Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1690
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1692: Chương 1692: Tu La Điện Lột Xác (Thượng)
Nhìn thấy tốc độ của Tiêu Phàm tăng lên, mọi người cũng vội vã đuổi theo.
Quan Tiểu Thất không nhịn được mà hỏi: “Tam ca, Trọc tiền bối đã nói, dị tộc phong tỏa thiên địa, không còn bao lâu nữa thì chúng ta cũng không cần lo lắng nữa.”
“Sự việc không đơn giản như vậy, ngươi cảm thấy dị tộc có động tĩnh lớn như vậy lại chỉ là chơi đùa hay sao?” Lăng Phong là một người nhìn xa trông rộng, nháy mắt đã nghĩ tới điều gì đó.
“Ngươi là nói?” Quan Tiểu Thất cũng không ngốc, ánh mắt hơi run lên.
“Thiên địa của Thần Kiếp Điạ đã bị phong tỏa rồi, chắc chắn dị tộc cũng đã biết được chuyện chúng ta giết chết Thập Bát Kỵ kia, bọn họ chuẩn bị ra tay với người của Chiến Hồn đại lục!” Lăng Phong thấp giọng nói.
Nghe được lời nói của Lăng Phong, mọi người cũng đã hiểu rõ ràng, dị tộc sử dụng Thông Thiên Thần Huyết Đài không thể chỉ để chơi đùa được.
Dù sao thì dùng Thông Thiên Thần Huyết đài phong bế toàn bộ Thần Kiếp Địa chắc chắn cũng phải trả một cái giá cực kỳ lớn, hơn nữa cũng không thể duy trì bao lâu.
Như vậy dị tộc chắc chắn sẽ điều động rất nhiều người để giết chết bọn họ cùng với những tu sĩ khác của Chiến Hồn đại lục ở Thần Kiếp Địa.
Chẳng trách Tiêu Phàm lại nôn nóng như vậy, để Dị Bằng mang mấy trăm người bọn họ đến Thần Kiếp Địa rèn luyện, những người kia đều là Chiến Hoàng và Chiến Đế, Chiến Thần, muốn giết chết bọn họ thì chỉ là một suy nghĩ mà thôi.
Tiêu Phàm vội vã dùng ngọc phù truyền âm liên lạc với Dị Bằng hỏi vị trí của bọn họ.
“Lão tam, hay là chúng ta tách ra tìm đi.” Lăng Phong thấp giọng nói.
“Không, tốt nhất là chúng ta đừng tách ra.” Tiêu Phàm lắc đầu, bây giờ bộ lạc Huyết Ma đang chuẩn bị càn quét lớn, chắc chắn có lực lượng đông đảo, một khi tách ra mà gặp phải người của bộ lạc Huyết Ma thì quả thật là rất nguy hiểm.
Sau đó Tiêu Phàm lại nhìn về phía mấy người Tiêu Linh Nhi nói: “Linh Nhi, các ngươi đi vào không gian bí cảnh trước, rời khỏi Thần Kiếp Địa lại để các ngươi ra ngoài.”
“Được.” Tiêu Linh Nhi gật nhẹ đầu, đã là lúc này rồi, điều mà nàng nghĩ đến đầu tiên cũng là sự an toàn của mọi người.
Tu vi của nàng và người Sở gia quá yếu, ở lại cũng sẽ chỉ tạo thêm gánh nặng cho bọn Tiêu Phàm thôi.
Ngay khoảnh khắc Tiêu Phàm đưa bọn Linh Nhi vào trong không gian bí cảnh thì trăm con Tử Tinh Lôi thú kia cũng đột nhiên biến mất, chỉ còn lại Nam Cung Tiêu Tiêu và Lôi Hoàng.
Hiển nhiên là bây giờ Nam Cung Tiêu Tiêu cũng đã có không gian bí cảnh, dù sao thì truyền thừa Chiến tộc cũng không hề yếu hơn truyền thừa của Tu La điện.
Trong nháy mắt người ở đây chỉ còn lại tám người Tiêu Phàm, Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu, Quan Tiểu Thất, Long Thần, Trạc Thiên Hồng, Lôi Hoàng và Kiếm La.
Tám người quần áo gọn nhẹ ra trận, tất nhiên tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, dựa theo chỉ dẫn của Dị Bằng, nhóm người Tiêu Phàm tốn ba giờ liền tìm được người của Đệ Nhất lâu.
Ai cũng không thể ngờ rằng một nơi như trong thung lũng bí ẩn kia thế mà lại đang ẩn giấu một đội ngũ mấy trăm người.
Ngay khi Tiêu Phàm cảm nhận được thì ba bóng người dẫn đầu tiến lên đón tiếp, chính là Dị Bằng, Kim Giáp và Thị Huyết, trên người Dị Bằng giờ phút này phát ra hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, vậy mà đã đột phá cảnh giới Chiến Thánh đỉnh phong, cũng chỉ cách cảnh giới Chiến Thần một bước.
Còn hai người Kim Giáp và Thị Huyết đã luyện hóa Thần Lực Chi Tinh, thời gian một năm cũng đã đột phá đến ngũ biến Chiến Thần.
“Bái kiến công tử.” Ba người cùng chắp tay nói.
“Tiến bộ đều rất lớn.” Tiêu Phàm gật đầu hài lòng nói.
“Đúng thế, công tử, bây giờ ta còn tốt hơn so với mong đợi, đã đột phá ngũ biến Chiến Thần rồi.” Kim Giáp hơi đắc ý mà cười nói.
“Ngu ngốc!” Trạc Thiên Hồng bĩu môi liếc nhìn Kim Giáp trợn mắt, hắn ta vốn không hợp Kim Giáp, nghe được lời này lại càng khinh thường không thôi.
Trước kia tốt xấu gì ngươi cũng là Chiến Thần đỉnh phong, bây giờ đột phá ngũ biến Chiến Thần vậy mà đã vênh váo đắc ý như vậy rồi?
“Trạc Thiên Hồng, ta biết ngươi đang ghen tị, nếu không thì đến luyện một chút?” Kim Giáp nhếch miệng cười, dáng vẻ ta đã biết tỏng ngươi rồi.
Thời gian hơn một năm, chỉ dựa vào luyện hóa Thần Lực Chi Tinh đột phá ngũ biến Chiến Thần, thật ra cúng rất đáng để kiêu ngạo, phải biết rằng hiện tại Thần Linh Khí thiếu thốn, dù là đột phá bất kỳ một tiểu cảnh giới nào cũng đều vô cùng khó khăn.
“Hừ!” Trọc Thiên Hồng hừ lạnh một tiếng, một luồng khí thế cuồng bá xông thẳng đến phía Kim Giáp.
Nụ cười trên mặt Kim Giáp nháy mắt cứng đờ tại chỗ, lùi về sau mấy bước, kinh hãi mà nhìn Trạc Thiên Hồng nói: “Không thể nào, sao ngươi lại có thể mạnh hơn ta!”
Kim Giáp tốt xấu gì cũng đã từng là Chiến Thần đỉnh phong, đối với khí thế cực kỳ quen thuộc, ít nhất cũng là Chiến Thần hậu kỳ đó, Trọc Thiên Hồng vậy mà lại đột phá Chiến Thần hậu kỳ?
“Được rồi.” Tiêu Phàm khoát tay, để Trọc Thiên Hồng dọa Kim giáp một chút cũng tốt, nếu không thì hắn còn đang đắc ý nữa, người ở đây lúc này ai cũng có thể nghiền ép Kim Giáp.
Vẻ mặt Kim Giáp chán chường, thậm chí còn hơi hối hận nếu bản thân lĩnh ngộ Áo Nghĩa thêm, trùng kích lại cảnh giới Chiến Thần thì tốt biết mấy, có lẽ sớm đã đột phá cảnh giới Chiến Thần rồi.
Bây giờ luyện hóa Thần Lực Chi tinh mới đột phá ngũ biến Chiến Thần, muốn đột phá Chiến Thần hậu kỳ thì đã không thể nào nữa rồi.
