Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 936
Chương 936
“Trước không tính.” Lynda phong tình vạn chủng cười nói.
“Không tính?” Trịnh Húc xoay người áp đảo Lynda, khí phách hỏi lại: “Ai nói không tính? Từ ngày chúng ta ở chung đó, anh đã tính cưới em làm vợ.”
“Em cảm thấy nguyên nhân chỉ là vì sinh yêu thương mà có thể ở một chỗ sao?” Đột nhiên Lynda có phần hối hận. Chính mình quá xúc động, nhỡ đâu bạn gái trước của anh muốn ăn đã xong, cô làm sao bây giờ? Thoái vị sao?
Bạn để cho một người mới vừa lên làm hoàng đế vài ngày đã bị cướp đi ngôi vị hoàng đế, không bằng vĩnh viễn để cho anh ta làm một người dân bình thường sống vui vẻ hạnh phúc. Bởi vì anh ta có được rồi, trong lòng sẽ sản sinh lòng tham, sẽ muốn cả đời đều có được. Một khi bị cướp đi, cái loại cực đoan này dâng lên tới mức chênh lệch giữa lòng sông và mức nước biển làm cho con người thống khổ đến phát điên.
“Chỉ cần là yêu, em còn quản nó vì cái gì mà sinh ra sao?” Trịnh Húc bắt được tay của Lynda, âm thanh khàn khàn nói: “Lynda, không cần hoài nghi tình cảm của anh với em. Anh không phải trẻ con, rất rõ ràng chính mình đang làm gì, rõ ràng chính mình muốn gì.
“Được, em tin anh.” Lynda nháy đôi mắt đẹp, có chút cảm động nói.
Trịnh Húc vừa muốn kích động hôn lên, đã bị Lynda đưa tay ngăn lại.
“Trước tiên em nói về tốt, nếu như bất mãn về hôn nhân, em tùy thời có thể trả hàng.” Lynda trịnh trọng nói.
“Anh sẽ cố gắng cho em không có cơ hội bất mãn.” Nụ hôn của Trịnh Húc ở trong lòng bàn tay của Lynda, trầm thấp trả lời.
“Yêu em!” Đột nhiên Lynda ôm lấy cổ Trịnh Húc, nhiệt tình hôn môi mỏng của anh.
….
Tề Mẫn Mẫn ngồi trên đùi Hoắc trì Viễn, ôm lấy cổ anh, cười khẽ nói: “Chú, anh nói xem hiện giờ trợ lý Trịnh và Lynda đang làm gì?”
“Làm chuyện chúng ta vừa mới làm.” Hoắc trì Viễn cười trả lời.
“Đâu nào có được?” Tề Mẫn Mẫn nhảy xuống dưới chân Hoắc trì Viễn, giả bộ tìm kiếm khắp nơi. Hoắc trì Viễn sao có thể mặt dày vô răng nói ra ái muội như thế? Đâu nào có được? Cô muốn thương lượng xem tới cùng thì da mặt anh dày thế nào.
Hoắc trì Viễn cười kéo cô vào trong lòng, gắt gao ôm lấy: “Nghịch ngợm!”
“Anh là da dày!” Tề Mẫn Mẫn dùng hai tay ôm mặt anh, bất mãn nói. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Da mặt không dày thì sao có thể khiến cho vợ còn đang trẻ trung xinh đẹp mê mẩn được?” Hoắc trì Viễn chẳng những không buồn bực, ngược lại còn cười ha ha.
“Hóa ra là anh biết?” Tề Mẫn Mẫn làm ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
Hoắc trì Viễn và Trịnh Húc đến thì bắt đầu thảo luận công việc. Tuy trong quán bar khá ồn ào nhưng không hề ảnh hưởng đến hai người họ.
Lynda lắc lắc ly rượu trong tay với Tề Mẫn Mẫn, cười quyến rũ: “Em phải làm quen đi. Là một người cuồng công việc mới đúng là bộ mặt thật của Hoắc tổng.”
“Đúng là phải làm quen!” Tề Mẫn Mẫn bất đắc dĩ nhún vai.
Từ lúc đi vào quán bar, Hoắc trì Viễn và Trịnh Húc mải bàn bạc chuyện công việc cũng chưa từng liếc mắt nhìn cô một cái.
Cô có thể lý giải đây là thể hiện sự chuyên nghiệp của anh.
Anh đến Hắc Hà với cô, nhất định đã bỏ bê quá nhiều công việc rồi.
“Trước không tính.” Lynda phong tình vạn chủng cười nói.
“Không tính?” Trịnh Húc xoay người áp đảo Lynda, khí phách hỏi lại: “Ai nói không tính? Từ ngày chúng ta ở chung đó, anh đã tính cưới em làm vợ.”
“Em cảm thấy nguyên nhân chỉ là vì sinh yêu thương mà có thể ở một chỗ sao?” Đột nhiên Lynda có phần hối hận. Chính mình quá xúc động, nhỡ đâu bạn gái trước của anh muốn ăn đã xong, cô làm sao bây giờ? Thoái vị sao?
Bạn để cho một người mới vừa lên làm hoàng đế vài ngày đã bị cướp đi ngôi vị hoàng đế, không bằng vĩnh viễn để cho anh ta làm một người dân bình thường sống vui vẻ hạnh phúc. Bởi vì anh ta có được rồi, trong lòng sẽ sản sinh lòng tham, sẽ muốn cả đời đều có được. Một khi bị cướp đi, cái loại cực đoan này dâng lên tới mức chênh lệch giữa lòng sông và mức nước biển làm cho con người thống khổ đến phát điên.
“Chỉ cần là yêu, em còn quản nó vì cái gì mà sinh ra sao?” Trịnh Húc bắt được tay của Lynda, âm thanh khàn khàn nói: “Lynda, không cần hoài nghi tình cảm của anh với em. Anh không phải trẻ con, rất rõ ràng chính mình đang làm gì, rõ ràng chính mình muốn gì.
“Được, em tin anh.” Lynda nháy đôi mắt đẹp, có chút cảm động nói.
Trịnh Húc vừa muốn kích động hôn lên, đã bị Lynda đưa tay ngăn lại.
“Trước tiên em nói về tốt, nếu như bất mãn về hôn nhân, em tùy thời có thể trả hàng.” Lynda trịnh trọng nói.
“Anh sẽ cố gắng cho em không có cơ hội bất mãn.” Nụ hôn của Trịnh Húc ở trong lòng bàn tay của Lynda, trầm thấp trả lời.
“Yêu em!” Đột nhiên Lynda ôm lấy cổ Trịnh Húc, nhiệt tình hôn môi mỏng của anh.
….
Tề Mẫn Mẫn ngồi trên đùi Hoắc trì Viễn, ôm lấy cổ anh, cười khẽ nói: “Chú, anh nói xem hiện giờ trợ lý Trịnh và Lynda đang làm gì?”
“Làm chuyện chúng ta vừa mới làm.” Hoắc trì Viễn cười trả lời.
“Đâu nào có được?” Tề Mẫn Mẫn nhảy xuống dưới chân Hoắc trì Viễn, giả bộ tìm kiếm khắp nơi. Hoắc trì Viễn sao có thể mặt dày vô răng nói ra ái muội như thế? Đâu nào có được? Cô muốn thương lượng xem tới cùng thì da mặt anh dày thế nào.
Hoắc trì Viễn cười kéo cô vào trong lòng, gắt gao ôm lấy: “Nghịch ngợm!”
“Anh là da dày!” Tề Mẫn Mẫn dùng hai tay ôm mặt anh, bất mãn nói. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Da mặt không dày thì sao có thể khiến cho vợ còn đang trẻ trung xinh đẹp mê mẩn được?” Hoắc trì Viễn chẳng những không buồn bực, ngược lại còn cười ha ha.
“Hóa ra là anh biết?” Tề Mẫn Mẫn làm ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
Hoắc trì Viễn và Trịnh Húc đến thì bắt đầu thảo luận công việc. Tuy trong quán bar khá ồn ào nhưng không hề ảnh hưởng đến hai người họ.
Lynda lắc lắc ly rượu trong tay với Tề Mẫn Mẫn, cười quyến rũ: “Em phải làm quen đi. Là một người cuồng công việc mới đúng là bộ mặt thật của Hoắc tổng.”
“Đúng là phải làm quen!” Tề Mẫn Mẫn bất đắc dĩ nhún vai.
Từ lúc đi vào quán bar, Hoắc trì Viễn và Trịnh Húc mải bàn bạc chuyện công việc cũng chưa từng liếc mắt nhìn cô một cái.
Cô có thể lý giải đây là thể hiện sự chuyên nghiệp của anh.
Anh đến Hắc Hà với cô, nhất định đã bỏ bê quá nhiều công việc rồi.
Bình luận facebook