Nếu như không phải nghe được người trước mắt chính là Cửu Trưởng Lão Hồn Tộc, Tiêu Phàm đoán chừng cũng sẽ không lưu nàng một cái mạng, theo Tiêu Phàm, Cửu Trưởng Lão còn có một chút giá trị lợi dụng.
Hắn muốn cứu Tiểu Ma Nữ nhất định phải biết Hồn Tộc tại sao phải để Tiểu Ma Nữ tiến vào Hồn Tộc Tổ Địa, hoặc có lẽ là Chỉ Xích Thiên Nhai.
Nếu như có thể từ trong miệng Cửu Trưởng Lão biết được chỗ Tiểu Ma Nữ, đó là không còn gì tốt hơn.
Cửu Trưởng Lão cũng không có trả lời Tiêu Phàm, ngược lại phẫn nộ nhe răng trợn mắt nói:
- Nhất định là tiện nhân Trầm Huyễn Ngân kia, là nàng thông tri ngươi có phải hay không?
- Đã không nói, ta tự mình tiến tới!
Tiêu Phàm lạnh rên một tiếng, hắn hiện tại không có thời gian cùng Cửu Trưởng Lão nói nhảm.
Vừa dứt lời, hai đạo Lục Sắc lưu quang từ trong con ngươi hắn xông thẳng Cửu Trưởng Lão đi.
Cửu Trưởng Lão thấy thế, con ngươi run rẩy kịch liệt, trong miệng càng là hoảng sợ nói:
- Ngươi là Tu La Điện Chủ!
- Ngươi đoán thử xem?
Tiêu Phàm tà tà cười một tiếng, bỗng nhiên cả người xông thẳng bên trong não hải Cửu Trưởng Lão, hắn hiện tại chỉ là Linh Hồn Chi Thể.
Thi triển Chủng Ma Chi Thuật dựa vào chính là lực lượng linh hồn, cho nên cũng tương đương với cùng Linh Hồn Tiêu Phàm chiến đấu.
Sau nửa ngày, Linh Hồn Tiêu Phàm mới từ Ý Thức Không Gian bên trong Cửu Trưởng Lão đi ra, sắc mặt không phải tốt, thậm chí có chút tái nhợt, việc này làm Linh Hồn Chi Lực tiêu hao khá nhiều.
- Không hổ là Hồn Tộc Trưởng Lão, linh hồn lực lượng so với Chiến Thần Điện Đại Trưởng Lão đều cường đại hơn quá nhiều.
rong lòng Tiêu Phàm thổn thức, sau đó nhìn về phía Cửu Trưởng Lão nói:
- Đúng, ta nghe nói luyện hóa Hồn Tộc có thể được Chiến Hồn Hồn Tộc, không biết có thể có được năng lực Hồn Kính Chi Thuật không?
- Ngươi!
Cửu Trưởng Lão kịch liệt run rẩy.
- Hô!
Đang lúc Tiêu Phàm có động tác chuẩn bị luyện hóa Cửu Trưởng Lão, chân trời đột nhiên phóng tới một vệt sáng, nhanh chóng hướng về phương hướng này mà đến.
Sắc mặt Tiêu Phàm khẽ hơi trầm xuống một cái, chỉ bằng vào khí thế kia, chắc chắn mạnh hơn so với Cửu Trưởng Lão.
Hắn vừa mới khống chế Cửu Trưởng Lão tư tưởng, đối Linh Hồn cường đại tiêu hao rất lớn, nếu như lại đến một tên Trưởng Lão cũng không phải dễ dàng như vậy ứng phó được.
- Xem như ngươi may mắn!
Tiêu Phàm hừ lạnh một tiếng, Tu La Kiếm một kiếm chém ra, thân thể Cửu Trưởng Lão bỗng nhiên bị kiếm khí xé nát, Tu La Kiếm điên cuồng thôn phệ huyết khí cùng Hồn Lực.
Mấy tức sau, sắc mặt Tiêu Phàm khôi phục như lúc ban đầu, Linh Hồn Chi Lực lần nữa đạt tới đỉnh phong.
