Hỗn Độn Chi Tử, mang theo thần uy vô thượng, lại bị Phương Hàn đánh cho chết khiếp, suýt nữa diệt vong, may nhờ tìm được một tia cơ hội cuối cùng, phi thăng Thiên Giới, sinh tử khó lường.
Còn Phương Hàn, tu vi lại đột phá, cảnh giới thăng lên, đạt đến cảnh giới Thần Tiên huyền diệu, đồng thời luyện chế hoàn chỉnh Bát Bộ Phù Đồ thành tiên khí, nhất cử nhất động đều có oai thế rung chuyển trời đất, Thái Cổ đạo thần, chấn động vũ trụ.
Hỗn Độn Chi Tử cuối cùng lại giúp Phương Hàn thành công, cuối cùng bị Phương Hàn đánh bại.
Một ít thế lực lớn, đương nhiên là sợ mất mật, không thể kiềm chế, phải biết rằng, hiện tại, Phương Hàn càng lúc càng lợi hại, mà hắn là kẻ vô pháp vô thiên,sát nhân như ma. Chỉ cần động là diệt tất cả những tồn tại có thể chống lại hắn. Các môn phái lớn ở đây, khẳng định sẽ thành cục diện máu chảy thành sông.
Rất nhiều nhân vật của Thiên Nhai Phái, lúc này quả thực hồn phi phách tán.
Cầm trong tay Đại Thành Thánh Đao của Thiên Nhai Phái, Tông Chủ Nhai Tông Đạo gần như vung ngay tiên khí thánh đao trong tay lên ngay khi Hỗn Độn Chi Tử kêu thảm phi thăng:
"Phàm là người của Thiên Nhai Phái ta, lui ngay về phía sau, rời khỏi Minh Thổ. Rời khỏi Huyền Hoàng Đại Thế Giới, không tham dự vào đại kiếp nạn Thần Tộc."
Hắn dĩ nhiên là bắt đầu sinh thối ý.
Trong Thiên Nhai Phái, chỉ có vài người cấp bậc Thần Tiên, lần này Thiên Nhai Phái xuất đầu chẳng qua là muốn kiếm chút lợi ích sau đại kiếp nạn.
Thế nhưng, hiện tại không những không thể thu được lợi ích, thậm chí còn ẩn chứa đại họa diệt môn.
Vài tên thần tiên lập tức thôi động trận pháp Hư Không Na Di, vô số hư ảnh thánh nhân xuất hiện. Triển khai đại trận này rồi toàn bộ môn phái sẽ mượn không gian mà bỏ chạy.
"Đâu dễ dàng như vậy!"
Ánh mắt Phương Hàn chợt lóe, tay phải chợt đưa lên, xuất ra một chưởng.
Thần chưởng đánh ra, từng khối không gian nghịch chuyển, thời gian ở đảo lưu. Đại trận Hư Không Na Di tức thì tan vỡ. Sau đó lại một lần nữa tổ hợp, trở lại dáng dấp ban đầu.
"Tặc tử, ngươi dám!"
Mấy tên thần tiên trong Thiên Nhai Phái rống giận, đột nhiên hợp lại giữa hư không, liên thủ thi triển ra một đạo thuật xa xưa, sau đó một thông đạo thời không chợt mở ra, có thể thấy được ở sâu bên trong có vô số bí cảnh, tràn ngập kim quang, vô vàn những nhân vật mạnh mẻ, lấy pháp lực oanh kích ra ngoài, ngăn cản Phương Hàn.
"Đây mới chân chính là những bí pháp của Thiên Nhai Phái sao? Đáng tiếc, cho dù có thế cũng không làm gì được ta." Phương Hàn vung tay đánh tan đám đạo thuật đó.
Cùng lúc ấy, rất nhiều nhân vật của Thiên Nhai Phái đã trốn vào thông đạo thời không, thông đạo này lập tức không nắm giữ quy tắc nữa. Biến mất vô tung, không ngờ lại đào tẩu thành công.
"Chết cho ta!"
Phương Hàn quát lên một tiếng rung trời, hai tay kết ấn, một chiêu đánh tới, dĩ nhiên xuyên qua thời không xa xăm, tiến hành công kích. Lực lượng này khiến cho người người cảm giác một cổ lực lượng có thể xuyên thấu vũ trụ, bất luận là ở cự li nào cũng không ngăn cản được hắn.
Nói cách khác, cự li cùng các quy tắc thời không, vào lúc này Phương Hàn không thèm để ý đến nữa.
A!
Trong hư không, chợt truyền ra một tiếng hét thảm.
Hết thảy chúng nhân đều thấy, đại thủ của Phương Hàn vươn vào trong hư không, sau đó giống như cá lội trong nước, trảo ra một thân ảnh cường đại. Thân ảnh này, trong tay cầm Đại Thành Thánh Đao, sau khi bị Phương Hàn bắt được, phẫn nộ chửi rủa, không ngừng gào thét, điên cuồng giãy dụa, nhưng đều vô dụng.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là tông chủ Thiên Nhai Phái, Nhai Tông Đạo.
Nhai Tông Đạo và rất nhiều cao thủ Thiên Nhai Phái trốn vào hư không, chạy trốn, lại bị Phương Hàn đưa một tay qua hư không, dứt khoát bắt lấy. Thể diện tông chủ một phái lúc này đã mất hết.
Đại Thành Thánh Đao đầy tiên khí trong tay hắn, hung hăng chém lên đại thủ của Phương Hàn. Có điều, cho dù có cố sức đến đâu, thậm chí thôi động chiêu cuối cùng trong đao pháp Trảm Thánh Tam Đao, nhưng vẫn như trước không thể được đại thủ của Phương Hàn chụp lên đầu hắn, mà đại thủ của Phương Hàn không có chút sứt mẻ, thậm chí không có chút hoa lửa.
Ngược lại, trên Đại Thành Thánh Đao xuất hiện những vết nứt gãy.
"Phương Hàn, tha cho ta đi. Ta cam tâm làm trâu làm ngựa cho ngươi. Đừng giết ta. Ta tu hành trên trăm vạn năm, không dễ dàng gì. Ta là thiên tài trong thiên tiên, sẽ tiến vào Thần Tiên, ngươi có thể độ hóa ta, ngàn vạn đừng có giết ta!"
Nhai Tông Đạo điên cuồng chém lên đại thủ của Phương Hàn không có kết quả, liền không buồn để ý đến thể diên chưởng môn, cuối cùng khổ sở van xin.
"Ngươi phạm vào tử tội, khi ta từ Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đi ra, ngươi bố trí tuyệt sát đại trận đối phó ta. Nếu không phải ta xuất ra Vạn Ác Chi Nguyên đại thủ, có khả năng ngươi đã thành công. Tội nghiệt cỡ này, không thể tha thứ!" đại thủ Phương Hàn chụp xuống, thanh âm lãnh khốc, lại phối hợp với Minh Thổ, tựa như Minh Thần từ trong thời không đản sinh.
Rầm!
Nhai Tông Đạo nổ tan thành phấn bụi, Tiên Khí Đại Thành Thánh Đao của hắn cũng bị Phương Hàn chụp lấy, pháp lực trùng trùng điệp điệp lập tức xóa bỏ thần trí của khí linh trong thánh đao, dung nhập vào trong Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo Hóa Thiên Giáp.
Hóa Thiên Giáp này là một pháp bảo hình dạng áo giáp. Sau khi đoạt được lực lượng của Đại Thành Thánh Đao, lập tức tấn chức, trở thành Tiên Khí, Một pho áo giáp cao hơn ba nghìn trượng, đứng sừng sững trong Tam Thập Tam Thiên thế giới, Trên áo giáp là những văn tự tạo hóa, không một ai có thể hiểu, nhưng từng cổ lực lượng ba động lan ra bên ngoài tựa hồ có thể hòa tan cả trời cao.
Áo giáp này, là một pháp bảo gia tăng lực lượng.
