Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 666
Lúc này, trên hải đảo bất chợt sinh ra một cỗ rung động kịch liệt, cổ rung động này lấy hải đảo làm trung tâm, không ngừng mà lan tràn ra bốn phía của hải vực, tựa như một hòn đá ném xuống làn nước lặng, tạo ra gợn sóng rung động vậy.
Ngay sau đó, cuồng phong nổi lên, sóng biển thét gầm, ầm ầm đập vào bờ hòn đảo.
Nơi nào đó sâu trong biển rộng, một vòng xoáy to lớn không gì sánh được dần dần hình thành, đại lượng sinh vật trong lòng biển bị vòng xoáy cuốn đi, thậm chí còn có một số hòn đảo nhỏ đơn độc cũng bị vòng xoáy cự đại này hút theo không còn bóng dáng.
Vòng xoáy này dần dần hướng về phía cửa phong ấn nơi hải vực do Địa Phù trấn áp, khiến cho toàn cô đảo Địa Phù bắt đầu xuất hiện hiện tượng rung động.
Đúng lúc này, nơi vòng xoáy kia đi qua, một trận ba động vặn vẹo truyền đến, ngay sau đó liền thấy thân ảnh Hổ Tinh Tử xuất hiện tại nơi vòng xoáy vừa tàn phá bừa bãi.
Hổ Tinh Tử quan sát dị trạng nơi này, lỗ tai xù lông hơi hơi động, thấy vòng xoáy khi chảy qua phụ cận Địa Phù liền bắt đầu tiêu tán.
Tựa hồ nghĩ đến điều gì đó, trong mắt Hổ Tinh Tử bất chợt hiện lên quang mang sắc bén, lớn tiếng kêu lên:
- Chết tiệt, trúng kế rồi!
Nói xong, Hổ Tinh Tử vội vội vàng vàng chạy về hướng hải đảo của Trường Sinh giáo.
Ngay khi hắn chạy đi, hắn cũng không biết lúc này trên hải đảo kia có một vệt hồng quang lao ra, bắn hướng về phương hướng đại lục, chỉ chốc lát đã không thấy hình bóng.
Địa Hỏa Ly Cung dưới đáy hải vực.
Lúc này trên Địa Hỏa Tế Đàn, có một nữ nhân thân thể xích lõa đang lơ lửng giữa hai ngọn tử sắc hỏa diễm và thanh sắc hỏa diễm, người này chính là Trường Sinh giáo chủ.
Nhưng quỷ dị chính là, Trường Sinh giáo chủ có vẻ rất hưởng thụ, trong quá trình dung hợp lực lượng của hỏa diễm, nàng đã thu nạp lấy lực lượng quy tắc đó. Lúc này nàng đang hấp nạp lực lượng truyền ra từ trong hai cỗ hỏa diễm.
Nàng thông qua cỗ lực lượng cường đại đó khiến chiếc đuôi của mình hoàn toàn thoái hóa, rốt cục cũng như nguyện sinh ra đôi chân đầy đặn khêu gợi như thường nhân. Dung mạo của nàng vào lúc dó cũng đã sản sinh biến hóa cực đại. Giống như là một vị tiên nữ hư ảo, mỹ lệ động nhân còn mang theo cả một cỗ vị đạo thanh thuần.
Chỉ chốc lát, Trường Sinh giáo chủ sau khi hoàn thành nghi thức liền quát khẽ một tiếng, từ trong hỏa diễm phi thân ra, hai thị nữ lập tức cầm quần áo tiến đến khoác lên người nàng.
Lúc này, một thị nữ nói:
- Giáo chủ, U La Vương các hạ đã không còn kiên nhẫn nữa, hắn muốn xông vào!
- Để hắn vào đi, các ngươi thủ tại chỗ này, nói với hắn bản tọa phải tiêu hó một chút lực lượng mới này, sẽ không làm phiền đến hắn.
Dứt lời, trong đôi mắt Trường Sinh giáo chủ hiện lên một vẻ giảo hoạt, từ một cơ quan trong Địa Tâm Ly Cung rời đi, cũng không quay về hải đảo kia, mà trực tiếp ở dưới đáy biển hướng về phía đại lục lao đi.
U La Vương sau khi tiến vào Địa Hỏa Tế Đàn, thấy Trường Sinh giáo chủ đã không còn ở đó, liền hỏi qua thị nữ.
Thị nữ dựa theo nguyên văn Trường Sinh giáo chủ giao phó chuyển đạt lại cho hắn, U La Vương có chút hoài nghi. Nhưng khi cảm thụ trên tế đàn có hai cỗ hỏa diễm đang dung hợp, lúc này mới thoả mãn gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, liền tung người nhảy lên Địa Hỏa Tế Đàn, bắt đầu thu nạp lực lượng bản nguyên hai cỗ hỏa diễm.
...
Cùng lúc đó, khi Hổ Tinh Tử chạy tới trên hải đảo, hắn quan sát cả tòa hải đảo thì không khỏi sắc mặt đại biến.
Đột nhiên lúc này tâm thần truyền đến một cỗ cảm ứng, sau khi nhận được tin tức, Hổ Tinh Tử cũng không dừng lại, liền lập tức lao đi như lưu tinh hướng về phía đại lục.
Chỉ chốc lát sau khi Hổ Tinh Tử rời đi, trên hải đảo bất chợt lại có một luồng hồng mang xuất hiện.
Khi hồng mang này dừng lại, liền thấy đó chính là nữ tử quỷ dị trong đại điện, lúc này cả người nàng xích lõa, trong tay mang theo một thân thể đệ tử Trường Sinh giáo bị nàng hút chỉ còn da bọc xương. Tên đệ tử này không chịu đựng được quá trình chuyển hóa và hấp thu của nàng, nên đã tinh tẫn thân vong.
Nữ tử này nhìn về phía Hổ Tinh Tử vừa tiêu thất, sinh ra một tiếng gào thét, tựa hồ có chút phẫn nộ cùng không cam lòng, lập tức vất thi thể trong tay sang một bên, hồng mang hiện lên trong con ngươi, lại tiếp tục bắt một đệ tử Trường Sinh giáo trên đảo chuẩn bị tiếp tục chế tạo chủng nhân.
Dị Linh Vương này đã hút khô hơn mười đệ tử Trường Sinh giáo, thế nhưng cơ hội chuyển hóa thành chủng nhân tương đối thấp, cho nên nó mới nổi giận, càng trở nên điên cuồng. Phàm là nam nhân trên đảo đều không chạy trốn khỏi ma trảo của Dị Linh Vương này, chỉ chốc lát nơi này đã trở thành địa ngục, khắp nơi đều là tử thi.
Lúc này, Dị Linh Vương trong lúc điên cuồng hấp thua tinh huyết đã cấp tốc trưởng thành. Nó ném thi thể chuyển hóa thất bại trong tay đi, đôi mắt hồng sắc đột nhiên nhìn về hướng đại lục, nó chuẩn bị đi về phía đại lục để tiếp tục chế tạo chủng nhân.
Oanh!
Ngay khi Dị Linh Vương này muốn hóa thành một đạo lực lượng quy tắc độn quang mà đi, bất chợt có một đạo sấm sét từ trên không trung oanh kích xuống.
Gào gào!
Dị Linh Vương sau khi bị lực lượng sấm sét oanh kích trúng, đột nhiên sinh ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, chuẩn bị đào tẩu.
Oanh!
Lại một sấm sét quang mang theo một đạo luồng điện lam sắc dùng một loại tốc độ mắt thường khó phân biệt lần thứ hai đánh xuống.
Lực lượng trong thiểm điện sấm sét lần này còn mang theo một loại tịnh hóa chi hỏa, trong nháy mắt đã thiêu đốt Dị Linh Vương.
Một cỗ lực lượng phù văn lại tiếp tục đánh xuống, đem nó giam cầm tùy ý để cho tịnh hóa chi hỏa thanh lọc thiêu đốt hầu như không còn, cuối cùng hóa thành một đạo khói xanh, tiêu tán trong thiêu địa.
Trong hư không một bóng người giống như là thuấn di lóe ra, khoảnh khắc đã hạ xuống nơi Dị Linh Vương vừa bị tịnh hóa trên hải đảo.
Người này chính là Vân Thiên Hà từ trong chân không vô tận xuyên toa trở về.
Vân Thiên Hà trông thấy dấu vết Dị Linh Vương sau khi bị tịnh hóa lưu lại, trong tay bắn ra một đoàn hỏa diễm thiêu đốt sạch sẽ những dấu vết đó, mới thấp giọng nói:
- Sau khi bị rút đi lực lượng quy tắc Dị Linh Vương này rất dễ bị bản nguyên chi hỏa tịnh hóa, chứng tỏ căn nguyên của Dị Linh Vương chính là ở trên cỗ lực lượng quy tắc này!
Lúc này đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, không khỏi liếc mắt về phía biển rộng sâu thẳm, trong con ngươi tựa như hỗn độn ở trên mi tâm bất chợt tỏa ra một cỗ quang mang thần bí, không khỏi trầm giọng nói:
- Chỉ còn lại có chưa đến bảy thành lực lượng hỏa bản nguyên, xem ra bản tôn vẫn tới muộn mất một chút!
Dứt lời, thân thể Vân Thiên Hà đột nhiên hóa thành lưu quang, trong nháy mắt liền biến mất bên trong hải vực sâu thẳm.
…..
Địa Hỏa Ly Cung dưới đáy biển, lúc này ở trên Địa Hỏa Tế Đàn, U La Vương chìm đắm trong khoải cảm khi được bao bọc trong lực lượng, hắn cảm giác thấy khi mình thu nạp Địa Tâm Tử Hỏa cùng với Mộc Trung U Hỏa sau khi dung hợp, thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên, đạo âm ảnh bên dưới áo choàng hắc ám của hắn lúc này cũng dần dần trở nên chân thực.
Oanh!
Nhưng mà ngay khi U La Vương chìm đắm trong khoái cảm, bất chợt Địa Hỏa Ly Cung sinh ra một cỗ rung động cường liệt, phảng phất như bị người khác lật ngược lên.
- Chuyện gì xảy ra, các ngươi ra ngoài xem xem, đừng cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy bản tọa!
U La Vương phát hiện tình huống này trong lòng có chút lo lắng, sau khi phân phó hai vị trưởng lão bất tử, liền lần thứ hai chuyên tâm nhanh chóng thu nạp lực lượng bản nguyên.
Nhưng mà ngay khi hai vị trưởng lão bất tử mới rời khỏi Địa Hỏa Tế Đàn chưa tới thời gian một hơi thở, lúc này bất chợt hai tiếng kêu thảm thiết truyền đến, lập tức thân thể hai người như đạn pháo bắn ngược vào đập lên Địa Hỏa Tế Đàn, huyết nhục mơ hồ, không còn chút khí tức nào, sớm đã chết đến không thể chết hơn được nữa!
