Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 118 "Cậu có thể giới thiệu tớ cho anh ấy không!"
*Chương có nội dung hình ảnh
"Anh còn không biết ngại mà nói hả, bây giờ anh không chỉ thu hút tôi đâu, anh có thể hấp dẫn toàn bộ sinh vật giống cái tới đó!" Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, cô không nhịn được lầm bầm.
Cố Gia Huy không nghe rõ, nhưng cũng nghĩ được là không phải lời tốt đẹp gì.
Anh vòng tay trước ngực, ung dung nhìn cô: "Gan em to rồi đấy nhỉ, em còn bắt đầu nói bậy trước mặt tôi rồi."
"Trách tôi sao?" Cô hơi tủi thân nói: "Cậu ba Cố, tôi muốn thương lượng với anh một chuyện, chuyện chúng ta đính hôn, anh có thể đè xuống không, tôi không muốn để cho người khác biết. Tôi... tôi không thích trở nên khác loài, tôi muốn sống cuộc sống bình thường"
"Tôi biết, tôi sẽ không làm em quá khó xử."
Anh dịu dàng nói, anh tiến lên cưng chiều xoa đầu cô.
Anh biết, áp lực của Hứa Minh Tâm rất lớn, nếu cô biết anh là tổng giám đốc của tập đoàn J.C, có khi nào có sẽ một khóc hai nháo ba thắt cổ không đầy.
Có đôi khi, có ngoại hình đẹp trai lại giàu có, thật là một chuyện rất phiền não!
Hứa Minh Tâm nghe vậy thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng cô còn chưa thư thái xong, bên tai đã truyền đến giọng nói xấu xa của anh: "Em đọc những sách này toàn là lý thuyết suông, chỗ tôi có một cách nâng ngực thực tế, em muốn thử không? Hai chúng ta có thể nghiên cứu sâu một chút."
"Lưu manh!"
Hứa Minh Tâm hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, mặt đỏ tại hồng.
Màu đỏ ngượng ngùng kia lan lên mặt, đỏ vành tai, như là thẩm máu vậy.
Cố Gia Huy nghiêm trang đùa giỡn lưu manh, thật là làm cho người ta ngượng chết đi được, đã vậy cô còn không giận được.
Anh nhếch môi cười khẽ, tâm trạng rất tốt, cũng không trêu cô nữa.
Chẳng mấy chốc, anh đã sắp xếp xong tủ quần áo của cô, anh lại bắt đầu thu dọn chiếc
giường.
Đúng lúc này, cánh cửa truyền đến tiếng đập cửa.
"Mau lên mau lên, anh chàng đẹp trai đó đang ở đây!"
"Móa, Minh Tâm càng ngày càng to gan! Thế mà dám trắng trợn dẫn đàn ông về ký túc xá! Tam đường hội thẩm, xem xem rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào, có giống lời đồn hay không, đẹp trai đến nỗi ba hoa thiên địa!"
Cửa phòng ký túc mở ra, hai cô gái xông vào, đó chính là hai người bạn cùng phòng còn lại của cô tên là Lâm Lam và Giang Thu Thủy.
"Woa, đù má! Đại soái ca!"
"Trời ơi, đẹp trai thật đấy!"
Hai người vừa vào cửa nhìn thấy diện mạo của Cố Gia Huy, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc cảm thán.
"Chào mọi người, tôi là Cố Gia Huy, các cô là bạn cùng phòng của Minh Tâm nhi, cảm ơn các cô đã chăm sóc Minh Tâm."
"Minh... Minh Tâm, này là sao? Cậu không nên giải thích một chút à?"
"Đúng thế đúng thế, Cố Gia Huy... sao tôi thấy cái tên này nghe quen thế nhỉ?"
"Các cậu đừng hiểu nhầm, anh ấy... chỉ là chủ của tôi, dựa theo bối phận, tôi phải gọi anh ấy một tiếng chủ ba."
Chủ ba?
Cố Gia Huy nhíu mày, mẹ nó, anh bắt đầu hận cái xưng hô này rồi.
Hứa Minh Tâm bắt đầu bịa ra lời nói dối, nói là vì tầng quan hệ với Hứa An Kỳ, nên quen Cố Gia Huy.
Thường xuyên qua lại, hai người dân thân với nhau, người chú này rất chăm sóc mình.
Còn nam chính trong bức hình chính là Cố Gia Huy, không hề có tin đồn bị bao nuôi.
Lâm Lam nghe xong toàn bộ, kéo Hứa Minh Tâm sang một bên.
"Minh Tâm à, chú ba này của cậu đã có bạn gái chưa?"
"Cậu có thể giới thiệu tớ cho anh ấy không!"
"Chẳng phải các cậu đã có đối tượng hết rồi sao?"
"Ay, bây giờ tới chia tay còn kịp không?"
Hứa Minh Tâm nghe vậy thì dở khóc dở cười, ngoại hình đẹp trai đúng là phiền phức.
Có bạn trai rồi cũng bị mê đến thần hồn điên đảo, càng khỏi phải nói đến những cầu độc thân kia nữa.
Cố Gia Huy nhận được điện thoại của Khương Tuấn, tập đoàn tạm thời có việc, cần phải đi xử lý một chút.
Anh bảo Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn ở ký túc đợi anh, buổi chiều anh sẽ qua, dư luận, những chuyện này cần phải xử lý.
Sau khi anh dời đi không lâu thì có người đưa cơm trưa đến, toàn bộ đều là món cô thích ăn!
Cô đang chuẩn bị ăn cơm, không ngờ ký túc xá tràn vào một đóng người.
