Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
Chương 72:
Từ lúc hắn xuất hiện, cơn buồn ngủ của cô tiêu biến sạch sẽ Thỉnh thoảng ngẩng đầu sẽ thấy ánh mắt hắn chung thủy dán lên người cô, bụng dạ lại cuồn cuộn như sóng biển.
Cổ Giai Lệ xoay lưng, vùi mặt vào gối tìm một góc thoải mái nhắm mắt lại Hắn nằm xuống nhanh chóng vòng tay ôm lấy cô gái trước mắt mình.
Cô có chút cứng nhắc, nhưng không cố đẩy hắn ra Dù sao, vài tuần nay hắn luôn thế này.
Hắn luồng 1 tay vòng qua cái cổ mảnh khảnh, các ngón tay khẽ đưa lên gương mặt nhỏ nhắn vuốt ve. Sau đó trượt xuống chiếc áo ngủ cho tay vào bên trong sờ soạng không kiêng nể Tay còn lại chậm rãi lướt dọc từ dưới đùi lên đến bờ mông cong mềm mại.
Bầu ngực tựa như thạch bị hắn đùa bỡn, viên hồng ngọc trên đỉnh núi bị ngón tay kẹp chặt day qua day lại.
Sự việc phát sinh quá nhanh làm cho Cố Giai Lệ không kịp phản ứng. Trong lòng dâng lên cảm giác bất an không hề nhỏ Chẳng lẽ hắn lại định làm cái việc kỳ lạ đó nữa sao? Mấy tuần nay có rất ngoan ngoãn, có chỗ nào chọc hắn giận đâu?.
Tống Tư Duệ rất nhanh đã cắt đứt những suy nghĩ không đầu của cô. Hắn áp đôi môi lạnh lên chiếc cổ thon dài, đầu lưỡi nóng bỏng vương ra liếm láp khắp nơi.
Cổ Giai Lệ ngạc nhiên đến mức nín thở, một mảng trên cổ trở nên ẩm ướt. Cô sợ hãi xoay người, có lẽ vì nhận thấy hắn dù có tức giận cũng không đánh mình cho nên sự dũng cảm trong cô lớn dần.
Đôi tay nhỏ đặt lên lồng ngực rắn chắc, cách một lớp áo liền nghe thấy nhịp tim hắn đập nhanh như trống Thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn mắc chứng bệnh nào đó về tim mạch? Oa, bây giờ không phải lúc suy nghĩ nhiều.
Cô mấp máy đôi môi nhỏ, thuật lại lời nhắn nói với mình lúc này “Tôi … thức … thức khuya không tốt mà”.
Giọng nói kháng nghị rót vào tai hắn lại cứ như đang làm nũng. Nhóc con này lớn gan hơn, bây giờ còn dám phản bác hắn Tống Tư Duệ nhếch mép. Đôi mắt đen xoáy vào người trước mặt, xấu xa cất giọng trêu chọc.
“Đúng là không tốt. Nhưng chỉ thức một đêm … chẳng ảnh hưởng gì đâu. Nếu em ngoan ngoãn thì tôi chỉ làm một lần thôi”..
Hắn nói xong, lập tức lật người đè cô vợ của mình dưới thân rồi cúi đầu ngậm lấy đôi môi mọng ngọt ngào như mật của cô. Cái lưỡi như con rắn linh hoạt cố gắng tách cánh môi nhưng cô gái dường như không chịu phối hợp, ngậm chặt miệng dù hắn có làm gì đi nữa.
Tống Tư Duệ ngẩng đầu lên chút ít, nhìn cô gái đang nhắm chặt đôi mắt, hàng.
mi khẽ run run. Cặp má đỏ lên vì xấu hổ cùng thiếu dưỡng khí vì chiếc mũi kia đang nín thở sau khi hắn cúi xuống hôn. Môi cô chúm chím đỏ xinh đang mím lại, không cho hắn thực hiện ý đồ.
Người đàn ông mang vẻ mặt bá đạo nhưng giọng nói lại không có tý gì là ra lệnh. Chỉ đơn giản muốn cô phối hợp ” Mở miệng”.
Âm thanh khàn đặc của hắn làm cho cô chấn động đôi chút, nhưng giờ đây chẳng biết cô lấy đâu ra cái dũng khí lại dám trái lời.
Nghe hắn nói, Cổ Giai Lệ xoay đầu đi nơi khác trốn tránh. Môi càng mím chặt hơn Tống Tư Duệ vuốt ngược mái tóc đen ra sau, phì cười.
Đã lâu rồi không có người dám bất tuân mệnh lệnh của hắn. Vậy mà hắn lại không tức giận, ngược lại cảm thấy hơi hứng thú.
Ai mà ngờ cô nhóc ngày thường nhút nhát như con rùa lại là người dám làm điều mà những kẻ can đảm không dám làm Đúng là hết cách mà.
Nếu là người khác đã sớm mất mạng từ lâu. Còn cô … xem như là trường hợp ngoại lệ đi Ai bảo cô may mắn, trở thành vợ hắn.
Tống thiếu gia ngang ngược xốc lớp áo ngủ của cô lên, đẩy nó qua khỏi đồi núi Áo lót cũng bị hắn càn rỡ kéo lên. Bàn tay ngay sau đó đặt lên nhịp nhàng xoa nắn.
“Á” – Cố Giai Lệ giật mình thét lên.
Chiêu thức này tuy lỗi thời nhưng đúng là cực kỳ hiệu quả. Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi đang hé mở như mời gọi Thoáng chốc cái lưỡi kia đã nhanh chóng cho vào. Bên trong địa phận của thiếu nữ, hắn càn quét khắp nơi. Truy đuổi gắt gao, bắt ép cô phải dây dưa với mình.
Từ lúc hắn xuất hiện, cơn buồn ngủ của cô tiêu biến sạch sẽ Thỉnh thoảng ngẩng đầu sẽ thấy ánh mắt hắn chung thủy dán lên người cô, bụng dạ lại cuồn cuộn như sóng biển.
Cổ Giai Lệ xoay lưng, vùi mặt vào gối tìm một góc thoải mái nhắm mắt lại Hắn nằm xuống nhanh chóng vòng tay ôm lấy cô gái trước mắt mình.
Cô có chút cứng nhắc, nhưng không cố đẩy hắn ra Dù sao, vài tuần nay hắn luôn thế này.
Hắn luồng 1 tay vòng qua cái cổ mảnh khảnh, các ngón tay khẽ đưa lên gương mặt nhỏ nhắn vuốt ve. Sau đó trượt xuống chiếc áo ngủ cho tay vào bên trong sờ soạng không kiêng nể Tay còn lại chậm rãi lướt dọc từ dưới đùi lên đến bờ mông cong mềm mại.
Bầu ngực tựa như thạch bị hắn đùa bỡn, viên hồng ngọc trên đỉnh núi bị ngón tay kẹp chặt day qua day lại.
Sự việc phát sinh quá nhanh làm cho Cố Giai Lệ không kịp phản ứng. Trong lòng dâng lên cảm giác bất an không hề nhỏ Chẳng lẽ hắn lại định làm cái việc kỳ lạ đó nữa sao? Mấy tuần nay có rất ngoan ngoãn, có chỗ nào chọc hắn giận đâu?.
Tống Tư Duệ rất nhanh đã cắt đứt những suy nghĩ không đầu của cô. Hắn áp đôi môi lạnh lên chiếc cổ thon dài, đầu lưỡi nóng bỏng vương ra liếm láp khắp nơi.
Cổ Giai Lệ ngạc nhiên đến mức nín thở, một mảng trên cổ trở nên ẩm ướt. Cô sợ hãi xoay người, có lẽ vì nhận thấy hắn dù có tức giận cũng không đánh mình cho nên sự dũng cảm trong cô lớn dần.
Đôi tay nhỏ đặt lên lồng ngực rắn chắc, cách một lớp áo liền nghe thấy nhịp tim hắn đập nhanh như trống Thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn mắc chứng bệnh nào đó về tim mạch? Oa, bây giờ không phải lúc suy nghĩ nhiều.
Cô mấp máy đôi môi nhỏ, thuật lại lời nhắn nói với mình lúc này “Tôi … thức … thức khuya không tốt mà”.
Giọng nói kháng nghị rót vào tai hắn lại cứ như đang làm nũng. Nhóc con này lớn gan hơn, bây giờ còn dám phản bác hắn Tống Tư Duệ nhếch mép. Đôi mắt đen xoáy vào người trước mặt, xấu xa cất giọng trêu chọc.
“Đúng là không tốt. Nhưng chỉ thức một đêm … chẳng ảnh hưởng gì đâu. Nếu em ngoan ngoãn thì tôi chỉ làm một lần thôi”..
Hắn nói xong, lập tức lật người đè cô vợ của mình dưới thân rồi cúi đầu ngậm lấy đôi môi mọng ngọt ngào như mật của cô. Cái lưỡi như con rắn linh hoạt cố gắng tách cánh môi nhưng cô gái dường như không chịu phối hợp, ngậm chặt miệng dù hắn có làm gì đi nữa.
Tống Tư Duệ ngẩng đầu lên chút ít, nhìn cô gái đang nhắm chặt đôi mắt, hàng.
mi khẽ run run. Cặp má đỏ lên vì xấu hổ cùng thiếu dưỡng khí vì chiếc mũi kia đang nín thở sau khi hắn cúi xuống hôn. Môi cô chúm chím đỏ xinh đang mím lại, không cho hắn thực hiện ý đồ.
Người đàn ông mang vẻ mặt bá đạo nhưng giọng nói lại không có tý gì là ra lệnh. Chỉ đơn giản muốn cô phối hợp ” Mở miệng”.
Âm thanh khàn đặc của hắn làm cho cô chấn động đôi chút, nhưng giờ đây chẳng biết cô lấy đâu ra cái dũng khí lại dám trái lời.
Nghe hắn nói, Cổ Giai Lệ xoay đầu đi nơi khác trốn tránh. Môi càng mím chặt hơn Tống Tư Duệ vuốt ngược mái tóc đen ra sau, phì cười.
Đã lâu rồi không có người dám bất tuân mệnh lệnh của hắn. Vậy mà hắn lại không tức giận, ngược lại cảm thấy hơi hứng thú.
Ai mà ngờ cô nhóc ngày thường nhút nhát như con rùa lại là người dám làm điều mà những kẻ can đảm không dám làm Đúng là hết cách mà.
Nếu là người khác đã sớm mất mạng từ lâu. Còn cô … xem như là trường hợp ngoại lệ đi Ai bảo cô may mắn, trở thành vợ hắn.
Tống thiếu gia ngang ngược xốc lớp áo ngủ của cô lên, đẩy nó qua khỏi đồi núi Áo lót cũng bị hắn càn rỡ kéo lên. Bàn tay ngay sau đó đặt lên nhịp nhàng xoa nắn.
“Á” – Cố Giai Lệ giật mình thét lên.
Chiêu thức này tuy lỗi thời nhưng đúng là cực kỳ hiệu quả. Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi đang hé mở như mời gọi Thoáng chốc cái lưỡi kia đã nhanh chóng cho vào. Bên trong địa phận của thiếu nữ, hắn càn quét khắp nơi. Truy đuổi gắt gao, bắt ép cô phải dây dưa với mình.
Bình luận facebook