Ngay sau đó liền thấy Vân Thiên Hà chắp tay phía sau tiến vào Địa Hỏa Tế Đàn, vừa rồi căn bản hắn không xuất thủ, chỉ dùng Tinh Khung Chi Mâu trừng lên nhìn hai người, hai vị trưởng lão bất tử kia không chịu nổi ý chí lực lượng ý chí lực lượng của Tinh Khung Đại Đế, dưới sự trùng kích của tinh thần liền trực tiếp bị chấn vỡ thần hồn tinh phách!
Khi Vân Thiên Hà tiến vào Địa Hỏa Tế Đàn, theo sự ảnh hưởng của ý chí cường đại khiến cho lực lượng bản nguyên hỏa trên Địa Hỏa Tế Đàn bắt đầu rung động, bọn chúng không hề bị U La Vương hấp thu nữa, đồng thời cũng không cần Vân Thiên Hà ra sức, liền đã điên cuồng hướng về phía thân thể Vân Thiên Hà lao tới, thập phần sinh động, tựa như tiểu hài tử tìm được nhà để về.
U La Vương lúc này cảm giác được phần lớn lực lượng hỏa bản nguyên trong nháy mắt trôi đi mất, khi hắn kinh hãi xoay đầu lại thấy Vân Thiên Hà vẫn lẳng lặng đứng ở một bên, cổ lực lượng cường đại kia không ngừng cuồn cuộn hướng về phía người kia, mà người kia cũng tựa như một miếng bọt biển, chỉ trong chốc hát đã thu nạp toàn bộ lực lượng hỏa bản nguyên không còn chút nào.
Thậm chí, vào thời khắc này U La Vương cảm giác được lực lượng bản nguyên mới thu nạp vào trong cơ thể hắn giống như phát sinh phản phệ, điên cuồng trào ra bên ngoài rồi tiếp tục tụ về phía người kia.
Lúc này, đối mặt với ý chí cực kỳ cường đại của Vân Thiên Hà, U La Vương bất chợt sinh ra một cảm giác vô lực. Hắn cảm giác số phận đang trêu đùa hắn, Trường Sinh giáo chủ kia thì chạy trốn được, mà hắn lại gặp phải bất hạnh này!
Đúng lúc này, U La Vương cảm giác có một đại thủ vô hình bất chợt gắt gao nắm lấy hắn trong lòng bàn tay, khiến hắn trở nên hít thở không thông.
Người kia vẫn chưa nhúc nhích chút nào, đây là loại ý chí lực lượng kinh khủng ra sao, chỉ dùng ý chí đã có thể tóm chặt hắn, không cho hắn chút cơ hội phản kháng nào.
Hắn biết, giữa hai người lúc này đã có một khoảng cách quá lớn, hắn ở trong mắt đối phương, chỉ là một con kiến hôi bé nhỏ mà thôi!
Đúng lúc nàym U La Vương cảm giác đối phương tựa hồ muốn mạnh mẽ vạch trần chiếc áo choàng hắc ám từ xưa đến nay chưa từng rời khỏi người hắn, một cơn sợ hãi mãnh liệt dâng lên, khiến hắn không khỏi rống lớn:
- Không được!
Nhưng mà Vân Thiên Hà lúc này trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười nhàn nhạt, nói:
- Đã sớm muốn nhìn chân diện mục của U La Vương dưới lớp áo choàng hắc ám, ngươi rốt cuộc là ai, bản tôn vẫn luôn hiếu kỳ. Hôm nay ngươi đã chạy trời không khỏi nắng, vậy hãy để bản tôn nhìn xem rốt cuộc bộ dáng ngươi ra sao!
Nói xong, một cỗ lực lượng vô hình lao tới, U La Vương không có bất kỳ sự phản kháng nào, kiện áo choàng hắc ám trên người hắn đã phát ra tiếng xé soạt soạt, tựa như xé rách linh hồn hắn vậy, khiến hắn phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Áo choàng hắc ám lúc này đã hóa thành từng mảnh nhỏ, bị Vân Thiên Hà dùng một cỗ lực lượng chí cường mạnh mẽ xé xuống.
Lúc này, sau khi áo choàng xé xuống, rốt cục cũng lộ ra bộ mặt thật sự của U La Vương.
Thế nhưng Vân Thiên Hà sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của U La Vương, lúc này đã nghĩ đến một người, tâm thần đại chấn không khỏi trầm giọng nói:
- Vì sao lại là ngươi?
- Đúng vậy, là ta, ngươi nói không sai, sống hơn một nghìn năm dưới cái bóng ma này, ta gần như đã quên mất mình từng là ai!
Nửa bên mặt U La Vương lúc này đã không có huyết nhục chỉ còn lại có xương trắng lộ ra, tựa như một chiếc khô lâu, thập phần kinh khủng. Mà nửa bên kia, thì lại giống với thường nhân. Kể cả thân thể của hắn cũng y như thế, khiến cho hắn tựa như một vong linh vừa mới từ địa ngục đi ra.
Ánh mắt của hắn đã không còn là ánh mắt của nhân loại bình thường, mà là một ánh mắt phóng ra u mang âm trầm, có vài phần trống rỗng, bên trong huyền phù một khối ngọc lưu ly như ngân sắc.
Trông thấy khuôn mặt người không người quỷ không quỷ, thanh âm của Vân Thiên Hà trở nên âm lãnh, nói:
- Trách không được Liên Tinh lại nguyện ý sinh con cho ngươi, trách không được nàng dùng cái chết để khuyên can ngươi, tất cả khó hiểu của chuyện này đều là ở đây. Nguyên bản nàng biết ngươi là ai, nhưng nàng lại giấu diếm bí mật này với thế nhân, giấu diếm ta. Nàng nắm giữ bí mật này, sống trong thống khổ, cảm thấy hổ thẹn, cho nên nàng mới lựa chọn cái chết, nàng vẫn yêu ngươi, có thể nàng cho rằng sau khi nàng chết đi, sẽ có thể tiếp tục ở cùng một chỗ với ngươi!
