Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 18 DẤU VẾT SAU CUỘC TÌNH ÁI
CHƯƠNG 18: DẤU VẾT SAU CUỘC TÌNH ÁI
Hắn vội vã kéo khóa quần, ưỡn người đâm tới.
"Ưm..." Tiếng rên rỉ vì khoái cảm buột khỏi miệng cô. Quách Thanh Tú lúc này đã chết mê chết mệt, lạc lối bên dưới thân thể của Lâm Việt Thịnh.
Lâm Việt Thịnh là một người đàn ông tinh lực dư thừa, cơ bắp trên cơ thể rất rắn chắc, vô cùng mạnh mẽ. Nhất là chỗ cơ bụng với từng khối cơ ghép thành sáu múi, cực kỳ hoàn mỹ. Cơ thể gợi cảm này, chắc các người mẫu hàng đầu cũng chỉ đến thế thôi.
Sau khi cao trào qua đi, Quách Thanh Tú thấy toàn thân bủn rủn và bải hoải. Lâm Việt Thịnh bế cô đi về phía phòng tắm. Chiếc bồn tắm xa hoa hình bầu dục thả đầy hoa oải hương, Quách Thanh Tú ngâm mình trong làn nước ấm áp, cảm giác mệt mỏi bỗng chốc bay biến hết.
Ánh mắt của Lâm Việt Thịnh từ đầu đến cuối dính chặt trên làn da mịn màng của Quách Thanh Tú, cảm giác trên lòng bàn tay vô cùng đàn hồi, trơn mịn như tơ lụa. Khóe miệng của cô dường như hơi sưng do bị hôn quá nhiều, đôi mắt mở hé tràn ngập cảm giác mê hoặc.
Máu nóng trong người Lâm Việt Thịnh bắt đầu cuồn cuộn lên, hắn túm lấy cánh tay nhỏ nhắn của cô, gác nó lên thành bồn tắm, hắn ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô, bắt đầu từ từ xâm phạm từ đằng sau. Kích thích mãnh liệt và khoái cảm như thủy triều ập đến khiến Quách Thanh Tú rơi vào trạng thái trên đỉnh.
Trải qua nhiều lần được Lâm Việt Thịnh dạy dỗ, cơ thể cô đã không còn bài xích và cứng ngắc như trước nữa, khiến hắn càng dễ dàng ra vào hơn. Lần này cô hoàn toàn bị hắn làm đến mức hai chân run lẩy bẩy, sức lực kiệt quệ mà ngủ thiếp đi.
Khi Quách Thanh Tú tỉnh dậy từ cơn mơ màng, dường như cô đang nằm trong một vòng tay ấm áp. Hắn cuốn cô vào lòng mình một cách ngang ngược, chân dài kẹp lấy đôi chân mảnh khảnh của cô. Quách Thanh Tú cảm thấy giữa hai chân mình không còn cảm giác dính dớp, xem ra chắc hẳn hắn đã giúp cô rửa ráy, không vì lí do gì, trái tim cô bỗng có những cảm giác lạ thường.
Không, không thể nào có cảm giác đó với hắn, chắc chắn không phải do hắn làm đâu. Ngườii đàn ông lòng lang dạ sói này không thể nào đối xử tốt với phụ nữ được, chắc chắn là Dì Nguyễn làm, mình không nên tiếp tục nằm ở đây.
Lâm Việt Thịnh vẫn còn đang ngủ say, không thể không thừa nhận, người đàn ông này tuấn tú đến mức quỷ thần đều căm hận. Khuôn mặt với những đường nét rõ ràng, sống mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng, lông mi vừa rậm vừa cong vừa dài, phủ thành một cái bóng nhỏ dưới mi mắt.
