa băng tinh. Bên trong băng tinh ẩn ẩn có thể thấy được một con rùa đen đầu rồng, thân rùa, đuôi rắn vô cùng quái dị. Trên giáp của nó có rất nhiều bùa chú lập lòe, tỏa ra thủy tinh hoa vô cùng cường đại.
Đây chính là Huyền Vũ!
Thần thú hệ thủy, Huyền Vũ!
"Tu sĩ loài người? Ngươi dám xâm nhập vào lãnh địa của ta?" Huyền Vũ nhìn Phương Hàn, phát ra âm thanh trầm thấp, nặng nề.
"Giết!"
Phương Hàn cũng không nói nhiều, bổn mạng phù lục ở trên đỉnh đầu lập tức bay ra, đánh về phía Huyền Vũ.
Huyền Vũ lạnh lùng cười, mồm há to phun ra vô sô Quỷ Thủy Thần Lôi.
Nhưng Quỳ Thủy Thần Lôi vừa đụng phải bổn mạng phù lục của Phương Hàn thì liền tiêu tán trong phút chốc, đột nhiên giải thể, còn bị phù lục hấp thu hết nguyên khí lưu lại. Sau đó, phù lục lại lớn lên, hóa thành năm mươi lăm đạo kiếm khí, xoắn lại với nhau đánh mạnh xuống.
Oanh long!
Cả Huyền Vũ và ngọn núi dưới chân nó bị đánh cho nát bấy, hóa thành một làn hơi nước màu xanh sáp nhập vào trong phù lục của Phương Hàn. Phương Hàn liền cảm giác được Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền ở trong phù lục của bản thân lại mạnh thêm một chút. Thủy vân vốn chỉ có thể bao trùm phạm vi mười dặm, nếu mở ra phạm vi quá lớn thì cũng không thể phát ra Quỳ Thủy Thần Lôi.
Nhưng hiện giờ thủy vân có thể bao trùm phạm vi trăm dặm mà vẫn có thể phát ra Quỳ Thủy Thần Lôi.
Diêm, Huyết Dạ Vương, Tinh Thiền, Tinh Vân Bảo Bảo từ phía sau chạy tới, thấy được một màn này thì há hốc mồm, ngây ngốc nhìn. Một thần thú thủy hệ Huyền Vũ do thủy nguyên khí cường đại hóa thành, có lực lượng tương đương với cao thủ Kim Đan Cảnh lại bị giết trong nháy mắt!
Bổn mệnh phù lục này rốt cuộc là cường đại đến mức nào?
"Hừ! Cái này cũng không tính là gì, Huyền Vũ này tuy có thể so sánh với cao thủ Kim Đan Cảnh nhưng lại thiếu đi sự linh hoạt, cơ biến. Ta sớm muốn cũng thử tìm một cao thủ Kim Đan Cảnh để thử tay.
Phương Hàn ngạo nghễ nói.
Bình luận facebook