• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm (3 Viewers)

  • Chương 142 Cô không muốn người anh trai này.

Lệ Nghiêm nắm chặt bàn tay nhỏ của cô rồi nói: "Về nhà với anh, em ở trong tập đoàn của Cố Gia Huy bị người ra bắt nạt thành thế này, thì sao anh có thể mặc kệ em đi ra ngoài đây? Anh nuôi em, em cần gì phải vất vả?"


"Lệ Nghiêm, anh đủ rồi đấy! Anh là anh, em là em, bố mẹ cũng không còn nữa, anh không cần quản em nữa. Em có cuộc sống của em, em thích cuộc sống như thế này. Thứ mà anh cho em, đó đều là của anh, không phải của


em!"


"của anh chính là của em!" Lệ Nghiêm lạnh giọng nói.



"Không phải, mãi mãi cũng không phải!"


Bạch Thư Hân nói từng câu từng chữ, đôi môi đỏ mọng kia phun ra những lời lạnh lùng.


Đôi mắt xinh đẹp kia, bịt kín sương lạnh.


Lời này, đánh mạnh vào lòng Lệ Nghiêm.


Sau khi bố mẹ qua đời, cô em gái này của anh ta đã trải qua đả kích quá lớn, tính tình thay đổi lớn.


Cho nên anh vẫn luôn nhẫn nhịn, dung túng cô. Có thể nói tính xấu của cô bây giờ, tất cả đều là anh chiều mà ra.


Trước đây, Bạch Thư Hân thường xuyên dính lấy mình, anh ơi anh à, ở lớp bị uất ức, cô ấy cũng không dám nói cho bố mẹ biết, mà nói cho anh biết đầu




tiên.


Anh cho rằng, bọn họ là anh em thân mật nhất trên đời này, có thể vui vẻ cả


đời.


Nhưng bây giờ, cô chán ghét mình, coi mình là kẻ thù, tránh xa.


Anh không hiểu, mình đã làm gì cái gì, khiến cô chán ghét như vậy.


Lệ Nghiêm khẽ rũ mắt, lông mi thật dài che đi thần sắc khó hiểu ở bên trong.


(D


Phức tạp khó hiểu, giữ kín như bưng.


Một lúc lâu sau, anh ta nặng nề nói: "Thư Hân, anh đã làm sai điều gì, để em chán ghét anh như vậy sao?"


Bạch Thư Hân nghe vậy, trái tim hung hăng run lên.


Cô ngơ ngác nhìn Lệ Nghiêm, trái tim đau đớn.


Anh không sai, hơn hai mươi năm qua, người anh này vẫn luôn làm tròn bổn phận, cực kỳ tốt.


Từ nhỏ tới lớn, mọi người đều cực kỳ hâm mộ cô có người anh như thế này.


Còn cô, trước kia cô cũng nghĩ vậy, nhưng đợi cô lớn lên, cô mới bắt đầu thống hận.


Cô không muốn người anh trai này.


Hai chữ anh trai này, thực sự là đã giới hạn quá nhiều quá nhiều!


"Anh không sai, anh vẫn luôn là niềm kiêu ngạo của bố mẹ, là em... là em sai, em không nên ra đời ở cái nhà này."


"Anh biết em không muốn tuân theo tổ huấn làm quân nhân nữ, có anh ở đây, không ai có thể ép em. Em chỉ cần sống vui là được, nếu nhìn thấy anh sẽ khiến em tức giận như thế này, vậy thì sau này anh sẽ tránh xuất hiện trước mặt em."


Lệ Nghiêm chọn thỏa hiệp, giọng nói tuy nhạt nhẽo, nhưng lại lộ ra cảm giác lành lạnh.


Bị người thân nhất của mình căm ghét, là một chuyện rất làm cho người ra đau khổ.


Cố tình, cô ấy là em gái của anh ta, anh ta không có cách nào hạ quyết tâm với cô.


Ngay cả nói to, anh ta cũng đã cảm thấy mình quá đáng rồi.


Người khác đều nói, con gái không được kiêu căng, càng chiều càng hư.


Anh ta mặc kệ, anh ta chỉ có một cô em gái này thôi, không chiều cô ấy thì chiều ai.


Cho dù cả thế giới đều nói Bạch Thư Hân không tốt, thì anh cũng nhất định sẽ rời bỏ cả thế giới, đứng bên phía Bạch Thư Hân, che mưa chắn gió cho cô ấy, bảo vệ cô ấy chu toàn.


Đây là sứ mệnh duy nhất của anh ta trong cuộc đời này.


Bạch Thư Hân nghe thấy câu này, trong lòng chẳng có tư vị gì, nhưng đây đúng là phương pháp hữu hiệu nhất.


"Đúng, bởi vì nhìn thấy anh, cho nên em tức giận, sau này anh bớt xuất hiện trước mặt em đi!"


"Được."


Anh đáp một tiếng, liền xoay người rời đi, không quay đầu.


Nhìn thấy bóng lưng rời đi của anh ta, cao lớn rắn rỏi, trong nháy mắt đó hốc mắt không kìm được ươn ướt.


Trái tim... đột nhiên rất đau, giống như là có một khối đá đè lên, làm cô không thở nổi.


Kim châm rơi ở mặt trên, đâm xuống một đống lỗ thủng, máu tươi đầm đìa.


Cô ấy thất hồn lạc phách trở về ký túc xá, Hứa Minh Tâm thấy tinh thần cô ấy không phấn chấn, lo lắng hỏi: "Cậu sao vậy? Hình như trông rất không vui."


"Minh Tâm, tớ đã đánh mất người mà tớ yêu nhất rồi."


Bạch Thư Hân không kiềm chế được, cô ấy vọt qua ôm chặt lấy cô.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom