Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1871
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1875: Bại Lộ
Tiêu Phàm còn đang nghĩ tới cố nhân mà Tiếu Thương Sinh nói tới thì Tiếu Thương Sinh đột nhiên vỗ tay, lúc này, một vài thân ảnh liền lập tức đi ra từ gian điện phụ bên cạnh.
“Tiêu Phàm, đúng là ngươi rồi!” Người chưa tới mà một tiếng cười lạnh đã truyền tới rồi.
Tiêu Phàm thấy vậy thì sâu thẳm trong đôi mắt ánh lên một sự lạnh lẽo, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh như cũ. Trải qua trăm kiếp luyện tâm, hắn đã có thể đạt tới trình độ không quan tâm hơn thua rồi.
Đương nhiên trong lòng hắn vẫn đang vô cùng kinh ngạc, hắn liếc mắt là biết đối phương là ai, người đầu tiên chính là Chiến Thiên Nhất kẻ đã bao vậy bọn họ khi tiến vào Thiên Địa Lao Ngục.
Mặc dù Tiêu Phàm đã giết chết Chiến Thiên Hạ nhưng Chiến Thiên Nhất cùng bốn cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong khác thì lại biến mất, thật không ngờ chúng lại ở đây.
Hơn nữa, rất có khả năng đám người Chiến Thiên Nhất mới chỉ vừa tới thành Thiên Thương Thần được vài ngày thôi, sau đó gặp mặt Tiếu Thương Sinh, nếu không thì Tiếu Thương Sinh đã không coi tiền như rác mà bỏ ra cả hai trăm vạn Thần thạch để mau Sinh Cổ Thần đan.
Dù bản tính của Tiếu Thương Sinh đa nghi nhưng viên đan dược này xuất phát từ Vạn Bảo các, Vạn Bảo các sẽ không chịu hi sinh danh dự của mình mà đi giúp một người ngoài.
Vậy nên chắc chắn lúc đầu Tiếu Thương Sinh không hề hoài nghi Sinh Cốt Thần đan, thậm chí khi viên đan dược nằm trong tay lão lão chỉ muốn uống ngay tức khắc.
Nhưng Tiếu Thương Sinh lại không hề uống Sinh Cốt Thần đan thì khả năng duy nhất chỉ có thể là sau khi bọn chúng chốt giá của Sinh Cốt Thần đan, định rời khỏi Vạn Bảo các thì gặp phải đám người Chiến Thiên Nhất.
Sự thoái mái trong lòng Tiêu Phàm giờ lại bắt đầu trở nên thấp thỏm không yên, cuối cùng thì hắn cũng biết được sự bất an này đến từ đâu rồi, hóa ra là từ Chiến Thiên Nhất.
Sở Khinh Cuồng nghe thấy Chiến Thiên Nhất gọi tên của Tiêu Phàm thì toàn thân hắn cũng run lên.
“Kiếm dược sư, cố nhân của ngươi gọi ngươi kìa.” Giọng nói của Tiếu Thương Sinh, so với lúc nãy thì lạnh lùng hơn nhiều.
“Gọi ta?” Tiêu Phàm nhìn Tiếu Thương Sinh với bộ dạng nghi hoặc, tỏ ra không biết.
“Tiêu Phàm, ngươi còn giả bộ, ngươi sở hữu một loại công pháp đặc biệt, có thể thay đổi khí tức thần lực, ngươi nghĩ ngươi thay đổi dung mạo và khí tức thần lực thì ta không nhận ra ngươi sao?” Chiến Thần Nhất cười lạnh lùng, điên cuồng. “Đáng tiếc, ngươi không nên tên là Kiếm Hồng Trần!”
“Tên là do cha mẹ đặt, là một Thần Dược Sư, thay đổi khí tức thần lực của bản thân rất dễ, điều này có gì đặc biệt sao? Lẽ nào tại hạ tên Kiếm Hồng Trần lại khiến ngài gặp phiền phức?”
Tiêu Phàm làm ra bộ dạng có chết cũng không thừa nhận.
Nếu không cần phải liều mạng cùng Tiếu Thương Sinh thì đương nhiên là điều tốt nhất.
Dù sao thì Tiếu Thương Sinh cũng muốn hắn chữa trị gì đó thay lão, Tiêu Phàm muốn khống chế lão là một chuyện vô cùng dễ dàng, đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn sắp đặt một kết cục lâu như vậy.