Sau khi áo giáp khổng lồ ngưng kết, bên ngoài thân thể Phương Hàn cũng xuất hiện một bóng ảnh áo giáp, giáp tay, giáp đầu gối chân, giáp vai, giáp ngực, mũ, tầng tầng liền lại, không một khe hở.
Ý niệm Phương Hàn khẻ động, hư ảnh áo giáp tức thì dung nhập vào thân thể.
Hóa Thiên Giáp, có thể tự động chống đở địch nhân. Chỉ cần lực lượng địch nhân oanh kích cương khí hộ thân, tạo thành uy hiếp với thân thể, nó sẽ tự động bay ra ngoài, ngưng kết trên thân thể, chống đở công kích.
Mà toàn bộ võ học của Nhai Tông Đạo, đặc biệt là Trảm Thánh Tam Đạo cũng đều bị luyện hóa, tiến vào trong cơ thể hắn, lưu chuyển một hồi, uy lực của đạo thuật này hắn đã thông hiểu, tay hắn chợt nhấc lên, nhất thời tinh huyết, thần thông của Nhai Tông Đạo liền tiến vào trong cơ thể Đông Lăng Phi.
Vốn dĩ Đông Lăng Phi đang ngồi ngay ngắn trong nguyện vọng địa, thu được lực lượng gia trì. Lúc này lại được luyện hóa môn chủ Thiên Nhai Môn, thực lực lại tăng lên.
Hiện tại, thực lực của nàng, hoàn toàn sở hữu được Tiên Hồ của Tổ Thanh Đỉnh, rất rõ ràng, Phương Hàn muốn bồi dưỡng nàng làm chưởng môn. Rất nhiều nhân vật Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đều hiểu rằng, sau này, chỉ sợ Đông Lăng Phi chính là chưởng giáo chí tôn.
"Thiên Nhai Môn cũng là đạo môn cổ xưa, không ngờ chưởng môn cũng bị người ta giết chết, không thể chạy trốn. Cái này...."
"Bây giờ, chúng ta nên đi đâu? Đầu nhập Phương Hàn, hay liều mạng chống lại hắn? Nguyên bản cho rằng Thần Châu Môn có thể đáng tin, nhưng lúc này cũng chẳng đáng tin nữa rồi."
Rất nhiều người thấy Phương Hàn chỉ nhấc tay đã giết chết chưởng môn Thiên Nhai Môn, tâm linh lại dao động, đều có một loại xung động muốn nịnh bợ Phương Hàn là cường giả vô thượng tôn kính.
"Thần Châu Môn, các ngươi còn muốn tiến vào nguyện vọng địa sao? Ta nói muốn diệt sạch các ngươi, thì nhất định diệt sạch!" sau khi giết chết tông chủ Thiên Nhai Môn, ánh mắt Phương Hàn lại chuyển, nhìn về phía Thần Châu Môn.
Lúc này, trên đại thuyền cổ xưa Bỉ Ngạn thuyền của Thần Châu Môn, vẫn như trước thâm bất khả trắc, có thể thấy nhiều bóng ảnh cao thủ chớp động, nhưng lại không thể nhìn thấy hình thể của bọn họ, những người bí ẩn.
Có điều, mặc dù lực lượng bên trong cường đại, nhưng lại không dám bay ra ngoài như Hỗn Độn Chi Tử.
Dù sao, cho dù là Thần Châu Môn cường thịnh trở lại, thì những người cỡ như Hỗn Độn Chi Tử cũng không nhiều lắm, bằng không đã sớm xưng bá thiên địa, thậm chí xưng bá Tiên Giới.
"Diệt môn cho ta!"
Phương Hàn tung ra một chưởng. Tay phất lên cao rồi hạ xuống, không có bất kỳ thần quang hay thánh huy nào, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào đã thấy một đại thủ cực lớn, từ trên trời giáng xuống, che lấp trời cao. Trong lòng bàn tay, hoa văn xuất hiện Tuyệt Sát đại trận nổi lên, nhất thời đánh cho cả Bỉ Ngạn thuyền cổ xưa rung động, tùy thời có thể gặp tai ương ngập đầu.
Rầm!
Một đại trận cấm pháp vỡ tan, tiếp đó một thân ảnh từ trong lăn ra, là một thiên tiên, vị thiên tiên này mặc y phục Thần Châu Môn, hình thể cao lớn, pháp lực mạnh mẽ, màu da cổ đồng, tựa hồ là một đệ tử điều khiển thuyền đang ngồi cung cấp pháp lực cho Bỉ Ngạn thuyền, nhưng đại trận bị Phương Hàn đánh vỡ, lăn ra ngoài.
Vị thiên tiên này bị Phương Hàn chụp tay bắt được, nhưng không giết chết luyện hóa, mà chỉ chớp,mắt đă được độ hóa tiến sâu vào trong Bát Bộ Phù Đồ, cung cấp nguyện lực cường đại.
"Nghiệt súc, ngươi dám kiêu ngạo sao?" trong đại thuyền của Thần Châu Môn, vô số những thanh âm già nua vang lên, đột nhiên cả thân thuyền chấn động, tiếp đó khí lưu tăng lên, đánh bay đại thủ của Phương Hàn.
Phương Hàn cười lạnh lùng, liên tục đánh ra vài quyền.
Vài tiếng nổ vang lên, đại thuyền bị hắn đánh bay lên không, phía ngoài có hơn mười đại trận bị oanh kích tan vỡ, có hơn ba mươi vị thiên tiên bị Phương Hàn bắt được, lần lượt độ hóa.
"Lợi hại, lợi hại....." Cùng lúc này, tại nơi sâu nhất ở Minh Thổ, một cặp mắt đang nhìn đến nơi này, ánh mắt vừa tà vừa ác, tựa hồ do lệ khí trong thiên địa ngưng tụ thành.
Cặp mắt ấy chính là của một người toàn thân mặc áo choàng màu đen.
Người mặc áo choàng đen này, lực lượng toàn thân gần như không thua gì Hỗn Độn Chi Tử, cũng không rõ hắn là ai. Ở phía sau hắn, vô số quỷ ảnh lay động, có rất nhiều cường giả, hình thể tựa như ma quỷ, lại tựa như vô số tà khí tụ thành.
"Tô Tú Y, ta tài bồi ngươi như vậy, chính là vì xem ngươi như một truyền thừa của Minh thần. Có điều hiện tại sau khi ngươi ăn xong khí linh Địa Hoàng Thư, cũng chưa vượt qua tu vi hư tiên, kém tên Phương Hàn kia quá xa. Hắn sớm muộn sẽ tìm đến ngươi, sau đó giết chết ngươi, thu lấy Hoàng Tuyền Bảo Khố."
Người mặc áo choàng đen chợt mở miệng nói với một người khác cũng mặc áo choàng đen ở phía sau.
Người ở phía sau lưng hắn xốc lại áo choàng, lộ ra khuôn mặt, không ngờ chính là Tô Tú Y! Tông chủ Hoàng Tuyền Ma Tông.
"Không sai, không nghờ Phương Hàn lại có thể mạnh đến mức này. Đáng tiếc ta còn không thể mở được Hoàng Tuyền Bảo Khố, bởi vì không có Luân Hồi Chi Bàn, không thể nắm giữ Luân Hồi trận, còn nói gì người khác...." Tô Tú Y gật đầu nói.
"Hoàng Tuyền Bảo Khố, đã bị ta dùng ma công phong ấn, sớm muộn sẽ luyện hóa. Trong đại kiếp lần này, sẽ có rất nhiều bảo khố khác hiện thế. Chiếm được những bảo khố này. Có thể vui vẻ mà lui về. Đương nhiên, tên Phương Hàn kia ta cũng hy vọng có thể giết chết hắn, nuốt sống hắn! Hắn chém giết với Thần tộc, ắt sẽ bị thương, đến lúc đó...."
Người thần bí mặc áo choàng đen chợt cười một cách u ám... váng
Bình luận facebook