Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1727
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1729: Chương 1729: Luyện Tâm Tháp Khôi Phục
Đám người nghe được lời nói chân thành của Tiêu Phàm, hồi lâu không thể bình tĩnh, bọn họ biết Tiêu Phàm chắc là đang vì cái chết của Huyết Vô Tuyệt mà tự trách.
Chẳng cần biết Huyết Vô Tuyệt có phải vì Tiêu Phàm mà chết hay không, trong lòng Tiêu Phàm cũng sẽ không thể tốt lên được.
"Công tử yên tâm, chúng ta nhất định sẽ cẩn thận." Ảnh Phong trịnh trọng gật đầu, những người khác mặc dù không mở miệng, nhưng đều thể hiện ánh mắt kiên định.
"Cám ơn các huynh đệ." Tiêu Phàm lại thở dài một hơi, hắn thật sự sợ bọn người Ảnh Phong vì báo thù cho Huyết Vô Tuyệt, mà đánh mất lý trí.
Lúc trước hắn chẳng phải là như vậy sao, trực tiếp nộ sát mấy trăm Chiến Thần của Huyết Ma bộ lạc, lệ khí trong lòng của hắn ít nhiều mới bình phục trở lại.
Trong sân Thiên Vực của Sở gia, hai mắt Tiêu Phàm hơi đỏ lên, nói: " chuyện của Huyền Vực giao cho ta đi, mọi người có việc thì liên hệ mọi lúc."
Hiện tại hắn còn không biết làm sao để đối mặt với Huyết Yêu Nhiêu, dù sao, nếu như mang theo thi thể Huyết Vô Tuyệt trở về, đối với Huyết Yêu Nhiêu mà nói, khẳng định là khó có thể chịu đựng được cú sốc lớn này.
"Vâng, công tử (điện chủ)." Giọng nói của Phong Lang mấy người đồng thời vang lên, sau đó có thể nghe được âm thanh của mấy thân ảnh rời đi xa.
Thật lâu sau đó, Tiêu Phàm tiếp tục nói: "Lão đại, lão nhị, tiểu ngũ, các ngươi đi đâu?"
"Ta muốn đi Độc Cô gia tộc một chuyến, sau đó cứu Chiến tộc tiền bối của ta ra." Phía đối diện trầm tư một lát, Nam Cung Tiêu Tiêu nói trước.
"Ngươi nói là Chiến La?" Tiêu Phàm nhíu mày, điểm này hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, hơn nữa trước đây hắn cũng từng nghĩ đến việc này, nếu có thời gian về Nam Vực, bất luận như thế nào cũng phải cứu Chiến La.
"Không sai, Chiến La là đại tướng thứ nhất của Chiến tộc, năm đó mang theo Chiến tộc truyền thừa rời đi, lại bị người ta truy sát, cuối cùng tự phong dưới Lôi Nguyệt hoàng thành." Nam Cung Tiêu Tiêu gật đầu nói, "Đến lúc đó ta còn muốn đến đó thuận tiện lấy một vài thứ."
"Được, vậy đợi việc của huynh hoàn tất xong đến tìm ta." Tiêu Phàm không phản bác, bây giờ các huynh đệ đều trưởng thành, mỗi người đều có trách nhiệm riêng của mình.
"Tam ca, ta muốn về Linh tộc một chuyến, lôi đám lão bất tử kia ra ngoài, làm tốt công tác chuẩn bị khai chiến mới được." Giọng nói của Quan Tiểu Thất lại vang lên. "Tam ca, đến lúc đó ta mang Linh tộc ra ngoài, thì đi đâu tìm huynh đây?"
Nghe được lời nói này, Tiêu Phàm rơi vào trầm tư, nếu như Linh tộc gia nhập, thực lực của Tu La điện hiển nhiên sẽ nâng lên một tầm cao mới, nhưng mấu chốt là Chiến Hồn đại lục bây giờ, có vẻ như không có chỗ nào yên ổn cho Tu La điện.
Một khi Tu La điện xuất hiện, Chiến Thần điện đoán chừng sẽ lập tức giết tới, dựa vào thực lực của Tu La điện hiện tại, cũng chưa hẳn là đối thủ của Chiến Thần điện.
