Nghe thấy Tiêu Phàm nói, đôi mắt Lục Bá Hậu hơi hơi ngưng tụ, nói:
- Ngươi làm sao biết được?
- Đoán!
Tiêu Phàm thập phần nghiêm túc nói, nhìn thấy thần sắc Lục Bá Hậu, Tiêu Phàm liền biết rõ bản thân đoán đúng.
- A?
Lục Bá Hậu hơi hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm, tựa như đang chờ đợi Tiêu Phàm giải thích.
Tiêu Phàm tổ chức một chút ngôn ngữ, thật sâu nhìn Lục Bá Hậu nói:
- Vòng thứ nhất tranh tài các ngươi làm từng bước tiến hành, ròng rã tốn bảy ngày thời gian, nguyên bản vòng thứ hai cũng phải tiêu tốn mấy ngày, nhưng các ngươi đổi quy tắc, chỉ phí một canh giờ.
Mà hiện tại vòng thứ ba, nếu như cùng giới trước tranh tài thế nào cũng phải một hai ngày thời gian, nhưng các ngươi lại đổi quy tắc, đem thời gian rút ngắn đến một canh giờ, rất hiển nhiên, hiện tại thời gian rất gấp.
Các ngươi chạy đi làm gì đây? Ta vừa lúc nghe người ta nói qua, Vạn Thánh Dược Điển cùng Sở gia Phong Ấn Chi Địa có quan hệ, ta đi vào Phong Ấn Chi Địa, nơi đó Mệnh Trọc Chi Khí thập phần nồng đậm.
Hơn nữa, những Mệnh Trọc Chi Khí đó gần đây càng ngày càng bắt đầu cuồng bạo, về thời gian cũng thập phần ăn khớp, các ngươi vội vàng kết thúc Vạn Thánh Dược Điển mới có thể đi xử lý Phong Ấn Chi Địa, không biết ta nói đúng hay không?
- Ngươi đi vào Phong Ấn Chi Địa, hơn nữa còn sống sót đi ra?
Lục Bá Hậu kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, Tiêu Phàm nói nhiều như vậy, hắn tựa như chỉ nghe được câu này.
- Đây không phải nói nhảm sao?
Tiêu Phàm nhún nhún vai, nếu như hắn xảy ra vấn đề, làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?
- Ngươi không sợ Mệnh Trọc Chi Khí?
Lục Bá Hậu trợn to hai mắt, đều là vẻ khó tin.
- Đương nhiên sợ, ta cũng chỉ là xa xa quan sát mà thôi.
Tiêu Phàm lắc lắc đầu nói, hắn tự nhiên sẽ không nói cho Lục Bá Hậu, hắn hiện tại không sợ Mệnh Trọc Chi Khí, còn nhờ Mệnh Trọc Chi Khí mở ra Tiểu Thiên Địa.
- Có đúng không?
Lục Bá Hậu hiển nhiên không tin, nhìn chằm chằm ánh mắt Tiêu Phàm, muốn xem ra chút gì, bất quá thần sắc Tiêu Phàm thập phần bình tĩnh.
- Xem ra ta đoán đúng.
Tiêu Phàm nhíu nhíu mày lông mày, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Ta hiện tại có thể rời khỏi hay không?
- Rời khỏi?
Lục Bá Hậu kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, gia hỏa này thật chẳng lẽ không có hứng thú thi đấu?
Trước đó hắn còn tưởng rằng Tiêu Phàm là cố ý giả, nhưng hiện tại, Lục Bá Hậu mới phát hiện cũng không phải là có chuyện như vậy, gia hỏa này thật không có coi Vạn Thánh Dược Điển là chuyện.
- Không sai, ta muốn rời khỏi.
Tiêu Phàm trịnh trọng gật gật đầu, hắn hiện tại chỉ lo lắng an nguy mẫu thân hắn cùng Hề Lão, nếu như Phong Ấn Chi Địa thực xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, Tiêu Phàm nhất định sẽ hối hận cả một đời.
- Người trẻ tuổi, ngươi phải biết, ngươi có hi vọng nhất được hạng nhất, được hạng nhất ngươi biết rõ sẽ thu hoạch được gì không?
Lục Bá Hậu phát hiện bản thân thực nhìn không thấu Tiêu Phàm.
Tàn niệm của hắn sống vô số tuế nguyệt, gặp qua rất nhiều người, những tu sĩ tham gia đó Vạn Thánh Dược Điển vì đoạt được thành tích tốt hơn, kẻ nào cũng muốn sống phấn đấu lấy.
Tiểu tử này ngược lại tốt, lấy được thành tích tốt như vậy vậy mà còn muốn lui ra ngoài, Lục Bá Hậu cũng hoàn toàn không hiểu rõ.
- Bất luận được cái gì, trong lòng ta cũng không có trọng yếu bằng thân nhân.
Tiêu Phàm lắc lắc đầu nói, thần sắc hết sức trịnh trọng.
- Ngươi là nói thân nhân ngươi ở trong Phong Ấn Chi Địa Sở gia?
Lần này đến phiên Lục Bá Hậu ngoài ý muốn, hắn kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm:- Tiểu nữ oa Sở gia là gì của ngươi?
- Cái gì nữ oa tử?
Tiêu Phàm có thể không quen biết nữ oa tử Sở gia, bất quá hắn rất nhanh liền lấy lại tinh thần:
- Ngươi là nói mẹ ta?
Trong mắt những lão bất tử này, mẫu thân hắn không phải cũng là tiểu nữ oa à, hơn nữa, bên trong Tiêu Phàm nhận biết cũng chỉ có mẫu thân hắn cùng Hề Lão tiến vào Phong Ấn Chi Địa.
- Sở Lăng Vi là mẫu thân ngươi?
Lục Bá Hậu trợn to hai mắt nhìn Tiêu Phàm, một mặt không thể tưởng tượng nổi.
Đột nhiên, một đạo quang mang từ trên người hắn bắn ra, trong nháy mắt đem Tiêu Phàm che đậy ở trong đó.
- Ngươi làm cái gì?
Tiêu Phàm gầm thét một tiếng, thân hình vội vàng lui lại, nhưng hắn lại phát hiện bản thân không động được.
Nơi xa đám người thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ quái dị, Tiêu Phàm chẳng lẽ đắc tội lão đầu, làm lão đầu nhịn không được xuất thủ?
Sở Linh Nhi cùng Sở Vân Bắc hai người thân hình ngưng một cái, chuẩn bị hướng về Tiêu Phàm bay tới.
- Đừng động! Ta sẽ không hại ngươi!
Lục Bá Hậu nhìn thấy Tiêu Phàm trốn tránh, vội vàng nói, ngay sau đó, trong mắt hắn lóe lên một vẻ kinh dị:
- Mệnh cách ngươi vậy mà nặng nề như núi! Khó trách ngươi dám vào bên trong Mệnh Trọc Chi Khí.
- Cái gì Mệnh Cách?
Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn Lục Bá Hậu.
Hắn chỉ biết rõ, đột phá Thần Linh cảnh sẽ chạm tới Mệnh Cách, bởi vì lúc đó Mệnh Cách sẽ bắt đầu Thần hóa, sau khi dung hợp Thần Lực Chi Tinh, Mệnh Cách liền sẽ thực chất hóa, có thể tấn thăng thành Thần Cách trong truyền thuyết.
Đương nhiên, cái này có một bộ phận cũng chỉ là Tiêu Phàm suy đoán mà thôi, cụ thể như thế nào hắn cũng không rõ ràng.
- Ngươi đột phá đến cảnh giới bây giờ, có phải chỉ vẻn vẹn tốn thời gian mấy năm hay không? Hơn nữa, vận khí ngươi có phải so với người khác tốt hơn hay không?
Ánh mắt Lục Bá Hậu nhìn về phía Tiêu Phàm hoàn toàn thay đổi.
- Khoảng hơn ba năm thời gian.
Tiêu Phàm gật đầu:
- Cái này cùng Mệnh Cách có quan hệ gì?
Hắn cho tới bây giờ không tin cái gì mệnh, có thể đạt tới cảnh giới bây giờ là hắn từng bước cố gắng, không phải dựa vào vận khí gì.
- Hoặc là không có gì liên quan, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, các ngươi cái gọi là thiên phú Chiến Hồn cố nhiên trọng yếu, nhưng Mệnh Cách mới là căn bản một người, chỉ có người Mệnh Cách đủ cứng mới có thể vượt mọi chông gai!
Lục Bá Hậu thập phần chắc chắn nói, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm tràn ngập vẻ hâm mộ.
- Chiếu như lời ngươi nói, chỉ cần mệnh đủ cứng liền nắm giữ vô thượng vận khí? Liền có thể thẳng tiến không lùi? Hậu kỳ cố gắng liền không có bất kỳ ý nghĩa gì?
Tiêu Phàm đối với thuyết pháp này khịt mũi coi thường.
- Có lẽ ngươi không tin, nhưng sự thật chính là như thế, đương nhiên, coi như mạng ngươi cứng rắn, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi, nếu như không nỗ lực cũng không có khả năng trở thành cường giả chân chính.
Lục Bá Hậu lắc đầu.
Tiêu Phàm không có hoàn toàn phủ định thuyết pháp Lục Bá Hậu, Vận Mệnh không chỉ là vấn đề đương thời, chính là kiếp trước cũng tranh luận không ngớt.
Có chút người rất tốt, vừa ra đời liền nắm giữ tài nguyên vô tận, đây là số mệnh tốt, nhưng nếu như không nỗ lực, dù ưu thế lớn cũng sẽ bị tiêu xài không còn.
Mà có người đi qua tự thân cố gắng, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, liền có thể siêu việt hơn những người tốt số kia.
Tiêu Phàm vẫn cho rằng bản thân vận khí không tệ, được Tu La Truyền Thừa không nói, còn nắm giữ đá trắng thần bí, nhưng hắn thành công không chỉ nhờ vận khí, còn ẩn chứa không ít mồ hôi cùng máu tươi.
- Nói như không nói.
Tiêu Phàm bĩu môi, không quên đả kích Lục Bá Hậu một cái.
Lục Bá Hậu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Người trẻ tuổi, ta biết rõ ngươi hiện tại không tin, nhưng ngươi về sau nhất định sẽ tin tưởng, ngươi vừa giết chết tiểu tử kia, hắn mặc dù thiên phú không tồi, nhưng Mệnh Cách quá nhỏ yếu, dám theo ngươi va chạm, tuyệt đối nhiều lần vấp phải trắc trở, mỗi lần đều ngỏm, chết cũng là đáng đời!
- Mộ Dung Lãng Trần sao?
Tiêu Phàm cau mày một cái, trong đầu hồi tưởng lại những hình ảnh ngày qua cùng Mộ Dung Lãng Trần tiếp xúc, hắn phát hiện thật đúng là như Lục Bá Hậu nói, Mộ Dung Lãng Trần gặp hắn một lần liền xui xẻo một lần.
Lần thứ nhất thua mấy ức Cực Phẩm Hồn Thạch, lần thứ hai bị bản thân tát một cái, đạp một cước, lần thứ ba đoạt hắn Hồn Giới, kém chút giết hắn.
Mà cuối cùng lại là chết dưới kiếm của mình, hơn nữa chết không toàn thây.
- Nha, chẳng lẽ thực sự là Mệnh Cách ta khắc chế Mệnh Cách Mộ Dung Lãng Trần?
trong lòng Tiêu Phàm cực kỳ buồn bực, bất quá rất nhanh liền lấy lại tinh thần, tiếp tục nói:
- Lão đầu, ngươi đừng đổi chủ đề, ta hiện tại chỉ là muốn rời nơi này, ngươi nói cho ta phương pháp.
Bình luận facebook