Ngươi lại đem nàng đánh rớt vào U Tuyền Huyết Hà, cũng không phải bởi vì phẫn nộ, mà là bởi vì ngươi cảm thấy hổ thẹn, chỉ có nàng đẩy vào U Tuyền Huyết Hà thì nàng mới có khả năng sống lại. Cho nên ngươi vẫn trăm phương nghìn kế mở ra U Tuyền Huyết Hà. Ngươi cùng với Liên Ngân La vốn là cừu địch, thế nhưng lại hợp tác với hắn, tru sát một người vốn là bằng hữu tri kỷ của ngươi. Ngươi lừa gạt thế nhân, lừa dối những nữ tử đáng thương từng yêu ngươi, làm tất cả những chuyện này đến tột cùng là vì sao, vì sao sau khi ngươi chết đi, lại còn dùng phương pháp này bí mật sống lại, còn làm ra hoàng loạt những việc tà ác như vậy, Nam Quang Tử Anh, ngươi nói cho ta biết, là vì sao?
Thân phận chân chính của U La Vương dĩ nhiên lại là người từng được nhiều nữ nhân yêu thương, là đồ đệ của Vân Ly Huyền Thiên, là một đời Tinh Mệnh Chi Nhân, lưu lại Tinh Khung Bí Sách, sáng lập Tinh Tông, là một nam nhân tràn ngập màu sắc truyền kỳ, thế gian lưu truyền là bị thiên phạt hủy diệt, nhưng thực ra bị người bán đứng, bị Tinh Tổ giết chết, Nam Quang Tử Anh.
Cho dù Vân Thiên Hà thông hiểu tạo hóa, hắn cũng không dự liệu được số phận lại kỳ quái như vậy.
Nghe thấy chất vấn của Vân Thiên Hà, U La Vương chỉ thản nhiên nói:
- tất cả kiếp trước, sớm đã hôi phi yên diệt trong khoảnh khắc ta chết đi rồi, tà ác đã tẩy rửa toàn bộ cảm tình cùng với ký ức của ta. Ta có thể tiếp tục dùng phương thức này sống lại, đó chính là do Âm Ảnh này tạo ra, bất luận chuyện gì ta làm, đều là do Âm Ảnh này chỉ đạo. Ta không thể vi phạm bất kỳ điều gì, ta phải thả ra Âm Ảnh chi chủ, phải tuân theo chít hướng rộng lớn của hắn, vì hắn chế tạo một thế giới tử vong chân chính chứ không phải cái thế giới Vong tộc Dị Linh dơ bẩn này.
Vân Thiên Hà hơi động dung, nói:
- Âm Ảnh chi chủ mà ngươi nói, có phải chính là vị Thiên Tru Giả Ám Ảnh tộc từng bị Thiên Thù Ngự Giả đánh rớt xuống Huyết Y Địa Ngục, còn sử dụng cả U Tuyền Huyết Hà để trấn áp?
U La Vương đột nhiên cười ha ha nói:
- thuật sĩ của Anh Ảnh tộc, vốn là sứ giả tử vong, bọn họ thông linh, bọn họ có thể chạm tới được phiến lĩnh vực thần bí mà mọi sinh linh không chạm tới được. Thế nhưng họ lại không được bất kỳ chủng tộc nào bao dung, cho rằng bọn họ là chủng tộc mang đến tử vong và tai nạn, cho nên họ mới bị diệt tộc.
Thế nhưng hàng vạn hàng nghìn loại sinh linh trên thế gian này, mỗi một loại tồn tại đều có giá trị của nó, ta từ Nhân tộc bị chuyển hóa thành sứ giả tử vong của Ám Ảnh bộ tộc, khi ta biết rõ được đoạn lịch sử sỉ nhục của bọn họ, khi ta hiểu được di chí vĩ đai của Âm Ảnh chi chủ, ta đã cam tâm làm tộc nhân của Ám Ảnh tộc.
- Sở dĩ ngươi trăm phương nghìn kế muốn thả ra Âm Ảnh chi chủ, là muốn thế giới này biến thành một thế giới tử vong chân chính thuộc về sự thống trị của các ngươi không?
- Không sai, bởi vì Âm Ảnh chi chủ có một mối cừu hận không thể tiêu tán, hắn bị đánh rớt xuống Huyết U Địa Ngục chịu mọi khổ sở, hắn mang theo oan khuất cùng với oán hận, mang theo sự phẫn nộ cừu thị với tất cả các chủng tộc. Cho nên hắn muốn đem sự phẫn nộ này hóa thành bóng ma của hắn, đem toàn bộ thế giới này bao trùm dưới bóng ma đó, khiến cho họ cảm thụ khuất nhục cùng với khổ sở mà hắn đã từng phải chịu!
- Các ngươi không có cơ hội đâu, bản tôn cho ngươi một cơ hội để biện bạch, nhưng sẽ không cho các ngươi cơ hội tiếp tục làm ác. Nhận lấy sự trừng phạt đi!
- Ha ha, ta cảm thụ được lực lượng của Âm Ảnh chi chủ rồi, hắn sắp đi ra rồi, ha ha ha...
Trong tiếng cười lớn điên cuồng của U La Vương, Vân Thiên Hà nhíu mày, cũng cảm giác được một điềm báo không rõ
Oanh!
Nhưng hắn vẫn vô tình dẫn xuống sấm sét cùng với lực lượng bản nguyên chi hỏa, oanh kích trên người U La Vương, triệt để tịnh hóa hắn.
U La Vương tiêu vong từ đó.
Ngay sau đó, cuồng phong nổi lên, sóng biển thét gầm, ầm ầm đập vào bờ hòn đảo.
Nơi nào đó sâu trong biển rộng, một vòng xoáy to lớn không gì sánh được dần dần hình thành, đại lượng sinh vật trong lòng biển bị vòng xoáy cuốn đi, thậm chí còn có một số hòn đảo nhỏ đơn độc cũng bị vòng xoáy cự đại này hút theo không còn bóng dáng.
Vòng xoáy này dần dần hướng về phía cửa phong ấn nơi hải vực do Địa Phù trấn áp, khiến cho toàn cô đảo Địa Phù bắt đầu xuất hiện hiện tượng rung động.
Đúng lúc này, nơi vòng xoáy kia đi qua, một trận ba động vặn vẹo truyền đến, ngay sau đó liền thấy thân ảnh Hổ Tinh Tử xuất hiện tại nơi vòng xoáy vừa tàn phá bừa bãi.
Hổ Tinh Tử quan sát dị trạng nơi này, lỗ tai xù lông hơi hơi động, thấy vòng xoáy khi chảy qua phụ cận Địa Phù liền bắt đầu tiêu tán.
Tựa hồ nghĩ đến điều gì đó, trong mắt Hổ Tinh Tử bất chợt hiện lên quang mang sắc bén, lớn tiếng kêu lên:
- Chết tiệt, trúng kế rồi!
Nói xong, Hổ Tinh Tử vội vội vàng vàng chạy về hướng hải đảo của Trường Sinh giáo.
Ngay khi hắn chạy đi, hắn cũng không biết lúc này trên hải đảo kia có một vệt hồng quang lao ra, bắn hướng về phương hướng đại lục, chỉ chốc lát đã không thấy hình bóng.
Địa Hỏa Ly Cung dưới đáy hải vực.
Lúc này trên Địa Hỏa Tế Đàn, có một nữ nhân thân thể xích lõa đang lơ lửng giữa hai ngọn tử sắc hỏa diễm và thanh sắc hỏa diễm, người này chính là Trường Sinh giáo chủ.
Nhưng quỷ dị chính là, Trường Sinh giáo chủ có vẻ rất hưởng thụ, trong quá trình dung hợp lực lượng của hỏa diễm, nàng đã thu nạp lấy lực lượng quy tắc đó. Lúc này nàng đang hấp nạp lực lượng truyền ra từ trong hai cỗ hỏa diễm.
Nàng thông qua cỗ lực lượng cường đại đó khiến chiếc đuôi của mình hoàn toàn thoái hóa, rốt cục cũng như nguyện sinh ra đôi chân đầy đặn khêu gợi như thường nhân. Dung mạo của nàng vào lúc dó cũng đã sản sinh biến hóa cực đại. Giống như là một vị tiên nữ hư ảo, mỹ lệ động nhân còn mang theo cả một cỗ vị đạo thanh thuần.
Chỉ chốc lát, Trường Sinh giáo chủ sau khi hoàn thành nghi thức liền quát khẽ một tiếng, từ trong hỏa diễm phi thân ra, hai thị nữ lập tức cầm quần áo tiến đến khoác lên người nàng.
Lúc này, một thị nữ nói:
- Giáo chủ, U La Vương các hạ đã không còn kiên nhẫn nữa, hắn muốn xông vào!
- Để hắn vào đi, các ngươi thủ tại chỗ này, nói với hắn bản tọa phải tiêu hó một chút lực lượng mới này, sẽ không làm phiền đến hắn.
Dứt lời, trong đôi mắt Trường Sinh giáo chủ hiện lên một vẻ giảo hoạt, từ một cơ quan trong Địa Tâm Ly Cung rời đi, cũng không quay về hải đảo kia, mà trực tiếp ở dưới đáy biển hướng về phía đại lục lao đi.
U La Vương sau khi tiến vào Địa Hỏa Tế Đàn, thấy Trường Sinh giáo chủ đã không còn ở đó, liền hỏi qua thị nữ.
Thị nữ dựa theo nguyên văn Trường Sinh giáo chủ giao phó chuyển đạt lại cho hắn, U La Vương có chút hoài nghi. Nhưng khi cảm thụ trên tế đàn có hai cỗ hỏa diễm đang dung hợp, lúc này mới thoả mãn gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, liền tung người nhảy lên Địa Hỏa Tế Đàn, bắt đầu thu nạp lực lượng bản nguyên hai cỗ hỏa diễm.
...
Cùng lúc đó, khi Hổ Tinh Tử chạy tới trên hải đảo, hắn quan sát cả tòa hải đảo thì không khỏi sắc mặt đại biến.
Đột nhiên lúc này tâm thần truyền đến một cỗ cảm ứng, sau khi nhận được tin tức, Hổ Tinh Tử cũng không dừng lại, liền lập tức lao đi như lưu tinh hướng về phía đại lục.
Chỉ chốc lát sau khi Hổ Tinh Tử rời đi, trên hải đảo bất chợt lại có một luồng hồng mang xuất hiện.
Khi hồng mang này dừng lại, liền thấy đó chính là nữ tử quỷ dị trong đại điện, lúc này cả người nàng xích lõa, trong tay mang theo một thân thể đệ tử Trường Sinh giáo bị nàng hút chỉ còn da bọc xương. Tên đệ tử này không chịu đựng được quá trình chuyển hóa và hấp thu của nàng, nên đã tinh tẫn thân vong.
Nữ tử này nhìn về phía Hổ Tinh Tử vừa tiêu thất, sinh ra một tiếng gào thét, tựa hồ có chút phẫn nộ cùng không cam lòng, lập tức vất thi thể trong tay sang một bên, hồng mang hiện lên trong con ngươi, lại tiếp tục bắt một đệ tử Trường Sinh giáo trên đảo chuẩn bị tiếp tục chế tạo chủng nhân.
Dị Linh Vương này đã hút khô hơn mười đệ tử Trường Sinh giáo, thế nhưng cơ hội chuyển hóa thành chủng nhân tương đối thấp, cho nên nó mới nổi giận, càng trở nên điên cuồng. Phàm là nam nhân trên đảo đều không chạy trốn khỏi ma trảo của Dị Linh Vương này, chỉ chốc lát nơi này đã trở thành địa ngục, khắp nơi đều là tử thi.
Lúc này, Dị Linh Vương trong lúc điên cuồng hấp thua tinh huyết đã cấp tốc trưởng thành. Nó ném thi thể chuyển hóa thất bại trong tay đi, đôi mắt hồng sắc đột nhiên nhìn về hướng đại lục, nó chuẩn bị đi về phía đại lục để tiếp tục chế tạo chủng nhân.
Oanh!
Ngay khi Dị Linh Vương này muốn hóa thành một đạo lực lượng quy tắc độn quang mà đi, bất chợt có một đạo sấm sét từ trên không trung oanh kích xuống.
Gào gào!
Dị Linh Vương sau khi bị lực lượng sấm sét oanh kích trúng, đột nhiên sinh ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, chuẩn bị đào tẩu.
Oanh!
Lại một sấm sét quang mang theo một đạo luồng điện lam sắc dùng một loại tốc độ mắt thường khó phân biệt lần thứ hai đánh xuống.
Lực lượng trong thiểm điện sấm sét lần này còn mang theo một loại tịnh hóa chi hỏa, trong nháy mắt đã thiêu đốt Dị Linh Vương.
Một cỗ lực lượng phù văn lại tiếp tục đánh xuống, đem nó giam cầm tùy ý để cho tịnh hóa chi hỏa thanh lọc thiêu đốt hầu như không còn, cuối cùng hóa thành một đạo khói xanh, tiêu tán trong thiêu địa.
Trong hư không một bóng người giống như là thuấn di lóe ra, khoảnh khắc đã hạ xuống nơi Dị Linh Vương vừa bị tịnh hóa trên hải đảo.
Người này chính là Vân Thiên Hà từ trong chân không vô tận xuyên toa trở về.
Vân Thiên Hà trông thấy dấu vết Dị Linh Vương sau khi bị tịnh hóa lưu lại, trong tay bắn ra một đoàn hỏa diễm thiêu đốt sạch sẽ những dấu vết đó, mới thấp giọng nói:
- Sau khi bị rút đi lực lượng quy tắc Dị Linh Vương này rất dễ bị bản nguyên chi hỏa tịnh hóa, chứng tỏ căn nguyên của Dị Linh Vương chính là ở trên cỗ lực lượng quy tắc này!
Lúc này đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, không khỏi liếc mắt về phía biển rộng sâu thẳm, trong con ngươi tựa như hỗn độn ở trên mi tâm bất chợt tỏa ra một cỗ quang mang thần bí, không khỏi trầm giọng nói:
- Chỉ còn lại có chưa đến bảy thành lực lượng hỏa bản nguyên, xem ra bản tôn vẫn tới muộn mất một chút!
Dứt lời, thân thể Vân Thiên Hà đột nhiên hóa thành lưu quang, trong nháy mắt liền biến mất bên trong hải vực sâu thẳm.
…..
Địa Hỏa Ly Cung dưới đáy biển, lúc này ở trên Địa Hỏa Tế Đàn, U La Vương chìm đắm trong khoải cảm khi được bao bọc trong lực lượng, hắn cảm giác thấy khi mình thu nạp Địa Tâm Tử Hỏa cùng với Mộc Trung U Hỏa sau khi dung hợp, thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên, đạo âm ảnh bên dưới áo choàng hắc ám của hắn lúc này cũng dần dần trở nên chân thực.
Oanh!
Nhưng mà ngay khi U La Vương chìm đắm trong khoái cảm, bất chợt Địa Hỏa Ly Cung sinh ra một cỗ rung động cường liệt, phảng phất như bị người khác lật ngược lên.
- Chuyện gì xảy ra, các ngươi ra ngoài xem xem, đừng cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy bản tọa!
U La Vương phát hiện tình huống này trong lòng có chút lo lắng, sau khi phân phó hai vị trưởng lão bất tử, liền lần thứ hai chuyên tâm nhanh chóng thu nạp lực lượng bản nguyên.
Nhưng mà ngay khi hai vị trưởng lão bất tử mới rời khỏi Địa Hỏa Tế Đàn chưa tới thời gian một hơi thở, lúc này bất chợt hai tiếng kêu thảm thiết truyền đến, lập tức thân thể hai người như đạn pháo bắn ngược vào đập lên Địa Hỏa Tế Đàn, huyết nhục mơ hồ, không còn chút khí tức nào, sớm đã chết đến không thể chết hơn được nữa!
Ngay sau đó liền thấy Vân Thiên Hà chắp tay phía sau tiến vào Địa Hỏa Tế Đàn, vừa rồi căn bản hắn không xuất thủ, chỉ dùng Tinh Khung Chi Mâu trừng lên nhìn hai người, hai vị trưởng lão bất tử kia không chịu nổi ý chí lực lượng ý chí lực lượng của Tinh Khung Đại Đế, dưới sự trùng kích của tinh thần liền trực tiếp bị chấn vỡ thần hồn tinh phách!
Khi Vân Thiên Hà tiến vào Địa Hỏa Tế Đàn, theo sự ảnh hưởng của ý chí cường đại khiến cho lực lượng bản nguyên hỏa trên Địa Hỏa Tế Đàn bắt đầu rung động, bọn chúng không hề bị U La Vương hấp thu nữa, đồng thời cũng không cần Vân Thiên Hà ra sức, liền đã điên cuồng hướng về phía thân thể Vân Thiên Hà lao tới, thập phần sinh động, tựa như tiểu hài tử tìm được nhà để về.
U La Vương lúc này cảm giác được phần lớn lực lượng hỏa bản nguyên trong nháy mắt trôi đi mất, khi hắn kinh hãi xoay đầu lại thấy Vân Thiên Hà vẫn lẳng lặng đứng ở một bên, cổ lực lượng cường đại kia không ngừng cuồn cuộn hướng về phía người kia, mà người kia cũng tựa như một miếng bọt biển, chỉ trong chốc hát đã thu nạp toàn bộ lực lượng hỏa bản nguyên không còn chút nào.
Thậm chí, vào thời khắc này U La Vương cảm giác được lực lượng bản nguyên mới thu nạp vào trong cơ thể hắn giống như phát sinh phản phệ, điên cuồng trào ra bên ngoài rồi tiếp tục tụ về phía người kia.
Lúc này, đối mặt với ý chí cực kỳ cường đại của Vân Thiên Hà, U La Vương bất chợt sinh ra một cảm giác vô lực. Hắn cảm giác số phận đang trêu đùa hắn, Trường Sinh giáo chủ kia thì chạy trốn được, mà hắn lại gặp phải bất hạnh này!
Đúng lúc này, U La Vương cảm giác có một đại thủ vô hình bất chợt gắt gao nắm lấy hắn trong lòng bàn tay, khiến hắn trở nên hít thở không thông.
Người kia vẫn chưa nhúc nhích chút nào, đây là loại ý chí lực lượng kinh khủng ra sao, chỉ dùng ý chí đã có thể tóm chặt hắn, không cho hắn chút cơ hội phản kháng nào.
Hắn biết, giữa hai người lúc này đã có một khoảng cách quá lớn, hắn ở trong mắt đối phương, chỉ là một con kiến hôi bé nhỏ mà thôi!
Đúng lúc nàym U La Vương cảm giác đối phương tựa hồ muốn mạnh mẽ vạch trần chiếc áo choàng hắc ám từ xưa đến nay chưa từng rời khỏi người hắn, một cơn sợ hãi mãnh liệt dâng lên, khiến hắn không khỏi rống lớn:
- Không được!
Nhưng mà Vân Thiên Hà lúc này trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười nhàn nhạt, nói:
- Đã sớm muốn nhìn chân diện mục của U La Vương dưới lớp áo choàng hắc ám, ngươi rốt cuộc là ai, bản tôn vẫn luôn hiếu kỳ. Hôm nay ngươi đã chạy trời không khỏi nắng, vậy hãy để bản tôn nhìn xem rốt cuộc bộ dáng ngươi ra sao!
Nói xong, một cỗ lực lượng vô hình lao tới, U La Vương không có bất kỳ sự phản kháng nào, kiện áo choàng hắc ám trên người hắn đã phát ra tiếng xé soạt soạt, tựa như xé rách linh hồn hắn vậy, khiến hắn phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Áo choàng hắc ám lúc này đã hóa thành từng mảnh nhỏ, bị Vân Thiên Hà dùng một cỗ lực lượng chí cường mạnh mẽ xé xuống.
Lúc này, sau khi áo choàng xé xuống, rốt cục cũng lộ ra bộ mặt thật sự của U La Vương.
Thế nhưng Vân Thiên Hà sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của U La Vương, lúc này đã nghĩ đến một người, tâm thần đại chấn không khỏi trầm giọng nói:
- Vì sao lại là ngươi?
- Đúng vậy, là ta, ngươi nói không sai, sống hơn một nghìn năm dưới cái bóng ma này, ta gần như đã quên mất mình từng là ai!
Nửa bên mặt U La Vương lúc này đã không có huyết nhục chỉ còn lại có xương trắng lộ ra, tựa như một chiếc khô lâu, thập phần kinh khủng. Mà nửa bên kia, thì lại giống với thường nhân. Kể cả thân thể của hắn cũng y như thế, khiến cho hắn tựa như một vong linh vừa mới từ địa ngục đi ra.
Ánh mắt của hắn đã không còn là ánh mắt của nhân loại bình thường, mà là một ánh mắt phóng ra u mang âm trầm, có vài phần trống rỗng, bên trong huyền phù một khối ngọc lưu ly như ngân sắc.
Trông thấy khuôn mặt người không người quỷ không quỷ, thanh âm của Vân Thiên Hà trở nên âm lãnh, nói:
- Trách không được Liên Tinh lại nguyện ý sinh con cho ngươi, trách không được nàng dùng cái chết để khuyên can ngươi, tất cả khó hiểu của chuyện này đều là ở đây. Nguyên bản nàng biết ngươi là ai, nhưng nàng lại giấu diếm bí mật này với thế nhân, giấu diếm ta. Nàng nắm giữ bí mật này, sống trong thống khổ, cảm thấy hổ thẹn, cho nên nàng mới lựa chọn cái chết, nàng vẫn yêu ngươi, có thể nàng cho rằng sau khi nàng chết đi, sẽ có thể tiếp tục ở cùng một chỗ với ngươi!
Ngươi lại đem nàng đánh rớt vào U Tuyền Huyết Hà, cũng không phải bởi vì phẫn nộ, mà là bởi vì ngươi cảm thấy hổ thẹn, chỉ có nàng đẩy vào U Tuyền Huyết Hà thì nàng mới có khả năng sống lại. Cho nên ngươi vẫn trăm phương nghìn kế mở ra U Tuyền Huyết Hà. Ngươi cùng với Liên Ngân La vốn là cừu địch, thế nhưng lại hợp tác với hắn, tru sát một người vốn là bằng hữu tri kỷ của ngươi. Ngươi lừa gạt thế nhân, lừa dối những nữ tử đáng thương từng yêu ngươi, làm tất cả những chuyện này đến tột cùng là vì sao, vì sao sau khi ngươi chết đi, lại còn dùng phương pháp này bí mật sống lại, còn làm ra hoàng loạt những việc tà ác như vậy, Nam Quang Tử Anh, ngươi nói cho ta biết, là vì sao?
Thân phận chân chính của U La Vương dĩ nhiên lại là người từng được nhiều nữ nhân yêu thương, là đồ đệ của Vân Ly Huyền Thiên, là một đời Tinh Mệnh Chi Nhân, lưu lại Tinh Khung Bí Sách, sáng lập Tinh Tông, là một nam nhân tràn ngập màu sắc truyền kỳ, thế gian lưu truyền là bị thiên phạt hủy diệt, nhưng thực ra bị người bán đứng, bị Tinh Tổ giết chết, Nam Quang Tử Anh.
Cho dù Vân Thiên Hà thông hiểu tạo hóa, hắn cũng không dự liệu được số phận lại kỳ quái như vậy.
Nghe thấy chất vấn của Vân Thiên Hà, U La Vương chỉ thản nhiên nói:
- tất cả kiếp trước, sớm đã hôi phi yên diệt trong khoảnh khắc ta chết đi rồi, tà ác đã tẩy rửa toàn bộ cảm tình cùng với ký ức của ta. Ta có thể tiếp tục dùng phương thức này sống lại, đó chính là do Âm Ảnh này tạo ra, bất luận chuyện gì ta làm, đều là do Âm Ảnh này chỉ đạo. Ta không thể vi phạm bất kỳ điều gì, ta phải thả ra Âm Ảnh chi chủ, phải tuân theo chít hướng rộng lớn của hắn, vì hắn chế tạo một thế giới tử vong chân chính chứ không phải cái thế giới Vong tộc Dị Linh dơ bẩn này.
Vân Thiên Hà hơi động dung, nói:
- Âm Ảnh chi chủ mà ngươi nói, có phải chính là vị Thiên Tru Giả Ám Ảnh tộc từng bị Thiên Thù Ngự Giả đánh rớt xuống Huyết Y Địa Ngục, còn sử dụng cả U Tuyền Huyết Hà để trấn áp?
U La Vương đột nhiên cười ha ha nói:
- thuật sĩ của Anh Ảnh tộc, vốn là sứ giả tử vong, bọn họ thông linh, bọn họ có thể chạm tới được phiến lĩnh vực thần bí mà mọi sinh linh không chạm tới được. Thế nhưng họ lại không được bất kỳ chủng tộc nào bao dung, cho rằng bọn họ là chủng tộc mang đến tử vong và tai nạn, cho nên họ mới bị diệt tộc.
Thế nhưng hàng vạn hàng nghìn loại sinh linh trên thế gian này, mỗi một loại tồn tại đều có giá trị của nó, ta từ Nhân tộc bị chuyển hóa thành sứ giả tử vong của Ám Ảnh bộ tộc, khi ta biết rõ được đoạn lịch sử sỉ nhục của bọn họ, khi ta hiểu được di chí vĩ đai của Âm Ảnh chi chủ, ta đã cam tâm làm tộc nhân của Ám Ảnh tộc.
- Sở dĩ ngươi trăm phương nghìn kế muốn thả ra Âm Ảnh chi chủ, là muốn thế giới này biến thành một thế giới tử vong chân chính thuộc về sự thống trị của các ngươi không?
- Không sai, bởi vì Âm Ảnh chi chủ có một mối cừu hận không thể tiêu tán, hắn bị đánh rớt xuống Huyết U Địa Ngục chịu mọi khổ sở, hắn mang theo oan khuất cùng với oán hận, mang theo sự phẫn nộ cừu thị với tất cả các chủng tộc. Cho nên hắn muốn đem sự phẫn nộ này hóa thành bóng ma của hắn, đem toàn bộ thế giới này bao trùm dưới bóng ma đó, khiến cho họ cảm thụ khuất nhục cùng với khổ sở mà hắn đã từng phải chịu!
- Các ngươi không có cơ hội đâu, bản tôn cho ngươi một cơ hội để biện bạch, nhưng sẽ không cho các ngươi cơ hội tiếp tục làm ác. Nhận lấy sự trừng phạt đi!
- Ha ha, ta cảm thụ được lực lượng của Âm Ảnh chi chủ rồi, hắn sắp đi ra rồi, ha ha ha...
Trong tiếng cười lớn điên cuồng của U La Vương, Vân Thiên Hà nhíu mày, cũng cảm giác được một điềm báo không rõ
Oanh!
Nhưng hắn vẫn vô tình dẫn xuống sấm sét cùng với lực lượng bản nguyên chi hỏa, oanh kích trên người U La Vương, triệt để tịnh hóa hắn.
U La Vương tiêu vong từ đó.
Bình luận facebook