"Xem ra cần phải để Tu La điện đường đường chính chính tái xuất ở thế gian." Tiêu Phàm híp híp hai mắt, nhưng trong lòng thì đang tính toán.
Nếu như tu vi có thể tiến thêm một bước, thì Chiến Thần cảnh đỉnh phong hắn cũng hoàn toàn không cần bận tâm, dù là Chiến Thiên Hạ thì Tiêu Phàm cũng có tự tin triệt hạ.
Thế nhưng, muốn đột phá bát biến Chiến Thần lại là khó khăn nhường nào, trừ phi luyện hóa sức mạnh của Niết Bàn châu, nếu không trong thời gian ngắn là không thể nào làm được.
"Vẫn là thực lực không đủ." Tiêu Phàm thở dài một hơi, nếu như thực lực đầy đủ, hắn cần gì phải cẩn thận từng li từng tí như thế.
Cho dù là cửu biến Chiến Thần, Tiêu Phàm cũng dám để Tu La điện bày ra ngoài sáng, nếu như đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, Tiêu Phàm tự tin, cho dù bản thể Minh Yểm ở trước mặt mình, hắn cũng không hề sợ hãi.
"Tam ca, huynh có đang nghe không?" Giọng nói của Quan Tiểu Thất tiếp tục vang lên.
"Linh tộc tạm thời không nên động binh, nếu như các huynh trong vòng ba tháng, có thể làm xong xuôi tất cả mọi chuyện, ta muốn mang các huynh đi đến một chỗ." Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.
"Đi chỗ nào?" Lăng Phong lập tức có hứng thú, "Lão tam, ta đang tới Thiên Vực, ngươi ở Sở gia cổ địa đúng không, ngươi ở đó chờ ta."
"Vậy trước mắt ta không về Linh tộc nữa." Quan Tiểu Thất cũng quyết định nhanh chóng, địa điểm mà Tiêu Phàm nói chắc chắn không đơn giản, hắn hiển nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.
"Chờ ta ba tháng, không, một tháng là được, sau một tháng, ta nhất định đến." Nam Cung Tiêu Tiêu vội vàng nói, sợ bỏ qua cái gì.
"Lão nhị, có một số việc bất luận như thế nào đều là phải làm, nếu như chậm một chút cũng không sao, ta chờ huynh là được." Tiêu Phàm trịnh trọng nói.
"Được, vậy giờ ta tiến về Độc Cô gia tộc đây." Nam Cung Tiêu Tiêu để lại một câu nói liền đi ngay, mang theo Lôi Hoàng đi về phía Bắc Vực.
"Lão tam, chúng ta bây giờ đi tới Thiên Vực." Lăng Phong cười nói, trong mắt tràn trề mong đợi.
"Đến Huyền Vực đi, đến lúc đó ta liên lạc với mọi người sau." Tiêu Phàm thở sâu, thu truyền âm ngọc phù vào, bất luận như thế nào, hắn đều muốn tiến về Huyền Vực một chuyến, tự mình nói chuyện của Huyết Vô Tuyệt cho Huyết Yêu Nhiêu.
Ý niệm nhất động, Tiêu Phàm liền tiến vào bên trong tiểu thiên địa, hắn đã rất lâu không tiến vào tiểu thiên địa, tiểu thiên địa bây giờ, linh khí đã nồng đậm tới cực điểm, so với Chiến Hồn đại lục còn đậm hơn rất nhiều lần.
So sánh với Chiến Hồn đại lục bây giờ khói lửa tràn ngập, nơi này tựa hồ chính là nhân gian tiên cảnh, hơn nữa tiểu thiên địa sau khi hấp thụ luyện hóa không gian bí cảnh của Vạn Thánh Dược Các, đã khuếch đại lên rất nhiều, đạt tới đường kính hai vạn dặm, đồng thời còn đang không ngừng mở rộng.
