Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1302
Chương 1302
Người hầu trong nhà không cho cậu ấy chết là vị sợ mẹ sợ bản thân sẽ mất mạng.
Chỉ có Hứa Minh Tâm, cô không biết cậu là người như thế nào, cũng không bởi vì hai chân cậu bị tàn tật và không thể nói mà ghét bỏ cậu.
Đây là tình bạn.
Cậu ấy không có bạn, đây là người bạn duy nhất của cậu, không giống những người bạn khác.
Cậu ấy như thu hoạch được tình bạn mà cũng thu hoạch được tình yêu.
Cho dù tình yêu này không có kết quả, chỉ là một mình cậu ấy đơn phương nhưng cậu ấy cũng rất vui vẻ. ít nhất thì cậu ấy không còn phải nói chuyện trên giấy nữa, mà thật sự được trải nghiệm một lần.
Một ngày trôi qua quá ngắn ngủi, Josh tới tìm cậu ấy rồi.
Anh ta đưa Diên lên xe, Strzyga cũng tới. “Cô chủ, cần phải về rồi.”
Diện lưu luyến nhìn Hứa Minh Tâm một cái, nhẹ nhàng xua tay, có chút không nói
Thời gian gặp nhau thật sự quá ngắn ngủi.
Hứa Minh Tâm cũng cảm thấy không nói. “Tôi sẽ cho gửi email cho cô, có phải chăm sóc tốt cho bản thân nhé
Diên nghe vậy thì gật đầu thật mạnh.
Cuối cùng, cậu ấy bị đưa lên xe, Diên kéo cửa sổ xe lên.
Đây là tấm kính một mặt, người bên trong xe có thể nhìn ra bên ngoài nhưng người ở ngoài xe lại không nhìn được bên trong.
Josh nói: “Minh Tâm, có thể bớt một chút thời gian nói chuyện được không?”
Cô liên tục gật đầu. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau đó hai người đi vào quán cà phê bên cạnh.
Bên trong xe, Diên nhìn thấy như vậy thì không khỏi nhíu mày thật chặt, cậu ấy có chút lo lắng. “Anh hai tìm cô ấy làm gì?”
“Cô chủ, cô yên tâm đi, cậu hai sẽ không làm khó Minh Tâm đầu. Cậu ấy chỉ lấy lại món đồ vốn là của gia tộc thôi, cô chủ, cô là người biết rõ nhất “Huy hiệu gia tộc là quà tôi tăng cho cô ấy, có lấy lại hay không thì quyền quyết định vẫn ở trong tay tôi, anh hai không có quyền can thiệp
Diện nóng này muốn mở cửa ra, nhưng mà cậu ấy không có xe lăn cho nên không thể ra được.
Hơn nữa Strzyga cũng sẽ không cho cậu ấy mở cánh cửa này ra. “Bà chủ biết cô bị mất huy hiệu gia tộc nên đã trách phạt tôi và cậu hai một trận, nếu không cậu hai sẽ không bôn ba chạy tới đây một chuyến”
“Cái gì? Mẹ đã biết rồi sao?” Diễn có chút kinh ngạc nói. “Cô chủ, cô làm bất cứ chuyện gì cũng đều không thể gạt được bà chủ đầu. Nếu cô thật sự để ý tới Hứa Minh Tâm thì đừng nóng lòng thể hiện ra ngoài. Cô càng quan tâm cô ấy thì càng khó có thể buông tay, đây là bùa đòi mạng, cô đang ép bà chủ không thể không động tay, cô hiểu chưa?”
Diên nghe được lời này, rơi vào im lặng, ngón tay có chút cứng đờ.
Cậu ấu không thể không thừa nhận là Strzyga nói rất đúng, mình càng để ý Hứa Minh Tâm, biểu hiện càng rõ ràng thì sẽ biến thành bùa đòi mạng.
Cậu ấy nhụt chí, thu tay lại rồi nói: “Chủ Strzyga, có phải tôi rất vô dụng hay không? Đến bản thân tôi cũng không thể tự bảo vệ cho mình mà còn cần mẹ và anh trai bảo vệ. Nhưng tôi lại ngu ngốc không biết tất sâu muốn đi bảo về người khác “Tôi… Thật sự rất vô dụng phải không?”
