Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 87: 87: Kích Thích 18
" Vợ à, anh muốn em rồi, chúng ta cùng tạo em bé thôi "
Nói rồi anh đè cô xuống giường, tay nhanh nhẹn cởi bỏ đồ trên người cô, thuận tiện hôn lên đôi môi đỏ mọng ấy.
Bàn tay khẽ vuốt ve thân hình xinh đẹp dưới thân, tạo cảm giác nóng bỏng giữa hai người.
Cơ thể cô bị kích thích mà ưỡn lên, chiếc lưỡi của cô vẫn day dưa với cái lưỡi của anh, ngay lúc này cô mất tự chủ tâm trí đã bị anh dắt dìu.
Tha cho đôi môi cô, anh trườn xuống hôn lấy bầu ngực trắng nõn.
" Ưm...!Ưm "
Tay bóp nhẹ bên ngực còn lại, trêu chọc cái nhị đang cứng lên.
Dừng lại, Thiên Hàn tháo chiếc cà vạt ra trói tay Dạ Nguyệt lại, nhếch miệng nói khẽ vào tai cô: " Chúng ta thử trò này nhé "
Mò xuống phía dưới của cô, nhìn thấy nó anh chỉ cười, nói: " Vợ, em hư hỏng thật, mới đây đã ướt rồi "
" Nhưng, anh thích như thế "
Ngón tay nhẹ nhàng cởi chiếc quần lót ra, đưa ngón tay vào bên trong hoa huyệt ẩm ướt, kích thích hoa huyệt cô.
Kết thúc màn dạo đầu, anh đưa dương vật của mình ma sát với hoa huyệt của cô, từ từ và chậm rãi.
" Ừm...!Hàn...!Đừng trêu chọc em "
" Vậy em muốn gì? "
" Em...!Muốn...!"
" Nói rõ nào bảo bối "
" Em muốn Lãnh Thiên Hàn "
" Tốt "
Anh đưa dương vật mình vào bên trong hoa huyệt cô, lần nào cũng vậy cho dù cô đã mất lần đầu và gần đây có cùng anh tạo em bé nhưng cô vẫn rất chặt.
Đẩy sâu vào trong cô, chạm vào điểm G của cô gợi dục vọng bên trong cô lên.
Đâm mạnh vào trong cô sau khi bên trong cô đã quen với anh, đổi tư thế cho kích thích hơn.
Quấn quít với nhau một hồi anh mới cho cô nghỉ ngơi, thật sự cô rất mệt được anh cho nghỉ cô liền chìm vào giấc ngủ.
Nhìn cô say giấc, anh khẽ mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô ẫm cô lên đi vào phòng tắm.
Đặt cô xuống bồn nước ấm nhẹ nhàng rửa sạch hoa huyệt của cô.
Xong, anh lau người cô sạch sẽ rồi ẫm cô ra đặt lên giường, kéo chăn đắp lên cho cô rồi ôm cô đi ngủ.
____
Chiều.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ, nhìn kế bên không có anh thì cô lật đật ngồi dậy, hạ thể đau nhức âm ỉ cô thầm mắng anh.
Đặt chân xuống đất, cô đứng dậy đi vào phòng tắm tắm cho thoải mái.
Bước khỏi phòng tắm, cô đi xuống lầu liền thấy anh ngồi trên ghế sopha nhâm nhi tách coffee.
Nghe tiếng bước chân anh để tách coffee xuống, quay sang cô lên tiếng: " Lại đây "
Cô ngoan ngoãn đi lại chỗ anh ngồi lên đùi anh dựa vào lồng ngực ấm áp, anh vuốt mái tóc đen óng và dài của cô, hỏi: " Thức sớm thế? Sao em không ngủ tiếp đi? "
" Giờ này đâu còn sớm đâu anh.
Em cũng nên thức chứ "
" Mệt không? "
Cô lắc đầu dụi đầu vào ngực anh.
" Sao vậy? "
" Không có gì "
" Em cũng biết làm nũng nữa sao? "
" Ai mà không biết chớ "
Cô lườm anh, đánh nhẹ anh một cái, anh mỉm cười với sự đáng yêu của cô.
" À, vụ của Trịnh Hạ Giang sao rồi? "
" Đang xử lý nhưng sao anh biết? "
" Bệnh viện đó là của anh, Nhất Dương cũng là người thân cận của anh thì làm sao anh không biết? "
" Vậy là anh đã giúp em? "
" Ừm "
" Thì ra là anh đã giúp em "
" Anh không muốn vợ anh mệt mỏi "
" Hừm, dẻo miệng thật "
" Chồng em mà "
Cô cười trong hạnh phúc, bỗng nhiên điện thoại cô rung lên, cầm điện thoại ra xem thì ra là tin nhắn của Hạ Giang, đọc xong cô liền đưa anh xem.
" Em đi được chứ? "
" Được, anh đi với em "
" Ừm, chuyện này sẽ được giải quyết sớm thôi, dù gì Hạ Giang cũng đã xuất viện về với Đức Trí "
" Em nói đúng nhưng em không cần bận tâm nhiều về họ quá nhiều, người em cần quan tâm là anh "
" Em biết rồi ".
Nói rồi anh đè cô xuống giường, tay nhanh nhẹn cởi bỏ đồ trên người cô, thuận tiện hôn lên đôi môi đỏ mọng ấy.
Bàn tay khẽ vuốt ve thân hình xinh đẹp dưới thân, tạo cảm giác nóng bỏng giữa hai người.
Cơ thể cô bị kích thích mà ưỡn lên, chiếc lưỡi của cô vẫn day dưa với cái lưỡi của anh, ngay lúc này cô mất tự chủ tâm trí đã bị anh dắt dìu.
Tha cho đôi môi cô, anh trườn xuống hôn lấy bầu ngực trắng nõn.
" Ưm...!Ưm "
Tay bóp nhẹ bên ngực còn lại, trêu chọc cái nhị đang cứng lên.
Dừng lại, Thiên Hàn tháo chiếc cà vạt ra trói tay Dạ Nguyệt lại, nhếch miệng nói khẽ vào tai cô: " Chúng ta thử trò này nhé "
Mò xuống phía dưới của cô, nhìn thấy nó anh chỉ cười, nói: " Vợ, em hư hỏng thật, mới đây đã ướt rồi "
" Nhưng, anh thích như thế "
Ngón tay nhẹ nhàng cởi chiếc quần lót ra, đưa ngón tay vào bên trong hoa huyệt ẩm ướt, kích thích hoa huyệt cô.
Kết thúc màn dạo đầu, anh đưa dương vật của mình ma sát với hoa huyệt của cô, từ từ và chậm rãi.
" Ừm...!Hàn...!Đừng trêu chọc em "
" Vậy em muốn gì? "
" Em...!Muốn...!"
" Nói rõ nào bảo bối "
" Em muốn Lãnh Thiên Hàn "
" Tốt "
Anh đưa dương vật mình vào bên trong hoa huyệt cô, lần nào cũng vậy cho dù cô đã mất lần đầu và gần đây có cùng anh tạo em bé nhưng cô vẫn rất chặt.
Đẩy sâu vào trong cô, chạm vào điểm G của cô gợi dục vọng bên trong cô lên.
Đâm mạnh vào trong cô sau khi bên trong cô đã quen với anh, đổi tư thế cho kích thích hơn.
Quấn quít với nhau một hồi anh mới cho cô nghỉ ngơi, thật sự cô rất mệt được anh cho nghỉ cô liền chìm vào giấc ngủ.
Nhìn cô say giấc, anh khẽ mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô ẫm cô lên đi vào phòng tắm.
Đặt cô xuống bồn nước ấm nhẹ nhàng rửa sạch hoa huyệt của cô.
Xong, anh lau người cô sạch sẽ rồi ẫm cô ra đặt lên giường, kéo chăn đắp lên cho cô rồi ôm cô đi ngủ.
____
Chiều.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ, nhìn kế bên không có anh thì cô lật đật ngồi dậy, hạ thể đau nhức âm ỉ cô thầm mắng anh.
Đặt chân xuống đất, cô đứng dậy đi vào phòng tắm tắm cho thoải mái.
Bước khỏi phòng tắm, cô đi xuống lầu liền thấy anh ngồi trên ghế sopha nhâm nhi tách coffee.
Nghe tiếng bước chân anh để tách coffee xuống, quay sang cô lên tiếng: " Lại đây "
Cô ngoan ngoãn đi lại chỗ anh ngồi lên đùi anh dựa vào lồng ngực ấm áp, anh vuốt mái tóc đen óng và dài của cô, hỏi: " Thức sớm thế? Sao em không ngủ tiếp đi? "
" Giờ này đâu còn sớm đâu anh.
Em cũng nên thức chứ "
" Mệt không? "
Cô lắc đầu dụi đầu vào ngực anh.
" Sao vậy? "
" Không có gì "
" Em cũng biết làm nũng nữa sao? "
" Ai mà không biết chớ "
Cô lườm anh, đánh nhẹ anh một cái, anh mỉm cười với sự đáng yêu của cô.
" À, vụ của Trịnh Hạ Giang sao rồi? "
" Đang xử lý nhưng sao anh biết? "
" Bệnh viện đó là của anh, Nhất Dương cũng là người thân cận của anh thì làm sao anh không biết? "
" Vậy là anh đã giúp em? "
" Ừm "
" Thì ra là anh đã giúp em "
" Anh không muốn vợ anh mệt mỏi "
" Hừm, dẻo miệng thật "
" Chồng em mà "
Cô cười trong hạnh phúc, bỗng nhiên điện thoại cô rung lên, cầm điện thoại ra xem thì ra là tin nhắn của Hạ Giang, đọc xong cô liền đưa anh xem.
" Em đi được chứ? "
" Được, anh đi với em "
" Ừm, chuyện này sẽ được giải quyết sớm thôi, dù gì Hạ Giang cũng đã xuất viện về với Đức Trí "
" Em nói đúng nhưng em không cần bận tâm nhiều về họ quá nhiều, người em cần quan tâm là anh "
" Em biết rồi ".
Bình luận facebook