Mấy ngày sau, Tiêu Phàm dừng lại trên một tòa đỉnh núi, ở bên cạnh hắn, trừ Tiểu Kim cùng Sở Phiền lại có thêm mấy đạo bóng người, mấy đạo bóng người theo thứ tự là Tiêu Linh Nhi, Thạch Thánh, Diệp Trường Sinh cùng Diệp Thiên Tuyết.
Về phần các Hung Thú khác, Tiêu Phàm vẫn để bọn chúng đợi tại Không Gian Bí Cảnh, có Kim Giáp Thiên Long cùng Trọc Thiên Hồng trông coi bọn chúng, chúng cũng coi như trung thực.
- Tiêu Phàm, chúng ta hiện tại đã bước vào Huyền Vực, phía trước ba vạn dặm chính là tổng bộ Chiến Hồn Thánh Thành Chiến Hồn Điện, nơi đó có thể tiến vào Diệp gia Cổ Địa, ta cũng chỉ mới đi vào một lần.
Diệp Trường Sinh mở miệng nói.
Từ khi đi Lâu Lan Cổ Địa, ánh mắt Diệp Trường Sinh nhìn về phía Tiêu Phàm cũng hoàn toàn thay đổi, Diệp Trường Sinh đã từng là đệ nhất thiên tài Vô Song Thánh Thành, nhưng từ khi thua Tiêu Phàm, hai người chênh lệch càng lúc càng lớn.
Dù là hắn những ngày qua đã đột phá đến Chiến Thánh cảnh hậu kỳ, nhưng hắn biết rõ bản thân tuyệt đối không phải đối thủ Tiêu Phàm.
Diệp Thiên Tuyết một mực trầm mặc không nói, giống như băng Sơn vạn năm đều khó mà hòa tan.
Tiêu Phàm gật gật đầu, nhìn về phía Diệp Trường Sinh nói:
- Tiếp theo, có thể sẽ ảnh hưởng tới các ngươi, nếu không các ngươi mang theo người Vô Song Thánh Thành trước rời đi?
Nói đến đây, Tiêu Phàm phất tay, hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện, tất cả đều kiêng kị nhìn về phía Tiêu Phàm.
- Tiêu Phàm!
Diệp Trường Sinh đột nhiên kêu lên, há miệng muốn nói nhưng lại không biết nói cái gì.
- Có chuyện gì, chỉ cần ta có thể làm, tận lực giúp ngươi.
Tiêu Phàm quay đầu nghi hoặc nhìn Diệp Trường Sinh, Diệp Trường Sinh cùng Tiểu Ma Nữ cũng là huynh muội cùng cha khác mẹ, nói đến cùng vẫn là đại cữu tử.
Năm đó cùng ân oán giữa Diệp Trường Sinh, Tiêu Phàm từ lâu ném lên chín tầng mây.
- Ta... Ta muốn gia nhập Tu La Điện!
Diệp Trường Sinh lấy dũng khí nói, những người khác kinh ngạc nhìn Diệp Trường Sinh, trên mặt đều là vẻ khó tin.
Dù là Tiêu Phàm cũng kinh ngạc không thôi, Diệp Trường Sinh một thân ngông nghênh nhưng chưa phục bất luận kẻ nào, bây giờ lại chủ động gia nhập Tu La Điện.
Tiêu Phàm cau mày một cái, nói ra:
- Ngươi có biết, gia nhập Tu La Điện chính là làm địch với thế gian! Chiến Thần Điện...
Không đợi Tiêu Phàm nói xong, Diệp Trường Sinh liền đánh gãy hắn, nói:
- Chiến Thần Điện bất quá là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, một ngày nào đó ta sẽ đem nó giẫm ở dưới chân, nếu như chết ở trong tay Chiến Thần Điện, chỉ có thể nói rõ Diệp Trường Sinh ta không bằng người!
- Các ngươi thì sao?
Tiêu Phàm không có để ý tới Diệp Trường Sinh, mà là nhìn về phía những người Vô Song Thánh Thành khác.
- Ta theo ca ca.
Diệp Thiên Tuyết tỏ thái độ.
- Ta cũng đi theo Diệp sư huynh!
- Ta cũng vậy!
- Ta cũng nguyện ý!
Tiêu Phàm ngoài ý muốn là những người Vô Song Thánh Thành khác vậy mà không có lui về phía sau, bất quá tỷ đệ Tô Mạch Hàn cùng Tô Mạch Huyên lại trầm mặc không nói, có lẽ sự tình lần này làm bọn hắn minh bạch hơn rất nhiều.
Chiến Thần Điện tất nhiên mạnh, nhưng chính bởi vì quá mạnh cho nên mới không nhìn bọn hắn, để bọn hắn trở thành pháo hôi, coi như gia nhập Chiến Thần Điện cuối cùng khẳng định cũng sẽ không được coi trọng.
Đã như vậy, tại sao không tự quyết định tương lai mình? Cho dù đối địch với Chiến Thần Điện có lẽ cũng có thể sống tốt hơn.
- Tiêu Phàm, tỷ đệ chúng ta chuẩn bị tiến về Thần Kiếp Chi Địa.
Tô Mạch Huyên đột nhiên mở miệng nói.s
- Các ngươi bảo trọng, qua một đoạn thời gian, ta cũng có thể sẽ đến đó, Thần Kiếp Chi Địa gặp lại.
Tiêu Phàm gật đầu, mọi người đều có chí khác nhau, hắn không có khả năng làm khó tỷ muội bọn họ.
- Bảo trọng.
Tô Mạch Hàn cùng Tô Mạch Huyên hai người chắp tay một cái, sau đó quay người rời đi.
Tiêu Phàm cũng không có quá mức để ý, lấy thiên phú hai người, thành tựu tương lai hẳn là sẽ không quá kém, sau đó hắn đột nhiên cười cười nói:
- Hoan nghênh mọi người gia nhập Tu La Điện! Diệp Trường Sinh nghe lệnh!
- Có thuộc hạ!
Diệp Trường Sinh không nghĩ tới Tiêu Phàm vậy mà đồng ý, hơn nữa đã gọi thẳng tên huý, hắn vội vàng cung kính thi lễ đối với Tiêu Phàm.
Cái này là hắn tự mình lựa chọn, căn bản không có không cam tình không nguyện.
Tiêu Phàm mới muốn nói cái gì đột nhiên cau mày, mở bàn tay, một khối Ngọc Phù trong lòng bàn tay lấp lóe, đưa vào một sợi Hồn Lực, bên trong truyền đến một đạo thanh âm.
- Khởi bẩm Điện Chủ, Ngọc Diện Vô Tình chết, sơ bộ điều tra, giết chết Ngọc Diện Vô Tình có thể là người Diêm La Phủ!
Trong ngọc bội truyền đến thanh âm Lãnh Tiếu Nhận.
Những người khác kinh ngạc nhìn ngọc bội, trợn to hai mắt, trong mắt đều là vẻ khó tin.
- Đây là Âm Dương Tử Mẫu Ngọc?
Tiêu Linh Nhi hoảng sợ nói.
Tiêu Phàm không có trả lời Tiêu Linh Nhi, ngược lại sắc mặt vô cùng âm trầm, hướng về phía ngọc bội nói ra:
- Tìm tới tàn nghiệt Diêm La Phủ, nếu còn không diệt sạch sẽ, vậy liền để nó hủy diệt thêm một lần!
Tiêu Phàm ngữ khí rất lạnh, những năm này hắn một mực nhớ thù Túy Ông, chỉ là căn bản bận quá không có thời gian đến mà thôi, mặt khác, trước đó Tiêu Phàm cũng không phải đối thủ Phủ Chủ Diêm La Phủ.
Nhưng hiện tại, Tiêu Phàm đã có tư cách báo thù, chỉ là hắn không nghĩ tới là bản thân không đi tìm bọn hắn, bọn hắn lại còn dám tìm bản thân gây phiền phức.
- Vâng, Điện Chủ! Kế hoạch kia còn tiếp tục thực hành chứ?
Rất nhanh lại truyền tới thanh âm Lãnh Tiếu Nhận.
- Tiếp tục.
Tiêu Phàm gật đầu, kế hoạch sau ba tháng, vô luận hắn là không có thể tìm tới Lưu Ly Thánh Đảo, hắn đều sẽ không trì hoãn.
Thực lực Tu La Điện nhất định phải đạt được tăng lên, lưu cho bọn hắn thời gian không phải rất nhiều, chí ít, Chiến Thần Điện sẽ không cho bọn hắn đủ thời gian.
- Diệp Trường Sinh nghe lệnh!
Tiêu Phàm lần nữa mở miệng nói, trong mắt lóe lên một vòng lăng lệ quang mang:
- Lệnh ngươi làm Đệ Bát Diêm La Tu La Điện, liền có thể chạy tới Bắc Vực tiếp quản Đệ Bát Diêm La Điện, mặt khác, Lãnh Tiếu Nhận sẽ phối hợp với ngươi!
- Đệ Bát Diêm La?
Đám người nghi hoặc không hiểu, bất quá Diệp Thiên Tuyết lại kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trên mặt vạn năm không thay đổi rốt cục có một tia xúc động.
Diệp Trường Sinh cũng cực kỳ không bình tĩnh, hắn như thế nào không biết Đệ Bát Diêm La đại biểu gì đây, hít sâu một cái, cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Tiêu Phàm lấy ra một mai Hồn Giới ném cho Diệp Trường Sinh, nói:
- Trong này là tài nguyên cho Đệ Bát Diêm La Điện, trước sớm cho ngươi, mặt khác, bên trong có 100 khối Truyền Âm Ngọc Phù, ngươi tự xử lý.
- Vâng, Điện Chủ!
Diệp Trường Sinh quét Hồn Giới một cái, trong lòng nổi lên gợn sóng rất lớn, Cực Phẩm Hồn Thạch bên trong vậy mà nhiều đến hàng trăm triệu, cái này chính là đại thủ bút a.
Dù là Diệp Trường Sinh cũng coi là gặp quá lớn việc đời, nhưng nhìn đến tài nguyên tu luyện bên trong Hồn Giới cũng bị dọa kêu to một tiếng.
Phất tay, một con kiến huyết sắc xuất hiện ở cạnh Tiêu Phàm, Tiêu Phàm ngưng tiếng nói:
- Diệp Trường Sinh, đây là đồng bạn ngươi, nếu có đối thủ không thể xử lý có thể cho nó xuất thủ.
- Được.
Cảm nhận được khí tức hung lệ trên người Thị Huyết Thiên Nghĩ, Diệp Trường Sinh cũng bị dọa kêu to một tiếng, những người khác trong lòng cũng cực kỳ không bình tĩnh.
- Thị Huyết, bảo vệ tốt bọn hắn.
Tiêu Phàm lại nhìn Thị Huyết Thiên Nghĩ một cái.
- Vâng, Thiếu Chủ.
Thị Huyết Thiên Nghĩ hoàn toàn không dám phản kháng mệnh lệnh Tiêu Phàm, trước đó Tiêu Phàm mở ra Tu La Thần Nhãn tạo thành cảnh tượng hủy diệt, tất cả đều để những Hung Thú này tận mắt nhìn đến.
Đây cũng là một loại thủ đoạn Tiêu Phàm chấn nhiếp bọn chúng, hơn nữa Tiêu Phàm lưu lại trên người bọn chúng ấn ký không thể xóa nhòa, nếu như bọn chúng muốn tạo phản, Tiêu Phàm có thể diệt sát bọn chúng.
- Đi thôi.
Tiêu Phàm đưa mắt nhìn Diệp Trường Sinh rời đi, hắn biết những Hung Thú này mới là thứ Tu La Điện ỷ vào lớn nhất, chỉ cần lợi dụng được, tất nhiên có thể tăng tốc phát triển Tu La Điện.
Diệp Trường Sinh mang theo người Vô Song Thánh Thành rời khỏi, phía trên đỉnh núi chỉ còn lại Tiêu Phàm, Tiêu Linh Nhi, Tiểu Kim, Sở Phiền cùng Thạch Thánh, ánh mắt đám người tề tụ trên người Tiêu Phàm.
- Ca, Truyền Âm Ngọc Phù còn không?
Tiêu Linh Nhi cười ha hả nhìn Tiêu Phàm, con mắt tặc lưu chuyển động.
- Yên tâm, còn không ít.
Tiêu Phàm lấy ra bốn khối Truyền Âm Ngọc Phù, đưa vào một sợi Hồn Lực cho Tiêu Linh Nhi bốn cái, sau đó nhìn chăm chú chân trời nói:
- Chiến Hồn Điện, ta tới!
Lục Đạo
Bình luận facebook