Đáng tiếc, xem ra bây giờ không ổn rồi, Chiến Thiên Nhất xuất hiện, làm kế hoạch của hắn rối hết lên.
“Ta biết ngay ngươi sẽ không chịu thừa nhận.” Chiến Thiên Nhất nói, bộ dạng như thể hắn biết rõ mọi chuyện vậy. “Thực ra ngươi tên Kiếm Hồng Trần cũng không làm sao, nhưng kẻ đứng bên cạnh ngươi tên là Sở Khinh Cuồng, Sở Khinh Cuồng là bạn thân của Tiêu Phàm, mà Kiếm Hồng Trần là hoa danh của Tiêu Phàm ở Chiến Hồn đại lục, đừng nói đây chỉ là sự trùng hợp nhé?”
“Còn có chuyện như vậy nữa à?” Tiêu Phàm cố ý tỏ ra ngạc nhiên. “Như vậy thì sao?”
“Thì sao? Ngươi vẫn còn cố chấp sao, Tiêu Phàm là Điện chủ của Tu La điện ở Chiến Hồn đại lục, là kẻ địch của Chiến Thần điện, vậy ngươi nói xem sẽ thế nào?” Chiến Thiên Nhất cười lạnh lẽo.
“Tiếu Thần chủ, ngài có tin không?” Thần sắc của Tiêu Phàm vẫn không hề thay đổi, hắn nhìn Tiếu Thương Sinh cười nóis.
Tiếu Thương Sinh chau mày, không hiểu ý của Tiêu Phàm là gì.
“Ha ha, Tiêu Phàm, trên người bọn ta đều có khí thức thần lực của Tiếu đại nhân, đây không thể là giả được.” Chiến Thiên Nhất cười lạnh.
Trên người hắn có khí tức thần lực của Tiếu Thương Sinh để lại, về điểm này thì linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh chỉ cần nhìn là biết, đây cũng chính là lý do mà Tiếu Thương Sinh tin tưởng Chiến Thiên Nhất.
“Ngươi nói dối!” Tiêu Phàm đột nhiên quát lớn, chỉ vào Chiến Thiên Nhất, ngay sau đó, cơ thể hắn nhúc nhích, biến thành bộ dạng như lúc ban đầu.
“Nói dối, bộ dạng nguyên hình của ngươi giờ đã bại lộ, ngươi muốn hẵm hại bọn ta?” Chiến Thiên Nhất nhìn Tiêu Phàm bằng ánh mắt phẫn nộ
Còn Tiếu Thương Sinh thì không hề mở lời, Tiêu Phàm đột nhiên hiện ra hình dạng ban đầu, cơ thể hắn thỉnh thoảng lại phóng ra ánh mắt lạnh lẽo như băng hàn.
“Tiếu thần chủ, tại hạ đúng là Tu La điện điện chủ của Chiến Hồn đại lục, nhưng chưa chắc đã là kẻ địch của ngài, chẳng phải sao?” Thần sắc của Tiêu Phàm vô cùng bình tĩnh.
Điều hắn lo lắng bây giờ là không biết Trọc Thiên Hồng và Chiến La đã bị bắt hay chưa, trong tay hắn đang cầm một miếng ngọc bội, bắt đầu thâm nhập vào một đạo thần lực.
“Thực ra ta đã âm thầm hợp tác cùng Chiến Thần điện, năm người này là những kẻ phản đồ của Chiến Thần điện, nếu ngài không tin thì ta có thể tìm một người khác tới để đối chiếu.” Tiêu Phàm lại nói.
“Không cần, từ trước tới giờ Tu la điện chủ luôn là kẻ địch của bản Thần chủ, điều này không thể thay đổi được.” Tiếu Thương Sinh nói chắc nịch, khoát tay, toàn bồ chiến sĩ mặc áo hoàng kim trong điện đều nhào về phía Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm không ngờ Tiếu Thương Sinh lại quyết đoán như vậy, nhưng ngẫm lại thì thấy cũng thật bình thường, cục diện từ trước tới giờ của Tu La điện chủ và Chiến Thần điện đều là một sống một chết.
Tiếu Thương Sinh làm sao có thể tin tưởng hắn được?
Huống hồ, Tiếu Thương Sinh thà giết nhầm ngàn người còn hơn bỏ sót một người, đây cũng là lý do mà lão tạo ra được một gia thế lớn như vậy.
