Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 101 Tội ác, tội ác!
"Cố Tử Vi? Cậu ta đã trêu chọc ông chủ ạ?"
"Ông đây đã thấy tay trái của cậu ta chạm vào người phụ nữ của tôi, tôi rất khó chịu. Đánh
mạnh vào, chí ít là đánh sưng mặt cậu ta, biết chưa? Sau khi làm xong việc, lương một năm
tăng gấp đôi!"
Cổ Gia Huy cúp điện thoại, Khương Tuấn híp mắt.
Dám nói bậy trước mặt người phụ nữ của anh ấy, chán sống rồi đây mà!
Mẹ nó, một tên vãn bối, dám câu dẫn người phụ nữ của trưởng bối!
Cố Gia Huy bực bội kéo kéo cà vạt, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Anh về tới sảnh trước, từ trước đến nay Hứa Minh Tâm không uống rượu, thế mà cô lại đang cầm một ly cocktail, uống từng ngụm từng ngụm.
Cô đang bất an.
Cô vẫn đang sợ, cô cần giải tỏa cảm xúc.
Bàn tay đang cầm ly rượu của cô cũng đang run run.
Cố Gia Huy nhìn thấy cảnh này, trái tim hơi đau.
Ở cùng anh, đúng là cô đã chịu không ít khổ.
Cô vẫn luôn tỏ ra quật cường, cho dù bị khổ cũng không chịu nói cho anh biết, sợ tăng thêm gánh nặng cho anh.
Nhưng giờ phút này, cô giống như một đứa trẻ bất lực, hoảng hốt lo sợ.
Anh từ từ tiến lên, cô trông thấy anh tới, lập tức đặt ly rượu xuống.
"Sao lại uống rượu thế này?"Anh đã biết rõ còn cố hỏi.
"Chỉ là muốn nếm một chút, hình như khá ngon, nhưng uống vào miệng cũng chỉ như vậy."
Cô nhoẻn miệng cười, không nhắc đến mọi chuyện phát sinh ban nãy.
Nhìn thấy nụ cười của cô, trái tim Cổ Gia Huy như bị một tảng đá đè lên, đè cho anh có chút không thở nổi.
Anh hít sâu một hơi, chặn lại chua xót trong lòng, không hề nói thêm cái gì.
"Không thích bữa tiệc này thì chúng ta về thôi."
"Ừ, đi về thôi."
Lần này, cô không có cậy mạnh, bởi vì cô thật sự không chống đỡ được nữa.
Cô đã uống một ít rượu, lên xe thì chìm vào giấc ngủ luôn.
Cô nằm trong lòng Cố Gia Huy, giống như một con nhím nhỏ không có cảm giác an toàn, phải có thành một đoàn, mới có thể thoáng an tâm.
Bàn tay nhỏ của cô nắm chặt vào quần áo anh, giống như người đang đuối nước bắt được cây gỗ cuối cùng đang trôi.
Dáng vẻ này của cô làm anh không thở nổi.
Bàn tay to của anh dịu dàng vuốt ve khuôn mặt co, đẩy ra lọn tóc trên trán cô, cúi người đặt một nụ hôn lên trán co.
Chẳng mấy chốc đã về tới nhà họ Hạng, Cố Gia Huy bế cô về phòng.
"Tôi... tôi không muốn ngủ, tôi muốn đi tắm!"
"Tối nay không tắm nữa, ngoan ngoãn đi ngủ được không?"
Cố Gia Huy dỗ như dỗ trẻ nhỏ, cực kỳ kiên nhẫn.
"Không muốn, tôi muốn đi tắm!"
Hứa Minh Tâm sau khi say rượu thì cực kỳ cố chấp, cô cũng mặc kệ Cố Gia Huy có đồng ý hay không liền bắt đầu cởi váy.
Cho dù bây giờ cô đang say, thì cũng biết cái váy này là đồ nhái cao cấp, giá không rẻ, cho nên lúc cởi đồ cô cẩn thận lắm.
Sau đó, bàn tay nhỏ cầm lấy cái váy rồi nhẹ nhàng đặt lên giường: "Phải giữ thật tốt cái váy này, hàng nhái cao cấp tốt thế này, có khi lần sau tôi vẫn cần mặc nó!"
"Minh Tâm, em uống say rồi."
Giờ phút này, Cố Gia Huy đầu to như cái đấu.
Trên người cô chỉ mặc nội y họa tiết phim hoạt hình, nhan sắc trắng tuyền, rõ ràng mọng nước, cố tình... làm hầu hết anh lăn lộn.
Anh lại nổi lên ý niệm bậy bạ!
Tội ác, tội ác!
Anh vội vàng lấy đồ ngủ từ trong tủ quần áo ra, muốn khoác lên người cô, nhưng lại bị cô giãy dụa lung tung.
"Tôi không cần mặc quần áo, tôi muốn đi tắm, được không?"
Giờ phút này, Cố Gia Huy nhìn cũng không phải mà không nhìn cũng không phải, anh hận không thể hồ đồ rồi làm bậy luôn.
Hợp đồng vài tỷ để trước mặt anh, anh cũng chưa từng rối loạn, giờ phút này... lòng anh loạn như ma.
