Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 96
- Đây là...
Diệp Bạch kinh nghi nhận lấy, chỉ thấy mềm mềm, cảm giác như đang vuốt ve mặt người, nhất thời không khỏi cảm thấy kỳ dị.
Thanh âm lão giả mang theo một loại cổ quái không nên lời, thản nhiên nói:
- Đây là Dịch Dung Cụ, sau khi mang vào liền trở thành người khác, cho dù là ai cũng không phát hiện được dị thường trên người ngươi, cả đại lục mênh mông này, vật như vậy cũng không có nhiều, đây có lẽ là vật duy nhất trong Hỏa Vân Thành.
Diệp Bạch cúi đầu áp mặt vào, nhất thời cảm thấy trên mặt có một lớp gì đó, cảm giác thoải mái giống như bình thường. Nhưng cả người đã hoàn toàn thay đổi dung mạo, phảng phất như một thanh niên khác, thần sắc lãnh đạm.
Gương mặt này chỉ là ngụy trang, khiến người khác không thể nhận ra diện mạo thật của Diệp Bạch.
Diệp Bạch không khỏi mừng rỡ nói:
- Đây là thứ ta muốn, bán thế nào?
Lão giả nọ lắc đầu nói:
- Không bán.
Diệp Bạch ngẩn ra, lập tức hơi giận nói:
- Ngươi nói đùa à?
Lão giả nọ lắc đầu:
- Thứ này không bán, chỉ dùng để trao đổi. Nếu ngươi muốn có nó thì phải giúp ta đi tìm đồ vật tương tự, khi đó Dịch Dung Cụ này mới có thể thuộc về ngươi.
- Thứ gì vậy?
Diệp Bạch tò mò hỏi.
Lão giả nọ chăm chú nhìn Diệp Bạch, nói:
- Ngươi là nội tông đệ tử, hơn nữa thân phận không thấp?
Diệp Bạch kỳ quái nói:
- Ngươi hỏi vậy để làm gì?
Lão giả quỷ dị cười, thản nhiên nói:
- Ngươi không cần hỏi ta muốn làm gì, chỉ cần trả lời đúng hay sai?
Diệp Bạch gật đầu:
- Đúng.
Điều này không có gì phải dấu diếm, có thể tiến vào nội tông thì ai cũng biết, hơn nữa quần áo trên người cũng đã xác nhận.
Bạn đang xem tại
Truyện FULL
- www.Truyện FULL
Lão giả gật đầu đồng ý:
- Vậy là được rồi, chỉ cần ngươi là nội tông đệ tử, thứ ta muốn có lẽ ngươi sẽ giúp ta có được. Ta muốn một đóa Tử Hoa Liên sinh trưởng trong Thiên Huyễn Vạn Tâm Động, ngươi đi lấy cho ta một đóa, ta liền tặng khối Dịch Dung Cụ này cho ngươi.
Diệp Bạch ngẩn ngơ:
- Chỉ đơn giản như vậy?
Lão giả gật đầu nói:
- Đúng vậy, chỉ đơn giản như thế, chỉ cần ngươi hái một đóa Tử Hỏa Liên ra, Dịch Dung Cụ này là của ngươi.
Diệp Bạch hoài nghi nhìn chằm chằm hắn nói:
- Ngươi muốn thứ đó làm gì, xem ra Tử Hỏa Liên cũng có công dụng nào đó?
Lão giả không nhịn được nói:
- Ngươi không cần quản nhiều như vậy, chỉ cần lấy ra là được. Nếu không thì quên đi, chúng ta cũng không cần tiếp tục giao dịch.
Diệp Bạch trầm mặc một chút, mới hỏi:
- Tại sao ngươi không tự đi?
Lão giả chê cười nói:
- Nếu ta có thể đi vào thì ta còn ở đây nhờ ngươi sao, biết nhiều đối với ngươi không có lợi đâu.
