Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Vì hôm qua Vân ở bệnh viện lo cho bà nội nên không đăng chương mới được, mong mọi người thông cảm cho Vân. Chương này Vân sẽ đăng dài hơn để tạ lỗi. Vào chương mới thôi.
***************************
Phương Thanh Nhã nhìn đầu người trên tay cô gái lắc đầu và nói:
" Marian tôi đã bảo cô đừng gϊếŧ người bừa bãi rồi mà."
Cô gái tên là Marian nghe Phương Thanh Nhã nói vậy liền biểu môi và nói:
" Chủ nhân ngài đừng quên là ngài dạy tôi trở thành một con người biếи ŧɦái. " Marian vừa nói vừa cầm con dao khắc tên cô lên khuôn mặt của đầu người trên tay cô. Máu của đầu người chảy xuống đất tạo thành một vũng.
Phương Thanh Nhã nhìn hành động cô gái liền lắc đầu và nói:
" Cô quên moi mắt ra rồi. Nếu sau này muốn bộc phát cái tính biếи ŧɦái của cô thì xuống đường hầm ở đó có rất nhiều thứ để cô chơi. " Nói rồi Phương Thanh Nhã đi sâu vào bên trong.
Nam nhìn Marian đang chơi đùa với đầu người trên tay, nhìn bóng lưng Phương Thanh Nhã đang dần khuất trong bóng tối, cậu lắc đầu thở dài. Trong tổ chức W&Y nếu nhắc đến người biếи ŧɦái nhất thì chủ nhân đứng nhất sau đó là Marian người được chủ nhân tự tay dạy dỗ. Nam đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì.
" Nam mày đứng đó ngẩn người cái đếch gì vậy? " Tiếng hét của Thiên Tuyết Linh vang vọng khắp tầng hầm.
Nam nghe tiếng hét như sư tử rống thì giật mình quay lại, cậu nhìn thấy Thiên Tuyết Linh đang hậm hực đi tới. Cậu nhìn cô nói:
" Mày làm cái gì mà hét như sư tử vậy, mày biết trái tim tao mong manh dễ vỡ lắm không. " Cậu vừa nói vừa giả vờ ôm ngực.
Thiên Tuyết Linh nhìn bộ dáng của Nam liền bật cười và nói:
" Tao vừa ăn xong mày đừng làm tao ói. " cô vừa nói vừa làm điệu bộ muốn ói.
Bỗng Thiên Tuyết Linh bất ngờ bị nhất bổng lên, cô quay mặt lại định chửi ầm lên thằng nào khốn nạn dám nhấc bổng cô lên. Nhưng khi quay lại nhìn thấy nam nhân đeo mặt nạ vàng bên trái thì cơn giận liền tiêu tan. Cô vui vẻ nói:
" Ảnh anh về hồi nào vậy. " giọng nói cô thập phần vui vẻ, nếu có người hỏi ai tốt nhất với cô nhất đó chính là Ảnh.
Nghe cô hỏi Ảnh liền trả lời:
" Chủ nhân gọi về để chuẩn bị 2 ngày sau đi Nam Mĩ. " Giọng của Ảnh rất ôn nhu, có lẽ chỉ có người con gái tên Thiên Tuyết Linh mới khiến cho cổ máy gϊếŧ người của W&Y lộ ra vẻ ôn nhu.
Nghe Ảnh nói vậy Thiên Tuyết Linh liền nhớ đến lô hàng 205 của Dark bị cướp ở Nam Mĩ. Xem ra chuyện này không đơn giản như cô nghĩ. Thấy cô thất thần ẢNh không nói gì cứ vác cô trên vai như vậy bước vào trong.
" Aaa Ảnh anh mau bỏ em xuống. "
" Không thích. "
" Đáng ghét. "
Tiếng la hét cùng tiếng cười trêu ghẹo vang lên trong bóng tối. Không ai quan tâm đến một người đang thương đang ngồi trong góc. Nam nhìn hai người vui vẻ trêu chọc với nhau thì gào thét trong lòng. Đậu phộng hai người này có biết cảm giác bị nhét "bánh gato" ngập mồm là gì không vậy. Cậu rất muốn hét lên " Tại sao tui vẫn ế. ". Bất ngờ cậu đi đến trước mặt một tên người hầu nói:
" Này cậu thấy tôi đẹp trai không? " (Ây tới giờ chả lên cơn rồi.")
" Đẹp" tên đó vẫn giữ khuôn mặt không cảm xúc trả lời.
" Vậy tại sao tôi vẫn ế."
" Không biết." Vẫn là khuôn mặt không cảm.
" Hừ không vui tí nào. " nói rồi cậu quay lưng bước vào trong.
**************************
Vân là FA lâu năm đây có ai giống tui không nếu có cmnt cho tui biết.
Mọi người nhấn vào sao và để lại một cmnt ủng hộ Vân nha.
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
***************************
Phương Thanh Nhã nhìn đầu người trên tay cô gái lắc đầu và nói:
" Marian tôi đã bảo cô đừng gϊếŧ người bừa bãi rồi mà."
Cô gái tên là Marian nghe Phương Thanh Nhã nói vậy liền biểu môi và nói:
" Chủ nhân ngài đừng quên là ngài dạy tôi trở thành một con người biếи ŧɦái. " Marian vừa nói vừa cầm con dao khắc tên cô lên khuôn mặt của đầu người trên tay cô. Máu của đầu người chảy xuống đất tạo thành một vũng.
Phương Thanh Nhã nhìn hành động cô gái liền lắc đầu và nói:
" Cô quên moi mắt ra rồi. Nếu sau này muốn bộc phát cái tính biếи ŧɦái của cô thì xuống đường hầm ở đó có rất nhiều thứ để cô chơi. " Nói rồi Phương Thanh Nhã đi sâu vào bên trong.
Nam nhìn Marian đang chơi đùa với đầu người trên tay, nhìn bóng lưng Phương Thanh Nhã đang dần khuất trong bóng tối, cậu lắc đầu thở dài. Trong tổ chức W&Y nếu nhắc đến người biếи ŧɦái nhất thì chủ nhân đứng nhất sau đó là Marian người được chủ nhân tự tay dạy dỗ. Nam đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì.
" Nam mày đứng đó ngẩn người cái đếch gì vậy? " Tiếng hét của Thiên Tuyết Linh vang vọng khắp tầng hầm.
Nam nghe tiếng hét như sư tử rống thì giật mình quay lại, cậu nhìn thấy Thiên Tuyết Linh đang hậm hực đi tới. Cậu nhìn cô nói:
" Mày làm cái gì mà hét như sư tử vậy, mày biết trái tim tao mong manh dễ vỡ lắm không. " Cậu vừa nói vừa giả vờ ôm ngực.
Thiên Tuyết Linh nhìn bộ dáng của Nam liền bật cười và nói:
" Tao vừa ăn xong mày đừng làm tao ói. " cô vừa nói vừa làm điệu bộ muốn ói.
Bỗng Thiên Tuyết Linh bất ngờ bị nhất bổng lên, cô quay mặt lại định chửi ầm lên thằng nào khốn nạn dám nhấc bổng cô lên. Nhưng khi quay lại nhìn thấy nam nhân đeo mặt nạ vàng bên trái thì cơn giận liền tiêu tan. Cô vui vẻ nói:
" Ảnh anh về hồi nào vậy. " giọng nói cô thập phần vui vẻ, nếu có người hỏi ai tốt nhất với cô nhất đó chính là Ảnh.
Nghe cô hỏi Ảnh liền trả lời:
" Chủ nhân gọi về để chuẩn bị 2 ngày sau đi Nam Mĩ. " Giọng của Ảnh rất ôn nhu, có lẽ chỉ có người con gái tên Thiên Tuyết Linh mới khiến cho cổ máy gϊếŧ người của W&Y lộ ra vẻ ôn nhu.
Nghe Ảnh nói vậy Thiên Tuyết Linh liền nhớ đến lô hàng 205 của Dark bị cướp ở Nam Mĩ. Xem ra chuyện này không đơn giản như cô nghĩ. Thấy cô thất thần ẢNh không nói gì cứ vác cô trên vai như vậy bước vào trong.
" Aaa Ảnh anh mau bỏ em xuống. "
" Không thích. "
" Đáng ghét. "
Tiếng la hét cùng tiếng cười trêu ghẹo vang lên trong bóng tối. Không ai quan tâm đến một người đang thương đang ngồi trong góc. Nam nhìn hai người vui vẻ trêu chọc với nhau thì gào thét trong lòng. Đậu phộng hai người này có biết cảm giác bị nhét "bánh gato" ngập mồm là gì không vậy. Cậu rất muốn hét lên " Tại sao tui vẫn ế. ". Bất ngờ cậu đi đến trước mặt một tên người hầu nói:
" Này cậu thấy tôi đẹp trai không? " (Ây tới giờ chả lên cơn rồi.")
" Đẹp" tên đó vẫn giữ khuôn mặt không cảm xúc trả lời.
" Vậy tại sao tôi vẫn ế."
" Không biết." Vẫn là khuôn mặt không cảm.
" Hừ không vui tí nào. " nói rồi cậu quay lưng bước vào trong.
**************************
Vân là FA lâu năm đây có ai giống tui không nếu có cmnt cho tui biết.
Mọi người nhấn vào sao và để lại một cmnt ủng hộ Vân nha.
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
Bình luận facebook