"Ông đây đã thấy tay trái của cậu ta chạm vào người phụ nữ của tôi, tôi rất khó chịu. Đánh
mạnh vào, chí ít là đánh sưng mặt cậu ta, biết chưa? Sau khi làm xong việc, lương một năm
tăng gấp đôi!"
Cổ Gia Huy cúp điện thoại, Khương Tuấn híp mắt.
Dám nói bậy trước mặt người phụ nữ của anh ấy, chán sống rồi đây mà!
Mẹ nó, một tên vãn bối, dám câu dẫn người phụ nữ của trưởng bối!
Cố Gia Huy bực bội kéo kéo cà vạt, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Anh về tới sảnh trước, từ trước đến nay Hứa Minh Tâm không uống rượu, thế mà cô lại đang cầm một ly cocktail, uống từng ngụm từng ngụm.
Cô đang bất an.
Cô vẫn đang sợ, cô cần giải tỏa cảm xúc.
Bàn tay đang cầm ly rượu của cô cũng đang run run.
Cố Gia Huy nhìn thấy cảnh này, trái tim hơi đau.
Ở cùng anh, đúng là cô đã chịu không ít khổ.
Cô vẫn luôn tỏ ra quật cường, cho dù bị khổ cũng không chịu nói cho anh biết, sợ tăng thêm gánh nặng cho anh.
Nhưng giờ phút này, cô giống như một đứa trẻ bất lực, hoảng hốt lo sợ.
Anh từ từ tiến lên, cô trông thấy anh tới, lập tức đặt ly rượu xuống.
"Sao lại uống rượu thế này?"Anh đã biết rõ còn cố hỏi.
"Chỉ là muốn nếm một chút, hình như khá ngon, nhưng uống vào miệng cũng chỉ như vậy."
Cô nhoẻn miệng cười, không nhắc đến mọi chuyện phát sinh ban nãy.
Nhìn thấy nụ cười của cô, trái tim Cổ Gia Huy như bị một tảng đá đè lên, đè cho anh có chút không thở nổi.
Anh hít sâu một hơi, chặn lại chua xót trong lòng, không hề nói thêm cái gì.
"Không thích bữa tiệc này thì chúng ta về thôi."
"Ừ, đi về thôi."
Lần này, cô không có cậy mạnh, bởi vì cô thật sự không chống đỡ được nữa.
Cô đã uống một ít rượu, lên xe thì chìm vào giấc ngủ luôn.
Cô nằm trong lòng Cố Gia Huy, giống như một con nhím nhỏ không có cảm giác an toàn, phải có thành một đoàn, mới có thể thoáng an tâm.
Bàn tay nhỏ của cô nắm chặt vào quần áo anh, giống như người đang đuối nước bắt được cây gỗ cuối cùng đang trôi.
Dáng vẻ này của cô làm anh không thở nổi.
Bàn tay to của anh dịu dàng vuốt ve khuôn mặt co, đẩy ra lọn tóc trên trán cô, cúi người đặt một nụ hôn lên trán co.
Chẳng mấy chốc đã về tới nhà họ Hạng, Cố Gia Huy bế cô về phòng.
"Tôi... tôi không muốn ngủ, tôi muốn đi tắm!"
"Tối nay không tắm nữa, ngoan ngoãn đi ngủ được không?"
Cố Gia Huy dỗ như dỗ trẻ nhỏ, cực kỳ kiên nhẫn.
"Không muốn, tôi muốn đi tắm!"
Hứa Minh Tâm sau khi say rượu thì cực kỳ cố chấp, cô cũng mặc kệ Cố Gia Huy có đồng ý hay không liền bắt đầu cởi váy.
Cho dù bây giờ cô đang say, thì cũng biết cái váy này là đồ nhái cao cấp, giá không rẻ, cho nên lúc cởi đồ cô cẩn thận lắm.
Sau đó, bàn tay nhỏ cầm lấy cái váy rồi nhẹ nhàng đặt lên giường: "Phải giữ thật tốt cái váy này, hàng nhái cao cấp tốt thế này, có khi lần sau tôi vẫn cần mặc nó!"
"Minh Tâm, em uống say rồi."
Giờ phút này, Cố Gia Huy đầu to như cái đấu.
Trên người cô chỉ mặc nội y họa tiết phim hoạt hình, nhan sắc trắng tuyền, rõ ràng mọng nước, cố tình... làm hầu hết anh lăn lộn.
Anh lại nổi lên ý niệm bậy bạ!
Tội ác, tội ác!
Anh vội vàng lấy đồ ngủ từ trong tủ quần áo ra, muốn khoác lên người cô, nhưng lại bị cô giãy dụa lung tung.
"Tôi không cần mặc quần áo, tôi muốn đi tắm, được không?"
Giờ phút này, Cố Gia Huy nhìn cũng không phải mà không nhìn cũng không phải, anh hận không thể hồ đồ rồi làm bậy luôn.
Hợp đồng vài tỷ để trước mặt anh, anh cũng chưa từng rối loạn, giờ phút này... lòng anh loạn như ma.
Bình luận facebook