Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-176
Chương 176: Đây chính là Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng!
- Năm mươi sáu viên tam sắc Xá Lợi, mười tám viên ngũ sắc Xá Lợi, ba viên thất sắc Xá Lợi?
Dương Thạc lẩm nhẩm lại lời của lão tăng hai lượt.
Xá Lợi là một loại kết tinh của thi thể cao tăng Phật môn sau khi viên tịch và được hoả táng. Nó là nơi chứa tinh hoa của tinh nguyên khí huyết toàn thân vị cao tăng đó, gần như tương đương với nội đơn của dị thú, thường mang năng lượng rất lớn.
Chỉ có điều, thứ năng lượng trong Xá Lợi thông thường người khác không thể sử dụng được.
Nhưng Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng lại hấp thụ Xá Lợi, ngưng tụ Xá Lợi Chân Thân, có thể tận dụng một cách hoàn hảo năng lượng trong Xá Lợi. Chỉ điểm này thôi cũng đủ cho thấy sự cường hãn của bộ công pháp Cửu Dương Huyền Công rồi.
- Đáng tiếc, pháp môn ngưng tụ Xá Lợi Chân Thân bị Ẩn Giao Yêu Thánh lấy mất rồi..
Dương Thạc thở dài một tiếng.
Ẩn Giao Yêu Thanh là siêu cấp cường giả, một trong Thập Đại Yêu Thánh.
Tuy chỉ xếp thứ chín nhưng rõ ràng, đạt đến tầng thứ Võ Thành đã đủ thấy thực lực của Ẩn Giao Yêu Thánh rồi.
Muốn tìm được Ẩn Giao Yêu Thánh, lấy pháp môn tu luyện Xá Lợi Chân Thân từ hắn rõ ràng khó như lên trời…
Có điều, biết được vị trí của pháp môn Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng cũng là chuyện tốt!
Cửu Dương Huyền Công vốn dĩ đã thất truyền.
Giờ trong Nam Lâm Tự có pháp môn tu luyện đệ nhất trùng Chân Thân. Trong Thục Sơn Thiên Kiếm Môn, Huyền Vũ Sơn Chân Võ Môn cũng có một phần. Cộng với pháp môn tu luyện đệ tam trùng Chân Thân trên lưng Bạch Viên Yêu Thánh…Cộng hết vào có lẽ được hơn nửa bộ Cửu Dương Huyền Công rồi.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Đương nhiên tập hợp đủ công pháp còn thiếu là cực khó!
Nhưng nói cho cùng cũng đã có một số manh mối thì cũng có vài khả năng.
- A Di Đà Phật!
- Tiểu thí chủ, trong rừng tháp này có tất cả 562 toà tháp đá, cung phụng 562 vị tổ sư Nam Lâm Tự, Đại Lâm Tự. Nhưng năm đó Đại Lâm Tự bị công phá, tháp đá bị huỷ hoại, Xá Lợi của 530 vị tổ sư đã mất...Tháp của Nam Lâm Tự tuy để cung phụng tổ sư các đời Nam Lâm Tự, Đại Lâm Tự nhưng bên trong tháp không có Xá Lợi. Chỉ có tháp của 32 vị tổ sư Nam Lâm Tự mới có Xá Lợi. Trong đó có 28 viên tam sắc, ba viên ngũ sắc và chỉ một viên thất sắc.
Vị lão tăng kia ôn tồn nói.
- Nay Nam Lâm Tự sắp bị huỷ diệt, e là chỗ Xá Lợi này cũng sẽ biến mất. Ngươi cầm chưởng môn lệnh ngoại môn Nam Lâm Tự, hẳn là đệ tử do Dũng Tín chọn ra kế thừa y bát. Ngươi đem số Xá Lợi này đi đi…
- Đem đi đi!
- Năm đó bọn ta là Thiên Canh Thập Tam Sát, đã có vô số người chết dưới tay, ăn cơm Phật ba mươi năm, tiềm tâm tu Phật, vốn mong Phật Tổ khoan dung, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn phá sát giới, giết quân sĩ nam tỉnh…Phật tổ không thể dung thứ…
- Thôi vậy, ta không xuống địa ngục thì ai xuống đây? Đại ca, mười ba huynh đệ chúng ta cuối cùng cũng được đoàn tụ dưới địa ngục.
Nói xong câu ấy, gương mặt lão tăng lộ nụ cười nhân từ, khí huyết sinh cơ dần tiêu tán, chớp mắt đã viên tịch.
- A Di Đà Phật…
Năm lão tăng còn lại cũng cùng niệm một câu, rồi cứ ngồi thế viên tịch!
Nhìn sáu vị lão tăng ấy, Dương Thạc có phần cảm thán.
Năm đó ngay tổng tiêu hắc đạo mười ba tỉnh nam bắc cũng phải nể mặt Thiên Canh Thập Tam Sát, sáy người còn lại cuối cùng cũng hoá trở về với đất.
- Hoả táng cho sáu người bọn họ vậy!
Tay Dương Thạc bắn ra một đạo chân khí mang Thái Dương Chân Hoả, bắn lên thi thể sáu vị lão tăng.
- Ủa? Tam sắc Xá Lợi? Sáu vị lão tăng này sau khi chết lại sinh ra Xá Lợi, thế cũng coi như họ công đức viên mãn rồi…
Sau khi sáu thi thể lão tăng được hoả táng, Dương Thạc tìm thấy có sáu viên Xá Lợi có ba màu đỏ, vàng, lam.
- Xá Lợi trong rừng tháp này mình cũng lấy đi thôi. Nếu không sớm muộn thì cũng bị quân sĩ nam tỉnh phá hoại.
Nghĩ vậy, Dương Thạc tung chưởng tung quyền, uỳnh uỳnh mấy tiếng, những toà tháp thi nhau đổ xuống.
Hắn lấy hết 32 viên Xá Lợi.
- Ủa? Ánh sáng của mấy viên này hơi ảm đạm?
Dương Thạc phát hiện mấy viên do Lý Vi Nghĩa tìm ra ánh sáng tối hơn hẳn.
- Đúng rồi, sức mạnh tinh nguyên trong mấy viên Xá Lợi này trước đó khi mình dùng Thuần Dương Kim Thân đã dung nhập vào Thuần Dương Kim Thân của mình. Vì thế nên mới tối đi thế này…
Dương Thạc nghĩ một chút thì chợt hiểu.
Trước đó hắn dùng Thuần Dương Kim Thân, được sự trợ giúp của mấy viên Xá Lợi này mà trực tiếp bước lên tầng thứ Võ Tôn.
Sau khi giết Lý Vi Nghĩa, Thuần Dương Kim Thân trở về nhục thân của Dương Thạc, sức mạnh trong đó dần tiêu tan, giờ trở lại tầng thứ Võ Sư sơ giới rồi. Còn sức mạnh trong Xá Lợi bị tiêu hao thì không thể bù lại được…
Vốn dĩ Dương Thạc nghĩ mang số Xá Lợi này bên mình, gặp kẻ địch Võ Tôn thì cho Thuần Dương Kim Thân xuất khiến, được sự trợ giúp của Xá Lợi sẽ giết được kẻ dịch. Giờ xem ra hắn mà làm vậy thật, thi triển chẳng được mấy lần thì tinh nguyên Xá Lợi sẽ tiêu hao sạch, trở thành mấy viên đá vô dụng.
- Khi nào thật cần thiết mới được dùng.
Dương Thạc nghĩ bụng.
Tuy không thể sử dụng thường xuyên nhưng vào lúc quan trọng, dùng Xá Lợi đẩy sức mạnh Thuần Dương Kim Thân lên thẳng Võ Tôn cũng là thứ võ khí tuyệt vời.
Cất hết Xá Lợi, Dương Thạc rời khỏi rừng tháp.
Uỳnh! Uỳnh!
Đúng lúc đó một trận tiếng nố cách đó mười mấy dặm đột nhiên vang lên.
Rừng tháp này rộng đến mấy chục dặm, âm thanh kia rõ ràng cũng ở trong khu vực này, không biết là người nào đang giao đấu.
Nhưng Dương Thạc đoán, lần này có lẽ là đại quân chủ lực của Dương Mặc đang tấn công La Hán Đường, Giới Luật Viện hoặc Tàng Kinh Các.
- Qua đó xem sao!
Dương Thạc không chần chừ, lập tức bay lên lưng Huyết Phi, một người một ưng đem theo Hoả Độc Cùng Kỳ Tiểu Hoả bay về phía có tiếng nổ.
Tàng Kinh Các, Nam Lâm Tự.
Tàng Kinh Các có ba tầng, lúc này nóc cao nhất của Tàng Kinh Các đã bay mất, sáu đạo nhân ảnh đang kịch chiến trên tầng ba.
Ba người trong đó mặc khải giáp của quân đội Đại Châu, đều khoảng ba bốn chục tuổi, đều là Võ Tôn. Rõ ràng họ đều là tướng lĩnh cấp cao trong quân đội Đại Châu. Dù không phải tướng quân thì ít nhất cũng là hiệu uý.
Ba người này tay đều cầm trường đạo vây công một vị lão tăng.
Bên cạnh còn có hai người một nam một nữ phụ giup bao vây lão tăng.
Hai người một nam một nữ kia đều có vẻ như hơn hai mươi tuổi.
Trong đó có một người tướng mạo anh tuấn, mặc áo đen, tay phải cầm kiếm, tay trái thi triển một loại võ kỹ nắm bắt, tay vung lên rạch tan hư không, phát ra tiếng nổ giống như tiếng long ngâm.
Nữ tử kia tướng mạo thanh lệ, vẻ mặt lạnh lùng băng giá, ôm một cây cổ cầm, không ngừng gảy đàn phát ra từng trận tấn công bằng sóng âm.
Đại Bàn Long Thủ!
Đại Thiên Âm Thuật!
Một nam một nữ này chính là Dương Mặc, con trưởng của Trấn Quốc Công, và Tô Quân Ninh, đệ tử thiên tài Thiên Âm Môn, từng một chưởng kích sát Dũng Tín đại sư.
Tô Quân Ninh vốn có tu vi Võ Tôn, còn Dương Mặc mấy tháng trước là Võ Sư đỉnh phong, giờ cũng đột phá Võ Tôn rồi.
Năm cường giả Võ Tôn vây giết một lão tăng!
Vị lão tăng này dáng người gầy gò, xem ra cũng mấy chục tuổi rồi, mặc bộ áo tăng màu vàng. Điều khiến người ta ngạc nhiên đó là da của lão tăng này trắng bóc, hốc mắt hõm sâu, mũi thẳng, mái tóc ngắn màu lam, không giống như người Đại Châu mà giống Hoả La Quốc hơn.
Một phiên tăng huyết thống Hoả La Quốc.
Ngoài ra, hai ống tay áo của lão tăng này trống rỗng, hai cánh tay không còn nữa. Tuy mất đi hai cánh tay nhưng ống tay áo của lão tăng vung lên cũng khiến không gian rung chuyển, phát ra từng tiếng nổ ầm ầm, vô số tầng khí huyết mạnh mẽ cuộn lên. Uy thế của hai cánh tay áo này còn mạnh hơn cả hai cánh tay của một võ giả thông thường.
Năm Võ Tôn hợp kích đánh từ lâu mà vẫn chưa hạ được lão tăng này.
- La Tư Phật, Nam Lâm Tự Dũng Tuệ phương trượng đã bị bọn ta hợp lực giết từ lâu rồi. Dũng Minh, Dũng Sinh cũng đã chết, ngươi một phiên tăng hà tất phải khổ sở bảo vệ Tàng Kinh Các này làm gì?
Vừa tấn công Dương Mặc vừa hét lớn.
- Ngươi cũng chỉ là Võ Tôn, có thể cầm cự được bao lâu?
- La Tư Phật, ngươi vốn là vương của Lam Tộc ở Hoả La Quốc, 62 năm trước bị Hoả La Quốc diệt tộc, chỉ còn lại mình ngươi chạy thoát…Nếu ngươi quy hàng Dương Mặc ta, sau này ta sẽ lập ngươi là quốc sư, cai quản Phật môn đạo môn trong thiên hạ. Còn dẫn quân huỷ diệt Hoả La Quốc, giết quốc vương, báo thù cho tộc nhân của ngươi, thế nào?
Dương Mặc nói lớn.
- A Di Đà Phật, không cần nữa…
Vị La Tư Phật kia thần sắc ngưng trọng, từ chối thẳng thừng.
- Lão nạp tiềm tâm tu Phật mấy chục năm nay, ân oán hồi đó đã từ bỏ rồi. Không cần nhắc đến chuyện cũ nữa. Kẻ nào muốn tiêu diệt Nam Lâm Tự, lấy công pháp trong Tàng Kinh Các thì hãy dùng bản lĩnh của mình mà tới đây!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Hét lên một tiếng, trong cơ thể La Tư Phật bỗng cuộn lên luồng sức mạnh hí huyết hùng hồn, đẩy lùi vả năm cường giả Võ Tôn đang tiến gần.
- Sức mạnh khí huyết lớn thật. Đây là…Thiên Tàn Quyết? Năm đó Thiên Tàn lão nhân tạo ra Thiên Tàn Quyết, đáng tiếc ngoài Thiên Tàn lão nhân ra không còn ai tu luyện thành công bộ công pháp này nữa. La Tư Phật, ngươi tu luyện bộ công pháp này tới Võ Tôn, cũng coi như không tồi!
- Đáng tiếc, muốn ngăn cản bọn ta thì chưa thể đâu! Lưu tướng quân, Lý tướng quân, Quân Ninh cô nương, đừng nương tau, giết lão trọc này đi!
Vừa nói, khí thế của hắn thay đổi, mạnh mẽ đến cực điểm, trường đao trong tay biến thành đạo bạch quang đâm thẳng về phía La Tư Phật.
- Giết!
- Giết! Giết!
Mấy tướng quân nam tỉnh cùng hô lên, đao trong tay nhanh chóng vung lên.
Phập phập phập!
Đao trong tay mấy kẻ đó cuyên qua cơ thể La Tư Phật.
Cùng lúc đó, Đại Thiên Âm Chưởng của Tô Quân Ninh cũng đánh lên lưng La Tư Phật, sóng âm lập tức xuyên thấu vào nội tạng hắn.
- A Di Đà Phật!
Bị trọng thương như vậy, nhưng sắc mặt La Tư Phật không hề thay đổi. Hắn hạ giọng niệm một câu, áo tăng trên người bay lên phấp phới, trong tiếng ầm ầm đánh bay năm người Dương Mặc ra ngoài.
Phụt! Phụt!
Năm người Dương Mặc lơ lửng trên không trung, miệng hộc máu tươi.
- Chuyện gì vậy? Công kích của chúng ta lại không có tác dụng gì với hắn?
Dương Mặc ngã dưới đất, chau mày nghĩ.
Đột nhiên dường như hắn nghĩ ra điều gì, sắc mặt thay đổi.
- Lẽ nào…lẽ nào tên trọc đó đã tu luyện thành công Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng Huyết Khí Chân Thân…
Khí huyết trong cơ thể sục sôi, bất tử bất diệt, căn bản không sợ công kích của kẻ khác.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
- Năm mươi sáu viên tam sắc Xá Lợi, mười tám viên ngũ sắc Xá Lợi, ba viên thất sắc Xá Lợi?
Dương Thạc lẩm nhẩm lại lời của lão tăng hai lượt.
Xá Lợi là một loại kết tinh của thi thể cao tăng Phật môn sau khi viên tịch và được hoả táng. Nó là nơi chứa tinh hoa của tinh nguyên khí huyết toàn thân vị cao tăng đó, gần như tương đương với nội đơn của dị thú, thường mang năng lượng rất lớn.
Chỉ có điều, thứ năng lượng trong Xá Lợi thông thường người khác không thể sử dụng được.
Nhưng Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng lại hấp thụ Xá Lợi, ngưng tụ Xá Lợi Chân Thân, có thể tận dụng một cách hoàn hảo năng lượng trong Xá Lợi. Chỉ điểm này thôi cũng đủ cho thấy sự cường hãn của bộ công pháp Cửu Dương Huyền Công rồi.
- Đáng tiếc, pháp môn ngưng tụ Xá Lợi Chân Thân bị Ẩn Giao Yêu Thánh lấy mất rồi..
Dương Thạc thở dài một tiếng.
Ẩn Giao Yêu Thanh là siêu cấp cường giả, một trong Thập Đại Yêu Thánh.
Tuy chỉ xếp thứ chín nhưng rõ ràng, đạt đến tầng thứ Võ Thành đã đủ thấy thực lực của Ẩn Giao Yêu Thánh rồi.
Muốn tìm được Ẩn Giao Yêu Thánh, lấy pháp môn tu luyện Xá Lợi Chân Thân từ hắn rõ ràng khó như lên trời…
Có điều, biết được vị trí của pháp môn Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng cũng là chuyện tốt!
Cửu Dương Huyền Công vốn dĩ đã thất truyền.
Giờ trong Nam Lâm Tự có pháp môn tu luyện đệ nhất trùng Chân Thân. Trong Thục Sơn Thiên Kiếm Môn, Huyền Vũ Sơn Chân Võ Môn cũng có một phần. Cộng với pháp môn tu luyện đệ tam trùng Chân Thân trên lưng Bạch Viên Yêu Thánh…Cộng hết vào có lẽ được hơn nửa bộ Cửu Dương Huyền Công rồi.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Đương nhiên tập hợp đủ công pháp còn thiếu là cực khó!
Nhưng nói cho cùng cũng đã có một số manh mối thì cũng có vài khả năng.
- A Di Đà Phật!
- Tiểu thí chủ, trong rừng tháp này có tất cả 562 toà tháp đá, cung phụng 562 vị tổ sư Nam Lâm Tự, Đại Lâm Tự. Nhưng năm đó Đại Lâm Tự bị công phá, tháp đá bị huỷ hoại, Xá Lợi của 530 vị tổ sư đã mất...Tháp của Nam Lâm Tự tuy để cung phụng tổ sư các đời Nam Lâm Tự, Đại Lâm Tự nhưng bên trong tháp không có Xá Lợi. Chỉ có tháp của 32 vị tổ sư Nam Lâm Tự mới có Xá Lợi. Trong đó có 28 viên tam sắc, ba viên ngũ sắc và chỉ một viên thất sắc.
Vị lão tăng kia ôn tồn nói.
- Nay Nam Lâm Tự sắp bị huỷ diệt, e là chỗ Xá Lợi này cũng sẽ biến mất. Ngươi cầm chưởng môn lệnh ngoại môn Nam Lâm Tự, hẳn là đệ tử do Dũng Tín chọn ra kế thừa y bát. Ngươi đem số Xá Lợi này đi đi…
- Đem đi đi!
- Năm đó bọn ta là Thiên Canh Thập Tam Sát, đã có vô số người chết dưới tay, ăn cơm Phật ba mươi năm, tiềm tâm tu Phật, vốn mong Phật Tổ khoan dung, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn phá sát giới, giết quân sĩ nam tỉnh…Phật tổ không thể dung thứ…
- Thôi vậy, ta không xuống địa ngục thì ai xuống đây? Đại ca, mười ba huynh đệ chúng ta cuối cùng cũng được đoàn tụ dưới địa ngục.
Nói xong câu ấy, gương mặt lão tăng lộ nụ cười nhân từ, khí huyết sinh cơ dần tiêu tán, chớp mắt đã viên tịch.
- A Di Đà Phật…
Năm lão tăng còn lại cũng cùng niệm một câu, rồi cứ ngồi thế viên tịch!
Nhìn sáu vị lão tăng ấy, Dương Thạc có phần cảm thán.
Năm đó ngay tổng tiêu hắc đạo mười ba tỉnh nam bắc cũng phải nể mặt Thiên Canh Thập Tam Sát, sáy người còn lại cuối cùng cũng hoá trở về với đất.
- Hoả táng cho sáu người bọn họ vậy!
Tay Dương Thạc bắn ra một đạo chân khí mang Thái Dương Chân Hoả, bắn lên thi thể sáu vị lão tăng.
- Ủa? Tam sắc Xá Lợi? Sáu vị lão tăng này sau khi chết lại sinh ra Xá Lợi, thế cũng coi như họ công đức viên mãn rồi…
Sau khi sáu thi thể lão tăng được hoả táng, Dương Thạc tìm thấy có sáu viên Xá Lợi có ba màu đỏ, vàng, lam.
- Xá Lợi trong rừng tháp này mình cũng lấy đi thôi. Nếu không sớm muộn thì cũng bị quân sĩ nam tỉnh phá hoại.
Nghĩ vậy, Dương Thạc tung chưởng tung quyền, uỳnh uỳnh mấy tiếng, những toà tháp thi nhau đổ xuống.
Hắn lấy hết 32 viên Xá Lợi.
- Ủa? Ánh sáng của mấy viên này hơi ảm đạm?
Dương Thạc phát hiện mấy viên do Lý Vi Nghĩa tìm ra ánh sáng tối hơn hẳn.
- Đúng rồi, sức mạnh tinh nguyên trong mấy viên Xá Lợi này trước đó khi mình dùng Thuần Dương Kim Thân đã dung nhập vào Thuần Dương Kim Thân của mình. Vì thế nên mới tối đi thế này…
Dương Thạc nghĩ một chút thì chợt hiểu.
Trước đó hắn dùng Thuần Dương Kim Thân, được sự trợ giúp của mấy viên Xá Lợi này mà trực tiếp bước lên tầng thứ Võ Tôn.
Sau khi giết Lý Vi Nghĩa, Thuần Dương Kim Thân trở về nhục thân của Dương Thạc, sức mạnh trong đó dần tiêu tan, giờ trở lại tầng thứ Võ Sư sơ giới rồi. Còn sức mạnh trong Xá Lợi bị tiêu hao thì không thể bù lại được…
Vốn dĩ Dương Thạc nghĩ mang số Xá Lợi này bên mình, gặp kẻ địch Võ Tôn thì cho Thuần Dương Kim Thân xuất khiến, được sự trợ giúp của Xá Lợi sẽ giết được kẻ dịch. Giờ xem ra hắn mà làm vậy thật, thi triển chẳng được mấy lần thì tinh nguyên Xá Lợi sẽ tiêu hao sạch, trở thành mấy viên đá vô dụng.
- Khi nào thật cần thiết mới được dùng.
Dương Thạc nghĩ bụng.
Tuy không thể sử dụng thường xuyên nhưng vào lúc quan trọng, dùng Xá Lợi đẩy sức mạnh Thuần Dương Kim Thân lên thẳng Võ Tôn cũng là thứ võ khí tuyệt vời.
Cất hết Xá Lợi, Dương Thạc rời khỏi rừng tháp.
Uỳnh! Uỳnh!
Đúng lúc đó một trận tiếng nố cách đó mười mấy dặm đột nhiên vang lên.
Rừng tháp này rộng đến mấy chục dặm, âm thanh kia rõ ràng cũng ở trong khu vực này, không biết là người nào đang giao đấu.
Nhưng Dương Thạc đoán, lần này có lẽ là đại quân chủ lực của Dương Mặc đang tấn công La Hán Đường, Giới Luật Viện hoặc Tàng Kinh Các.
- Qua đó xem sao!
Dương Thạc không chần chừ, lập tức bay lên lưng Huyết Phi, một người một ưng đem theo Hoả Độc Cùng Kỳ Tiểu Hoả bay về phía có tiếng nổ.
Tàng Kinh Các, Nam Lâm Tự.
Tàng Kinh Các có ba tầng, lúc này nóc cao nhất của Tàng Kinh Các đã bay mất, sáu đạo nhân ảnh đang kịch chiến trên tầng ba.
Ba người trong đó mặc khải giáp của quân đội Đại Châu, đều khoảng ba bốn chục tuổi, đều là Võ Tôn. Rõ ràng họ đều là tướng lĩnh cấp cao trong quân đội Đại Châu. Dù không phải tướng quân thì ít nhất cũng là hiệu uý.
Ba người này tay đều cầm trường đạo vây công một vị lão tăng.
Bên cạnh còn có hai người một nam một nữ phụ giup bao vây lão tăng.
Hai người một nam một nữ kia đều có vẻ như hơn hai mươi tuổi.
Trong đó có một người tướng mạo anh tuấn, mặc áo đen, tay phải cầm kiếm, tay trái thi triển một loại võ kỹ nắm bắt, tay vung lên rạch tan hư không, phát ra tiếng nổ giống như tiếng long ngâm.
Nữ tử kia tướng mạo thanh lệ, vẻ mặt lạnh lùng băng giá, ôm một cây cổ cầm, không ngừng gảy đàn phát ra từng trận tấn công bằng sóng âm.
Đại Bàn Long Thủ!
Đại Thiên Âm Thuật!
Một nam một nữ này chính là Dương Mặc, con trưởng của Trấn Quốc Công, và Tô Quân Ninh, đệ tử thiên tài Thiên Âm Môn, từng một chưởng kích sát Dũng Tín đại sư.
Tô Quân Ninh vốn có tu vi Võ Tôn, còn Dương Mặc mấy tháng trước là Võ Sư đỉnh phong, giờ cũng đột phá Võ Tôn rồi.
Năm cường giả Võ Tôn vây giết một lão tăng!
Vị lão tăng này dáng người gầy gò, xem ra cũng mấy chục tuổi rồi, mặc bộ áo tăng màu vàng. Điều khiến người ta ngạc nhiên đó là da của lão tăng này trắng bóc, hốc mắt hõm sâu, mũi thẳng, mái tóc ngắn màu lam, không giống như người Đại Châu mà giống Hoả La Quốc hơn.
Một phiên tăng huyết thống Hoả La Quốc.
Ngoài ra, hai ống tay áo của lão tăng này trống rỗng, hai cánh tay không còn nữa. Tuy mất đi hai cánh tay nhưng ống tay áo của lão tăng vung lên cũng khiến không gian rung chuyển, phát ra từng tiếng nổ ầm ầm, vô số tầng khí huyết mạnh mẽ cuộn lên. Uy thế của hai cánh tay áo này còn mạnh hơn cả hai cánh tay của một võ giả thông thường.
Năm Võ Tôn hợp kích đánh từ lâu mà vẫn chưa hạ được lão tăng này.
- La Tư Phật, Nam Lâm Tự Dũng Tuệ phương trượng đã bị bọn ta hợp lực giết từ lâu rồi. Dũng Minh, Dũng Sinh cũng đã chết, ngươi một phiên tăng hà tất phải khổ sở bảo vệ Tàng Kinh Các này làm gì?
Vừa tấn công Dương Mặc vừa hét lớn.
- Ngươi cũng chỉ là Võ Tôn, có thể cầm cự được bao lâu?
- La Tư Phật, ngươi vốn là vương của Lam Tộc ở Hoả La Quốc, 62 năm trước bị Hoả La Quốc diệt tộc, chỉ còn lại mình ngươi chạy thoát…Nếu ngươi quy hàng Dương Mặc ta, sau này ta sẽ lập ngươi là quốc sư, cai quản Phật môn đạo môn trong thiên hạ. Còn dẫn quân huỷ diệt Hoả La Quốc, giết quốc vương, báo thù cho tộc nhân của ngươi, thế nào?
Dương Mặc nói lớn.
- A Di Đà Phật, không cần nữa…
Vị La Tư Phật kia thần sắc ngưng trọng, từ chối thẳng thừng.
- Lão nạp tiềm tâm tu Phật mấy chục năm nay, ân oán hồi đó đã từ bỏ rồi. Không cần nhắc đến chuyện cũ nữa. Kẻ nào muốn tiêu diệt Nam Lâm Tự, lấy công pháp trong Tàng Kinh Các thì hãy dùng bản lĩnh của mình mà tới đây!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Hét lên một tiếng, trong cơ thể La Tư Phật bỗng cuộn lên luồng sức mạnh hí huyết hùng hồn, đẩy lùi vả năm cường giả Võ Tôn đang tiến gần.
- Sức mạnh khí huyết lớn thật. Đây là…Thiên Tàn Quyết? Năm đó Thiên Tàn lão nhân tạo ra Thiên Tàn Quyết, đáng tiếc ngoài Thiên Tàn lão nhân ra không còn ai tu luyện thành công bộ công pháp này nữa. La Tư Phật, ngươi tu luyện bộ công pháp này tới Võ Tôn, cũng coi như không tồi!
- Đáng tiếc, muốn ngăn cản bọn ta thì chưa thể đâu! Lưu tướng quân, Lý tướng quân, Quân Ninh cô nương, đừng nương tau, giết lão trọc này đi!
Vừa nói, khí thế của hắn thay đổi, mạnh mẽ đến cực điểm, trường đao trong tay biến thành đạo bạch quang đâm thẳng về phía La Tư Phật.
- Giết!
- Giết! Giết!
Mấy tướng quân nam tỉnh cùng hô lên, đao trong tay nhanh chóng vung lên.
Phập phập phập!
Đao trong tay mấy kẻ đó cuyên qua cơ thể La Tư Phật.
Cùng lúc đó, Đại Thiên Âm Chưởng của Tô Quân Ninh cũng đánh lên lưng La Tư Phật, sóng âm lập tức xuyên thấu vào nội tạng hắn.
- A Di Đà Phật!
Bị trọng thương như vậy, nhưng sắc mặt La Tư Phật không hề thay đổi. Hắn hạ giọng niệm một câu, áo tăng trên người bay lên phấp phới, trong tiếng ầm ầm đánh bay năm người Dương Mặc ra ngoài.
Phụt! Phụt!
Năm người Dương Mặc lơ lửng trên không trung, miệng hộc máu tươi.
- Chuyện gì vậy? Công kích của chúng ta lại không có tác dụng gì với hắn?
Dương Mặc ngã dưới đất, chau mày nghĩ.
Đột nhiên dường như hắn nghĩ ra điều gì, sắc mặt thay đổi.
- Lẽ nào…lẽ nào tên trọc đó đã tu luyện thành công Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng Huyết Khí Chân Thân…
Khí huyết trong cơ thể sục sôi, bất tử bất diệt, căn bản không sợ công kích của kẻ khác.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Bình luận facebook