Thị Huyết đứng ở bên cạnh không nói một lời, thế nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ kiên định, tựa như đã quyết tâm làm điều gì đó.
“Các ngươi cũng không cần suy sụp, Trọc Thiên Hồng chỉ là khôi phục lại tu vi, tất nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều.” Tiêu Phàm còn nói thêm: “Thần Lực Chi Tinh của các ngươi bị cướp đoạt, đột phá sẽ càng khó khăn, tất nhiên là không thể bằng.”
“Công tử, ngài không cần an ủi chúng tôi, chờ sau khi đuổi dị tộc ra khỏi Chiến Hồn đại lục, nếu như ta còn có thể sống sót thì chắc chắn sẽ tự phá hủy căn cơ bắt đầu lại một lần nữa.” Thị Huyết hít sâu nói, giọng nói cực kỳ dứt khoát.
“Nếu quả thật có ngày đó, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi một tay.” Tiêu Phàm hài lòng nhìn Thị Huyết, hắn rất thích dáng vẻ quyết tâm này của Thị Huyết.
So sánh với nhau thì Kim Giáp tuy có thiên phú mạnh nhưng lại trở nên tầm thường.
Tiêu Phàm cũng đã sớm biết được hậu quả của việc luyện hóa Thần Lực Chi Tinh, sau này nếu muốn đột phá thì nhất định phải luyện hóa Thần Lực Chi Tinh cao cấp hơn, nếu không thì không thể nào đột phá đến cảnh giới cao hơn được.
“Đa tạ công tử.” Thị Huyết cung kính thi lễ rồi lùi sang một bên.
“Dị Bằng, Đệ Nhất Lâu như thế nào rồi?” Tiêu Phàm lại nhìn về phía Dị Bằng nói.
Dị Bằng hít sâu, cung kính nói: “Bẩm công tử, hiện tại Đệ Nhất Lâu tổng cộng có sáu trăm hai mươi tư người, một trăm mười hai Chiến Thánh, ba trăm hai mươi bốn Chiến Đế, những người khác đều đã đột phá cảnh giới Chiến Hoàng, ngoài ra trong quá trình rèn luyện đã có hai trăm bảy mươi sáu huynh đệ đã ngã xuống!”
Lúc nói ra câu cuối cùng, trong mắt Dị Bằng có hơi nước bốc lên, vẻ mặt nháy mắt ảm đạm xuống.
Vẻ mặt của Kim Giáp và Thị Huyết cũng hiếm khi mà nghiêm túc lên, đột nhiên quỳ một chân xuống đất nói: “Thuộc hạ bảo vệ bất lực, xin công tử trách phạt!”
Lúc Tiêu Phàm nghe được câu nói đầu tiên của Dị Bằng đã đoán được kết quả cuối cùng rồi, tròng mắt cũng hơi đỏ lên, hai trăm bảy mươi sáu người, gần như đã tổn thất một phần ba.
Phải biết rằng những người này đều là Cửu Đại Diêm La đã chọn ra từng người từng người có nghị lực kiên trì, nếu không thể nói vạn người không được một thì cũng tuyệt đối là trong ngàn người khó cầu.
Nếu như bọn hắn trưởng thành thì chắc chắn sẽ là nhân vật cấp bậc tinh nhuệ đối với Tu La điện, tuy bây giờ bọn họ chỉ là Chiến Hoàng và Chiến Đế nhưng sau này thì sao?
Tiêu Phàm vẫn luôn tin rằng chỉ người có nghị lực bất phàm mới có thể đi được càng xa trên con đường tu luyện này.
“Việc này không thể trách hai vị tiền bối, là nguyên nhân của thuộc hạ.” Hai mắt Dị Bằng đỏ bừng, vội vàng bào chữa cho Kim Giáp và Thị Huyết.
“Bọn họ chết như thế nào?” Trong mắt Tiêu Phàm bắn ra sát ý, từ trong giọng nói của mấy người, hắn nghe ra sự việc cũng không hề đơn giản như vậy.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nhìn thấy tốc độ của Tiêu Phàm tăng lên, mọi người cũng vội vã đuổi theo.
Quan Tiểu Thất không nhịn được mà hỏi: “Tam ca, Trọc tiền bối đã nói, dị tộc phong tỏa thiên địa, không còn bao lâu nữa thì chúng ta cũng không cần lo lắng nữa.”
“Sự việc không đơn giản như vậy, ngươi cảm thấy dị tộc có động tĩnh lớn như vậy lại chỉ là chơi đùa hay sao?” Lăng Phong là một người nhìn xa trông rộng, nháy mắt đã nghĩ tới điều gì đó.
“Ngươi là nói?” Quan Tiểu Thất cũng không ngốc, ánh mắt hơi run lên.
“Thiên địa của Thần Kiếp Điạ đã bị phong tỏa rồi, chắc chắn dị tộc cũng đã biết được chuyện chúng ta giết chết Thập Bát Kỵ kia, bọn họ chuẩn bị ra tay với người của Chiến Hồn đại lục!” Lăng Phong thấp giọng nói.
Nghe được lời nói của Lăng Phong, mọi người cũng đã hiểu rõ ràng, dị tộc sử dụng Thông Thiên Thần Huyết Đài không thể chỉ để chơi đùa được.
Dù sao thì dùng Thông Thiên Thần Huyết đài phong bế toàn bộ Thần Kiếp Địa chắc chắn cũng phải trả một cái giá cực kỳ lớn, hơn nữa cũng không thể duy trì bao lâu.
Như vậy dị tộc chắc chắn sẽ điều động rất nhiều người để giết chết bọn họ cùng với những tu sĩ khác của Chiến Hồn đại lục ở Thần Kiếp Địa.
Chẳng trách Tiêu Phàm lại nôn nóng như vậy, để Dị Bằng mang mấy trăm người bọn họ đến Thần Kiếp Địa rèn luyện, những người kia đều là Chiến Hoàng và Chiến Đế, Chiến Thần, muốn giết chết bọn họ thì chỉ là một suy nghĩ mà thôi.
Tiêu Phàm vội vã dùng ngọc phù truyền âm liên lạc với Dị Bằng hỏi vị trí của bọn họ.
“Lão tam, hay là chúng ta tách ra tìm đi.” Lăng Phong thấp giọng nói.
“Không, tốt nhất là chúng ta đừng tách ra.” Tiêu Phàm lắc đầu, bây giờ bộ lạc Huyết Ma đang chuẩn bị càn quét lớn, chắc chắn có lực lượng đông đảo, một khi tách ra mà gặp phải người của bộ lạc Huyết Ma thì quả thật là rất nguy hiểm.
Sau đó Tiêu Phàm lại nhìn về phía mấy người Tiêu Linh Nhi nói: “Linh Nhi, các ngươi đi vào không gian bí cảnh trước, rời khỏi Thần Kiếp Địa lại để các ngươi ra ngoài.”
“Được.” Tiêu Linh Nhi gật nhẹ đầu, đã là lúc này rồi, điều mà nàng nghĩ đến đầu tiên cũng là sự an toàn của mọi người.
Tu vi của nàng và người Sở gia quá yếu, ở lại cũng sẽ chỉ tạo thêm gánh nặng cho bọn Tiêu Phàm thôi.
Ngay khoảnh khắc Tiêu Phàm đưa bọn Linh Nhi vào trong không gian bí cảnh thì trăm con Tử Tinh Lôi thú kia cũng đột nhiên biến mất, chỉ còn lại Nam Cung Tiêu Tiêu và Lôi Hoàng.
Hiển nhiên là bây giờ Nam Cung Tiêu Tiêu cũng đã có không gian bí cảnh, dù sao thì truyền thừa Chiến tộc cũng không hề yếu hơn truyền thừa của Tu La điện.
Trong nháy mắt người ở đây chỉ còn lại tám người Tiêu Phàm, Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu, Quan Tiểu Thất, Long Thần, Trạc Thiên Hồng, Lôi Hoàng và Kiếm La.
Tám người quần áo gọn nhẹ ra trận, tất nhiên tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, dựa theo chỉ dẫn của Dị Bằng, nhóm người Tiêu Phàm tốn ba giờ liền tìm được người của Đệ Nhất lâu.
Ai cũng không thể ngờ rằng một nơi như trong thung lũng bí ẩn kia thế mà lại đang ẩn giấu một đội ngũ mấy trăm người.
Ngay khi Tiêu Phàm cảm nhận được thì ba bóng người dẫn đầu tiến lên đón tiếp, chính là Dị Bằng, Kim Giáp và Thị Huyết, trên người Dị Bằng giờ phút này phát ra hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, vậy mà đã đột phá cảnh giới Chiến Thánh đỉnh phong, cũng chỉ cách cảnh giới Chiến Thần một bước.
Còn hai người Kim Giáp và Thị Huyết đã luyện hóa Thần Lực Chi Tinh, thời gian một năm cũng đã đột phá đến ngũ biến Chiến Thần.
“Bái kiến công tử.” Ba người cùng chắp tay nói.
“Tiến bộ đều rất lớn.” Tiêu Phàm gật đầu hài lòng nói.
“Đúng thế, công tử, bây giờ ta còn tốt hơn so với mong đợi, đã đột phá ngũ biến Chiến Thần rồi.” Kim Giáp hơi đắc ý mà cười nói.
“Ngu ngốc!” Trạc Thiên Hồng bĩu môi liếc nhìn Kim Giáp trợn mắt, hắn ta vốn không hợp Kim Giáp, nghe được lời này lại càng khinh thường không thôi.
Trước kia tốt xấu gì ngươi cũng là Chiến Thần đỉnh phong, bây giờ đột phá ngũ biến Chiến Thần vậy mà đã vênh váo đắc ý như vậy rồi?
“Trạc Thiên Hồng, ta biết ngươi đang ghen tị, nếu không thì đến luyện một chút?” Kim Giáp nhếch miệng cười, dáng vẻ ta đã biết tỏng ngươi rồi.
Thời gian hơn một năm, chỉ dựa vào luyện hóa Thần Lực Chi Tinh đột phá ngũ biến Chiến Thần, thật ra cúng rất đáng để kiêu ngạo, phải biết rằng hiện tại Thần Linh Khí thiếu thốn, dù là đột phá bất kỳ một tiểu cảnh giới nào cũng đều vô cùng khó khăn.
“Hừ!” Trọc Thiên Hồng hừ lạnh một tiếng, một luồng khí thế cuồng bá xông thẳng đến phía Kim Giáp.
Nụ cười trên mặt Kim Giáp nháy mắt cứng đờ tại chỗ, lùi về sau mấy bước, kinh hãi mà nhìn Trạc Thiên Hồng nói: “Không thể nào, sao ngươi lại có thể mạnh hơn ta!”
Kim Giáp tốt xấu gì cũng đã từng là Chiến Thần đỉnh phong, đối với khí thế cực kỳ quen thuộc, ít nhất cũng là Chiến Thần hậu kỳ đó, Trọc Thiên Hồng vậy mà lại đột phá Chiến Thần hậu kỳ?
“Được rồi.” Tiêu Phàm khoát tay, để Trọc Thiên Hồng dọa Kim giáp một chút cũng tốt, nếu không thì hắn còn đang đắc ý nữa, người ở đây lúc này ai cũng có thể nghiền ép Kim Giáp.
Vẻ mặt Kim Giáp chán chường, thậm chí còn hơi hối hận nếu bản thân lĩnh ngộ Áo Nghĩa thêm, trùng kích lại cảnh giới Chiến Thần thì tốt biết mấy, có lẽ sớm đã đột phá cảnh giới Chiến Thần rồi.
Bây giờ luyện hóa Thần Lực Chi tinh mới đột phá ngũ biến Chiến Thần, muốn đột phá Chiến Thần hậu kỳ thì đã không thể nào nữa rồi.
Thị Huyết đứng ở bên cạnh không nói một lời, thế nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ kiên định, tựa như đã quyết tâm làm điều gì đó.
“Các ngươi cũng không cần suy sụp, Trọc Thiên Hồng chỉ là khôi phục lại tu vi, tất nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều.” Tiêu Phàm còn nói thêm: “Thần Lực Chi Tinh của các ngươi bị cướp đoạt, đột phá sẽ càng khó khăn, tất nhiên là không thể bằng.”
“Công tử, ngài không cần an ủi chúng tôi, chờ sau khi đuổi dị tộc ra khỏi Chiến Hồn đại lục, nếu như ta còn có thể sống sót thì chắc chắn sẽ tự phá hủy căn cơ bắt đầu lại một lần nữa.” Thị Huyết hít sâu nói, giọng nói cực kỳ dứt khoát.
“Nếu quả thật có ngày đó, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi một tay.” Tiêu Phàm hài lòng nhìn Thị Huyết, hắn rất thích dáng vẻ quyết tâm này của Thị Huyết.
So sánh với nhau thì Kim Giáp tuy có thiên phú mạnh nhưng lại trở nên tầm thường.
Tiêu Phàm cũng đã sớm biết được hậu quả của việc luyện hóa Thần Lực Chi Tinh, sau này nếu muốn đột phá thì nhất định phải luyện hóa Thần Lực Chi Tinh cao cấp hơn, nếu không thì không thể nào đột phá đến cảnh giới cao hơn được.
“Đa tạ công tử.” Thị Huyết cung kính thi lễ rồi lùi sang một bên.
“Dị Bằng, Đệ Nhất Lâu như thế nào rồi?” Tiêu Phàm lại nhìn về phía Dị Bằng nói.
Dị Bằng hít sâu, cung kính nói: “Bẩm công tử, hiện tại Đệ Nhất Lâu tổng cộng có sáu trăm hai mươi tư người, một trăm mười hai Chiến Thánh, ba trăm hai mươi bốn Chiến Đế, những người khác đều đã đột phá cảnh giới Chiến Hoàng, ngoài ra trong quá trình rèn luyện đã có hai trăm bảy mươi sáu huynh đệ đã ngã xuống!”
Lúc nói ra câu cuối cùng, trong mắt Dị Bằng có hơi nước bốc lên, vẻ mặt nháy mắt ảm đạm xuống.
Vẻ mặt của Kim Giáp và Thị Huyết cũng hiếm khi mà nghiêm túc lên, đột nhiên quỳ một chân xuống đất nói: “Thuộc hạ bảo vệ bất lực, xin công tử trách phạt!”
Lúc Tiêu Phàm nghe được câu nói đầu tiên của Dị Bằng đã đoán được kết quả cuối cùng rồi, tròng mắt cũng hơi đỏ lên, hai trăm bảy mươi sáu người, gần như đã tổn thất một phần ba.
Phải biết rằng những người này đều là Cửu Đại Diêm La đã chọn ra từng người từng người có nghị lực kiên trì, nếu không thể nói vạn người không được một thì cũng tuyệt đối là trong ngàn người khó cầu.
Nếu như bọn hắn trưởng thành thì chắc chắn sẽ là nhân vật cấp bậc tinh nhuệ đối với Tu La điện, tuy bây giờ bọn họ chỉ là Chiến Hoàng và Chiến Đế nhưng sau này thì sao?
Tiêu Phàm vẫn luôn tin rằng chỉ người có nghị lực bất phàm mới có thể đi được càng xa trên con đường tu luyện này.
“Việc này không thể trách hai vị tiền bối, là nguyên nhân của thuộc hạ.” Hai mắt Dị Bằng đỏ bừng, vội vàng bào chữa cho Kim Giáp và Thị Huyết.
“Bọn họ chết như thế nào?” Trong mắt Tiêu Phàm bắn ra sát ý, từ trong giọng nói của mấy người, hắn nghe ra sự việc cũng không hề đơn giản như vậy.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook