Mười đầu Cửu Giai trung kỳ Chân Long cho dù là biến ảo mà thành, Tiêu Phàm cũng không dám có bất kỳ khinh thường, năng lực Thực Cốt Trùng biến ảo là thực lực chân thật.
Bất quá, bọn chúng cũng có một cái thiếu hụt, chính là thời gian kéo dài không lâu, tối đa cũng chính là một chén trà đến nửa nén hương.
Giết chết bọn chúng, Tiêu Phàm làm không khó, chỉ là hắn không muốn bại lộ tất cả thực lực bản thân mà thôi.
Dù sao đối thủ của hắn không phải những Thực Cốt Trùng này mà là Thực Não Huyết Trùng phía sau.
- Chỉ hy vọng Long Vũ, Tiểu Kim cùng Tiểu Minh không việc gì.
Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, hắn vẫn thật không nghĩ tới, bên trong Cốt Vực vẫn còn có cường giả như vậy.
Đồ Thiên Thương nói cho hắn biết đến nơi này đoán chừng cũng không có ý tứ xuất thủ, hơn nữa Tiêu Phàm cũng không muốn dựa vào Đồ Thiên Thương.
Đồ Thiên Thương cứu hắn, Tiêu Phàm đã thập phần cảm kích, cũng không có ý tứ tìm Đồ Thiên Thương hỗ trợ, có chút sự tình vẫn là dựa vào bản thân.
- Chết!
Một tiếng quát nhẹ, Tiêu Phàm đã xuất kích, phía sau hắn xuất hiện một đôi Huyết Sắc Cốt Sí, xương cánh chớp động giống như hai thanh đao ra khỏi vỏ.
Phốc một tiếng, tốc độ Tiêu Phàm nhanh đến cực hạn, trong đó một đầu Chân Long trực tiếp bị Tiêu Phàm xé thành mảnh vỡ, hóa thành một đoàn chất lỏng màu trắng chiếu xuống hư không.
- Thực sự là rác rưởi!
Tiêu Phàm mặt coi thường, thực nếu là Chân Long, toàn thân trên dưới đều là bảo vật, nhưng Thực Cốt Trùng cơ hồ không có một chút tác dụng nào, giết chính là một đống chất dịch phế thải.
Bất quá Tiêu Phàm vẫn không có buông tha bọn chúng, nếu Thực Não Huyết Trùng muốn thử dò xét ranh giới cuối cùng hắn, Tiêu Phàm sẽ hoàn thành ước nguyện của hắn.
Tu La Kiếm vũ động, từng đạo từng đạo kiếm quang lấp lóe, từng đầu Huyết Long ngã xuống dưới kiếm Tiêu Phàm, những nhục thân này rất mạnh, nhưng tốc độ lại không bằng Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm mặc dù không biết Chân Long thực lực như thế nào, nhưng hắn có thể khẳng định, Thực Cốt Trùng biến ảo Huyết Long nên xa xa không có đạt tới thực lực Chân Long.
Mười đầu Huyết Long cũng liền nửa chén trà nhỏ thời gian đều tử vong hầu như không còn, mười tôn Hồn Điêu Thú vẫn đại sát đặc sắc, số lượng Thực Cốt Trùng rõ ràng giảm ít rất nhiều.
- Kiếm Chi Luật Động!
Tiêu Phàm đưa tay chém ra một kiếm, kiếm khí đầy trời bao phủ xung quanh hơn ngàn trượng, Thực Cốt Trùng xung quanh đều bị kiếm khí tiêu diệt.
Thực Cốt Trùng mặc dù rất nhiều, nhưng lại bị Tiêu Phàm mấy lần chém giết?
- Còn có thủ đoạn gì cầm ra đi.
Tiêu Phàm nhìn qua nguyên một đám cửa động u sâm nơi xa, chờ Thực Não Huyết Trùng xuất hiện.
Đáng tiếc khiến hắn thất vọng là Thực Não Huyết Trùng cũng không có hiện thân, Tiêu Phàm bất đắc dĩ chỉ có thể tự mình đi vào.
- Quả nhiên là một tên hèn nhát.
Lông mày Tiêu Phàm nhíu lại, lựa chọn một cửa hang đi vào, toàn thân đan xen Vô Tận Chi Hỏa, phòng bị Thực Cốt Trùng cùng Thực Não Huyết Trùng đánh lén.
Khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là nơi hắn đi qua vậy mà rốt cuộc không thấy bất luận Thực Cốt Trùng nào, chẳng lẽ bọn chúng cũng sợ?
Tiêu Phàm không cho là như thế, Thực Não Huyết Trùng hắn mặc dù chưa thấy qua, nhưng hắn cũng biết rõ một chút tin tức liên quan tới nó, chính là thập phần sợ chết nhưng lại giảo hoạt như cáo, có thù tất báo, coi như sợ cũng là không có khả năng buông tha hắn.
Trí tuệ Hồn Thú có thể so sánh cùng Nhân Loại thập phần thưa thớt, Thực Não Huyết Trùng so với Nhân Loại càng thêm giảo hoạt, có thể thấy nó đáng sợ.
Giờ phút này, bên trong một cái băng thất Huyết Long Quật, một đạo thân ảnh áo bào đen đang lạnh lùng nhìn một mặt vách tường, một đôi con ngươi huyết hồng hiện ra quang mang màu đỏ tươi.
Trên vách tường chính ngưng tụ bộ dáng Tiêu Phàm, mọi cử động của Tiêu Phàm đều bị nó giám sát.
- Chỉ cần ăn ngươi, luyện hóa Băng Tộc Huyết Mạch, ta liền có thể nhanh chóng luyện hóa Âm Linh Thiên Thủy, đến lúc đó liền có thể nhất cử đột phá Chiến Thần cảnh, thuế biến thành người. Sau đó thành công dung hợp đồ vật thuộc về ta, cuối cùng lại thôn phệ nhục thân lão bất tử, vô cùng có khả năng siêu việt năm đó, vô luận là ai đều không thể ngăn cản ta.
Áo bào đen hung ác nói.
Thanh âm nó thập phần khàn khàn, nếu để cho người nghe được, nhất định sẽ toàn thân run lên, thanh âm quá âm trầm.
Sau đó, nó bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Long Vũ trên giường bệnh bên cạnh, chậm rãi trôi nổi tới.
Xốc lên vành nón, lập tức lộ ra một gương mặt cực kỳ ghê tởm, đỉnh đầu hình tròn tròn, mọc ra mấy bộ lông màu đỏ ngòm, một đôi con ngươi màu đỏ ngòm bắn ra quang mang.
Nó không có mũi, cũng không có lỗ tai, có chỉ là hai khỏa nhãn cầu màu đỏ ngòm, cùng một cái miệng to lớn, mở ra miệng liền lộ ra hai hàng răng xấu xí.
Răng hiện lên hình răng cưa, sắc bén đến cực điểm, nó chậm rãi mở ra, trong đó hai cây răng vậy mà nhanh chóng dài, thập phần bén nhọn.
Rất hiển nhiên, nó chính là Thực Não Huyết Trùng, Cửu Giai Hồn Thú, một trong Hồn Thú cực ít có trí tuệ.
- Chênh lệch thời gian không nhiều, Băng Tộc Huyết Mạch cũng nên hoàn toàn thức tỉnh.
Nhìn Long Vũ, Phệ Hồn Huyết Tàm nhe răng cười một tiếng, mở ra miệng rộng liền hướng trên đầu Long Vũ táp tới.
- Chi chi!
Đột nhiên một trận thanh âm bén nhọn bên ngoài băng thất vang lên, Thực Não Huyết Trùng đột nhiên ngừng thân hình, sau đó lộ ra vẻ phẫn nộ.
Nó một bước xông đi lên, mở ra thạch thất, cửa ra vào chính có một đầu Thực Cốt Trùng dài một thước đang miêu tả cái gì.
- Âm Linh Thiên Thủy không thấy đâu nữa? Một đám ngu xuẩn!
Thanh âm khàn khàn mà lạnh lẽo từ trong miệng Thực Não Huyết Trùng thốt ra, một vệt sáng lóe ra trực tiếp đem đầu Thực Cốt Trùng đánh thành một đống chất lỏng.
Sau đó Thực Não Huyết Trùng cũng không lo Long Vũ, nhanh chóng hướng về thông đạo bay đi, nó hiện tại quan tâm nhất là Âm Linh Thiên Thủy.
Cho dù không có Long Vũ Băng Tộc Huyết Mạch, nó cũng có thể luyện hóa Âm Linh Thiên Thủy, chỉ là tốc độ rất chậm mà thôi, nhưng nếu như không có Âm Linh Thiên Thủy mà nói, kế hoạch nhất định thất bại.
Khi Thực Não Huyết Trùng rời đi, bên trong thông đạo lại thêm ra một đầu Thực Cốt Trùng, chỉ là Thực Cốt Trùng cùng với những cái khác khác biệt, nó trên người hoàn toàn không có bất kỳ Hồn Lực ba động.
Khi thấy Long Vũ, tốc độ Thực Cốt Trùng tăng tốc, cực tốc xông đi vào
Giờ phút này, Tiêu Phàm trong thông đạo hành tẩu đột nhiên ánh mắt sáng lên:
- Tìm ra rồi?
Tiêu Phàm tốc độ bỗng tăng tốc, thông đạo bên trong Huyết Long Quật rất nhiều, tạo thành một cái mê cung to lớn, bất quá đối với Tiêu Phàm thân làm Hồn Điêu Sư mà nói, cũng không tính là gì.
Huống chi, còn có Hồn Điêu Thú Thực Cốt Trùng hắn điêu khắc chỉ rõ phương hướng cho hắn, mê cung này đối với Tiêu Phàm mà nói cũng như thùng rỗng kêu to.
Thời gian cũng chỉ mười mấy hai mươi cái hô hấp, Tiêu Phàm liền đi tới vị trí thạch thất của Long Vũ, nhìn thấy Long Vũ hôn mê, Tiêu Phàm cũng buông lỏng một hơi.
Đưa tay vung lên, Long Vũ biến mất, hiển nhiên là bị hắn đưa vào không gian bí cảnh Tu La Điện.
- Đây cũng quá thuận lợi rồi.
Tiêu Phàm cau mày một cái, Thực Não Huyết Trùng rất giảo hoạt, có thể tìm ra Long Vũ cũng quá đơn giản, vậy mà một chút trở ngại đều không có.
- Có lẽ là ta đánh giá quá cao Thực Não Huyết Trùng, vẫn là trước rời đi nơi này.
Tiêu Phàm âm thầm suy nghĩ, hắn chỗ nào biết rõ Thực Não Huyết Trùng quan tâm an nguy Âm Linh Thiên Thủy hơn. Long Vũ ngược lại là không quan tâm, bằng không mà nói, vừa nãy Long Vũ đã chết.
- Phế vật, đều là một đám phế vật, giữ lại các ngươi làm gì!
Đang lúc Tiêu Phàm chuẩn bị rời đi, một đạo thanh âm phẫn nộ từ trong thông đạo truyền đến, Tiêu Phàm nghe vậy sắc mặt hoàn toàn thay đổi, hắn nào nghĩ đến Thực Não Huyết Trùng vậy mà liền nhanh như vậy trở về.
Hơn nữa, Tiêu Phàm hoàn toàn không nghĩ tới Thực Não Huyết Trùng lại có thể miệng nói tiếng người.
Không đợi Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, cửa ra vào đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh xấu xí, Thực Não Huyết Trùng cũng vừa lúc nhìn thấy Tiêu Phàm, bốn mắt tương đối.
- Người trẻ tuổi, là ngươi giở trò quỷ!
Thực Não Huyết Trùng đột nhiên sát khí nặng nề nói làm Tiêu Phàm dọa cho phát sợ.
Lục Đạo
Bình luận facebook