Nhìn theo hướng người kia chỉ, tầm mắt của đám người trong nháy mắt tập trung vào chỗ sâu nhất, cũng không nhịn được trợn to hai mắt.
Nơi đó, một bộ khung xương to lớn màu đen, đang chậm rãi đi về hướng chiến thuyền, hắc sắc khung xương dài đến hơn ngàn trượng, quanh thân tỏa ra sương mù màu đen, quả thực là cực kỳ quỷ dị.
- Cái kia dường như là một đầu long cốt.
Có người nhận ra lai lịch của bộ xương kia, trong lòng có chút phát run.
Hơn ngàn trượng long cốt, Cự Long này cường đại đến mức nào, chí ít cũng phải là Chiến Thần cảnh đi, bằng không thì, sau khi chết cũng không thể nào tản ra khí tức cường đại như vậy.
- Không đúng, nó hình như còn sống.
Lại có người kêu lên, theo bản năng sinh ra một loại cảm giác sợ hãi.
Chiến Thần cảnh còn sống? Nếu quả thật là như vậy, bọn họ đoán chừng nhất định phải táng mệnh ở chỗ này.
Tiêu Phàm hít sâu một cái, bay lên không trung, chậm rãi bay về hướng Cốt Long màu đen kia, hắc sắc Cốt Long đúng là còn sống, bởi vì Bản Thể của nó chính là như thế.
- Người tự tiện xông vào Hung Long Hải Cốc, chết!
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn quanh quẩn trong không trung, chỉ thấy Cốt Long kia đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Tiêu Phàm.
Dù là không có con ngươi, người bình thường cũng không dám nhìn thẳng nó, giống như sợ đối mặt với nó vậy.
Người trên boong thuyền nghe thấy giọng nói này, lỗ tai thật giống như bị chấn điếc vậy, trong lúc nhất thời không nghe thấy bất cứ tiếng gì ở bên ngoài, có vài người càng không dám có bất kỳ hành động gì.
Ngay sau đó, một sức mạnh quỷ dị cuốn về hướng Tiêu Phàm, ép Tiêu Phàm đến mức có chút không thở nổi.
Nhưng mà Tiêu Phàm lại bất vi sở động, vẫn như cũ nhàn nhạt nhìn hắc sắc long cốt nói:
- Bản Điện Chủ chính là Tu La Điện Chủ đời thứ mười chín, muốn tiến về Hồn Tộc Tổ Mộ, xin các hạ cho qua.
Vừa nói xong, quanh thân Tiêu Phàm đột nhiên bao phủ Kim Sắc Hỏa Diễm, cả người giống như là Hỏa Thần, đắm chìm trong biển lửa.
- Tu La Điện Chủ?
Cốt Long phun ra một câu, thân thể khổng lồ rung động một cái:
- Các hạ đúng là Tu La Điện Chủ, cũng có quyền tiến vào bên trong, nhưng ta vẫn nên nhắc nhở các hạ một câu, thời gian chưa tới, đi vào sớm có thể mang đến tai họa không tưởng được cho các hạ, các hạ bây giờ còn muốn đi vào nữa không?
- Tai họa?
Tiêu Phàm lông mày nhíu lại, lúc gặp Tô Họa, Tô Họa cũng nói như vậy, bây giờ Cốt Long này cũng nói như vậy.
Chẳng lẽ bản thân tiến vào Hồn Tộc Tổ Mộ, thực sự sẽ gặp đại kiếp?
- Cho dù như thế nào, Tiểu Ma Nữ ở bên trong, ta phải đi vào cứu nàng.
Trong lòng Tiêu Phàm âm thầm lắc đầu, loại bỏ tạp niệm.
Lần này đến đây, hắn chính là vì cứu Tiểu Ma Nữ, sao có thể trù trừ không tiến, huống chi, cái gọi là đại kiếp bây giờ còn chưa xảy ra, cho dù xảy ra, Tiêu Phàm cũng phải tiến lên.
Trong suy nghĩ của Tiêu Phàm, tính mạng của Tiểu Ma Nữ quan trọng hơn bản thân rất nhiều.
- Ta chắc chắn muốn đi vào bên trong.
Tiêu Phàm trịnh trọng gật đầu, cảm nhận được khí tức trên người Cốt Long, trong lòng Tiêu Phàm thực ra cũng rất không bình tĩnh.
Với tu vi hiện tại của hắn mà vẫn nhìn không thấu tu vi của Cốt Long, điều này chứng tỏ cái gì, không cần nghĩ cũng biết rõ, Cốt Long tuyệt đối là Thần Giai.
Chiến Hồn Đại Lục, trừ Chiến Thần Điện ra, vẫn tồn tại Thần Giai?
Nếu là trước kia, Tiêu Phàm hoàn toàn không tin, dù là nhìn thấy tin tức bên trong Ngọc Phù của Tô Họa, Tiêu Phàm cũng có chút không tin, nhưng mà bây giờ hắn tận mắt nhìn thấy.
Hắn thậm chí nghĩ đến càng nhiều, dù là Tu La Truyền Thừa giải trừ lớp phong ấn thứ mười, có vẻ như có một vài tin tức hắn cũng không rõ ràng, còn phải chờ hắn đột phá Chiến Thần cảnh mới có thể biết rõ.
- Đây là lựa chọn của ngươi, những việc nhân quả trong tương lai ngươi phải tự mình gánh chịu, hi vọng ngươi đừng hối hận.
Cốt Long thản nhiên nói, khung xương to lớn lần nữa ghé vào mặt đất.
Ngay sau đó, nước biển bốn phía mãnh liệt trào tới, đem cái eo biển hơn vạn trượng kia lấp đầy, sau nửa ngày, mặt biển lần nữa trở lại yên bình.
Tiêu Phàm vốn dĩ còn chuẩn bị đánh nhau, lại không ngờ rằng mọi việc thuận lợi như vậy, lúc này hắn mới phát hiện, tên Tu La Điện Chủ có vẻ như rất có tác dụng.
Ánh mắt những người khác nhìn về phía Tiêu Phàm càng thêm sùng bái, bọn họ không biết Tiêu Phàm nói gì với Cốt Long kia, nhưng chỉ vẻn vẹn mấy câu, liền tránh được một trận chiến, việc này không phải người bình thường có thể làm được.
- Tiếp tục tiến lên.
Tiêu Phàm lách mình trở lại chiến thuyền, nhìn bên ngoài giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng hắn lại có chút trầm trọng.
Chiến thuyền khởi động lần nữa, Tiểu Kim cùng Kim Giáp đi tới bên cạnh Tiêu Phàm, Kim Giáp nghi hoặc hỏi:
- Thiếu Chủ, vừa rồi chính là Thái Âm Cốt Long Âm Minh? Cái lão gia hỏa này vậy mà còn sống sót, nó lúc nào lại trở nên dễ nói chuyện như vậy?
- Ngươi biết nó?
Tiêu Phàm ngoài ý muốn nhìn Kim Giáp.
- Ta biết nó, nhưng mà nó không biết ta, vạn năm trước lão được gọi là Thiên Hạ Đệ Nhất Long, tiếng ác đồn xa, Long gặp Long sợ.
Kim Giáp Thiên Long nói ra, ánh mắt thỉnh thoảng quét về phía mặt biển, giống như sợ Cốt Long kia nghe thấy vậy.
- Thiên Hạ Đệ Nhất Long?
Tiêu Phàm trên mặt lộ ra vẻ kinh dị.
- Luận Huyết Mạch, Thái Âm Cốt Long chỉ là Cổ Long mà thôi, so ra kém Thần Long, nhưng lão đã sống mấy nghìn năm, Huyết Mạch Chi Lực dù không tiến hóa, thực lực cũng tuyệt đối không thấp, ta tưởng là lão đã sớm rời khỏi Chiến Hồn Đại Lục.
Kim Giáp Thiên Long giải thích.
Trong lòng nó khá là khó chịu, thân là Kim Giáp Thiên Long, vốn cho rằng Huyết Mạch Huyết Mạch xem như cao cao tại thượng rồi, nhưng vừa đi ra liền gặp phải Tiêu Phàm, bây giờ lại đ-ng phải Thái Âm Cốt Long.
Long Tộc Huyết Mạch, dựa theo độ mạnh yếu của Huyết Mạch, chia làm Chân Long Huyết Mạch, Thiên Long Huyết Mạch, Cổ Long Huyết Mạch, Thần Long Huyết Mạch vân vân, Huyết Mạch càng mạnh, thiên phú càng mạnh, địa vị cũng càng tôn quý.
Kim Giáp Thiên Long Huyết Mạch ở Chiến Hồn Đại Lục quả thực không tồi, nhưng nếu phóng nhãn nhìn khắp Chư Thiên Vạn Giới, liền không tính là gì, chỉ một nhân tộc như Tiêu Phàm cũng đủ để trấn áp hắn.
- Gào!
Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, giống như cực kỳ không phục vậy, cái gì Thiên Hạ Đệ Nhất Long, trước mặt Huyết Thần Long, không phải cũng chỉ như vậy thôi sao.
Tiêu Phàm xoa xoa đầu Tiểu Kim, cười cười, trong đầu nhớ kỹ cái tên "Âm Minh" này, trong lòng hắn cũng rất nghi hoặc, thời gian Huyết Thần Long tồn tại đã rất xa xưa, Kim Giáp sao lại không biết nó chứ?
Nhưng mà ngẫm lại cũng liền cảm thấy thoải mái, Huyết Thần Long thế nhưng sống ở thời điểm một hai vạn năm về trước, thậm chí rất lâu trước đó đã chết, Thái Âm Cốt Long cho dù đã sống một hai vạn năm, đoán chừng cũng không sống lâu hơn Huyết Thần Long, Kim Giáp chưa từng nghe nói về Huyết Thần Long, cũng là chuyện bình thường.
Hít sâu một cái lấy lại tinh thần, Tiêu Phàm lại hỏi:
- Kim Giáp, ngươi có biết trên đời này còn có cường giả nào giống như Âm Minh không?
Cũng khó trách Tiêu Phàm sẽ nghĩ như vậy, vốn cho là chờ hắn đột phá Chiến Thần cảnh, liền có thể quét sạch tứ phương, nhưng bây giờ xem ra, cho dù đột phá Chiến Thần cảnh, cường giả phải đối mặt sẽ càng mạnh hơn.
- Không biết.
Kim Giáp lắc đầu, ngừng lại một chút lại nói:
- Nhưng mà nếu như còn tồn tại người mạnh hơn thiếu chủ, khả năng duy nhất chính là ẩn mình trong biển cả mênh mông, những lão bất tử kia cũng chỉ có giấu mình trong biển cả mới không bị phát hiện.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, Kim Giáp quả thực nói không sai, Chiến Hồn Đại Lục trừ Cửu Vực ra, còn có biển cả bốn phía, Tứ Hải rất dễ dàng bị người ta xem nhẹ.
Nhưng cũng chính là bởi vì như thế, nếu như ẩn giấu một vài cường giả ở nơi này, cũng chưa chắc đã có người biết.
Quan trọng nhất là, Chiến Thần Điện cũng chỉ hoạt động ở Cửu Vực, cũng không có ý vươn tay về phía Tứ Hải, chỉ là Tiêu Phàm không biết, Chiến Thần Điện xem nhẹ Tứ Hải, hay là khinh thường Tứ Hải.
- Xem ra, Chiến Hồn Đại Lục càng phức tạp hơn so với ta tưởng tưởng.
Tiêu Phàm hít sâu một cái, ngẩng đầu nhìn về phía trước, cách đó không xa, một vài đảo nhỏ xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Phàm.
Hung Long Hải Cốc, suy cho cùng cũng đã đến rồi!
Lục Đạo
Bình luận facebook