Một ý niệm trong đầu, Tiêu Phàm đã xuất hiện bên bờ một cây hoa sen xanh biếc, chính là Hỗn Độn Thanh Liên, phía dưới Hỗn Độn Thanh Liên, có một cỗ quan tài băng lơ lửng.
Bên trong quan tài băng có một thân ảnh, chính là Huyết Vô Tuyệt, trên lồng ngực của hắn, còn nhuộm một vết máu đã hóa đen.
Hỗn Độn Thanh Liên nhả ra một luồng sương mù hỗn độn bao phủ quan tài băng, ngăn chặn tất cả sự ăn mòn.
"Đa tạ ngươi, Thanh Linh." Tiêu Phàm nói với Hỗn Độn Thanh Liên, Hỗn Độn Thanh Liên run rẩy, tựa hồ là nghe hiểu ý tứ của Tiêu Phàm.
"Tiêu Phàm, linh hồn của hắn đã gần như tiêu tán, mệnh cách cũng suýt nữa nổ tung, trừ phi có linh hồn cao thủ chân chính, bổ sung đầy đủ vào mảnh linh hồn bị vỡ còn lại của hắn, đồng thời chữa trị mệnh cách của hắn, nếu không không ai có thể cứu nổi." Đột nhiên, một giọng nói khe khẽ vang lên.
Tiêu Phàm quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một con tiểu long màu đen từ mặt đất chui ra, lơ lửng trong không trung, ngoại trừ Cửu Âm thần long còn có thể là ai?
Tiêu Phàm không phản bác, cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, mặc dù hắn là một luyện dược sư, nhưng chưa từng thử qua việc chữa trị linh hồn và mệnh cách, cũng không dám dùng Huyết Vô Tuyệt để thí nghiệm, trừ phi hoàn toàn chắc chắn.
Thở sâu, Tiêu Phàm nhắn nhủ Hỗn Độn Thanh Liên vài câu liền quay người rời đi, hiện tại hắn không thể cứu Huyết Vô Tuyệt, nhưng không có nghĩa là tương lai không thể.
"Tu La điện chủ, xin dừng bước." Đang lúc Tiêu Phàm chuẩn bị rời đi, đột nhiên một giọng nói chắc nịch và già nua quanh quẩn tại bên tai Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm dừng lại, ngoái đầu về phía thân ảnh kia, nhìn thấy một tòa tiểu tháp lung linh huyết sắc nhanh chóng bay tới, rơi xuống phía trước Tiêu Phàm.
"Luyện Tâm tháp? Ngươi hoàn toàn khôi phục rồi?" Tiêu Phàm kinh ngạc nói, Luyện Tâm tháp lúc này, toàn thân không có bất kỳ vết nứt nào, trông hoàn mỹ không một tì vết.
Trong lòng Tiêu Phàm không khỏi tán dương, quả nhiên không hổ là một trong thập đại thần binh, năng lực tự hồi phục lại mạnh đến vậy, đây mới hơn một năm mà thôi.
"May mắn, đa tạ Tu La điện chủ trợ giúp lão hủ thoát khỏi nguy khốn." Giọng nói của Luyện Tâm tháp khí linh tiếp tục vang lên.
"Không cần khách khí, tàn niệm của tiền bối có ân đối với Tiêu mỗ, vãn bối chỉ là hoàn thành lời hứa năm đó mà thôi." Tiêu Phàm khoát tay một cái nói.
Trong lòng của hắn có một nỗi nghi hoặc, khí linh của Luyện Tâm tháp này tại sao có thể nói chuyện, mà khí linh của thần binh khác lại không thể?
Giống với khí linh của Tu La kiếm, Tiêu Phàm có thể cảm nhận được tâm tình của nó, nhưng như khí linh của Luyện Tâm tháp có thể giao tiếp được với con người, thì hoàn toàn không thể nào làm được.
"Tu La điện chủ, lão hủ có một yêu cầu quá đáng, xin ngài có thể đáp ứng." giọng nói của khí linh Luyện Tâm tháp tiếp tục vang lên.
"Mời nói." Tiêu Phàm hơi kinh ngạc trả lời, nhưng trong lòng thì có chút xem thường, ngươi chẳng qua chỉ là một thần binh, còn có yêu cầu gì quá đáng?