Diệp Bạch nhìn chăm chú lão nhân một lúc lâu, cuối cùng thấy không thể biết thêm được thông tin liên quan đến Tử Liên Hoa, cũng không thấy có gì không đúng, suy nghĩ một chút, hắn mới dứt khoát gật đầu:
- Được, ta giúp ngươi lấy đóa Tử Hỏa Liên, đến lúc đó ngươi giao khối Dịch Dung Cụ này cho ta, hy vọng ngươi giữ lời.
Lão giả nói:
- Tất nhiên, ta đã từng gạt người bao giờ chưa? Ngươi đi hỏi một chút sẽ biết.
Diệp Bạch cảm thấy không đúng, nhưng lại không nói được. Cuối cùng hắn nói thẳng:
- Ngươi chờ chút.
Nói xong liền xoay người ra khỏi thạch thất, hơi suy nghĩ một chút liền thẳng tiến Thiên Huyễn Vạn Tâm Động.
Lão giả nhìn bóng lưng hắn biến mất, hai mắt lóe ra một loại quang mang kỳ quái, đáng tiếc Diệp Bạch đã rời đi nên không nhìn thấy.
Thiên Huyễn Vạn Tâm Động, Diệp Bạch lần nữa đi tới cửa đá, hồng quang trong mắt hai thạch sư chợt lóe, hô ứng với đồ vật trên người hắn. Lập tức cửa đá mở ra, Diệp Bạch đi vào.
Xuất hiện trước mặt hắn vẫn như trước là thạch thính, bích lục đàm thủy sâu không thấy đấy, bên trong có rất nhiều đóa Tử Liên Hoa, bốn phía không có một bóng người.
Chính cây cột đá hôn long, ở giữa là bãi đá,.
Chỉ đơn giản như vậy thôi sao? Cho dù hắn không phải nội tông đệ tử, không thể tiến vào Thiên Huyễn Vạn Tâm Động thì nghĩ rằng muốn một đóa Hỏa Liên Hoa cũng không phải việc khó, bên ngoài chẳng lẽ không có loại hoa này sao?
Diệp Bạch kỳ quái nhìn Hỏa Liên trong hồ nước, vô luận thế nào hắn cũng phát hiện hoa trong này không khác bên ngoài chút nào, hoa sen thì vẫn là hoa sen, nếu như nói khác thì chỉ khác ở nơi sinh trưởng mà thôi. Hồ nước sâu thẳm này có một loại hàn khí toát ra, không biết là hồ nước gì, thoạt nhìn cực kỳ quái dị.
Hai mắt Diệp Bạch chợt lóe, khối Dịch Dung Cụ kia hắn rất thích, vì thế phải có được, mà Hỏa Liên Hoa này xem ra cũng không có gì đặc sắc. Bất quá ngươi cho rằng ta ngốc như thế sao, trong việc này nhất định có ẩn tình.
Diệp Bạch giơ tay hái một đóa Hỏa Liên Hoa, đúng lúc này, hắn cảm thấy đất dưới chân chấn động, nước hồ bỗng nhiên sôi trào, chín cây cột đá hôn long trên bãi đá bắt đầu chuyển động. Diệp Bạch hoảng hốt, không kịp nhìn liền nhảy vọt ra ngoài, chạy ra khỏi cửa đá, biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt khi đi qua làn sương trắng, hắn mới thở nhẹ một hơi, lúc này mới phát hiện bốn phía có không ít người từ bên ngoài chạy tới, tựa hồ nghe được động tĩnh bên trong.
Diệp Bạch ngẩn ngơ, lập tức nhanh chóng nhét đóa Hỏa Liên Hoa vào người, làm bộ cũng nghe tiếng động mà tới, nhập vào nhóm người. Nhất thời, cảnh ở thạch thính khiến hắn ngây dại, trong đại sảnh, chín cây trụ đá hôn long đều dời vị trí, hồ nước tựa hồ giảm xuống một phần ba, lộ ra đáy hồ. Mà hoa sen trong hồ tựa hồ thiếu cái gì đó, khiến chúng trở nên héo tàn. Diệp Bạch lúc này mới vỡ lẽ, phát hiện bên trong hiện tại chỉ còn tám đóa, trước kia vẫn không chú ý, hiện tại mới phát hiện số lượng hoa sen từ trước tới nay tổng cộng là chín đóa, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thay đổi.
Trong đám người chạy tới, có chấp sự tình trưởng lão Diệp Chuẩn, có thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang, có tả hộ pháp trưởng lão Diệp Nguyên Vũ, có hữu hộ pháp trưởng lão Diệp Cửu Thần, tựa hồ ngoại trừ gia chủ thì những nhân vật lớn đều không thiếu ai, mọi người đều ngẩn ra nhìn hồ nước.
Qua một hồi lâu, thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang từ trong người cẩn thận lấy ra một cái lọ, từ bên trong nhỏ một giọt chất lỏng màu trắng xuống, nhất thời nước trong hồ xảy ra chuyện khó tin. Nguyên bản chỗ hoa bị ngắt lần nữa sinh ra một đóa hoa sen, cuối cùng chín đáo hoa sen lần nữa tạo ra một đồ hình kỳ lạ, nước hồ chậm rãi dâng lên, khôi phục nguyên dạng. Két két, trong tiếng vang, chín cây cột đá hôn long lần nữa trở về vị trí cũ, tựa hồ không còn bất cứ biến hóa gì. Biến hóa duy nhất là trong bình nhỏ của Diệp Thần Quang mất đi một giọt chất lỏng.
Sau khi xong việc, mọi người hòa hoãn lại, ánh mắt Diệp Thần Quang như điện, nhìn đám người trong thạch động một lần, lạnh giọng nói:
- Điều tra cho ta, nhất định phải tra rõ rốt cục là ai làm, dám phá hư thánh địa Diệp gia ta, linh mạch Thiên Huyễn Vạn Tâm Động liên quan đến truyền thừa của Diệp gia. Một khi phát hiện, liền bắt lại, nếu như dám chống đối liền giết chết, không cần lưu tình.
Những người khác run như cầy sấy, vội vàng gật đầu:
- Vâng.
Tả hộ pháp Diệp Nguyên Vũ đổ mồ hôi, nhìn cái lọ trong tay thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang, sắc mặt khó coi nói:
- Hàn tủy này đã không còn bao nhiêu, nếu như lại xuất hiện chuyện này hai ba lần nữa thì chúng ta...
Diệp Thần Quang lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói:
- Cũng do các ngươi bình thường thờ ơ, cho rằng không có người ngào nào có thể thông qua lối kiểm soát, lúc này mới để xảy ra chuyện. Bắt đầu từ hôm nay, không được trễ nãi việc phái người trông coi chỗ này, nếu như lại có kẻ liều mạng xông vào linh mạch Diệp gia, trực tiếp giết không tha. Nếu như còn có sai sót, các ngươi tự mang đầu đến gặp ta!
Diệp Nguyên Vũ lau mồ hôi lạnh, không dám cãi lời, trước mặt thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang, hắn chỉ có thể vâng dạ, liên tục gật đầu nói:
- Vâng vâng, thuộc hạ sẽ đi an bài.
Diệp Bạch ở một bên, lui vào một góc, không ai chú ý tới hắn. Nghe Diệp Thần Quang và Diệp Nguyên Vũ nói chuyện, hắn rốt cục hiểu ra hắn phỏng chừng đã bị lợi dụng. Đóa hoa sen này không phải hoa sen tầm thường, đây là linh mạch Thiên Huyễn Vạn Tâm Động. Linh mạch chỉ cần hủy một cái, cả Thiên Huyễn Vạn Tâm Động cũng muốn sụp đổ, mà hàn tủy nọ lại càng quý hiếm. Diệp Bạch trước kia từng đọc qua mọt quyển sách, nói rằng một giọt hàn tủy giá trị không thể đo lường. Nếu như một Huyền sĩ may mắn ăn một giọt, chỉ sợ tu vi Huyền khí có thể trực tiếp tăng lên mấy cấp độ, tăng đến cảnh giới Huyền sư, nhưng bởi vì quá hiếm nên chưa ai thấy qua thứ này.
Nếu như một Huyền sư dùng nó thì cho dù không thể trực tiếp tăng lên một giai, nhưng tăng lên một cấp thì không thành vấn đề. Sơ cấp Huyền sư dùng nó, có thể trực tiếp lên tới trung cấp Huyền sư, trung cấp Huyền sư dùng nó thì có thể tăng đến cao cấp Huyền sư. Có thể nói rằng nếu như có được năm giọt hàn tủy, đủ để Diệp gia bồi dưỡng ra một siêu cấp cao thủ cảnh giới Huyền tông. Huyền tông, đó là cảnh giới thế nào, cho dù cả Hỏa Vân Thành thì từ xưa đến nay vẫn chưa xuất hiện một vị Huyền tông. Xưng bá Hỏa Vân Thành, thậm chí lật đổ La Lâm Quốc cũng không phải việc khó.
Nhưng Diệp gia không làm như thế, năm giọt Hàn tủy này là truyền thừa, để bảo vệ Thiên Huyễn Vạn Tâm Động, có lẽ có thể bồi dưỡng ra Huyền tông nhất thời, nhưng lại không thể bồi dưỡng Diệp gia. Thiên Huyễn Vạn Tâm Động này chính là địa vị căn bản giữ vững Diệp gia, cho nên hàn tủy này là thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang giữ, xem như trấn tộc chi bảo, chưa từng có ai thấy qua.
Diệp Bạch kinh nghi nhận lấy, chỉ thấy mềm mềm, cảm giác như đang vuốt ve mặt người, nhất thời không khỏi cảm thấy kỳ dị.
Thanh âm lão giả mang theo một loại cổ quái không nên lời, thản nhiên nói:
- Đây là Dịch Dung Cụ, sau khi mang vào liền trở thành người khác, cho dù là ai cũng không phát hiện được dị thường trên người ngươi, cả đại lục mênh mông này, vật như vậy cũng không có nhiều, đây có lẽ là vật duy nhất trong Hỏa Vân Thành.
Diệp Bạch cúi đầu áp mặt vào, nhất thời cảm thấy trên mặt có một lớp gì đó, cảm giác thoải mái giống như bình thường. Nhưng cả người đã hoàn toàn thay đổi dung mạo, phảng phất như một thanh niên khác, thần sắc lãnh đạm.
Gương mặt này chỉ là ngụy trang, khiến người khác không thể nhận ra diện mạo thật của Diệp Bạch.
Diệp Bạch không khỏi mừng rỡ nói:
- Đây là thứ ta muốn, bán thế nào?
Lão giả nọ lắc đầu nói:
- Không bán.
Diệp Bạch ngẩn ra, lập tức hơi giận nói:
- Ngươi nói đùa à?
Lão giả nọ lắc đầu:
- Thứ này không bán, chỉ dùng để trao đổi. Nếu ngươi muốn có nó thì phải giúp ta đi tìm đồ vật tương tự, khi đó Dịch Dung Cụ này mới có thể thuộc về ngươi.
- Thứ gì vậy?
Diệp Bạch tò mò hỏi.
Lão giả nọ chăm chú nhìn Diệp Bạch, nói:
- Ngươi là nội tông đệ tử, hơn nữa thân phận không thấp?
Diệp Bạch kỳ quái nói:
- Ngươi hỏi vậy để làm gì?
Lão giả quỷ dị cười, thản nhiên nói:
- Ngươi không cần hỏi ta muốn làm gì, chỉ cần trả lời đúng hay sai?
Diệp Bạch gật đầu:
- Đúng.
Điều này không có gì phải dấu diếm, có thể tiến vào nội tông thì ai cũng biết, hơn nữa quần áo trên người cũng đã xác nhận.
Bạn đang xem tại
Truyện FULL
- www.Truyện FULL
Lão giả gật đầu đồng ý:
- Vậy là được rồi, chỉ cần ngươi là nội tông đệ tử, thứ ta muốn có lẽ ngươi sẽ giúp ta có được. Ta muốn một đóa Tử Hoa Liên sinh trưởng trong Thiên Huyễn Vạn Tâm Động, ngươi đi lấy cho ta một đóa, ta liền tặng khối Dịch Dung Cụ này cho ngươi.
Diệp Bạch ngẩn ngơ:
- Chỉ đơn giản như vậy?
Lão giả gật đầu nói:
- Đúng vậy, chỉ đơn giản như thế, chỉ cần ngươi hái một đóa Tử Hỏa Liên ra, Dịch Dung Cụ này là của ngươi.
Diệp Bạch hoài nghi nhìn chằm chằm hắn nói:
- Ngươi muốn thứ đó làm gì, xem ra Tử Hỏa Liên cũng có công dụng nào đó?
Lão giả không nhịn được nói:
- Ngươi không cần quản nhiều như vậy, chỉ cần lấy ra là được. Nếu không thì quên đi, chúng ta cũng không cần tiếp tục giao dịch.
Diệp Bạch trầm mặc một chút, mới hỏi:
- Tại sao ngươi không tự đi?
Lão giả chê cười nói:
- Nếu ta có thể đi vào thì ta còn ở đây nhờ ngươi sao, biết nhiều đối với ngươi không có lợi đâu.
Diệp Bạch nhìn chăm chú lão nhân một lúc lâu, cuối cùng thấy không thể biết thêm được thông tin liên quan đến Tử Liên Hoa, cũng không thấy có gì không đúng, suy nghĩ một chút, hắn mới dứt khoát gật đầu:
- Được, ta giúp ngươi lấy đóa Tử Hỏa Liên, đến lúc đó ngươi giao khối Dịch Dung Cụ này cho ta, hy vọng ngươi giữ lời.
Lão giả nói:
- Tất nhiên, ta đã từng gạt người bao giờ chưa? Ngươi đi hỏi một chút sẽ biết.
Diệp Bạch cảm thấy không đúng, nhưng lại không nói được. Cuối cùng hắn nói thẳng:
- Ngươi chờ chút.
Nói xong liền xoay người ra khỏi thạch thất, hơi suy nghĩ một chút liền thẳng tiến Thiên Huyễn Vạn Tâm Động.
Lão giả nhìn bóng lưng hắn biến mất, hai mắt lóe ra một loại quang mang kỳ quái, đáng tiếc Diệp Bạch đã rời đi nên không nhìn thấy.
Thiên Huyễn Vạn Tâm Động, Diệp Bạch lần nữa đi tới cửa đá, hồng quang trong mắt hai thạch sư chợt lóe, hô ứng với đồ vật trên người hắn. Lập tức cửa đá mở ra, Diệp Bạch đi vào.
Xuất hiện trước mặt hắn vẫn như trước là thạch thính, bích lục đàm thủy sâu không thấy đấy, bên trong có rất nhiều đóa Tử Liên Hoa, bốn phía không có một bóng người.
Chính cây cột đá hôn long, ở giữa là bãi đá,.
Chỉ đơn giản như vậy thôi sao? Cho dù hắn không phải nội tông đệ tử, không thể tiến vào Thiên Huyễn Vạn Tâm Động thì nghĩ rằng muốn một đóa Hỏa Liên Hoa cũng không phải việc khó, bên ngoài chẳng lẽ không có loại hoa này sao?