Người hầu trong nhà không cho cậu ấy chết là vị sợ mẹ sợ bản thân sẽ mất mạng.
Chỉ có Hứa Minh Tâm, cô không biết cậu là người như thế nào, cũng không bởi vì hai chân cậu bị tàn tật và không thể nói mà ghét bỏ cậu.
Đây là tình bạn.
Cậu ấy không có bạn, đây là người bạn duy nhất của cậu, không giống những người bạn khác.
Cậu ấy như thu hoạch được tình bạn mà cũng thu hoạch được tình yêu.
Cho dù tình yêu này không có kết quả, chỉ là một mình cậu ấy đơn phương nhưng cậu ấy cũng rất vui vẻ. ít nhất thì cậu ấy không còn phải nói chuyện trên giấy nữa, mà thật sự được trải nghiệm một lần.
Một ngày trôi qua quá ngắn ngủi, Josh tới tìm cậu ấy rồi.
Anh ta đưa Diên lên xe, Strzyga cũng tới. “Cô chủ, cần phải về rồi.”
Diện lưu luyến nhìn Hứa Minh Tâm một cái, nhẹ nhàng xua tay, có chút không nói
Thời gian gặp nhau thật sự quá ngắn ngủi.
Hứa Minh Tâm cũng cảm thấy không nói. “Tôi sẽ cho gửi email cho cô, có phải chăm sóc tốt cho bản thân nhé
Diên nghe vậy thì gật đầu thật mạnh.
Cuối cùng, cậu ấy bị đưa lên xe, Diên kéo cửa sổ xe lên.
Đây là tấm kính một mặt, người bên trong xe có thể nhìn ra bên ngoài nhưng người ở ngoài xe lại không nhìn được bên trong.
Josh nói: “Minh Tâm, có thể bớt một chút thời gian nói chuyện được không?”
Cô liên tục gật đầu. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau đó hai người đi vào quán cà phê bên cạnh.
Bên trong xe, Diên nhìn thấy như vậy thì không khỏi nhíu mày thật chặt, cậu ấy có chút lo lắng. “Anh hai tìm cô ấy làm gì?”
“Cô chủ, cô yên tâm đi, cậu hai sẽ không làm khó Minh Tâm đầu. Cậu ấy chỉ lấy lại món đồ vốn là của gia tộc thôi, cô chủ, cô là người biết rõ nhất “Huy hiệu gia tộc là quà tôi tăng cho cô ấy, có lấy lại hay không thì quyền quyết định vẫn ở trong tay tôi, anh hai không có quyền can thiệp
Diện nóng này muốn mở cửa ra, nhưng mà cậu ấy không có xe lăn cho nên không thể ra được.
Hơn nữa Strzyga cũng sẽ không cho cậu ấy mở cánh cửa này ra. “Bà chủ biết cô bị mất huy hiệu gia tộc nên đã trách phạt tôi và cậu hai một trận, nếu không cậu hai sẽ không bôn ba chạy tới đây một chuyến”
“Cái gì? Mẹ đã biết rồi sao?” Diễn có chút kinh ngạc nói. “Cô chủ, cô làm bất cứ chuyện gì cũng đều không thể gạt được bà chủ đầu. Nếu cô thật sự để ý tới Hứa Minh Tâm thì đừng nóng lòng thể hiện ra ngoài. Cô càng quan tâm cô ấy thì càng khó có thể buông tay, đây là bùa đòi mạng, cô đang ép bà chủ không thể không động tay, cô hiểu chưa?”
Diên nghe được lời này, rơi vào im lặng, ngón tay có chút cứng đờ.
Cậu ấu không thể không thừa nhận là Strzyga nói rất đúng, mình càng để ý Hứa Minh Tâm, biểu hiện càng rõ ràng thì sẽ biến thành bùa đòi mạng.
Cậu ấy nhụt chí, thu tay lại rồi nói: “Chủ Strzyga, có phải tôi rất vô dụng hay không? Đến bản thân tôi cũng không thể tự bảo vệ cho mình mà còn cần mẹ và anh trai bảo vệ. Nhưng tôi lại ngu ngốc không biết tất sâu muốn đi bảo về người khác “Tôi… Thật sự rất vô dụng phải không?”
Bình luận facebook