Chỉ có điều đôi lông mày kia quá sắc bén, khiến cả khuôn mặt trông có vẻ vô cùng tàn độc. Cô căm ghét dáng vẻ kiêu ngạo của hắn, không có một chút nhân tính nào. Sợ làm phiền đến hắn, cô nhẹ nhàng rút người ra, nhảy xuống giường, nhanh chóng mặc lại quần bò, cầm áo trên tay, định tròng qua đầu. Đột nhiên từ sau lưng mọc ra một đôi tay vô cùng ngang ngược bóp lấy bộ ngực đầy đặn của cô, gian xảo vê nắn.
"Muốn trốn hả?" Giọng nói vô cùng độc ác.
Cơ thể Quách Thanh Tú cứng đờ: "Anh không nói phải ở lại qua đêm mà, hơn nữa, nếu như cả đêm tôi không về, sợ rằng bác Tăngi sẽ sinh nghi..."
"Phụt!" Lâm Việt Thịnh cười châm biếm. Ông bác tham tiền của cô chỉ hận không thể bắt cô trèo lên giường của đàn ông, còn quan tâm gì đến chuyện cô có về nhà hay không, chỉ cần có tiền, ông ta không nhận người thân. Đúng là một người phụ nữ ngu xuẩn, đầu óc bã đậu.
"Ở lại với tôi đêm nay, ngày mai tôi ở bệnh viện với cô cả ngày."
Quách Thanh Tú mừng rỡ quay phắt lại: "Thật chứ!"
Lâm Việt Thịnh đột nhiên rất muốn tát mình một cái, mẹ kiếp, từ bao giờ mà hắn sa sút đến độ phải cầu xin phụ nữ ở lại với mình thế? Lẽ nào Lâm Việt Thịnh này lưu lạc đến mức độ phụ nữ không cần nữa hả? Không được, không thể như thế được.
Lâm Việt Thịnh lập tức cứng đờ mặt, u ám nói: "Giả đấy, cô cút ngay cho tôi!"
Khóe miệng Quách Thanh Tú giật giật, lập tức đẩy tay hắn ra, mặc áo vào, quay người đi không hề lưu luyến, bước nhanh ra khỏi phòng.
Hắn vội vã kéo khóa quần, ưỡn người đâm tới.
"Ưm..." Tiếng rên rỉ vì khoái cảm buột khỏi miệng cô. Quách Thanh Tú lúc này đã chết mê chết mệt, lạc lối bên dưới thân thể của Lâm Việt Thịnh.
Lâm Việt Thịnh là một người đàn ông tinh lực dư thừa, cơ bắp trên cơ thể rất rắn chắc, vô cùng mạnh mẽ. Nhất là chỗ cơ bụng với từng khối cơ ghép thành sáu múi, cực kỳ hoàn mỹ. Cơ thể gợi cảm này, chắc các người mẫu hàng đầu cũng chỉ đến thế thôi.
Sau khi cao trào qua đi, Quách Thanh Tú thấy toàn thân bủn rủn và bải hoải. Lâm Việt Thịnh bế cô đi về phía phòng tắm. Chiếc bồn tắm xa hoa hình bầu dục thả đầy hoa oải hương, Quách Thanh Tú ngâm mình trong làn nước ấm áp, cảm giác mệt mỏi bỗng chốc bay biến hết.
Ánh mắt của Lâm Việt Thịnh từ đầu đến cuối dính chặt trên làn da mịn màng của Quách Thanh Tú, cảm giác trên lòng bàn tay vô cùng đàn hồi, trơn mịn như tơ lụa. Khóe miệng của cô dường như hơi sưng do bị hôn quá nhiều, đôi mắt mở hé tràn ngập cảm giác mê hoặc.
Máu nóng trong người Lâm Việt Thịnh bắt đầu cuồn cuộn lên, hắn túm lấy cánh tay nhỏ nhắn của cô, gác nó lên thành bồn tắm, hắn ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô, bắt đầu từ từ xâm phạm từ đằng sau. Kích thích mãnh liệt và khoái cảm như thủy triều ập đến khiến Quách Thanh Tú rơi vào trạng thái trên đỉnh.
Trải qua nhiều lần được Lâm Việt Thịnh dạy dỗ, cơ thể cô đã không còn bài xích và cứng ngắc như trước nữa, khiến hắn càng dễ dàng ra vào hơn. Lần này cô hoàn toàn bị hắn làm đến mức hai chân run lẩy bẩy, sức lực kiệt quệ mà ngủ thiếp đi.
Khi Quách Thanh Tú tỉnh dậy từ cơn mơ màng, dường như cô đang nằm trong một vòng tay ấm áp. Hắn cuốn cô vào lòng mình một cách ngang ngược, chân dài kẹp lấy đôi chân mảnh khảnh của cô. Quách Thanh Tú cảm thấy giữa hai chân mình không còn cảm giác dính dớp, xem ra chắc hẳn hắn đã giúp cô rửa ráy, không vì lí do gì, trái tim cô bỗng có những cảm giác lạ thường.
Không, không thể nào có cảm giác đó với hắn, chắc chắn không phải do hắn làm đâu. Ngườii đàn ông lòng lang dạ sói này không thể nào đối xử tốt với phụ nữ được, chắc chắn là Dì Nguyễn làm, mình không nên tiếp tục nằm ở đây.
Lâm Việt Thịnh vẫn còn đang ngủ say, không thể không thừa nhận, người đàn ông này tuấn tú đến mức quỷ thần đều căm hận. Khuôn mặt với những đường nét rõ ràng, sống mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng, lông mi vừa rậm vừa cong vừa dài, phủ thành một cái bóng nhỏ dưới mi mắt.
Chỉ có điều đôi lông mày kia quá sắc bén, khiến cả khuôn mặt trông có vẻ vô cùng tàn độc. Cô căm ghét dáng vẻ kiêu ngạo của hắn, không có một chút nhân tính nào. Sợ làm phiền đến hắn, cô nhẹ nhàng rút người ra, nhảy xuống giường, nhanh chóng mặc lại quần bò, cầm áo trên tay, định tròng qua đầu. Đột nhiên từ sau lưng mọc ra một đôi tay vô cùng ngang ngược bóp lấy bộ ngực đầy đặn của cô, gian xảo vê nắn.
"Muốn trốn hả?" Giọng nói vô cùng độc ác.
Cơ thể Quách Thanh Tú cứng đờ: "Anh không nói phải ở lại qua đêm mà, hơn nữa, nếu như cả đêm tôi không về, sợ rằng bác Tăngi sẽ sinh nghi..."
"Phụt!" Lâm Việt Thịnh cười châm biếm. Ông bác tham tiền của cô chỉ hận không thể bắt cô trèo lên giường của đàn ông, còn quan tâm gì đến chuyện cô có về nhà hay không, chỉ cần có tiền, ông ta không nhận người thân. Đúng là một người phụ nữ ngu xuẩn, đầu óc bã đậu.
"Ở lại với tôi đêm nay, ngày mai tôi ở bệnh viện với cô cả ngày."
Quách Thanh Tú mừng rỡ quay phắt lại: "Thật chứ!"
Lâm Việt Thịnh đột nhiên rất muốn tát mình một cái, mẹ kiếp, từ bao giờ mà hắn sa sút đến độ phải cầu xin phụ nữ ở lại với mình thế? Lẽ nào Lâm Việt Thịnh này lưu lạc đến mức độ phụ nữ không cần nữa hả? Không được, không thể như thế được.
Lâm Việt Thịnh lập tức cứng đờ mặt, u ám nói: "Giả đấy, cô cút ngay cho tôi!"
Khóe miệng Quách Thanh Tú giật giật, lập tức đẩy tay hắn ra, mặc áo vào, quay người đi không hề lưu luyến, bước nhanh ra khỏi phòng.
Bình luận facebook