Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 586
Trữ Dạ cùng quân sư của hắn đang suy nghĩ đến tình huống cụ thể ở vùng tây nam, kế hoạch bố trí quân sự lần này, bọn họ sớm đã đoán ra ý đồ của vị quốc quân mới này. Mà trong đại doanh Hoa Hạ quân ở Định Châu, có thể thấy được một tràng cảnh khác biệt.
Lúc này trong trướng đại tướng quân.
Một thân khôi giáp của Đồ Thiên Thanh chưa có dỡ xuống, hắn trầm tư ngồi trên ghế nhìn về phía một tướng lĩnh bị trói, tuy rằng phẫn nộ nhưng lại không thể nói được lời nào.
Vì người này cũng là người của Đồ thị, cũng chính là một chi nhánh của Đồ thị từng bị diệt trừ, mà người này lại là người còn lại duy nhất của chi này, đồng thời trong nhà cũng là trưởng bối của hắn. Thực sự hắn có chút không đành lòng.
Thế nhưng hiện nay địa vị của Đồ thị tại Hạ quốc rất đặc thù, huynh đệ của hắn đã là quốc quân. Sau khi đạo quân lệnh đệ nhất được ban xuống, toàn quân đều triệt để chấp hành, đã tiến hành nhổ trại.
Nhưng duy nhất chỉ có thúc thúc của hắn, tuy chấp hành nhưng lại làm ầm ĩ trong quân, nói cháu trai hắn là quốc quân, hắn là một chủ tướng, nhưng hiện tại lại là một thiếu úy, chính là cấp bậc quân hàm. Hắn không có phục. Mà Đồ Thiên Thanh nguyên là nguyên soái, lại biến thành đại tướng quân, Trong cấp bậc quân hàm mói thì Đồ Nguyên Khánh cũng chỉ là một thượng tướng, hắn không phục.
Đồ Thiên Thanh biết suy nghĩ lúc này của thúc thúc, bất quá đối với chế độ quản lý quân hàm mới này hắn cũng không có lý giải. Chỉ là đệ tử Đồ thị trong quân đãi ngộ quân hàm toàn bộ đều như nhau, điều này đối với bọn họ không công bình.
Kỳ thực chỉ cần khai đạo, có thể để hắn lý giải, thì sẽ không có tồn tại tình huống này.
Thế nhưng thời kì hiện tại phi thường nhạy cảm, chế độ quản lý mới vốn có thể thực thi một cách dễ dàng, nhưng đại bộ phận mọi người đều không hiểu, cũng chưa có kịp thích ứng. Hắn thấy thúc thúc của mình trong quân làm ầm ĩ, điều này khiến cho Đồ Thiên Thanh cảm giác được cực kỳ gian nan. Tâm nhậm quốc quân cải cách quân sự, dĩ nhiên đệ tử Đồ thị bọn họ không có vấn đề gì.
Kỳ thực Đồ Thiên Thanh hoàn toàn có thể lý giải được Vân Thiên Hà để Đồ Nguyên Khánh trong quân đội đơn độc hạ chỉ lệnh và bộ thư là có dụng ý. Đệ tử Đồ thị bọn họ trên cơ bản đều nghiêm chỉnh chấp hành. Đồ Nguyên Khánh muốn để đệ tử Đồ thị có thể thông qua quân công tại quân đội tạo được uy vọng, thông qua quân công mà được thăng cấp. Cũng không có dựa vào địa vị đặc thù của Đồ thị ngày hôm nay trong Hạ quốc.
Trong quân đội, cũng là muốn bỏ đi cái nhìn của các tướng sĩ đối với phương diện này, có thể quên mình toàn lực chém giết địch trong lúc chiến đấu, từ đó tích lũy chiến công.
Mà hôm nay Đồ Chính Chiếu lại làm ầm ĩ như vậy, đã làm ảnh hưởng đến quân kỷ. Khả năng chế độ quân sự mới rất khó thực thi. Đồ Thiên Thanh không khỏi nổi giận, ra lệnh cho thủ hạ phó tướng, đem thân binh đến bắt Đồ Chính Chiếu vào nhận tội.
Giờ khác này, trong trướng đại tướng quân, chủ yếu đều là các tướng lĩnh, còn có các đệ tử Đồ thị, toàn bộ đều ở trong trướng của Đồ Thiên Thanh, không biết hắn sẽ xử trí thúc thúc thế nào.
Đồ Thiên Thanh thấy chúng tướng đều nhìn hắn, lúc này mới mở miệng nói:
- Các vị hôm nay quốc quân điện hạ ra quân lệnh, muốn ta dời Lâm quận đến tây nam Dư Châu. Không cần biết quốc quân điện hạ có dụng ý gì, ta sẽ quán triệt chấp hành, có nghi vấn gì có thể thông qua ta trình tấu lên, cũng không được giống như một đám lưu manh làm loạn trong quân.
Lúc này, Đồ Thiên Thanh đứng lên, trầm giọng nói:
-Phó tướng nghe lệnh
-Có mạt tướng
Phó tướng lúc này lập tức tiến lên một bước.
Đồ Thiên Thanh nói:
-Đồ Chính Chiếu không chấp hành quân lệnh, tại trong quân nháo sự, tung tin đồn nhảm, án theo quân pháp tại tiền quân trảm thủ răn đe.
Nghe những lời này, các tướng sĩ trong trướng ai nấy đều dao động, lập có có mấy tướng lĩnh lên tiếng nói:
- Đại tướng quân, trăm triệu lần không thể. Hôm nay quân đội Hạ quốc đã thực thi chế độ quản lý quân sự mới. Án theo quân lệnh mới, Đồ Đô úy xúc phạm quân pháp nhưng không đáng tội chết, thỉnh đại tướng quân xem lại.
Đồ Thiên Thanh thấy đệ tử Đồ thị đều cúi đầu, không có ai dám mở miệng cầu tình, nhưng thấy các tướng lĩnh khác vì Đồ Chinh Chiếu cầu tình, liền nói lại:
- Hiện tại trong quân thực hiện chế độ quân sự mới. Một khi tướng sĩ phạm sai lầm, mỗi ngày trong quân đều có người bị phạt nhưng cũng chưa có ai oán hận. Mà Đồ Đô úy là thúc phụ của ta, lại là tướng lĩnh trong quân thì cần phải làm gương. Nếu như ta không xử trí thì quân pháp ở đâu, các đệ tử Đồ thị thấy thế nào. Ta đã cho đệ tử Đồ thị quân công đều là vì không muốn dựa địa vị gia tộc mà phụ thuộc. Nếu không binh sĩ làm sao phục tùng quân lệnh của ta, uy tín trong quân cũng sẽ không còn.
Một vị tướng lĩnh lại nói:
- Đại tướng quân, theo như chế độ quân sự mới xác thực cũng có viễn chinh đại tướng quân khi ở bên ngoài có thể tùy thời thực thi quyền hạn, có thể đuổi tướng lĩnh trong quân. Nhưng án theo các điều khoản khác trong pháp luật thì Đồ Đô úy bất mãn với chế độ quân sự mới, hành động có chút cực đoan, nhưng cũng không có phát sinh chuyện cãi quân lệnh. Chỉ có thể tạm thời cắt chức điều tra, sau đó giao cho quân bộ hội thẩm, lúc đó mới định đoạt.
Đồ Thiên Thanh nói:
- Ngươi đã rõ các điều khoản mới trong quân pháp, vậy vì sao các ngươi thân là tướng lĩnh nhưng mỗi ngày vẫn để rất nhiều binh lính bị phạt?
Chúng tướng nghe được những lời này, cúi đầu, đúng là việc này bọn họ làm việc tắc trách.
Sau đó, Đồ Thiên Thanh trầm giọng nói:
- Hiện tại hành quân, binh quý thần tốc, Đồ Chính Chiếu bất mãn chế độ quân sự, án theo quân pháp, tước bỏ chức vụ Đô úy, phát một trăm quân côn. Đợi đến khi đại quân đóng quân tại địa điểm mới lập lức thi hành, tức khắc thực thi. Được rồi, những người còn lại toàn bộ lui ra chấp hành kế hoạch.
Lúc này các tướng lĩnh đều rời khỏi trướng, Đồ Thiên Thanh lưu đệ tử Đồ thị cùng Đồ Chinh Chiếu ở lại trong trướng, chỉ thấy hắn cúi đầu không nói, nhưng hắn không nhịn được phẫn nộ trong lòng nói:
- Thúc phụ, ngươi là trưởng bối trong nhà, cũng là một lão tướng trong quân, thúc phụ phải để chất nhi như nói như nào thì thúc phụ mới hiểu được nỗi khổ tâm của gia gia và Thiên Hà? Đồ thị của Hạ quốc và Đồ thị trước kia khác nhau hoàn toàn, hiện tại có biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chúng ta. Thúc phụ lại làm ra chuyện này, chẳng nhẽ ngươi không xem gia gia cùng Thiên Hà tân quân chủ ra gì. Ngươi bất mãn với chế độ quân sự mới, có thể đơn độc tìm ta kiến nghị, vì sao lại phải làm ra nháo sự như vậy. Cũng may hiện tại tân binh trong quân không nhiều, các tướng sĩ đều biết tính tình ngươi nóng nảy, có thể lý giải được. Nếu như sau này quân đội mở rộng, có tân binh cùng tân tướng lĩnh, ngươi lại có những hành vi như vậy, thì bọn họ sẽ nghĩ như thế nào về đệ tử Đồ thi, lẽ nào để cho bọn họ nghĩ rằng, tương lai Đồ thị có khả năng trở thành hoàng tộc, mà thúc phụ là hoàng thân thì có thể thích làm gì thì làm?
Vẻ mặt Đồ Chính Chiếu xấu hổ, không có lên tiếng, thần sắc những người khác thì vô cùng phức tạp.
Sau khi Đò Thiên Thanh giải quyết xong mọi việc liền nhìn mọi người rồi nói:
- Các vị thúc phụ, các vị huynh đệ, gia gia và Thiên Hà có hạ mật lệnh. Toàn bộ cấp quân hàm cho đệ tử Đồ thị, song cũng thẳng thắn cảnh cáo cho dù sau này Hạ quốc có trở thành đế quốc, Đồ thị được tôn làm hoàng thân, nhưng vì tiền đồ của đệ tử Đồ thị thì tất cả mọi người đều cần phải nỗ lực phấn đấu để đổi lấy. Tại phương diện này, Thiên Hà cũng không có vì tình riêng mà bỏ qua. Vì thế các vị thúc phụ, các vị huynh đệ, thỉnh đừng làm cho ta khó xử ở trong quân.
Đồ Chính Chiếu lúc này rốt cục cũng chịu mở miệng nói:
- Ta tự phạt, sau khi hành quân đến nơi đóng quân mới, ta sẽ sao chép chế độ quân sự mới nghiền ngẫm, ngươi yên tâm, sau này ta cũng sẽ không tái phạm. Nếu không ta sẽ tự sát để tạ tội.
- Được rồi, hiện tại trong lòng mọi người đều hiểu rõ, sau này các ngươi đều cần phải tích lũy quân công để được đề thăng cấp bậc. Độ khó khăn so với người khác lớn hơn một chút mà chuyện này cũng phải ta có thể trực tiếp ra lệnh. Tất thảy đều cần phải có Thiên Hà hoặc gia gia hạ lệnh. Vì thế, vì tương lai của Đồ thị, vì tương lai của Hạ quốc. Hi vọng, mọi người có thể hiệp lực đoàn kết để mọi người biết rằng chúng ta là tôn tử của Đồ thị. Chúng ta sẽ làm gương cho các binh sĩ, dùng mồ hôi và máu để đổi lấy quân công sẽ không phụ thuộc vào gia tộc.
…….
Tin tức quân đội Hạ quốc được điều động theo bộ thư sau khi Hoa Hạ quân bắt đầu hành quân được ba ngày thì hoàng đế các quốc gia đều nhận được tin tình báo.
Tại Tĩnh quốc, Đường Túc Ly nhìn tư liệu tình báo mà sắc mặt hắn cũng không có biểu tình gì.
Thế nhưng trong lòng hắn, cũng không ngừng đoán già đoán non:
- Tiểu tử Đồ gia, bố trí quân đội như vậy rốt cuộc là có ý gì đây. Hắn đem bắc quân điều đến phía đông cùng phía nam. Để hở phía bắc và tây nam chẳng phải là tạo cơ hội cho Liệt Diễm quốc cùng La Lan quốc tấn công sao. Lẽ nào hắn lại biết quan hệ giữa Thiên Tháp và Thiên U Ám điện tan vỡ, vì thế mà thừa cơ trong lúc chúng ta án binh đợi lệnh, tiên hạ thủ vi cường? Thế nhưng tại sao tiểu tử này lại điều binh lực đến biên cảnh tây nam Trần Châu. Chẳng nhẽ muốn tấn công Sở quốc. Nhưng tiểu tử này là người cơ trí và thủ đoạn, không có khả năng ấu trí có sai lầm như vậy. Rốt cuộc hắn muốn làm gì. Mục tiêu của hắn rốt cuộc là La Lan quốc hay là Liệt Diễm quốc?
Nghĩ tới đây, Đường Túc Ly thầm phân tích tình hình. Rất có khả năng Vân Thiên Hà muốn dùng thủ đoạn nào đó, tuy rằng hắn không có chân chính đoán ra dụng ý. Nhưng theo kiến giải của hắn, hắn biết hiện tại để La Lan xuất binh là tốt nhất.
Nhưng nghĩ tới thái độ của hai vị các chủ, Đường Túc Ly không khỏi nổi giận, cùng thống hận bội phần. Rất nhiều lần, những người này không hiểu gì về quân sự nhưng cứ tỏ ra vẻ ta đây hiểu biết, chỉ toàn làm cho mọi việc trở thành công cốc. Mà hắn cũng chỉ là một hoàng đế bù nhìn, xác thực cũng rất uất ức nhưng hắn lại không có thực lực phản kháng.
Vì thế Đường Túc Ly tự nhủ rằng, nếu như hắn có cơ hội thoát khỏi sự khống chế của những người này thì hắn nhất định sẽ nắm chặt. Đem bọn họ hung hăng dẫm nát dưới chân, mà hắn cũng khát khao có thực lực cường đại.
Nhưng hiện tại thấy cơ hội ngay trước mắt, Đường Túc Ly không cam lòng, lần thứ hai đến gặp Tác Hách.
Hiện tại Tác Hách đang tĩnh tọa trong phòng, sau khi hắn tiến vào, Tác Hách liền nói:
- Ngươi có phải nghĩ quân chủ Hạ quốc bố trí quân sự như vậy chính là thời cơ cho chúng ta xuất binh, cho nên muốn thỉnh cầu ta xuất binh?
- Tác các chủ quả nhiên liệu sự như thần, tại hạ bội phục. Tại hạ cho rằng bộ thư Hạ quốc như vậy, Tĩnh quốc chúng ta xuất binh không thích hợp, nhưng La Lan quốc xuất binh thì có thể đạt được một kích trí mạng. Hơn nữa chuyện này cũng không có liên lụy tới các chủ. Vì thế tại hạ thử đến, không biết các chủ nghĩ như thế nào?
Tác Hách mở mắt, thản nhiên nói:
-La Lan sẽ không có xuất binh, việc này sẽ do Nhất Phương các chủ và Lâu kinh của Thiên Tháp định đoạt, bất quá Lâu Kinh hiện nay đầu đuôi khó giữ, tự thân bảo toàn còn khó. Mà trong La Lan quốc hiện nay phân tranh không ngừng, ngươi muốn để cho bọn họ xuất binh, là điều không có khẳ năng thực hiện. Mà lão phu cũng không có can thiệp, ngươi minh bạch ý ta chứ.
Lúc này trong trướng đại tướng quân.
Một thân khôi giáp của Đồ Thiên Thanh chưa có dỡ xuống, hắn trầm tư ngồi trên ghế nhìn về phía một tướng lĩnh bị trói, tuy rằng phẫn nộ nhưng lại không thể nói được lời nào.
Vì người này cũng là người của Đồ thị, cũng chính là một chi nhánh của Đồ thị từng bị diệt trừ, mà người này lại là người còn lại duy nhất của chi này, đồng thời trong nhà cũng là trưởng bối của hắn. Thực sự hắn có chút không đành lòng.
Thế nhưng hiện nay địa vị của Đồ thị tại Hạ quốc rất đặc thù, huynh đệ của hắn đã là quốc quân. Sau khi đạo quân lệnh đệ nhất được ban xuống, toàn quân đều triệt để chấp hành, đã tiến hành nhổ trại.
Nhưng duy nhất chỉ có thúc thúc của hắn, tuy chấp hành nhưng lại làm ầm ĩ trong quân, nói cháu trai hắn là quốc quân, hắn là một chủ tướng, nhưng hiện tại lại là một thiếu úy, chính là cấp bậc quân hàm. Hắn không có phục. Mà Đồ Thiên Thanh nguyên là nguyên soái, lại biến thành đại tướng quân, Trong cấp bậc quân hàm mói thì Đồ Nguyên Khánh cũng chỉ là một thượng tướng, hắn không phục.
Đồ Thiên Thanh biết suy nghĩ lúc này của thúc thúc, bất quá đối với chế độ quản lý quân hàm mới này hắn cũng không có lý giải. Chỉ là đệ tử Đồ thị trong quân đãi ngộ quân hàm toàn bộ đều như nhau, điều này đối với bọn họ không công bình.
Kỳ thực chỉ cần khai đạo, có thể để hắn lý giải, thì sẽ không có tồn tại tình huống này.
Thế nhưng thời kì hiện tại phi thường nhạy cảm, chế độ quản lý mới vốn có thể thực thi một cách dễ dàng, nhưng đại bộ phận mọi người đều không hiểu, cũng chưa có kịp thích ứng. Hắn thấy thúc thúc của mình trong quân làm ầm ĩ, điều này khiến cho Đồ Thiên Thanh cảm giác được cực kỳ gian nan. Tâm nhậm quốc quân cải cách quân sự, dĩ nhiên đệ tử Đồ thị bọn họ không có vấn đề gì.
Kỳ thực Đồ Thiên Thanh hoàn toàn có thể lý giải được Vân Thiên Hà để Đồ Nguyên Khánh trong quân đội đơn độc hạ chỉ lệnh và bộ thư là có dụng ý. Đệ tử Đồ thị bọn họ trên cơ bản đều nghiêm chỉnh chấp hành. Đồ Nguyên Khánh muốn để đệ tử Đồ thị có thể thông qua quân công tại quân đội tạo được uy vọng, thông qua quân công mà được thăng cấp. Cũng không có dựa vào địa vị đặc thù của Đồ thị ngày hôm nay trong Hạ quốc.
Trong quân đội, cũng là muốn bỏ đi cái nhìn của các tướng sĩ đối với phương diện này, có thể quên mình toàn lực chém giết địch trong lúc chiến đấu, từ đó tích lũy chiến công.
Mà hôm nay Đồ Chính Chiếu lại làm ầm ĩ như vậy, đã làm ảnh hưởng đến quân kỷ. Khả năng chế độ quân sự mới rất khó thực thi. Đồ Thiên Thanh không khỏi nổi giận, ra lệnh cho thủ hạ phó tướng, đem thân binh đến bắt Đồ Chính Chiếu vào nhận tội.
Giờ khác này, trong trướng đại tướng quân, chủ yếu đều là các tướng lĩnh, còn có các đệ tử Đồ thị, toàn bộ đều ở trong trướng của Đồ Thiên Thanh, không biết hắn sẽ xử trí thúc thúc thế nào.
Đồ Thiên Thanh thấy chúng tướng đều nhìn hắn, lúc này mới mở miệng nói:
- Các vị hôm nay quốc quân điện hạ ra quân lệnh, muốn ta dời Lâm quận đến tây nam Dư Châu. Không cần biết quốc quân điện hạ có dụng ý gì, ta sẽ quán triệt chấp hành, có nghi vấn gì có thể thông qua ta trình tấu lên, cũng không được giống như một đám lưu manh làm loạn trong quân.
Lúc này, Đồ Thiên Thanh đứng lên, trầm giọng nói:
-Phó tướng nghe lệnh
-Có mạt tướng
Phó tướng lúc này lập tức tiến lên một bước.
Đồ Thiên Thanh nói:
-Đồ Chính Chiếu không chấp hành quân lệnh, tại trong quân nháo sự, tung tin đồn nhảm, án theo quân pháp tại tiền quân trảm thủ răn đe.
Nghe những lời này, các tướng sĩ trong trướng ai nấy đều dao động, lập có có mấy tướng lĩnh lên tiếng nói:
- Đại tướng quân, trăm triệu lần không thể. Hôm nay quân đội Hạ quốc đã thực thi chế độ quản lý quân sự mới. Án theo quân lệnh mới, Đồ Đô úy xúc phạm quân pháp nhưng không đáng tội chết, thỉnh đại tướng quân xem lại.
Đồ Thiên Thanh thấy đệ tử Đồ thị đều cúi đầu, không có ai dám mở miệng cầu tình, nhưng thấy các tướng lĩnh khác vì Đồ Chinh Chiếu cầu tình, liền nói lại:
- Hiện tại trong quân thực hiện chế độ quân sự mới. Một khi tướng sĩ phạm sai lầm, mỗi ngày trong quân đều có người bị phạt nhưng cũng chưa có ai oán hận. Mà Đồ Đô úy là thúc phụ của ta, lại là tướng lĩnh trong quân thì cần phải làm gương. Nếu như ta không xử trí thì quân pháp ở đâu, các đệ tử Đồ thị thấy thế nào. Ta đã cho đệ tử Đồ thị quân công đều là vì không muốn dựa địa vị gia tộc mà phụ thuộc. Nếu không binh sĩ làm sao phục tùng quân lệnh của ta, uy tín trong quân cũng sẽ không còn.
Một vị tướng lĩnh lại nói:
- Đại tướng quân, theo như chế độ quân sự mới xác thực cũng có viễn chinh đại tướng quân khi ở bên ngoài có thể tùy thời thực thi quyền hạn, có thể đuổi tướng lĩnh trong quân. Nhưng án theo các điều khoản khác trong pháp luật thì Đồ Đô úy bất mãn với chế độ quân sự mới, hành động có chút cực đoan, nhưng cũng không có phát sinh chuyện cãi quân lệnh. Chỉ có thể tạm thời cắt chức điều tra, sau đó giao cho quân bộ hội thẩm, lúc đó mới định đoạt.
Đồ Thiên Thanh nói:
- Ngươi đã rõ các điều khoản mới trong quân pháp, vậy vì sao các ngươi thân là tướng lĩnh nhưng mỗi ngày vẫn để rất nhiều binh lính bị phạt?
Chúng tướng nghe được những lời này, cúi đầu, đúng là việc này bọn họ làm việc tắc trách.
Sau đó, Đồ Thiên Thanh trầm giọng nói:
- Hiện tại hành quân, binh quý thần tốc, Đồ Chính Chiếu bất mãn chế độ quân sự, án theo quân pháp, tước bỏ chức vụ Đô úy, phát một trăm quân côn. Đợi đến khi đại quân đóng quân tại địa điểm mới lập lức thi hành, tức khắc thực thi. Được rồi, những người còn lại toàn bộ lui ra chấp hành kế hoạch.
Lúc này các tướng lĩnh đều rời khỏi trướng, Đồ Thiên Thanh lưu đệ tử Đồ thị cùng Đồ Chinh Chiếu ở lại trong trướng, chỉ thấy hắn cúi đầu không nói, nhưng hắn không nhịn được phẫn nộ trong lòng nói:
- Thúc phụ, ngươi là trưởng bối trong nhà, cũng là một lão tướng trong quân, thúc phụ phải để chất nhi như nói như nào thì thúc phụ mới hiểu được nỗi khổ tâm của gia gia và Thiên Hà? Đồ thị của Hạ quốc và Đồ thị trước kia khác nhau hoàn toàn, hiện tại có biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chúng ta. Thúc phụ lại làm ra chuyện này, chẳng nhẽ ngươi không xem gia gia cùng Thiên Hà tân quân chủ ra gì. Ngươi bất mãn với chế độ quân sự mới, có thể đơn độc tìm ta kiến nghị, vì sao lại phải làm ra nháo sự như vậy. Cũng may hiện tại tân binh trong quân không nhiều, các tướng sĩ đều biết tính tình ngươi nóng nảy, có thể lý giải được. Nếu như sau này quân đội mở rộng, có tân binh cùng tân tướng lĩnh, ngươi lại có những hành vi như vậy, thì bọn họ sẽ nghĩ như thế nào về đệ tử Đồ thi, lẽ nào để cho bọn họ nghĩ rằng, tương lai Đồ thị có khả năng trở thành hoàng tộc, mà thúc phụ là hoàng thân thì có thể thích làm gì thì làm?
Vẻ mặt Đồ Chính Chiếu xấu hổ, không có lên tiếng, thần sắc những người khác thì vô cùng phức tạp.
Sau khi Đò Thiên Thanh giải quyết xong mọi việc liền nhìn mọi người rồi nói:
- Các vị thúc phụ, các vị huynh đệ, gia gia và Thiên Hà có hạ mật lệnh. Toàn bộ cấp quân hàm cho đệ tử Đồ thị, song cũng thẳng thắn cảnh cáo cho dù sau này Hạ quốc có trở thành đế quốc, Đồ thị được tôn làm hoàng thân, nhưng vì tiền đồ của đệ tử Đồ thị thì tất cả mọi người đều cần phải nỗ lực phấn đấu để đổi lấy. Tại phương diện này, Thiên Hà cũng không có vì tình riêng mà bỏ qua. Vì thế các vị thúc phụ, các vị huynh đệ, thỉnh đừng làm cho ta khó xử ở trong quân.
Đồ Chính Chiếu lúc này rốt cục cũng chịu mở miệng nói:
- Ta tự phạt, sau khi hành quân đến nơi đóng quân mới, ta sẽ sao chép chế độ quân sự mới nghiền ngẫm, ngươi yên tâm, sau này ta cũng sẽ không tái phạm. Nếu không ta sẽ tự sát để tạ tội.
- Được rồi, hiện tại trong lòng mọi người đều hiểu rõ, sau này các ngươi đều cần phải tích lũy quân công để được đề thăng cấp bậc. Độ khó khăn so với người khác lớn hơn một chút mà chuyện này cũng phải ta có thể trực tiếp ra lệnh. Tất thảy đều cần phải có Thiên Hà hoặc gia gia hạ lệnh. Vì thế, vì tương lai của Đồ thị, vì tương lai của Hạ quốc. Hi vọng, mọi người có thể hiệp lực đoàn kết để mọi người biết rằng chúng ta là tôn tử của Đồ thị. Chúng ta sẽ làm gương cho các binh sĩ, dùng mồ hôi và máu để đổi lấy quân công sẽ không phụ thuộc vào gia tộc.
…….
Tin tức quân đội Hạ quốc được điều động theo bộ thư sau khi Hoa Hạ quân bắt đầu hành quân được ba ngày thì hoàng đế các quốc gia đều nhận được tin tình báo.
Tại Tĩnh quốc, Đường Túc Ly nhìn tư liệu tình báo mà sắc mặt hắn cũng không có biểu tình gì.
Thế nhưng trong lòng hắn, cũng không ngừng đoán già đoán non:
- Tiểu tử Đồ gia, bố trí quân đội như vậy rốt cuộc là có ý gì đây. Hắn đem bắc quân điều đến phía đông cùng phía nam. Để hở phía bắc và tây nam chẳng phải là tạo cơ hội cho Liệt Diễm quốc cùng La Lan quốc tấn công sao. Lẽ nào hắn lại biết quan hệ giữa Thiên Tháp và Thiên U Ám điện tan vỡ, vì thế mà thừa cơ trong lúc chúng ta án binh đợi lệnh, tiên hạ thủ vi cường? Thế nhưng tại sao tiểu tử này lại điều binh lực đến biên cảnh tây nam Trần Châu. Chẳng nhẽ muốn tấn công Sở quốc. Nhưng tiểu tử này là người cơ trí và thủ đoạn, không có khả năng ấu trí có sai lầm như vậy. Rốt cuộc hắn muốn làm gì. Mục tiêu của hắn rốt cuộc là La Lan quốc hay là Liệt Diễm quốc?
Nghĩ tới đây, Đường Túc Ly thầm phân tích tình hình. Rất có khả năng Vân Thiên Hà muốn dùng thủ đoạn nào đó, tuy rằng hắn không có chân chính đoán ra dụng ý. Nhưng theo kiến giải của hắn, hắn biết hiện tại để La Lan xuất binh là tốt nhất.
Nhưng nghĩ tới thái độ của hai vị các chủ, Đường Túc Ly không khỏi nổi giận, cùng thống hận bội phần. Rất nhiều lần, những người này không hiểu gì về quân sự nhưng cứ tỏ ra vẻ ta đây hiểu biết, chỉ toàn làm cho mọi việc trở thành công cốc. Mà hắn cũng chỉ là một hoàng đế bù nhìn, xác thực cũng rất uất ức nhưng hắn lại không có thực lực phản kháng.
Vì thế Đường Túc Ly tự nhủ rằng, nếu như hắn có cơ hội thoát khỏi sự khống chế của những người này thì hắn nhất định sẽ nắm chặt. Đem bọn họ hung hăng dẫm nát dưới chân, mà hắn cũng khát khao có thực lực cường đại.
Nhưng hiện tại thấy cơ hội ngay trước mắt, Đường Túc Ly không cam lòng, lần thứ hai đến gặp Tác Hách.
Hiện tại Tác Hách đang tĩnh tọa trong phòng, sau khi hắn tiến vào, Tác Hách liền nói:
- Ngươi có phải nghĩ quân chủ Hạ quốc bố trí quân sự như vậy chính là thời cơ cho chúng ta xuất binh, cho nên muốn thỉnh cầu ta xuất binh?
- Tác các chủ quả nhiên liệu sự như thần, tại hạ bội phục. Tại hạ cho rằng bộ thư Hạ quốc như vậy, Tĩnh quốc chúng ta xuất binh không thích hợp, nhưng La Lan quốc xuất binh thì có thể đạt được một kích trí mạng. Hơn nữa chuyện này cũng không có liên lụy tới các chủ. Vì thế tại hạ thử đến, không biết các chủ nghĩ như thế nào?
Tác Hách mở mắt, thản nhiên nói:
-La Lan sẽ không có xuất binh, việc này sẽ do Nhất Phương các chủ và Lâu kinh của Thiên Tháp định đoạt, bất quá Lâu Kinh hiện nay đầu đuôi khó giữ, tự thân bảo toàn còn khó. Mà trong La Lan quốc hiện nay phân tranh không ngừng, ngươi muốn để cho bọn họ xuất binh, là điều không có khẳ năng thực hiện. Mà lão phu cũng không có can thiệp, ngươi minh bạch ý ta chứ.
Bình luận facebook