• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Võ Động Thiên Hà (2 Viewers)

  • Chương 488

Man Hoang đại lục có một truyền thuyết, Thanh Long Sơn chính là do thân thể của long thần thượng cổ hóa thạch ngưng tụ thành, trải qua vạn năm mưa gió tẩy rửa, vạn năm thối luyện băng hỏa, trở thành vĩnh sinh bất hủ.


Đây là tín niệm vĩnh sinh của sinh linh trên phiến đại địa Đông vực, cũng là nơi phát ra tinh thần, truy cầu vĩnh sinh.


Từ thượng cổ tới nay, trên phiến Man Hoang đại lục, đại địa đông thổ, từ khi nhóm sinh linh đầu tiên sinh ra, ở đây đã được coi như là chính địa, coi như địa phương phát nguyên văn minh, cho nên cũng lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về thần linh và vĩnh sinh.


Đi trong ngọn núi thần bí này, Vân Thiên Hà chung quy không nhịn được nghĩ tới truyền thuyết phát ra từ nơi này, mọi người nói có thần, nhưng không người nào chân chính gặp qua thần là bộ dáng như thế nào.


Ngay cả phiến không gian Di Sinh Giới thượng tầng Man Hoang đại lục này rốt cuộc là như thế nào, hình thành ra sao, có các thế giới bình hành tồn tại sinh linh hay không, nhưng điều này tựa hồ có vẻ như suy đoán rất dễ dàng, thế nhưng lại là câu đố không thể khảo chứng.


Độc trưởng lão dẫn theo một vị thanh niên đi đằng trước, dẫn đường cho đoàn người Vân Thiên Hà phía sau, bọn họ bình thường rất hay đến Độc Long Cốc thí luyện, đối với hoàng cảnh nơi đây tương đối quen thuộc.


Bạch Nương Tử dọc theo đường đi trò chuyện rất ăn ý với Độc trưởng lão, mỗi lần nghe được trong Độc Long Cốc tồn tại loại độc trùng thảo dược nào đó, hai mắt Bạch Nương Tử lại tỏa sáng, thực giống như chiếm được bảo bối vẫn luôn mơ ước trong lòng, hưng phấn không ngớt.


Lần này Ô Lan trưởng lão theo tới đây, nàng vẫn suy nghĩ làm cách nào bắt được linh tê thiên độc ngạc vào tay, mỗi lần đối với chuyện Bạch Nương Tử không đề cập tới một chữ hoang ngạc, cũng chỉ hỏi về kỳ hoa dị thảo hiếm quý trong Độc Long Cốc, trong lòng chịu đựng nghi vấn, cảm thấy phiền muộn không thôi.


Suy nghĩ một chút, Ô Lan vẫn mở miệng hỏi:


- Bạch nương tử, nước mắt của linh tê thiên độc ngạc có phải là ngươi đã có biện pháp lấy được hay không, loại độc vật này trong cốc chỉ có mấy con, chúng ta có nên thương nghị một phen, cẩn thận hành sự?


- Hì hì, kỳ thưc tiểu Bạch cũng đã sớm nghĩ đến biện pháp rồi, hơn nữa chuẩn bị rất đầy đủ, chỉ cần đến lúc đó Ô Lan ngươi và Liên Tinh giúp chúng ta chế trụ đại ngạc ngư còn lại, chúng ta sẽ có biện pháp thu thập đủ ngạc tổ chi lệ, thuận tiện lấy xuống một thiên độc nang cho tiểu Bạch làm kỷ niệm!


Mộng Ly thần bí nói.


Vân Thiên Hà đang chậm rãi bước đi, nghe được lời nói của Mộng Ly, bỗng nhiên nhìn thoáng qua Tầm Nguyệt, thấy Tầm Nguyệt nháy mắt với hắn, lập tức trong lòng bừng tỉnh hiểu ra một việc.


Kỳ thực phương pháp này là do Mộng Ly nghĩ ra, ngày ấy Mộng Ly để Bạch Nương Tử điều chế một loại dược vật, Bạch Nương Tử liền đoán được Mộng Ly muốn cái gì, vì vậy nửa đùa vui đáp ứng, nhưng mọi người lại nghĩ rằng Mộng Ly định làm chuyện xấu đối với người nào đó, nguyên lai là dùng trên thân thể đại ngạc ngư.


Nghĩ vậy, không khỏi tâm thần buông lỏng, nói với Độc trưởng lão phía trước.


- Độc trưởng lão, một lúc nữa khi vào cốc, các ngươi phụ cách cảnh giới rìa ngoài, đừng cho độc trùng lại gần chúng ta, về phần độc vụ trong cốc, ngoại trừ dùng nội tức, các ngươi có thể dùng phương pháp gì để tránh độc?


Độc trưởng lão đang muốn trả lời, Bạch Nương Tử đã có chút bất mãn trừng mắt nhìn Vân Thiên Hà, nói:


- Vấn đề tránh độc đơn giản như vậy còn cần phải hỏi hay sao, một lúc nữa, trước khi vào cốc, ta sẽ đưa cho mọi người ngậm một viên dược hoàn!


Nói xong, Bạch Nương Tử lại chuyên chú đặt câu nói với Độc trưởng lão.


- Phệ linh thảo kia có thể tự động co duỗi, có thể hút máu huyết sinh linh, nói rõ đây là một loại thực vật dị linh, chúng ta đối với nó đặt tên là Minh linh thảo, rất tương đồng với Minh đằng, nhưng so với Minh đằng càng có tính công kích và tính dai, đây cũng là tài liệu cực phẩm của các tu vĩ Cổ Vu tộc luyện chế hoạt thú khôi lỗi!


Độc trưởng lão bổ xung nói:


- Thứ này không chỉ hữu dụng đối với luyện chế hoạt thú khôi lỗi, cũng có thể dùng để luyện chế hoạt thi khôi lỗi, càng thêm tà ác kinh khủng!


Nghe nói như thế, mọi người ở đây biến sắc!


Khi đi tới bụng núi, Liên Tinh đi phía trước quay ngược lại nhắc nhở Vân Thiên Hà:


- Thiên Hà, dưới chân núi có một nhóm người đang lên đây!


- A, tốc độ của những người này rất nhanh, trực tiếp tìm tới nơi này, xem ra trong thành hành sự, cố gắng gây chú ý, hiện tại đã nổi lên tác dụng!


Liên Tinh nói:


- Trong hai ngày vừa qua ngươi thả tin tức giả trong thành, nói trong núi có bảo bối, nghe nhìn lẫn lộn, những người đó không hiểu thực hư, nói vậy không dám đơn giản liều lĩnh!


Vân Thiên Hà lắc đầu nói:


- Mặc dù những người này biết được tất cả mọi tin tức đều là giả, thế nhưng nghe nhiều lại thành sự thực, không khác gì so với linh đan diệu dược tăng cường thọ mệnh, cùng với công pháp vô thượng đề cao thực lực, thậm chí còn có lực mê hoặc lớn hơn, mọi người đều tin trường sinh, vì vậy nghĩ đến trường sinh, chỉ đơn giản như vậy!


Liên Tinh khẽ thở dài, nói:


- Trường sinh thì có lợi ích gì, sống càng lâu, mất đi càng nhiều, oanh oanh liệt liệt chết đi, so với sống tầm thường vô vị còn có ý nghĩa hơn nhiều!


Vân Thiên Hà đối với lời nói này thầm chấp nhận.


Mấy người tiếp tục đi, được một đoạn, Độc trưởng lão nhắc nhở phía trước có mãnh thú thường lui tới, đi qua một mảnh bí lâm, từ trong một động quật bí mật vượt qua, sau đó có thể phát hiện ra cửa vào Độc Long Cốc.


Vân Thiên Hà tới đây liền ngừng lại, nói:


- Các ngươi vào trước đi, sau khi vào cốc, Bạch Nương Tử và Ô Lan trưởng lão cùng với Liên Tinh phụ trách lấy ngạc tổ chi lệ, Tầm Nguyệt và Mộng Ly, các nàng dẫn theo Linh Toa ẩn núp tại ngoại vi, tờ ở trong núi châm ngòi nổ, chờ khi đám người đó vào núi là có thể thu lưới rồi!


Nói xong, không đợi mọi người nói thêm điều gì, Vân Thiên Hà liền biến mất trong lòng núi.


Chân núi, đoàn người lần lượt tiến lên, đồng thời cẩn thận thăm dò xung quanh, cũng luôn miệng nghị luận một ít tin tức truyền bá trong những ngày gần đây.


- Trong Thanh Long Sơn có thượng cổ thần tích, có đan dược trường sinh và công pháp cao thâm, ngươi nói đây là thực hay giả?


- Thực cũng được mà giả cũng được, chúng ta chỉ phụng mệnh hành sự, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, như vậy có thể nhận được phần thưởng, linh đan diệu dược cũng không không thành vấn đề!


Một vị nam tử mặc lam sam bình thản nhún vai nói, cơ thể cường tránh, để lộ cánh tay, bên hông đeo một thanh đại đao, giống như hán tử đi giang hồ làm xiếc, hắn đi đằng trước đội ngũ, bước tiến rất nhanh, đang lúc nói chuyện, cũng đẩy nhanh hành trình dẫn mấy người phía sau.


Cách đội ngũ này không xa, có mấy người khác hợp thành một đội, bất quá hành tung của bọn họ phiêu hốt bất định, trong lúc đi lại trong sơn lâm, giống như mấy đầu u linh, rất nhanh đã vượt qua đám người phía trước, đi tới bụng núi.


Rất rõ ràng, thực lực của đám người như những u linh này mạnh hơn rất nhiều so với đám người hiện đang ở phía sau, cũng càng am hiểu ẩn dấu hành tung.


Mà tiếp sau, chính là những kẻ rải rác nghe được tin đồn, nghĩ muốn thử thời vận, đục nước béo cò, bọn họ nhất định làm quỷ không may.


Lúc nhóm người này lần lượt tiến vào cốc, có một số đội ngũ đụng phải mãnh thú, tạo ra động tĩnh tương đối lớn, khiến người khác chú ý, rất nhiều người tựa hồ phát hiện ra thứ gì đó hiếm quý, kinh hỉ kêu to, cứ như vậy, lòng hiếu kỳ của mọi người đều bị câu dẫn bốc lên rất cao, toàn bộ Thanh Long Sơn cũng có vẻ náo nhiệt hẳn lên.





Trong Thanh Long Sơn, bởi vì gần đây xuất hiện một ít đồn đãi, rất nhiều người lục tục tới nơi này, khiến cho sinh ý khách sạn tửu lâu trong thời gian ngắn trở nên sôi động chưa từng có.


Ngay cả các sản nghiệp liên quan, sinh ý cũng tốt hơn bình thường tới mấy lần, khiến cho bình dân bách tính Long Sơn Quận thầm cảm ơn người tung tin đồn kia, bọn họ cũng càng quảng cáo khắp nơi, trợ giúp lời đồn này lan xa.


Tại lúc có một số nhân vật đặc thù tới Long Sơn Quận, theo dòng người tiến vào thành với hành tung quỷ dị, tại lúc vào thành, liền biến mất vô ảnh vô tung, mà sau một khắc, bọn họ lại xuất hiện tại các tửu lâu, khách sạn với thân phận công tử ca hứng thú du sơn ngoại thủy, du ngoạn khắp nơi trong thành, đồng thời lặng yên hỏi thêm một ít tin tức đường nhỏ.


Bất quá, lại nói tiếp, có một số người xác thực là công tử thế gia, lúc này Chúc Cống đang ngồi trong phòng tửu lâu xa hoa, bên cạnh hày hai nữ tử xinh đẹp, chính là do chưởng quỹ tìm nữ tử tới bồi rượu, cực kỳ phong tao đút rượu cho khách nhân, mà Chúc Cống cũng có vẻ rất không nhịn được.


Những nữ tử này đều là dong chi tục phấn, Chúc Cống với thái độ làm người cao ngạo, không ai bì nổi, thế nào có thể coi những nữ tử này vào trong mắt, để các nàng bồi rượu bên cạnh, nhiều ít ảnh hưởng tới tâm tình, cuối cùng tự mình uống rượu, để các nữ tử bên cạnh cho mấy tên thủ hạ đi hưởng thụ.


Đám thủ hạ đều cười dâm đãng chêu chọc đám nữ tử, thậm chí có người ngay tại phòng ngủ bên cạnh hành sự, dâm ngôn đang ngữ vang lên không ngừng.


Một lúc sau, cửa phòng bị người đẩy ra, Chúc Công thấy một vị lão giả xa lạ tiến vào, chỉ nâng chén rượu, kiệt ngạo trừng mắt nhìn hắn, mà sau khi lão giả tới gần, liền nở nụ cười nói:


- Chúc công tử, nghĩ không ra ngươi và thông gia lại chạy tới nơi này, Chúc thiếu các chủ đối với ngươi đúng là rất coi trọng nha, nói vậy tương lai không xa, lấy Chúc công tử tuổi trẻ đầy hứa hẹn, vị trí các chủ, cũng chính là vật trong tay Chúc công tử rồi!


Nghe được lời nịnh hót vỗ mông ngựa, tâm tình Chúc Cống nhất thời vui vẻ hơn nhiều, cũng có chút đắc ý nho nhỏ, lúc này mới nhìn lão giả nhiều hơn vài lần, nói:


- Các hạ tìm ta có chuyện gì, thỉnh nói thẳng là được!


Lão giả làm thỉnh thế, nói:


- Tiểu lão nhi bất quá chỉ là một chân chạy mà thôi, Chúc công tử, lầu trên tửu lâu đã thiết yến chờ đợi đại giá, còn thỉnh Chúc công tử di giá quang lâm, rất hân hạnh đón tiếp!


Nghe xong lời này, Chúc Công liền đứng dậy, hướng về phía đám thủ hạ xua tay, đi theo sau lão giả lên lầu, tiến vào một gian phòng xa hoa.


Chúc Cống vào phòng, chỉ thấy Tả Tông Nguyên nở nụ cười, gật đầu ý chào hắn, Chúc Cống cũng là một người có mắt nhìn người, biết vị lão giả trước mắt chính là cao thủ Võ Thánh, không dám tỏ tư thái cao cao tại thượng, lúc này mới hơi thi lễ.


Sau khi ngồi xuống, Chúc Cống nói:


- Tả tiền bối viết thư gửi gia phụ, nói có chuyện quan trọng muốn thương lượng, chỉ là gia phụ ở Kiền Châu có chuyện quan trọng, không thể tự mình tới đây, tại hạ thay gia phụ bồi tội với Tả tiền bối!


Nói xong, Chúc Cống tự rót rượu, cụng một ly với Tả Tông Nguyên.


Tả Tông Nguyên uống cạn chén rượu trong tay, cười nói:


- Chúc thiếu các chủ ngày bận nghìn việc, cư nhiên còn nhớ rõ lão hữu này, phái công tử tự mình tới đây, thực sự để lão phu thụ sủng nhược kinh, nói vậy việc lão phu đề cập trong thư, Chúc thiếu các chủ đã nói cho công tử rồi?


Chúc Cống gật đầu nói:


- Gia phụ rất coi trọng chuyện này, phái tại hạ tới đây cùng Tả tiền bối thương thảo công việc, lần này gia phụ có thể gửi tới nhân thủ đều có phân lượng, nhìn xem Tả tiền bối có thành ý hợp tác hay không!


Tả Tông Nguyên rót cho Chúc Cống một chén rượu, rồi lại rót cho chính mình, Chúc Cống thấy củ động này, trong lòng rất đắc ý, ngươi bất quá chỉ là một con chó săn của Lâu Kinh Dạ Ám Điện mà thôi, trước mặt đông đảo Thiên Tháp chúng ta, cũng không hơn gì cái này.


Lập tức nâng chén rượu lên uống cạn, nói:


- Chuyện bên phía Lâu trưởng lão, gia gia ta là người đứng đầu một các, quyền thế to lớn, không phải là Lâu Kinh Dạ có thể so sánh được, điểm việc nhỏ này, tự nhiên sẽ trợ giúp Tả tiền bối, lần này chúng ta muốn người xuất hiện tại Thanh Long Sơn, còn cần Tả tiền bối tương trợ mới được!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Võ Thiên Tôn
Chương 226-230
Võ Đạo Tông Sư
Võ Thánh Diệp Hi Hòa
  • Đang cập nhật
Chương 91-95
Võ Giả Báo Thù
  • Bắc Diệp
Truyền Kỳ Võ Bá
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom