"May mà ta đã sớm tính ra, dùng đan khí kích phát một số huyền diệu của Tự Do Chi Dực, nếu không hậu quả thật khó có thể tưởng nổi." Phương Hàn ngồi ngay ngắn trong khôn cùng tà khí, thập phần an ổn, một mặt vận công điều tức, hấp thu tà khí, một mặt âm thầm suy tư kinh nghiệm chiến đấu vừa rồi cùng
"Cốc Mãnh".
Đây là lần đầu tiên hắn chính thức giao thủ với
"Tuyệt đại Kim Tiên", song phương đều thi triển ra tuyệt sát đại thuật, nếu như không phải là trong
"Vẫn Lạc Tà Cốc", Phương Hàn tự cho là mình có cách biệt lớn đối với tuyệt đại Kim Tiên.
Bất quá sáu thức trong Bất Tử Vương quyền của đối phương,
"Minh Thần Chi Thương"
"Vong Giả Vô Gian"
"Thiên Sinh Bất Lão"
"Vạn Thế Bất Hư"
"Chân Linh Bất Tử"
"Hồn Phách Vô Gia", biến hóa trong mỗi một chiêu thức, đồng thời minh chứng so sánh với Tài Quyết Thất Thức, các loại võ học đều lưu chuyển trong đầu Phương Hàn.
Hắn lại tiến nhập vào một tầng thứ mới đối với lĩnh ngộ võ học.
Tà khí cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể, một phần bị Tổ Vu kính hấp thu, một phần được chung kết Thánh môn hấp thu. Hai đại nguyên khí luân chuyển càng phát ra mạnh mẽ.
Duy nhất không được hoàn mỹ chính là trong vẫn lạc hạp cốc này không có linh mạch, nói cách khác không có Nguyên Thủy chi khí để hấp thu.
Vô luận là Tiên Nhân gì tu luyện đều cần phải có Nguyên Thủy chi khí, nhất là hiện tại Phương Hàn cần càng nhiều Nguyên Thủy chi khí hơn. Cần để phát huy ra ba mươi ba lần chiến lực, mà tu luyện tới Kim Tiên lại càng cần hơn.
Đáng tiếc linh mạch thu được ở Mang Sơn kia còn xa mới đủ.
Chỉ đủ để kích phát ra mấy lần ba mươi ba lần chiến lực là sẽ tiêu hao không còn.
"Nguyên Thủy chi khí, ta cần rất nhiều Nguyên Thủy chi khí!" Phương Hàn thở dài.
"Phương Hàn, vì sao ngươi không tới Thiên Tuyền Môn, nhờ vào Sinh Mệnh Cổ Tuyền, ngưng luyện đến Kim Tiên?" Diêm đột nhiên hỏi:
"Thiên Tuyền Môn xem ra muốn kiệt lực lôi kéo ngươi, linh mạch Sinh Mệnh Cổ Tuyền phi thường hùng hồn, chỉ cần bế quan trong đó, đến Kim Tiên cũng không phải là chuyện không thể nào."
"Ta không tin bất cứ một ai." Phương Hàn lạnh lùng nói:
"Tấn chức Kim Tiên cự độ nguy hiểm, dị tượng lộ ra, tiêu hao Nguyên Thủy chi khí càng nhiều, không phải chúng ta có khả năng tưởng tượng. Nhất là ta lại tích súc hùng hồn, một khi tấn chức, chỉ sợ tương đương vớ hai ba Kim Tiên đồng thời tấn chức, chỉ sợ linh mạch Sinh Linh cổ tuyền sẽ khô kiệt. Thiên Tuyền Môn tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống như vậy xuất hiện, hơn nữa người nào mà chẳng có tham niệm, nếu thời điểm ta tấn chức, Vương Viêm ở trong linh mạch làm ra một số thủ đoạn, hoàn toàn phong ấn trấn áp ta. Ta muốn chết cũng khó."
"Đúng vậy, điểm này đáng để suy nghĩ. Thiên Tuyền Môn không biết bố trí bao nhiêu tuyệt sát đại trận trong cổ tuyền linh mạch, thậm chí còn có lực lượng của một số viễn cổ thánh nhân ở trong đó, cái này thật không tốt, tu luyện trong đó mà bị ám toán, tất cả khổ công sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, tất cả khí vận sẽ bị người khác cướp đoạt." Diêm gật gật đầu nói:
"Hiện tại ngươi sẽ làm gì? Không có Nguyên Thủy chi khí khổng lồ duy trì, ngươi sẽ không thể nào tấn thăng làm Kim Tiên. Dựa theo tu vi của ngươi mà hấp thu Nguyên Thủy chi khí rời rạc trong hư không, cũng không biết phải tới năm nào tháng nào, ngươi vẫn phải đi cướp đoạt linh mạch, hoặc là giết người cướp lấy Nguyên Thủy đan."
"Giết người cướp đoạt Nguyên Thủy đan chỉ như muối bỏ biển. Giết Thương Tử Lạc bất quá cũng chỉ chiếm được sáu ức Nguyên Thủy đan, lượng nguyên khí mà ta cần để tu luyện tới Kim Tiên cũng không dừng lại ở số lượng sáu ngàn ức. Chẳng lẽ phải giết một ngàn tên Thương Tử Lạc?" Phương Hàn liếm liếm môi nói.
"Đúng vậy, thường thường trong một đại môn phái sẽ có một vị Kim Tiên, bởi vì linh mạch chỉ đủ cho một vị Kim Tiên tấn chức mà thôi. Huống hồ với loại người như ngươi tấn thăng làm Kim Tiên."
Diêm biết rất rõ Kim Tiên khủng bố cỡ nào.
Một vị Kim Tiên trên cơ bản có thể làm kẻ thống trị tại một đại châu, hàng tỉ Tiên Nhân, ngạo thị quần hùng. Cho dù Thiên Đình cũng không dám tùy tiện khi nhục một vị Kim Tiên.
Kim Tiên có thể làm chư hầu của Tiên giới.
Chính là bởi vì Kim Tiên có thực lực cường hoành, thời điểm tấn chức mới gian nan, không cách nào tưởng tượng, cho dù có Kim Tiên có tư chất, nếu không có nhiều Nguyên Thủy chi khí để tấn chức cũng uổng công mà thôi.
Chỉ cần bằng vào một tán tu, không có đại môn phái ủng hộ, nếu muốn tu thành Kim Tiên, đó là không có khả năng.
Cho dù hiện tại Phương Hàn chiếm được vô số kỳ ngộ, thế nhưng cũng khó có thể gom góp đủ Nguyên Thủy chi khí để bản thân tấn chức Kim Tiên.
Hiện tại Diêm cũng vô kế khả thi.
"Phương Hàn, hiện tại ngươi tính thế nào?"
"Không có tính toán gì cả, đi Trung Châu, tiến vào Vũ Hóa Môn. Thổ địa tại Trung Châu là một trong số nơi tiếp cận Thiên giới, so với Tuyền Châu không biết quảng đại gấp bao nhiêu lần, linh mạch cũng nhiều vô cùng. Ta từ trong trí nhớ của Thương Tử Lạc biết, thực lực của Vũ Hóa Môn là vương giả đại phái, không biết cường đại gấp bao nhiêu lần so với Thiên Tuyền Môn, linh mạch trong đó vô cùng nhiều, Nguyên Thủy chi khí nồng đậm, trong bảo khố của Vũ Hóa Môn chứa đựng Nguyên Thủy chi khí xưa nhất ngưng kết thành thần sơn."
Phương Hàn gằn từng chữ nói:
"Hơn nữa hiện tại Vũ Hóa Môn đang thu nạp hiền tài, tuyển nhận một số tán tu thiên tài nhập môn, cung cấp nguyên khí cho bọn họ. Chỉ cần là nhân tài đều có thể tiến vào trong đó, được bồi dưỡng, hiện tại ở bên ngoài du đãng, còn không bằng tiến vào Vũ Hóa Môn, một lần nữa lấy thân phận đệ tử là có thể an toàn tu luyện, lại có thể thu lấy Nguyên Thủy chi khí, vứi thủ đoạn của ta, chỉ cần biểu hiện ra một phần tư chất thiên tài, tiến vào Vũ Hóa Môn, được trọng dụng là chuyện sớm hay muộn mà thôi."
"Hả?" Diêm lập tức nói:
"Nhưng mà ngươi đã giết chết Thương Tử Lạc, hơn nữa ngươi có thân phận tội phạm truy nã của Thiên giới. Hơn nữa thận phận Hằng Bất Động này của ngươi thanh danh đã truyền ra ngoài, rất có thể sẽ bị người truy tra."
"Ta lại đổi thân phận." Phương Hàn nói:
"Dù sao cao thủ Kim Tiên cũng không thể nhìn thấu thân phận của ta."
"Bên trong Vũ Hóa Môn chỉ sợ có cao thủ lợi hại hơn, siêu việt hơn Kim Tiên..."
"Cũng không sao, đám lão ngoan đồng kia dưới tình huống bình thường sẽ không xuất hiện, hoặc là ra ngoài tìm kiếm bảo tàng, hoặc là khổ tu sáng tạo trong quốc độ. KHông có thời gian để ý tới đám Kim Tiên đâu." Phương Hàn cẩn thận sưu tầm trong trí nhớ của Thương Tử Lạc, tinh luyện một số tinh tức liên quan tới Vũ Hóa Môn Thiên giới, sau đó suy ngẫm, nghĩ ra một kế hoạch chu toàn.
Thân thể của hắn đang không ngừng biến hóa, trên Luân Hồi Chi Bàn bắn ra từng đạo tinh quang, làm cho khí chất, tướng mạo của mình đều trải qua một lần tố tạo nữa, sau đó biến thành một thanh niên nam tử có tướng mạo bình thường, hơi khô khan, hiền lành, nhưng nếu tinh tế quan sát, sẽ có một sô tư vị như đại trí giả ngu, cũng thuộc về một loại hình thiên tài.
Đây là công hiệu của
"Bí quyết chuyển thế đầu thai", từ sau khi Phương Hàn học thành Đại Luân Hồi thuật, Chư Thiên Luân Hồi, vận dụng Luân Hồi Chi Bàn càng ngày càng huyền diệu.
"Bộ dáng này lấy tên là gì đây? Ừm, ta một lần nữa tiến vào Vũ Hóa Môn, có thể nói là duyên phận nhân quả, đời này dây dưa không rõ ân oán với Vũ Hóa Môn, vậy kêu là Phong Duyên đi. Phong Bạch Vũ cũng là Phong."
Đột nhiên lúc này Phương Hàn nhớ tới Phong Bạch Vũ, cũng không biết hắn và Linh Lung Tiên Tôn, Di Bảo, một số người phi thăng lên Thiên giới hay chưa. Hay là vẫn ở trong thế tục tiềm tu.
Nhưng mà có tiềm tu ở trong thế tục, bế quan trăm vạn năm cũng không thu được thành tựu lớn gì, xa xa không có nhanh bằng tu luyện tại Thiên giới, cho dù tìm được linh mạch ở chỗ cằn cỗi nhất cũng tốt hơn gấp vạn lần so với thánh địa tại thế tục.
"Không biết là đang ở nơi nào trong thế tục, mãi không chịu phi thăng, rốt cuộc là có ý nghĩ gì đây?"
"Được, Phương Hàn, vậy hiện tại chúng ta sẽ lên đường đi Trung Châu Vũ Hóa Môn chứ?"
"Không vội, ta phải chuẩn bị thật tốt, nán lại trong động quật tà ác này tu luyện huyền công một đoạn thời gian, cuối cùng ta cảm thấy bảo tàng trong động quật tà ácc này không chỉ dừng lại ở chín hồ lô Vương Phẩm đan dược. Đáng tiếc lại chưa có cơ hội đi tìm mà thôi. Hiện tại ta đang thiếu tài phú, nếu như có thể tìm được bảo tàng, sau này bán đi đổi lấy Nguyên Thủy đan cũng tốt."
Phương Hàn tinh tế nói:
"Nhưng mà hiện tại ta chưa phát hiện ra bất cứ dấu vết gì của bảo tàng, có lẽ chưa tới thời điểm bảo tàng xuất thế. Hay là trước tiên luyện hóa Tự Do Chi Dực trở thành trung phẩm tiên khí rồi hãy nói."
Tự Do Chi Dực tuy không phải là bảo bối mang tính công kích, thế nhưng nếu như muốn bay lượn, chạy trốn lại không có gì tốt hơn.
Hơn nữa một khi luyện thành trung phẩm tiên khí, đồng dạng cũng sẽ được Tự Do Chi Dực chân thật gia trì, đến lúc đó Phương Hàn lại nắm giữ một môn vô thượng pháp quyết.
"Đan khí trùng tiêu!"
Đem Tự Do Chi Dực dung nhập vào trong bổn mạng vũ trụ của bản thân, Phương Hàn liền đem tám cái nắp hồ lô đều mở ra, đan khí cuồn cuộn dâng lên trong đó, một phần pháp tắc Kim Tiên lập tức dung nhập vào trong Tự Do Chi Dực.
Tự Do Chi Dực lập tức xảy ra biến hóa về chất.
Hai cánh mở ra, sải rộng ra bốn phía, tu vi của Phương Hàn cũng vì thế mà tăng lên. Cuồn cuộn tinh khí rót vào bên trong. Các loại thủ pháp, tài liệu đều dung nhập vào trong đó. Thậm chí Phương Hàn hấp thu không ít ý niệm thánh nhân của Sinh Mệnh Cổ Tuyền cũng đều chuyển hóa thành tự do chi lực.
Phương Hàn giết chết Thương Tử Lạc, nhận được không ít tài liệu luyện khí, hiện tại toàn bộ đều đem ra làm tài liệu để Tự Do Chi Dực tấn chức.
Thương Tử Lạc kẻ này vì muốn luyện chế Truyền Thuyết Chi Trượng thành tiên khí, đã chuẩn bị vô số tài liệu luyện chế trung phẩm tiên khí, điều này đúng là chỉ để Phương Hàn chiếm tiện nghi.
Từng đợt nguyên khí ba động, biên độ Tự Do Chi Dực mở ra càng lúc càng lớn, trên mỗi một tấc vũ dực đều tạo thành một vũ trụ nhỏ bé, nhưng tụ ra vô số phong bạo vũ trụ.
Ầm ầm!
Khi Phương Hàn đem đan khí của tám hồ lô, trăm ngàn đạo pháp tắc Kim Tiên dung nhập vào trong Tự Do Chi Dực, đột nhiên cảm nhận được bản thể chính thức của Tự Do Chi Dực ở sâu trong Thiên giới.
Đó là một đôi cánh màu hỗn độn, hai cánh mở ra bao trùm hàng tỉ quốc gia song song của Thiên giới, mỗi một phiến lông đều ẩn chứa trăm ngàn thần quốc song song.
Mỗi một thần quốc song song đều có một đại thế giới khổng lồ như vậy.
Cặp cánh này tùy ý vũ động, hàng tỉ
"triệu" thần quốc song song đều phát ra hào quang. Ý niệm của Phương Hàn đối mặt với ý niệm của vũ dực, chỉ có thể sùng kính nhìn lên.
Đây mới thực sự là ngang ngược, chỉ có ta là oai phong.
"Tự Do Chi Dực, mới chỉ là thánh phẩm tiên khí đã lợi hại không cách nào tưởng tượng, Tạo Hóa thần khí Tạo Hóa thần khí trong truyền thuyết rốt cuộc là có hình thái gì? Còn nữa, Tạo Hóa thần khí siêu việt Vĩnh Sinh chi môn sẽ có hình thái gì?"
Trong lòng Phương Hàn nghi hoặc.
Tuy Phương Hàn thông qua linh hồn lạc ấn của Phương Thanh Tuyết nhận ra Vĩnh Sinh chi môn, thế nhưng dù sao cũng chưa tận mắt thấy Vĩnh Sinh chi môn chính thức. Vĩnh viễn cũng không thể tưởng tượng đó là dạng thần kỳ gì tồn tại.
"Lại có một phần phân thân được người luyện hóa thành công, chuyện tốt a. Ta với ý nghĩa của tự do, ban thưởng cho ngươi..."
Tự Do Chi Dực chính thức truyền ý niệm cổ xưa tới.
Một đoàn tinh quang từ hư không mà đến, gia trì bên trên trung phẩm tiên khí Tự Do Chi Dực.
Bình luận facebook