Chỉ cần Tiêu Phàm thừa nhận thân phận Điện chủ Tu La điện của mình thì lão ta sẽ cố giết Tiêu Phàm bằng mọi giá.
“Ha ha, Tiêu Phàm, ngươi vẫn tự cho mình là đúng, trên cơ thể của ngươi còn đang lưu lại ấn ký của Tiêu Thần Võ nữa đấy, không cần ta chứng minh thì đại nhân cũng đã sớm biết ngươi là kẻ địch rồi.” Chiến Thiến Nhất đột nhiên cười lớn.
Lúc này Tiêu Phàm mới bừng tỉnh ngộ, ấn ký của Tiêu Thần Võ trên cơ thể hắn, người khác không thể phát hiện ra nhưng linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh thì chắc chắn có thể.
Có thể khiến Tiêu Thần Võ lưu lại ấn ký thì chắc chắn đó phải là người hắn ta xem trọng, các Tu La điện điện chủ trước giờ đều vậy cả.
Vì vậy, mặc cho Tiêu Phàm nói ba hoa chích chòe thì Tiếu Thương Sinh thực ra đã sớm biết thân phân kẻ địch của hắn rồi, chỉ là lão không biết Tiêu Phàm là Điện chủ Tu La điện mà thôi.
Tuy nhiên, bất luận hắn có là Điện chủ Tu La điện hay không thì linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Tiêu Phàm phát hiện ra bản thân hắn đã quá xem thường Tiếu Thương Sinh, dù cho không có Chiến Thiên Nhất thì có lẽ Tiếu Thương Sinh cũng đã định giết Tiêu Phàm ngay từ thời khắc đầu tiên gặp mặt rồi.
Đáng tiếc, khi hắn bừng tỉnh ngộ thì đã quá muộn rồi, bốn mươi cường giả Chiến Thần cảnh đều tiến sát tới gần bọn họ.
“Đi!” Tiêu Phàm túm lấy vai của Sở Khinh Cuồng vứt ra bên ngoài, tốc độ nhanh tới mức cực hạn, còn hắn thì ở lại.
Dù sao cũng đã bại lộ thân phận, Tiêu Phàm không còn phải dè chừng điều gì nữa, Tu La kiếm xuất hiện trong tay hắn, vung lên.
“Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ!”
Tu La kiếm rung lên, một con đường màu xám xuất hiện dưới chân hắn, những bông tuyết màu xám rơi xuống, bao phủ lên toàn bộ bốn mươi chiến sĩ Chiến Thần cảnh xung quanh.
Hơn nữa, điều khiến Tiêu Phàm kinh ngạc là áp giáp hoàng kim của bốn mươi tu sĩ kia bỗng phát ra nhưng tia sáng màu vàng, ngăn cản toàn bộ lực Sinh Tử Áo Nghĩa.
Không, thực ra không phải là ngăn cản toàn bộ mà vẫn có một vài tia thâm nhập vào nội thể thông qua những khe hở của chiến giáp, nhưng một chút Sinh Tử Áo Nghĩa đó không đủ để uy hiếp tới sinh mệnh của đám cường giả kia.
“Đây là chiến giáp gì vậy?” Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, nó có thể ngăn cản được sinh tử Áo Nghĩa, thật không thể tin được.
“Bắt lấy! Bất kể sống chết!” Tiếu Thương Sinh nói ra một câu lạnh lùng, bị Tiêu Phàm lừa mất hai trăm vạn Thần thạch nên lão cảm thấy vô cùng khó chịu.
Thực ra, nếu không phải do Chiến Thiến Nhất nhắc nhở thì có lẽ Tiếu Thương Sinh căn bản sẽ không phát hiên ra trên cơ thể Tiêu Phàm có lưu lại ấn ký của Tiêu Thần Võ.
Thiếu một chút thôi, là lão đã nuốt Sinh Cốt Thần đan rồi, giờ có lẽ đã chết rồi, một bộ linh hồn phân thân chết rồi cũng không sao nhưng phá hoại kế hoạch ban đầu của lão khiến lão không thể chịu đựng nổi.
Bao nhiêu năm qua mà đây là lần đầu tiên lão bị lừa, nghĩ tới là lão giận tới mức muốn đánh nhau, chỉ muốn tiêu diệt Tiêu Phàm.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Tiêu Phàm còn đang nghĩ tới cố nhân mà Tiếu Thương Sinh nói tới thì Tiếu Thương Sinh đột nhiên vỗ tay, lúc này, một vài thân ảnh liền lập tức đi ra từ gian điện phụ bên cạnh.
“Tiêu Phàm, đúng là ngươi rồi!” Người chưa tới mà một tiếng cười lạnh đã truyền tới rồi.
Tiêu Phàm thấy vậy thì sâu thẳm trong đôi mắt ánh lên một sự lạnh lẽo, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh như cũ. Trải qua trăm kiếp luyện tâm, hắn đã có thể đạt tới trình độ không quan tâm hơn thua rồi.
Đương nhiên trong lòng hắn vẫn đang vô cùng kinh ngạc, hắn liếc mắt là biết đối phương là ai, người đầu tiên chính là Chiến Thiên Nhất kẻ đã bao vậy bọn họ khi tiến vào Thiên Địa Lao Ngục.
Mặc dù Tiêu Phàm đã giết chết Chiến Thiên Hạ nhưng Chiến Thiên Nhất cùng bốn cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong khác thì lại biến mất, thật không ngờ chúng lại ở đây.
Hơn nữa, rất có khả năng đám người Chiến Thiên Nhất mới chỉ vừa tới thành Thiên Thương Thần được vài ngày thôi, sau đó gặp mặt Tiếu Thương Sinh, nếu không thì Tiếu Thương Sinh đã không coi tiền như rác mà bỏ ra cả hai trăm vạn Thần thạch để mau Sinh Cổ Thần đan.
Dù bản tính của Tiếu Thương Sinh đa nghi nhưng viên đan dược này xuất phát từ Vạn Bảo các, Vạn Bảo các sẽ không chịu hi sinh danh dự của mình mà đi giúp một người ngoài.
Vậy nên chắc chắn lúc đầu Tiếu Thương Sinh không hề hoài nghi Sinh Cốt Thần đan, thậm chí khi viên đan dược nằm trong tay lão lão chỉ muốn uống ngay tức khắc.
Nhưng Tiếu Thương Sinh lại không hề uống Sinh Cốt Thần đan thì khả năng duy nhất chỉ có thể là sau khi bọn chúng chốt giá của Sinh Cốt Thần đan, định rời khỏi Vạn Bảo các thì gặp phải đám người Chiến Thiên Nhất.
Sự thoái mái trong lòng Tiêu Phàm giờ lại bắt đầu trở nên thấp thỏm không yên, cuối cùng thì hắn cũng biết được sự bất an này đến từ đâu rồi, hóa ra là từ Chiến Thiên Nhất.
Sở Khinh Cuồng nghe thấy Chiến Thiên Nhất gọi tên của Tiêu Phàm thì toàn thân hắn cũng run lên.
“Kiếm dược sư, cố nhân của ngươi gọi ngươi kìa.” Giọng nói của Tiếu Thương Sinh, so với lúc nãy thì lạnh lùng hơn nhiều.
“Gọi ta?” Tiêu Phàm nhìn Tiếu Thương Sinh với bộ dạng nghi hoặc, tỏ ra không biết.
“Tiêu Phàm, ngươi còn giả bộ, ngươi sở hữu một loại công pháp đặc biệt, có thể thay đổi khí tức thần lực, ngươi nghĩ ngươi thay đổi dung mạo và khí tức thần lực thì ta không nhận ra ngươi sao?” Chiến Thần Nhất cười lạnh lùng, điên cuồng. “Đáng tiếc, ngươi không nên tên là Kiếm Hồng Trần!”
“Tên là do cha mẹ đặt, là một Thần Dược Sư, thay đổi khí tức thần lực của bản thân rất dễ, điều này có gì đặc biệt sao? Lẽ nào tại hạ tên Kiếm Hồng Trần lại khiến ngài gặp phiền phức?”
Tiêu Phàm làm ra bộ dạng có chết cũng không thừa nhận.
Nếu không cần phải liều mạng cùng Tiếu Thương Sinh thì đương nhiên là điều tốt nhất.
Dù sao thì Tiếu Thương Sinh cũng muốn hắn chữa trị gì đó thay lão, Tiêu Phàm muốn khống chế lão là một chuyện vô cùng dễ dàng, đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn sắp đặt một kết cục lâu như vậy.
Đáng tiếc, xem ra bây giờ không ổn rồi, Chiến Thiên Nhất xuất hiện, làm kế hoạch của hắn rối hết lên.
“Ta biết ngay ngươi sẽ không chịu thừa nhận.” Chiến Thiên Nhất nói, bộ dạng như thể hắn biết rõ mọi chuyện vậy. “Thực ra ngươi tên Kiếm Hồng Trần cũng không làm sao, nhưng kẻ đứng bên cạnh ngươi tên là Sở Khinh Cuồng, Sở Khinh Cuồng là bạn thân của Tiêu Phàm, mà Kiếm Hồng Trần là hoa danh của Tiêu Phàm ở Chiến Hồn đại lục, đừng nói đây chỉ là sự trùng hợp nhé?”
“Còn có chuyện như vậy nữa à?” Tiêu Phàm cố ý tỏ ra ngạc nhiên. “Như vậy thì sao?”
“Thì sao? Ngươi vẫn còn cố chấp sao, Tiêu Phàm là Điện chủ của Tu La điện ở Chiến Hồn đại lục, là kẻ địch của Chiến Thần điện, vậy ngươi nói xem sẽ thế nào?” Chiến Thiên Nhất cười lạnh lẽo.
“Tiếu Thần chủ, ngài có tin không?” Thần sắc của Tiêu Phàm vẫn không hề thay đổi, hắn nhìn Tiếu Thương Sinh cười nóis.
Tiếu Thương Sinh chau mày, không hiểu ý của Tiêu Phàm là gì.
“Ha ha, Tiêu Phàm, trên người bọn ta đều có khí thức thần lực của Tiếu đại nhân, đây không thể là giả được.” Chiến Thiên Nhất cười lạnh.
Trên người hắn có khí tức thần lực của Tiếu Thương Sinh để lại, về điểm này thì linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh chỉ cần nhìn là biết, đây cũng chính là lý do mà Tiếu Thương Sinh tin tưởng Chiến Thiên Nhất.
“Ngươi nói dối!” Tiêu Phàm đột nhiên quát lớn, chỉ vào Chiến Thiên Nhất, ngay sau đó, cơ thể hắn nhúc nhích, biến thành bộ dạng như lúc ban đầu.
“Nói dối, bộ dạng nguyên hình của ngươi giờ đã bại lộ, ngươi muốn hẵm hại bọn ta?” Chiến Thiên Nhất nhìn Tiêu Phàm bằng ánh mắt phẫn nộ
Còn Tiếu Thương Sinh thì không hề mở lời, Tiêu Phàm đột nhiên hiện ra hình dạng ban đầu, cơ thể hắn thỉnh thoảng lại phóng ra ánh mắt lạnh lẽo như băng hàn.
“Tiếu thần chủ, tại hạ đúng là Tu La điện điện chủ của Chiến Hồn đại lục, nhưng chưa chắc đã là kẻ địch của ngài, chẳng phải sao?” Thần sắc của Tiêu Phàm vô cùng bình tĩnh.
Điều hắn lo lắng bây giờ là không biết Trọc Thiên Hồng và Chiến La đã bị bắt hay chưa, trong tay hắn đang cầm một miếng ngọc bội, bắt đầu thâm nhập vào một đạo thần lực.
“Thực ra ta đã âm thầm hợp tác cùng Chiến Thần điện, năm người này là những kẻ phản đồ của Chiến Thần điện, nếu ngài không tin thì ta có thể tìm một người khác tới để đối chiếu.” Tiêu Phàm lại nói.
“Không cần, từ trước tới giờ Tu la điện chủ luôn là kẻ địch của bản Thần chủ, điều này không thể thay đổi được.” Tiếu Thương Sinh nói chắc nịch, khoát tay, toàn bồ chiến sĩ mặc áo hoàng kim trong điện đều nhào về phía Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm không ngờ Tiếu Thương Sinh lại quyết đoán như vậy, nhưng ngẫm lại thì thấy cũng thật bình thường, cục diện từ trước tới giờ của Tu La điện chủ và Chiến Thần điện đều là một sống một chết.
Tiếu Thương Sinh làm sao có thể tin tưởng hắn được?
Huống hồ, Tiếu Thương Sinh thà giết nhầm ngàn người còn hơn bỏ sót một người, đây cũng là lý do mà lão tạo ra được một gia thế lớn như vậy.
Chỉ cần Tiêu Phàm thừa nhận thân phận Điện chủ Tu La điện của mình thì lão ta sẽ cố giết Tiêu Phàm bằng mọi giá.
“Ha ha, Tiêu Phàm, ngươi vẫn tự cho mình là đúng, trên cơ thể của ngươi còn đang lưu lại ấn ký của Tiêu Thần Võ nữa đấy, không cần ta chứng minh thì đại nhân cũng đã sớm biết ngươi là kẻ địch rồi.” Chiến Thiến Nhất đột nhiên cười lớn.
Lúc này Tiêu Phàm mới bừng tỉnh ngộ, ấn ký của Tiêu Thần Võ trên cơ thể hắn, người khác không thể phát hiện ra nhưng linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh thì chắc chắn có thể.
Có thể khiến Tiêu Thần Võ lưu lại ấn ký thì chắc chắn đó phải là người hắn ta xem trọng, các Tu La điện điện chủ trước giờ đều vậy cả.
Vì vậy, mặc cho Tiêu Phàm nói ba hoa chích chòe thì Tiếu Thương Sinh thực ra đã sớm biết thân phân kẻ địch của hắn rồi, chỉ là lão không biết Tiêu Phàm là Điện chủ Tu La điện mà thôi.
Tuy nhiên, bất luận hắn có là Điện chủ Tu La điện hay không thì linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Tiêu Phàm phát hiện ra bản thân hắn đã quá xem thường Tiếu Thương Sinh, dù cho không có Chiến Thiên Nhất thì có lẽ Tiếu Thương Sinh cũng đã định giết Tiêu Phàm ngay từ thời khắc đầu tiên gặp mặt rồi.
Đáng tiếc, khi hắn bừng tỉnh ngộ thì đã quá muộn rồi, bốn mươi cường giả Chiến Thần cảnh đều tiến sát tới gần bọn họ.
“Đi!” Tiêu Phàm túm lấy vai của Sở Khinh Cuồng vứt ra bên ngoài, tốc độ nhanh tới mức cực hạn, còn hắn thì ở lại.
Dù sao cũng đã bại lộ thân phận, Tiêu Phàm không còn phải dè chừng điều gì nữa, Tu La kiếm xuất hiện trong tay hắn, vung lên.
“Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ!”
Tu La kiếm rung lên, một con đường màu xám xuất hiện dưới chân hắn, những bông tuyết màu xám rơi xuống, bao phủ lên toàn bộ bốn mươi chiến sĩ Chiến Thần cảnh xung quanh.
Hơn nữa, điều khiến Tiêu Phàm kinh ngạc là áp giáp hoàng kim của bốn mươi tu sĩ kia bỗng phát ra nhưng tia sáng màu vàng, ngăn cản toàn bộ lực Sinh Tử Áo Nghĩa.
Không, thực ra không phải là ngăn cản toàn bộ mà vẫn có một vài tia thâm nhập vào nội thể thông qua những khe hở của chiến giáp, nhưng một chút Sinh Tử Áo Nghĩa đó không đủ để uy hiếp tới sinh mệnh của đám cường giả kia.
“Đây là chiến giáp gì vậy?” Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, nó có thể ngăn cản được sinh tử Áo Nghĩa, thật không thể tin được.
“Bắt lấy! Bất kể sống chết!” Tiếu Thương Sinh nói ra một câu lạnh lùng, bị Tiêu Phàm lừa mất hai trăm vạn Thần thạch nên lão cảm thấy vô cùng khó chịu.
Thực ra, nếu không phải do Chiến Thiến Nhất nhắc nhở thì có lẽ Tiếu Thương Sinh căn bản sẽ không phát hiên ra trên cơ thể Tiêu Phàm có lưu lại ấn ký của Tiêu Thần Võ.
Thiếu một chút thôi, là lão đã nuốt Sinh Cốt Thần đan rồi, giờ có lẽ đã chết rồi, một bộ linh hồn phân thân chết rồi cũng không sao nhưng phá hoại kế hoạch ban đầu của lão khiến lão không thể chịu đựng nổi.
Bao nhiêu năm qua mà đây là lần đầu tiên lão bị lừa, nghĩ tới là lão giận tới mức muốn đánh nhau, chỉ muốn tiêu diệt Tiêu Phàm.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook