Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
Sử Trường Đức chỉ là một tiêu nhân vật, hắn được sinh ra trong một đêm trời lạnh khủng khiếp, từ nhỏ đã lập chí học võ, nhưng gia cảnh quá nghèo hèn không có điều kiện, không có bất kì con đường nào để tiến vào võ đường học tập, cho nên hắn mới cam chịu làm một gã hạ nhân giữ cửa của Đồ phủ, từ đó làm nên.
Vì mơ ước, nhiêu năm qua hắn rất cố gắng, cẩn trọng mong chờ cơ hội, rốt cục công không phụ lòng người, hắn được lão đại trong giới giữ cửa ở võ đường tiến cử, nên mới mở ra được một thông đạo trên con đường tu chí tập võ của hắn.
Trên người Sử Trường Đức, Vân Thiên Hà thấy được sự phấn đấu không ngừng nghỉ, hắn thấy được bóng dáng của chính mình.
Mặc dù luôn luôn có gắng băng nghị lực phi thường, nhưng vẫn bị người khác coi là tiểu nhân vật.
Băng!
Kéo thả thiết thai cung, dây cung bật lên dữ dội xẽ rách không khí, mũi tên lao đi như lưu tinh, trực tiếp đâm thủng hồn tâm ngoài trăm thước.
Băng, băng!
Liên tiếp bắn ra hai mũi tên, tiếng dây cung bật dữ dội nối nhau cộng hưởng, hai mũi tên lao đi một trước một sau hướng hồng tâm lao đến, mũi đầu tiên xẻ đôi mũi tên cắm trên hồng tâm lúc trước, ngay sau đó cũng chịu chung số phận bởi mũi tên thứ hai phía sau bắn vào, cả ba mũi tên đều bắn cùng lên một vị trí không sai một ly.
Vân Thiên Hà sáng sớm tới võ đường, hắn luyện tập bắn cung đầu tiên, hiên tại độ chuẩn xác, cung nhẹn đã ngang ngửa với trình độ kiếp trước.Bởi vì hắn tu luyện ‘Vô lượng tinh kinh ’ nên thị lực tăng nhanh một cách rõ rệt, và tính nhanh nhẹn cũng vậy.
Cất thiết thai cung lên kệ, hắn cầm lấy một cây côn lớn nặng chừng năm mươi cân, bắt đầu diễn luyện ‘Phá thiên côn pháp ’,côn côn sinh uy, khí thế bài sơn đảo hải, đất rung núi chuyển.
‘Phá thiên côn pháp’ tổng cộng chia làm bảy thức: Cảnh tỉnh, Côn tiệt bộ vĩ, Thiêu nhiễu phách côn, Phong môn triền côn, Hoành tảo thiên quân, Phong ma ảnh thiên, Nhất lạc định sơn hà!
Bộ ‘Phá thiên côn này ’ chính là do gia gia kiếp trước truyền dạy, khi hắn còn rât nhỏ phải sống ở nông thôn với gia gia và nãi nãi.Hắn vẫn luôn diễn luyện bộ côn pháp này, mặc dù chỉ có bảy thức nhưng mỗi thức đều mang đên uy lực kinh người.
Đi tới cái thế giới này, Vân Thiên Hà trở thành một người cô độc, hắn không ngừng diễn luyện bộ côn pháp này, không chỉ đơn giản là tập võ, mà còn khiến cho hắn nhớ lại thời điểm kiếp trước, khi hắn con nhỏ sinh sống cùng với gia gia và nãi nãi của mình, hằng ngày lớn lên dưới sự chăm sóc dạy dỗ của hai người, đó chính là một quãng thời gian đẹp nhất mà hắn không thể nào quên.
Diễn luyện xong ‘Phá thiên côn pháp ’, cả người Vân Thiên Hà đầm đìa mồ hôi, nhưng hắn cũng không cảm thấy xuống sức, ngược lại tinh thần lại tốt hơn rất nhiều, thật vô cùng sảng khoái, nếu như lúc này có một chén rượu mạnh thì không còn gì tuyệt với hơn.
Vốn định nhân lúc không có người, đem hai mươi ba chiêu ‘Phá thiên kiếm pháp ’ gia gia hắn dạy ra diễn luyện một lần, nhưng vửa mới cất cây côn trên kệ, lúc này cổng sân luyện công có người đẩy cửa tiến vào.
Người tiến vào chính là Hắc bá.
Nhìn thấy Vân Thiên Hà sớm như vậy đã tới đây luyện công, thậm chí còn sớm hớn bình thường, trong lòng Hắc bá có chút kinh ngạc, nhưng lại rất vui mưng, những đệ tử Đồ gia khác bây giờ vẫn còn yên giấc nồng, mà Vân Thiên Hà hắn lại khắc khổ luyện công, đối với bậc trưởng bối đây chính là chuyện thích nhìn nhất.
Hắc bá rất thẳng tính, đi thẳng tới kệ vũ khí, cầm lấy một thanh thiết côn tầm trăm cân, nhìn Vân
Thiên Hà hỏi:
-“Có muốn học hay không?”
Vân Thiên Hà mới luyện qua bộ ‘Phá thiên côn pháp ’, vừa nhìn đến cây thiết côn trăm cân trong tay Hắc bá, trong lòng cũng không có hứng thú trực tiếp trả lời:
-“Không muốn!”
Hắc bá vừa nghe lời này, cây thiết côn vừa mới huy vũ nhất thời lại phải thu về, trong lòng có chút không vui cùng kì quái, người khác cầu ta, ta còn chẳng buồn dạy, mà tiểu tử này thì lại làm điều ngược lại.
Thu hồi lại thiết côn, Hắc bá trầm mặt hỏi:
-“Lý do?”
-“Cây côn đó nặng quá, không cầm lên được!”
Vân Thiên Hà trả lời dưt khoát, trong lòng lại nhớ tới vị huấn luyện viên bộ đội đặc chủng kiếp trước, có chung một dạng tính cách với vị Hắc bá này, rất hợp khẩu vị của hắn.
-“Lý do rắm chó!”
Hăc bá trở về chỗ cũ, không thèm để ý tới Vân Thiên Hà bên cạnh nữa, bắt đầu huy vũ thiết côn một cách điên cuông, như để giải quyết chút tức khí trong lòng.
Vân Thiên Hà biến hôm nay Hắc bá muốn đem bộ ‘Phong ma côn ’ truyền cho hắn, hắn không học, với tính cách của Hăc bá chắc chắn sẽ tức giận, nên hắn đi đến một nơi khác trong sân tiếp tục tu luyện trụ cột cơ bản.
Sau khi điên cuồng vũ động thiết côn, Hắc bá cuối cùng cũng thu công, bỏ cây côn lại chỗ cũ, đi tới nơi Vân Thiên Hà luyện công, nhìn hắn luyện xong một lần, bắt đầu luyện tập lần thứ hai, hắn đi rót một chén nước, uông xong một hời m nói:
-“Chỉ tu luyện ngoại công, không có tu kình lực, vậy học võ có tác dụng gì?”
Vân Thiên Hà biết Hắc bá đang nói cái gì, chẳng qua là trong lòng hắn có ý nghĩ của mình, cũng không tiện giải thích,cũng không mở miệng trả lời, tiếp tục tu luyện.
Bậc thứ hái của công pháp đã luyện xong, cơ nhục toàn thân không ngừng rung động,làm mô hôi chảy ra như tắm, Vân Thiên Hà không có luyện bậc tiếp theo, đi tới trước mặt Hăc bá, giật lấy chén nước trong tay hắn, uống một hơi, rồi nói:
-“Không học!”
-“Tiểu tử thối!”
Tâm tư bị người chọc trúng, vẻ mặt có chút nóng lên, không cam lòng nói:
-“Bộ ‘Phong ma côn này ’ của một vĩ tiền bối triệu đại trước còn sót, uy lực vô cùng lớn, người khac muốn học ta còn không dạy!”
-“Nhất định không học!”
Vân Thiên Hà để chén nước xuống, tiếp tục ra sân luyện công.
Hắc bá tràn ngập cảm giác thất bại, nhìn Vân Thiên Hà hỏi:
-“Vậy ngươi muốn học cái gì?”
-“Ta muốn luyên cốt công pháp đích thực!”
Vân Thiên Hà đem suy nghĩ từ đáy lòng nói ra.
Vừa mới nghe được lời này, Hăc bá ngồi trên ghế băng nhảy dựng lên, chỉ thẳng mặt Vân Thiên Hà nói:
-“Tiểu tử, chưa đủ lông đủ cánh, đã muốn học bay sao?”
Vân Thiên Hà không có để ý đến hắn, tiếp tục luyện công.
-“Được rồi, ‘Bạo cương thiết cốt công ’, bây giờ ta có thể dạy ngươi, nhưng có một điều kiện!”
Hắc bá thật sự hết cách với tiểu tử này, cho nên đổi phương thức.
Mục đích đã đạt được, Vân Thiên Hà ngừng lại cười cười nói:
-“Một lời đã định! ”
Vươn tay ra nói:
-“Lấy bí tịch ra!”
Hắc bá hung hăng, trừng mắt một cái nói:
-“Đi theo ta!”
Vừa nói xong, Hắc bá quay người lại, trức tiếp dẫn Vân Thiên Hà tới một gian mật thất.
Vân Thiên Hà bước vào, chỉ thấy trên bàn đá để một quyển sách còn rất mới, chứng tỏ mới được sao lưu lại, bìa ngoài viết năm chữ:Bạo Cương Thiết Cốt Công.
Vui mừng, hắn lập tức cầm quyển bí tịch lên cẩn thận lật xem.Quả nhiên là công pháp luyện cốt đích thực, mở đầu là giảng thuật về sự bất đồng giữa kình lực và kình khí, kình lực chính là thông qua bản thể để tác động lên mục tiêu, nhưng thông qua luyện cốt, khiến cho một trăm tám mươi chín khối xương trong thân thể trở nên cứng rắn, điều này sẽ khiến trong thân thể có một cỗ kình khí mang tính xuyên thủng.
Tu luyện đến một loại hỏa hầu nhất định, sẽ khiến cho cơ nhục cùng xương cốt ma sát với nhau sinh ra kình khí, đây chính là sự khác biệt rõ ràng giữa võ sư và võ sĩ.(sự lý giải rất hay – A M)
Cơ nhục luyện đến một trình độ nhất định, sẽ trở thành võ sĩ, một quyền xuất ra sẽ mang theo kình lực, mà luyện cốt cũng như vậy, khi đạt tới võ sư, một quyền xuất ra sẽ mang theo kình khí.
Nhưng đọc đến phần này, Vân Thiên Hà chân mày nhíu lại, con người có tất cả hai trăm lẻ sáu khối xương, nhưng ‘Bạo cương thiết cốt công ’ này chỉ có thể tác động lên được một trăm tám mươi chín khối xương, không cách nào tác động lên toàn bộ.
Hắn tiếp tục đọc xuống, phần này nội dung nói về phương pháp luyện cốt, có tất cả chín kiểu, mỗi loại có hai mươi mấy loại biến hóa, so với phương pháp luyện cơ trong ‘Đồ thị tinh ý quyền’ đố biến hóa cũng tương đương.
Phần cuối sách có một số chú ý, trong đó có nói tới yêu cầu tu luyện đó là luyện cơ phải đạt tới cấp chín, mới có thể tu luyện ‘Bạo cương thiết cốt công ’này.
Mà đối với ‘võ sĩ’ cấp chín cùng ‘võ sư’ cảnh giới, sự phân chia này chẳng qua chỉ là tiêu chuẩn do nước Đại Đường đặt ra thôi, còn đối với những thế gia võ học cổ xưa, có nhưng hệ thống phương pháp tu luyện riêng biệt, thì sự phân chia này không còn hợp lý, nên cũng không câng quá mức tới mấy cái tiêu chuẩn bày ra này.
Luyện cơ đạt hỏa hầu nhất định, có thể tiến hành đồng bộ với công pháp luyện cốt cùng tu luyện.
Vân Thiên Hà thầm nghĩ, bằng vào trình độ cơ nhục của hắn hiện giờ, có thế bắt đầu tu luyện sớm một số các phương pháp luyện cốt đơn giản.
Đem quyển bí tịch đặt lại chỗ cũ, ra khỏi mật thất, Hắc bá đã rời khỏi sân luyện công rồi.
Có chút nghi hoặc, hắn liền ra khỏi sân luyện công,phát hiện đã đến thời gian dùng cơm trưa, nhớ tới mẫu thân Vân nương chắc đã chuẩn bị xong cơm, đang đợi hắn trở về, bước chân trở nen dồn dập.
Vì mơ ước, nhiêu năm qua hắn rất cố gắng, cẩn trọng mong chờ cơ hội, rốt cục công không phụ lòng người, hắn được lão đại trong giới giữ cửa ở võ đường tiến cử, nên mới mở ra được một thông đạo trên con đường tu chí tập võ của hắn.
Trên người Sử Trường Đức, Vân Thiên Hà thấy được sự phấn đấu không ngừng nghỉ, hắn thấy được bóng dáng của chính mình.
Mặc dù luôn luôn có gắng băng nghị lực phi thường, nhưng vẫn bị người khác coi là tiểu nhân vật.
Băng!
Kéo thả thiết thai cung, dây cung bật lên dữ dội xẽ rách không khí, mũi tên lao đi như lưu tinh, trực tiếp đâm thủng hồn tâm ngoài trăm thước.
Băng, băng!
Liên tiếp bắn ra hai mũi tên, tiếng dây cung bật dữ dội nối nhau cộng hưởng, hai mũi tên lao đi một trước một sau hướng hồng tâm lao đến, mũi đầu tiên xẻ đôi mũi tên cắm trên hồng tâm lúc trước, ngay sau đó cũng chịu chung số phận bởi mũi tên thứ hai phía sau bắn vào, cả ba mũi tên đều bắn cùng lên một vị trí không sai một ly.
Vân Thiên Hà sáng sớm tới võ đường, hắn luyện tập bắn cung đầu tiên, hiên tại độ chuẩn xác, cung nhẹn đã ngang ngửa với trình độ kiếp trước.Bởi vì hắn tu luyện ‘Vô lượng tinh kinh ’ nên thị lực tăng nhanh một cách rõ rệt, và tính nhanh nhẹn cũng vậy.
Cất thiết thai cung lên kệ, hắn cầm lấy một cây côn lớn nặng chừng năm mươi cân, bắt đầu diễn luyện ‘Phá thiên côn pháp ’,côn côn sinh uy, khí thế bài sơn đảo hải, đất rung núi chuyển.
‘Phá thiên côn pháp’ tổng cộng chia làm bảy thức: Cảnh tỉnh, Côn tiệt bộ vĩ, Thiêu nhiễu phách côn, Phong môn triền côn, Hoành tảo thiên quân, Phong ma ảnh thiên, Nhất lạc định sơn hà!
Bộ ‘Phá thiên côn này ’ chính là do gia gia kiếp trước truyền dạy, khi hắn còn rât nhỏ phải sống ở nông thôn với gia gia và nãi nãi.Hắn vẫn luôn diễn luyện bộ côn pháp này, mặc dù chỉ có bảy thức nhưng mỗi thức đều mang đên uy lực kinh người.
Đi tới cái thế giới này, Vân Thiên Hà trở thành một người cô độc, hắn không ngừng diễn luyện bộ côn pháp này, không chỉ đơn giản là tập võ, mà còn khiến cho hắn nhớ lại thời điểm kiếp trước, khi hắn con nhỏ sinh sống cùng với gia gia và nãi nãi của mình, hằng ngày lớn lên dưới sự chăm sóc dạy dỗ của hai người, đó chính là một quãng thời gian đẹp nhất mà hắn không thể nào quên.
Diễn luyện xong ‘Phá thiên côn pháp ’, cả người Vân Thiên Hà đầm đìa mồ hôi, nhưng hắn cũng không cảm thấy xuống sức, ngược lại tinh thần lại tốt hơn rất nhiều, thật vô cùng sảng khoái, nếu như lúc này có một chén rượu mạnh thì không còn gì tuyệt với hơn.
Vốn định nhân lúc không có người, đem hai mươi ba chiêu ‘Phá thiên kiếm pháp ’ gia gia hắn dạy ra diễn luyện một lần, nhưng vửa mới cất cây côn trên kệ, lúc này cổng sân luyện công có người đẩy cửa tiến vào.
Người tiến vào chính là Hắc bá.
Nhìn thấy Vân Thiên Hà sớm như vậy đã tới đây luyện công, thậm chí còn sớm hớn bình thường, trong lòng Hắc bá có chút kinh ngạc, nhưng lại rất vui mưng, những đệ tử Đồ gia khác bây giờ vẫn còn yên giấc nồng, mà Vân Thiên Hà hắn lại khắc khổ luyện công, đối với bậc trưởng bối đây chính là chuyện thích nhìn nhất.
Hắc bá rất thẳng tính, đi thẳng tới kệ vũ khí, cầm lấy một thanh thiết côn tầm trăm cân, nhìn Vân
Thiên Hà hỏi:
-“Có muốn học hay không?”
Vân Thiên Hà mới luyện qua bộ ‘Phá thiên côn pháp ’, vừa nhìn đến cây thiết côn trăm cân trong tay Hắc bá, trong lòng cũng không có hứng thú trực tiếp trả lời:
-“Không muốn!”
Hắc bá vừa nghe lời này, cây thiết côn vừa mới huy vũ nhất thời lại phải thu về, trong lòng có chút không vui cùng kì quái, người khác cầu ta, ta còn chẳng buồn dạy, mà tiểu tử này thì lại làm điều ngược lại.
Thu hồi lại thiết côn, Hắc bá trầm mặt hỏi:
-“Lý do?”
-“Cây côn đó nặng quá, không cầm lên được!”
Vân Thiên Hà trả lời dưt khoát, trong lòng lại nhớ tới vị huấn luyện viên bộ đội đặc chủng kiếp trước, có chung một dạng tính cách với vị Hắc bá này, rất hợp khẩu vị của hắn.
-“Lý do rắm chó!”
Hăc bá trở về chỗ cũ, không thèm để ý tới Vân Thiên Hà bên cạnh nữa, bắt đầu huy vũ thiết côn một cách điên cuông, như để giải quyết chút tức khí trong lòng.
Vân Thiên Hà biến hôm nay Hắc bá muốn đem bộ ‘Phong ma côn ’ truyền cho hắn, hắn không học, với tính cách của Hăc bá chắc chắn sẽ tức giận, nên hắn đi đến một nơi khác trong sân tiếp tục tu luyện trụ cột cơ bản.
Sau khi điên cuồng vũ động thiết côn, Hắc bá cuối cùng cũng thu công, bỏ cây côn lại chỗ cũ, đi tới nơi Vân Thiên Hà luyện công, nhìn hắn luyện xong một lần, bắt đầu luyện tập lần thứ hai, hắn đi rót một chén nước, uông xong một hời m nói:
-“Chỉ tu luyện ngoại công, không có tu kình lực, vậy học võ có tác dụng gì?”
Vân Thiên Hà biết Hắc bá đang nói cái gì, chẳng qua là trong lòng hắn có ý nghĩ của mình, cũng không tiện giải thích,cũng không mở miệng trả lời, tiếp tục tu luyện.
Bậc thứ hái của công pháp đã luyện xong, cơ nhục toàn thân không ngừng rung động,làm mô hôi chảy ra như tắm, Vân Thiên Hà không có luyện bậc tiếp theo, đi tới trước mặt Hăc bá, giật lấy chén nước trong tay hắn, uống một hơi, rồi nói:
-“Không học!”
-“Tiểu tử thối!”
Tâm tư bị người chọc trúng, vẻ mặt có chút nóng lên, không cam lòng nói:
-“Bộ ‘Phong ma côn này ’ của một vĩ tiền bối triệu đại trước còn sót, uy lực vô cùng lớn, người khac muốn học ta còn không dạy!”
-“Nhất định không học!”
Vân Thiên Hà để chén nước xuống, tiếp tục ra sân luyện công.
Hắc bá tràn ngập cảm giác thất bại, nhìn Vân Thiên Hà hỏi:
-“Vậy ngươi muốn học cái gì?”
-“Ta muốn luyên cốt công pháp đích thực!”
Vân Thiên Hà đem suy nghĩ từ đáy lòng nói ra.
Vừa mới nghe được lời này, Hăc bá ngồi trên ghế băng nhảy dựng lên, chỉ thẳng mặt Vân Thiên Hà nói:
-“Tiểu tử, chưa đủ lông đủ cánh, đã muốn học bay sao?”
Vân Thiên Hà không có để ý đến hắn, tiếp tục luyện công.
-“Được rồi, ‘Bạo cương thiết cốt công ’, bây giờ ta có thể dạy ngươi, nhưng có một điều kiện!”
Hắc bá thật sự hết cách với tiểu tử này, cho nên đổi phương thức.
Mục đích đã đạt được, Vân Thiên Hà ngừng lại cười cười nói:
-“Một lời đã định! ”
Vươn tay ra nói:
-“Lấy bí tịch ra!”
Hắc bá hung hăng, trừng mắt một cái nói:
-“Đi theo ta!”
Vừa nói xong, Hắc bá quay người lại, trức tiếp dẫn Vân Thiên Hà tới một gian mật thất.
Vân Thiên Hà bước vào, chỉ thấy trên bàn đá để một quyển sách còn rất mới, chứng tỏ mới được sao lưu lại, bìa ngoài viết năm chữ:Bạo Cương Thiết Cốt Công.
Vui mừng, hắn lập tức cầm quyển bí tịch lên cẩn thận lật xem.Quả nhiên là công pháp luyện cốt đích thực, mở đầu là giảng thuật về sự bất đồng giữa kình lực và kình khí, kình lực chính là thông qua bản thể để tác động lên mục tiêu, nhưng thông qua luyện cốt, khiến cho một trăm tám mươi chín khối xương trong thân thể trở nên cứng rắn, điều này sẽ khiến trong thân thể có một cỗ kình khí mang tính xuyên thủng.
Tu luyện đến một loại hỏa hầu nhất định, sẽ khiến cho cơ nhục cùng xương cốt ma sát với nhau sinh ra kình khí, đây chính là sự khác biệt rõ ràng giữa võ sư và võ sĩ.(sự lý giải rất hay – A M)
Cơ nhục luyện đến một trình độ nhất định, sẽ trở thành võ sĩ, một quyền xuất ra sẽ mang theo kình lực, mà luyện cốt cũng như vậy, khi đạt tới võ sư, một quyền xuất ra sẽ mang theo kình khí.
Nhưng đọc đến phần này, Vân Thiên Hà chân mày nhíu lại, con người có tất cả hai trăm lẻ sáu khối xương, nhưng ‘Bạo cương thiết cốt công ’ này chỉ có thể tác động lên được một trăm tám mươi chín khối xương, không cách nào tác động lên toàn bộ.
Hắn tiếp tục đọc xuống, phần này nội dung nói về phương pháp luyện cốt, có tất cả chín kiểu, mỗi loại có hai mươi mấy loại biến hóa, so với phương pháp luyện cơ trong ‘Đồ thị tinh ý quyền’ đố biến hóa cũng tương đương.
Phần cuối sách có một số chú ý, trong đó có nói tới yêu cầu tu luyện đó là luyện cơ phải đạt tới cấp chín, mới có thể tu luyện ‘Bạo cương thiết cốt công ’này.
Mà đối với ‘võ sĩ’ cấp chín cùng ‘võ sư’ cảnh giới, sự phân chia này chẳng qua chỉ là tiêu chuẩn do nước Đại Đường đặt ra thôi, còn đối với những thế gia võ học cổ xưa, có nhưng hệ thống phương pháp tu luyện riêng biệt, thì sự phân chia này không còn hợp lý, nên cũng không câng quá mức tới mấy cái tiêu chuẩn bày ra này.
Luyện cơ đạt hỏa hầu nhất định, có thể tiến hành đồng bộ với công pháp luyện cốt cùng tu luyện.
Vân Thiên Hà thầm nghĩ, bằng vào trình độ cơ nhục của hắn hiện giờ, có thế bắt đầu tu luyện sớm một số các phương pháp luyện cốt đơn giản.
Đem quyển bí tịch đặt lại chỗ cũ, ra khỏi mật thất, Hắc bá đã rời khỏi sân luyện công rồi.
Có chút nghi hoặc, hắn liền ra khỏi sân luyện công,phát hiện đã đến thời gian dùng cơm trưa, nhớ tới mẫu thân Vân nương chắc đã chuẩn bị xong cơm, đang đợi hắn trở về, bước chân trở nen dồn dập.
Bình luận facebook