Trong lòng hắn cảm khái, Hồn Lực Hồn Tộc Trưởng Lão thật đúng là khổng lồ, nếu quả thật muốn bạo tạc đoán chừng Chiến Thần cảnh đều phải trọng thương.
Quét đạo lưu quang nơi xa một cái, Tiêu Phàm bỗng nhiên đạp không mà lên, hướng về nơi xa bắn nhanh đi, so sánh với đạo lưu quang kia nhanh hơn không ít.
Thời gian ba cái hô hấp, đạo lưu quang kia rơi vào vị trí Tiêu Phàm, người tới không phải ai khác mà chính là Thất Trưởng Lão.
Thất Trưởng Lão liếc nhìn bốn phía, lại không thấy bất luận thi thể gì, mặt đất một mảnh cháy đen, trong không khí còn tràn ngập nhàn nhạt mùi vị huyết tinh.
Nhìn qua phương hướng Tiêu Phàm rời đi, ngữ khí băng hàn nói:
- Dám giết Trưởng Lão Hồn Tộc, ngươi trốn không thoát!
- Vù vù ~
Nói xong, Thất Trưởng Lão đột nhiên lấy ra một đạn tín hiệu, nhắc tới vài câu, bỗng nhiên hóa thành từng đạo từng đạo lưu quang hướng về chân trời bay đi, chớp mắt liền không thấy tăm hơi.
Thất Trưởng Lão hít sâu một cái, nhanh chóng hướng về Tiêu Phàm thoát đi.
Mấy tức sau, Trưởng Lão Hồn Tộc ở ngoài mấy ngàn dặm phía xa mãnh liệt ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin, kinh ngạc nói:
- Ai mở ra Sinh Tử Triệu Lệnh?
Đám người không có ngăn cản, chỉ thấy một vệt sáng bắn vào mi tâm bọn hắn, sau một khắc, cơ hồ tất cả mọi người đồng thời run lên, run giọng nói:
- Cửu Trưởng Lão chết?
Chỉ một thoáng, trên thân người đều tỏa ra sát khí đáng sợ, cũng không phải bọn họ cùng Cửu Trưởng Lão quan hệ tốt bao nhiêu, mà quyền uy những Trưởng Lão bọn hắn nhận khiêu khích, đây là chuyện bọn hắn tuyệt đối không cho phép.
Hiện tại chết là Cửu Trưởng Lão, kế tiếp chết là bọn họ thì sao?
Bỗng dưng, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sau một khắc nhao nhao đạp không mà lên, hướng về một cái phương hướng tiến đến, cái hướng kia chính là vị trí Thất Trưởng Lão.
Tiêu Phàm giết Cửu Trưởng Lão nhanh chóng hướng về tử sắc quang trụ, ven đường Tiêu Phàm nhìn thấy không ít Linh Dược cùng Linh Quả, bất quá hắn đều không có nhìn một chút.
Tốn mấy canh giờ, Tiêu Phàm rốt cục không ngừng nhìn thấy tử sắc quang trụ, hơn nữa còn nhìn thấy ngọc đài cổ lão to lớn.
Quỷ dị là dù cách mấy vạn dặm, cái tử sắc quang trụ lại cực kỳ dễ thấy, mà hiện tại cách nhau chỉ có hơn mười dặm, cột sáng cũng không có lớn bao nhiêu.
- Không hổ là Chỉ Xích Thiên Nhai, không gian nơi này thật đúng là kỳ lạ.
Trong lòng Tiêu Phàm cảm giác nặng nề, tốc độ của hắn không giảm, mấy tức sau liền xuất hiện ở trên một tòa đỉnh núi cách cột sáng không xa.
Lúc Tiêu Phàm lần nữa đánh giá cột sáng cùng ngọc đài, con ngươi hắn bỗng nhiên co rụt lại, sát khí đáng sợ từ trên người hắn bộc phát ra như là giang hà vỡ đê.
Hư không trong nháy mắt đông kết thành băng, phiêu khởi sương tuyết, nhiệt độ bỗng hạ thấp hơn mấy chục độ, cùng lúc đó, hai mắt hắn cũng biến thành đỏ bừng.
Lạnh! Vô cùng lạnh!
Giờ phút này Tiêu Phàm cho người ta cảm giác quá là đáng sợ, hắn giống hệt Sát Thần lâm thế, tản ra vô tận sát khí!
Tất cả những thứ này chỉ bởi vì hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh, bên trong tử sắc quang trụ có một đạo bạch sắc thân ảnh nổi lơ lửng.
Đạo thân ảnh này không phải ai khác mà chính là Tiểu Ma Nữ!
- Hô!
Tiêu Phàm không chút do dự xông ra, hướng về tử sắc quang trụ bay đi, hắn đã không lo được bất kỳ nguy hiểm nào, hắn chỉ muốn cứu Tiểu Ma Nữ ra.
Trong mắt của hắn chỉ có Tiểu Ma Nữ!
Trong lòng hắn tràn ngập vô tận lửa giận đối với Hồn Tộc.
- Hồn Tộc, các ngươi liền cầu nguyện thay Tiểu Ma Nữ đi.
Sát khí nặng nề quanh quẩn trong đầu Tiêu Phàm.
Nếu như Tiểu Ma Nữ không có xảy ra chuyện còn tốt, sát tâm hắn không nổi lên, nếu như Tiểu Ma Nữ xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn, Tiêu Phàm tuyệt đối không ngại diệt Hồn Tộc!
Rất nhanh, Tiêu Phàm liền đi tới tử sắc quang trụ, giờ phút này tử sắc quang trụ đã chậm rãi hướng về huyết sắc biến hóa, bất quá Tiêu Phàm cũng căn bản không có để ý tới, không chút do dự xông đi vào.
Ầm một tiếng, Tiêu Phàm bị một cỗ lực phản chấn to lớn đánh bay, Trụ ánh sáng Tử Huyết vụt sáng, tản ra một loại huyền diệu ba động.
- Tiểu Ma Nữ!
Tiêu Phàm ra sức gào thét, hắn lấy ra Tu La Kiếm điên cuồng vũ động, hắn giống hệt một người điên, triệt để mất lý trí.
Thế nhưng, trụ ánh sáng Tử Huyết căn bản bất động, thậm chí ngay cả lắc lư đều không có.
Tiêu Phàm không biết mệt mỏi một kiếm một kiếm chém ra, một bên không ngừng gào thét, hắn thi triển tất cả vốn liếng, chỉ muốn cứu Tiểu Ma Nữ.
Tiểu Ma Nữ trong Trụ ánh sáng Tử Huyết dựng thẳng thân thể tại chỗ, tựa như ngủ, bất quá sắc mặt nàng thập phần trắng bệch, thậm chí ngay cả tóc đều trắng bệch.
Quanh thân nàng có hai cỗ lực lượng đang không ngừng giao phong, bất quá trong đó một cỗ rõ ràng chiếm thượng phong, không ngừng rút ra một loại lực lượng nào đó trong thể nội Tiểu Ma Nữ.
- Tiểu Ma Nữ, ta không nên để ngươi đi Hồn Tộc!
- Tiểu Ma Nữ, ngươi nhất định sẽ không có việc gì, ngươi không phải nói còn muốn cạnh ta cùng thế giới là địch sao?
- Tiểu Ma Nữ, ta còn chưa có cưới ngươi, ngươi tỉnh lại đi!
...
Tiêu Phàm dốc hết toàn lực gào thét, tâm hắn hung hăng co quắp, trong hốc mắt có hơi nước bốc hơi, giống như Tiểu Ma Nữ lúc hắn biến thành Tu La Hoàn Toàn Thể tỉnh lại, Tiêu Phàm cũng không ngừng cho Tiểu Ma Nữ lực lượng!
Hắn biết rõ hiện tại không phải thời điểm phẫn nộ, hắn khác không có hy vọng xa vời, chỉ muốn Tiểu Ma Nữ tỉnh lại.
Thời gian một hơi một hơi trôi qua, Tiêu Phàm cũng không biết kêu gọi bao lâu, ngay khi hắn gần như tuyệt vọng, một đạo thanh âm suy yếu vang lên.
- Phu quân, là ngươi sao?
Bình luận facebook