Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
Cao Bác Văn trở về phòng, anh đứng bên cửa sổ suy nghĩ một hồi lâu. Theo anh quan sát lúc nãy, hành động đưa tay lên che chắn lại cho bản thân giống như trước đó bị ai đánh trúng và rất dã man. Cuối cùng sau đêm đó, cô đề nghị li hôn rồi kéo hành lí rời đi, đã xảy ra chuyện gì chứ?
Tại sao cô gặp nạn lại không gọi anh một tiếng?
Anh...có thể giúp cô mà!
...
Hai tiếng sau.
Lộ Khiết tỉnh dậy với tình trạng ngơ ngác như cừu non, cô nhìn xung quanh. Quần áo đã được mặc vào, đã xảy ra chuyện gì sao?
Bất giác đưa tay lên má phải của mình, ui..Đau thật!
Cô nhớ ra rồi, lúc nãy cô bị một người phụ nữ tát trúng mặt, anh có gọi bà ấy là...mẹ?
Đó là mẹ anh sao? Vậy cô là con dâu của bà ấy sao? Bà ấy không thích cô sao?
Cạch
Cửa đẩy ra, Cao phu nhân bước vào. Lúc nãy bà tức giận quá nên đã đá hư cửa mất cmnr, tuy đã lớn tuổi, nhưng thân thủ của bà vẫn rất tốt đấy. Trước kia bà từng là giáo viên dạy võ mà, Cao Bác Văn lúc nhỏ cũng được bà huấn luyện tận tình để phòng thân đấy nha!
" Con tỉnh rồi, may quá..." Bà tiến tới, nhìn cô,
Lộ Khiết có chút đề phòng bà, cô hơi nép mình lại:" Bác..bác là...ai?".
Cô dò xét hỏi, với tình huống lúc nãy làm cô hơi sợ, bà xông đến đánh cô như vậy mà, ai mà chẳng sợ xanh mặt chứ? Cả Cao Bác Văn anh lúc đó cũng chưa kịp phản ứng hay làm gì nữa là...
" Mẹ là mẹ chồng của con." Cao phu nhân ngồi xuống giường, đưa tay chạm vào người cô.
" Mẹ...mẹ chồng?" Cô lấp bấp hỏi, thái độ của bà bây giờ rất khác lúc nãy? Có chuyện gì xảy ra rồi sao?
" Tiểu Khiết, lúc nãy cho mẹ xin lỗi, tại mẹ nghĩ thằng nhóc Bác Văn dám ăn vụng sau lưng con nên mới..." Cao phu nhân vội giải thích, sự cố lúc nãy đã làm con dâu của bà sợ mình rồi.
Lộ Khiết nhìn bà...hình như bà ấy không nói dối?
Cô tiến đến gần bà hơn, hỏi:" Bác thật sự là mẹ chồng của con sao?".
Cao phu nhân gật đầu.
" Thằng nhóc Bác Văn đã nói với mẹ về việc của con rồi, mẹ là Lương Dĩnh Dĩnh, là mẹ chồng của con, sau này Bác Văn mà ăn hiếp con, mẹ sẽ đánh chết nó." Cao phu nhân phấn khích bảo.
Lộ Khiết bỗng nắm lấy tay bà, bà hơi bất ngờ. Nếu là trước kia đứa con dâu này không dịu dàng thé đâu, bây giờ thì lại khác, một cô gái hết sức rụt rè nhưng lại rất hiền.
" Mẹ...mẹ.."
Cao phu nhân cũng chưa thể hiểu hết mọi chuyện, trước mắt cứ tạo mối quan hệ tốt với cô trước, sau đó tính sau. Trước kia Lộ Khiết rất khó gần gũi, bây giờ nhân cơ hội này tiếp cận với con bé dễ dàng hơn...
Cũng lo mà tranh thủ, giúp cô và anh có tin vui chứ!
...
Ngồi ở bàn ăn, cả nhà ba người đều nhìn cô ăn, Lộ Khiết bị nhìn chằm chằm như vậy cũng khó mà nuốt trôi thức ăn được.
" Mọi người...đừng nhìn nữa được không?" Cô lên tiếng, nhìn ông rồi nhìn bà, sau đó nhìn anh cuối cùng.
" À ừ..ba mẹ xin lỗi." Ông lên tiếng, rồi kéo bà đứng dậy ra phòng khách, để anh và cô ngồi đó.
" Ba mẹ thật tình." Anh thở dài.
Có ai như ba mẹ anh không? Bỏ mặc anh hai năm chỉ vì giận về việc anh và cô li hôn, tìm thấy cô rồi ba mẹ anh lại trùng hợp trở về như vậy, hết lòng hết mình vì con dâu, còn đứa con trai ruột này thì bị đá ra rìa không thương không tiếc. Nghĩ lại thật đáng thương cho bản thân mình mà.
" Bác Văn...đã xảy ra chuyện gì vậy?" Cô lên tiếng hỏi.
Cô không nhớ sao mình ngủ thiếp đi, chỉ nhớ việc bị tát một cái...rồi..không biết gì nữa.
" Em không nhớ sao?" Anh bất ngờ hỏi lại.
Lộ Khiết lắc đầu, cô cũng muốn nhớ lắm, nhưng tâm trí cô không cho phép làm điều đó.
" À...em chỉ là mệt quá nên ngủ thôi, không có gì đâu haha." Cao Bác Văn trả lời, đầu liền xoay sang chỗ khác.
Cmn! Nói dối trước mặt cô thật là khó mà, cô lại là người nhạy bén như vậy, có nhận ra không chứ?
Lộ Khiết không hỏi anh gì nữa, cô có thể tập trung ăn rồi. Mẹ chồng bảo nhân lúc cô ngủ, bà đã vào bếp nấu mấy món sẵn cho cô để ăn sau khi ngủ dậy, quả thật là một người mẹ chồng tốt.
Cô cảm thấy rất vui, bất thình lình tìm lại được gia đình mình, còn được chào đón và đối xử tốt như vậy quá vui mừng rồi.
Nhưng mà...ba mẹ ruột của cô là ai? Tại sao Cao Bác Văn tìm thấy cô nhưng không nhắc đến gia đình của cô?
Ba mẹ ruột họ không cần cô sao? Nên anh mới không nhắc đến chuyện này?
...
Mạc gia.
" Mạc tổng, Cao lão gia và Cao phu nhân đã về nhà sáng nay." Thư kí báo cáo lại cho Mạc Hạc Hiên.
" Được rồi, cậu về công ty đi." Mạc Hạc Hiên bảo.
Bác trai bác gái đã về rồi, có thể hợp sức cùng anh và Cao Bác Văn tìm rõ chân tướng năm xưa, anh không nghĩ việc Lộ Khiết mất trí nhớ rồi biến thành con người khác đơn giản như một tai nạn ngẫu nhiên ập đến được.
Phải có gì đó...rất rất rất mờ mờ ám ám ở đây!
Người ta nói phòng cháy hơn chữa cháy mà, anh cũng phải phòng hờ mọi thứ chứ. Tên Cao Bác Văn đó sau khi li hôn với Lộ Khiết xong liền biến thành con người khác, bây giờ tìm thấy cô ấy liền trở nên ấm áp.
Xem ra người anh em này giúp Cao Bác Văn một tay đổi lấy một nhân viên nhỏ bé của Cao thị quá hời rồi.
Diệp Ý Lan, tôi sẽ đến tìm em sớm thôi!
Tại sao cô gặp nạn lại không gọi anh một tiếng?
Anh...có thể giúp cô mà!
...
Hai tiếng sau.
Lộ Khiết tỉnh dậy với tình trạng ngơ ngác như cừu non, cô nhìn xung quanh. Quần áo đã được mặc vào, đã xảy ra chuyện gì sao?
Bất giác đưa tay lên má phải của mình, ui..Đau thật!
Cô nhớ ra rồi, lúc nãy cô bị một người phụ nữ tát trúng mặt, anh có gọi bà ấy là...mẹ?
Đó là mẹ anh sao? Vậy cô là con dâu của bà ấy sao? Bà ấy không thích cô sao?
Cạch
Cửa đẩy ra, Cao phu nhân bước vào. Lúc nãy bà tức giận quá nên đã đá hư cửa mất cmnr, tuy đã lớn tuổi, nhưng thân thủ của bà vẫn rất tốt đấy. Trước kia bà từng là giáo viên dạy võ mà, Cao Bác Văn lúc nhỏ cũng được bà huấn luyện tận tình để phòng thân đấy nha!
" Con tỉnh rồi, may quá..." Bà tiến tới, nhìn cô,
Lộ Khiết có chút đề phòng bà, cô hơi nép mình lại:" Bác..bác là...ai?".
Cô dò xét hỏi, với tình huống lúc nãy làm cô hơi sợ, bà xông đến đánh cô như vậy mà, ai mà chẳng sợ xanh mặt chứ? Cả Cao Bác Văn anh lúc đó cũng chưa kịp phản ứng hay làm gì nữa là...
" Mẹ là mẹ chồng của con." Cao phu nhân ngồi xuống giường, đưa tay chạm vào người cô.
" Mẹ...mẹ chồng?" Cô lấp bấp hỏi, thái độ của bà bây giờ rất khác lúc nãy? Có chuyện gì xảy ra rồi sao?
" Tiểu Khiết, lúc nãy cho mẹ xin lỗi, tại mẹ nghĩ thằng nhóc Bác Văn dám ăn vụng sau lưng con nên mới..." Cao phu nhân vội giải thích, sự cố lúc nãy đã làm con dâu của bà sợ mình rồi.
Lộ Khiết nhìn bà...hình như bà ấy không nói dối?
Cô tiến đến gần bà hơn, hỏi:" Bác thật sự là mẹ chồng của con sao?".
Cao phu nhân gật đầu.
" Thằng nhóc Bác Văn đã nói với mẹ về việc của con rồi, mẹ là Lương Dĩnh Dĩnh, là mẹ chồng của con, sau này Bác Văn mà ăn hiếp con, mẹ sẽ đánh chết nó." Cao phu nhân phấn khích bảo.
Lộ Khiết bỗng nắm lấy tay bà, bà hơi bất ngờ. Nếu là trước kia đứa con dâu này không dịu dàng thé đâu, bây giờ thì lại khác, một cô gái hết sức rụt rè nhưng lại rất hiền.
" Mẹ...mẹ.."
Cao phu nhân cũng chưa thể hiểu hết mọi chuyện, trước mắt cứ tạo mối quan hệ tốt với cô trước, sau đó tính sau. Trước kia Lộ Khiết rất khó gần gũi, bây giờ nhân cơ hội này tiếp cận với con bé dễ dàng hơn...
Cũng lo mà tranh thủ, giúp cô và anh có tin vui chứ!
...
Ngồi ở bàn ăn, cả nhà ba người đều nhìn cô ăn, Lộ Khiết bị nhìn chằm chằm như vậy cũng khó mà nuốt trôi thức ăn được.
" Mọi người...đừng nhìn nữa được không?" Cô lên tiếng, nhìn ông rồi nhìn bà, sau đó nhìn anh cuối cùng.
" À ừ..ba mẹ xin lỗi." Ông lên tiếng, rồi kéo bà đứng dậy ra phòng khách, để anh và cô ngồi đó.
" Ba mẹ thật tình." Anh thở dài.
Có ai như ba mẹ anh không? Bỏ mặc anh hai năm chỉ vì giận về việc anh và cô li hôn, tìm thấy cô rồi ba mẹ anh lại trùng hợp trở về như vậy, hết lòng hết mình vì con dâu, còn đứa con trai ruột này thì bị đá ra rìa không thương không tiếc. Nghĩ lại thật đáng thương cho bản thân mình mà.
" Bác Văn...đã xảy ra chuyện gì vậy?" Cô lên tiếng hỏi.
Cô không nhớ sao mình ngủ thiếp đi, chỉ nhớ việc bị tát một cái...rồi..không biết gì nữa.
" Em không nhớ sao?" Anh bất ngờ hỏi lại.
Lộ Khiết lắc đầu, cô cũng muốn nhớ lắm, nhưng tâm trí cô không cho phép làm điều đó.
" À...em chỉ là mệt quá nên ngủ thôi, không có gì đâu haha." Cao Bác Văn trả lời, đầu liền xoay sang chỗ khác.
Cmn! Nói dối trước mặt cô thật là khó mà, cô lại là người nhạy bén như vậy, có nhận ra không chứ?
Lộ Khiết không hỏi anh gì nữa, cô có thể tập trung ăn rồi. Mẹ chồng bảo nhân lúc cô ngủ, bà đã vào bếp nấu mấy món sẵn cho cô để ăn sau khi ngủ dậy, quả thật là một người mẹ chồng tốt.
Cô cảm thấy rất vui, bất thình lình tìm lại được gia đình mình, còn được chào đón và đối xử tốt như vậy quá vui mừng rồi.
Nhưng mà...ba mẹ ruột của cô là ai? Tại sao Cao Bác Văn tìm thấy cô nhưng không nhắc đến gia đình của cô?
Ba mẹ ruột họ không cần cô sao? Nên anh mới không nhắc đến chuyện này?
...
Mạc gia.
" Mạc tổng, Cao lão gia và Cao phu nhân đã về nhà sáng nay." Thư kí báo cáo lại cho Mạc Hạc Hiên.
" Được rồi, cậu về công ty đi." Mạc Hạc Hiên bảo.
Bác trai bác gái đã về rồi, có thể hợp sức cùng anh và Cao Bác Văn tìm rõ chân tướng năm xưa, anh không nghĩ việc Lộ Khiết mất trí nhớ rồi biến thành con người khác đơn giản như một tai nạn ngẫu nhiên ập đến được.
Phải có gì đó...rất rất rất mờ mờ ám ám ở đây!
Người ta nói phòng cháy hơn chữa cháy mà, anh cũng phải phòng hờ mọi thứ chứ. Tên Cao Bác Văn đó sau khi li hôn với Lộ Khiết xong liền biến thành con người khác, bây giờ tìm thấy cô ấy liền trở nên ấm áp.
Xem ra người anh em này giúp Cao Bác Văn một tay đổi lấy một nhân viên nhỏ bé của Cao thị quá hời rồi.
Diệp Ý Lan, tôi sẽ đến tìm em sớm thôi!
Bình luận facebook