Bạn cùng lớp, bạn cùng khóa, bạn lớp khác đều tới cả!
"Anh còn không biết ngại mà nói hả, bây giờ anh không chỉ thu hút tôi đâu, anh có thể hấp dẫn toàn bộ sinh vật giống cái tới đó!" Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, cô không nhịn được lầm bầm.
Cố Gia Huy không nghe rõ, nhưng cũng nghĩ được là không phải lời tốt đẹp gì.
Anh vòng tay trước ngực, ung dung nhìn cô: "Gan em to rồi đấy nhỉ, em còn bắt đầu nói bậy trước mặt tôi rồi."
"Trách tôi sao?" Cô hơi tủi thân nói: "Cậu ba Cố, tôi muốn thương lượng với anh một chuyện, chuyện chúng ta đính hôn, anh có thể đè xuống không, tôi không muốn để cho người khác biết. Tôi... tôi không thích trở nên khác loài, tôi muốn sống cuộc sống bình thường"
"Tôi biết, tôi sẽ không làm em quá khó xử."
Anh dịu dàng nói, anh tiến lên cưng chiều xoa đầu cô.
Anh biết, áp lực của Hứa Minh Tâm rất lớn, nếu cô biết anh là tổng giám đốc của tập đoàn J.C, có khi nào có sẽ một khóc hai nháo ba thắt cổ không đầy.
Có đôi khi, có ngoại hình đẹp trai lại giàu có, thật là một chuyện rất phiền não!
Hứa Minh Tâm nghe vậy thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng cô còn chưa thư thái xong, bên tai đã truyền đến giọng nói xấu xa của anh: "Em đọc những sách này toàn là lý thuyết suông, chỗ tôi có một cách nâng ngực thực tế, em muốn thử không? Hai chúng ta có thể nghiên cứu sâu một chút."
"Lưu manh!"
Hứa Minh Tâm hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, mặt đỏ tại hồng.
Màu đỏ ngượng ngùng kia lan lên mặt, đỏ vành tai, như là thẩm máu vậy.
Cố Gia Huy nghiêm trang đùa giỡn lưu manh, thật là làm cho người ta ngượng chết đi được, đã vậy cô còn không giận được.
Anh nhếch môi cười khẽ, tâm trạng rất tốt, cũng không trêu cô nữa.
Chẳng mấy chốc, anh đã sắp xếp xong tủ quần áo của cô, anh lại bắt đầu thu dọn chiếc
giường.
Đúng lúc này, cánh cửa truyền đến tiếng đập cửa.
"Mau lên mau lên, anh chàng đẹp trai đó đang ở đây!"
"Móa, Minh Tâm càng ngày càng to gan! Thế mà dám trắng trợn dẫn đàn ông về ký túc xá! Tam đường hội thẩm, xem xem rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào, có giống lời đồn hay không, đẹp trai đến nỗi ba hoa thiên địa!"
Cửa phòng ký túc mở ra, hai cô gái xông vào, đó chính là hai người bạn cùng phòng còn lại của cô tên là Lâm Lam và Giang Thu Thủy.
"Woa, đù má! Đại soái ca!"
"Trời ơi, đẹp trai thật đấy!"
Hai người vừa vào cửa nhìn thấy diện mạo của Cố Gia Huy, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc cảm thán.
"Chào mọi người, tôi là Cố Gia Huy, các cô là bạn cùng phòng của Minh Tâm nhi, cảm ơn các cô đã chăm sóc Minh Tâm."
"Minh... Minh Tâm, này là sao? Cậu không nên giải thích một chút à?"
"Đúng thế đúng thế, Cố Gia Huy... sao tôi thấy cái tên này nghe quen thế nhỉ?"
"Các cậu đừng hiểu nhầm, anh ấy... chỉ là chủ của tôi, dựa theo bối phận, tôi phải gọi anh ấy một tiếng chủ ba."
Chủ ba?
Cố Gia Huy nhíu mày, mẹ nó, anh bắt đầu hận cái xưng hô này rồi.
Hứa Minh Tâm bắt đầu bịa ra lời nói dối, nói là vì tầng quan hệ với Hứa An Kỳ, nên quen Cố Gia Huy.
Thường xuyên qua lại, hai người dân thân với nhau, người chú này rất chăm sóc mình.
Còn nam chính trong bức hình chính là Cố Gia Huy, không hề có tin đồn bị bao nuôi.
Lâm Lam nghe xong toàn bộ, kéo Hứa Minh Tâm sang một bên.
"Minh Tâm à, chú ba này của cậu đã có bạn gái chưa?"
"Cậu có thể giới thiệu tớ cho anh ấy không!"
"Chẳng phải các cậu đã có đối tượng hết rồi sao?"
"Ay, bây giờ tới chia tay còn kịp không?"
Hứa Minh Tâm nghe vậy thì dở khóc dở cười, ngoại hình đẹp trai đúng là phiền phức.
Có bạn trai rồi cũng bị mê đến thần hồn điên đảo, càng khỏi phải nói đến những cầu độc thân kia nữa.
Cố Gia Huy nhận được điện thoại của Khương Tuấn, tập đoàn tạm thời có việc, cần phải đi xử lý một chút.
Anh bảo Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn ở ký túc đợi anh, buổi chiều anh sẽ qua, dư luận, những chuyện này cần phải xử lý.
Sau khi anh dời đi không lâu thì có người đưa cơm trưa đến, toàn bộ đều là món cô thích ăn!
Cô đang chuẩn bị ăn cơm, không ngờ ký túc xá tràn vào một đóng người.
Bạn cùng lớp, bạn cùng khóa, bạn lớp khác đều tới cả!
Bình luận facebook