Diệp Bạch kỳ quái nhìn Hỏa Liên trong hồ nước, vô luận thế nào hắn cũng phát hiện hoa trong này không khác bên ngoài chút nào, hoa sen thì vẫn là hoa sen, nếu như nói khác thì chỉ khác ở nơi sinh trưởng mà thôi. Hồ nước sâu thẳm này có một loại hàn khí toát ra, không biết là hồ nước gì, thoạt nhìn cực kỳ quái dị.
Hai mắt Diệp Bạch chợt lóe, khối Dịch Dung Cụ kia hắn rất thích, vì thế phải có được, mà Hỏa Liên Hoa này xem ra cũng không có gì đặc sắc. Bất quá ngươi cho rằng ta ngốc như thế sao, trong việc này nhất định có ẩn tình.
Diệp Bạch giơ tay hái một đóa Hỏa Liên Hoa, đúng lúc này, hắn cảm thấy đất dưới chân chấn động, nước hồ bỗng nhiên sôi trào, chín cây cột đá hôn long trên bãi đá bắt đầu chuyển động. Diệp Bạch hoảng hốt, không kịp nhìn liền nhảy vọt ra ngoài, chạy ra khỏi cửa đá, biến mất tại chỗ. Trong nháy mắt khi đi qua làn sương trắng, hắn mới thở nhẹ một hơi, lúc này mới phát hiện bốn phía có không ít người từ bên ngoài chạy tới, tựa hồ nghe được động tĩnh bên trong.
Diệp Bạch ngẩn ngơ, lập tức nhanh chóng nhét đóa Hỏa Liên Hoa vào người, làm bộ cũng nghe tiếng động mà tới, nhập vào nhóm người. Nhất thời, cảnh ở thạch thính khiến hắn ngây dại, trong đại sảnh, chín cây trụ đá hôn long đều dời vị trí, hồ nước tựa hồ giảm xuống một phần ba, lộ ra đáy hồ. Mà hoa sen trong hồ tựa hồ thiếu cái gì đó, khiến chúng trở nên héo tàn. Diệp Bạch lúc này mới vỡ lẽ, phát hiện bên trong hiện tại chỉ còn tám đóa, trước kia vẫn không chú ý, hiện tại mới phát hiện số lượng hoa sen từ trước tới nay tổng cộng là chín đóa, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thay đổi.
Trong đám người chạy tới, có chấp sự tình trưởng lão Diệp Chuẩn, có thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang, có tả hộ pháp trưởng lão Diệp Nguyên Vũ, có hữu hộ pháp trưởng lão Diệp Cửu Thần, tựa hồ ngoại trừ gia chủ thì những nhân vật lớn đều không thiếu ai, mọi người đều ngẩn ra nhìn hồ nước.
Qua một hồi lâu, thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang từ trong người cẩn thận lấy ra một cái lọ, từ bên trong nhỏ một giọt chất lỏng màu trắng xuống, nhất thời nước trong hồ xảy ra chuyện khó tin. Nguyên bản chỗ hoa bị ngắt lần nữa sinh ra một đóa hoa sen, cuối cùng chín đáo hoa sen lần nữa tạo ra một đồ hình kỳ lạ, nước hồ chậm rãi dâng lên, khôi phục nguyên dạng. Két két, trong tiếng vang, chín cây cột đá hôn long lần nữa trở về vị trí cũ, tựa hồ không còn bất cứ biến hóa gì. Biến hóa duy nhất là trong bình nhỏ của Diệp Thần Quang mất đi một giọt chất lỏng.
Sau khi xong việc, mọi người hòa hoãn lại, ánh mắt Diệp Thần Quang như điện, nhìn đám người trong thạch động một lần, lạnh giọng nói:
- Điều tra cho ta, nhất định phải tra rõ rốt cục là ai làm, dám phá hư thánh địa Diệp gia ta, linh mạch Thiên Huyễn Vạn Tâm Động liên quan đến truyền thừa của Diệp gia. Một khi phát hiện, liền bắt lại, nếu như dám chống đối liền giết chết, không cần lưu tình.
Những người khác run như cầy sấy, vội vàng gật đầu:
- Vâng.
Tả hộ pháp Diệp Nguyên Vũ đổ mồ hôi, nhìn cái lọ trong tay thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang, sắc mặt khó coi nói:
- Hàn tủy này đã không còn bao nhiêu, nếu như lại xuất hiện chuyện này hai ba lần nữa thì chúng ta...
Diệp Thần Quang lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói:
- Cũng do các ngươi bình thường thờ ơ, cho rằng không có người ngào nào có thể thông qua lối kiểm soát, lúc này mới để xảy ra chuyện. Bắt đầu từ hôm nay, không được trễ nãi việc phái người trông coi chỗ này, nếu như lại có kẻ liều mạng xông vào linh mạch Diệp gia, trực tiếp giết không tha. Nếu như còn có sai sót, các ngươi tự mang đầu đến gặp ta!
Diệp Nguyên Vũ lau mồ hôi lạnh, không dám cãi lời, trước mặt thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang, hắn chỉ có thể vâng dạ, liên tục gật đầu nói:
- Vâng vâng, thuộc hạ sẽ đi an bài.
Diệp Bạch ở một bên, lui vào một góc, không ai chú ý tới hắn. Nghe Diệp Thần Quang và Diệp Nguyên Vũ nói chuyện, hắn rốt cục hiểu ra hắn phỏng chừng đã bị lợi dụng. Đóa hoa sen này không phải hoa sen tầm thường, đây là linh mạch Thiên Huyễn Vạn Tâm Động. Linh mạch chỉ cần hủy một cái, cả Thiên Huyễn Vạn Tâm Động cũng muốn sụp đổ, mà hàn tủy nọ lại càng quý hiếm. Diệp Bạch trước kia từng đọc qua mọt quyển sách, nói rằng một giọt hàn tủy giá trị không thể đo lường. Nếu như một Huyền sĩ may mắn ăn một giọt, chỉ sợ tu vi Huyền khí có thể trực tiếp tăng lên mấy cấp độ, tăng đến cảnh giới Huyền sư, nhưng bởi vì quá hiếm nên chưa ai thấy qua thứ này.
Nếu như một Huyền sư dùng nó thì cho dù không thể trực tiếp tăng lên một giai, nhưng tăng lên một cấp thì không thành vấn đề. Sơ cấp Huyền sư dùng nó, có thể trực tiếp lên tới trung cấp Huyền sư, trung cấp Huyền sư dùng nó thì có thể tăng đến cao cấp Huyền sư. Có thể nói rằng nếu như có được năm giọt hàn tủy, đủ để Diệp gia bồi dưỡng ra một siêu cấp cao thủ cảnh giới Huyền tông. Huyền tông, đó là cảnh giới thế nào, cho dù cả Hỏa Vân Thành thì từ xưa đến nay vẫn chưa xuất hiện một vị Huyền tông. Xưng bá Hỏa Vân Thành, thậm chí lật đổ La Lâm Quốc cũng không phải việc khó.
Nhưng Diệp gia không làm như thế, năm giọt Hàn tủy này là truyền thừa, để bảo vệ Thiên Huyễn Vạn Tâm Động, có lẽ có thể bồi dưỡng ra Huyền tông nhất thời, nhưng lại không thể bồi dưỡng Diệp gia. Thiên Huyễn Vạn Tâm Động này chính là địa vị căn bản giữ vững Diệp gia, cho nên hàn tủy này là thái thượng trưởng lão Diệp Thần Quang giữ, xem như trấn tộc chi bảo, chưa từng có ai thấy qua.
Bình luận facebook