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đám người nghe được lời nói chân thành của Tiêu Phàm, hồi lâu không thể bình tĩnh, bọn họ biết Tiêu Phàm chắc là đang vì cái chết của Huyết Vô Tuyệt mà tự trách.
Chẳng cần biết Huyết Vô Tuyệt có phải vì Tiêu Phàm mà chết hay không, trong lòng Tiêu Phàm cũng sẽ không thể tốt lên được.
"Công tử yên tâm, chúng ta nhất định sẽ cẩn thận." Ảnh Phong trịnh trọng gật đầu, những người khác mặc dù không mở miệng, nhưng đều thể hiện ánh mắt kiên định.
"Cám ơn các huynh đệ." Tiêu Phàm lại thở dài một hơi, hắn thật sự sợ bọn người Ảnh Phong vì báo thù cho Huyết Vô Tuyệt, mà đánh mất lý trí.
Lúc trước hắn chẳng phải là như vậy sao, trực tiếp nộ sát mấy trăm Chiến Thần của Huyết Ma bộ lạc, lệ khí trong lòng của hắn ít nhiều mới bình phục trở lại.
Trong sân Thiên Vực của Sở gia, hai mắt Tiêu Phàm hơi đỏ lên, nói: " chuyện của Huyền Vực giao cho ta đi, mọi người có việc thì liên hệ mọi lúc."
Hiện tại hắn còn không biết làm sao để đối mặt với Huyết Yêu Nhiêu, dù sao, nếu như mang theo thi thể Huyết Vô Tuyệt trở về, đối với Huyết Yêu Nhiêu mà nói, khẳng định là khó có thể chịu đựng được cú sốc lớn này.
"Vâng, công tử (điện chủ)." Giọng nói của Phong Lang mấy người đồng thời vang lên, sau đó có thể nghe được âm thanh của mấy thân ảnh rời đi xa.
Thật lâu sau đó, Tiêu Phàm tiếp tục nói: "Lão đại, lão nhị, tiểu ngũ, các ngươi đi đâu?"
"Ta muốn đi Độc Cô gia tộc một chuyến, sau đó cứu Chiến tộc tiền bối của ta ra." Phía đối diện trầm tư một lát, Nam Cung Tiêu Tiêu nói trước.
"Ngươi nói là Chiến La?" Tiêu Phàm nhíu mày, điểm này hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, hơn nữa trước đây hắn cũng từng nghĩ đến việc này, nếu có thời gian về Nam Vực, bất luận như thế nào cũng phải cứu Chiến La.
"Không sai, Chiến La là đại tướng thứ nhất của Chiến tộc, năm đó mang theo Chiến tộc truyền thừa rời đi, lại bị người ta truy sát, cuối cùng tự phong dưới Lôi Nguyệt hoàng thành." Nam Cung Tiêu Tiêu gật đầu nói, "Đến lúc đó ta còn muốn đến đó thuận tiện lấy một vài thứ."
"Được, vậy đợi việc của huynh hoàn tất xong đến tìm ta." Tiêu Phàm không phản bác, bây giờ các huynh đệ đều trưởng thành, mỗi người đều có trách nhiệm riêng của mình.
"Tam ca, ta muốn về Linh tộc một chuyến, lôi đám lão bất tử kia ra ngoài, làm tốt công tác chuẩn bị khai chiến mới được." Giọng nói của Quan Tiểu Thất lại vang lên. "Tam ca, đến lúc đó ta mang Linh tộc ra ngoài, thì đi đâu tìm huynh đây?"
Nghe được lời nói này, Tiêu Phàm rơi vào trầm tư, nếu như Linh tộc gia nhập, thực lực của Tu La điện hiển nhiên sẽ nâng lên một tầm cao mới, nhưng mấu chốt là Chiến Hồn đại lục bây giờ, có vẻ như không có chỗ nào yên ổn cho Tu La điện.
Một khi Tu La điện xuất hiện, Chiến Thần điện đoán chừng sẽ lập tức giết tới, dựa vào thực lực của Tu La điện hiện tại, cũng chưa hẳn là đối thủ của Chiến Thần điện.
"Xem ra cần phải để Tu La điện đường đường chính chính tái xuất ở thế gian." Tiêu Phàm híp híp hai mắt, nhưng trong lòng thì đang tính toán.
Nếu như tu vi có thể tiến thêm một bước, thì Chiến Thần cảnh đỉnh phong hắn cũng hoàn toàn không cần bận tâm, dù là Chiến Thiên Hạ thì Tiêu Phàm cũng có tự tin triệt hạ.
Thế nhưng, muốn đột phá bát biến Chiến Thần lại là khó khăn nhường nào, trừ phi luyện hóa sức mạnh của Niết Bàn châu, nếu không trong thời gian ngắn là không thể nào làm được.
"Vẫn là thực lực không đủ." Tiêu Phàm thở dài một hơi, nếu như thực lực đầy đủ, hắn cần gì phải cẩn thận từng li từng tí như thế.
Cho dù là cửu biến Chiến Thần, Tiêu Phàm cũng dám để Tu La điện bày ra ngoài sáng, nếu như đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, Tiêu Phàm tự tin, cho dù bản thể Minh Yểm ở trước mặt mình, hắn cũng không hề sợ hãi.
"Tam ca, huynh có đang nghe không?" Giọng nói của Quan Tiểu Thất tiếp tục vang lên.
"Linh tộc tạm thời không nên động binh, nếu như các huynh trong vòng ba tháng, có thể làm xong xuôi tất cả mọi chuyện, ta muốn mang các huynh đi đến một chỗ." Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.
"Đi chỗ nào?" Lăng Phong lập tức có hứng thú, "Lão tam, ta đang tới Thiên Vực, ngươi ở Sở gia cổ địa đúng không, ngươi ở đó chờ ta."
"Vậy trước mắt ta không về Linh tộc nữa." Quan Tiểu Thất cũng quyết định nhanh chóng, địa điểm mà Tiêu Phàm nói chắc chắn không đơn giản, hắn hiển nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.
"Chờ ta ba tháng, không, một tháng là được, sau một tháng, ta nhất định đến." Nam Cung Tiêu Tiêu vội vàng nói, sợ bỏ qua cái gì.
"Lão nhị, có một số việc bất luận như thế nào đều là phải làm, nếu như chậm một chút cũng không sao, ta chờ huynh là được." Tiêu Phàm trịnh trọng nói.
"Được, vậy giờ ta tiến về Độc Cô gia tộc đây." Nam Cung Tiêu Tiêu để lại một câu nói liền đi ngay, mang theo Lôi Hoàng đi về phía Bắc Vực.
"Lão tam, chúng ta bây giờ đi tới Thiên Vực." Lăng Phong cười nói, trong mắt tràn trề mong đợi.
"Đến Huyền Vực đi, đến lúc đó ta liên lạc với mọi người sau." Tiêu Phàm thở sâu, thu truyền âm ngọc phù vào, bất luận như thế nào, hắn đều muốn tiến về Huyền Vực một chuyến, tự mình nói chuyện của Huyết Vô Tuyệt cho Huyết Yêu Nhiêu.
Ý niệm nhất động, Tiêu Phàm liền tiến vào bên trong tiểu thiên địa, hắn đã rất lâu không tiến vào tiểu thiên địa, tiểu thiên địa bây giờ, linh khí đã nồng đậm tới cực điểm, so với Chiến Hồn đại lục còn đậm hơn rất nhiều lần.
So sánh với Chiến Hồn đại lục bây giờ khói lửa tràn ngập, nơi này tựa hồ chính là nhân gian tiên cảnh, hơn nữa tiểu thiên địa sau khi hấp thụ luyện hóa không gian bí cảnh của Vạn Thánh Dược Các, đã khuếch đại lên rất nhiều, đạt tới đường kính hai vạn dặm, đồng thời còn đang không ngừng mở rộng.
Một ý niệm trong đầu, Tiêu Phàm đã xuất hiện bên bờ một cây hoa sen xanh biếc, chính là Hỗn Độn Thanh Liên, phía dưới Hỗn Độn Thanh Liên, có một cỗ quan tài băng lơ lửng.
Bên trong quan tài băng có một thân ảnh, chính là Huyết Vô Tuyệt, trên lồng ngực của hắn, còn nhuộm một vết máu đã hóa đen.
Hỗn Độn Thanh Liên nhả ra một luồng sương mù hỗn độn bao phủ quan tài băng, ngăn chặn tất cả sự ăn mòn.
"Đa tạ ngươi, Thanh Linh." Tiêu Phàm nói với Hỗn Độn Thanh Liên, Hỗn Độn Thanh Liên run rẩy, tựa hồ là nghe hiểu ý tứ của Tiêu Phàm.
"Tiêu Phàm, linh hồn của hắn đã gần như tiêu tán, mệnh cách cũng suýt nữa nổ tung, trừ phi có linh hồn cao thủ chân chính, bổ sung đầy đủ vào mảnh linh hồn bị vỡ còn lại của hắn, đồng thời chữa trị mệnh cách của hắn, nếu không không ai có thể cứu nổi." Đột nhiên, một giọng nói khe khẽ vang lên.
Tiêu Phàm quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một con tiểu long màu đen từ mặt đất chui ra, lơ lửng trong không trung, ngoại trừ Cửu Âm thần long còn có thể là ai?
Tiêu Phàm không phản bác, cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, mặc dù hắn là một luyện dược sư, nhưng chưa từng thử qua việc chữa trị linh hồn và mệnh cách, cũng không dám dùng Huyết Vô Tuyệt để thí nghiệm, trừ phi hoàn toàn chắc chắn.
Thở sâu, Tiêu Phàm nhắn nhủ Hỗn Độn Thanh Liên vài câu liền quay người rời đi, hiện tại hắn không thể cứu Huyết Vô Tuyệt, nhưng không có nghĩa là tương lai không thể.
"Tu La điện chủ, xin dừng bước." Đang lúc Tiêu Phàm chuẩn bị rời đi, đột nhiên một giọng nói chắc nịch và già nua quanh quẩn tại bên tai Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm dừng lại, ngoái đầu về phía thân ảnh kia, nhìn thấy một tòa tiểu tháp lung linh huyết sắc nhanh chóng bay tới, rơi xuống phía trước Tiêu Phàm.
"Luyện Tâm tháp? Ngươi hoàn toàn khôi phục rồi?" Tiêu Phàm kinh ngạc nói, Luyện Tâm tháp lúc này, toàn thân không có bất kỳ vết nứt nào, trông hoàn mỹ không một tì vết.
Trong lòng Tiêu Phàm không khỏi tán dương, quả nhiên không hổ là một trong thập đại thần binh, năng lực tự hồi phục lại mạnh đến vậy, đây mới hơn một năm mà thôi.
"May mắn, đa tạ Tu La điện chủ trợ giúp lão hủ thoát khỏi nguy khốn." Giọng nói của Luyện Tâm tháp khí linh tiếp tục vang lên.
"Không cần khách khí, tàn niệm của tiền bối có ân đối với Tiêu mỗ, vãn bối chỉ là hoàn thành lời hứa năm đó mà thôi." Tiêu Phàm khoát tay một cái nói.
Trong lòng của hắn có một nỗi nghi hoặc, khí linh của Luyện Tâm tháp này tại sao có thể nói chuyện, mà khí linh của thần binh khác lại không thể?
Giống với khí linh của Tu La kiếm, Tiêu Phàm có thể cảm nhận được tâm tình của nó, nhưng như khí linh của Luyện Tâm tháp có thể giao tiếp được với con người, thì hoàn toàn không thể nào làm được.
"Tu La điện chủ, lão hủ có một yêu cầu quá đáng, xin ngài có thể đáp ứng." giọng nói của khí linh Luyện Tâm tháp tiếp tục vang lên.
"Mời nói." Tiêu Phàm hơi kinh ngạc trả lời, nhưng trong lòng thì có chút xem thường, ngươi chẳng qua chỉ là một thần binh, còn có yêu cầu gì quá đáng?
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook