"Không thành vấn đề, Thương công tử muốn thay Thiên Đình trưng binh, cao thủ cấp bậc Thiên Tiên không dám nói, thế nhưng Hư Tiên Chân Tiên lại rất nhiều, cả Mang Sơn chúng ta có mấy ngàn môn phái tu đạo, mỗi môn phái tu đạo ít thì có trên trăm Hư Tiên Chân Tiên, nhiều thì có tới mấy ngàn, thậm chí hơn vạn, về phần đám nô lệ Hỗn Động, Giới Vương, Thiên Vị, Tạo Vật, càng không biết có bao nhiêu, Thương công tử muốn bao nhiêu, ta sẽ an bài cho ngài từng ấy người."
Mạnh Hải Đình âm lãnh cười nói:
"Nhưng mà, ta chỉ có thể điều động đệ tử bổn môn, đệ tử môn phái khác lại không dễ làm. Dù sao đầu nhập vào đại quân của Thiên Đình tác chiến cùng Thần tộc là việc làm khổ sai, không có môn phái nào hi vọng đệ tử của mình đi tới đó."
"Từ Hư Tiên Trường Sinh cửu trọng trở xuống là nô lệ, không cần nói, đám người này không có bất kỳ tác dụng nào. Muốn đầu nhập vào đại quân Thiên giới ít nhất đều phải là Hư Tiên." Thương Tử Lạc phất phất tay:
"Về phần đệ tử môn phái khác, ta đây là lần đầu tiên tới Mang Sơn, phát hiện môn phái tu đạo quả thật là nhiều, cả Mang Sơn chỉ có ba nghìn sáu trăm tỷ dặm, có mấy vạn linh mạch, nhiều môn phái tu đạo chia cắt như vậy sẽ khiến tài nguyên phân tán, các ngươi cũng nên chỉnh hợp một chút. Tổng hợp tài nguyên lại, lúc đó mới có thể tạo ra cao thủ."
"Công tử nói chí phải!"
Nghe thấy Thương Tử Lạc nói như vậy, ánh mắt đám lão tổ tông Huyền Tiên của vài đại môn phái đều sáng ngời, bọn họ đã nghe ra ý tứ của Thương Tử Lạc, là để bọn họ đi tiêu diệt các môn phái các, cướp lấy linh mạch. Mà đệ tử của những môn phái bị diệt kia đều trở thành tù binh, sung vào trong đại quân của Thiên Đình.
Lập tức đám lão tổ tông Huyền Tiên của những môn phái có mặt tại đây bắt đầu thương lượng, sau khi rời yến tiệc trở về, làm sao tiêu diệt được một số môn phái tiểu nhược, cướp lấy căn cơ, thu lấy kinh mạch cùng bảo tàng tích súc của bọn họ.
Ánh mắt Mạnh Hải Đình cùng vài lão tổ tông của các môn phái lập lòe hung quang, chăm chú nhìn về phía Trần Yến, hiển nhiên là đang có chủ ý với Huyền Trọng Phái.
Huyền Trọng Phái không lớn không nhỏ, cũng có một chút tài nguyên, tự nhiên bị người coi là thịt trong miệng.
Trần Yến cảm thấy ánh mắt của đám người này không có hảo ý, dọa khiến sắc mặt của nàng tái nhợt, nhìn Phương Hàn
Nhưng mà bây giờ nàng hơi có chút thất vọng về Phương Hàn, bởi vì hắn lại trở thành khúm núm, cư nhiên ký kết khế ước với Thương Tử Lạc, làm người hầu của đối phương, khiến Phương Hàn vô địch trong nội tâm nàng tan vỡ.
Đúng lúc này Thương Tử Lạc đột nhiên vỗ vỗ tay làm thủ thế, khí thế mãnh liệt như thủy triều cuồn cuộn mà đến, truyền về phía đại sảnh, một số lão tổ tông Huyền Tiên đều cảm thấy uy hiếp thật lớn, thân thể căng thẳng ngồi trên vương tọa, sau đó người người đều đứng thẳng lên.
Đây là uy thế của
"Bán Kim Tiên đại năng".
Tuy không phải Kim Tiên chân chính, thế nhưng có thể quét ngang hết thảy Huyền Tiên.
"Chư vị, yến hội hôm nay đến đây là kết thúc. Ta nhận ý chỉ của Thiên Đình đến đây chủ yếu là vì chiêu binh từ Mang Sơn về. Các môn các phái đều phải phái ra đệ tử Hư Tiên, Chân Tiên đến chỗ ta báo cáo. Lần này số lượng đại quân mà Thiên Đình cần là 30 vạn. Đây là mốc cuối cùng! Các ngươi biết chưa?" Giọng nói của Thương Tử Lạc cứng rắn, lập tức khiến rất nhiều lão tổ tông Huyền Tiên ở đây sợ hãi, sắc mặt của bọn họ cực kỳ khó coi.
"30 Hư Tiên cùng Chân Tiên! Đi đâu tìm đây?"
"Tại sao lại muốn nhiều như vậy, đệ tử tu thành Hư Tiên cùng Chân Tiên trong môn phái ta cũng chỉ có một hai ngàn, thế nhưng không thể giao ra toàn bộ, đi chịu chết cho bọn họ."
"Hừ! Ngươi không nghe thấy, vừa rồi Thương công tử đã nói cần phải chỉnh hợp Mang Sơn sao?" Một vị lão tổ tông Huyền Tiên nói:
"Mang Sơn chúng ta có rất nhiều môn phái nhỏ không có Huyền Tiên tọa trấn, đệ tử của bọn chúng cũng không ít, chưa hẳn đã không gom đủ quân số."
"Đi, chúng ta cáo từ, trở về an bài đã."
Trong lúc nghị luận, lão tổ tông Huyền Tiên của một số đại môn phái đều đứng dậy bay ra ngoài.
"Mạnh Hải Đình Diệp Vân Sơn Kỷ Vân, Thác Bạt Dã, Hoàng Hùng...Các ngươi lưu lại."
Chỉ chốc lát lão tổ tông của trăm ngàn môn phái đã đi sạch, cả đại yến hội trống trơn, chỉ còn lại bảy cao thủ lưu lại, bảy vị cao thủ này đều là những kẻ bí hiểm trong đám Huyền Tiên.
Đồng dạng là Tiên Nhân tam trọng, cảnh giới Huyền Tiên cũng chia làm ba bảy loại, có Huyền Tiên nhỏ yếu, có Huyền Tiên lợi hại. Tỷ như Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong có thể dùng kịch độc ám toán Huyền Tiên nhược tiểu.
Mà Phương Hàn, chỉ cần dùng một chưởng đã có thể biến đối phương cùng cảnh giới thành bánh thịt lại càng không cần phải nói.
Đương nhiên hiện tại Phương Hàn đã không phải là Huyền Tiên, mà là bán Kim Tiên đại năng.
"Thương công tử, ngài lưu chúng ta lại là có ý gì?" Bảy vị cao thủ này hiển nhiên là lão tổ tông của bảy môn phái cường đại nhất tại Mang Sơn, trong đó có một nam tử mặt vàng, gọi là Hoàng Hùng, ánh mắt hắn toát ra kim quang, vô số Hằng Tinh sinh diệt, hiện ra pháp lực, tu vi cực kỳ mãnh liệt, trở tay có thể phá diệt thiên địa.
"Ta lưu chư vị lại là vì yến hội ngày hôm nay qua đi, ít thì vài ngày nữa, lâu thì vài tháng, tất cả môn phái tu đạo tại Mang Sơn sẽ phát sinh biến hóa lớn, tất cả linh mạch đều quy về đại môn phái của các ngươi. Ta cũng thu được đủ tư liệu, bảy đại môn phái các ngươi sẽ trở thành mạnh nhất. Ta hi vọng các ngươi hiệu trung với ta."
Thương Tử Lạc chắp hai tay sau lưng, long hành hổ bộ mà bước, trên người toát ra khí chất vương giả.
"Ta mặc dù là Giám sát sứ của Tuyền Châu, thế nhưng cả Tuyền Châu cũng có rất nhiều Giám sát sứ, đều đấu tranh gay gắt, lôi kéo thực lực, muốn cướp lấy chức vị giám sát tổng quản. Hiện tại ta đang thiếu thuộc hạ có khả năng. Chỉ cần các ngươi thuần phục ta, sau này không nói tại Mang Sơn, cho dù cả địa vực Tuyền Châu, vô số quốc gia, đều có thể nắm trong tay. Nói thật, linh mạch của Mang Sơn quá nhỏ, các ngươi có nghĩ muốn linh mạch lớn nhất của Tuyền Châu, Sinh Mệnh Cổ Tuyền không?"
"Gì? Sinh Mệnh Cổ Tuyền? Đó là tuyên cổ linh mạch lớn nhất tại Tuyên Châu, vô cùng vô tận, nghe đồn là một vị đại nhân vật thượng cổ lấy bản nguyên Thiên giới cùng đại địa chi mạch, Nguyên Thủy chi linh mở ra. Nếu như có được linh mạch Sinh Mệnh Cổ Tuyền, ta thậm chí có hi vọng tham ngộ Kim Tiên chi đạo..."
Mạnh Hải Đình chấn kinh nói.
"Nhưng hiện tại, Sinh Mệnh Cổ Tuyền đang bị đại môn phái Thiên Tuyền Môn chiếm rồi."
"Không sao, sau khi ta trở thành tổng quản giám sát đồn trú của Thiên Đình tại Tuyền Châu, tự nhiên có thủ đoạn, hơn nữa ít ngày nữa ta phải trở về Vũ Hóa Môn bế quan, tham ngộ vô thượng đại đạo Đại La Kim Tiên, chỉ cần xuất quan, đến lúc đó, các ngươi sẽ biết..." Thương Tử Lạc bất động thanh sắc nói.
"Chúng ta nguyện ý thuần phục!"
Bảy đại cao thủ Huyền Tiên đều đứng dậy khom người.
Trong đó có một nam tử mặc trường bào màu xám liếc mắt nhìn Phương Hàn:
"Nhưng mà hi vọng Thương công tử tha thứ, chúng ta không thể ký kết khế ước mãi mãi."
"Đương nhiên rồi." Thương Tử Lạc cũng nhìn về phía Phương Hàn:
"Người này không rõ lai lịch, ta tự nhiên phải ước thúc hắn, về phần các ngươi, ta đều rõ ràng, không sợ xảy ra vấn đề gì, hơn nữa không lâu nữa chuẩn bị thành Kim Tiên đại vị, trở thành cự phách Đại La vĩnh hằng. Không ai có thể phản kháng lại ta."
"Thương công tử, hiện tại chúng ta cũng đã thần phục ngài, cũng nên tra rõ lai lịch của người này." Một người từ phía sau bước tới, chính là
"Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong".
"Đúng vậy". Kẻ mặc trường bào màu xám tên gọi Kỷ Vân, là chưởng môn nhân của Đại Thiện Đường, ca ca của Kỷ Phong lên tiếng:
"Người này cư nhiên biết Tài Quyết Thất Thức, đó là tuyệt học bất truyền ngoại nhân của Mục Dã gia tộc. Hơn nữa Thánh Linh Chi Huyết là Đại Thiện Đường chúng ta tân tân khổ khổ thu được, kính dâng cho Thương công tử, không thể rơi vào trong tay một tên nô tài có lai lịch không rõ ràng, xin Thương công tử thu hồi lại."
"Vậy à?" Thương công tử nhìn nhìn Phương Hàn:
"Hắn không thể luyện hóa được Thánh Linh Chi Huyết, ta chỉ cần một ý niệm là có thể thu hồi, hơn nữa hắn đã cống hiến Tài Quyết Thất Thức, rất có ích đối với ta. Bất quá lai lịch quả thật có phần hoài nghi."
Trong lúc nói chuyện, hắn liền vẫy vẫy tay với Phương Hàn:
"Tới đây, nói hết ra. Ngươi đã ký kết khế ước mãi mãi, là người hầu của ta, bây giờ phải nói hết ra."
Phương Hàn bước từng bước một tới.
"Quỳ xuống!"
Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong đột nhiên quát:
"Ngươi thân mang phương pháp tu hành Hư Không Vạn Huyễn Cổ Độc, đó là tuyệt học của Dược gia. Làm thế nào mà có được? Ngươi là người hầu của Thương công tử, mới vừa rồi cư nhiên còn dám yêu cầu Thánh Linh Chi Huyết của chủ nhân, đây là hành vi đại nghịch bất đạo, vừa rồi Thương công tử đã nhân ngượng đem Thánh Linh Chi Huyết cho ngươi, bây giờ ngươi còn chưa dâng hiến lên rồi nhận lỗi?"
Thương Tử Lạc vẫn khoanh tay, ánh mắt nhìn Phương Hàn, như đế vương đang nhìn thần tử:
"Kỷ Phong nói không sai, lai lịch của ngươi thần bí, vừa rồi ta đã giao Thánh Linh Chi Huyết giao cho, là muốn xem ngươi đến tột cùng có thành tâm làm người hầu của ta hay không. Đáng tiếc, trên mặt Thánh Linh Chi Huyết có phong ấn của ta, ngươi căn bản không thể luyện hóa. Hơn nữa với tu vi Huyền Tiên của ngươi, căn bản không thể nào tạo thành tính phá hư với nó. Quỳ xuống đi, thành thành thật thật nói ra hết thảy, sau này trung thành và tận tâm đi theo ta, ta có thể cho ngươi đủ chỗ tốt."
"Quỳ xuống!"
Đại cao thủ nhất tề quát lên.
Bọn họ biết Phương Hàn là Huyền Tiên, cao thủ cấp bậc Huyền Tiên đều có tôn nghiêm, ít nhất bọn họ còn chưa quỳ qua người nào cả. Hiện tại chứng kiến một cao thủ bị tra tấn, vũ nhục tôn nghiêm của hắn, trong lòng cũng hết sức hưng phấn.
Trần Yến đỏ bừng mặt, thậm chí còn có ý nghĩ muốn liều mạng, thế nhưng nàng rất rõ, chính mình nếu liều mạng cũng không có tác dụng gì, chỉ trong nháy mắt sẽ bị đám cao thủ này biến thành tro bụi.
"Liều mạng!" Nhưng mà nhiệt huyết dâng trào, nàng chuẩn bị bước lên.
Thế nhưng trên vai của nàng bỗng xuất hiện một bàn tay đè xuống, khiến cho nàng không cách nào nhúc nhích. Nàng cả kinh, lại thấy mang trên mặt Phương Hàn mang theo nụ cười thản nhiên, tựa hồ hết thảy đều ở trong lòng bàn tay hắn vậy.
"Không có chuyện gì, ngươi không nên xuất thủ, hôm nay cả Mang Sơn nhất định sẽ có cảnh máu chảy thành sông." Phương Hàn vỗ vỗ vai nàng:
"Ngày hôm nay qua đi, ngươi sẽ chấp chưởng Huyền Trọng Phái, cả linh mạch của Mang Sơn đều là của Huyền Trọng Phái ngươi."
Sau đó Phương Hàn lại dùng thanh âm rất nhỏ, tự nhủ:
"Không thể tưởng được, ta tới Thiên giới, lần đầu tiên lập uy cư nhiên lại giết chết đệ tử của Vũ Hóa Môn. Chuyện này phải nói thế nào đây?"
Trong lúc nói chuyện, thân hình hắn chấn động, khí tức cả người như nước chảy, uy nghiêm của sát phạt quyết đoán từ trên thân thể xông ra, phong hoa tuyệt đại giống như Thiên Quân cái thế.
Đây là khí tức mà hắn giết chóc ở trong thế tục, giống như núi thây biển máu, thân trải vạn chiến, khắp nơi vô địch, không biết diệt sát bao nhiêu nhân vật cường đại, uy nghiêm tự nhiên tu dưỡng mà thành.
Trong một sát na, hắn thay đổi trở thành một người khác.
Đang lúc trong ánh mắt mọi người hiện lên vẻ vô cùng khiếp sợ, hắn đã đi về phía Thương Tử Lạc.
"Các ngươi xong rồi, có biết không? Toàn bộ các ngươi đều xong rồi." Thanh âm của Phương Hàn giống như thần chết vang lên
Bình luận facebook